Bài Thơ Viết Về
Tấm tranh đời còn vài nét vẽ
Sáu mươi năm từng mảng nối liền
Có hoa bướm dệt thêu trang điểm
Có sông dài núi thẳm thêm duyên
Vẫn hằng tin con người có số
Ngẫm đời mình chiều dọc mắn may
Những đoạn đường chông chênh lay lắt
Cảm nhung êm gần lắm bàn tay
Nên với ta hài lòng trọn vẹn
Nên với ta giữ hết bên mình
Nên với ta rách sờn cũ kỹ
Nên với ta đều thảy đẹp xinh
Có ai hỏi ước gì nếu được
Xin làm ta như trước tới giờ
Những ngộ nhận tha nhân ngờ vực
Giũ sạch xong trong vắt trời mơ
Lại còn có suối hiền róc rách
Ru đê mê nhạc điệu tình ca
Gối phiến đá nằm nghe tiền kiếp
Cõi hoang vu dưng bỗng mượt mà
Bởi vì vậy sự đời còn mất
Bởi đến đi rồi sẽ một nơi
Bởi đầy đặn lưng vơi nào phải
Bởi cho nên gọi đó kiếp người
NhàQuê June 20, 2010
XXXXX
Lần Ta ...
Thanh xuân giong ruổi buồm căng
Bao la trời biển cầm bằng cuộc vui
Thác ghềnh sông rộng trò chơi
Gian nguy há sợ vào đời dửng dưng
Nhìn quanh rạng rỡ trời hừng
Thầy trao kiến thức đầy vun nhận phần
Xuống đời chẳng chút phân vân
Kê vai chung gánh ... chưa lần âu lo
Bỏ sau lưng khoảng buồn xo
Đầu thai kiếp khác bên bờ biển xa
Soi gương tân cổ nhìn ta
Từ trong những tận xương da khác gì
Một ngày rất đỗi thần kỳ
Như trong ta có điều chi khác thường
Bởi như dòng nước đầu nguồn
Trong veo mát rượi trào tuôn ngọt ngào
Lần ta với được ước ao
Lần ta uống chén rượu đào ngà say
Lần ta thèm giấc mơ dài
Lần ta tìm gặp những ngày đều như...
NhàQuê 18-06-10
Lần ta thèm giấc mơ dài
Lần ta tìm gặp những ngày đều như...
Nhân gian bỗng hoá hiền từ
Chợ đời bỗng hóa trang thư ngọt ngào
Lần ta với được ước ao
Lần ta uống chén rượu đào ngà say
Nhẹ nhàng hồn bỗng thoát bay
Hồng trần chẳng khác thiên thai chút nào
Lời ru tha thiết mềm trao
Chiều nghiêng vai ấm nôn nao đợi chờ
Thường khi phả mượt dòng thơ
Để trăng trải lụa nhung mơ lối về
Cũng là đầu tựa môi kề
Lại như huyền thoại chẳng hề hư hao
Cũng là nước mắt rưng trào
Lại như mật ngọt hồ sao đắm thuyền
Thơ Duyên...
GHH 18.6.10
XXXXX
Viên Muối Không Tan
Nghe kể từng vùng dãy đất xa
Những nơi những chỗ chốn quê nhà
Còn in trong trí chưa phai lợt
Hay vẫn theo cùng quanh quẩn ta
Có viên muối nhỏ ...hạt gạo ngần
Thấm ngọt vào lòng vững bước chân
Qua bao sông biển bao phố thị
Mới thấy long lanh đẹp bội phần
NhàQuê Feb 27, 2010
Nghe kể từng vùng dãy đất xa
Những nơi những chỗ chốn quê nhà
Còn in trong trí chưa phai lợt
Hay vẫn theo cùng quanh quẩn ta
Có viên muối nhỏ ...hạt gạo ngần
Thấm ngọt vào lòng vững bước chân
Qua bao sông biển bao phố thị
Mới thấy long lanh đẹp bội phần
NhàQuê Feb 27, 2010
XXXXX
Chứng Khoán
Lão nhà quê tàng tàng ghé vô Wall Street
Chắp tay sau đít ngó lung tung
Bộ chuyện giỡn chơi sao cha nội
Nhìn vận vó ông đà phát ói
Dợm nhào vô trả giá đúng là thầy gồng!
Trên bảng giá đèn chớp lia chớp lịa
Của ai mà cứ lên lia chia
Có kẻ khoái cười ria vảnh vảnh
Hực gà lão tức cầm canh
Luật tuần hoàn có lên thì có xuống
Còn khuya mới một cửa một mình!
Ở tuốt dưới quê xứ ruộng đồng
Nghèo gần mạt rệp, có mình không
Vậy mà cứ muốn toàn hàng "xịn"
Đồ hiệu, hàng gin. Đừng có hòng!
Cứ nhè mấy chỗ xinh như mộng
Cứ nhè "Chứng Khoán" lên vù vù
Cứ nhè chưa rớ vô đà phỏng
Hèn chi năm tháng xách xe không
Cay cú vái ngày bồ nó đá
Te tua, rách nát lại quay về
Bủa một mẻ dễ ơi là dễ
Ông tưởng vái khan không nạp lễ
Không dám đâu!!
Ai chứng cho ông, hề!
Cái ngày ông khấn ghé đâu, về trễ
Mỹ đổ quân ông xuống giá cái vèo
Họa vô đơn chí có mong gì cứu
Cứ ngày thức dậy vật giá thang leo
Chứng Khoán nào cũng tuột khỏi tầm tay mù mịt
Chẳng phép lạ gì cho quay lại ngóc lên
"Giá Trị" mới tinh nhì S. nhất Điếm**
Cách nào bằng chửi đổng cố tìm quên
Vẫn cứ trồi lên hụp xuống
Trôi lênh bênh cho tới một ngày
Mọi hiện hữu triệt tiêu cái rụp
Xong ngay!
Ritcher Kế lắc đầu không đo nổi
Rung mạnh hơn mấy lần Thứ Sáu Đen
Chợ bán tước mua quan
Của chìm của giấu
Kéo nhau lên tàu xuống hạm "dong"
Ngoạn mục hơn Enron
"Chứng Khoán" mới sơn đỏ vàng rõ rệt
Màu hồng trên hết
Màu vàng mút chỉ cà tha
Bớ bớ người ta!
