Lỡ Dại
Khai gian chi dzị khổ thân già
Bị hố phen này tội quá ta!
Gặp bé trông hiền nên tưởng bở
Đụng người chẳng kém đâu ngờ hà
Bụng làm dạ chịu anh đành nhịn
Trách phận than thân em sẽ la
Có muốn quay về nguyên tuổi cũ
Mâm cơm hối lộ một con gà
Sương Anh
Mốt
Nhuộm lẹ mau lên kẻo thấy già
Highlight vấn bím giống phe ta
Hơi thưa nhớ cấy thêm kha khá
Chậm mọc nên đi chỉnh sửa hà
Kéo níu xuân xanh ai hổng khoái
Hoàn đồng cải lão mặc người la
Vài ngày gội chải chuyên viên giúp
Kép nhí lơ mơ mắt quáng gà
NhàQuê
Xướng nà
Chị Hằng oyyy...
Hum wa ngồi ngắm chị Hằng treo
Cắc cớ vì đâu lại mãi trèo
Đỏng đảnh trên cây nằm vắt vẻo
Tròng trành giữa thác đứng cheo leo
Hờn chăng chú Cuội tim sao héo
Giận hở cành đa lá cứ vèo
Ấy thế trần gian luôn nhắc khéo
Xinh gì chẳng thấy có người theo
ThuyAnh
Oct 08 2007
_____________________________
Cổ Mộ Nhất Anh
Wạ Nà
Treo Cao Giá Nguyệt
Bởi mụ Hằng kia đẩy giá treo
Vầng non chất ngất quỉ ma trèo
Lung linh sóng mắt tim teo hẻo
Ngã ngớn lòng đa lá lắc leo
Giận Cuội cộc cằn cho gió véo
Khinh thằng thô lô để mưa vèo
Buồn tình khiến mặt trăng tròn méo
Thấy bóng trời qua lại ngóng theo
Đồng Lão
Họa Theo: Thám Hiểm
Vén nhẹ mây ra lấy móc treo
Xem coi thử Nguyệt có ai trèo:
Nhiều lằn đỏ lõm như quàu nhéo
Mấy gạch đen bầm tựa bấu leo
Ngó kỹ nơi ngay nơi quắn quéo
Nhìn lom chổ thẳng chổ cong vèo
Không chừng tụi trước thừa cơ xẻo
Cũng thể chầy ngày khuyết lẳn theo
NhàQuê
NhàQuê Đình Công
Nghe bác NhàQuê tuyên bố rời
Bao năm vất vả kể như toi
Chương trình hoạch định còn nhiều lắm
Công việc đề ra đâu đã rồi
Hãy nán lại đi đừng quá vội
Gấp gì cũng tới lượt mà thôi
Dưới kia đâu có gì vui thú
Hăm hở mà chi ...bỏ của trời!
Bác bỏ Của Trời ...mắt mở to
Về thăm đêm tối phải ...rình mò
Mon men sợ ...Cốm ùa ra bắt
Lấp ló mong ...Nàng nhẹ bế o
Vuốt mặt đây nè.... mau tỉnh lại
Mở hòm đó nhé ...lẹ...ưm... bò
Nắng vàng phảng phất xuân gần tới
Muốn bắt đền chi ...Đàn chủ lo !!!!
LV 03.11.07
Vịnh Bác Nhà Quê
Tướng ngó phương phi bụng bự là
Cái gì cũng tích …của bao la
Tính hờn đụng tới …liền ngoe nguẩy
Tật giỡn vừa khêu …bậy tổ bà
Rất giống em thơ thèm dỗ ngọt
Y như lão hủ khóai ngâm nga
Kinh thư quí giá sao đành bỏ
Xách giỏ tòn ten trở lại nhà
LV 14.11.07
Tâm Tình Người Ra Đi
Cất bước từ ly luống rã rời
Thân xiêu trí đảo muốn gần toi
Bên tai vẳng vẳng nghe đang réo
Tận mắt suy suy thấy sắp rồi
Cuộc tiệc lưng chừng đành dứt đoạn
Trò vui lỡ dở phải ngưng thôi
Bao năm xớt gánh cùng bằng hữu
Vẫn biết giờ đây việc ngập trời
Ngập trời ngập đất chuyện bao to
Trước lạ sau quen chịu khó mò
Tốt quá bao lần chưa gấu ó !
Hên sao mọi việc cứ o o !
Dù rằng cuộc sống khênh đà khó
Vẫn biết “ngà voi” vác muốn bò
Cẳng mõi tay run chừ gởi đó
Xin người ở lại giúp công lo
NhàQuê
Tái Ngộ
Thấy Lá Vàng hăm sợ quá là
Bèn thôi dẹp tánh thích lê la
Chừa luôn giận lẫy thường ngoe nguẩy
Bỏ hết cà kê "bậy thấy bà"
Sắp tới lời ra lùi mía ngọt
Từ giờ chữ đổi điệu ngân nga
Điều hay học hỏi ... sai mình bỏ
Trở phụ anh em sửa lại Nhà
NhàQuê
Thơ Vui:
Bài Xướng: Ru mộng
Ru mộng vào hồn thế mới vui
Không thôi buồn lắm hỡi ai ui !!!
Trùm chăn lịm mãi thì mềm nhũng
Dạo phố tươi hoài há tối thui
Rượu đế uống vô say ngã nghến
Nước cam nốc cạn ngủ im vùi
Lâu lâu được chút chìm mơ tưởng
Ru mộng vào hồn thế mới vui ( đừng có cản nhe…chưa muộn đâu, hahaha)
Xuân Linh
Bài Họa: Ngất ngây
Mộng thắm mơ nồng quá xá vui
Ðừng can chớ cản nhé người ui !
Giường êm nệm ấm trùm hơi nóng
Cửa kín tường cao tránh rét thui
Họa xướng vần thơ lòng hí hửng
Nhâm nhi chén rượu trí say vùi
Trường canh giấc điệp hồn ngây ngất
Mộng thắm mơ nồng quá xá vui
LTT
Bài Họa: Mớ Và Thẹo …
Vừa nằm đã mớ vậy càng vui
Có thúc vô hông ráng chẳng ui
Tiếp tục … mê ly tăng khá bộn
Ngưng ngang … hấp dẫn giảm nhiều thui!
Cho nên ngắt nhéo coi đồ bỏ
Bởi thế gồng trân giả ngủ vùi
Giá trả màng chi ba lẻ tẻ
Vừa nằm đã mớ vậy càng vui
NhàQuê
Bài Họa: Thôi...lui
Tớ già lụm cụm hết ham ...vui
Gió quẹt mưa khều cũng ái ui
Bạn hữu còn hăng thì cứ nhé
Thân nầy kiệt quách chắc nhường thui
Tuy thèm bắt chước nhưng ...trời cản
Sợ ráng đua theo chẳng đất vùi
Gây chống mon men vài kỷ nữa
Tớ già lụm cụm hết ham vui... (muộn thiệt rùi mà... huhuhuuuu...)
Trúc Giang
Chờ…chút
Cùng nhau Xướng Họa đậm đà vui
Hãy để bên ngoài mấy chữ ui
Lấy vận thanh nhàn sơn thắm thía
Đem vần thư thả xóa đen thui
Mượn câu mộc mạc xây nền tảng
Chôn giấc thương đau kết mộ vùi
Đến với bạn hiền chung lý tưởng
Cùng nhau Xướng Họa đậm đà vui
(còn thở …vẫn còn vui)
Gia Linh
Thơ Vui:
Bài Xướng: Ngáy còn mơ
Trưa nào chỏng cẳng ngáy khò khò
Vườn tược lúc nầy ẩm khó đo
Que phẩy cội cây dăm lá dính
Cánh phờ chim chóc lắm con xò* (bí xị)
Vi vu gió thổi, ru mơ mộng
Xào xạc thông đùa, réo tự do
Trùm ấm trong chăn, ngoài giá buốt
Nghĩ thương đàn vịt , với thân cò !
Xuân Linh
Bài Họa: Mộng mị đêm đông
Trời đông mũi nghẹt thở khì khò
Mở cửa ra ngoài phải đắn đo
Lạnh ẩm rêm mình thân muốn rũ
Giá băng nhức khớp mặt thêm xò
Cà phê mấy tách tăng sinh lực
Rượu chát vài ly viện lý do
Nệm ấm chăn bông trùm kín ngủ
Năm canh mộng mị bóng chim cò
LTT
Bài Họa: Trương Phi Luận
Trương Phi truyện nói ngủ khì khò
Lảnh lịnh thi hành chẳng đắn đo
Xuất trận oai phong gây xính dính
Công thành khí thế chớ suyển xò
Người khen hữu dõng... cần nhằm lúc
Kẻ luận vô mưu... dụng khó do
Dị biệt đôi đường vàng với đá
Gian nguy mới biết hạc hay cò
NhàQuê
Bài Họa: Lão hủ...luận
Tướng giảng binh thư lính ngủ khò
Như vầy trận địa xác nằm đo
Thành trì bỏ ngõ dân điêu đứng
Đại nội trơ ngôi Chúa hoảng xò
Giữa chỗ phế hưng thông sự lý
Kề bên sinh tử ngộ nguyên do
Nằm gai nếm mật trông thời vận
Mơ phục giang san soãi cánh cò
( hihihi...hông có được cà phê rượu chát trùm chăn ấm kín mít mà RU MỘNG nữa đâu á....muộn lắm rùiiii...!!!)
Trúc Giang 17.11.07
Bài Họa: Rước đám cò
Trời lạnh đêm đen muốn ngáy khò
Cái giường chăn ấm chẳng cần đo
Cứ nằm co quắp như tôm tép
Còn cuốn cuộn quay giống ốc xò
Mấy nhánh mận ngon không lý lẽ
Bao cành táo ngọt chẳng căn do
Mùa thu mới nửa sao tê tái
Chắc phải tìm nơi rước đám cò !!!
Gia Linh
Bài Xướng: Việc Sở & Việc Nhà
(Quà vui tặng BN)
Việc sở thường hay tiếp khách hàng:
Nhìn người ngó tướng tưởng đàng hoàng
Gươm đao dấu kín vô phương biết
Thủ đoạn tùm lum chỉ vẽ càng
Đổ bể gian manh đùa thuộc cấp
Điều tra bịt miệng chạy nha quan
Người hiền ráng tránh phường tà đạo
Luật pháp đa ngân chuyện rõ ràng
Ràng ràng hệt hệt giống người say
Trí óc chu du tuốt tận mây
Chí thú hằng ngày nhờ có máy
Buồn xo mấy bửa điện hư hoài
Ngồi hiên ủ rủ như dân nghiện
Dựa vách lim dim tựa nhớ ai
Bật sáng mừng rơn ừ đã quá
Vàng vàng vội vội gõ liền tay
NhàQuê
Bài Họa: Chuyện đời
Tánh khí hiên ngang khó chịu hàng
Người ngay gặp phải đám ôn hoàng
Mánh mung đủ kiểu thần ê mặt
Phù phép trăm chiêu thánh xức càng
Ăn trước ngồi cao dành chức phận
Lòn trên đá dưới để thăng quan
Hiền lương biết vậy nên lo tránh
Thoát khỏi phiền ưu hết buộc ràng
Chuyện ta
Buộc ràng thế sự tỉnh rồi say
Giấc mộng phù du gởi gió mây
Sáng sớm tinh sương mê ngủ mãi
Chiều tà dịu nắng ước mơ hoài
Ngày qua ảo não tìm hư ảnh
Tối đến len buồn nhớ tới ai
Chẳng biết bao giờ vui sống lại
Thân ngà dáng ngọc khép vòng tay
LTT
Bài Họa: Tránh ..VOI
Mặt rô tướng vện tớ xin hàng
Cúng kiếng thờ ơ...té sảng hòang
Dụng trí không xong về cuốc đất
Đua tài chẳng đặng xếp de càng
Thân mình cô thế tìm nơi ẩn
Nhà Nó hợp bầy lãnh chức quan
Đã dốt lại kiêu … phường bá đạo
Muốn yên mau tránh chớ chàng ràng
Ràng mấy chục năm giấc kém say
Hồn khi hạ giới lúc lên mây
Lang thang ngắm cảnh người lầm tưởng
Lửng thửng xem hoa họ ngó hòai
Ý bảo cô nầy … gàn bát sách
Lòng cho nhỏ đó …khíu trần ai !
