Thứ Hai, 21 tháng 12, 2020

TV0017- VỊNH CÂY MAI ĐỰC .... ĐỪNG VỘI

 Tuổi Mùi


Còn chừng một tháng sắp rồi ... be
Chuẩn bị chào mừng nhớ đó ... he
Thứ tám theo vòng chi thập nhị
Ba lăm thứ tự bốn mươi ... nè
Sanh nhằm mạng mộc hay vui tếu
Gặp tánh kỳ dương lại thích ... khoe
Bắc Đẩu Nam Tào đòi thế chỗ
Mà đâu có chịu bộ ngu ... hè

Lâm Nhân Jan 04, 2015


 
NHẬP CUỘC

Ghé bến trần gian một tối nào
Mưa mù mây phủ vắng trăng sao
Mồm oe oe khóc không người dỗ
Tay vẫy vẫy kêu chẳng kẻ chào
Chân ngắn mà mơ đo biển rộng
Trí khùng lại muốn vói trời cao
Đường bằng chê dỡ đời chê chán
Chẳng trách bao phen vấp té nhào

TrúcGiang


Bài Quạ: Tướng Mạng Tốt


Chào đời buổi tối phải hôn ... nào!
Khóc óe hay im nghĩ chẳng sao
Miễn mắt lia lia truyền tín hiệu
Còn chân đạp đạp thế nghinh chào
Như thêm tóc dợn càng duyên dáng
Nếu được ruồi son phú quý cao
Nữ mạng đồng hành cùng tuổi khỉ
Nam nhi vón vém khối anh nhào

Lâm Nhân Jan 12, 2015


 
NhàQuê ghẹo tuiii…
.
Nữ tướng phò Trưng lẫm liệt hề
Trung kiên một dạ giữ thành Mê
Vung gươm giặc té ... tìm phương thoát
Thúc ngựa quân xông ... chắn lối về
Đắc thắng "tiền đồ ... ai nấy tính"
An Khang tổng kết mặc tình "phê"
Dày công luyện tập nay thi thố
Ngũ sắc hào quang rạng tứ bề
.
NhàQuê Jan 18, 2015
.
Tỏ mặt anh thư đẹp sử hề
Đời sau dỡ lại đọc còn mê
Hai Bà xướng hịch giương cờ lệnh
Trăm tướng xung phong đuổi giặc về
Hậu ủng.. quê bày ... mâm cỗ đợi
Tiền hô... đèn nháy... chiến công... phê
Non sông sạch bóng quân tham bạo
Phụ Nữ xưng Vương ... Đó liệu bề..
nghen...

Trúc Giang 19.01.15


 
NhàQuê ghẹo tuiii…


.
Nữ tướng phò Trưng lẫm liệt hề
Trung kiên một dạ giữ thành Mê
Vung gươm giặc té ... tìm phương thoát
Thúc ngựa quân xông ... chắn lối về
Đắc thắng "tiền đồ ... ai nấy tính"
An Khang** tổng kết mặc tình "phê"
Dày công luyện tập nay thi "thố"
Ngũ sắc Thiều Quang** rạng tứ bề

An Khang : tên của nhà hàng nơi diễn ra
Thiều Quang: phương danh Trưởng Nhóm

.
NhàQuê Jan 18, 2015
.
Tỏ mặt anh thư đẹp sử hề
Đời sau giở lại đọc còn mê
Hai Bà xướng hịch giương cờ lệnh
Trăm tướng xung phong đuổi giặc về
Hậu ủng.. quê bày ... mâm cỗ đợi
Tiền hô... đèn nháy... chiến công... phê
Non sông sạch bóng quân tham bạo
Phụ Nữ xưng Vương ... Đó liệu bề..
nghen...

BN 19.01.15


Cái Nón Lá Thời Đi Học



Múa nón mà sao miệng bặm hề
Hay là nhạc nhiếc điệu không mê
Từ lâu chẳng thấy cần dùng tới
Bộ mới tìm đâu đó mượn về
Lúc đội khi che tùy thực cảnh
Hồi cầm lát đậy dễ toan bề
Xoài me cốc ổi qua suông sẻ
Nhấp nháy bàn nào cũng phủ phê

NhàQuê Jan 19, 2015

Ủa mà...
.
Nhìn kỹ ta đây cũng…đẹp hề
Tại ông phó nháy lạc rừng mê
Tay run bấm ẩu nên hơi…. méo
Mắt nhắm canh bừa mới kém… phê
Mộng vẫn theo đời bay … khắp nẻo
Tim còn loạn nhịp cảm… muôn bề
Nón che yểu điệu chiều nghiêng nắng
Có Kẻ theo sau chẳng muốn về
.
Đóa nha…
.
BN20.01.15


Được Tặng Xoài



Tất cả dường như lượng tính bề
Săm soi một lúc thảy đều phê
Vừa nơ muốn xực liền cho đã
Mới bợ đà lo lẹ vọt về
Thế lực xoài xanh thừa huyễn hoặc
Quyền uy muối ớt tiếp đê mê
Người trồng có nói rằng mùa nghịch
"Tứ Quí" hơi chua ... ậy chẳng hề

NhàQuê Jan 20, 2015


 
Cuối Năm Viết Câu Đối Vui Về NGỰA-DÊ:




Bộ dạng cao sang biện bày mã ngựa
Hình hài phú quý thoang thoảng mùi dê


Dáng dấp cao sang giấu giùm mã ngựa
Hình hài phú quý đừng để mùi dê


Năm tàn Ngựa oải thèm hú hí
Tết đáo Dê hăng dợm be he


Ngựa sải chân nghi trang dũng tướng
Dê càn cốt cách gã phàm phu


Tiền hô hậu ủng (Kêu đóng tiền mới đóng)
Trước ngựa sau dê (Có ngựa mới có dê)


 
Tuổi Mùi

Còn chừng ít bữa sắp rồi ... be
Chuẩn bị chào mừng nhớ đó ... he
Thứ tám theo vòng chi thập nhị
Ba lăm thứ tự bốn mươi ... nè
Sanh nhằm mạng mộc hay vui tếu
Gặp tánh kỳ dương lại thích ... khoe
Bắc Đẩu Nam Tào đòi thế chỗ
Mà đâu có chịu bộ ngu ... hè

NhàQuê 2015






Bài Họa : Xủ Quẻ Đầu Năm
.
Rượu ái mỗi ngày cạn mấy be
Xuân vừa gõ cửa… xỉn rồi… he
Sừng lên… bóng lưỡng phong lưu hén
Râu mọc … xanh um … khí phách nè
Quyến rũ mùi đưa theo gió ghẹo
Du dương giọng cất gợi tình khoe
Mạng nầy kỵ… hỏa nên phòng nhé
Lỡ bén nhằm hơi khó cứu hè
.
Trúc Giang 12.02.2015


 
Cuối Năm Viết Câu Đối Vui Về NGỰA-DÊ:


Bộ dạng cao sang biện bày mã ngựa
Hình hài phú quý thoang thoảng mùi dê

Dáng dấp cao sang giấu giùm mã ngựa
Hình hài phú quý đừng để mùi dê

Năm tàn Ngựa oải thèm hú hí
Tết đáo Dê hăng dợm be he

Ngựa sải chân nghi trang dũng tướng
Dê càn cốt cách gã phàm phu

Tiền hô hậu ủng (Kêu đóng tiền mới đóng)
Trước ngựa sau dê (Có ngựa mới có dê)








Tiễn Ngựa

Những "ngôi trường xưa Em học"

Đoản Rời: BẾN X E N G Ự A


Từ khi có xe lam ba bánh rồi sau đó xe Daihatsu, loại xe có động cơ chạy bằng xăng dầu làm phương tiện chuyên chở khách đường ngắn, đã chấm dứt nhiệm vụ lịch sử của xe ngựa hay ít ra xe ngựa không còn được dành riêng cho bến bãi để đưa rước khách như trước đó.

Như quê của NhàQuê cũng chỉ còn hai chiếc xe ngựa là cùng, mà xe cũng đã cải tiến dùng để chở nên không có mui và hai bánh bằng bánh xe Jeep có bạc đạn, đồng thời có nhíp nâng thùng xe lên vừa tầm ngựa, giúp cho công việc kéo xe của ngựa nhẹ nhàng hơn.

Khoảng năm 1961, NhàQuê được đứa bạn rủ đi SàiGòn thăm bà Ngoại của nó ở đường Bùi Hữu Nghĩa gần chợ Bà Chiểu Gia Ðịnh. Ðó lần thứ nhất NhàQuê đến Thủ Ðô và lần đầu tiên và duy nhất đi xe thổ mộ từ trước lăng Ðức Tả Quân Lê Văn Duyệt đến ngã tư Phú Nhuận, nhưng một đứa phải đứng đeo phía sau và một đứa ngồi vì chuyến xe chỉ còn có một chỗ.

Khi NhàQuê bắt đầu lên tỉnh học, nơi đây còn nhiều xe ngựa và có bến hẳn hòi. Bến xe ngựa là con đường Huỳnh Văn Sắc (Tên vị Hương Cả có nhiều công lập Đình) đường nầy ngắn, nằm giữa chùa Viên Minh và đình An Hội, chùa và đình cùng quay cửa chánh ra cùng một con đường tấp nập bậc nhất tỉnh lỵ.

Ðình và nhà lồng chợ đối diện nhau qua con đường Nguyễn Ðình Chiểu tấp nập vừa nói. Từ hướng nhà lồng nhìn qua đình, chùa nằm về phía phải, về sau chùa Viên Minh có xây trường Trung Học Bồ Ðề quay cửa ra bến xe ngựa cũng là lúc xe ngựa lui vào quá khứ.

Riêng đình An Hội vì hùng cứ ở đô thị đầu não của tỉnh nên thần đình thế lực rất mạnh, được giao cho nắm hết lý lịch của mọi con dân trong tỉnh; Vì vậy toán căn cước bọc nhựa trú đóng ngay trong đình dưới sự bảo hộ của thần và ngày nay nghe nói còn lo luôn vụ xuất nhập cảnh nữa không biết có thật vậy không.

Ðình nào cũng có sắc phong của Vua cho vị thần được thờ.
Vào thời đó, nói bến xe ngựa thì ai cũng biết nó ở đâu, nơi chốn quýnh quá thì vén ống quần bà ba, mặt ngoảnh nhìn hai bên cho chắc ăn, trút xong nhẹ nhàng có khi huýt sáo như xong phận sự, mấy cây bã đậu rũ dần ai cũng đổ thừa tại ngựa, chỉ có ngựa biết mình hàm oan là mang tiếng đái bậy….

