Giàn Bông Ước
Ta hằng thương một giàn bông giấy
Đủ sắc màu đan kín mát sân
Tia bướng bỉnh in lên nền gạch
Và vai em sáng vệt tần ngần
Ghế lắc lư ta nằm đọc sách
Con chim sâu lên tiếng gọi chào
Về trang điểm vườn mình yên ả
Ngọn gió lành xà xuống hôn trao
Trên giá vẽ bức tranh còn dở
Cảnh miền quê im lắng buổi chiều
Vẫn quen thuộc bỗng dưng áo mới
Ờ ! Đó đây trải ngát thương yêu
Ghi dưới góc bài thơ vừa viết
Kết hai vần chiền chiện sơn ca
Màu tiếng hót thành dòng muôn thuở
Nghe rất gần thơm ngát cỏ hoa
Giàn bông ước từng chùm cánh mỏng
Trắng tím màu thuở đó đê mê
Bốn mùa thay hát ca mỹ ngữ
Ánh trăng xiên hai bóng vai kề
NhàQuê
XXXXX
Nhắn Vu Vơ
Nhờ dòng xướng họa kết tình thâm
Lấy chữ giao lưu giữ miệng câm
Mượn lẻ ôn hòa xoa bĩ cực
Trao lời lịch sự luận thăng trầm
Manh lòng đố kỵ làm hư tánh
Bẻm mép thị phi khiến nhọc tâm
Trọn kiếp ba hoa phường hạ tiện
Đời sau hỗng ngọng cũng cà lâm
Đồng Lão
XH040- Họa Bài:Nhắn Vu Vơ
Nhắn gởi vu vơ lại thúy thâm
Ai người “trúng chưởng” cũng đành câm
Ôn hòa chữ nghĩa nào đoan cực
Nhã nhặn lời văn vốn tỉnh trầm
Đoán định ngôn từ suy ý tánh
Truy căn kiểu cách biết can tâm
Chơn nhơn khác hẳn phường ti tiện
Dẫu đứng chung cùng bọn khấu lâm
NhàQuê
XXXXX
Con Khô Rớt
(tặng DIỄN, kỷ niệm thời thầy trò đi buôn)
Mở bịch tôm khô sang keo đựng
Vài con” bất phục” rớt trên bàn
Kể như công thưởng vui vẻ nhận
Răng già trệu trạo ngon hết can
Có dù rớt đất ta cũng lượm
Tiếc chổ từ xa gởi qua đây
Tôm cá nơi nào mà chẳng có
Thương sao bên đó nhớ bên nầy
Chiêu ngụm trà lài sẳn “đưa cay”
Mới đó thời gian vun vút bay
Nhớ thuở thương hồ thầy đệ tử
Ra vàm ghé bến khắp Miền Tây
Nhóm bếp nửa đêm nấu ấm trà
Lục lạo lon đường mới nhớ ra
Hồi sáng lại quên mua bánh kẹo
Tôm khô thắc ngặt được quá là !
"Gia Long Tẩu Quốc” được vậy đâu
Mắm sống bần chua cũng nuốt nhầu
Ngư ông bày vẽ trà buổi sáng
Tôm khô, chưa chắc dễ “dân giàu”
Nay viết bài thơ như nhắc lại
Miền quê cũng lắm thú ăn chơi
Khô lân chả phụng chà, cao quá!
Quanh quẩn vườn sông đủ sướng đời
NhàQuê, 21-08-08
XXXXX
Ơ Mắm
Đậu rồng ra trái mùa vào chướng
Hương mắm đồng kho bay khắp hè
Lặc hết ao, vườn rau mướt mượt
Vàng xanh đỏ tím...đượm tình quê
Bên nầy mấy bận bày làm thử
Đầy đủ còn hơn lúc ở nhà
Cà tím thịt phai cân cá nạc
Mới vài ba đũa đã buông ra
Má nhắn về thăm Má nhớ con
Thực ra thạp mắm mới vừa ngon
Má kêu biết tánh hay thèm vặt
"Mình nó nửa ơ dễ có còn!"
Giờ con dâu thứ, gốc Cà Mau
Mỗi dịp xuống thăm dẫu thế nào
Cũng bếp sân sau đun bún mắm.