NhàQuê Bác hỡi sao mà ghẹo
Giặc tới dao kề mới biết tay !!!
BN24.11.07
Bài Họa: Tâm tư và Thần trí
Vào cửa, đông ơi khách với hàng
Mừng cho cô chủ thắng huy hoàng
Răng nanh vừa hé chà trơn cạnh
Móng vuốt đưa ra bẻ hết càng
Những kẻ gian manh hành cấp dưới
Bao phường tham nhủng cúi đường quan
Cũng toàn một lủ sâu dân nước
Hãy ráng bừng lên sống rỡ ràng
Rỡ ràng chí thú chẳng mê say
Chính giữa trơì xanh giạt bóng mây
Thanh thản tâm tư ghìm cảm xúc
Thảnh thơi thần trí diệt u hoài
Nhìn chung trà ấm mơ hương hoạ
Ngắm ánh trăng vàng tưởng dáng ai
Ngó thấy đèn reo lòng rộn rã
Như bao nhịp thở nối liền tay
Gia Linh
Bài Họa: Tại sao?
Cửa tiệm dùng chi cũng đủ hàng
Mừng xem chủ khách vẽ trang hoàng
Cười cười miệng lưỡi câu vui vẻ
Nói nói vành môi nét kỷ càng
Tìm vật muốn mua cao mấy cấp
Kiếm đồ vừa thích mắc bao quan
Huyện nha xài phí phường tà xạo
Luật lệ rừng thiêng chẳng buộc ràng
Buộc ràng chén chú chén anh say
Tựu tập mưu bàn cướp của mây (chùa)
Dân đỏ luôn tìm kinh tế mãi
Tướng to thường ngắm thế thời hoài
Tiền nong xén bớt không lo kẻ
Bạc tỷ chôm đầy mặc kệ ai
Ăn chận trong ngoài dân chúng xệ
Then cài hảng đóng kho-3 nhiềy tay!!!
Xuân Linh
Thơ Vui
Bài Xướng: Thơ vui tặng bác Gia Linh
Chúc bác Gia Linh khỏe mạnh hoài
Vườn thơ rộng mở đón thi tài
Ðầu tuần xướng họa lời êm ái
Thứ bảy vần vui giọng hước hài
Mỗi tháng hai lần lên mạng web
Bốn năm trăm bận chỉnh trang bài
Dù bao cực nhọc lòng không nãn
Bái phục thi gia mấy xá dài
LTT
Bài Họa: Đợi dài cần cổ...
Bác Linh ai nấy cứ khen hòai
Tui cũng ...ngo ngoe có chút...tài
Chọc lét Nhà Quê cười méo miệng
Trêu đùa Tiểu Trúc chạy rơi hài
Chắc vì...thầy giáo ghi nhầm điểm
Hay tại ... sư gia đánh lạc bài
Nên chẳng tên đề ..vui vẻ ...tặng
Bốn năm ngóng cổ thấy hơi...dài...
Trúc Giang
Bài Họa: Xa Mà Gần
Paris nhớ cháu Bác đi hoài
Ngặt phải đình công thiếu xế tài
Tính tới bàn lui rồi cũng phải
Suy qua nghĩ lại chẳng nên hài
Đường xa chuyện vãn lo chi quái
Trạm ghé xăng thêm đúng bản bài
Cẩn thận không lo không áy náy
Kề bên ... hết ngán khoảng đường dài
NhàQuê
Bài Họa: Một tháng bốn đầu đề
Xe lửa đường xa dựa ngu" hoài
Bác Gia dưỡng sức để ra tài
Cuối tuần thả mộng cùng thi hữu
Chủ Nhựt giao hương với nét hài
Trăng khuyết lần đầu đề Xướng phú
Nguyệt tròng bận chót tựa theo bài
Hai phen một tháng thơ vui tếu
Dù đến nơi nào nệ vắng dài
Xuân Linh
Bài Họa: MỪNG VUI VỚI BẠN
Cùng nhau chung nhóm cứ vui hoài
Xướng Họa hân hoan thỏa sức tài
Thứ Bảy bắt đầu đua vận tếu
Cuối tuần chung kết góp thơ hài
Bao lần chào đón người khơi hứng
Mấy bận rước đưa bạn chuyển bài
Cực nhọc nào đâu thèm nghĩ tới
Chỉ mừng danh sách mãi tăng dài
Gia Linh
Thơ Vui:
Bài Xướng: Thơ tếu tặng Bạch Nga
Ðã biết cô em lắm biệt tài
Lời khen nhiệt liệt đến liền ngay
Thơ tình lệ đẫm buồn nao dạ
Giọng tếu cười tuôn ửng đỏ tai
Ảnh ghép thi văn vào nhạc điệu
Hình gom bạn hữu kết vần hay
Khều trêu chọc lét ai hơn được
Tiểu Trúc hô hào thưởng vỗ tay
LTT
Bài Xướng 2: Huhuhuu....Bác Linh uiii...
Tiểu Trúc vỗ tay cười ngạo ...tui
Khen gì mà... tếu chứ không....bùi
Bác Quê ...liếc xéo càng thêm tức
Xuân Tỉ trợn trừng muốn trốn chui
Mình ngẫm tới lui còn thấy ...ớn
Người xem sau trước chắc lăn...vùi
Cái ông Tiếu sĩ chơi kỳ quá
Bén ngót vần trêu ... thiệt rối nùi !!!
BN
Bài Họa: Ai cũng ưa
Viết mấy lời vui, ngẫm có tài
Khen vang trong cõi thiệt là ngay
Tình tơ ai đọc nguồn tê dạ
Vần vận thể trêu mặt tía tai
Tranh cảnh ý thơ lồng nhạc đệm
Ảnh hình văn hướng để trang hay
Tự nhiên câu móc rành đường mật
Thi hữu ưa, đưa vạn cánh tay
Xuân Linh
Bài Họa: Góp lời khen
Côg nhận Trúc Giang có lắm tài
Câu thơ tiếu ngạo đến chào ngay
Lời đùa vui nhộn cười nheo mắt
Giọng tếu đề huề đỏ tía tai
Thư pháp lồng trong tranh cảnh đẹp
Nhịp đàn hợp với đoản văn hay
Nghe qua lòng thấy vương sầu cảm
Chẳng trách người người sớm biết tay
Gia Linh
Bài Họa : Đa tạ...Đa tạ ...
Vậy đó... xưa nay bi ...ém tài
Lơ là xướng họa rót đòn ngay
Giỏi không chịu thưởng cho vài tiếng
Lỡ có nói xàm tặng....tát tai
Nếu mãi im ru thì ...ấm ức
Mới liều ...khiếu nại được ...khen hay
Điệu nầy mai mốt tha hồ ...quẹt
Chẳng những nhiều ..quà còn...bắt tay
BN
Bài Họa: Đúng Vậy!
Đúng vậy cô Nga quá xá tài
Lời bình Tiểu Trúc... tán thành ngay
Thầy tui đó nhé... khen mê nhĩ
Bạn tớ đây nha... biếm điếc tai
Thọ giáo ... theo chân thành khá chút
Năng hành ... nối gót riết nên hay
Thân quen chứ hiểu hình đâu chửa
Phái nữ như là được mấy tay!?
NhàQuê
Tưởng Dễ Như Bắp ...
( Họa bài "Huhuhuu ...Bác Linh uiii ... ")
Đôi khi nói chuyện thích xưng tui
Mở nhỏ vừa nghe hết sức bùi
Mát bụng như phần đang nắm cám
Yên tâm đâu lẽ bợ đàng chui (chuôi)
Ngon ăn tưởng bở phen nầy sẽ
Chắc cú nào hay mới đó vùi
Thấy vậy rồi ra không phải vậy
Coi suông rốt lại rối thành nùi
NhàQuê
Thơ Vui Xướng Họa:
Xin can...
Rước đám ...ò e khóc thấy mồ
Thu chưa qua hết đã...ô hô
Cành đào hơ hớ sao đành bỏ
Nhánh mận chín mùi chẳng lẽ xô
Chắc bước du tiên còn nặng trĩu
Mà đường thóat tục cũng mơ hồ
Thôi đi... năn nỉ ..xin đừng...nhé
Có giận dỗi gì cứ ...xáp vô !!!!(*_+)
Bạch Nga
Vui thì cứ nhập
Một đám cò đương đậu trắng mồ
Ngóng quanh cổ rướng phát đồng hô (la oác oác)
Lao xao chim chóc cùng bay bổng
Rộn rã ngàn cây cũng đẩy xô
Trần thế cảnh tiên sao biệt rõ
Con đường gai góc khá mơ hồ
Nhìn hoàn cảnh nọ thì thầm hiểu
Hờn giận qua lề, vui nhập vô
Xuân Linh
Đi tìm cái miệng hô
(Họa ngược bài XIN CAN của Bạch Nga)
Đám cò cao cổ, dám nhào vô ?
Nghểnh nghểnh lêu nghêu kiếm mặt hồ
Tụ tập thành đoàn, bay tiếp sức
Thênh thang cả nhóm, lượn vồ xô
Cùng nhau lẫn tránh lò đông lạnh
Cả bọn đi tìm cái miệng hô
Oác oác la vang reo ỏm tỏi
Trên đường thấy được nắng bên mồ
Gia Linh
Cõng
(Họa ngược bài XINCAN của BN)
Sân đào lởm chởm ngõ đâu vô
Tấm ván kê ngang sịnh với hồ
Bước ngắn trơn lùi vờn muốn té
Đi nhanh nhớt nhợt tưởng rình xô
Thôi thì cậy mượn cầm tay dắt
Hoặc giả vò vè đợi tiếng hô
Muốn cõng hai tay nên bấu cổ
Nhưng đừng xiết cứng kiểu đưa mồ
NhàQuê
Thích thì nhảy vô
Cúm rúm co ro lạnh thấy mồ
Ðâu còn bụng dạ để tung hô
Nên đành thủ phận không chen lấn
Cứ thế an phần khỏi đẩy xô
Sáng tối tâm nhàn mơ viễn cảnh
Trưa chiều trí thản mộng giang hồ
Ai cùng chí hướng mời chung bước
Ngần ngại chi nè , cứ nhảy vô
Lâm Tiểu Trúc
Xướng: Ghiền
Lạnh cóng bên ngoài vẫn muốn đi
Cà phê khói bốc ấm liền khi
Ưa nhìn nhỏ bán tay như miệng
Thích ngó người mua gấp quá gì
Khách vội vừa xong lo rảo bước
Mình nhàn tréo ngoải cứ nhâm nhi
Tuần nào cũng vậy thành ghiền nặng
Lạnh cóng bên ngoài vẫn muốn đi
NhàQuê
... Ghê nha !!!
Ngoắc ngoãi thân tàn cũng ráng đi
Chập chùng phố xá dám coi khi
Quán trà khói quyện du dương lắm
Phòng mạch kim châm oán thán gì
Sáng sớm thư nhàn vui phận tía
Chiều hôm uễ oãi tội thê nhi
Già nầy ...nhắm mắt không chừa tật
Ngoắc ngoãi thân tàn cũng ráng đi...
Trúc Giang 02.11.07
MƠ
Bụng đói người run lếch thếch đi
Ðông sang rét buốt mãi từ khi
Cơm canh trà rượu đầy ăm ắp
Nệm ấm giường êm chẳng thiếu gì
Thứ bảy lân la cùng bạn hữu
Hàng ngày hú hí với thê nhi
Nằm mơ cứ tưởng rằng như thiệt
Bụng đói người run lếch thếch đi
Lam Vân
Ghiền thơ ???
Ghiền chi ông í lại chuồng đi
Á phiện cà phê, bỏ một khi
Tui chẳng biết ai thi miệng quá
Người đà vô tiệm, lựa điều gì ?
Tinh sương ngồi uống trà vài tách
Trưa xế viếng thăm cháu nữ nhi
Thứ bảy trông thơ vui vẻ thúc
Ghiền chi ông í lại chuồng đi !