Ngẫm buồn nhớ thuở xa xưa:

Ðố mặt ai dài bằng mặt ngựa.…
Tuy rằng thú cũng hai giống thú
Thú như ta ai dám phen lê
Ta đã từng đi quán về quê
Ðã ghe trận đánh Nam dẹp Bắc
Mỏi gối nương phò xã tắc
Mòn lưng cúi đội vương công
Ngày ngày chầu chực Sân Rồng
Bữa bữa tựa kề Loan Giá
Hán Cao Tổ năm năm thượng mã
Mới dựng nên cơ nghiệp Lưu Gia
Ông Quan Công sáu ải thoát qua
Nhờ cậy có Thanh Long, Xích Thố…
(trong Lục Súc Tranh Công)

Bác xà ích là người đánh xe ngựa, trong các chuyện kể thường gặp cô gái mặc áo dài trắng đón xe quá giang, nói chuyện một quảng tự nhiên cô khách dễ mến biến mất hoặc trả tiền mà sáng hôm sau xem lại toàn giấy tiền hàng mã. Ði chơi đêm qua các địa danh có mấy chuyện như vậy: Lạnh nổi da gà!

Thầy cảnh sát Paul bụng phệ nổi tiếng trấn thủ Bến Xe Ngựa nầy: Trong lúc mấy bác xà ích lo vô trong nhà lồng chợ phụ đem hàng hóa của bạn hàng mình ra xe, thầy tháo cương cho ngựa nhảy đực; Ngựa lỏng cốt thì làm sao kéo xe??? Mấy bác xà ích ớn thầy vụ nầy lắm!! Ðúng là thầy Paul, không hiền lành như tướng tá ục ịch đâu!!
Bến xe ngựa nầy đã cho NhàQuê một món quà quý giá tặng các bạn thời thơ ấu của mình, những người đã bao ngày chia xẻ buồn vui, chia nhau từng củ khoai cho đến vịt đấp bùn đem nướng, cùng lang thang chăn trâu cắt cỏ ở quê nhà của NhàQuê: Món quà đó là lông đuôi ngựa!

Chắc các bạn cho rằng món đó mà quý nỗi gì! Quý lắm đấy, không phải để làm hàm râu giả cho kép hát mang, khi thủ vai quan tướng trong các tuồng hát bộ vào mùa cúng kỳ yên của các đình miễu miền quê. Mà quý là dùng lông ngựa nầy vào việc bắt cá…

Quê của NhàQuê tận dưới Ba Tri lận! Dưới đó ít ngựa lắm! Lâu lâu mới thấy một con!
Nghe Ba kể khi xưa mỗi lần bà Cố (bà ngoại của Ba) sai đi công chuyện cho Bà, Ba đều cỡi ngựa đi cho mau, thuở đó còn hoang vu, các con đường ngày nay là hương lộ xe chạy thoải mái, ngày ấy còn là đường mòn quanh co những gai và trâm bầu. Nghe nói đi đâu mà được cỡi ngựa bắt ham! Ba là cháu ngoại nên hèn chi từ đó ….nghèo!
Lần đầu tiên NhàQuê thấy ngựa thiệt khi được lũ bạn rủ qua tận nhà ông Hù Ðê ở Xã Diệu lân cận coi cho biết.
Ông nầy lúc rảnh rỗi kiêm luôn thợ hớt tóc nên có tên kèm HÙ; Thầy hù là thợ hớt tóc, vậy là ông chuyên đè đầu thiên hạ vừa là thợ, vừa là thầy. Chứ không như ngày nay nhiều người làm thầy trước mới được làm thợ sau mà lại là thợ vịn chớ chưa được thợ chánh.

Mà mấy đứa bạn lớn rủ đi coi ngựa là có ý đồ sắp đặt sẳn, đứa nào muốn mấy con nhỏ bạn chú ý thì vô hớt tóc, chỉnh trang lại cái phần có cùng thành phần hóa học với sừng…an vị trên cái ghế đóng bằng cây tạp, quay được; Thế đã là khoa học kỹ thuật lắm rồi!

Ổng choàng cho một miếng vải trắng, thực ra nó màu cháo lòng! Không được giãy giụa à nha, dù có bị rệp lạ hơi bò ra cắn xả giao.

Kể từ đây muốn gãi hay chỉnh đổi thế ngồi phải “báo động” cho ổng trước vì món nào, món nấy của ổng cũng bén ngót. Trong lúc đó bọn còn lại ra chuồng ngựa của ông để coi ngựa.

Ðứa nào có đi học tới lớp ba mới biết được chuồng ngựa còn có tên đẹp hơn là TÀO, nhờ thầy cho tập viết và giải nghĩa thành ngữ: Một Con Ngựa Ðau, Cả Tào Không Ăn Cỏ. Giải nghĩa gì mà khó quá trời! Bịnh không chịu nói mà nói là đau, rồi tào không biết có phải cùng loại với ghe xuồng không đây hè!

Ra chuồng ngựa là thực hiện ý đồ đen tối, hớt tóc chỉ là cái cớ chứ gần nhà cũng có tới mấy thầy hù. Ý đồ đó là lén nhổ lông đuôi ngựa, có dám nhổ trực tiếp đâu! Nó đá giò lái có mà giập dái, dùng bửu bối nhánh tre tước đầu, quấn lông đuôi giựt. Con ngựa đau hí vang. Ổng bỏ tông đơ, kéo, dao cạo, kiếng lão, thằng đang thọ hình và gạt phăng thằng giả bộ chàng ràng chậm bước tiến…Rượt và chạy….

NhàQuê chưa hớt tóc ở nhà ông lần nào, ở nhà Má có dao cạo và viên đá bùn, Má liếc sơ là làm Hù ngay, cạo cho NhàQuê trắng bóc chừa chút xíu đàng trước cho ấm mỏ ác.

Lâu lâu có lạc loài chú ngựa “đường trường xa vó câu” tới, chú nầy lục lạc đồng đen hẳn hòi, còn được che mắt không được liếc ngang liếc dọc, chỉ thẳng một đàng mà đi, không được phát huy sáng kiến sáng tạo gì hết!
Vì ở xa tới nên không rành "phong tục", dịp đó tụi NhàQuê mới tha hồ. Xong, khi xe gần chạy mới cho xóm khác hay, ăn ké không được tiếc hùi hụi: Phải chi tụi bây cho hay sớm, bữa nào đám giỗ, tao lén cho cái bánh ích! Thôi lỡ rồi, bữa nào gánh hát Sơn Ðông lại tụi tao kêu liền đi coi voi ăn mía.

Không ai để ý đến “giá trị” và công dụng của lông đuôi ngựa nên NhàQuê đi ngang qua là chíp bụng liền, quay lại quả thật vô số, mặc sức chọn lựa thứ hảo hạng đen mướt dài phải trên hai tấc trở lên mới được chiếu cố, loại màu hoe đã bị loại rồi đừng nói chi đến lông ngựa bạch, muốn lượm bao nhiêu cũng có.

Kỳ về quê gần nhất NhàQuê đem về phân phát, mấy đứa bạn nhận quà cảm động, cục mịch hỏi: Chừng nào mầy dìa nữa? Chớ tụi nó đâu biết NhàQuê nhớ nhà khóc quá trời, nhất là đêm mưa nghe ếch, nhái, ễnh ương kêu, nhớ nhà muốn bỏ học về luôn.

Tụi bạn còn được vểnh tai đi tỉnh thành hàm thụ một cách say sưa, thỉnh thoảng có đứa dừng lại chất vấn rồi cuối cùng cũng phải công nhận: Trên đó cái gì cũng có, đã quá hén! Ðâu biết rằng NhàQuê có pha mắm muối, gáy nổ và chế thêm trong đó.

Chuyện có thể tin được là nếu không có chiến tranh, không bị bắt quân dịch thì nhiều bạn thuở nhỏ của NhàQuê tới nay chưa qua tới tỉnh lân cận, các cụ thế hệ trước NhàQuê nhiều người đã như thế.
Lông ngựa dùng để vòng các loại cá có đầu lớn hơn cái mình như cá kèo, cá bóng sao, cá thòi lòi….phổ thông nhất là vòng cá kèo.

Sau mùa gặt gần nát rạ, đám cá kèo cựu niên nổi đầu trông thấy phát ghét, Má cứ việc nấu cơm trước, NhàQuê xách cần đi vòng cá một chút là đem về kho ăn mệt nghỉ. Cần vòng cá là một cây trúc dài phơi héo và được đốt lửa để uốn chỉnh cho cây trúc thành thiệt thẳng băng, cắt bỏ một phần ngắn của ngọn to xù, chỗ đó được cắm vào một que tre chuốt nhỏ và thanh để cá nhìn thấy không hoảng sợ, nối vào bên dưới que tre là cọng nhợ màu càng trong càng tốt, cuối cùng mới tới sợi lông ngựa được làm thòng lọng.

Các chú cá vừa kể, nếu chưa bị giật hụt trở nên nhát, thì khi bị NhàQuê từ xa tròng thòng lọng vào cổ, chúng có khuynh hướng ngóc cổ thêm cho NhàQuê dễ "làm ăn" , tình hình rất thuận lợi. Chỉ cần gật nhẹ một cái đưa lên khô cho vào giỏ. Chú cá bị dính vùng vẫy thoát thân quyết liệt, nên đừng giật mạnh tay.

Cá thòi lòi có hai con mắt lộ ra, nên những người mang kiếng mát bị dân quê kêu là thòi lòi lên bờ. Cá nầy nhát hơn nhưng không phải là không vòng được, nếu nó chun xuống hang sâu rồi thì dùng tay hoặc chân phá bể nồi gọ là nơi nó trồi lên để thở, xong đặt vào miệng hang một cái xà di, thường làm bằng trúc kín một đầu, đầu còn lại mở lớn có một cái hom là độc đạo vô rồi ra không được. Cá ngộp trồi lên thở hoặc thấy yên tịnh ra khỏi hang phải chui qua hom, vào xà di và kẹt ở đó: Chào bạn thòi lòi, chờ bạn đây!

Cá thòi lòi kho sả ớt thì khỏi chê, lá gan và cặp trứng ngon độc nhất vô nhị. Thấy chưa việc bắt cá đơn giản như đang giỡn, làm chơi mà ăn thiệt! Tuy nhiên có khi trời gió, nước bị xao động cá đều vô hang không vòng được: Tổ trát, lèo, về không!

Có một lần NhàQuê lấy làm lạ, là một quân nhân thuộc cấp sao đêm nào cũng dùng đèn cầy hơ khắp mình kỹ lưỡng rất lâu trước khi đi ngủ, hỏi ra mới biết anh vốn là nài ngựa đua, tiếp tục giữ cho thân thể luôn gầy, ít ra không lên cân, một trong những yếu tố để thắng cuộc. Lúc đó trường đua Phú Thọ đã đóng cửa dùng làm nơi trú đóng của Liên Ðoàn 5 Biệt Ðộng Quân; Thế mà anh tiếp tục chuẩn bị trong hy vọng chờ ngày, anh cũng cho biết kỹ thuật nuôi ngựa đua rất phức tạp.

