Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Đoản Rời: SÁNH DUYÊN CÙNG

Những "ngôi trường xưa Em học"


Đoản Rời: ...
Sánh Duyên Cùng ...


Chúng tôi dự trù được không vận làm ba đợt đến vùng mục tiêu là khu tam giác Dallas, Austin, Houston Texas mà tiền phương đặt tại Murphy cách Dallas 45 phút về hướng Bắc Ðông Bắc.

Các Tư Lệnh hoặc Thẩm Quyền chúng tôi thuận cạ thẻ booked vé e-ticket từ hơn tháng trước. Cùng ngày N nhưng giờ G có khác, tuyến xuất phát cũng khác mà hướng tiến lại càng khác hơn.

Trận càn bắt đầu:

Thời tiết tốt trên toàn miền, trời trong, gió nhẹ, tầm quan sát rõ từ 12 đến 15 miles, cellphone ít nhiễu âm...mọi chuẩn bị hoàn hảo cực kỳ.

Ðợt Một và Hai cùng rời đại bản doanh bằng CTLimousine đến phi trường LGA, NewYork.

Tại đây Ðợt Một gặp "sự cố" ngoài dự đoán suýt vỡ kế hoạch, vì anh chàng Lý Vinh Hui vừa từ VN lần đầu tiên ngự phản lực tầm xa, qua mới mấy hôm chưa hết cơn mê, ngôn ngữ bên nhà mang sang toàn giấy 500000 thời hậu chiến đặc sệt, vỏn vẹn "Ai Em ViệtNam Mi" hùng dũng lận lưng ...

Trở ngại đó được "khắc phục" bằng tờ giấy nhỏ TO WHOM IT MAY CONCERN ... THIS GENTLEMAN HAS NO ENGLISH, PLEASE HELP HIM ...

Chánh là trong đêm trước đó nhiều chuyến bay bị hủy bỏ, làm ứ đọng hành khách, hãng máy bay giải quyết cho anh chàng Hui và vài người khác mất cả tiếng đồng hồ làm hơn hai trăm người đang chờ đợi phía sau nhao nhao phản đối và nhân viên phải xin lỗi giải thích sự việc và đang tìm cách...

Có ba giải pháp: Trở về đợi ngày hôm sau hoặc đến Chicago, Illinois đợi một đêm...hoặc bỏ hẳn chuyến bay tức không tham dự trận càn, nếu vậy lại khó khăn là làm sao trở về lại đại bản doanh đây??
Cả ba giải pháp đều có trở ngại là không người hướng dẫn, NhàQuê đòi hỏi phải chuyển cho qua hãng khác nếu hãng máy bay nầy không còn chỗ.
Tiền hung hậu kiết họ đã nhét được Hui vào chuyến trễ hơn hai giờ và đến Chicago chỉ có 15 phút để đổi chuyến bay kế tiếp...Từ đó sau khi qua "Security Check" giữ chặt vô tuyến, báo điểm đứng từng giai đoạn một.
Mọi việc cũng xong với phần lương khô hai khúc bánh mì và mấy chai nước suối, lên đường: Hay không bằng hên!

Ðợt Hai: NhàQuê di chuyển đến Terminal khác check-in xong, la cà 6 tiếng mới chui được vào lòng con đại bàng Boing 737, chuyến bay thẳng kéo dài ba tiếng rưởi chạm đất nhẹ nhàng NhàQuê lên máy liền trong khi máy bay còn đang trên đường vào khu khách đến của phi trường DFW, Texas.
Bên kia báo "Ðợt Một" đã đến và đang chờ trong khu lấy hành lý; Cơ bản hai đợt đầu thành công mỹ mãn!!! Hoan hô!

Gặp lại Hui và Tiền Phương gồm con trai và con rể chờ lấy hành lý.

Dallas chào mừng quân ta bằng 105 độ F và dự báo ngày hôm sau 110 rát da.
Suốt từ đó đến Garland kiếm Phở, món mà NhàQuê đến mỗi nơi đều làm vài quả để so sánh với Sài Gòn ta ngày xưa, tới nay NhàQuê vẫn chưa tìm lại được hương vị tô "Xe Lửa" của tiệm phở Tàu Bay trên Ðại Lộ Lý Thái Tổ Sài Gòn hồi trước. Quí vị nào biết xin chỉ dùm!!

Mặt đường Garland như đang bốc hơi, như đang lên khói chập chờn.

Lúc 4:00PM giờ CT từ tiền phương Murphy, TX , NhàQuê nhận được tin Ðợt Ba đã check-in xong và đợi bay tại phi trường BDL, Connecticut.
Trong khi chờ đợi trừ tài xế còn lại làm sương sương và 8:00PM ấn định rời Tiền Phương trở lại DFW đón Ðợt Ba tới....