Xuân Linh
TƯỞNG
Rét buốt như vầy lại cứ đi !!!
Phải chăng gấp ghé đứng chờ khi ?
Dung nhan diễm lệ, ân cần nhé !
Vóc dáng xinh tươi, ước hẹn gì ?
Đứng trước quày hàng, thân thục nữ
Kề bên cửa tiệm, chí nam nhi ?
Hỏi ra mới biết bao người đón
Rét buốt như vầy lại cứ đi !!!
Gia Linh
Xướng: Gan
Thỏ đế mà hay cứ việc gì
Xung phong lảnh búa phạng liền khi
Hơi khôn né tuốt che tăm dạng
Quá nóng giương ra đủ phướng kỳ
Được cái chân tình không khách sáo
Thương vì thẳng thắn đáng tu mi
Gan bằng cóc tía cho là bự
Thỏ đế mà hay cứ việc gì
NhàQuê
Trước…sau
Đi giữa đám đông, khỏe chớ gì
Gan lì phóng trước chớ lờn khi
Lợi lanh nào sợ người hâm hở
Nóng nảy lại lo kẻ dị kỳ
Cô cũng thật lòng quanh bạn hữu
Bác đà mau dạ khắp ta mi
Có người thấy bé ngờ to tát
Đi giữa đám đông, khỏe chớ gì
Xuân Linh
Cóc tía
Điếc không sợ súng, có lo gì
Lảnh đạn rồi đời, chẳng mấy khi
Nhưng thấy người ăn tràn mọi nẻo
Mới thương cóc tía lúc phân kỳ
Lấy gan ruột thẳng đo hành động
Đem dạ chân tình để lấy mi
Đã chẳng màng cho danh lợi hảo
Điếc không sợ súng, có lo gì
Gia Linh
Nghĩ chưa ra
Ngẫm nghĩ ngày đêm thấu được gì ?
Thôi thì giữ đó để dành khi
Gan hùm lắm bữa còn hồi hộp
Mật gấu nhiều hôm phải hẹn kỳ
Ngắm dáng thướt tha lời nhã nhặn
Nhìn người thùy mị nét nga mi
Tâm hồn bấn loạn tim nhanh đập
Ngẫm nghĩ ngày đêm thấu được gì ?
Lâm Tiểu Trúc
Xướng: Bận rộn mùa thu
Xe lửa đình công thiệt bực mình
Lâu rồi thủ trại ngó trời thinh
Cận kề, phiền khét len nhào tới
Vời vợi, bịnh lười ngại nhức nghinh
Nhớ cháu một vòng vui hạnh vận
Thương con mấy bận ngán hành trình
Làm reo số một ông to nhỏ
Chầy tháng thu sang lắm sự tình
Xuân Linh
Trẻ già khác nhau
Trở lại thời xưa chuyện chúng mình
Kề bên anh nói, em làm thinh
Thoảng nghe tiếng muổi vi vu… đớp
Dường thấy vành môi nhếch nhếch… nghinh
Mấy lúc giận hờn, năn nỉ …mỏi
Bao hồi dỗ ngọt, đứng yên…trình
Bây giờ đến tuổi chờ câu chuyện
Chưa biết khi mô …hết khúc tình
Gia Linh
Giận hờn
Chẳng biết ai kia nhớ đến mình ?
Sao mà lặng lẽ cứ làm thinh
Ngày đông rét buốt quên đưa đón
Tháng lạnh băng hàn ngại tiếp nghinh
Giận mãi thơ từ không lấy đọc
Hờn hoài điện thoại chả reo trình
Ngoài trời tuyết phủ đầy sân trắng
Nhắn gởi vài câu tỏ ý tình
Lâm Tiểu Trúc
Thu Ơi !!
Sang Thu gió rít ẩm ê mình
Áo ấm dầy cui vẫn rộng thinh
Đám trẻ hăng sung mong chóng tới
Thân già ngán ngược hổng hoan nghinh
Ho hen cảm cúm hò khàn giọng
Sổ mũi khò khe nhạc tấu trình
Chịu phép đưa tay y tá lụi
Còn hơn "đứt bóng" hết duyên tình
NhàQuê
Hãy Vui lên...
Tứ Lão đua nhau kể chuyện mình
Cô nương hổng lẽ ngồi làm thinh
Khuyên người... yếu đuối nên năng...động
Dặn kẻ cô đơn ráng ...đón nghinh
Sống cứ tung hoành cho thỏa chí
Buồn chi lóng ngóng đợi đăng trình
Nhà Quê Tiểu Trúc ...sao mà thảm
Ngưỡng mộ Song Linh ướt át tình...
Trúc Giang
Xướng: Non bồng
Thứ tư tuần tới sắp đình công
Trời lạnh như vầy cứ nhổng nhông
Có khổ người đang tìm sự sống
Sao vui kẻ được hưởng ân hồng
Gần đông thật sớm không xe lửa
Cận Tết còn khuya chẳng áo lông
Xã hội bây giờ luôn hối thúc
Chắc là đến lúc tới …non bồng
Gia Linh
Ốm teo
Thế sự bao lần quá bất công
Thay màu đổi sắc tựa kỳ nhông
Khi say thấy dạ lòng nâu xám
Lúc tỉnh nhìn gương mặt ửng hồng
Lạnh lẽo mơ hoài chăn nệm nĩ
Giá băng ước mãi mũ khăn lông
Trời đông tuyết phủ người teo ốm
Biết kiếm tìm ai để ẳm bồng
Lâm Tiểu Trúc
Thu nơi nầy
Giữa tuần sắp tới định ra công
Đi đến Paris để khỏi nhông
Gió lắm đành thôi, ngồi ghế dựa
Mưa nhiều chịu vậy, ngắm than hồng
Giọt rơi ướt át đầy quang cảnh
Vũng đọng lăn tăn vủ thảm lông
Ấm áp trong nhà ôm gối ngủ
Hoặc nhìn xuyên kính thấy thông bồng
Xuân Linh
Tướng...
Cân đay mão nạm lập đầu công
Liếc mắt quân hầu khiếp chạy nhông
Tướng mạo đường đường oai thánh sống
Nhan dung đững đững rạng trời hồng
Vung gươm Bắc tảo tan nhen lửa
Múa kích Nam truy sạch mảy lông
Nhắc lớp thầy tuồng trăm bách thúc
Vai trò phải vậy dám đèo bồng
NhàQuê
Ở ...đợ
Sướng gì thân phận kẻ làm công
Hầm hứ chủ lườm tớ chạy nhông
Lễ tết bưng mâm lòng đói rã
Tiệc tùng dọn chén bụng sôi bồng
Chăm vườn thiên hạ vươn mầm mới
Bỏ bếp nhà ta tắt lửa hồng
Suốt kiếp chưa lần no giấc ngủ
Lo ra một chút chẳng còn...lông !!!!
Trúc Giang 09.12.07
Xướng: Thu tàn
Khoảnh khắc rừng cây hết sắc vàng
Da trời như phủ một màu tang
Vườn đào năm cũ cành trơ trọi
Góc hạnh ngày xưa dáng bẽ bàng
Gió bấc từng cơn gieo lạnh lẽo
Mưa chiều mỗi lúc gợi tan hoang
Có nghe đau nhức nhừ thân xác
Mới biết…mong thu…sớm rụi tàn
Gia Linh
Mong thu qua lẹ
Rừng cây sắc khoát điểm hồng vàng
Vài bữa lại nhìn hóa cảnh tang
Cành nhánh, ngắm, thê thê thảm thảm
Cây đào, đứng, bẽ bẽ bàng bàng
Rì rào gió thổi, người tìm trốn
Rỉ rả mưa phùn, khách vắng hoang
Uể oải xương vai, nhừ cái cẳng
Mong Thu qua lẹ, khỏi thân tàn
Xuân Linh
Trùm chăn
Ðông sang tuyết trắng tiễn thu vàng
Ðón Giáng Sinh về nhạc tính tang
Gió thổi vi vu lay nhánh trúc
Mưa rơi rả rích động cành bàng
Nhìn quanh chỉ thấy trời tanh vắng
Ngó khắp mà xem cảnh lạnh hoang
Rét buốt da nhăn xương cốt mỏi
Trùm chăn sưởi ấm chút hơi tàn
Lâm Tiểu Trúc
Thu vẫn đẹp...
Dìu dịu đường mơ nắng trãi vàng
Mây bay gió khải khúc tình tang
Cành xây mộng đẹp chờ sum hợp
Lá hứa xuân tươi sẽ cận bàng
Vẫn thấy đêm huyền hương phảng phất
Còn nghe thơ gợi hứng đi hoang
Ngòai kia ai ngại sương rơi lạnh
Ta thích hơi Thu chiều sắp tàn
Trúc Giang 08.12.07
Gấp
(Bị Xe School Bus Chàng Ràng)
Lẽo đẽo theo sau chiếc Buýt Vàng
Hàng dài nối tiếp rịch cà tang
Ngừng xong lại chạy giương thâu bảng
Xuống hết rồi giong nhịp trực bàng
Mặt có mày cau suy lạng quạng
Tai rần mũi khịt nghĩ mang hoang
Lầm thầm cố ráng đừng ngông sảng
Phú Lít bằng giam có nước tàn
NhàQuê
Xướng: Thơ Vui Cuối Tuần
Dậy trể ban mai khỏi nấu trà
Xuân Linh ấm tích mới vừa pha
NhàQuê Tiểu Trúc cùng Gia Chủ
Kẻ trước người sau đang nhấp khà
Có lẽ B N còn nướng tiếp
Hay là Út Muội lánh chưa ra
Cô ơi! sáng bét đừng nằm nán
Dụi mắt xong rồi họa lẹ nha !
NhàQuê
Dễ ghét chưa !!!
Khổ quá... thì ai cứ uống trà
Chừng nào tỉnh giấc muội ...xông pha
Can chi mà réo ... trăng còn chiếu
Mắc chứng gì kêu... miệng méo khà
Uống mãi có ngày no phát ách
Ngồi yên mỗi lúc béo phì ra
Hừng đông mộng ấm đang say hưởng
Bị ám... Út liền ...quạu đó nha !!!!
BN
Ðiểm tâm
Sáng uống cà phê nhấm tách trà
Nhìn tô phở tái ... chớp đèn pha
Bánh bao thập cẩm thơm hinh hít
Xíu mại dồi heo vị béo khà
Ðớp sạch no nê mồm nhép lẹ
Xơi nhanh tém gọn bụng phình ra
Chờ cô Út mãi hoài không được
Mỗi bữa như vầy mập ú nha !
Lâm Tiểu Trúc
Ngũ bộ
Ngủ quá, dậy đi…uống nước trà
Bạch Nga còn nướng làm sao pha
NhàQuê kêu réo, nàng nhăn nhó
Tiểu Trúc bận lo, chú ráng khà
Gia Chủ ghi đề vô quép tới
Xuân Linh họa vế vẽ vần ra
Eo ơi sáng quắc còn say hưởng
Bị gọi đúng rồi…chớ quạu nha
Xuân Linh
Vừa Web vừa TVCT, khổ quá a !!!
Sáng nay mệt quá chẳng châm trà
Có rảnh gì đâu, nghĩ tới pha
Ai dậy lo cơm rồi nhấm nháp ?
Ai đem điểm sấm để khề khà ?
Người trong chăn ấm mơ màng tiếp
Kẻ dưới đèn chong chập chửng ra
Nếu biết đường trần thê thảm thế
Thì không lo quép, sướng rồi nha
Gia Linh
Xướng: Thiếu ngày đi
Tính sẳn hai mươi, cũng thiẽu ngày
Viẽng thăm bè bạn khó khăn thay
Tới lui xe điện sao mà ngán
Lên xuõng cầu thang thiệt quá cay
Hơi ướm phủ đầy, đầu óc cuộn
Người chen xuôi ngược, suối nguồn lay
Thương con mẽn cháu thời gian bận
Nhiều việc lu bu mấy bữa rày
Xuân Linh
Họa: Chờ quà
Nghĩ lể Noel được mấy ngày
Ðầu đông lạnh lẽo tiết trời thay
Bao người hạnh phúc vui sung sướng
Lắm kẻ cơ hàn khổ đắng cay
Cảnh vắng thông buồn sương lượn phủ
Vườn hoang liễu rũ gió lung lay
Giáng sinh sắp đến quà chưa tới
Ðứng ngóng ngồi trông đợi hỗm rày
Lâm Tiểu Trúc
Thấy gì đâu ...