Nhiều môn thể thao có ngựa đã được thi tài trong các kỳ thế vận hội. Cỡi ngựa, đua ngựa hiện là môn thể thao được yêu chuông rộng rãi ở các nước không riêng gì Âu Mỹ: Từ trong trại Sungei Besi, ngoại ô Kuala Lumpur, Malaysia, NhàQuê thấy xe đủ màu đủ loại, đậu kín mít bãi xe trong những ngày có cuộc đua của trường ngựa lân cận, vang vội tiếng hò reo. Ðất nước thanh bình có khác!

Các danh tướng xưa tên tuổi sáng chói cũng được góp phần nhờ những chiến mã trở thành điển tích: Xích Thố, Long Câu, Ô Chùy ...Ngày nay các nhà bình luận thể thao trên các đài truyền hình không hết lời về các tuấn mã chuẩn bị ra sân đua. Dù không trực tiếp theo dõi, breaking news liền sau đó cũng cho ta sốt dẻo tin tức kết quả cuộc đua được chuẩn bị chu đáo trong sự mong đợi của giới mộ điệu lẫn dân “ghiền” cá độ.

Ngựa cũng được dùng trong các nghi lễ truyền thống của nhiều quốc gia, nhất là ở Anh quốc có cả nơi diễn tập hàng ngày cho đội ngự lâm quân, kỵ sĩ. Thao trường diễn tập có khán đài cho khách dự khán chỉ cách một khu vườn rộng là tới điện Buckingham, gần dinh Thủ Tướng hơn.

Ði từ Cambridge vào London, NhàQuê thấy nhiều đồng cỏ ngựa đang ăn mà lúc chưa nhìn kỹ, ngỡ là đàn bò: Nhiều đến như vậy!

Trong vùng Lancaster, Pennsylvania Hoa Kỳ có khu vực người Hòa Lan di cư, họ sinh sống chung, biệt lập với các sắc dân khác, không dùng các tiện nghi văn minh nên ngựa giúp ích cho họ rất nhiều. Ban đêm lỡ gặp họ đi ngựa chậm rãi trước mặt, bạn cần lái gấp. Bạn nghĩ sao nè??? NhàQuê chờ đến nơi gần nhất có chỗ là quẹo liền!
Nếu bài nầy kết thúc ở đây các bạn có phiền gì không? NhàQuê đã đưa các bạn từ quê ra tỉnh và viễn du bằng ngựa rồi đó. Chúc khi nào phát tài ngon lành, bạn sắm "xế hộp"để đi đó đây cũng đừng quên chọn nó bao nhiêu mã lực (HP,Horse Power)

NhàQuê chỉ trừ chưa chiêu đãi bạn món thịt ngựa mỡ ngà vàng chạy dọc từng thớ thịt; Ngon lắm! Ðã lắm!

NhàQuê 2005

Cuối Năm Viết Câu Đối Về NGỰA-DÊ:

Bộ dạng cao sang biện bày mã ngựa
Hình hài phú quý thoang thoảng mùi dê

Dạng dáng thanh tao giấu giùm mã ngựa
Hình hài dị hợm đừng lộ mùi dê

Năm tàn Ngựa oải thèm hú hí
Tết đáo Dê hăng dợm be he

Ngựa sải dung nghi trang dũng tướng
Dê càn cốt cách gã phàm phu

><><><><

Tiễn Ngựa

Những "ngôi trường xưa Em học"

Đoản Rời: B ẾN X E N G Ự A

Từ khi có xe lam ba bánh rồi sau đó xe Daihatsu, loại xe có động cơ chạy bằng xăng dầu làm phương tiện chuyên chở khách đường ngắn, đã chấm dứt nhiệm vụ lịch sử của xe ngựa hay ít ra xe ngựa không còn được dành riêng cho bến bãi để đưa rước khách như trước đó.

Như quê của NhàQuê cũng chỉ còn hai chiếc xe ngựa là cùng, mà xe cũng đã cải tiến dùng để chở nên không có mui và hai bánh bằng bánh xe Jeep có bạc đạn, đồng thời có nhíp nâng thùng xe lên vừa tầm ngựa, giúp cho công việc kéo xe của ngựa nhẹ nhàng hơn.

Khoảng năm 1961, NhàQuê được đứa bạn rủ đi SàiGòn thăm bà Ngoại của nó ở đường Bùi Hữu Nghĩa gần chợ Bà Chiểu Gia Ðịnh. Ðó lần thứ nhất NhàQuê đến Thủ Ðô và lần đầu tiên và duy nhất đi xe thổ mộ từ trước lăng Ðức Tả Quân Lê Văn Duyệt đến ngã tư Phú Nhuận, nhưng một đứa phải đứng đeo phía sau và một đứa ngồi vì chuyến xe chỉ còn có một chỗ.

Khi NhàQuê bắt đầu lên tỉnh học, nơi đây còn nhiều xe ngựa và có bến hẳn hòi. Bến xe ngựa là con đường ngắn nằm giữa chùa Viên Minh và đình An Hội, chùa và đình cùng quay cửa chánh ra cùng một con đường tấp nập bậc nhất tỉnh lỵ.

Ðình và nhà lồng chợ đối diện nhau qua con đường Nguyễn Ðình Chiểu tấp nập vừa nói. Từ hướng nhà lồng nhìn qua đình, chùa nằm về phía phải, về sau chùa Viên Minh có xây trường Trung Học Bồ Ðề quay cửa ra bến xe ngựa cũng là lúc xe ngựa lui vào quá khứ.
Riêng đình An Hội vì hùng cứ ở đô thị đầu não của tỉnh nên thần đình thế lực rất mạnh, được giao cho nắm hết lý lịch của mọi con dân trong tỉnh; Vì vậy toán căn cước bọc nhựa trú đóng ngay trong đình dưới sự bảo hộ của thần và ngày nay nghe nói còn lo luôn vụ xuất nhập cảnh nữa không biết có thật vậy không.
Ðình nào cũng có sắc phong của Vua cho vị thần được thờ.

Vào thời đó, nói bến xe ngựa thì ai cũng biết nó ở đâu, nơi chốn quýnh quá thì vén ống quần bà ba, mặt ngoảnh nhìn hai bên cho chắc ăn, trút xong nhẹ nhàng có khi huýt sáo như xong phận sự, mấy cây bã đậu rũ dần ai cũng đổ thừa tại ngựa, chỉ có ngựa biết mình hàm oan là mang tiếng đái bậy….
Ngẫm buồn nhớ thuở xa xưa:

Ðố mặt ai dài bằng mặt ngựa.…
Tuy rằng thú cũng hai giống thú
Thú như ta ai dám phen lê
Ta đã từng đi quán về quê
Ðã ghe trận đánh Nam dẹp Bắc
Mỏi gối nương phò xã tắc
Mòn lưng cúi đội vương công
Ngày ngày chầu chực Sân Rồng
Bữa bữa tựa kề Loan Giá
Hán Cao Tổ năm năm thượng mã
Mới dựng nên cơ nghiệp Lưu Gia
Ông Quan Công sáu ải thoát qua
Nhờ cậy có Thanh Long, Xích Thố…

(trong Lục Súc Tranh Công)

Bác xà ích là người đánh xe ngựa, trong các chuyện kể thường gặp cô gái mặc áo dài trắng đón xe quá giang, nói chuyện một quảng tự nhiên cô khách dễ mến biến mất hoặc trả tiền mà sáng hôm sau xem lại toàn giấy tiền hàng mã. Ði chơi đêm qua các địa danh có mấy chuyện như vậy: Lạnh nổi da gà!

Thầy cảnh sát Paul bụng phệ nổi tiếng trấn thủ Bến Xe Ngựa nầy: Trong lúc mấy bác xà ích lo vô trong nhà lồng chợ phụ đem hàng hóa của bạn hàng mình ra xe, thầy tháo cương cho ngựa nhảy đực; Ngựa lỏng cốt thì làm sao kéo xe??? Mấy bác xà ích ớn thầy vụ nầy lắm!! Ðúng là thầy Paul, không hiền lành như tướng tá ục ịch đâu!!

Bến xe ngựa nầy đã cho NhàQuê một món quà quý giá tặng các bạn thời thơ ấu của mình, những người đã bao ngày chia xẻ buồn vui, chia nhau từng củ khoai cho đến vịt đấp bùn đem nướng, cùng lang thang chăn trâu cắt cỏ ở quê nhà của NhàQuê: Món quà đó là lông đuôi ngựa!
Chắc các bạn cho rằng món đó mà quý nỗi gì! Quý lắm đấy, không phải để làm hàm râu giả cho kép hát mang, khi thủ vai quan tướng trong các tuồng hát bộ vào mùa cúng kỳ yên của các đình miễu miền quê. Mà quý là dùng lông ngựa nầy vào việc bắt cá…

Quê của NhàQuê tận dưới Ba Tri lận! Dưới đó ít ngựa lắm! Lâu lâu mới thấy một con!

Nghe Ba kể khi xưa mỗi lần bà Cố (bà ngoại của Ba) sai đi công chuyện cho Bà, Ba đều cỡi ngựa đi cho mau, thuở đó còn hoang vu, các con đường ngày nay là hương lộ xe chạy thoải mái, ngày ấy còn là đường mòn quanh co những gai và trâm bầu. Nghe nói đi đâu mà được cỡi ngựa bắt ham! Ba là cháu ngoại nên hèn chi từ đó ….nghèo!

Lần đầu tiên NhàQuê thấy ngựa thiệt khi được lũ bạn rủ qua tận nhà ông Hù Ðê ở Xã Diệu lân cận coi cho biết. Ông nầy lúc rảnh rỗi kiêm luôn thợ hớt tóc nên có tên kèm HÙ; Thầy hù là thợ hớt tóc, vậy là ông chuyên đè đầu thiên hạ vừa là thợ, vừa là thầy. Chứ không như ngày nay nhiều người làm thầy trước mới được làm thợ sau mà lại là thợ vịn chớ chưa được thợ chánh.

Mà mấy đứa bạn lớn rủ đi coi ngựa là có ý đồ sắp đặt sẳn, đứa nào muốn mấy con nhỏ bạn chú ý thì vô hớt tóc, chỉnh trang lại cái phần có cùng thành phần hóa học với sừng…an vị trên cái ghế đóng bằng cây tạp, quay được; Thế đã là khoa học kỹ thuật lắm rồi!
Ổng choàng cho một miếng vải trắng, thực ra nó màu cháo lòng! Không được giãy giụa à nha, dù có bị rệp lạ hơi bò ra cắn xả giao.
Kể từ đây muốn gãi hay chỉnh đổi thế ngồi phải “báo động” cho ổng trước vì món nào, món nấy của ổng cũng bén ngót. Trong lúc đó bọn còn lại ra chuồng ngựa của ông để coi ngựa.