Mấy người bán buôn
Gì kỳ quá vậy cà:
Huề, xúm gầy lại không cho
Ý chừng nhà nhà hết vốn
Đã nói mất, ít nhiều mất trọn
Mới giữa đường bắt đầu lại số âm
Chừng rất nản nằm mơ đủ thứ
Như tiếng ai bị bóp cổ giãy rầm rầm
Tưởng sao! ai dè cũng đến hồi khánh tận
Lão tính thờ ơ rung chuông một bận
Đóng cửa bán buôn quách cho rồi
Hai tay trắng mất mát đâu mà ngán
Ngẫm nghĩ tới lui nên lại thôi:
Ví thử tất đều qui thành "Chứng Khoán"
Khi xuống khi lên, khi lỗ khi lời
Mọi giá trị cung cầu có khác
Mình không chơi để người ta chơi;
Mình đã hết thời !!
Lão láp váp lời thề bán mạng
Cái đã có không đời nào bán
Dẫu giá lên, dẫu sát đất nghèo
Nhất định không phát mãi.
Chẳng chịu áp đặt giá bèo.
Người thấy được xúm lay lão dậy
Dụi mắt mấy lần, hỏi đang ở đâu đây
Quán Bên Đường ông vừa ngơi một giấc
Tỉnh cơn mơ ông réo bếp tưng bừng:
Coi chừng bắp khét! Coi chừng bắp khét!
Đừng chụm lửa lung! Đừng chụm lửa lung!
Bếp cười mỉm: Nồi Kê Chưa Chín!
NhàQuê 2006
** Nhất Đĩ, Nhì Sư, Tam Cha, Tứ Tướng
XXXXX
Bài Thơ Ngày 13
Sáng nay mưa lất phất
Trên cao lá trỗ vàng
Mùa Hè đang vội vã
Thu dường vội bước sang
Hôm qua chiều mát rượi
Bầu trời thôi xanh trong
Việc lo gần vén vẻ
Chớm niềm vui trong lòng
Từ thảnh thơi tâm trí
Cảm như mình mạnh lành
Gác bên đời phiền muộn
Quên khăn khó vây quanh
NhàQuê 13.8.10
XXXXX
Những Người Bạn Màu Vỏ Dà
Ngày từ quê lên tỉnh thành trọ học
Hành trang đựng trong cái bọc gọi cái bồng
Sợi dây vải rút ngang túm miệng
Vác lên vai trông rất ngông
Như sau nầy đi lảnh quân trang
Ngày đầu đời làm lính
Trong ấy xếp gọn gàng
Ngoài mấy bộ áo quần thay đổi
Có cái mền vải ta thủ công may dầy hai lớp
Tuổi lớn xắp xỉ tôi
Có từ thời Má còn dệt cửi
Sợi chỉ phải năm lần bảy lượt
Mới chui được qua go dập và con thoi
Sợi chỉ manh áo cái mền đều quê như tôi
Ngày nay trên cõi trần nầy còn tôi trơ trọi
Chúng xong phận sự lâu rồi
Các bạn cùng tôi lên đường ngày ấy
Các bạn màu vỏ dà của tôi ơi!
NhàQuê 2006
13 - 63
Mười ba tuổi tôi đi vô thành phố
Giẫm chân trần cất guốc sợ mòn mau
Đêm mưa trùm mền vải nâu lén khóc
Nhớ nhà gì đâu!
Lũ ểnh ương uềnh oang từ chập tối
Chúng vừa ngừng ếch nhái tiếp gọi nhau
Giống mấy con, chị bị rầy đem thả
Trên nỗng giếng lau.
Cái giếng dốc gánh tưới vườn trợt té
Trầu lá vàng cười vẫy gió lay lay
Có hơn chục đôi chị em xúm nạnh
Nọc cây chùm ngây.
Giờ nơi đây nhiều cơn mưa mờ mịt
Không trẻ con trần kêu réo rượt nhau
Không côn trùng đêm đêm cùng hòa nhạc
Để nhớ ngày nào
Xin viết vài dòng hoài niệm
NhàQuê Oct 17, 2006
64
Nâng ly nước trong đánh ực
Kèm đôi viên thuốc mỗi ngày
Theo dòng trôi qua khỏi cổ
Mừng ta sinh nhật hôm nay
Năm rồi đập bồn đập bát
Cứ hai đứa một nguyên chai
Sức lượng còn leo đỉnh núi
Quanh co đường ngắn nẻo dài
Mới qua mười hai tháng chẳn
Xuống triền đổ dốc như bay
Đi mau rên than khó thở
Đêm nằm bải hoải chân tay
Đúng ngày hiện lên chớp báo
Cám ơn mi nhắc, biết rồi
Từng nấc kim dài kim ngắn
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Tử vi kỳ nầy hết nghiệm
Thầy thuốc ráng kéo số trời
Hai bên ghịt nhừ thân thể
Chỉ mình ta biết ta thôi
Xưa ước bấy nhiêu quá đủ
Giờ còn đòi hỏi gì hơn
Cuối đường xe ngừng đỗ bến
Tay không thong thả xuống đường
NhàQuê Aug 18, 2007
65
Buổi sớm mai thức dậy
Vẫn những chuyện hằng ngày
Xong xuôi ngồi trước máy
Cám ơn nhiều, cho hay !
Ờ! giờ ta sáu lăm
Qua lụng được mấy năm
Đường dài chưa toại hết
Lòng trần ai cũng tham!
Nếu chút nữa ngưng ngang
Hình vuông chưa vẽ đủ
Vòng tròn đang lưng chừng
Xuống hàng cho đáp số
Biết rõ còn phong độ
Sáng leo dốc vài cây
Hoa lạ nở đầu ngày
Dừng chân ghi vào máy
Người phu dọn công viên
Già hơn ta mấy tuổi
Chào nhau nụ cười hiền
Chúc một ngày tươi đẹp
Con bé nhỏ hơn nhiều
Chạy đều ngoài hai dặm
Tóc cột phất phơ lay
Hát thầm theo điệu nhạc
Trên trời cao bát ngát
Không gợn chút mây giăng
Suốt tuần nầy nắng ráo
Thu đang bước tới dần
Trang quê hương góp sức
Mọi việc tạm bình thường
Cùng chung lòng gìn giữ
Đất mẹ ngày ngát hương
Mừng sinh nhật sáu lăm
Tự thấy mình còn được
Xin trả lời chúc thăm
Cám ơn nhiều lắm lắm !!!