Ai cũng vui...mình bận tối ngày
Đầu căng búa bổ muốn khùng thay!
Cuối năm chữ số như lòi tói
Hết tháng cơm gà giống ớt cay
Ngồi tính nửa khuya quên...muỗi chích
Nằm lo bảnh sáng thấy... nhà lay
Chân đi hỏng đất thần kinh...liệt
Ngác ngác ngơ ngơ đó đến rày !!!
Trúc Giang
23.12.07
Quà Noel
Lo quà tặng cháu hết nguyên ngày
Mệt đứt...hơi già nhưng sướng thay
Bé hét hân hoan mồm tíu tít
Ông cười cảm động mắt cay cay
Ngập tràn hạnh phúc khôn gì sánh
Quấn quýt nghĩa tình bão khó lay
Phần thưởng thiêng liêng đời có vậy
Cầu cho phước đến khắp muôn rày...
NhàQuê
Khó lắm thay
Gia đình bè bạn, biết bao ngày ?
Xử sự cho tròn khó lắm thay
Nam Bắc xa xôi vài chục dặm
Đông Tây trắc trở mấy mươi cây
Paris chen chúc người luôn động
Phố nhỏ đậm đà gió chẳng lay
Tình nghĩa dân lành nơi bến lạ
Biết đùm bộc lấy chuyện xưa rày
Gia Linh
Xướng: Thơ tếu ngày đông
Giá buốt len luồn ngọn gió đông
Làm sao sưởi ấm lạnh trong lòng
Ngâm hoài vận tếu ... cười ha hả
Ðọc mãi thơ khều ... nhột uốn cong
Chẳng kẻ gồng mình ra xướng chọc
Thì ta nặn óc kiếm lời ngông
Trùm chăn ngủ gật nhiều mơ tưởng
Giỡn cợt đùa trêu ... má ửng hồng
Má ửng hồng lên tưởng đắm say
Vài ly rượu chát ... hết vài chai
Lờ đờ mắt híp như mơ mộng
Nhẹ bổng thân gầy tựa lướt bay
Lão tiếu nằm trơ đầu ngoắt nghẽo
Nàng thơ đứng ngóng mặt cau mày
Văn chương chữ nghĩa càng ngao ngán
Hoãn lại đôi ngày ... tính sổ ngay !
Lâm Tiểu Trúc

...TAMPA, Florida (AP) -- Florida's citrus growers reported only minor damage Thursday
from a blast of cold air, even as snow flurries fell in at least one part of the Sunshine State.
Florida citrus growers prepare for freezing temperatures across the region.
1 of 2 Citrus industry officials believe the state's groves escaped major damage,
because it didn't get as cold as forecast.
When temperatures get down to 28 degrees for four hours,
a tree can be ruined. While forecasts said it could get that cold overnight,
temperatures hovered in the 30s in central and South Florida where most orange
and grapefruit growers are based....
Florida cũng ảnh hưởng
Họa: Trốn
Trốn xuống miền Nam tránh tiết Đông
Suy ra tính lại chẳng đành lòng
Trên nầy chịu lạnh bao mùa được
Miệt dưới vài năm nóng chạy cong
Cháu hối mấy lần chưa đổi ý
Con kêu lắm bận tính còn ngông
: Da vàng hứng nổi đâu phương Bắc
; Tụi rặc dân Tây phải tím hồng !
Tím, hồng, đỏ, gấc ngỡ đâu say
Đếm thử thì ra mới chục chai
Đúng trự lầm lì liền bốc cạn
Nhằm tay chịu độ ít khi bay
Thân sơ chí những rền tăm tiếng
Khắp cả gần xa biết mặt mày
Thấy tưởng tìm quên mùa giá rét
Ai dè trốn vợ... nói nào ngay !
NhàQuê
Có thơ mà Web chưa chạy.
Buổi sáng ngày nầy lạnh tựa đông
Paris nhà sưởi ấm hương lòng
Vần vui câu viết, …chu môi vãnh
Thơ gợi chuyện cười, …nhướng mí cong
Giọng thêm sung sướng tươi hi hả
Rượu nhập say sưa ngủ chổng ngông
Ai đọc gẫm suy dường bị lét
Nhịp reo như vỡ, ửng tai hồng.
Hồng hồng đôi má tại cười say
Không uống ly nào, tựa một chai
Mệt quá xoa đầu theo mộng tưởng
Qua rồi khởi trí, gởi đề bay
Đàn chủ thẩn thơ buồn trống trải
Trang thơ thủng thẳng, đợi nhăn mày
Xa nhà thăm viếng đàn con cháu
Mong mỏi email, việc có ngay.
Xuân Linh
15-12-2007
Đừng gắp ! !!
Lên Paris một buổi chiều đông
Gió buốt làm tê tái cả lòng
Sao biết nơi đây cười hể hả ?
Lại nghe xóm đo vọng còng cong ?
Thì ra người muốn ra vần tếu
Chẳng lẽ ta ngồi nghĩ chuyện ngông !
Cố gắng vượt lên đưa vận cớt
Cho ai, bên ấy ửng môi hồng.
Ửng môi hồng chẳng nghĩ rằng say
Có thử bao giờ được mấy chai?
Vừa nghe mấy tiếng đà vương mộng
Chỉ thấy đôi vần đã chớm bay
Hấp tấp như vầy lo chổng cẳng
Líu lo thế đấy ngại châu mày
Hãy đem thư thả về tham dự
Bao chuyện vui mừng tới tấp ngay.
Gia Linh
Xướng: Điều ước cuối năm
Kỳ rồi hóc cổ suýt tiêu tùng
Báo trước đưa điềm chuyện kiết hung
! Lánh họa xa rời điều thất đức
! Làm lành tránh dự chốn mê cung
: Mong sao gió thuận năm tròn mãn
: Ước được buồm xuôi tháng tận cùng
Bạn thiết vong niên thường nhắc nhở
! Ơi ... Đừng sảng ẩu nộ thiên xung
NhàQuê
Họa: Lời... khuyên
Muốn tuổi trời cao ... dứt tiệc tùng
Đứng đi từ tốn bớt hăng hung
Sáng vui đối ẩm nơi tiền sảnh
Tối kỵ thì thầm chốn hậu cung
Chẳng sợ hao thần trông tháng lụn
Mà yên hưởng phúc đến ... ngày cùng
Bởi...thân nên mới lo ...bày vẽ
Không chịu thì thôi... chớ nổi ...xung !!!!
Trúc Giang
Bói quẻ đầu năm
Tết đến ăn chơi nhộn tiệc tùng
Xin xăm quẻ kiết chẳng điều hung
Ông bà khỏe mạnh thêm trường thọ
Trẻ nhỏ ngoan hiền thật kính cung
Sự nghiệp công danh vui tột đỉnh
An khang hạnh phúc sướng vô cùng
Sang năm số đỏ nhiều may mắn
Mọi sự chu toàn hết khắc xung
Lâm Tiểu Trúc
Chúc mừng năm mới
Trong nhà còn giữ một cây tùng
Nhấp nhá xâu đèn trẻ thích hung
Thân ước mọi người luôn khỏe sức
Kính an khắp ngõ với sung cung
Chúc may ngày mới năm linh tám
Bỏ hết thời qua tấm lịch cùn
Cô chú anh em tròn ý nguyện
Vui cười rạng rỡ rộn thanh xung
Xuân Linh
Nhờ bạn cuối năm
Hai tháng sau lưng cứ tiệc tùng
Niềm vui kéo mãi xóa điều hung
Cõi lòng ấp ủ nhiều ân đức
Tâm dạ bao hàm bấy nghĩa cung
Gió thuận mưa hòa trôi lẻo đẻo
Buồm xuôi sóng đẩy lướt theo cùng
Nhờ nhau nương tựa đưa vần xướng
Năm hết Tết về Thiên hỉ xung
Gia Linh
Thơ Vui Cuối Tuần/Trong Diễn Đàn Văn Học TỨ LINH
Xướng: Thời thế
Oai phong điệu bộ tưởng anh hùng
Gặp chuyện nhì nhằng lại rối tung
Chức trọng quyền cao chưa đủ thỏa
Tiền muôn bạc vạn cố bồi vun
Bà kêu một tiếng thưa vâng dạ
Sếp phán vài lời mọp kính cung
Ðá dưới nâng trên tài siêu việt
Sâu dân mọt nước giống côn trùng
Côn trùng sống bám khỏi cần nuôi
Mặt bự mồm to cứ bãi buôi
Nhũng lạm phe ta tăng tước vị
Tham ô phái nọ nặng hương mùi
Dân nghèo ốm xác mòn hơi sức
Trọc phú phì da béo miệng bùi
Chẳng biết Trời cao nhìn có thấu ?
Hay chờ phẩm vật cúng bê thui !!
Lâm Tiểu Trúc
Họa: Lạ gì...
Không là ác tặc cũng gian hùng
Nước đục thời suy mới quẫy tung
Xác thú mạng người xơi nghẹn họng
Lòng tong hủn hỉnh hốt đầy vun
Trung can hó hé ...vô nhà kín
Nghĩa khí vùng lên...nhốt biệt cung
Chẳng lý nào hơn đồng bạc cắc
Sánh ra thua hẳn kiến sâu trùng
Trùng sâu có giống để chăn nuôi
Buồn bắt làm mồi nhử cá buôi
Ơ mắm nhà nghèo thêm béo vị
Mâm cơm kẻ khó dậy thơm mùi
Tằm siêng vắt ruột tơ vàng óng
Ong nhẫn dày công mật ngọt bùi
Khác lọai quan...đàng ..chi địa ...chức
Tay chàm quệt ẩu mặt đen thui
Trúc Giang
05.01.08
Lạ gì thời thế
Bây giờ thời thế thiệt hào hùng
Cạy cửa giỏi nghề, tiếng bật tung
Ông bự đi chơi nào bạc thiếu
Dân quèn tối mặt chẳng tiền vun
Quan bà tằng hắng lom khom dạ
Sếp lão liếc dài khúm núm cung
Lớn nhỏ xuôi theo cờ phất gió
Róc lia róc lịa cả bầy trùng
Trùng trùng khẩm túi chiếc ngai nuôi
Sâu bọ cá nhờ chóng lớn thôi
Kên quạ trên cao chờ gấp miếng
Chích chòe dưới thấp bới tìm mùi
Cái cò lặn lội mò tôm nhỏ
Già cáo ngồi mong gậm thịt bùi
Cửa rộng nhà cao còn dộng động
Mặt mày bôi bết tựa than thui
Xuân Linh
Đa dạng
Cố tránh ra xa cảnh hãi hùng
Quên đời đâu nghĩ chuyện lùng tung
Khen người danh lợi lo tom góp !