Ðứa nào có đi học tới lớp ba mới biết được chuồng ngựa còn có tên đẹp hơn là TÀO, nhờ thầy cho tập viết và giải nghĩa thành ngữ: Một Con Ngựa Ðau, Cả Tào Không Ăn Cỏ. Giải nghĩa gì mà khó quá trời! Bịnh không chịu nói mà nói là đau, rồi tào không biết có phải cùng loại với ghe xuồng không đây hè!

Ra chuồng ngựa là thực hiện ý đồ đen tối, hớt tóc chỉ là cái cớ chứ gần nhà cũng có tới mấy thầy hù. Ý đồ đó là lén nhổ lông đuôi ngựa, có dám nhổ trực tiếp đâu! Nó đá giò lái có mà giập dái, dùng bửu bối nhánh tre tước đầu, quấn lông đuôi giựt. Con ngựa đau hí vang. Ổng bỏ tông đơ, kéo, dao cạo, kiếng lão, thằng đang thọ hình và gạt phăng thằng giả bộ chàng ràng chậm bước tiến…Rượt và chạy….

NhàQuê chưa hớt tóc ở nhà ông lần nào, ở nhà Má có dao cạo và viên đá bùn, Má liếc sơ là làm Hù ngay, cạo cho NhàQuê trắng bóc chừa chút xíu đàng trước cho ấm mỏ ác.

Lâu lâu có lạc loài chú ngựa “đường trường xa vó câu” tới, chú nầy lục lạc đồng đen hẳn hòi, còn được che mắt không được liếc ngang liếc dọc, chỉ thẳng một đàng mà đi, không được phát huy sáng kiến sáng tạo gì hết!

Vì ở xa tới nên không rành "phong tục", dịp đó tụi NhàQuê mới tha hồ. Xong, khi xe gần chạy mới cho xóm khác hay, ăn ké không được tiếc hùi hụi: Phải chi tụi bây cho hay sớm, bữa nào đám giỗ, tao lén cho cái bánh ích! Thôi lỡ rồi, bữa nào gánh hát Sơn Ðông lại tụi tao kêu liền đi coi voi ăn mía.

Không ai để ý đến “giá trị” và công dụng của lông đuôi ngựa nên NhàQuê đi ngang qua là chíp bụng liền, quay lại quả thật vô số, mặc sức chọn lựa thứ hảo hạng đen mướt dài phải trên hai tấc trở lên mới được chiếu cố, loại màu hoe đã bị loại rồi đừng nói chi đến lông ngựa bạch, muốn lượm bao nhiêu cũng có.

Kỳ về quê gần nhất NhàQuê đem về phân phát, mấy đứa bạn nhận quà cảm động, cục mịch hỏi: Chừng nào mầy dìa nữa? Chớ tụi nó đâu biết NhàQuê nhớ nhà khóc quá trời, nhất là đêm mưa nghe ếch, nhái, ễnh ương kêu, nhớ nhà muốn bỏ học về luôn.

Tụi bạn còn được vểnh tai đi tỉnh thành hàm thụ một cách say sưa, thỉnh thoảng có đứa dừng lại chất vấn rồi cuối cùng cũng phải công nhận: Trên đó cái gì cũng có, đã quá hén! Ðâu biết rằng NhàQuê có pha mắm muối, gáy nổ và chế thêm trong đó.

Chuyện có thể tin được là nếu không có chiến tranh, không bị bắt quân dịch thì nhiều bạn thuở nhỏ của NhàQuê tới nay chưa qua tới tỉnh lân cận, các cụ thế hệ trước NhàQuê nhiều người đã như thế.

Lông ngựa dùng để vòng các loại cá có đầu lớn hơn cái mình như cá kèo, cá bóng sao, cá thòi lòi….phổ thông nhất là vòng cá kèo.

Sau mùa gặt gần nát rạ, đám cá kèo cựu niên nổi đầu trông thấy phát ghét, Má cứ việc nấu cơm trước, NhàQuê xách cần đi vòng cá một chút là đem về kho ăn mệt nghỉ. Cần vòng cá là một cây trúc dài phơi héo và được đốt lửa để uốn chỉnh cho cây trúc thành thiệt thẳng băng, cắt bỏ một phần ngắn của ngọn to xù, chỗ đó được cắm vào một que tre chuốt nhỏ và thanh để cá nhìn thấy không hoảng sợ, nối vào bên dưới que tre là cọng nhợ màu càng trong càng tốt, cuối cùng mới tới sợi lông ngựa được làm thòng lọng.

Các chú cá vừa kể, nếu chưa bị giật hụt trở nên nhát, thì khi bị NhàQuê từ xa tròng thòng lọng vào cổ, chúng có khuynh hướng ngóc cổ thêm cho NhàQuê dễ "làm ăn" , tình hình rất thuận lợi. Chỉ cần gật nhẹ một cái đưa lên khô cho vào giỏ. Chú cá bị dính vùng vẫy thoát thân quyết liệt, nên đừng giật mạnh tay.

Cá thòi lòi có hai con mắt lộ ra, nên những người mang kiếng mát bị dân quê kêu là thòi lòi lên bờ. Cá nầy nhát hơn nhưng không phải là không vòng được, nếu nó chun xuống hang sâu rồi thì dùng tay hoặc chân phá bể nồi gọ là nơi nó trồi lên để thở, xong đặt vào miệng hang một cái xà di, thường làm bằng trúc kín một đầu, đầu còn lại mở lớn có một cái hom là độc đạo vô rồi ra không được. Cá ngộp trồi lên thở hoặc thấy yên tịnh ra khỏi hang phải chui qua hom, vào xà di và kẹt ở đó: Chào bạn thòi lòi, chờ bạn đây!

Cá thòi lòi kho sả ớt thì khỏi chê, lá gan và cặp trứng ngon độc nhất vô nhị. Thấy chưa việc bắt cá đơn giản như đang giỡn, làm chơi mà ăn thiệt! Tuy nhiên có khi trời gió, nước bị xao động cá đều vô hang không vòng được: Tổ trát, lèo, về không!

Có một lần NhàQuê lấy làm lạ, là một quân nhân thuộc cấp sao đêm nào cũng dùng đèn cầy hơ khắp mình kỹ lưỡng rất lâu trước khi đi ngủ, hỏi ra mới biết anh vốn là nài ngựa đua, tiếp tục giữ cho thân thể luôn gầy, ít ra không lên cân, một trong những yếu tố để thắng cuộc. Lúc đó trường đua Phú Thọ đã đóng cửa dùng làm nơi trú đóng của Liên Ðoàn 5 Biệt Ðộng Quân; Thế mà anh tiếp tục chuẩn bị trong hy vọng chờ ngày, anh cũng cho biết kỹ thuật nuôi ngựa đua rất phức tạp.

Nhiều môn thể thao có ngựa đã được thi tài trong các kỳ thế vận hội. Cỡi ngựa, đua ngựa hiện là môn thể thao được yêu chuông rộng rãi ở các nước không riêng gì Âu Mỹ: Từ trong trại Sungei Besi, ngoại ô Kuala Lumpur, Malaysia, NhàQuê thấy xe đủ màu đủ loại, đậu kín mít bãi xe trong những ngày có cuộc đua của trường ngựa lân cận, vang vội tiếng hò reo. Ðất nước thanh bình có khác!

Các danh tướng xưa tên tuổi sáng chói cũng được góp phần nhờ những chiến mã trở thành điển tích: Xích Thố, Long Câu, Ô Chùy ...Ngày nay các nhà bình luận thể thao trên các đài truyền hình không hết lời về các tuấn mã chuẩn bị ra sân đua. Dù không trực tiếp theo dõi, breaking news liền sau đó cũng cho ta sốt dẻo tin tức kết quả cuộc đua được chuẩn bị chu đáo trong sự mong đợi của giới mộ điệu lẫn dân “ghiền” cá độ.

Ngựa cũng được dùng trong các nghi lễ truyền thống của nhiều quốc gia, nhất là ở Anh quốc có cả nơi diễn tập hàng ngày cho đội ngự lâm quân, kỵ sĩ. Thao trường diễn tập có khán đài cho khách dự khán chỉ cách một khu vườn rộng là tới điện Buckingham, gần dinh Thủ Tướng hơn.
Ði từ Cambridge vào London, NhàQuê thấy nhiều đồng cỏ ngựa đang ăn mà lúc chưa nhìn kỹ, ngỡ là đàn bò: Nhiều đến như vậy!

Trong vùng Lancaster, Pennsylvania Hoa Kỳ có khu vực người Hòa Lan di cư, họ sinh sống chung, biệt lập với các sắc dân khác, không dùng các tiện nghi văn minh nên ngựa giúp ích cho họ rất nhiều. Ban đêm lỡ gặp họ đi ngựa chậm rãi trước mặt, bạn cần lái gấp. Bạn nghĩ sao nè??? NhàQuê chờ đến nơi gần nhất có chỗ là quẹo liền!
Nếu bài nầy kết thúc ở đây các bạn có phiền gì không? NhàQuê đã đưa các bạn từ quê ra tỉnh và viễn du bằng ngựa rồi đó. Chúc khi nào phát tài ngon lành, bạn sắm "xế hộp"để đi đó đây cũng đừng quên chọn nó bao nhiêu mã lực (HP,Horse Power)

NhàQuê chỉ trừ chưa chiêu đãi bạn món thịt ngựa mỡ ngà vàng chạy dọc từng thớ thịt; Ngon lắm! Ðã lắm!

NhàQuê 2005




 
ĐÁNG LẼ

Tay vẫy kia kìa.. đáng lẽ … dông
Thuyền êm … đáng lẽ phải… xuôi dòng
Tình trần … đáng lẽ nên buông xuống
Nợ thế… ờ thì… đáng lẽ thông
Đáng lẽ hôm rồi qua nước nhược
Từ lâu đáng lẽ đến Non bồng
Hội tiên đáng lẽ ngồi… danh dự
Đáng lẽ… vậy mà… tiếc lắm không ?!!!