NhàQuê Aug 18, 2008
66
Mở cửa đón ngày bừng nắng lạ
Ngỡ ngàng có thể thế nầy ư
Dù sáng hôm qua còn leo dốc
Hai lần dừng nghỉ sức mệt đừ
Ừ nhỉ tính ra chuyện bình thường
Bên kia bờ biển Thái Bình Dương
Bạn bè trang lứa ngày xưa cũ
Khú đế hơn ta ... nghĩ càng thương
Thời làm công chức thường lo lắng
Đóng "Quỷ Văn Giai" ngõ hầu già
Cháu con tứ tán... còn chút đỉnh
Lây lất kiếp người gắng gượng qua
Một ngày hồng thủy sạch tay trơn
Phận thân xô đẩy đến cuối đường
May ta xứ lạ còn hưu trí
Vất vưởng bạn bè chốn cố hương
Tháng Tám nầy đây tròn sáu sáu
Với ta như thế đã ân tràn
Trên cao ưu ái lần ban tặng
Giữa cõi nhân sinh được nhận phần
Cảm ơn tất cả những gần xa
Trải suốt đời nầy đã giúp ta
Nhận diện chính mình cùng kiếp sống
Xin khắc thâm sâu chẳng nhạt nhòa
NhàQuê Aug-2009
67
Vói thêm ba nấc thử coi
Xương kêu răng rắc xem mòi hơi gay
Mỗi ngày kiểm lại chỉ tay
Ba dòng bên trái như dài hơn ra
Thầy lang căn dặn nhớ là
Cữ đường bớt muối... mỡ da đều chừa
Ối trời! bạn với cải dưa
Gạo nâu đậu hũ sớm trưa... trường kỳ
Ban đầu thấy ngán quá đi
Tự mình khuyên nhủ... nhớ khi giam cầm
Mà còn chịu được bao năm
Nay cơm có cá thì nhằm nhò chi
Dịp mừng cũng nhấp vài ly
Ổng trừ chút đỉnh hề gì phải than
Cám ơn lời chúc an khang
Anh em bằng hữu "ấp" làng gần xa
NhàQuê Aug 15, 2010


Ngày từ quê lên tỉnh thành trọ học
Hành trang đựng trong cái bọc gọi cái bồng
Sợi dây vải rút ngang túm miệng
Vác lên vai trông rất ngông
Như sau nầy đi lảnh quân trang
Ngày đầu đời làm lính
Trong ấy xếp gọn gàng
Ngoài mấy bộ áo quần thay đổi
Có cái mền vải ta thủ công may dầy hai lớp
Tuổi lớn xắp xỉ tôi
Có từ thời Má còn dệt cửi
Sợi chỉ phải năm lần bảy lượt
Mới chui được qua go dập và con thoi
Sợi chỉ manh áo cái mền đều quê như tôi
Ngày nay trên cõi trần nầy còn tôi trơ trọi
Chúng xong phận sự lâu rồi
Các bạn cùng tôi lên đường ngày ấy
Các bạn màu vỏ dà của tôi ơi!
NhàQuê 2006
13 - 63
Mười ba tuổi tôi đi vô thành phố
Giẫm chân trần cất guốc sợ mòn mau
Đêm mưa trùm mền vải nâu lén khóc
Nhớ nhà gì đâu!
Lũ ểnh ương uềnh oang từ chập tối
Chúng vừa ngừng ếch nhái tiếp gọi nhau
Giống mấy con, chị bị rầy đem thả
Trên nỗng giếng lau.
Cái giếng dốc gánh tưới vườn trợt té
Trầu lá vàng cười vẫy gió lay lay
Có hơn chục đôi chị em xúm nạnh
Nọc cây chùm ngây.
Giờ nơi đây nhiều cơn mưa mờ mịt
Không trẻ con trần kêu réo rượt nhau
Không côn trùng đêm đêm cùng hòa nhạc
Để nhớ ngày nào
Xin viết vài dòng hoài niệm
NhàQuê Oct 17, 2006
64
Nâng ly nước trong đánh ực
Kèm đôi viên thuốc mỗi ngày
Theo dòng trôi qua khỏi cổ
Mừng ta sinh nhật hôm nay
Năm rồi đập bồn đập bát
Cứ hai đứa một nguyên chai
Sức lượng còn leo đỉnh núi
Quanh co đường ngắn nẻo dài
Mới qua mười hai tháng chẳn
Xuống triền đổ dốc như bay
Đi mau rên than khó thở
Đêm nằm bải hoải chân tay
Đúng ngày hiện lên chớp báo
Cám ơn mi nhắc, biết rồi
Từng nấc kim dài kim ngắn
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Tử vi kỳ nầy hết nghiệm
Thầy thuốc ráng kéo số trời
Hai bên ghịt nhừ thân thể
Chỉ mình ta biết ta thôi
Xưa ước bấy nhiêu quá đủ
Giờ còn đòi hỏi gì hơn
Cuối đường xe ngừng đỗ bến
Tay không thong thả xuống đường
NhàQuê Aug 18, 2007
65
Buổi sớm mai thức dậy
Vẫn những chuyện hằng ngày
Xong xuôi ngồi trước máy
Cám ơn nhiều, cho hay !
Ờ! giờ ta sáu lăm
Qua lụng được mấy năm
Đường dài chưa toại hết
Lòng trần ai cũng tham!
Nếu chút nữa ngưng ngang
Hình vuông chưa vẽ đủ
Vòng tròn đang lưng chừng
Xuống hàng cho đáp số
Biết rõ còn phong độ
Sáng leo dốc vài cây
Hoa lạ nở đầu ngày
Dừng chân ghi vào máy
Người phu dọn công viên
Già hơn ta mấy tuổi
Chào nhau nụ cười hiền
Chúc một ngày tươi đẹp
Con bé nhỏ hơn nhiều
Chạy đều ngoài hai dặm
Tóc cột phất phơ lay
Hát thầm theo điệu nhạc
Trên trời cao bát ngát
Không gợn chút mây giăng
Suốt tuần nầy nắng ráo
Thu đang bước tới dần
Trang quê hương góp sức
Mọi việc tạm bình thường
Cùng chung lòng gìn giữ
Đất mẹ ngày ngát hương
Mừng sinh nhật sáu lăm
Tự thấy mình còn được
Xin trả lời chúc thăm
Cám ơn nhiều lắm lắm !!!