: "Cha đừng ăn tiệm hổng ngon đâu!"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Lúa trổ đòng đòng bông súng nở
Càng cua, rau chốc, ngọn khoai lang
Giàn nhạc sẳn sàng chờ hợp tấu
Mới đó mà nay đã ngút ngàn!
NhàQuê 01-09-08
XXXXX

Nghe Giảng
Bao la trời đất hội về đây
Vàng đỏ trắng đen có đủ đầy
Văn chương nghệ thuật thân bù trất
Biết phận ngó nhìn lấy giải khuây
Đi dạo vòng vòng ngắm tranh hoa
Từ khi có bức điểm trang nhà
Nghĩ lại vách cây nền đất nện
Thương tranh ố nét mực màu pha
Thưởng ngoạn xưa nay nhiều trình độ
Tự nâng đẳng cấp... vói mây xanh
Chân nhón mấy lần nghe rao giảng
Như từ cõi khác ..."mệt cầm canh !" **
NhàQuê
** Tiếng miền quê hay dùng
Khuyên Bạn
Biết bạn buồn vui định bỏ nghề
Khi xưa một mực nói đam mê
Dòng đời dợm thoát đường cay đắng
Cuộc sống mong qua đoạn não nề
Tám khắc chơi vơi ôi ngán ngẩm
Năm canh dịu vợi mấy lê thê
Làm người gặp khó đừng lui bước
Vững chí, nào đâu thiếu cận kề!
NhàQuê
Khuyên bạn
Biết bạn buồn vui định bỏ nghề
Khi xưa một mực nói đam mê
Dòng đời dợm thoát đường cay đắng
Cuộc sống mong qua đoạn não nề
Tám khắc chơi vơi ôi ngán ngẩm
Năm canh dịu vợi mấy lê thê
Làm người gặp khó đừng lui bước
Vững chí, nào đâu thiếu cận kề
NHÀ QUÊ
CÓ CẬN KỀ
Sau những buồn vui muốn bỏ nghề
Nào đâu được bởi tính đâm mê
Gia đình tan nát bao cay đắng
Cuộc sống lang thang thật não nề
Cái kiếp con người sao ngán ngẫm
Một đời thất bại kéo lê thê
Rượu bầu thơ túi không lùi bước
Nách mãi mà đi có cận kề
HH 04-09-08
XXXXX
Xoa Tay
Mệt mỏi đua chen những muốn "tu"**
Thực lòng chi sợ tiếng mình ngu
Người xưa chán ngán tìm non ẩn
Thế tại giành hơn dựng núi mù
Bát quái xông pha khắp ngõ hang
Giờ nay thong thả lánh buộc ràng
Bạn hiền thơ họa chia cảm xúc
Cuối đất cùng trời rộng thênh thang
Đêm nằm thẳng cẳng ngái ro ro
Gác trán ngày nao rối tơ vò
Chưa kịp nghỉ ngơi chân dợm chạy
Phù du bay mãi khổ thân cò
Soi gương buổi sáng nhận rõ mình
Nếu được một ngày thực mới tinh
Những vết sướt trầy da kéo mới
Thuốc xoa: tin tưởng... dạ đinh ninh
Vườn mơ sông ước có dịp về
Gió ru sóng gợn cõi đê mê
Vẽ tranh vẽ cả tình chan chứa
Xin cám ơn đời ...Trả giấc Kê
NhàQuê. 06-09-08
** Bỏ bớt
Tự Tĩnh
Đời kham hổng nổi muốn tìm tu
Mặc tiếng người đời trách nói ngu
Giữa chốn xôn xao tìm nơi lánh
Nêm tai bịt mắt được như mù
Cái xấu chui lòn khắp hốc hang
Tìm người hảo vọng buộc dây ràng
Danh cao lợi cả đem ra nhử
Đã trót vào vòng hết tiếng than
Làm gian sớm tối sợ co ro
Mãi mãi lương tâm sẽ cấu vò
Đoạn tháng đôi ngày còn tránh khỏi
Nhưng nào thoát được gặp "ông Cò"
Thiền tâm định trí rõ thân mình
Học tập tu rèn luyện thật tinh
Lợi lộc uy quyền không mang vướng
Thanh nhàn thơi thảnh lại an ninh
Đường xưa chốn cũ biết quay về
Quyến rũ hồng trần tránh cỏi mê
"Danh vọng cùng chung ba thước đất"
"Giàu sang chưa chín một nồi kê" (1)
Trúc Giang Tử
(1) "Danh vọng cùng chung ba thước đất"
"Giàu sang chưa chín một nồi kê" : Mượn trong chuyện "Giấc mộng Nam Kha" không nhớ tác giả.