TG 22.03.15


 
Bài Quạ: ĐÁNG LẼ ... NHƯNG

Phàm trần đáng lẽ mấy đời dông
Đáng lẽ ... do đây thích ngược dòng
Dẫu có bao điều ... điều đáng lẽ
Nhưng còn đáng lẽ ... lẽ chưa thông
Theo như ... đáng lẽ du tiên cảnh
Lý ... đáng lẽ ra đến nhược bồng
Xét sổ Nam Tào hô đáng lẽ
Năm Mùi đáng lẽ cuối cùng không

NhàQuê Mar 03, 2015


 


Mai

Nhìn qua cứ nghĩ nó là xoài
Thực tế làm sao đoán được mai
Bởi lá to bè đâu phải kiểng
Mà thân nhỏ xíu giống bonsai
Năm châu bốn biển đây duy nhất
Tứ hướng mười phương khó kiếm hai
Lấy hột từ đâu sanh quí thế
Vườn nhà độc đáo ... dễ gì ai

NhàQuê Mar 22, 2015


 


Ảnh nầy được trích từ 1 clip về Đà Nẵng có đường dẫn dưới đây:





Ải Địa Đầu

Đứng vững bờ sông cái pháo đài
Quân dàn thủ các lỗ châu mai
Từng đàn tốt thí giành xông lướt
Mấy loạt bôm rơi tưởng chạy dài
Thế nước đâu khi nào lắng dịu
Vòm trời cứ mãi họa bừng khai
Đau ngầm khúc ruột sao kêu thấu
Phải vãi cho nhanh mớ đạn chài

ÔngĐồQuỉ Jun 11, 2015



Họa

HỔ MẶT… CÚI ĐẦU

Mới sớm tinh mơ đã thượng đài
Miệng la bài hãi động ban mai
Lấn bờ ráo riết ranh càn rộng
Tập trận rình rang pháo nổ dài
Của quý dâng không tha hồ đớp
Tội đồ chối phắt dễ gì khai
Ruột đau cũng ráng tung… Thiên Tuế
Có vậy tôm cua… thoải mái chài

TrúcGiang13.06.15


 
CỠI

Cầm cương khó lắm nhất là gò
Gặp "chứng" ngàn lần .... nói trước cho
Được cái hay ho đành phải chịu
Nhằm con láu táu ... tưởng xôm trò
Chuyện xưa mã phục thuần nhờ khỉ
Tích cũ Tề chăn giữ ngựa lo
Xích Thố Ô Chùy từng góp sức
Ghi thành chiến tích hỏi ...công to ?

NhàQuê July 26, 2015


 


THƠ CHO NGÀY "PHỤ NỮ VIỆT NAM"


Chị em ta đồng loạt giương cờ đỏ !


Suốt mấy ngày nay khí thế bừng
Lời đồn thật sự chẳng hề tưng
Nam nhi mặt nổi ưa phô diễn
Phụ nữ tiềm năng mới lẫy lừng
Bởi vậy mần thinh coi cũng ngặt
Cho nên nhất trí khỏi cần nhưng
Phen nầy giặc có mon men đến
Cả quyết không ai cản nói đừng


NhàQuê Oct 19, 2015


Bài Họa: Nam nhi chi chí mau lấy làm gương !!!

Vạn đóa hồng thơm cánh nở bừng
Xứng ngôi hào nữ … có gì tưng
Văn thao bốn biển danh cao ngất
Võ lược năm châu tiếng tỏa lừng
Ngoài vẹn non sông lòng chắc vững
Trong vừa quyến thuộc dạ chưa nhưng
Ai … nam tử hán…g gan... teo héo
Giặc tới … kề tai vốc túi … đừng

Trúc Giang 20.10.15


Mỗi Tháng Nên Lễ Một Lần


Danh bất hư truyền ... Việt Nữ ta
Trào tuôn cảm hứng khắp quần thoa
Lễ nầy góp ý nên hàng tháng
Sẳn dịp phe nam nghỉ ké mà !

NhàQuê Oct 20, 2015



Dũng Trần Cảm ơn các bạn Hoa Mùa Thu, Huynh Tran, Trong Tran, anh Huỳnh Ngoc Thơ, Van Trọng Tuyet, bạn Trần Anh Thư đã ghé thăm và động viên! Chúc mọi người 20/10 vui vẻ!
Dũng Trần's photo.
Like · Reply · 4 mins

Dũng Trần
Dũng Trần Cảm ơn bài thơ rất hay của anh Trong Tran!! Xin trân trọng!

 
KHỈ THIỆT MÀ !!!

Trời sanh con Khỉ thích… khua… môi
Khều ngoéo … chư tiên trốn hết rồi
Ngứa bút thêm râu bà … thổ địa
Buồn tay thoa phấn lão… thiên lôi
May nhờ thần tính nên thông hiểu
Chứ nếu phàm tình chắc khó… trôi
Đã bói… năm nay đừng chứng cũ
Mà còn khọt khẹt … ối trời ôi…!!!

Mắc họa rồiiiii….
Hiihiii…

BN01-03-16



Bài Quạ: TIN NÓNG


À à Khỉ muốn vẽ thêm môi
Tưởng đỏ gần đuôi đã đủ rồi
Miệng mép từng quen trò khọt khẹt
Tay chân khó học kiểu ghì lôi
Cho dù cách mấy ... nào thay đổi
Có cố xôm trò ... khó chảy trôi
Đội mão mang hia thì cũng giống
Cờ cờ xí xí ... Bớ làng ôi !!!

NhàQuê Mar 01, 2016



 
Bài Xướng: THỌ TRỌNG THƯƠNG.

Ớ lạ bày chi thử kiểu nầy
Đầu mà dám cụng đại vô cây
Chưa đau cứ tưởng còn lành lặn
Lúc nhức mới hay bị sướt trầy
Nếu nắn nơi nào kêu kót két
Thì thoa thứ thuốc đã đưa đây
Hình như bất ổn gì gì đó
Khí hậu ... môi sinh ... bởi ... tại ... vầy ???

NhàQuê Mar 23, 2016


Bài Họa: CÁM ƠN

Tuyệt quá… dừng chân chỗ tạm nầy
Trưa nằm hóng mát dưới tàn cây
Gió hiu hiu nhẹ xoa lằn sướt
Mây dịu dịu êm bó vết trầy
Tự tại… tiên đơn đâu kiếm dễ
An nhiên … thần dược chính là đây
Trọng thương… nhờ vây nên bừng ngộ
Thử hỏi nào ai sướng được vầy

BN29.03.16


 





Bài Họa: Ớt . Hĩm

Dám hỏi gì mà ví ớt cay
Bao phen xấc bấc đấng râu mày
Hơn khi ngọn lửa hơi phà táp
Khác lúc dòng triều hướng chuyển thay
Ngạn ngữ bàn về đâu có trật
Châm ngôn luận tới thể nào sai
Nhưng thương ở chỗ luôn tươi tắn
Dẫu nát như "tương" tủ kệ bày

NhàQuê Apr 06, 2016


 
Chi em cô quả đêm đông lạnh
Mơ đám "rễ bần" gỡ rối tâm...

Ô hay…Anh Bần
.
Lấp ló ven sông chẳng khố quàng
Còn khoe… của quý đợi đò ngang
Lạnh run bây bẩy không người đoái
Buồn rũ thê lương thiếu kẻ màng
Phải thấu lẽ trời nên nghĩ… thoáng
Hay cam phần số lại mơ hoang
Ừ thôi… biết đủ… mà vui sống
Ôm Rễ đêm đông tưởng đến… nàng
nghen…

Bạch Nga 07.04.16



Nước chảy "rễ" bần run bây bẩy
Gió đưa "nụ" mít giãy tê tê

Bài Quạ: "RỄ BẦN" PHÁT TIỂN THÀNH CÂY BẦN CON

Thấy giống dân gian nói bắt quàng
Thông thường rất ít loại đâm ngang
Chui sâu xuống đất càng thêm vững
Chỉa ngược lên không thể chẳng màng
Đực cái an bài từ khởi thủy
Âm dương định đặt tự sơ hoang
Hay bần túng quá bèn thay hệ
Đáng lẽ mà sanh ... ủa ..vậy nàng ?

Lưỡng tính hay sao ?

NhàQuê Apr 08, 2012


 
(Hướng Theo ĐƯỜNG LUẬT, Thể Loại NGŨ BỘ XA LUÂN)

000000

Bài Xướng: Tự Giễu Mình

Đám bạn đùa vui: trọng lại lùn (1)
Hơi cao phải vói (bắt ghế) mới mong hun (2)
Vào hàng bảy chục đầu chưa bạc
Chạn lứa năm mươi trán đã dùn (3)
Được cái cần chi đều sốt sắng
May nhờ cậy mượn ít co thun (4)
Cho dù mấy khó không hề nãn
Trắc trở gian nguy chẳng đẩy đùn (5)

NhàQuê Aug 06, 2016


Kênh

Tài ba đáng lẽ khối mong hun (2)
Giú ép mà sao ... mặt chửa dùn (3)
Chỉ mỗi ba hoa như thuốc nổ
Còn thêm lựa bựa thể dây thun (4)
Nhưng khi gặp việc toàn tâm quyết
Chẳng chịu tham gia kiểu dế đùn (5)
Bởi tánh ham vui nên lắm lúc
Hề chi vóc dáng ốm cao lùn (1)

NhàQuê Aug 07, 2010


Văn Hóa Mới

Chỉnh sửa xiêm y vuốt chỗ dùn (3)
Luôn thường đúng hẹn tránh giờ thun (4)
Ngồi chơi chốc lát đâu gì khó
Đứng đợi đông ken dễ bị đùn (5)
Chớ có cân cân làm kẻ lớn
Đừng coi ngửa ngửa thãy người lùn (1)
Ta nên hấp thụ sao văn hóa
Nếu phải thân tình... thoái mái hun (hug)(2)

NhàQuê Aug 07, 2016


Cổ Tích

Chỉ có càng ngày mỗi một thun (4)
Xưa đâu đến nỗi bị dồn đùn (5)
Hay là cảnh sống nên lâu lớn
Có lẽ gia căn phải chút lùn (1)
Vậy chớ trong nhà thương với quí
Thường thì lối xóm nựng rồi hun (2)
Quê hương dạo ấy bình yên quá
Tiếc chỗ hai bên cứ thẳng dùn (3)

NhàQuê Aug 07, 2016


Lẽ Thường

Cấp nhỏ thường hay bị sếp đùn (5)
Trên cao gánh nhẹ .... khổ thân lùn (1)
Thành công tưởng thưởng lời trân trọng
Thắng lợi tuyên dương thắm thiết hun (2)
Dễ hiểu quan to ngày mỗi đẹp
Càng nhìn lính lác cứ thêm dùn (3)
Đà nầy chắc hẳn không lâu nữa
Nợ chất vay chồng .. đất nước thun

NhàQuê[b] Aug 07, 2016



oooooo

Các Bài Họa hoặc Cảm Tác:


Từ >>>> LÝ TUYẾT MAI 1968

MỪNG SINH NHẬT THẦY.
*
Cha mẹ sinh ra đã hơi lùn (1)
Bà xã say mê mãi thích hun (2)
Bởi hiền bị vợ không nhường nhún
Nhưng cũng không đè thái quá lun
Vì già nên tóc bạc da dùn(3)
Thoái hoá can ci bị xương thun (4)
Sinh nhật rượu mời đừng lắc nhún
Không nhiều thì ít chớ đẩy đùn ..(5)
**
Yến Anh ngày xưa tướng cũng lùn (1)
Trí cao đâu ngại vóc co thun (4)
Làm nên việc lớn không nhường nhún
Nhanh nhẹn hiên ngang chẳng đẩy đùn (5)
Thầy toán ngày xưa có Trọng lùn
Hiền lành đức độ óc không dùn(3)
Dạy hay tính trực chê nhường nhún
Dễ yêu vui vẻ vợ thích hun ..(2)

***
Sinh nhật thầy vui quá viết lun
Trí cao tài giỏi lấp dáng lùn(1)
Tính hiền vẫn thích hay nhường nhún
Gặp chuyện gian nan chẳng đẩy đùn(5)
Bà xã yêu nhiều khoái bợ hun(2)
Nhưng thầy không chịu mắc cở dùn(3)
Vừa vừa một chút đừng giỡn nhún
Tuổi già không nổi .. Xương cốt thun .(4)
ML.9/8/2016
SUY NGHĨ.
****
Nóng ruột quê hương tức nói hun(2)
Ai đem chất thải đổ to đùn (5)
Ăn đô quá đậm đành nhường nhún
Đạp kít vua Lê phải chịu dùn(3)

Giận cảnh quê hương quá thấp lùn (1)
Đành cam ngậm miệng chẳng co thun(4)
Vào thơ múa bút không nhường nhún
Vuốt chút râu cười uống nước đun ..