NhàQuê Aug 18, 2008
66
Mở cửa đón ngày bừng nắng lạ
Ngỡ ngàng có thể thế nầy ư
Dù sáng hôm qua còn leo dốc
Hai lần dừng nghỉ sức mệt đừ
Ừ nhỉ tính ra chuyện bình thường
Bên kia bờ biển Thái Bình Dương
Bạn bè trang lứa ngày xưa cũ
Khú đế hơn ta ... nghĩ càng thương
Thời làm công chức thường lo lắng
Đóng "Quỷ Văn Giai" ngõ hầu già
Cháu con tứ tán... còn chút đỉnh
Lây lất kiếp người gắng gượng qua
Một ngày hồng thủy sạch tay trơn
Phận thân xô đẩy đến cuối đường
May ta xứ lạ còn hưu trí
Vất vưởng bạn bè chốn cố hương
Tháng Tám nầy đây tròn sáu sáu
Với ta như thế đã ân tràn
Trên cao ưu ái lần ban tặng
Giữa cõi nhân sinh được nhận phần
Cảm ơn tất cả những gần xa
Trải suốt đời nầy đã giúp ta
Nhận diện chính mình cùng kiếp sống
Xin khắc thâm sâu chẳng nhạt nhòa
NhàQuê Aug-2009
67
Vói thêm ba nấc thử coi
Xương kêu răng rắc xem mòi hơi gay
Mỗi ngày kiểm lại chỉ tay
Ba dòng bên trái như dài hơn ra
Thầy lang căn dặn nhớ là
Cữ đường bớt muối... mỡ da đều chừa
Ối trời! bạn với cải dưa
Gạo nâu đậu hũ sớm trưa... trường kỳ
Ban đầu thấy ngán quá đi
Tự mình khuyên nhủ... nhớ khi giam cầm
Mà còn chịu được bao năm
Nay cơm có cá thì nhằm nhò chi
Dịp mừng cũng nhấp vài ly
Ổng trừ chút đỉnh hề gì phải than
Cám ơn lời chúc an khang
Anh em bằng hữu "ấp" làng gần xa
NhàQuê Aug 15, 2010


XXXXX
Điều Tưởng Tượng
Hình như ta có chân tu
Nghe qua không giận khác như trước giờ
Dang tay người ném xuống hồ
Vẽ thành gợn sóng nhấp nhô rồi chìm
Đáy sâu tuyệt tích nằm im
Chừng theo nước dạo khắp miền nhân gian
Một mai chạm nỗi bẽ bàng
Gạn trong lắng đục mọi đàng rõ ra
NhàQuê 16-12-09
XXXXX
Lá Luận
Còn hai tuần nữa vào Thu
Gió se đến sớm sường mù bay bay
Lá đang chuyển sắc chờ ngày
Hóa thân lả tả khô gầy một mai
Thi nhân cảm hứng xưa nay
Ngợi ca màu sắc chưa ai thương rằng
Lá buông bịn rịn trăm lần
Cuộc từ ly có phải chăng kiếp phần
Xanh mơn... vàng úa... phù vân
Ta làm nhân loại hồng ân biết chừng
Xuân Thu Đông Hạ bao lần
Lên non xuống biển nương tầng mây bay
Chưa chim mà cũng đó đây
Thóc ngô rau đậu nơi nầy nơi kia
Nhớ quê nương cánh tìm về
Ngẫm thương chiếc lá xa lìa miên miên
NhàQuê 07.09.10
Còn hai tuần nữa vào Thu
Gió se đến sớm sường mù bay bay
Lá đang chuyển sắc chờ ngày
Hóa thân lả tả khô gầy một mai
Thi nhân cảm hứng xưa nay
Ngợi ca màu sắc chưa ai thương rằng
Lá buông bịn rịn trăm lần
Cuộc từ ly có phải chăng kiếp phần
Xanh mơn... vàng úa... phù vân
Ta làm nhân loại hồng ân biết chừng
Xuân Thu Đông Hạ bao lần
Lên non xuống biển nương tầng mây bay
Chưa chim mà cũng đó đây
Thóc ngô rau đậu nơi nầy nơi kia
Nhớ quê nương cánh tìm về
Ngẫm thương chiếc lá xa lìa miên miên
NhàQuê 07.09.10
XXXXX
Bài Thuốc !!
Cỏ Cú ...Ờ nè ...củ có không
Đang cần ráng nhín độ mươi đồng
Ho hen nuốt trọng dằn cơn biến
Nóng sốt nhai ngầu chận đợt phong
Hiệu nghiệm vang lừng Nam chí Bắc
Trừ căn tuyệt diệu khắp Tây Đông
Bề ngoài dáng vẻ hơi quăn quéo
Vậy chớ tiên đơn mới dám hòng
NhàQuê 11.09.2010
Hihihii... huynh NQ lịch sự hết biếttt... CỏCú họa liền nè...
Thuốc Quý
Cả luống đây nè … uống đã không
Nhà quê cỏ gấu mọc xanh đồng
Lá un toả khói xung mầm dịch
Củ đốt queo râu khử bệnh phong
Phòng mạch Tây y ngày thêm vắng
Chuyên khoa Nam dược lúc càng đông
Tật lành chẳng tốn xu nào hết
Phải ráng ăn kiêng… cãi chớ hòng…
hết bịnh đó nghen huynh…
CỏCú 11.9.10
Cỏ Cú ...Ờ nè ...củ có không
Đang cần ráng nhín độ mươi đồng
Ho hen nuốt trọng dằn cơn biến
Nóng sốt nhai ngầu chận đợt phong
Hiệu nghiệm vang lừng Nam chí Bắc
Trừ căn tuyệt diệu khắp Tây Đông
Bề ngoài dáng vẻ hơi quăn quéo
Vậy chớ tiên đơn mới dám hòng
NhàQuê 11.09.2010
Hihihii... huynh NQ lịch sự hết biếttt... CỏCú họa liền nè...
Thuốc Quý
Cả luống đây nè … uống đã không
Nhà quê cỏ gấu mọc xanh đồng
Lá un toả khói xung mầm dịch
Củ đốt queo râu khử bệnh phong
Phòng mạch Tây y ngày thêm vắng
Chuyên khoa Nam dược lúc càng đông
Tật lành chẳng tốn xu nào hết
Phải ráng ăn kiêng… cãi chớ hòng…
hết bịnh đó nghen huynh…
CỏCú 11.9.10
XXXXX
Thử Đi Lề Trái
Thử đi lề trái con đường
Biết nhiều dốc đứng chờ vờn bước chân
Hố sâu vực đá mấy tầng
Chông chênh hiểm trở phân vân tiến lùi
Nếu như cứ chọn êm xuôi
Tầm thường biết mấy đời người rác rơm
Không còn bận bịu áo cơm
Giải khuây văn vẻ sớm hôm đợi ngày
Đứng chung mè chốt cá gai
Phòng chừng bởi lẽ đời nầy khó tin
Nếu như ...có phải thình lình ...