XXXXX
XXXXX
Mộng Và Thực
Có lẽ ta già từ lâu lắm
Bởi yêu cốt cách của người xưa
Mở mắt ban mai đầy nắng mới
Khề khà rượu lạt những hôm mưa
Có ao nuôi cá vườn vừa đủ
Thả rong đâu đó mấy bầy gà
Ai nài hỏi mấy không hề bán
Bạn tới thăm chơi có gọi là
Xanh mướt chung quanh giậu tươi xanh
Dây leo bông tím cánh mong manh
Gió thoảng lung linh đàn bướm lượn
Bốn mùa cảnh sắc bốn mùa tranh
Cách không xa lắm phía sân sau
Rau diếp ngò hành chen chúc nhau
Bạc hà ớt sả cây lá quế
Nồi canh chín tới tỏa ngạt ngào
Bốn góc ta trồng cây bông sứ
Đêm đêm hương thoảng nhớ đường xưa
Một mai cuối hết vùi đâu đó
Còn thấy mùi thơm thuở đứng chờ
Lâu lâu ta cũng đi xuống chợ
Chồm hỗm đợi đem tô cháo lòng
Rủng rỉnh má mầy cho dằn túi
Bạn bè hú hí quán vui đông
Nếu có đứa nào đi trước ta
Sá gì đây đó quảng đường xa
Nhang trầm quyện khói quanh di ảnh
Còn mất nhìn nhau chẳng khác là
Lẽ ra đơn giản chớ nào mơ
Tạo hóa định xong một ván cờ
Dù nay ta được nhiều hơn ước
Vẫn cảm trong lòng kẻ bơ vơ
NhàQuê. 09-09-08
XXXXX

Mùa Thu Có ...
Trung Thu mãng cầu nức gai
Cơm dầy nhãn vừa ươm mật
Vịt Xiêm đôn lớn từng bầy
Đòng đòng sặc rô ăn mống
Cá kèo đặc nước đầy bung
Tôm khô đỏ au tươm ngọt
Kiệu dưa ngon tới thơm lừng
Ai như mấy nhà thơ phú:
Ngợi ca lá tím lá vàng
Rủ rê bỏ cành trốn gió
Mây trời từng tốp đi hoang.!
! Đường mòn đòi vô văn học
Không thèm theo người bắt chước.
Kiếm bậy vài con gạch điều
Quập ngoe nặng hoằn hở yếm
Xị rồi tiếp xị rắc riu
Vỏ vôi cháy thơm hỉnh mũi
Đi ngang hỏi vói nhậu gì
Quán gần hùn thêm chai nữa
........................................
Ờ Thu! dễ thương quá đi !
NhàQuê.11-09-08
XXXXX

Mùa Thu Có ...
Trung Thu mãng cầu nức gai
Cơm dầy nhãn vừa ươm mật
Vịt Xiêm đôn lớn từng bầy
Đòng đòng sặc rô ăn mống
Cá kèo đặc nước đầy bung
Tôm khô đỏ au tươm ngọt
Kiệu dưa ngon tới thơm lừng
Ai như mấy nhà thơ phú:
Ngợi ca lá tím lá vàng
Rủ rê bỏ cành trốn gió
Mây trời từng tốp đi hoang.!
! Đường mòn đòi vô văn học
Không thèm theo người bắt chước.
Kiếm bậy vài con gạch điều
Quập ngoe nặng hoằn hở yếm
Xị rồi tiếp xị rắc riu
Vỏ vôi cháy thơm hỉnh mũi
Đi ngang hỏi vói nhậu gì
Quán gần hùn thêm chai nữa
........................................
Ờ Thu! dễ thương quá đi !