Kệ kẻ tham tàn cố bới vun
Chỉ ghét thói đời quen khún núm
Còn phiền lòng dạ cậy khiêm cung
Tưởng mình cùng nhóm là trên hết
Chẳng biết dồn chung loại dế trùng
Trùng dế đôi khi cố gắng nuôi
Để đem nhử bắt bãi trùm buôi
Làm thêm hủ mắm ăn thêm vị
Sấy chút dưa chua dậy chút mùi
Mến kén kiên trì, tơ lông bóng
Thương ong nhẫn nại, mật thơm bùi
Những loài nhũng lạm, lòng không đáy
Cậy chốn cửa quyền, mặt tối thui
Gia Linh
Ngợm
(Họa bài “Thời Thế” đoạn 1 của LTT)
Nghe đâu khắp nước lắm yên hùng
Lạng lách vòng vèo cóc sợ tung
Khói mịt mù đường… trề mặt thỏa
Xe gầm điếc phố… bủm tay vun
Ăn chơi kiểu Thượng… chừng vừa dạ
Phục dịch như Hầu… mọi kính cung
Liệu sẽ ai đưa nòi giống Việt
Ngoi lên rút ngắn khoảng nghìn trùng
NhàQuê
Nghĩ
(Họa bài “Lạ Gì” đoạn 2 của TG)
Nghìn trùng vẫn nhớ thuở xưa nuôi
Nghĩa trả ơn đền há đãi buôi
Cảm nhận nhân tình bao thú vị
Thâm suy thế thái lắm hương mùi
! Dâu tằm tốt kén nên tơ óng
? Ruộng rẫy bê công liệu trái bùi
Có bọn làm lơ khi có chức
Cây Còn đứng sững đáng đem thui
NhàQuê
Thơ Vui Cuối Tuần/Trích Trong Diễn Đàn Văn Học TỨ LINH/Ra Mắt 2 Kỳ/Tháng
Xướng: Sầu đông
Mùa đông giá lạnh cứ xông hơi
Tóc sửng da teo mặt mốc cời
Khớp nhức chân đau mồm khấn bụt
Mình rêm cổ mỏi miệng than trời
Mưa dầm thấp ẩm mây đen phủ
Gió rét rì rào tuyết trắng rơi
Thuốc uống dầu thoa mà chẳng đỡ
Ðêm nằm rũ rượi khó mà ngơi
Lâm Tiểu Trúc
Họa: Ngán Khan
Đợi Hạ vui sang muốn mõn hơi
Từ Đông tiếp tiếp củi than cời
Khoanh tay cú sụ gần cầu Bụt
Bó gối lêu rong sắp réo Trời
Hé cửa xem mây mây chực phủ
Khơi màn ngó tuyết tuyết thêm rơi
Chờ Xuân chuyển tiết còn hơi đỡ
Tết nhứt chưa giờ khỏe nghỉ ngơi
NhàQuê
Mơ Xuân và Hạ
Ngồi mong nắng ấm thoảng đưa hơi
Đâu nghĩ chân đen chiếc áo cời
Tất dạ đơn sơ luôn khấn phật
Tim lòng nhức nhối chẳng kêu trời
Đành mơ Xuân đến hoa tươi nở
Lại tưởng Hạ về phượng thắm rơi
Chỉ muốn thiên nhiên thay đổi thuốc
Để mình sung sướng thảnh thơi ngơi
Gia Linh
Lạnh lắm
Ra ngoài thở mạnh nhả làn hơi
Áo lạnh choàng khăn, phủ nón cời
Nửa tháng kèn ho khàn ống cổ
Mươi viên thuốc uống niệm ông trời
Ô tròn vắng bóng tia vàng tịt
Tuyết trắng đầy bông giọt nhẹ rơi
Vọng ước chờ Xuân mang xán lạn
Thôi ngồi ủ rũ chốn cơ ngơi
Xuân Linh
Sao mà...tộiiiiiii !!!
Thất thập chưa mà đã ...cạn hơi
Đông vừa về tới lửa than cời
Lờ đờ sáng dậy đo...cùng đất
Sù sụ đêm ho ớn...thấu trời
Ngước mắt trông lên ...đom đóm nổ
Cúi đầu ngó xuống... hỏa châu rơi
Điệu nầy chắc sống không lâu nữa
Trăn trối đi rồi kíp... nghĩ ngơi... (*_+)
Trúc Giang
Ngán Khan
Đợi Hạ vui sang muốn mõn hơi
Từ Đông tiếp tiếp củi than cời
Khoanh tay cú sụ gần cầu Bụt
Bó gối lêu rong sắp réo Trời
Hé cửa xem mây mây chực phủ
Khơi màn ngó tuyết tuyết thêm rơi
Chờ Xuân chuyển tiết còn hơi đỡ
Tết nhứt chưa giờ khỏe nghỉ ngơi
NhàQuê
Bài Xướng: Bồi thơ
Đưa tay phe phẩy mấy câu còi
Luật tránh xa xa chẳng thiệt thòi
Khải nhẹ bàn chân e kẻ nhột
Xài sơ chấm phết chọc người cười
Lời hay tám cú hề hà nhỉ
Ý đẹp năm vần vui vẻ thôi
Dệt mộng trong lòng quên mỏi mệt
Cho tâm thả lỏng vận thêm bồi
Xuân Linh
Bài Họa: Chén rượu bồi
Sáng sớm tinh sương rộn tiếng còi
Giật mình tỉnh mộng mắt to thòi...
Quanh đây vẳng vọng lời trêu ghẹo
Thoáng đấy vang đưa giọng giỡn cười
Gối mỏi chân tê không đứng nổi
Ðầu rêm cổ cứng muốn nằm thôi
Thơ vui gởi đến làm sao họa
Cạn tách cà phê chén rượu bồi
Lâm Tiểu Trúc
Trau dồi thiện ý
Lủi thủi lên toa, đợi hú còi
Đi thăm gia quyến có chi thòi
Nhìn đàn trẻ nhỏ nô đùa thích
Thấy đám con thơ nhảy nhót cười
Mới biết cuộc đời say thế nhỉ
Mà hay số phận vẻ vui thôi
Mình đem thư thả trao tin tưởng
Vun đắp cho nhau ý thiện bồi
Gia Linh
Trông Người Lại Ngẫm Đến Ta
Phố rộng người thưa cứ tút còi
Đầu xù kiếng chảng rặc khuôn thòi
Lòi phô chổ nghiệt coi còn nhột
Giấu tạm nơi thô sợ thấy cười
Của đáng …đem trưng vui quá nhỉ
Tiền vung chạy kiểu ớn ôi thôi
Nhìn qua đám cháu đâm ra mệt
Nói họ ... phiên ta lảnh búa bồi
NhàQuê
Tết... sợ ..sợ... !!!
Phố xá reo vui át tiếng còi
Nhìn ra đủ mặt diện tươi thòi
Ốm tong đồ hiệu coi còn đở
Mập ú quần gin thấy tức cười
Xông đất đầu năm ...xui hết biết
Tiệc tùng Tết nhứt mệt ôi thôi
Mấy ngày chứ nếu dài hơn nữa
Lo nổi làm sao vụ bếp bồi
Trúc Giang
Bài Xướng: Tiễn Táo về trời
Tiễn Táo thăng thiên tấu Ngọc Hoàng
Năm qua thế sự chốn trần gian
Hồ lô rượu đế vài phong bánh
Quyển sớ mực tàu mấy chục trang
Áo mão cân đai màu đỏ ửng
Quần đùi dép nhựa sắc xanh vàng
Phi thuyền vũ trụ thời nguyên tử
Airbus Boeing sắp ế hàng
Lâm Tiểu Trúc
Bài Họa: Táo lên thẳng
Táo sắp về tâu với Ngọc Hoàng
Rằng bao nhiêu chuyện cõi nhân gian
Cố mua Hỏa tiển lên ngàn lớp
Thêm chọn phi thuyền chở vạn trang
Quyển sớ Tứ Linh màu đỏ tím
Tờ trình Bát quái sắc đen vàng
Từ nay lên thẳng không cần đợi
Cho bọn con buôn đóng cửa hàng
Gia Linh
Khi Táo Dâng Sớ
Phận Táo hằng năm kiến Ngọc Hoàng
Bao nhiêu việc xảy dưới dương gian
Tờ trình chép sẳn coi từng chữ
Báo cáo ghi xong đếm đủ trang
Quái lạ chư tiên nhìn mặt đỏ
Ngờ nghi thượng giới thị da vàng
Ô hô ngó xuống thì là vậy
Đọc nhảy tùm lum hết mấy hàng
NhàQuê
Kêu gọi tự giác
Hằng năm tổng kết thật đàng hoàng
Kể hết sự tình dưới thế gian
Bắc Đẩu gật đầu đem đóng triện
Nam Tào dò kỹ kiểm từng trang
Khen hay tận tụy phê son đỏ
Thưởng giỏi siêng năng phết mực vàng
Nhắc nhở ... rằng mình nhiều tội quá
Thì nên xếp đặt kíp ra hàng
Trúc Giang
Táo kêu gọi
Táo rủ hăm ba đến cửa Hoàng
Để tâu một đám quậy nhân gian
Rườm rà gốc ngọn trong tờ sớ
Lượt thượt ngang dài cả chục trang
Pháo đại năm heo đưa phóng thẳng
Mai xuân Tết chuột khởi choàng vàng
Bây giờ máy móc thêm tân tiến
Ước vọng an vui, chúc đắt hàng
Xuân Linh
Bài Xướng: Sao ngắn ngủi ?
Hăm ba đưa Táo, tiễn về Trời
Mang đến muôn nhà, khắp mọi nơi
Thượng Đế ban lành qua kiếp nạn
Quan Âm gởi phước thoát luân hồi
Thảnh thơi bến giác tròn nhân quả
Thư thả tâm linh rộn tiếng cười
Cõi thế sau cùng, sao ngắn ngủi ?
Không cho mình rảnh để vui chơi !!!
Gia Linh
Bài Họa: Chuyện nhân gian
Hăm ba tháng chạp Táo lên Trời
Tấu bẩm thưa trình chuyện khắp nơi
Thế sự trầm luân thay đổi mãi
Nhân tâm ấm lạnh chuyển liên hồi
Dân nghèo ốm xác mồm to khóc
Trọc phú phì da miệng toét cười
Khẩn nguyện thiên tai thôi tái diễn
Mời Ngài ngự giá xuống đây chơi
Lâm Tiểu Trúc
Tâu sao hết...
Gấp rút làm chi... cũng tới Trời
Phục trang chưa kịp... xấu ghê nơi
Tàu bay vun vút teo từng đoạn
Sớ viết lăng quăng kể mấy hồi
Chuyện ở trần gian nghe muốn khóc
Người nơi hạ giới ngẫm buồn cười
Không tin Thượng Đế cho... thần xuống
Già trẻ đêm ngày đủ món chơi...
Trúc Giang 28.01.08
Tiễn Táo Về Trời
Thôi thì đấu láo với nhau chơi
Nói thiệt nào ngay chớ có cười
Rượu, thuốc, dầu, đường kiêng cử đủ
Tiêm, thoa, uống, dán mới mong hồi
Thành ra chịu phép đành dừng lại
Chứ nếu đâu tha cũng tới nơi
Tết nhứt như vầy nhờ Táo giúp
Về trên ráng nhớ tấu cùng Trời
(Tiễn Táo đồ chay về trển Ổng
Vờ quên giấu nhẹm tấu cùng Trời)
NhàQuê
Táo trở về nhà
Năm qua thiệt lẹ, thấm ngày trời
Dỡ lịch hăm ba, Táo đến nơi
Phải thỉnh phi thuyền hay hỏa tiển ?
Mang theo kẹo chuột với trà hồi
Bao lời kể lể om thời thế
Lắm ý tâu êm, phủ giọng cười
Giáng hạ giao thừa vào mái ấm
Ba ngày nghỉ việc rủ đi chơi
Xuân Linh
Tạm Nghỉ Vui Xuân
Năm hết xoa tay tủm tỉm cười
Ba ngày mặc sức đó đây chơi
Săm soi bộ vó còn đườn được
Ngắm nghía tóc tai tạm hợp thời
Túi bụi đua chen tìm thế sống
Mòn hơi bới chãi ngụp trần đời
Thành ra giú ép thêm già háp
Chỉ có “đèn pha” vẫn chiếu ngời
NhàQuê
Mất Đào
Lần nầy Táo Bến đến Nhà Trời
Báo cáo xong phần lẻn dạo chơi
Lớn bé Đào Tiên tranh thủ lượm
Già non Khách Thế rủ rê xơi
Chừng về xịch xạc phiêu diêu hết
Lúc đến xơ rơ thãy rạc rời
Tại bởi Thiên Đình ai cũng thọ
Trần Gian khó được sống muôn đời
NhàQuê
Táo B...