Em cố gắng viết bài thơ Đường luật mà từ nôm vần un thầy đọc thử thơ vui em gửi thầy .
Còn bài thứ năm em gửi luôn đến thầy .
*****
THẦY TÔI
Lâu ngày gặp lại thấy thầy lùn (1)
Lão hoá dần dần vóc dáng thun (4)
Sức khỏe tuy là còn rất tốt
Nhìn lên trán hói đã nhăn dùn(3)
Yêu chồng lúc hứng cứ ôm hun(2)
Vướng bệnh đường cao huyết áp đùn (5)
Lặng ngắm gia đình lòng tự mãn
Đời người quá tuổi vẫn còn sung ..

ML.9/8/2016(4)



Từ----- Huỳnh Kim Oanh 1968


TỰ NGẪM MÌNH

Không cao ắt hẳn phải là lùn
Trắc trở yêu nàng nhón gót hun
Chấp nhận thân tùng cha mẹ tặng
Đành thôi cội dáng bạn cười lung
Hoa quỳnh nhấp chén thi và nguyệt
Tuổi hạc khề khà tữu trà đun
Vãn cảnh đời ta tâm thoãi mái
Nhìn đời tóc tuyết, gối chưa đùn ....

OK
Thầy ạ ......


THẾ SỰ....

Nhân gian lắm chuyện thấp cao lùn...
Thế sự thăng trầm nấu đốt đun
Thấp tịt luôn cời thêm chổ đứng
Cao dòng mãi bớt lại nơi thun
Dư thân xén mỏng người dùng túng
Thiếu cội lơi mời kẻ muốn hun
Loạn xạ thiên thời thiên địa lún
Mày chau trăn trở trán cao dùn...

OK



Từ ..... Thẩm Phạm 1968:


Em xin họa cho thầy vui .
Thầy là tuyệt rồi

Cảm tác Thầy tôi

Phước đức cao sâu lấp cái lùn
Cháu con rạng rỡ bởi rèn hun
Phồn vinh cuộc sống gia đình họp
Vật chất đâu lo đủ thứ dùn
Mỗi buổi đò đưa công mấy quản
Còn đây bến nước chớ hề thun
Đưa nền tri thức tầm nhìn mới
Rực ánh vầng đông tỏa sáng đùn

Phạm Thẩm
Kính chúc thầy côsáu thời đều an lành.



Từ >>>>> Nguyễn Ngọc Thúy 1958:


Thầy Cô tôi vui tính

Phải duyên, nào nghĩ xấu hay lùn
Gá nghĩa nhau rồi thoải mái hun
Dẫu biết bảy mươi đầu tóc bạc
Cho dù tám chục cẳng tay dùn
Cũng may sức lực thầy chưa cạn
Vẫn tốt tinh thần não chửa thun
Nhiệt huyết chảy đều căng nhựa sống
Yêu là dám chịu chẳng đưa đùn! smile.gif

Kính chúc Thầy Cô hạnh phúc viên mãn.

Cúc Hương



Từ ----> Phan Hồng Thúy 1968:


THẦY TÔI

Tài cao che cả béo và lùn !
Cháu nhỏ suốt ngày muốn được hun
Thể dục luyện rèn gân cốt giãn
Nghĩ suy in dấu trán da dùn
Học trò dạy dỗ công đâu quản
Thế sự luận bình trí chẳng thun
Tri thức cho người luôn rộng mở
Vầng dương rạng rỡ gió mây đùn ...
Hoạ vui cho Thầy

Thuy Phan


ĐÔI BẠN

Lâu ngày gặp lại đến ôm hun
Biểu lộ tự nhiên chẳng thấy đùn
Thuở nhỏ vui chơi chân chạy nhảy
Tuổi già tập luyện gối co thun
Nặng tình đâu nệ cao hay ốm
Trọng nghĩa so chi mập lại lùn
Đồng cảm bạn hiền thân thiết mãi
Thương nhau từ nhỏ đến... da dùn

Thuy Phan


Từ >>>>> Bạch Nga 1968 (THKiến Hòa)


CHÂN DUNG THẦY TUI

Trời ơiii… nặng ký lại thêm lùn
Tướng chuẩn như vầy… muỗi khoái hun
Mái tém công phu che… phận bạc
Da châm dưỡng chất kéo… cơ dùn
Khen lòng sốt sắng ngày thêm phát
Sao tật lẫy hờn chẳng chịu … thun
Xóm dưới làng trên danh tiếng dội
Thầy tui … khẩu pháo thiệt to đùn…
á nhaaa… (*_+))

BN09.08.16




Từ -----> NhàQuê 1956


Ngộ KỲ NHÂN
(Chọc)

Gặp phải kỳ nhân ... họa tuyệt vời
Hay là ái mộ vẽ nhìn chơi
Phan An mới liếc đà xiêu phách
Tống Ngọc vừa nghe đã rụng rời
Có thể trời nam hình chỉ một
May ra thế giới được vài đôi
Thiên đình chắc khỉ gì trên đó
Mới bị theo rình ... ngộ thiệt ơi !

NhàQuê .... Aug 09, 2016

Ngộ KỲ NHÂN
(Liên Hoàn)

Ngộ thiệt ơi ta .... hỡi bạn hiền
Kỳ nhân phóng bút tặng thêm duyên
Bành bành khí thế quyền quyền quý
Chuẩn chuẩn phong lưu nhã nhã tiên
Chẳng phấn không son nhìn nhớ mãi
Không dao chẳng kéo thấy ưa liền
Vì chưng sổ sách .... luôn căng thẳng
Bởi vậy ờ .... ờ .... Lẽ tất nhiên !

NhàQuê Aug 09, 2016

Kiếm Chức

Lẽ tất nhiên rồi thẹo phải che
Nhưng mà lão vốn tánh hay khoe
Năm phần phóng đại ngàn người ngán
Tám xuất nhân lên bá tánh tè
Nhất quyết phen nầy vù tiến tới
Không chừng dịp tốt vượt lên nhe
Đồn vang tới tận thiên đình biết
Cái chức coi chim chắc ẳm nè

NhàQuê Aug 09, 2016


 
Lạ Đời

Sáng nay lão mới cầu thầy
Lễ trình đủ cả ...thầy rầy quá tay
Hỏi rằng từ hỗm tới nay
Sách thì không đọc lại bày nọ kia
Đầu trên xóm dưới "TÁM" lia
Nổ tung trái đất nổ lìa tương lai
Nghe thầy nói vậy khoanh tay
Tại mấy trò cũ chúng hay vui đùa
Chứ nào có phải ăn thua
Thầy trò vẫn giữ lễ xưa nay rồi
Chỉ là bức xúc sự đời
Xả stress bằng chuyện trên trời có mây
Trời nào mà chẳng có mây
Chỉ khác góc độ bên nầy bên kia

*
**

Còn việc lạ lắm nữa kìa
Súng đạn lại giỡn đem lia vô đầu
Tiền mua chứ phải cho đâu
Thuế trên thuế dưới thuế cầu thuế xe
Cái Đầu nói thiệt mà nghe
Là quan trọng lắm .... hũ ghè gì đâu
Chỉ nhiêu suy nghĩ phát rầu
Nón nhựa bảo hiểm làm sao an toàn
Phải chi đế quốc nó còn
Đặt mua nón thép tròn tròn có quai
Trong phòng hay đi ra ngoài
Đội còn quan sát những tay lại gần
Dù là quen ít hay thân
Càng phải cảnh giác mười lần nhiều hơn
Đầu so mình mẩy tay chơn
Là chỗ thường gọi trí khôn con người
Vậy mà nhắm bắn khơi khơi


*
**


Toàn là ưu tú tuyệt vời
Tiên phong giai cấp chớ chơi đâu nào
Thấy hôn biết thấp biết cao
Quà nhiều cho sếp ...miễn sao có phần
4-3 và 1 giảm dần
Y như tỷ lệ mấy lần trước đây
Dạ xin trình tiếp cùng thầy
Rừng giờ gỗ quí chẳng cây nào còn
Kiểm lâm lại tuyển đông hơn
Nghề nào bằng "Nhất Phá Sơn Lâm" nà
"Hà Bá Đâm" chẳng kịp la
Làm giàu cái chắc khỏi qua học hành
Rừng xanh xưa biển cũng xanh
Rừng phá trụi lũi .... biển đành chết theo



 Gác Tay Lên Trán (3)

Thầy kêu " Allez, Aux Genoux ! "
Chưa dứt hai tai bỗng phát ù
Bủn rủn đôi chân co tự động
Thất thần cặp mắt chảy liên tu
Nhập tâm con chữ bao khăn khó
Tiếp thức cái khôn mấy khật khù
Tưởng nhớ ân sư công uốn nắn
Từng bầy ngựa chứng trở thuần nhu

NhàQuê Oct 29, 2016


 
Chọn Ga

Nhất quý tuyền đen lại đỏ mồng
Nhị đừng mạn mỡ nặng bên hông
Tam cần cựa bén như đinh sắt
Tứ cậy đuôi bè giống quạt lông
Ngũ vãy tâm hường khoe sắc bạc
Lục đầu mỏ quấu ánh màu đồng
Thất chân cứng cáp luôn tư thế
Bát gáy hùng hồn giống rặc tông

NhàQuê Feb 01, 2017


TRÈO THỬ SỨC

Nhất định leo lên đụng cháng ba
Từ nay phải nễ mấy ông già
Không cần thuốc trợ hay sâm ngậm
Chẳng cậy bình hơi hoặc nghệ thoa
Kẹp cứng phần thân trườn tiến thẳng
Nhìn chăm phía ngọn nhích dần dà
Đều trân nhịp độ đâu gì gấp
Dục tốc thường hay quá sức ta

NhàQuê Feb 01, 2017

QUI TRÌNH

Nói chạy là dùng tới cặp chân
Ngày nay nghĩa đã khác trăm lần
Thường khi sử dụng toàn môi mép
Lắm lúc nhờ vào cả bản thân
Kiếm chức tìm mua ... : Đồ bả thích
Thăng quan dọ hỏi ... : Thứ ông cần
Coi như mọi chuyện qui trình tất
Cứ vậy tà tà hưởng đặc ân

NhàQuê Feb 23, 2017


HẦU

Càng nhiều bộ hạ ... có tay chân ?
Bóp trán ... kỳ hen .... đã mấy lần:
Sách bảo to đùng hao của cải
Lời bàn đúng chạng khoẻ cho thân
Bày trò nọ đó làm chi thế
Tạo vẻ nầy đây thực chẳng cần
Nước chảy rồi ra đâu cũng tới
Lâu bền hoặc giả tự thiên ân

NhàQuê Feb 23, 2017


Thằng Q.