NhàQuê.11-09-08
XXXXX
Điều Đơn Giản
Cầm giấy cho về trời xế bóng
Theo đường Sơn Phú lên Bến Tre
Một mạch cắm đầu đi như chạy
Mấy chục năm rồi nghĩ còn ghê
Rờn rợn sau lưng sợ tiếng kêu
Cây bàng xòe lá đứng buồn hiu
Hiểu kẻ đi ngang rồi đây sẽ
Ngựa trâu một kiếp, khổ thêm nhiều
Còn nhớ một lần đi vác mía
Chủ cho một bữa ngon làm sao
Tép rang cơm trắng mơ chưa dám
Cao lương mỹ vị có hơn nào !?
Bao năm biệt xứ vẫn thèm thuồng
Đọt luộc tập tàng chấm chao tương
Rau diệu canh dền chan lúp lúp
Mỗi lần nghe nhắc chuyện quê hương
Thời khổ nhiều nơi lếch thếch qua
Giờ đây mương ruộng đã lên nhà
Đồng chua nước mặn nay phố chợ
Không biết nên mừng hay xót xa
Bằng cả lòng thành cầu đơn giản
Quê hương nghèo khổ được chuyển mình
Mở cửa đón ngày nhìn quanh đẹp
Đêm nằm thẳng giấc tới bình minh
NhàQuê 17-09-08
Xếp trang lịch sử
Giao thời tân khổ có chừa ai
Biết khóc từ khi mới tượng hài
Lỡ lọt lòng ra đành đói khát
Đang đi đường sụp phải chua cay
Sau lưng đừng ngoãnh buồn gan dạ
Trước mắt nhìn lên nở mặt mày
Đen tối đã qua ... màu sắc mới
Nắng vàng vươn tới đẹp tương lai
!!!!
Trúc Giang 17.9.08
XXXXX
Bức Ảnh Trời Quê
Vẫn dòng sông đó lâu nay
Mây ngang lưu luyến gió lay gợn đùa
Sóng tăn khoan nhặt đong đưa
Mạn thuyền ngân khúc khơi vừa điệu ru
Cụm trôi nương sóng phiêu du
Bức tranh cảnh sắc yêu từ bấy lâu
Dù cho lang bạt nơi đâu
Quê hương lẽ sống nhiệm mầu không phai
Từ khi xa tít dặm dài
Mỗi trong dấu vết có hai cuộc đời
NhàQuê 21-09-08
XXXXX
Có
Ba năm, ờ ! khoảng ngàn ngày
Ta cùng góc nhỏ ngần nầy thân quen
Ngổn ngang bụi mốc bỗng nên
Xôn xao tiếng gọi êm đềm thơ ru
Và ta bước chuyển kể từ
Cỏ rêu bén rễ ngôn từ bay bay
Đường Xưa nhớ quá lắc lay
Dắt về quá khứ theo ai lặng thầm
Lời chưa ngỏ đã xa xăm
Ta vào gió cát chân trần vết chai
Bão giông xé nát hình hài
Giã từ chữ nghĩa dặm dài lênh đênh
Vàng tay khói thuốc lãng quên
Vỗ về giọt đắng lún nền hoang sơ
Tình cờ ôi thật tình cờ
Chân mây góc biển bất ngờ gặp nhau
Kể như trở lại bước đầu
Tay không giờ có nhờ đâu bởi vì
Gia tài.... gọi gia tài đi
Của ta rất nhỏ đáng gì... đã cho
Cám ơn...xin gởi vô bờ
NhàQuê 25-09-08
XXXXX
Vì Những Tấm Tình ….