Trên trời ngộ lắm bạn bè ơi
Cứ uống ăn rồi trửng giỡn chơi
Mắc ấy... cùng kinh không thấy chổ
Cần đi ... rảo khắp khó tìm nơi
Đồ ngon ép bụng làm lơ nhịn
Món lạ lắc đầu nói khó xơi
Báo trước cho hay hầu chuẩn bị
Phiên mình chớ hối hổng nghe lời
NhàQuê
Thơ Vui
Xướng: Xuân Mậu Tý
Kiếm vận thơ vui ráng chọc cười
Giương mày nở mặt giỡn đùa chơi
Hai ngàn lẻ tám đầy sung túc
Mậu Tý quanh năm đắc thế thời
Chúc phúc an khang thêm lộc thọ
Mừng duyên loan phượng thắm hương đời
Tứ Linh thi hữu năm châu hợp
Bút múa vần gieo toả sáng ngời
Lâm Tiểu Trúc
Họa: Tự chúc Xuân
Sáng sớm được thơ nở nụ cười
Mặt mày hớn hở thích vui chơi
Tròn năm thư thả như hưng thế
Bốn tiết hanh thông chắc gặp thời
Mừng chúc anh em say tuổi thọ
Mến cung chú bác hưởng ân đời
Tứ Linh góp mặt cùng thi hữu
Tợ ánh sao hôm chói rạng ngời
Gia Linh
Tranh chúc xuân
Thơ Xuân Mậu Tý vẽ vui cười
Kho gạo đầy tràn cứ việc chơi
Không sợ cơm trời nào trống hủ
Chẳng lo thất nghiệp mãi tom thời
Bao nhà lạc hưởng nguồn vang giọng
Khắp bạn bình an vận sướng đời
Tứ hướng thi nhân câu hội hợp
Vần trao chúc đẹp bức tranh ngời
Xuân Linh
Tạm Nghỉ Vui Xuân
Năm hết xoa tay tủm tỉm cười
Ba ngày mặc sức đó đây chơi
Săm soi bộ vó còn đườn được
Ngắm nghía tóc tai tạm hợp thời
Túi bụi đua chen tìm thế sống
Mòn hơi bới chãi giữa trần đời
Thành ra giú ép thêm già háp
Chỉ được đèn pha vẫn chiếu ngời
NhàQuê
Hihihii....
Tiểu Trúc ...hồi Xuân khóai chí cười
NhàQuê cuốn vó nghĩ hưu chơi
Song Linh phủi cẳng nằm nghiên kíu
Ngỗng Trắng còn bơi ráng đải thời
Quên nữa …. làm ơn đừng … nhắc tuổi
Nhớ nha …tắt thở cũng …yêu đời
Trẫm bồng… trầm bỗng … chưa gì chán
Ráng đợi … cơ may… tỏa ánh ngời
Trúc Giang

Giày
Nhiều màu mũi nhọn đế thêm cao
Ịnh dấu đầy tim hỏi có đau
Tính thử chừng chừng hơn cả tá
Hài sơ chạng chạng chục luôn đầu
Nhìn qua đoán quyết toàn hàng xịn
Kiểm kỹ ngay bon loại nhập vào
Tấc nhón như vầy sao rớ tới
Bù trừ đố dám bước đi mau
(Qua sình chắc được nắm tay nhau)
NhàQuê
Thơ Vui
Bài Xướng: Mất Đào
Lần nầy các Táo đến Nhà Trời
Báo cáo xong phần lẻn dạo chơi
Lớn bé Đào Tiên tranh thủ lặt
Già non Khách Thế rủ rê xơi
Chừng về óc ách phiêu diêu hết
Lúc đến xơ rơ thãy rạc rời
Tại bởi Thiên Đình ai cũng thọ
Trần Gian phải ráng sống muôn đời?!?!
NhàQuê
Bài Họa: Vui say
Tết nhứt cày luôn mệt quá trời !
Hôm nay mùng bốn rảnh rang chơi
Bạc bài nhập tụ cười ha hả
Yến tiệc xôm trò miệng nhép xơi
Vận tiếu xin chờ ... cơn mộng tỉnh
Thơ vui ráng đợi ... giấc mơ rời
Thần tiên mấy bữa lòng khoan khoái
Bỏ mặc nhân gian chuyện cuộc đời
Lâm Tiểu Trúc
Còn giờ trăn trở !
Các Táo thăng thiên báo cáo Trời
Nhân dân đất Việt chỉ lo chơi
Vườn Đào mơn mởn xông pha hái
Hủ mắm ngon lành hể hả xơi
Qua Tết thẫn thờ thân mỏi mệt
Đón Xuân bệ rạc xác bời rời
Sao không còn thấy người hăng hái
Vượt núi, băng sông…gát chuyện đời !!hi hi hi
Gia Linh
Vui sau...
Ai cũng vui Xuân sướng thấy ....trời
Còn trêu Tiếu sĩ sốt lòng chơi
Ngọt ngào lê táo từ từ thưởng
Mơn mởn đào hồng thủng thẳng xơi
Mấy bữa cày ra ...hàng bạc khối
Ba hôm vung vãi chút tiền rời
Nghĩ làm năm tới không lo ...đói
Say rụợu ngâm thơ...mát cuộc đời...
Trúc Giang 10.02.08
Thân trần gian
Bạn rủ mồng ba dạo góc trời
Định vào coi hát để vui chơi
Dòng người nối tiếp dường cào đói
Trai gái ngược xuôi, tựa kiếm xơi
Đủ sức về nhà an dạ ngủ
Đúng giờ thức giấc thấy thân rời
Phải như thượng giới tâm nhàn nhã
Vì chốn dương gian nhọc thế đời
Xuân Linh
Thơ Vui
Bài Xướng: Vịnh Tiếu Sĩ
Tiếu sĩ cày xong điểm chút duyên
Mặt tươi má phính tóc đen tuyền
Nụ cười ...ngọt lịm thành xiêu đổ
Ánh mắt ...mơ màng nước ngã nghiêng
Cổ trắng hoa vương càng diễm tuyệt
Vai tròn áo nhẹ rất thần tiên
Mày râu rõ nét người... quân tử
Nửa tướng anh hùng nửa ...thục quyên
Trúc Giang 10.02.08
Bài Họa: Vịnh Bác Tiên
Tóc ai ghép với…thiệt là duyên
Chọc nhột thông qua dạ thắm tuyền
Vui vẻ cả làng, yêu thiện thuận
Trẻ trung khắp nẻo, khó chinh nghiêng
Làm thơ, áo trắng nghe tim mạch
Trọn phận, vai trò nghiệm Bác Tiên
Quân tử thì ưa nhìn đẹp đấy
Đó là thiên chức với thuyền quyên
Xuân Linh
Chim đỗ quyên
Vẽ sáng nụ cười tạo nét duyên
Còn thêm mái tóc đẹp nhung tuyền
Bao thời oanh liệt, hồn chưa đổ
Mấy thuở oai hùng, mắt chẳng ngiêng
Nhưng cái hồn thơ gây cảm hứng
Tại vòng tuế nguyệt gợi cung tiên
Mong người quân tử , đường muôn nẻo
Giữ vẹn tấm lòng …chim đỗ quyên
Gia Linh
Tự Vịnh
Ngó thấy trông người cũng có duyên
Thì ra tiếu sĩ chốn sơn tuyền
Râu ria rậm rạp đâm tua tủa
Cặp mắt mơ huyền liếc dọc nghiêng
Tóc mượt vai trần.... da cóc tía
Thân còm dáng hạc ... má đào tiên
Hình dung tướng mạo ai hơn được
Chẳng giống gà cồ lẫn đỗ quyên
Lâm Tiểu Trúc
Nghề Của …
Nghề Ngỗng cao tay phết nét duyên
Hoa râm tóc bạc bỗng mun tuyền
Vai trần làn suối mênh mang đổ
Ngực hé lông bào vắt vẻo nghiêng
Phải được trăm phần ồ trác tuyệt
Hay thêm ít chục ố như tiên
Tranh nầy giá bán bao nhiêu đấy
Nếu định làm quà ... khỏi lạc quyên
NhàQuê
Nhắn Đồng Lão
Ới lão Đồng ơi chớ vội rầu
Về quê ngẫm chả thiệt gì đâu
Thân trai chọn lựa mười ba bến
Để tớ tìm cho một cái cầu
Khỏi cưới không xin mà được cưới
Đưa dâu rước rể lại làm dâu
Ngày sau phỉ chí lo cơm nước
Mỗi việc trông con đỡ nhức đầu
20/02/2008
Đông Tà
CSL
Tâm Sự Tình Tui
Yêu không dám ngỏ mới sanh rầu
Hổng phải là tui nhát cáy đâu
Chẳng lẻ làm như phường chụp dựt
Hay nên tỏ vẻ đứa mưu cầu
Mà mong phận rể cho ra rể
Để được nàng dâu trọn vẹn dâu
Chứ kiểu nam nhi đi nịnh táo
Con kêu vợ réo nhức rêm đầu
Đồng Lão
Đôi lời tâm sự
Tội nghiệp nhìn xem mặt tớ rầu
Nhiều năm kiếm vợ biết tìm đâu
Già nên yếu sức thôi giành giựt
Tuổi chẳng còn hăng khó cưỡng cầu
Cậy bạn mưu sâu đành ở rể
Nhờ nhau kế rộng giả vờ dâu
Mai này hết nựng nom dòm táo
Đổi luật ghi công lão đứng đầu
22/02/2008
Đông Tà
CSL
Tội Nghiệp Lão Đồng
Vào đây thấy mặt Lão Đồng rầu
Kể lể tình tư...chẳng đúng đâu
Ước vợ từ lâu...bương bả kiếm
Mơ bồ tự thuở...ngược xuôi cầu
Bày mưu mấy bận mong thành rể
Lập kế bao lần muốn được dâu
Tội nghiệp nay già thân ốm yếu
Mình ên lủi thủi nghĩ đau đầu
Sương Anh
Cương Thường Điên Đảo
Chẳng biết vì răng mặt bác rầu
Rồi bao cô ả Việt Nam đâu
Bên tui thiếu thốn toàn em chảnh
Xứ bác vô tư khối chị cầu
Bắt rễ quê mình hoan hỷ rể
Thờ dâu đất Mỹ nghẹn ngào dâu
Đau cho khí tiết thằng quân tử
Điên đảo cương thường để lộn đầu
Đồng Lão
Ghé Chào Quý Cụ
Ghé tạt qua đây gặp vận rầu
Còn đang lúng túng khởi từ đâu:
Hùn vô chút ít hầu vui vẻ
Góp nhặt đôi ba tạo cảm cầu.
Đúng lúc chư huynh bàn vụ rể
Nhằm khi liệt vị luận về dâu
Dong dài gút lại xưa nay cũng
Khó dễ là do chổ bắt đầu
NhàQuê
Binh Thư
(Tiên Hạ Thủ Vi Cường)
Chi đâu lại đến nổi lo rầu
Trước hết rà xem gốc tại đâu
Chớ ngại người đồn thành tích kém
Đừng lo họ nhại dưới yêu cầu:
Diên trì, mặc cảm tằm thành nhộng
Lúng túng, hiềm vì kén thiếu dâu
Tập hợp trong ngoài cùng gắng sức
Ra quân phải quyết thắng keo đầu
NhàQuê
Xin họa bài thơ GHÉ CHÀO QUÝ CỤ của bác Nhà Quê
CÓ SỐ
Cũng tại mình thôi chớ có rầu
Lòng thì có chịu mở ra đâu
Thêm vào độ lượng cho thanh thản
Xả bớt âu lo chẳng cưỡng cầu
Cởi mở ông tròi cho rể quí
Khoan dung nguyệt lão tặng hiền dâu
Có mình có số xưa nay vậy
Khó dễ chi cho nhức cái đầu
HẠNH LONG
Thơ Vui
Sớm hay trễ ?
Cuối tuần thức dậy sớm hơn ai ?
Khi nắng vừa lên khỏi khóm mai
Vừa thấy bảy giờ qua mấy phút
Lại nghe sáu tiếng chín mươi hai (*)
Hỏi người siêng việc hay chăm ngủ ?
Còn biết đang mơ hoặc ngáp dài ?
Vẫn nhớ đến ngày ra vận tếu !!!