Danh hư tiếng ảo ...của mình nào đâu
Một khi đặt bước lên cầu
Dưới dòng chảy xiết đục ngầu sóng xao
Có dù đơn độc không nao
Ngày xưa ra trận lần nào ngán đâu
Nếu như chơi nghiệt rút cầu
Cờ uy đã phất dễ dầu xua tan
Đã ca khúc hát lên đàng
Đã vung ánh thép đâu màng thiệt thân
NhàQuê 16.09.2010
XXXXX
Đường Thu
Thu đến đúng kỳ chờ trước cửa
Sáng ra sương lạnh ứa hạt buồn
Cuộc nhớ dẫn đi về xa lắm
Có đời xích lại hẹn tròn vuông
Trời đất vào mùa... năm mỗi năm
Ấm lạnh biểu đồ biên độ tăng
Khung kiếng mờ mờ lau mấy lượt
Nghe trong ấm áp dễ đâu bằng
Cây cảnh bưng vô để trong nhà
Tới lui ngắm nghía mấy nụ hoa
Trái mùa vụt búp...màu thanh thoát
Có phải nhắc về thuở rất xa
Ta vái đêm nay được nằm mơ
Đi lại đường xưa... buổi đứng chờ
Áo bay hai vạt thu nghiêng xuống
Làm rớt vô tình ..nốt bâng quơ
Câu chữ sao ta nghe như nhạc
Gom hết lạ thường ... gói hành trang
Đứng đợi chuyến tàu từ dĩ vãng
Tìm ra thấp thoáng giữa muôn ngàn
NhàQuê 22.09.10
XXXXX
Thảm Cỏ Cội Hoa
Phủi tay rảnh nợ buộc ràng
Nghêu ngao nay Vịnh... mai sang vườn Nhà
Chăm rào tỉa ngọn chờ hoa
Đúng ngày hương sắc mượt mà trả công
Năm xưa xới đất gây trồng
Hoang vu thành luống thành giồng ý như
Cám ơn cằn cỗi kể từ
Phù sa theo sóng hồi cư vun bồi
Dưới chân hò hẹn xinh tươi
Xanh um cành lá nứt chồi sớm mai
Sáng hôm gom hết hương bay
Gói thơm tho đựng vào khay xa cừ
Phong luôn bút tích Cổ Thư
Dây tơ thắt mối ... Hao hư để rời
Thả theo con sóng ra khơi
Ngả lưng nệm cỏ ngủ vùi giấc say
NhàQuê 26.09.10
XXXXX
Lời Giã Từ Ban Mê...
Giã từ Buôn Mê... Hoàng Triều Cương Thổ
Biệt Điện trầm u giấu kín muộn phiền
Lên xe rồi Tây Nguyên nhìn tới khuất
Sẽ đến cùng Xứ Lạnh... đỉnh Lâm Viên
Những thớt voi gợi nhớ thời oanh liệt
Những hùng anh giữ tấc đất ngọn rau
Những khổng tượng bây giờ khom lưng xuống
Những đồng tiền chưa đầy được hầu bao
Thân cây đẽo lộng thành thuyền độc mộc
Vẻ hoang sơ đơn giản cuộc mưu sinh
Nét nguyên thủy đâu đây còn lãng vãng
Sóng hồ dâng than khóc khúc uẩn tình
Ngày đến đây thác reo ngàn cung điệu
Đứng bên dòng nghe xao xuyến đê mê
Hùng vĩ thiên nhiên dang tay thân thiết
Đồng bằng xa... mới đó đã nhớ về
Sao thế được nâng niu từ tấm bé
Khó thay cho con sông đục phù sa
Rặng dừa xanh đứng nghiêng nghiêng tình tứ
Từng nhạt nhòa ... đất khách lỡ bôn ba
Ngụm rượu cần chưa mềm lòng người nếm
Tách cà phê đâu đủ gợi xa xưa
Hạt bụi đỏ bám sơ sài trên vạt
Giã từ nha... nơi... Gió Lạnh Mưa Mùa
NhàQuê
XXXXX
Vịnh ...
"Thần Khẩu Xưa Nay Hại Xác Phàm"
Ầm ầm đủ chuyện nổ nghe ham
Y như sau trước toàn oanh liệt
Chốt lại đầu đuôi thảy bá xàm
Ế độ thâm căn sanh mộng tưởng
Dở hơi thường trực nãy sân tham
Thì thôi phút chốc mơ bay bổng
Há lẽ quê trân chịu tiếu đàm
NhàQuê 23.10.10
XXXXX
Tạ Ơn
Tạ Ơn nước Mỹ đã cho
Chỗ nơi tá túc ấm no bước đầu
Cố hương suốt kiếp ngựa trâu
Vô phương tiến thối nỗi sầu khôn nguôi
Nhìn con nước mắt chực rơi
Cam đành ly xứ may đời đổi thay
Ngày đến đây đất nước nầy
Mấy trăm năm đã dựng xây chỉnh hoàn
Gẫm mình tủi thẹn hổ han
Nhờ tay đồng loại vai quàng xoa đau
Tục ngữ ta hằng có câu
Nghĩa đền ơn đáp thâm sâu ghi lòng
Ăn trái nhớ người cây trồng
Nhân ngày xin gởi đóa hồng vạn ân
NhàQuê
Đi & Ở
Biết đến giã từ, bạn tiễn ta
Món ngon vật lạ có chi là
Nửa chai rượu đế vừa mua chịu
Khô nướng cơm chiều mới nhín ra
Từ độ xứ người lê gót nhói
Thường khi thức giấc buốt về xa
Cố hương mù tít nghe gần lắm
Đứng cạnh trái tim, rất mượt mà
NhàQuê
Tên kêu từng đứa bước vô tù
Cứ nghĩ lần nầy sẽ vạn thu
Ngầm tiễn dúi ta ve rượu gốc
Dặn thầm cất kỹ chút quà như
Rượu thần theo bước qua muôn khổ
Linh dược cạnh bên thế mẫu từ
Ve rượu hà nàm nhiều trại chuyển
Tấm tình trong đó vẫn y như
NhàQuê
Lê lếch thân tàn về cố xứ
Đời nầy đã thật sự sang trang
Thân sơ nháng thấy từ xa tránh
Giòng họ xem như chẳng buộc ràng
Mới đó mà nay ta đã mới
Rất ngu đần cũng rất lầm than
Cứu thân luôn cứu đời con cháu
Viễn xứ, dư đồ ta vẫn mang
NhàQuê
Chưa qua suốt hết đoạn đường trần
