Ới... Ai Réo Vậy Kìa...
Thấm thoát mười năm đã... cái vèo
Mấy lần... Ông Vãi rủ đi theo
Lão đây chưa phỉ... còn Tiên... tiếc
Quỷ sứ đành thôi... gác Mái... chèo
Nhưng cuộc rong chơi dần ngắn lại
Mà câu thề ước mãi vương đeo
Chỉ e thuyền khẩm chìm sông tục
Quê cũ khó về... lạc bến neo
.
Lão Te
19.12.18
Lão ấy mười năm vẫn ốm teo
Mặt mày tó ré... tẻo teo tèo
Da dùn gối lỏng đi không vững
Chuyện ấy lão còn đủ sức theo?
.
Họa:
Mười năm mấy chốc đã qua vèo
Tình già không rủ cũng men theo
Ngày xưa quỷ khóc không buông thả
Hiện tại ma chê chẳng gác chèo
Tấm lòng muôn kiếp không phai nhạt
Tình si một thuở vẫn mang đeo
Trái tim chân thật cùng Te lão
Quyết chí tìm về để bỏ neo
.
Khoai Lang Sùng


Lão Te

Hí hí... Nầy Khoai chớ có... teo
Bộ chưa nghe tiếng của anh Tèo
Tay chưn mặt mũi tuy nhăn xấu
Ngọc nữ ... Lang Sùng cũng ước theo
á nha..

.
Khen Khoai
Nghĩ sao nói vậy ghét vòng vèo
Nhớ Lão mười năm bụng quyết theo
Chỉ tại sùng sùng hơi khó ... nuốt
Chứ như ngọt ngọt ắt mê chèo
Thôi ngần mong đợi... ta đền đáp
Sẳn bấy ... chi còn
Khoai hãy đeo
Cảm tấm chân tình qua vạn biến
Vẫn chờ khắc khoãi một bờ neo...
MỪNG CHO KHOAI
(Mò chưn Khoai)
Nghĩ dọn Khoai ra sẽ hết vèo
Sùng thì chớ tiếc ... lận đem theo
Khai trương nhớ gọi thêm giàn trống
Dựng quán nên xa rạp hát chèo
Thuở trước làm quan người đưa đón
Bây giờ dưỡng lão có ai đeo ?
Thôi thì cắc cụp ... qua ngày tháng
Cứ tính như tìm được bến neo
Trật Đường Rầy... Dec 25, 2018
Hichiccc...
Hichiccc...
Khoai bị sùng đeo sắp bỏ... làng
Lòng nào ông nỡ ghẹo Em Lang
Cao lương mới đủ no suốt tháng
Có chức chẳng qua múa tối ngày
Giờ trả ... uy quyền tan... giá tuyết
Chỉ o vần điệu ấm... thơ say
Bến neo sẳn đợi lo gì thiếu
Chưa ... giáp cõi trần chưa muốn... bay
đâu á...
.
Lão Te
ĐƯỢC TIN KLS TÁI XUẤT
ĐƯỢC TIN KLS TÁI XUẤT
*
Hổng dám bàn chi vụ lỡ làng
Càng không đụng đến chuyện Khoai Lang
Sùng hay quắn quíu do nhiều nắng
Chạc hoặc cù đeo tại thiếu ngày
Chủ quán chưng ra đà thấy khoái
Khách hàng liếc phớt đã mê say
Chừng nào mở nữa ... tin cho biết
Sẽ lãnh phần mình ... chẳng chối bay ! (Chịu chơi mà !)
*
Trưởng Ấp Lăn Tay: NhàQuê, Dec 26, 2018
Lên voi xuống chó
Lên voi xuống chó
.
Dù có sùng đeo chẳng chạy làng
Màng chi thế sự cẩu hay lang
Bạc tiền chất ngất vơi vài phút
Danh vọng siêu cao đổ một ngày
Có chức mai kia rồi cách chức
Say quyền mốt nọ trở thành say
Lên voi xuống chó đời là thế
Thủ phận như bình nhẹ cánh bay
Khoai lang sùng
Ờ... hén...
Ờ... hén...
.
Biết Lang chỉ trọng cái ... tâm bình
Danh vọng coi thường... đã án binh
Tịch cốc canh thâu nghiền chữ... đạo
Quán thu chiều luyến dệt thơ... tình
Voi còn ... vang bóng qua năm tháng
Chó vẫn... trung thành giữ... đức tin
Nên chẳng lo gì lên với xuống
Thong dong mà... dạo cõi nhân sinh
ngưỡng mộ... ngưỡng mộ quá điii..
Lão Te
HOA SƯỚT MƯỚT
HOA SƯỚT MƯỚT
(Lời tặng BN)
*
Ngoéo giỏi trêu hay khéo luận bình
Ai mà dính chưởng hết đường binh
Đâu ngờ việc thiện bền công đức
Lúc gặp điều ngay thậm chí tình
Vượt dốc trần gian tràn phấn khởi
Qua miền tục lụy vững niềm tin
Hoa Nhân Ái ấy vô vàn hiếm
Nếu có luân hồi ắt tái sinh
NhàQuê Dec 29, 2018
Tái sinh chi nữa... thôi nhường Thầy
Tái sinh chi nữa... thôi nhường Thầy
Nếu muốn làm Người xuống tiếp đây
Nếm khổ coi mùi xưa có khác
Xem tuồng so thử trước còn hay
Nhớ... giương chánh đạo tâm luôn sáng
Và... diệt tà gian pháp phải dầy
Chứ lão rong chơi giờ đã chán
Hiu hiu làm gió rủ mây bay...
heheee...... cũng lại... rong chơi...