(Viết tặng Trần Văn Trực)
Nghe mầy về xứ tao mừng
Mấy năm biệt tích tưởng chừng, ôi thôi
Nay đều tuổi quá sáu mươi
Mờ xa cái thuở còn ngồi rắc riu
Bao năm tin vắng buồn hiu
Mới nghe mầy ghé đôi điều hỏi thăm
Về tao chìm nổi thăng trầm
Cuối mùa dâu biển xa xăm quê người
**-***-**
Nghe tin mới đến hỏi thăm tao
Biết bịnh trầm kha mầy tính đào
Rễ củ gởi qua đây trị liệu
Tấm tình bạn hữu đẹp làm sao
Ngủ đình mấy tháng thả mầy về
Tao bước đứng ra mũi súng kê
Phút đó suốt đời đi theo mãi
Đường trần ngụp lặn giữa sông mê
Làm sao quên được thằng “Đại Đế”
Lêu khêu còn bắt ghế thêm cao
Điều khiển mấy bàn vào cuộc tiệc
Bia khui rượu trót vỗ tay ào
Áo tù qui chụp mặc bao năm
Đêm tối cho về lén tới thăm
Gian chòi giữa ruộng chơ vơ đứng
Chủ khách mừng vui… giọng giữ trầm
Hàng cây so đũa xiêu còi cọc
Rau muống ngắt hoài chưa kịp ra
Cá rộng lất lây nguồn đấp đổi
Dạn tay trút hết thết mừng ta
Đường về phải lội hơn mười cây
Tao nghiệm về sau… chỉ có mầy
Chẳng chút lạt phai thằng rớt hố
Rồi mầy cũng giạt cuối Miền Tây
Nghe nói thất thời làm bốc vác
Bến xe đêm ngủ rất bụi đời
Vợ con chán ngán đành dang dở
Từ đó không còn nghe tăm hơi
Hăm mấy năm rồi tao xa quê
Đàn con đám cháu đã yên bề
Có lần người biết tao mầy bạn
Mất biệt tin nhau để nói về
Quà gởi thăm mầy chẳng là bao
Hãy xem như đó tấm tình tao
Mừng bạn cuối cùng quy cố xứ
Vở tuồng có hậu dẫu hư hao
Mỏi bước chen đua tháo bỏ cày
Xoa tay ngoái lại quảng đường dài
Ngẫm suy cuộc sống trôi rồi tắp
Còn được tình bằng quý hóa thay !
NhàQuê- Oct 01, 2008
XXXXX
Theo Cánh Chim Bay
Có một dòng sông chảy tận đây
Trong tôi tưởng nhớ suốt từng ngày
Ra đi vẫy biệt lòng đau cắt
Gởi lại âm thầm dạ xát xay
Xứ lạ luôn dành nguyên góc nhỏ
Quê xa vẫn cất trọn tim nầy
Nghe ai nhắc đến tên dưng bỗng
Muốn được thành chim chớp cánh bay
Bay qua chốn cũ xóm nhà tôi
Nén những bâng khuâng cố tưởng hồi
Cổ Thụ vươn cao giờ hạ đốn
Đình xưa bóng rợp trước đùa chơi
Trông theo dáng nhỏ vừa tan học
Thấy lại y nguyên đủ khoảng đời
Ước được sau cùng nương cánh giạt
Lần nhìn trước lúc biệt xa khơi
Nhà Quê
HỒI TƯỞNG
Tiển biệt nhau nơi bến vắng đây
Người đi kẻ ở chạnh từng ngày
Con tim hụt hẫng đau như cắt
Chữa trị làm sao vết xát xay
Cửa rộng nhà cao chia lõm nhỏ
Quê cha đất tổ luyến lưu nầy
Xa đưa tiếng gọi âm trầm bỗng
Sống tạm chim già mỏi cánh bay
Bay qua cảnh cũ hướng làng tôi
Lắng đọng tâm tư để tưởng hồi
Thuở trước cây đa hư đã đốn
Còn đâu bóng mát để đùa chơi
Trông theo đám nhỏ giờ tan học
Đẹp nhất là đây một khoảng đời
Cũng đã mơ cùng nuơng cánh giạt
Một lần nhìn lại để ra khơi
HH 02-09-08
XXXXX
* Kính tặng anh NhàQuê
Hương Xưa
Bốn gốc ta trồng cây bông sứ
Đêm đêm hương thoảng nhớ đường xưa
Một mai cuối hết vùi đâu đó
Còn thấy mùi thơm thuở đứng chờ
Đêm đêm hương thoảng nhớ đường xưa
Một mai cuối hết vùi đâu đó
Còn thấy mùi thơm thuở đứng chờ
NhàQuê
Đường xưa lối cũ hương thơm ngát
Đêm về ngây ngất nhớ hương xưa
Hương thơm thoang thoảng hồn hoa sứ
Hoa của quê hương của ngóng chờ !