Nghe ai nhắc ỵ nổi da gà
Nhất quyết tìm phương lánh thiệt xa
Dính chấu bao năm còn ảnh hưởng
Gần thêm ít tháng chắc nguy à
Trông người tưởng vậy đâu là thế
Đụng việc bày phơi mới rõ ra
Ngạn ngữ: "Ăn Gì Thì Ị Nấy"
Thầy tuồng sách tướng vẫn cho là

NhàQuê Feb 27, 2017


Có tháng Hai là sớm lãnh lương
Cười tươi lẽ ấy nghĩ bình thường
Càng gần bấm đốt bàn tay tính
Cũng sắp nhìn tờ lịch


ÊN

(Nhờ Quý Bà tự Lo Vụ XĂNG-XE, Cánh đàn ông sướng)

Kéo rẹt xong xuôi bợ chiếc vòi
Tra vào cái lỗ ... đứng nhìn chơi
Khi nao chẳng biết cần sang số
Chốc đã rành quen vụ bóp còi
Lắc lắc vài lần cho dứt giọt
Xoay xoay mấy bận sơ đi hơi
Xăng dầu giá cả đều rành rẽ
Khỏi phải trăm lo khỏe quá trời

NhàQuê Mar 02, 2017


Nhờ Vậy

Thấy tối thì nên đốt cái đèn
Nhưng mà dặn trước chỗ nầy nghen
Khi bơm chớ để lên dầu sống
Lúc đặt coi chừng đúng lỗ khoen
Quí ở đêm về vui xóm vắng
Thương vì tối đến rộn quê hèn
Chư quân có biết ngày xưa đó
Rước được thân đăng chẳng dễ nhen

NhàQuê Mar 02, 2017


KHI CỨNG KHI MỀM

Bả dặn hôm nay phải nọ kia
E quên vội vã viết vô bìa:
Chừng trưa kiếm chợ mua hàng hạ
Sắp xế tìm quầy vớt kết bia
Chắc sợ ngồi không sanh lắm chuyện
Hay lo rảnh rỗi hóng chầu rìa
Gần kề lễ lộc thôi tuân lịnh
Chứ nếu hồi xưa ... chuyện đó khuya

NhàQuê Mar 03, 2017


Có lẽ vừa xong trận cuối mùa
Anh đào đã nhú nụ lưa thưa
Từng nơi mỗi một khoe riêng biệt
Khắp nẻo

MỜI EM

Nếu như có lần nào chân mỏi
Nhớ ghé vườn xưa ... nhớ ghé qua
Người chăm vẫn chờ ngày dịu nắng
Nghe tiếng chân quen trở lại nhà

Những cây bông sứ giờ còn một
Nhưng đủ thơm loang cả khoảng gần
Người chăm giữ kỹ mùi hương cũ
Ngõ dẫn đâu mờ phai dấu chân

Mai ngày nếu giọt sương còn đọng
Mấy nhành sướt mướt chắc trổ bông
Mỗi cành thinh lặng nghiêng nghiêng lá
Mải miết nhìn theo hỏi phải không

Mười năm vun xới chưa ngơi nghỉ
Mảnh đất cằn khô đã thành vườn
Mỗi vuông kỳ tích đều oằn nhánh
Mãi mãi sẽ là nơi dễ thương

NhàQuê Apr 07, 2017

Xe Hiệu TBT Đời 1943

Xe nầy xuất xưởng năm bốn ba
Thì cũng như bao cũng phải già
Được cái giàn đồng ...xăng nhớt tốt
Phiền là lên dốc chậm quá đa

Mỗi năm tuuôn ấp (tune-up) đúng qui trình
Bảo trì sáu tháng ... sửa linh tinh
Phụ tùng ... cơ bản còn xài được
Đề cái ...y ta nổ bình bình

Sắm rồi được chủ rất mực thương
Mỗi bước không xa mọi nẻo đường
Ai rờ ngắm nghía là có chuyện
Ổ khóa alarm kiểm rất thường

Lộn xăng ma giáo phải đại tu
Cả chục năm còn chạy gật gù
Lần kinh nghiệm đó làm bài học
Đúng đồ độc hại ... thứ ruồi bu

Ba chục năm từ đó tới nay
Nhiều đời xe mới hiện đại thay
Vì vậy cũng tìm phương nâng cấp (upgrade)
Nên chưa thành đồ cổ trưng bày

Tiên liệu chạy còn độ mươi niên
Tính ra cũng đáng với đồng tiền
Trẻ nhỏ đã từng đưa hoặc rước
Sẽ bước xuống đời toại ước riêng

Mileage tính ra quá xá dài
Mấy vòng trái đất lối chim bay
Hiệu Tờ Bờ Tờ ** (TBT) ngon thấy ớn
Ai chê Quá Đát, Ô Vờ May (Over Mileage) !!!


NhàQuê Apr 07, 2017

Tờ Bờ Tờ ** Cám ơn bác Tể Phúc về cách đọc tên viết tắt của Nhà Quê


CÁI

Cái lú chầy ngày phải lú ra
Cái tà phát khởi tự lòng tà
Cái gian khỏa lấp sao mà kín
Cái nịnh a dua dễ bỏ a ??
Cái hiểm ác nhân thường khó đoán
Cái sa đọa ... trụy lẹ làng sa
Cái điêu ngoa liệu ai yêu nhỉ
Cái oán trả bằng ... thậm oán đa !

NhàQuê Apr 12, 2017


Tản Mạn va Tản Mạn

(Thăm Cháu Phải Lấy HẸN)

Cứ cách vài cuối tuần ... đưa Tư Lịnh đi thăm cháu
Biết chúng học hành cũng cần được chút xả hơi
Để cha mẹ dẫn đi nơi nầy nơi khác
Nên thường dặn "bà" nhớ lấy hẹn ... chứ đừng qua khơi khơi

Hôm thứ bảy vừa rồi làm ông cảm động
Số là đứa cháu gái chưa đầy tám tuổi tròn
Biết lấy mền đắp cho ông đang nằm trên sofa ngủ vặt
Bé đứng nhìn tới lui ...rồi kéo sửa cho được ấm hơn

Cái dễ thương ấy chắc do từ thâm sâu và giáo dục
Từ những món đồ chơi nhỏ nhắn đã dần dà
Hỏi có chăng khi lớn lên trong môi trường chứa đầy vị kỷ
Cám ơn con đường đã dẫn tới mọi thăng hoa


NhàQuê 2017


Đời Nguời…Không Trở Lại


Tết sẽ mau qua …Tết lại về
Đời người trôi mãi suốt dòng mê
Giạt bờ danh lợi thân phàm bỏ
Tỉnh giấc vinh hoa tuổi hạc kề
Vắng góc trời riêng hoa trỗ thắm
Xa khu vườn mộng trái xum xuê
Thấy xuân cứ ngỡ mùa băng giá
Bởi tại trong lòng quá ủ ê


 


Bài Xướng: Thay Lời Chúc Happy New Year


Hỏi chú tên chi ? ... dạ ... Bí Ngồi !
Kêu là ... mướp Mỹ ... phía bên tôi
Trên giàn ngán phải đàn ong mật
Dưới đất dè e lũ ốc nhồi
Nhớ ráng hoa hòe đền khó nhọc
Còn như trụi lũi kể công trôi
Nhìn cây đoán chủ năm nầy vượn ...g
Khỉ xuống Gà lên thịnh mấy hồi !


NhàQuê Dec 21, 2016



Họa:
Đơm Hoa kết Trái sao là… CHÚ
Chẳng lẽ bầy ÔNG… hoạn hết rồi...
Ha?!
.
Xuôi ngược làm chi… cứ việc Ngồi
Ai leo kệ họ… khỏe Thân tôi
Ong ve có thuốc trừ ong quỵ
Ốc vãng tìm phương bắt ốc nhồi
Sắc vẫn tươi xinh xuân vẫn tới
Mây ngừng ngây ngất gió ngừng trôi
Đâu cần Thầy bói gà hay vượn… g
Cái số thong dong sướng tự hồi….

BN 22.12.16





Tâm Sự Trái Squash


Vốn dĩ tòng teng lại bảo Ngồi
Không ai có thể nhại Mùi tôi
Người ưa xắt lát xào tôm lột
Kẻ thích chia khoanh kẹp thịt nhồi
Đỡ tủi thân hèn nơi tạm bợ
Nào buồn phận bạc xứ xa trôi
Da vàng nổi trội nhiều ưu điểm
Trước lạ ... rồi thương ... cũng tới hồi

NhàQuê Dec 22, 2016


 
NhàQuê Tự Vịn

Mụ Bà nắn vội ... thế nên lùn
Được cái càng nhìn thấy muốn hun
Trán rộng vuông vuông ... hơi lé lé
Da non bóng bóng chẳng dùn dùn
Về già trí lực còn ngon chán
Lúc trẻ nguồn năng khó cạn cùn
Sách nói kỳ nhân thì dị tướng
Ngay như thất thập tóc đen mun

NhàQuê Dec 22, 2016


Pài Ọa: Tự Vịn (Tiếp Theo)

Hồi xưa trận mạc cũng nhờ lùn
Đạn vãi ào ào chớ chẳng hun
Bởi vậy tay chân còn cứng cáp
Cho nên mặt mũi chửa nhăn dùn
Thường khi chú giáo cùng phấn bụi
Lắm lúc nông dân với cuốc cùn
Phận cỏ khiêm nhường trong gió bão
Đâu nào cẩm trắc hoặc lim mun

NhàQuê Dec 22, 2016



KIÊNG CỬ

Thịt rắn xưa nay kỵ lạt lùn
Ăn rồi xỉa bậy hết đường hun
Gan công mật cóc xơi là ngoẻo
Thuốc phiện giấm thanh ực chắc dùn
Tết chớ quét nhà dù rác rến
Xuân đừng xới đất dẫu dao cùn
Mùa thi ráng cử ăn canh bí
Chén bát màu tươi dẹp đũa mun

NhàQuê Jan 30, 2017


 Chời ơii chờiiii…!!!