Quan ba pháo thủ Trần Văn Tự cõng ba lô gọn nhẹ như ngày nào, thả dọc hành lang vừa đi vừa gọi báo cáo về "Hậu Phương Lớn" rằng đã tới nơi.


Giới thiệu nhau xong, NhàQuê thông báo chi tiết có thay đổi là sẽ đến Arlington bắt cóc Phạm Duy Khiêm, cái anh quan ba tít tít tè tè "chụp hình quay phim", ngẫm ra vị chỉ huy trực tiếp cũng dễ dãi cho phép chàng ta "xuất gia" theo lũ bạn xưa vốn toàn ác quỷ.


Có hơn mười giờ đêm mới vô được bàn nhậu,

mồi màng phải đem hâm nóng lại! Kéo dài tới qua bốn giờ sáng ngày July 01, 2005. Ðó là điểm khởi đầu làm nên bài Quế ơi, Quế hởi trong mục Tìm Bạn của Phạm Duy Khiêm.

Gần trưa lại trở ra khu Garland, nơi buôn bán tấp nập của "đầu đen", ăn sáng xong dự định trả Khiêm về cho đúng phép xuất trại hầu lần sau được dễ dàng như lần nầy.

Nhưng anh chị Khang, người bảo trợ gia đình Khiêm khi mới qua và cũng là bạn quan ba Tự gọi mời đến nhà, hỏi ra chỉ cách nhà Khiêm một ngã tư, quá xá tiện lợi!!


Bọc xa lộ vòng đai phía Nam đến điểm hẹn. Ngôi nhà gọn gàng cây cảnh, hồ giả sơn cho tới bể nuôi cá đều theo quan niệm về phong thủy.


Chị khang, Ðỗ Thị Ánh là cựu học sinh THKH, cùng năm với Nguyễn Thanh Bình em Jacqueline, khi đi học trọ chung nhà với Nguyễn Thị Ngọt, người có hình đứng thứ ba hàng sau cùng trong bức ảnh trắng đen mà www.bentrehome.net đã post, đặc điểm của Nguyễn Thị Ngọt làm nhiều người còn nhớ là thầy Phan Văn Sáu đọc kéo dài khi gọi tên ..Ng o o o Ngọt nghe thiệt ngọt xớt! và nhiều người biết cô bé đó sau làm đài phát thanh.


Ba con anh chị Khang đều thành tài trong đó cháu Quang, trưởng nam hiện là Bs nội khoa trong bệnh viện Fort-Worth. Lại một màn kéo nhau ra nhà hàng cho anh chị Khang khoản đãi; Ðúng khớp NhàQuê tui vốn là tên thực dân kiểu cũ!! Ông BenTre ơi, có ngày tui sẽ qua tận Sydney xếp hàng đớp cho được món phở AN xem có phải danh bất hư truyền hay không.

Chiều Chúa Nhật July 02, 2005 đến Phạm Duy Khiêm barbecue và rước Trần Văn Tự để ngày hôm sau lên đường đi Austin sớm; Tự được thả xuống nhà anh chị Khang đêm thứ bảy để hàn huyên tâm sự sau khi buổi trưa đã cùng đi lòng vòng thăm dân cho biết sự tình.

Tính cho đến tối Chúa Nhật " Cái Bang Du Phương Nam" đã nhận được điện chào mừng thăm hỏi của Huỳnh Ngọc Thạch từ Buffalo, New York, của Dương Văn Các từ Raleigh, North Carolina. Cũng liên lạc được Dương Thành Năm (Năm Nheo) ở Georgia và vợ chồng "Thần Nước Mặn". Do thời biểu đông ken nên không thể cho Hồ Văn Phước, Lê Tứ Hải và vài bạn khác hay. Mục tiêu Dallas và phụ cận coi như lục soát xong.

Ba giờ vun vút trên xa lộ 35 South hai bên mênh mông đồng khô cỏ cháy, đường dẫn vào trang trại Crawford cũng ngóng chờ mưa như thần dân của mình. Không có thổ công vùng Austin nên đoàn vào ăn nhầm tiệm phở tệ chưa từng có trong lịch sử ẩm thực tỵ nạn, còn tiệm Huế kế bên vào đứng cả một lúc không thấy thầy thợ đâu cả dù đèn Open đã mở sáng. Chán vậy! chán đến độ không thiết ghé State Capitol làm vài Pô. Thôi thì đi Houston sớm hơn dự trù! Hai mươi bốn giờ ở Austin chỉ có thế!