Đêm về ngây ngất nhớ hương xưa
Hương thơm thoang thoảng hồn hoa sứ
Hoa của quê hương của ngóng chờ !
thuỵmaiBGNQcôem66
Giọt Nắng
Thư ai viết tràn đầy ngôn ngữ
Thắm cả tình thắm cả hương yêu
Để cho gió về đầy trước cửa
Đón nắng chiều tươi mát cỏ hoa
Giàn bông giấy nhiều màu trước cửa
Đã bao lần khoe sắc đùa ca
Đêm yêu thương gieo tình thân ái
Giữ cho nhà mãi đẹp như hoa
Che bóng mát che hàng hiên vắng
Nắng có về tô đẹp cỏ hoa ...
Thắm cả tình thắm cả hương yêu
Để cho gió về đầy trước cửa
Đón nắng chiều tươi mát cỏ hoa
Giàn bông giấy nhiều màu trước cửa
Đã bao lần khoe sắc đùa ca
Đêm yêu thương gieo tình thân ái
Giữ cho nhà mãi đẹp như hoa
Che bóng mát che hàng hiên vắng
Nắng có về tô đẹp cỏ hoa ...
ThụymaiBGNQcôem66
Đinh Lăng
Đinh lăng trước cửa nhà nàng
Bên Rồng bên Phụng hai hàng song song
Hoàng anh trên ngỏ uốn cong
Hai bên bông giấy đỏ hồng điểm tô
Trắng phau hai chậu kiểng cò
Trăm năm chiếu thủy hẹn hò trăm năm
Tam tài tứ tượng tằng thăng
Tham thiên chiếu địa mai quằn cánh tiên
Lưởng nghi phụ tử kim tiền
Cô tùng bách diệp bên thiên tuế già
Phong lan theo gió thoảng qua
Lượn lờ cánh bướm vờn hoa lượn lờ
Giả non mà áng trăng mờ
Nhà Em kín cổng biết chờ Em đâu ?
Chờ Em ở dưới đám dâu
Cau dầy đỏ ruột , ké trầu vàng mơ
Chờ Em nồng thuốc trắng vôi
Mâm trà khai rượu khăn đôi đạo đồng .
Bên Rồng bên Phụng hai hàng song song
Hoàng anh trên ngỏ uốn cong
Hai bên bông giấy đỏ hồng điểm tô
Trắng phau hai chậu kiểng cò
Trăm năm chiếu thủy hẹn hò trăm năm
Tam tài tứ tượng tằng thăng
Tham thiên chiếu địa mai quằn cánh tiên
Lưởng nghi phụ tử kim tiền
Cô tùng bách diệp bên thiên tuế già
Phong lan theo gió thoảng qua
Lượn lờ cánh bướm vờn hoa lượn lờ
Giả non mà áng trăng mờ
Nhà Em kín cổng biết chờ Em đâu ?
Chờ Em ở dưới đám dâu
Cau dầy đỏ ruột , ké trầu vàng mơ
Chờ Em nồng thuốc trắng vôi
Mâm trà khai rượu khăn đôi đạo đồng .
Hoàng Châu
Trích trong tập thơ " Còn Đi Chăng Nữa " thơ " Hoàng Châu " .
* Gởi bởi Thụymai
* Gởi bởi Thụymai
Giọt Nắng
Thư ai viết tràn đầy ngôn ngữ
Thắm cả tình thắm cả hương yêu
Để cho gió về đầy trước cửa
Đón nắng chiều tươi mát cỏ hoa
Giàn bông giấy nhiều màu trước cửa
Đã bao lần khoe sắc đùa ca
Đêm yêu thương gieo tình thân ái
Giữ cho nhà mãi đẹp như hoa
Che bóng mát che hàng hiên vắng
Nắng có về tô đẹp cỏ hoa ...
Thắm cả tình thắm cả hương yêu
Để cho gió về đầy trước cửa
Đón nắng chiều tươi mát cỏ hoa
Giàn bông giấy nhiều màu trước cửa
Đã bao lần khoe sắc đùa ca
Đêm yêu thương gieo tình thân ái
Giữ cho nhà mãi đẹp như hoa
Che bóng mát che hàng hiên vắng
Nắng có về tô đẹp cỏ hoa ...
ThụymaiBGNQcôem66