Đi Ở hợp tan biết mấy lần
Bất chợt ngưng mưa bừng nắng hửng
Thình lình sóng cuốn nước trôi phăng
Phàm trần Đi Ở đâu mình tự
Tạo Hóa sắp bày định kiếp căn
Thủ diễn trọn vai thôi bước xuống
Ngộ ra Đi Ở chẳng băn khoăn
NhàQuê Oct 17, 2006
Đi & Đến
Vài hôm trước hay tin lão bạn
Vừa mới đây vẫn tỏ yêu đời
Vụt đột quỵ… mọi giờ khăn khó
Nghĩ mất còn …sợ trễ quá thôi
Ráng có thể…. tới đâu hay đó
Tạm xem đây …dòng chữ cuối cùng
Xếp bút nghiên… thôi ngừng thơ phú
Tự cho mình khoảng ngắn thung dung
Được như vầy đã phần mãn nguyện
Vốn chân quê hưởng phước ân ban
Ba má nghèo mồ hôi tươm áo
Mong muốn con thoát cảnh cơ hàn
Được đi học giữa bao trẻ khác
Đứa giữ trâu... ở mướn... bắt cua
Người thành thị quần là áo lượt
Cuộc phân tranh đâu phải là vừa
Cám ơn Thầy rót nguồn kiến thức
Phễu đong đầy đều đặn như nhau
Bộ não phèn dần dần trong cước
Xin đời đời ghi tạc thâm sâu
Bước xuống đường bấy nhiêu hành lý
Tạ ơn Em đến cạnh rất gần
Chấp nhận hết muôn vàn cam khổ
Chất vai gầy gánh nặng ngàn cân
Vốn ít chữ củi châu gạo quế
Cuộc mưu sinh lây lất đợi chờ
Nguội binh lửa can qua quá khứ
Ước mơ nầy hình chỉ trong mơ
Kẻ nướng thịt giở kinh ngày cũ
Đọc vang vang bổn phận làm người
Ăn hạt thóc núi sông.. đã nợ
Ném vô vòng máu đổ thây phơi
Thói quen mới lằn tên mũi đạn
Đêm ngủ đầu quay hướng bao nhiêu
Chân thòng nước chia phần ụ đất
Như anh em san sẻ mọi điều
Hai lăm tuổi thanh xuân biết mấy
Máu tuôn dòng nợ nước đền xong
Nửa còn lại phế nhân từ đó
Thương tích đau tiếp bước cõi hồng
Xếp lại hết mọi điều ân oán
Khóa ngăn sầu… liệm nỗi buồn riêng
Nếu có phải biển vùi kiếp khổ
Lòng an nhiên chân bước xuống thuyền
Ở một nơi có Xuân hoa nở
Mùa Hè trong…rực rỡ đan thanh
Cứ đúng hẹn Thu về khoe sắc
Đông buồn chăng …sao vẽ thành tranh
Cũng nơi ấy ... giống từng ruồng bỏ
Mọc xanh um... xòe lá khoe cành
Cảm thư thái ... thân già nhẹ hững
Đêm không còn nơm nớp thâu canh
Lòng sảng khoái bên đời tươm mật
Lắng sâu trong... khơi mạch thành thơ
Lối tiêu dao ...bao người xưa đã
Lần bước theo thích thú đâu ngờ
Ngày giong ruổi qua bao cảnh lạ
Đêm gối đầu nghe suối hát ca
Lâu lâu mở ngăn đời đã cũ
Thử hành hương trở lại thăm nhà
Những tự nhiên theo chiều thiên định
Thoát làm sao Tứ Khổ đời người
Dọn mình bước qua miền thanh thản
Cứ xem là tàn cuộc rong chơi
Đứng nhìn lại nơi lần đầu đến
Những gần xa vướng víu trên đường
Đọc niệm khúc oán thù xin xóa
Vẫy tay chào gởi lại yêu thương
NhàQuê Dec 24, 2009
Tạ Ơn nước Mỹ đã cho
Chỗ nơi tá túc ấm no bước đầu
Cố hương suốt kiếp ngựa trâu
Vô phương tiến thối nỗi sầu khôn nguôi
Nhìn con nước mắt chực rơi
Cam đành ly xứ may đời đổi thay
Ngày đến đây đất nước nầy
Mấy trăm năm đã dựng xây chỉnh hoàn
Gẫm mình tủi thẹn hổ han
Nhờ tay đồng loại vai quàng xoa đau
Tục ngữ ta hằng có câu
Nghĩa đền ơn đáp thâm sâu ghi lòng
Ăn trái nhớ người cây trồng
Nhân ngày xin gởi đóa hồng vạn ân
NhàQuê
Đi & Ở
Biết đến giã từ, bạn tiễn ta
Món ngon vật lạ có chi là
Nửa chai rượu đế vừa mua chịu
Khô nướng cơm chiều mới nhín ra
Từ độ xứ người lê gót nhói
Thường khi thức giấc buốt về xa
Cố hương mù tít nghe gần lắm
Đứng cạnh trái tim, rất mượt mà
NhàQuê
Tên kêu từng đứa bước vô tù
Cứ nghĩ lần nầy sẽ vạn thu
Ngầm tiễn dúi ta ve rượu gốc
Dặn thầm cất kỹ chút quà như
Rượu thần theo bước qua muôn khổ
Linh dược cạnh bên thế mẫu từ
Ve rượu hà nàm nhiều trại chuyển
Tấm tình trong đó vẫn y như
NhàQuê
Lê lếch thân tàn về cố xứ
Đời nầy đã thật sự sang trang
Thân sơ nháng thấy từ xa tránh
Giòng họ xem như chẳng buộc ràng
Mới đó mà nay ta đã mới
Rất ngu đần cũng rất lầm than
Cứu thân luôn cứu đời con cháu
Viễn xứ, dư đồ ta vẫn mang
NhàQuê
Chưa qua suốt hết đoạn đường trần
Đi Ở hợp tan biết mấy lần
Bất chợt ngưng mưa bừng nắng hửng
Thình lình sóng cuốn nước trôi phăng
Phàm trần Đi Ở đâu mình tự
Tạo Hóa sắp bày định kiếp căn
Thủ diễn trọn vai thôi bước xuống
Ngộ ra Đi Ở chẳng băn khoăn
NhàQuê Oct 17, 2006
Đi & Đến
Vài hôm trước hay tin lão bạn
