Chiều Dọc
Tạ ơn Đất Nước Con
Người
Cưu mang hơn nửa phần đời trước đây
Thiêng Liêng ơn thọ cao
dầy
Ban nguồn Phước Lộc đường mây công bằng
Tạ ơn mở gút khó khăn
Gặp
khi khốn quẩn trở trăn tưởng là
Đội ơn Má, Đội ơn Ba
Từ không đến có
bước ra cuộc trần
Giữa bao gian khổ vô ngần
Vì con chưa được một lần sướng
vui
Ơn thành bài học vun bồi
Noi theo vết tích dựng đời cháu con
Ca dao
cao ngợi Thái Sơn
Dòng linh thủy mãi trong nguồn chảy ra
Trong tâm hơn thế
nữa là
Trời cao biển rộng không hoa nào bằng
Nguyện cầu nơi cõi vĩnh
hằng
Hưởng điều Phước Đức Hồng Ân Phật Trời
Cám ơn làng xóm xa
xôi
Cùng chia ấm lạnh ngọt bùi thôn lân
Hàm ân Nội Ngoại xa gần
Giao
cành gia phả mát sân họ hàng
Có dù chưa bậc cao sang
Lòng nhân hai phía rỡ
ràng gần xa
Chốn buồn xứ khổ kinh qua
Hướng về nguồn cội nhìn ra giống
giòng
Mang ơn uống nước cùng sông
Cùng vươn thành nhánh thành bông trái
oằn
Cám ơn bằng hữu ân nhân
Hằng tâm hằng sản bao lần vươn tay
Vin
vào leo bậc cung mây
Cám ơn kiến thức cô thầy rót cho
Mắn may được độ qua
đò
Não phèn gột rửa nghĩa trò nào quên
Giữa đời những lúc chông
chênh
Dù lời khuyên nhỏ giúp nên chuyện lành
Thâm ân nghĩa cữ hùng
anh
Một thời lửa đạn tử sanh coi thường
Cảm ơn nghệ thuật văn
chương
Ngàn muôn góc độ dẫn đường thăng hoa
Cám ơn bao thế kỷ qua
Phát
minh phát kiến bước xa dặm ngàn
Hàm ân thụ hưởng ngày càng
Đổi thay cuộc
sống nhẹ nhàng hơn thêm
Có đi khắp cõi nào quên
Ngôi nhà lợp lá trên
nền đất thô
Liếp phên trống trải cơ hồ
Ngó ra thấy cả tiền đồ hiển
nhiên
Diệu kỳ đãi ngộ người hiền
Qua cơn binh lửa triền miên tháng
ngày
Chị anh em gái em trai
Đã không mất mát không ai chuyện gì
Phải
chăng ơn đức tu trì
Bàn tay mầu nhiệm Từ Bi độ đời
Nay từ nơi cõi xa
xôi
Nhớ về huyết thống nhớ hồi lao đao
Trên nhường dưới nhịn cùng
nhau
Tôn ti gìn giữ máu đào luôn tươi
Tạ ơn từ đó nên người
Làm cây
đứng thẳng giữa đời nhiễu nhương
Trái hoa chung một cây vườn
Đệ Huynh Tỷ
Muội tình thương chan hòa
Ơn tình Thủ Túc đậm đà
Hành trang có được chăng
là hy sinh
Sướng vui biết mấy gia đình
Cháu con dâu rể giữ gìn kỷ
cương
Thẳng ngay gầy dựng đời thường
Cánh chim di trú tìm đường hướng
bay
Tặng niềm kiêu hãnh quý thay
Giấc mơ tiếp nối lâu nay tưởng
chừng
Tuổi già chi xiết vui mừng
Ngồi nghe danh xướng tưng bừng mũ
tung
Trì kiên vượt dốc điệp trùng
Hãnh diện thay chẳng vướng vòng chê
bay
Đến đây như kẻ trắng tay
Đã không mong ngóng của ai tế bần
Nay còn
giúp đỡ người thân
Bạn bè hoạn nạn đang cần xoa đau
Đã không tự ỷ làm
cao
Noi đường lương thiện đã bao nhiêu đời
Ơn mang sâu nặng một
người
Đưa tay nâng đỡ sắp rơi giữa đường
Nguyện lòng ghi tạc cốt
xương
Môn đăng hộ đối chẳng thường so đo
Ơn ngang thầy độ qua đò
Cảm
hoài nghĩa cữ giúp cho lúc cần
Nói sao hết được lòng nhân
Và bàn tay nghĩa
bao lần về sau
Gặp thời biển hóa nương dâu
Nay thân ly xứ hằng cầu nguyện
cho
Viễn du miền chẳng âu lo
Vì chưng nhân đức thành pho sách
dày
Con đường đi đến hôm nay
Nhờ công vun vén bàn tay tuyệt
vời
Thủy chung chung thủy một đời
Không màng vách lá tiếng cười thị
phi
Sang giàu công hạnh dung nghi
Gặp Trần Minh.... gã Trương Chi khác
nào
Tiểu Thơ thang vợi vời cao
Bằng lòng bước xuống gởi trao duyên
tình
Bằng lòng chấp nhận bấp bênh
Như bao thiếu phụ thời chinh chiến
dài
Kê vai gánh cuộc trần ai
Gánh nhà tan gánh năm dài biển dâu
Xa quê
canh cánh niềm đau
Lạc quan làm tựa vượt bao đoạn trường
Bằng lòng chấp
nhận quê hương
Lạ từ ngôn ngữ phố phường cỏ cây
Chung bàn tay gắng dựng
gầy
Nhìn đàn con cháu mà khuây khỏa lòng
Nghĩ về có có không
không
Trắng tay mấy lượt lớn ròng chơ vơ
Một hôm trong cuộc tình
cờ
Cuối đời lại lạc vào thơ lúc nào
Trầm dòng sông ý thanh tao
Gió
thanh ngôn ngữ vá hao hư đời
Lá hoa thượng uyển rong chơi
Vườn riêng thắm
sắc rạng ngời lưu ly
Thông thường trước cuộc hành di
Ngoái nhìn khắp
lượt những gì đã qua
Nghĩ rằng đời chẳng do ta
Bàn tay xếp đặt từ Tòa
Thượng Thiên
Làm xong trọn vẹn lịnh truyền
Lên tàu về lại nơi miền xa
xưa
NhàQuê 2011
Khởi Viết Nhân Ngày Lễ TẠ ƠN
2011