Thì khen cho đó cả hai t ay (hihihi)
(6 giờ 92 phút là 7 giờ 32)
Gia Linh
Sắp Đầu Hàng
Xem chừng thể muốn nhắc cùng ai
Lấy lý lần khân hẹn mốt mai:
"Bận rộn ngay chân chừng chục phút
Lu bù dính ghế suốt mười hai"
Ráng đồn khắp Phố thường mê ngủ
Cứ phịa cùng kinh riết xá dài
Hiệu nghiệm kỳ nầy lời Bác tếu
Rồi ra chịu phép phải giơ tay
NhàQuê
Hỏi ai ?
Trưa trề, thức dậy hỏi ông ai ?
Nắng chói mấy giờ buổi sớm mai
-Làm biếng, cứ nằm sau mấy phút
-Siêng năng, lại thức trước hăm hai (22 phút)
Cà phê pha sẵn, ngồi suy ngẫm
Ly sửa uống xong, đợi thở dài
Vì nhớ Xướng bài thơ dệt tếu
Cuối tuần vu i vẻ họa liền tay
Xuân Linh
Nhớ ai
Thứ bảy nằm nhà nhớ đến ai!
Trời thanh ấm áp nắng ban mai
Tìm hoài vận tếu đùa cô út
Kiếm mãi thơ cười chọc chị hai
Chữ nghĩa bay vờn ngồi thở vắn
Văn chương rối loạn đứng than dài
Bao trang tự điển mờ hoa mắt
Nhức cổ đau đầu mỏi cánh tay
Lâm Tiểu Trúc
Nạn ...thơ !!!
Thấy xướng thì hòa ...có ngán ai
Đêm qua buồn ngủ hẹn ngày mai
Ham vui Bác đẩy đưa vần một
Cao hứng tớ hòan lại vận hai
Bát cú nghe ra đâu phải ...ngắn
Thất ngôn ngó lại cũng không...dài
Khổ là ...cái tật hay trêu ghẹo
Họa bút giáng đầu đở ...gãy tay !!!!
Trúc Giang
Thơ Vui
Xướng: Thơ tếu tặng ... Mèo
Mậu Tý làm thơ tếu tặng.... Mèo
Dáng duyên thùy mị chớ leo trèo
Lời êm dịu ngọt bao người thích
Tánh nết nhu mì lắm kẻ đeo
Móng vuốt giương oai xem cũng ngán
Răng nanh lộ vẻ thấy càng teo
Ðêm khuya vắng lặng đừng to tiếng
Mộng vỡ mơ tàn rượt đuổi theo
Lâm Tiểu Trúc
Họa: Gặp Mèo
Đầu năm mở cửa gặp ngay mèo
Chỉ khép hờ thôi ả khỏi trèo
Mới sớm lờn vờn đà đã thích
Hơi trưa lỡn vỡn quẩn quanh đeo
Khi ăn nhỏ nhẹ nuôi không ngán
Lúc ngủ lim dim thấy lại teo
Chuột trốn từ ngày nghe thấy tiếng
Đồ ngon cũng chẳng dám đeo theo
NhàQuê
Nghe êm ái
Hay lắm ! Bài thơ tuyệt cú Mèo
Tặng người con gái chẳng chơi…trèo
Ưa hù chú khỉ la leo léo
Thích hú nàng hươu nhảy dẻo đeo
Dịu ngọt như nai, người ưa thích
Hung hăng tựa cọp, ngựa còn teo
Thì thầm bên gối nghe êm ái
Đã lỡ đi rồi, muốn rượt theo
Gia Linh
Mèo ưa trèo
Chú Tý gan ghê dám kiếm… Mèo
Cây to chảng lớn vọt thân trèo
Khi vui lắm kẻ cùng ve vuốt
Lúc bướng nhiều người phải nịnh đeo
Nhanh nhẩu oai phong thôi ráng thủ
Lẹ làng trốn chạy ấy là teo
Khoanh tròn im lặng lim dim ngủ
Rục rịch phóng liền cắm cổ theo
Xuân Linh
Thơ Vui

Xướng: Giày
Nhiều màu mũi nhọn đế thêm cao
Ịnh dấu đầy tim hỏi có đau
Tính thử chừng chừng hơn cả tá
Hài sơ chạng chạng chục luôn đầu
Nhìn qua đoán quyết toàn hàng xịn
Kiểm kỹ ngay bon loại nhập vào
Tấc nhón như vầy sao rớ tới
Bù trừ đố dám bước đi mau
(Đường lầy chắc được nắm tay nhau)
NhàQuê

Bài Họa: A Di Đà Phật!!!!
Kiếp nầy thí chủ tội vời cao
Tim nát nhừ ra hết biết đau
Guốc đỏ cô tiên vừa nhịp tới
Giày hồng ngọc nữ nhón quay đầu
Khúc tiêu Tư Mã len cùng khắp
Tiếng niệm A Di khó lọt vào
Ví được ơn trên tăng phước thọ
Chứng nào tật nấy ...phát càng mau
ADi Đà Phật.... theo bần ni thì nên siêu thóat sớm cho Hòa thượng nầy !!!!
Trúc Giang 16.02.08
Muốn niệm…
Ai biết mấy nàng thích nhón cao !?
Mang giày gót nhọn thấy mông…đau
Gái thừa trai thiếu nên tròn mắt
Áo mỏng quần thung phải ngẩng đầu
Chiêm ngưởng thân hình mời gọi tới
Ngắm nhìn hương sắc gợi theo vào
Làm sao giữ được lòng thanh thản ?
Muốn niệm Di Đà, bước thật mau !
Gia Linh
Thơ Vui

Xướng: Chuyện trớt he
Cuối tuần có chuyện hả hê cười
Kể tếu không hay khó kiếm lời
Nắng sớm xua tan khung xám xịt
Tơ chiều sụp xuống bức đen thùi
Thủy tiên thức dậy, hoa nhìn đất
Đào sứ trờ lên, nụ ngắm trời
Mây gió về đâu ta hổng biết
Chim bay hướng núi ngủ cành thôi
Xuân Linh
Họa: Không nghĩ vẩn vơ
Hãy giữ trên môi một nụ cười
Không cho méo xệch, vấn vương lời
Nhìn hoa sáng sớm, lòng hăng hái
Ngó ánh đèn lu, mặt tối thùi,
Đừng nghĩ vần thơ chìm đáy nước
Nên nghe giọng hát vút lên trời
Chim bay về tổ không ngừng nghỉ
Chỉ thấy bên đường lẻ bóng thôi
Gia Linh
Cũng thế thôi
Ráng có niềm vui nở nụ cười
Hồn thơ rối loạn khó ra lời
Tìm đâu dáng đẹp người xinh xắn
Chỉ thấy vận đen cảnh tối thùi
Mấy bữa ăn chay cầu khấn bụt
Vài ngày ngả mặn trách ông trời
Xuân về mặc kệ không thèm đón
Bướm lượn ong vờn cũng thế thôi
Lâm Tiểu Trúc
Không tin...
Tiểu Trúc rờ râu tủm tỉm cười
Ăn chay dưỡng thể quá ư lời
Da căng bóng lưỡn ruồi run rẩy
Tóc nhuộm đen thui quạ choáng thùi
Tắm táp làm chi cho tốn nước
Phơi sương coi vậy mát ơi trời
Mặn lạt thử qua kinh nghiệm đủ
Cuối cùng dưa muối thế nầy thôi
Trúc Giang
Đủ Thứ Linh Tinh
Hằng tuần chẳng những chuyện vui thôi
Đủ thứ xà bần ớn quá trời
Tuyết ngập ngoài sân ngưng... sạn sẩy
Đèn câm dưới bếp để ... đui thùi
Trèo lên tuột xuống thang mòn lẵn
Thở dốc no hơi cổ nghẹn lời
Lỡ một đôi khi giờ hổng lẽ
Kêu rùm, để họ kháo nhau cười
NhàQuê
Tục lụy
Tim ai lủng lẳng móc trên cao
Bóng ảnh thiền sư nhíu nhó đau
Nhọn hoắt giày da gò bó cẳng
Tròn vo chuổi hạt láng trơn đầu
Tình trần vứt bỏ bao người thoát
Tục lụy cưu mang lắm kẻ vào
Miệng niệm di đà tâm khuấy động
Ðam mê lạc thú lướt qua mau
Lâm Tiểu Trúc
Giày cao…thấp
Tui thích vững vàng, chẳng thích cao
Phẳng bằng giày thấp, ngón không đau
Quanh hình cụ í đầy đen, đỏ
Đủ thứ màu da…nhức cái đầu
Kẻ bước xàng xê trong mát nhẹ
Người lui ẻo lả vướng mơ vào
Mang vô thêm tấc mông tròn đẹp
Hai một nện đều lốp cốp mau.
Xuân Linh
Thơ Vui
Xướng: Ngồi buồn làm thơ tếu
Thứ bảy ngồi buồn nhớ đến ai
Cà phê đắng nghét rượu nồng cay
Không người đối ẩm ly trà ấm
Chẳng kẻ chia phần miếng thịt quay
Bạn hữu nhàn du quanh thế giới
Tri âm lãng tích chốn bồng lai
Mình ta lặng lẽ tìm thơ tếu
Mắt chớp liên hồi miệng nhép nhai
Lâm Tiểu Trúc
Họa: Gõ Cửa ....
Phần mềm, ổ cứng, khổ trần ai
Kiếng lão mờ câm nước mắt cay
Gấp rút ân sư truyền tóm lược
Mãi mò đệ tử muốn lăn quay
Ai ngờ khó vậy đành cầu cứu
Gõ cửa thầy ơi! lại đáo lai ?!
Cảm động bèn thêm chiêu bí kíp
Đem về tụng niệm tới lui ... nhai
NhàQuê
Nhắc thư hoài
Quê nầy nhớ đến mái nhà ai
Bánh tét đậu dừa chấm ớt cay
Miệng há hít hà vừa mới đớp
Bụng sôi ùn ục lại đầu quay
Mắt tui ngó sững, mông lung nghĩ
Bạch Tuyết lặng chìm, thủng thẳng lai
Lá Trúc phất phơ vui vẻ phẩy
Dẫy đầy thư tín, nhắc rồi nhai
Xuân Linh
Tìm người Xướng Họa
Bè bạn bao người kể những ai
Cùng nhau nhấm nháp chút men cay
Lo rằng phái nữ, chê ta nhậu
Ngại phải mồi ngon, thiếu chất quay!
Xướng Họa vần vui qua Nước Nhược
Thơ Văn vận tếu chấp Bồng Lai
Đem câu hứng khởi ra kêu gọi
Thỏa thích hơn nhiều cái miệng …nhai
Gia Linh
Thanh thản
Tiếu sĩ đưa vần muốn ghẹo ai
Rượu đào chưa nhấp đã than... cay
Mơ chi ngọc nữ tay tiên chuốc
Để phải anh hùng dũng khí ....quay
Vườn mông trà thơm chờ nguyệt đáo
Sông trăng thơ túi đợi thuyền lai
Nhẹ nhàng tâm trí không gì sánh
Lắng điệu ru tình ngạn Trúc nhai
Trúc Giang 04.3.08
Trang Chủ Vắng Nhà
Lâu nay vắng chủ đã ơi nè
Chỉ xướng cầm hơi thiệt khoái nghe
Cứ việc thăm con vui mút chỉ
Như cần viếng cháu cứ im re
Ba tuần nếu thấy là chưa đủ
Một tháng không sao mặc sức nhe
Chớ phải mình ên mong vậy đó
Mà ai cũng thích được lè phè
NhàQuê
Đừng !!!!
Bác mọc đuôi tôm xấu dữ nè
Coi chừng Gia chủ sắp dìa nghe
Hổm rày bát phố khều lia lịa
Đến lúc ..đăng đàn chớ nín re
Già cả... ham vui kỳ lắm đó
Tuổi chiều...ngan ngát ráng gìn nhe
Học theo Tiếu sĩ e không ...ổn
Chưa đến vườn xuân đã trợn...phè !!!!
Trúc Giang 09.3.08
Hội Ý
Hội ý khắp cùng gần tới xa
Mở thêm tiết mới gọi rằng là
"Thi Thơ Đối Đáp" tùm lum chuyện
Dưới đất trên trời đủ thứ nha!