Vừa mới đây vẫn tỏ yêu đời
Vụt đột quỵ… mọi giờ khăn khó
Nghĩ mất còn …sợ trễ quá thôi
Ráng có thể…. tới đâu hay đó
Tạm xem đây …dòng chữ cuối cùng
Xếp bút nghiên… thôi ngừng thơ phú
Tự cho mình khoảng ngắn thung dung
Được như vầy đã phần mãn nguyện
Vốn chân quê hưởng phước ân ban
Ba má nghèo mồ hôi tươm áo
Mong muốn con thoát cảnh cơ hàn
Được đi học giữa bao trẻ khác
Đứa giữ trâu... ở mướn... bắt cua
Người thành thị quần là áo lượt
Cuộc phân tranh đâu phải là vừa
Cám ơn Thầy rót nguồn kiến thức
Phễu đong đầy đều đặn như nhau
Bộ não phèn dần dần trong cước
Xin đời đời ghi tạc thâm sâu
Bước xuống đường bấy nhiêu hành lý
Tạ ơn Em đến cạnh rất gần
Chấp nhận hết muôn vàn cam khổ
Chất vai gầy gánh nặng ngàn cân
Vốn ít chữ củi châu gạo quế
Cuộc mưu sinh lây lất đợi chờ
Nguội binh lửa can qua quá khứ
Ước mơ nầy hình chỉ trong mơ
Kẻ nướng thịt giở kinh ngày cũ
Đọc vang vang bổn phận làm người
Ăn hạt thóc núi sông.. đã nợ
Ném vô vòng máu đổ thây phơi
Thói quen mới lằn tên mũi đạn
Đêm ngủ đầu quay hướng bao nhiêu
Chân thòng nước chia phần ụ đất
Như anh em san sẻ mọi điều
Hai lăm tuổi thanh xuân biết mấy
Máu tuôn dòng nợ nước đền xong
Nửa còn lại phế nhân từ đó
Thương tích đau tiếp bước cõi hồng
Xếp lại hết mọi điều ân oán
Khóa ngăn sầu… liệm nỗi buồn riêng
Nếu có phải biển vùi kiếp khổ
Lòng an nhiên chân bước xuống thuyền
Ở một nơi có Xuân hoa nở
Mùa Hè trong…rực rỡ đan thanh
Cứ đúng hẹn Thu về khoe sắc
Đông buồn chăng …sao vẽ thành tranh
Cũng nơi ấy ... giống từng ruồng bỏ
Mọc xanh um... xòe lá khoe cành
Cảm thư thái ... thân già nhẹ hững
Đêm không còn nơm nớp thâu canh
Lòng sảng khoái bên đời tươm mật
Lắng sâu trong... khơi mạch thành thơ
Lối tiêu dao ...bao người xưa đã
Lần bước theo thích thú đâu ngờ
Ngày giong ruổi qua bao cảnh lạ
Đêm gối đầu nghe suối hát ca
Lâu lâu mở ngăn đời đã cũ
Thử hành hương trở lại thăm nhà
Những tự nhiên theo chiều thiên định
Thoát làm sao Tứ Khổ đời người
Dọn mình bước qua miền thanh thản
Cứ xem là tàn cuộc rong chơi
Đứng nhìn lại nơi lần đầu đến
Những gần xa vướng víu trên đường
Đọc niệm khúc oán thù xin xóa
Vẫy tay chào gởi lại yêu thương
NhàQuê Dec 24, 2009
XXXXX
VỀ VÙNG SÂU BA TRI,
Mai tôi trỡ lạị Ba Tri , kênh 9A
Ba Mỹ những con đường mưa lầy lội
Từ Giồng Trôm tôi về qua Mỹ Chánh
Con đường xưa bụi đỏ đã thành giồng
Mùa tháng mưa những vùng sâu rất buồn
Ngồi xe ôm trên đầu mưa vầng vũ
Con kênh đào vẫn đục nhầu mưa lũ
Chiếc xà lan chao đão bỡi mưa tuôn
Về Mỹ Nhơn trơn ướt những con đường
Vét bên này bên kia đồng Phú Ngãi
Tay này cần lái tay kia cầm chữ
Vét cho xong đợi ráp để thành vần
Những đứa nhỏ những căn chòi cũng thành thân
Chú ơi ! dạy cháu giãi bài diện tích
Con đường quê chú cố tìm lô đất
Múc cho nhanh để dạy cháu bài đầu
Các công thức chú học cũng đã quên lâu
Chiều dài xà lan sẽ vào Lạc Địa
Cồn cò Tân Xuân Phước Tuy Phú Lể
Diện tích cháu vừa thông khối lượng chú không tròn
Lương không ứng bỡi không đạt nhiệm thu
Từ giả cháu chú lại vào Tân Thủy
Tạm biệt bà con chào vùng Ba Mỹ
Ngã 3 An thủy đã dậy tiếng còi tàu
Về Tiệm Tôm Cầu Cảng đã thấy nhau
Mùa biển động con sóng thường giận dử
Ghé Bãi Ngao tiếng rừng đêm chưa ngủ
Bỡi những con tàu hối hả ra khơi
Đêm cồn Hố ngồi đếm những sao rơi
Về bãi nghêu tiếng con gái gọi nhau ơi ới
Những chiếc xe đào xe ui đợi xà lan chưa tới
Dòng thủy triều chưa đủ để qua sông
Ba mươi mấy mẫu rừng vẫn mênh mông
Lỡ thời vận đành nhờ đi cạp đất
Giữa sương đêm đọt chà là ngây ngất
Đợi nước đầy chiếc ủi trước qua kênh
Những đứa trẻ gầy gò mặt buồn tênh
Mắt trắng đen bỡi làn da sạm mốc
Đêm xuống rồi vẫn mò cua bắt ốc
Nhốt tuổi thơ trong dòng đục con kênh
Nơi vùng sâu chiếc cặp học đã bỏ quên
Mai đến lớp cháu đâu còn sách vỡ
Lớp học vừa tan nồi cơm trống rỗng
Đêm chẳng có đèn cháu để sách vỡ làm chi
Bài học đâu mà sợ tới ngày thi
Mai cháu lớn cháu đi làm như chú
Nén thở dài cố tìm quên trong giấc ngủ
Quê mình nghèo cháu tìm con chữ ở đâu!?