(+_*)

Tướng khuyên Nhất lé với Nhì lùn
Chớ kết thân tình… cấm kỵ… hun
Nếu gặp nên tìm phương né thẳng
Lỡ đeo phải biết cách căng dùn
Thời… trai đã lắm trò chơi nổi
Lúc… xế còn thêm lý sự… cùn
Hiếm thấy kỳ nhân như vậy lắm
Động lòng… thôi để thiếm Mèo…mun
đi hénnnn….

Trúc Giang 31/01/17


 
Nói Với SÔNG QUÊ

Chỉ thèm có mỗi điều đơn giản
Thòng chân xuống rạch nước chảy ngang
Để nghe từng hạt phù sa ghé
Thầm trách bao năm đã bạt ngàn

Vài cánh rong rêu tự thượng vực
Buông mình cùng nước vận rong chơi
Nhấp nhô lượn sóng chìm rồi nổi
Đâu khác chi lần ta xa khơi

Trong đám ô rô khóm cóc kèn
Thanh âm gần gũi ... những chim quen
Xa xa vẳng tiếng kêu bìm bịp
Làm nước lớn ròng buồn lắm nhen

Xắn miếng đất bùn đem phơi nắng
Khi xưa ta tạc thành ngựa xe
Bây giờ nếu lại ngồi chăm chút
Ta sẽ chạm nên chữ S ... hề !

NhàQuê Jan 31, 2017


 THỐI


Lùi quân phải giữ kín mưu cơ
Bắt địch liên miên loạn thế cờ
Dẫu pháo giương nòng đành để đó
Dầu tăng nạp đạn cũng làm lơ
Quan hay cốt yếu cần bình tĩnh
Tướng giỏi càng nên biết đợi chờ
Thuận lợi vùng lên giành áp đảo
Tiền đồ xán lạn đẹp hơn mơ


NhàQuê Feb 13, 2017


 TRÁO


Trăng liềm bị bán nói chi sao
Cả gió chừ nay lắm lái chào
Có lẽ vầng dương đang nóng quá
Cho nên vũ trụ mới chưa hao
Cần tìm .... thứ giả nhiều vô kể
Muốn kiếm đồ gin ... chẳng dễ nào
Nhắc nhở gần xa nên chú trọng
Đừng nghe bọn đó chúng tào lao


NhàQuê Feb 14, 2017


Bài Họa: Ờ…TRÁO

Bác múa lưỡi liềm cản chúng sao
Cho hay trọng pháo cũng … xin chào
Chờ mai có nắng tha hồ hưởng
Để mốt trễ tàu chẳng ngại hao
Chức lớn trên cao luôn đủ cả
Hàm to kế cận kém đâu nào
Thường ngày chuyện kháo quanh đầu chợ
Muốn góp… mà thôi sợ mắc… lao

Bạch Nga 02/03/17


***

Bài Họa Đáp: PHÊ

Thì rằng đáng nhận điểm năm sao *****
Lặp lại là đây ngã mũ chào
Lái cỡ đàng thầy .... hay giống giống
Khều trang thượng đắng ... đúng hao hao
Kỳ nhân ẩn tích coi chừng uổng
Tuyệt khách mai danh lạ thế nào
Ghé chốn văn chương vương cái nghiệp
Còn duy một cách phải theo lao

NhàQuê Mar 02, 2017


 QUI TRÌNH

Nói chạy là dùng tới cặp chân
Ngày nay nghĩa đã khác trăm lần
Thường khi sử dụng toàn môi mép
Lắm lúc nhờ vào cả bản thân
Kiếm chức tìm mua ... : Đồ bả thích
Thăng quan dọ hỏi ... : Thứ ông cần
Coi như mọi chuyện qui trình tất
Cứ vậy tà tà hưởng đặc ân

NhàQuê Feb 23, 2017


Bài Tự Họa: HẦU

Càng nhiều bộ hạ ...: có tay chân ?
Bóp trán ... kỳ hen .... đã mấy lần:
Sách bảo rườm rà hao của cải
Lời bàn phức tạp khổ cho thân
Bày trò nọ đó làm chi thế
Tạo vẻ nầy đây thực chẳng cần
Nước chảy rồi ra đâu cũng tới
Lâu bền hoặc giả ... tự thiên ân

NhàQuê Feb 23, 2017


 
KHI CỨNG KHI MỀM


Bả dặn hôm nay phải nọ kia
E quên vội vã viết vô bìa:
Chừng trưa kiếm chợ mua hàng hạ
Sắp xế tìm quầy vớt kết bia
Chắc sợ ngồi không sanh lắm chuyện
Hay lo rảnh rỗi hóng chầu rìa
Gần kề lễ lộc thôi tuân lịnh
Chứ nếu hồi xưa ... vụ đó khuya

NhàQuê Mar 03, 2017


 



Xe Hiệu TBT Đời 1943


Xe nầy xuất xưởng năm bốn ba
Thì cũng như bao ... cũng phải già
Được cái giàn đồng ...xăng nhớt tốt
Phiền là gặp dốc chậm quá đa

Mỗi năm tuuôn ấp (tune-up) đúng qui trình
Bảo trì sáu tháng ... sửa linh tinh
Phụ tùng ... cơ bản còn xài được
Đề cái ...y ta nổ bình bình

Sắm rồi được chủ rất mực thương
Mỗi bước luôn theo ... mọi nẻo đường
Ai rờ ngắm nghía là có chuyện
Khóa, cốp, alarm kiểm rất thường

Lộn xăng ma giáo phải đại tu
Cả chục năm còn chạy gật gù
Lần kinh nghiệm đó làm bài học
Đúng đồ độc hại ... thứ ruồi bu

Ba chục năm ... từ đó tới nay
Nhiều đời xe mới hiện đại thay
Vì vậy cũng tìm phương nâng cấp
Nên chưa thành đồ cổ trưng bày

Nước sơn bóng loáng thuở ban đầu
Qua bấy thời gian đã sậm màu
Đôi chỗ như đồi mồi lấm chấm
Ậy ! vẻ bề ngoài ... ai quý đâu

Bảng số đã thay những ba lần
Màu vàng, màu đỏ đến màu xanh
Bảng đồng, bảng sắt rồi plastic
Chắc sẽ tới hồi bảng xi -măng

Mới khám phá là liệt số lui
Nên còn chỉ chạy tới mà thôi
Định quành lại rước vài khách muốn
Trèo lên nhúng thử cái xe tui

Tiên liệu chạy còn độ mươi niên
Tính ra cũng đáng với đồng tiền
Trẻ nhỏ đã từng đưa hoặc rước
Sẽ bước xuống đời toại ước riêng

Hai xe kết hợp chuyến du hành
Vượt chặng đường dài qua khó khăn
Móc hậu năm toa đầy hạt vọng
Mơ ngày hoa trái rợp vườn thanh

Mileage tính ra quá xá dài
Mấy vòng trái đất lối chim bay
Xe Tờ Bờ Tờ ** (TBT) ngon thấy ớn
Đừng chê nó cũ: Ô Vờ May (Over Mileage) !!!


NhàQuê Apr 07, 2017


Tờ Bờ Tờ ** Cám ơn chú Tể Phúc về cách đọc tên viết tắt của Nhà Quê TBT cho lú chút le lói


 
Thơ Cười TỦM TỈM

+++++++++++++++

ĐI B

Hồi xưa xứ Bắc nói đi bờ (B)
Phách tán hồn phi mọi xuội lơ
Ở miệt Nam Kỳ thành dễ chịu
Nơi miền Lục Tỉnh tính gọn hơ

*
CHIA CÔNG

Trên cao lãnh đạo lo giành ráo
Phía dưới đàn em mặc sức quơ
Mặc kệ ... thi đua ăn thiệt lẹ
Bù trừ bụng lép lúc đi bờ

NhàQuê Apr23, 2017


 
Thơ Cười TỦM TỈM

++++++++++

Cùng Một Chuyện Thường Ngày Ở Huyện !

ĐỌC & ĐI
.
TRƯỚC

Đọc lại tờ báo vò nhèo
Hô hào thực thi Nghị Quyết
Khi nào đi ... hay bức thiết
Nhớ bỏ túi hờ ....đem theo

NAY

Ngồi bồn men êm quá tuyệt
Cứ thủng thẳn có gấp gì
Mà cũng một công hai việc
Đọc Iphone lại vừa đi ...

NhàQuê Apr 28, 2017



 
Thơ Cười TỦM TỈM

+++++++++++

ĐỪNG VỘI

Ta đang ở thời đại nhiều thứ thiệt tréo ngoe
Gọi là phone thì đơn giản chỉ nói và nghe
Đàng nầy còn có thể xem phim đọc truyện
Làm thơ gởi tin nhắn đến bạn bè

Kêu taxi đặt vé máy bay khách sạn
Bắt ngân hàng trả giùm bill bọng linh tinh
Còn ngàn thứ khác chưa tài nào biết hết
Ráng lên ...đừng đi sớm uổng lắm quý bạn mình !

Chuyện Phong Thần ngày xưa ... giờ đều hóa thật
Lén vào động tiên khó nỗi tìm đường ra
Kẻ gian nay vô xe rồi sẽ không còn lối thoát
Đi chơi nơi nao ... cũng khởi động được xe để ở nhà

Gọi taxi rồi ta có thể nhìn thấy nó
Đang tiến về phía ta còn mấy block đường
Hay mấy phút nữa ...để không cần ra đứng đợi
Đêm nằm gác tay lên trán ... nghĩ về Mù Mịt mà thương

Ngày trước đi đâu ta thường đem theo vài tập bản đồ
Ít nhất toàn liên bang và địa phương nơi muốn tới
Thói quen đó ...mấy con ta hay cười là đã lỗi
Nên ta cũng tập tành lái theo tiện ích GỜ PHỜ SỜ **... (GPS)

Cái rờ rờ quẹt quẹt con cho xài xem ra cũng đỡ
Rất gọn gàng khỏi từ điển khỏi chi chi
Nó là đứa hiện giờ thông minh đó chớ
Chưa biết tương lai còn sẽ những gì ??????

NhàQuê Apr 28, 2017

** GỜ PHỜ SỜ ** : Cám ơn chú tể FUC chỉ cách đọc nầy, nên khi kẹt vận, dùng cách nầy cũng thiểu đa đại tiểu tiện lợi lắm!