Nếp tốt nên gìn hòa khí giữ
Lời dâ... kiểu tục tránh đừng va
Bạn nào chịu vậy giơ tay đếm
Đủ chục khai trương tức khắc hà !
Dao kéo NhàQuê đem bỏ tủ
Quăng chìa khóa lại hết còn ra
Bây giờ răng lão lung lay hết
Có cắn cũng chưa đã ngứa mà !
NhàQuê
Hổng biết...
Cái bệnh gì kỳ... cứ ...ngẩn ngơ
Vừa xa lại nhớ mắt hoen mờ
Ngồi ôn giọng nói ngân trầm bổng
Nằm lắng cung đàn đưa lửng lơ
Hương tỏa trong vườn khơi ý nhạc
Trăng len vào mộng nhập hồn thơ
Thần y kim cổ khoanh tay ngó
Mạch đập lung tung chẳng dám sờ...
Trúc Giang 16.3.08
May ….
Chẳng biết lây không cũng thử sờ
Tim gì tiếng gõ thể ngâm thơ
Tay vừa chạm nhẹ âm cao bổng
Ngón thử khều sơ nhịp lặng lơ
Bắt mạch xong xuôi còn ngắm kỹ
Kê toa nhất quyết chẳng mù mờ
Tương tư bịnh ngặt nhờ hay sớm
Trị gấp may ra khỏi ngất ngơ
NhàQuê
Thú Làm Thơ
Lảnh xướng đầu tiên ý phủ phê
Không lo đụng vận giãy tê tê:
Rờ râu bóp trán càng thêm rối
Lật sách truy căn vẫn chớ hề
Miếng thế bao nhiêu đem vốc hết
Luân thay đủ cách cũng vờ chê.
Làm thơ quá thể bơi sông rộng
Ngáp được tròn vần đã lắm hê !
NhàQuê
Hihihi...Tui nè...
Một ngày thong thả ...sướng gì đâu
Đánh một giấc ..no bỗng hết ...rầu
Gió mát hiu hiu chòang gối cỏ
Trời hanh hanh nắng trốn mây lầu
Không như Tiếu sĩ nằm than ...khổ
Chẳng giống Lưu Linh uống giải sầu
Mỗi khắc đi qua Xuân trổ nụ
Ai hay sợi tóc bạc râm đầu ?!!!!
Trúc Giang 22.3.08
Nghi
Muốn né vài kỳ biết trốn đâu
Bài xong lại bis thiệt là rầu
Im re bảy bữa nhờ cài cửa
Nín biệt mươi hôm cậy khóa lầu
Chủ kiếm hay là ai khiếu nại ?
Tui nghi bởi có kẻ âu sầu !?
Ăn gian hổng được gầy bàn khác
Kế tới liền khi lảnh xướng đầu
NhàQuê
Thơ Vui
Xướng: Ngu Ngơ
Mười tuổi lần đầu theo ra tỉnh
Chị thương cho rủng rỉnh mấy đồng
Dặn chừng bỏ túi đề phòng
Bể bánh tráng đạp bánh phồng có khi
Đường dọc ngang phẳng lì láng ót
Ráng bước nhanh lót tót sau lưng
Lâu lâu rờ túi thăm chừng
Mấy đồng còn đủ lòng mừng biết bao
Xong công chuyện cồn cào bụng đói
Ba dắt ra chợ hỏi ăn gì
Cho chắc bụng đớp bún bì
Thiệt ra vừa ngó cái chi cũng thèm !
NhàQuê
Nghịch cảnh
Cây hạn héo bao giờ mới tỉnh
Lúa nằm queo thưa rỉnh ngòai đồng
Thiên tai ai biết mà phòng
Đói no sướng khổ phập phồng lắm khi
Nghĩ cơ cảnh bỗng nghe lạnh ót
Gánh nợ oằn chờ tót lên lưng
Ít nhiều nặng nhẹ vô chừng
Quanh năm suốt tháng có mừng được bao !
Như tuổi trẻ sức thừa chịu đói
Chứ già nua thử hỏi còn gì
Thân tàn xương vẹo bọc bì
Chén cơm canh cá tránh chi khỏi thèm...
Trúc Giang 29.3.08
Ráng sao mà ráng...
Chim hót vườn xa gọi nắng chang
Song Linh Tiểu Trúc tiếng cười vang
Người vui rộn rã tràn thi hứng
Ta bệnh nằm vùi chẳng thuốc thang
Sáng nhặt lưa thưa vài lá rụng
Chiều ôm ảm đạm một màu tang
Nhà xưa mấy kiếp mưa còn dột
Gió thổi bốn bề lạnh bếp than
Trúc Giang 06.4.08
Chi Phối
Hạ chớm đâu mà nắng lửa chang
Tai ù những tưởng điệu ve vang
Chuông reng phía cổng nhè phôn chụp
Điện chớp ngoài đường vội xuống thang
Có phải chung quanh “thời tiết” chuyển
Hay là khắp cả biến điền tang
Lời khuyên giữ vững đừng giao động
Chớ xá chi vì mấy tiếng than
NhàQuê
Ước chi...
Thành sầu mượn chén men khui
Tưởng vơi mà lại say vùi nát chăn
Đời như con rối lăng xăng
Tay không ghì nổi để văng xa rồi
Trở về lòng nhủ lòng thôi
Mây tan khói rã bầu trời cạn thơ
Nửa đêm chòang tỉnh cơn mơ
Chập chờn bóng tối…thẩn thờ … ước chi
Hồn mình một khắc vân phi
Vào trong cõi vắng ….có khi nhẹ nhàng
Trúc Giang 14.4.08
…. Con Ngọc Hoàng
"Tới luôn" đâu thể ngưng khui
Điệu nầy tan tiệc thân vùi ai chăn
Tỉnh táo còn sức xái xăng
Quắc cần lời hứa chắc văng trớt rồi
Càng khuya xấu nết ôi thôi
Lè nhè lại muốn lên trời ngâm thơ
Nhớ xưa cái thuở mộng mơ
Rượu không thuốc chẳng tôn thờ khác chi
Trời con nay giữa thị phi
Hào quang đâu mất thường khi nhàng nhàng
NhàQuê
Mắt Mũi Mùa Dị Ứng
Chùi xong lại ngứa chảy chèm nhèm
Tụi bạn bày thêm vụ phết kem
Trét thử viền quanh sao rít chịch
Lau sơ cạnh mí cứ lem nhem
Hoa khoe ngắm nghía thường hay bị
Nụ trổ chàng ràng lảnh nặng thêm
Bốn tiết thay nhau hành hạ riết
Năm nào trớt khỏi đỡ thân rêm
NhàQuê
Thuyền...chìm
Sóng đập khoang thuyền mũi lắc lơ
Chèo buông lạc hướng trôi..lờ đờ
Trăng khuya vàng vỏ mây che bóng
Cảnh sớm buồn hiu nắng nhạt tơ
Cuồng nộ bão không hề hối tiếc
Thản nhiên mưa chẳng chút... nhân từ
Sông sâu dưới đáy vô cùng lạnh
Hồn rã tan tành ...xác vất vơ...
Trúc Giang, 16.5.08
… Khác Thể …
“Thuyền chìm” trước mặt nỡ nào lơ
Đột ngột nhiều khi dạ đững đờ
Tính mệnh con người hằng hệ trọng
Tiền tài của cải nhẹ dường tơ
Bàng quang nghịch cảnh còn thương tiếc
Bạn hữu nàn nguy dễ lánh từ
Chỉ kẻ vô nhân thừa nước đục
Thiên tai địa nạn xúm cào vơ
(Chỉ ức đem lên còn ướt nhẹp
Cell phone tới tấp gọi cù vơ)
NhàQuê
Vịnh...Tiếu sĩ mơ mộng
Ngó dáng ...Chàng mơ ...trẻ đẹp ra
Hoa say cỏ lịm huống chi là...
Mây hờn tủi phân tuôn mưa thảm
Bướm lẫy buồn hiu xếp cánh ngà
Ngớ ngẩn hồn bay đi lãng đãng
Lơ ngơ tim nhịp điệu nhu hòa
Nằm đơ... đứng thẳng...ôm ...bò lếch
Tiểu Trúc... tiên sinh bá dạng đa
Trúc Giang 22.6.08
Ghẹo
Chờ hoài tới lượt... hứng tràn ra
Đáng lẽ ba bài mới hợp là
Sớm sủa mà hay hơn sức tưởng
Lâu lâu chắc phải khắc lên ngà
Xem thơ tắt máy còn ngơ ngẩn
Ngẫm ý dòng khơi khó...bão hòa
Lẩn thẩn vài câu vui góp tếu
Thiếu cầu lụa trắng* níu cành đa
NhàQuê
*Xưa Đường Minh Hoàng dùng cầu lụa bạch để ...du Nguyệt điện., còn chú Cuôị thì níu ...cành đa.
Trờiiiii đất uiiiiii....
Bác líu lưỡi rồi nói hổng ra
Ấp a ấp úng giống như là...
Thọ hình ngục tối da xanh tái
Phơi nắng trời trưa mặt đỏ ngà
Sức cạn nửa chừng hơi đứt đoạn
Tim ngưng bất tử khí không hòa
Thôi hồn dong ruỗi từ từ nhé
Đường xuống Diêm đình ớn lắm đa !!!!
Trúc Giang
Tai Nạn Email
Chưa xong định bấm giữ lưu bài
Trật nút vù vù chữ thoát bay
Hiển hiện năm hàng danh sách gởi
Lù lù số một báo (1) cho hay
Nhằm khi tổ trác vui thành mếu
Có lúc xui suy hạn tới hoài
Được dịp Thầy còn đem chế nhạo
Hên sao ...chẳng lộn... thiệt là may
NhàQuê
Bên Kia Biên Giới
Lần đầu ngợ ngợ nghĩ ghê ghê
Thúc thúc thành ra ráng ráng hề
Lại lại qua qua sao thiệt dễ
Thăm thăm viếng viếng khó chi hè
Nghiêng nghiêng bóng ngả đền thiêng khóc
Rợn rợn hồn còn hận phái phe
Tiếc tiếc thương thương thời liệt liệt
Chùa chùa tháp tháp ngẩn ngơ he !
NhàQuê
Ăn Vụng Thành Tinh
Lén lén rình rình mắt ngó quanh
Êm êm nhón nhón xực ngon lành
Cay cay béo béo …chà ! đồ nhậu !
Mặn mặn chua chua …ạ ! giấm thanh
Khoái khoái .. nhiều khi cần nín thở
Lần lần… riết thét… nở bề hoành
Kim kim hỏa hỏa cần đun thủy
Thạo thạo nhanh nhanh cậy năng hành !
NhàQuê
65
Buổi sớm mai thức dậy
Vẫn những chuyện hằng ngày
Xong xuôi ngồi trước máy
Cám ơn nhiều, cho hay !
Ờ! giờ ta sáu lăm
Qua lụng được mấy năm
Đường dài chưa toại hết
Lòng trần nên cũng tham!
Nếu chút nữa ngưng ngang
Hình vuông chưa vẽ đủ
Vòng tròn đang lưng chừng
Xuống hàng cho đáp số
Biết rõ còn phong độ
Sáng leo dốc vài cây
Hoa lạ nở đầu ngày
Dừng chân ghi vào máy
Người phu dọn công viên
Già hơn ta mấy tuổi
Chào nhau nụ cười hiền
Chúc một ngày tươi đẹp
Con bé nhỏ hơn nhiều
Chạy đều ngoài hai dặm
Tóc cột phất phơ lay
Hát thầm theo điệu nhạc
Trên trời cao bát ngát
Không gợn chút mây giăng
Suốt tuần nầy nắng ráo
Thu đang bước tới dần
Trang quê hương góp sức
Mọi việc tạm bình thường
Cùng chung lòng gìn giữ
Đất mẹ ngày ngát hương
. . . . . . . . . . . . . . . . .
Mừng sinh nhật sáu lăm
Tự thấy mình còn được
Xin trả lời chúc, thăm
Cám ơn nhiều lắm lắm !!!
NhàQuê