Hơn xế chiều ngày sau Lễ Ðộc Lập, từ xa lộ Sam HousTon chúng tôi vào Bellaire và chọn nhà hàng Tây Ðô làm điểm vừa ăn vừa hẹn "Thần Nước Mặn" đến, quả vậy khoảng hai mươi phút sau Thần vào. Trần Văn Tự xông ra tự giới thiệu: Tao là NhàQuê (TBT); Thần ú ớ bán tin bán nghi nhưng cũng ngồi vào bàn chưa dám phát biểu gì....

Màn thử Thần chấm dứt sau khi NhàQuê giới thiệu tên cúng cơm từng người. Bốn mươi năm gặp lại quả là vui!!

Thần đòi mời hết về nhà, cuối cùng thu xếp cho các Nhi Ðồng và Ba Má chúng ở khách sạn để cho Người Lớn tiện "kể chuyện trong đêm"

Thần chở đi mua các thứ cần thiết chuẩn bị đánh đêm, trên đường về nhà lại ghé nhà "Lão Ta" định có thêm tay phụ cưa.

"Lão Ta" nguyên là quan ba phú lích, dĩ nhiên bóc lịch hơn tiêu chuẩn HO. Nhà "Lão" cửa đóng then cài cẩn thận, không xa khu buôn bán tấp nập Bellaire mấy, đi bộ vừa tập thể dục vừa ra đó uống cà phê mỗi sáng vô tư; Không biết "Lão" có làm cách ấy không?

Theo Thần Nước Mặn nếu đi vào cùng lúc cả bốn người thì "Lão Ta" chẳng bao giờ mở cửa, NhàQuê xung phong, ba người còn lại vẫn ngồi trong xe đậu bên kia lề đường đối diện nhà "Lão" quan sát, sau đó đã kể lại từng diễn tiến:

- Ba hồi chuông và hai phút chờ đợi trôi qua, NhàQuê không nghe động tĩnh gì nhưng toán quan sát sau nầy nói lại là "Lão" hé chút xíu sáo cửa sổ nhìn ra thật nhanh.

- Ba hồi chuông thứ hai và hai phút chờ, lại không nghe động tĩnh gì. Toán quan sát được "Lão" di chuyển qua cửa sổ khác lại hé sáo cửa sổ nhìn ra cũng thật nhanh.

- Hai hồi chuông tiếp theo nếu không mở cửa NhàQuê sẽ gọi điện thoại vào, may quá có tiếng di chuyển thật khẻ và tiếng mở khóa cũng nhẹ nhàng.

Lớp cửa gỗ bên trong vừa hí, NhàQuê tức thì mở lớp cửa gió bên ngoài một cách dứt khoát, làm "Lão" khựng lại như muốn đóng cửa, nhưng không: "Lão" chẳng ớn chút nào tay nhỏ con hơn đang đứng mé cửa nhà "Lão". NhàQuê cũng sẳn sàng né sang bên nếu "Lão" có vũ khí hay vật bén nhọn.

NhàQuê tự giới thiệu: Tao là Trần Văn Tự trước học trường Công Lập Bến Tre nè! "Lão" nhìn từ đầu tới chân mấy lần rồi "Lão" lắc đầu: Không phải ...không phải ... "Lão" phán: Phạm Duy Khiêm chứ không phải Trần Văn Tự!

Vậy là "Lão" cũng trật ...NhàQuê khoát tay toán quan sát lẹ làng xuống xe sang lề bên nầy nhập cuộc và "Lão" an tâm vì nhận thấy có Thần Nước Mặn cùng trong số khách không mời nầy.

"Lão" vẫn như xưa, nghĩa là từ thắt lưng trở lên vẫn lắc lư khi "Lão" di chuyển, "Lão" hướng dẫn khách vào xa lông an tọa, trong lúc "Lão" bận làm các thủ tục cần thiết NhàQuê quan sát và đoán định là "Lão" thích kiểu classic vì tủ bàn ghế màu gỗ xậm và chạm trỗ ... tất cả chỉ có một Gam....

Rân rang kể nhắc chuyện xưa mới thấy là "Lão" có trí nhớ dai hơn NhàQuê nhiều, "Lão" nhớ rất chi tiết có khi nhớ cả ngày tháng năm....không những ở Tỉnh mà cả nhiều chuyện ở các Quận ...

"Lão" kể có lần "Lão" nhập kho hơn một chai Rivalet, thứ cognac của Pháp vô chai tại ViệtNam cùng thời với Beehive, "Lão" không nhớ đường về cứ hướng Ba Châu thẳng tiến (Châu Phú, Châu Thới, Châu Bình) nhờ có người chận xe Jeep lại hỏi: Mấy ông đi đâu vậy? Việt Cộng nhóc đàng kia cà ! "Lão" xuất mồ hôi hột và nhớ tới ngày nay.