Mùa mưa NgvHoa
>
Lá Thư Không Niêm
Bữa nay nhân ngày sanh của bạn
Gởi chúc vui và gởi đôi điều
Đã bén gót theo qua khắp cõi
Quê hương nghèo… mảnh đất tôi yêu
Những nơi nói vài lần có đến
Sau chiến tranh cả trước hòa bình
Dấu chân in hai mùa thân phận
Nhắc mỉm cười về chữ nhục vinh
Có nhiều chỗ bạn chưa ghé lại
Sâu trong tôi vẫn sống rộn ràng
Không trách sao kể ra thiếu sót
Đến nơi nầy do việc làm ăn
Còn nhiều lắm Giồng Chàm, Giồng Quéo
Nào Tân Hưng , An Hiệp , Lâm Vồ
Chợ Bến Bàu, Chợ Ngoài, Bà Khắc
Cầu Ngang, Đục Mộ, Gảnh, Vàm Hồ …
Cũng có những bây giờ tên mới
Kể từ khi những gót chân chai
Những nhát cuốc rừng xưa ngã rạp
Những phong lưu rách nát hình hài
Ngôi nhà đó thầy từng khách quí
Nay đào kinh ngủ dưới hàng hiên
Đêm Hè nóng sao lòng lạnh ngắt
Chắc chưa ai thấu được nỗi niềm
Nhưng tất cả chua cay ngọt đắng
Thấm vào trong dòng máu luân lưu
Buồn về tim… trở ra tinh khiết
Như vừa xuyên qua khỏi mây mù
NhàQuê
Bữa nay nhân ngày sanh của bạn
Gởi chúc vui và gởi đôi điều
Đã bén gót theo qua khắp cõi
Quê hương nghèo… mảnh đất tôi yêu
Những nơi nói vài lần có đến
Sau chiến tranh cả trước hòa bình
Dấu chân in hai mùa thân phận
Nhắc mỉm cười về chữ nhục vinh
Có nhiều chỗ bạn chưa ghé lại
Sâu trong tôi vẫn sống rộn ràng
Không trách sao kể ra thiếu sót
Đến nơi nầy do việc làm ăn
Còn nhiều lắm Giồng Chàm, Giồng Quéo
Nào Tân Hưng , An Hiệp , Lâm Vồ
Chợ Bến Bàu, Chợ Ngoài, Bà Khắc
Cầu Ngang, Đục Mộ, Gảnh, Vàm Hồ …
Cũng có những bây giờ tên mới
Kể từ khi những gót chân chai
Những nhát cuốc rừng xưa ngã rạp
Những phong lưu rách nát hình hài
Ngôi nhà đó thầy từng khách quí
Nay đào kinh ngủ dưới hàng hiên
Đêm Hè nóng sao lòng lạnh ngắt
Chắc chưa ai thấu được nỗi niềm
Nhưng tất cả chua cay ngọt đắng
Thấm vào trong dòng máu luân lưu
Buồn về tim… trở ra tinh khiết
Như vừa xuyên qua khỏi mây mù
NhàQuê
Cảm Ơn Thơ Anh NhàQuê
(Thân tặng NhàQuê)
Cảm ơn anh NhàQuê thơ
Chúc mừng sinh nhựt chàng khờ LuânTâm
Cảm ơn tri kỷ tri âm
Bến tre đồng điệu đồng tâm học trò
Học yêu học hát học hò
Câu thơ câu nhạc vòng vo cội nguồn
Thơm trăm nhớ ngọt ngàn thương
Đi mưa về nắng sớm sương tối tình
Cảm ơn hương áo quê mình
Đơn sơ hiền dịu văn minh mút mùa
Cảm ơn trước miễu sau chùa
Cảm ơn yêu dấu yêu bùa yêu mê
Cảm ơn thơ anh NhàQuê...
MD.01/02/11
Luân Tâm
(Thân tặng NhàQuê)
Cảm ơn anh NhàQuê thơ
Chúc mừng sinh nhựt chàng khờ LuânTâm
Cảm ơn tri kỷ tri âm
Bến tre đồng điệu đồng tâm học trò
Học yêu học hát học hò
Câu thơ câu nhạc vòng vo cội nguồn
Thơm trăm nhớ ngọt ngàn thương
Đi mưa về nắng sớm sương tối tình
Cảm ơn hương áo quê mình
Đơn sơ hiền dịu văn minh mút mùa
Cảm ơn trước miễu sau chùa
Cảm ơn yêu dấu yêu bùa yêu mê
Cảm ơn thơ anh NhàQuê...
MD.01/02/11
Luân Tâm
XXXXX
Vịnh Con Mèo
Áo mới xênh xang chuẩn bị trèo
Giao thừa sắp điểm rộn ràng... Meoo
Lim dim mắt ngọc du Xuân Mộng
Uốn éo mình nhung hưởng Tết Mèo
Số sướng nằm khoanh tôm cá sẵn
Thân nhàn ngáp khẽ chuột gà teo
Tân niên đội Mão thay Canh Cọp
Chắc hẳn tương lai thoát cảnh nghèo
TrúcGiang
Bài Họa:Nơi Miền Trăng Nghẹn
Vòng xoay thứ tự tới phiên trèo
Nhất quyết bù trừ lúc đói meo
Gắng sức gom vồ hơn cả cọp
Trì công giấu đút kém chi mèo
Cơ ngơi ngất ngưởng càng thêm trướng
Sự nghiệp chành bành khó thể teo
Khắp xứ đông vầy bao tỷ phú
Ai đâu dám bảo nước đang nghèo
NhàQuê 09-01-2011
Tản Mạn Về Mèo
(Bài Tự Họa)
Miêu hơn loại hổ biết leo trèo
Lúc giận không gầm nhỏ nhẹ meo
Dáng vẻ hiền lành riêng họ mão
Hình dung đạo mạo chỉ nhà mèo
Kêu ngao lí nhí tình quân biết
Hự nạo lừ ngừ chuột bọ teo
Chủ gọi mi ơi nghe ngọt lịm
Tìm dâu tránh mẹo sợ sau nghèo
Trúc Giang
** Mỗi câu có chữ đậm: tên gọi hoặc tiếng kêu của mèo