Tuy thế "Lão" không nhớ ra NhàQuê sau 75 đã từng mấy năm dưa mắm với "Lão" bên trong rào kẻm gai. Thần Nước Mặn nói là "Lão" chỉ nhớ về con gái thôi, "Lão" nhớ đặc điểm từng người, từng tướng đi dáng đứng...."Lão" nhớ nhất đời của "Lão": Nguyễn Thị Cụt!

Trân trọng báo tin Lễ Thành Hôn và Vu Quy của con chúng tôi

ÐỖ VĂN HOÀNG

sánh duyên cùng

NGUYỄN THỊ CỤT

In tại Mai Kế Chí printing


* Mai Kế Chí, kẻ bị cò Ngô Văn Huề, thượng sĩ hiến binh lên án khi nào bắt được sẽ được khoản đãi một thực đơn nhớ đời vì đã chạy ép xe, lấn ngã ái nữ Ngô Phù Dung của ông.

Thiệp hồng do Mai Kế Chí cho lưu hành trong lớp bị cô nàng Nguyễn Thị Cụt tóm được và đem lên "KHOE" với thầy Bùi Văn Dương, Tổng Giám Thị.

"Lão Ta" bị điệu lên nghe lời giáo huấn: Ðồ... chưa mở mắt, ...chưa bằng trái cà nướng mà bày đặt ghẹo gái.

NhàQuê không biết oan hay ưng đây?? Mong dịp họp mặt năm nay các Bạn truy lại tấm thiệp hồng nầy...tất cả các người liên quan vẫn còn.

Ðêm đó lão Hoàng, Ðỗ Văn Hoàng trước gia đình có cây xăng góc đường Hai Bà Trưng-Phan Thanh Giản tỉnh lỵ Bến Tre đã không đến dùng ly rượu chung vui mà

vợ chồng anh Ninh-Mỹ Thanh đã đến.

Anh chị đã lặn lội cả tiếng lái xe ban đêm đến tìm khi nghe tin người bạn Kaki Trần Văn Tự vào vùng lãnh thổ. Họ quen nhau từ những ngày trấn thủ lưu đồn: Giồng Riềng, Rạch Giá... Lý Vinh Hui và chị Mỹ Thanh cũng nhận ra đồng môn Sư Phạm Vĩnh Long.

Chị Ninh đã thức suốt khi trở về để chuẩn bị bữa ăn sáng quá tươm tất mà anh chị nhắc đi nhắc lại không được phụ lòng anh chị. NhàQuê tên thực dân kiểu cũ không bao giờ chối từ!

Anh chị Ninh trước cũng ở Connecticut dời về Texas 15 năm rồi, anh chị và trưởng nữ rất năng nổ trong nhiều việc chung. Trước khi lên đường anh chị còn tặng cho mấy đứa con NhàQuê một số cây cảnh mang về, Trúng tủ! chúng đang gầy trồng vườn hoa kiểng của chúng.

***

- 8:30PM/ July 07,2005 giờ Central Time Trần Văn Tự báo thu quân an toàn trên đường về hậu cứ, ban sáng đưa Tự ra phi trường sớm do sợ an ninh chặt chẽ hơn vì TV loan tin London vừa bị bom khủng bố.

- July 10, 2005 trận chiến kéo dài từ 12 giờ trưa đến 11 giờ khuya Trần Hoài Thu vẫn lái xe được về tới nhà an toàn rút ngắn đoạn đường từ 1 giờ còn 45 phút; Anh chàng Phòng Quân Sử /TTM vẫn "Lì" không "bỏ chạy như chuột" (Nhật Lệnh tướng Vĩnh Lộc) và lần đầu tiên Lý Vinh Hui uýnh đứt 2 xị XO không xuời xuễ gì!

".. Ðưa người ta không đưa ly không, lắng nghe cognac chảy mềm lòng..."

- 7:45AM/July 20,2005 Lý Vinh Hui bay qua Atlanta, GA rồi tiếp về New York.

- 11:50AM cùng ngày NhàQuê rời DFW đến LGA 3:40PM

- Và 5:45PM gặp lại Hui ở LGA New York.

- 6:00PM/July20,2005 NhàQuê báo cho Tư Lệnh đang chuẩn bị rời Việt Nam đi Nhật là: nhiệm vụ hoàn thành đang chờ limousine.

Tình hình miền Nam trở lại yên tĩnh!


NhàQuê Aug17,2005