Lão Te
**
CHÂN DUNG
(Bài thơ cuối năm 2018)
Nghiệm lẽ xưa nay đúng bậc Thầy
Đời trần hạnh ngộ quả duyên đây
Thi trường hạ bút bao khen ngợi
Đất thiện di hành nức tiếng hay
Hầu thơ mới thấy tài thơ rộng
Sánh đức càng tôn hạnh đức dầy
Chỉ tiếc Đông-Tây ngàn dặm cách
Chi bằng ước được cánh chim bay
NhàQuê Dec 31, 2018
Thơ Cảm Tác:
Thơ Cảm Tác:
.
Chim Di Trú
Từng tờ lịch hết đếm tương lai
Ta góc quán quen tiễn một ngày
Vừa thấy trưa nầy chim tụ tập
Thành bầy chờ chuyển cánh đêm nay
Lên đường vui nhé hướng phương Nam
Ta vẫy tay chào chúc thuận an
Mùa ấm nhớ về đầy đủ cả
Chờ trông trở lại lượn từng đàn
Ta từ nhiệt đới nhận đây quê
Di trú bay xa mịt lối về
Chim chóc giao mùa còn bỏ xứ
Huống hồ … tự nén nỗi buồn thê
NhàQuê 28-11-08
Vẫn là Quê hương
Chim thuộc đường bay sẽ trở về
Tắm hương sữa mẹ nắng trời quê
Bão giông một thuở hờn ly tán
Khô hạn mấy mùa đói thảm thê
Chắp cánh đâu vì ham cảnh lạ
Xa nhà nào phải chuộng vinh huê
Hồn trong vẫn quyện tình non nước
Đem tiếng hoan ca lấp não nề
Trúc Giang 29.11.08
Sáng đọc thơ hướng ĐƯỜNG LUẬT của TG:
.
(Thể loại LIÊN HOÀN)
.
Vui... vui...
Chủ nhật buồn hiu mưa ướt sân
Lá hoa lạnh lẽo sắc phai dần
Còn đâu nắng sớm pha trong vắt
Tan hết sương mai đọng trắng ngần
Bứơm trốn đâu rồi vườn vắng vẻ
Ong chui mất biệt tiếng im ngân
Thở than mấy vận bay thơ thẩn
Buông xuống hồn ta thấy nhẹ lâng
Lâng lâng cảm hứng bỗng tràn say
Níu áo chiều hôm giữ lấy ngày
Nhốt lại vần vui hương rượu quế
Ngâm hoài điệu nhớ vị trà mai
Không cho mây cuốn mưa buồn nữa
Chẳng để gió lùa lá úa bay
Nhớ nhé bốn mùa... xuân cả đấy
Vườn thơ ... thi sĩ chớ sầu cay.
Cay cay men rượu ...sướng không nào?
Hồn phách phiêu diêu ý rạt rào
Lúc lạc thiên thai tiên... gá nghĩa
Khi lên thượng giới đạo... tiêu dao
Về trần phong nhã không ai sánh
Dạo phố hào hoa thiệt ... đắc đào
Ước được như vầy vui quá nhỉ
Trông người ta dạ cũng nôn nao
Nôn nao cảm giác rượu say nồng
Dưới ánh trăng vàng đêm sáng trong
Hồn trãi mênh mang xây bến mộng
Trí trôi lãng đãng đến non bồng
Chờ người thơ thẩn đôi vần ấm
Đợi giọng ngân nga thấm mấy dòng
Cạn hết chén nầy thêm chén nữa
Bao giờ cho thỏa nỗi hoài mong
Mong hoài khoảnh khắc ngắm trời mây
Về giữa thiên nhiên sống kiếp nầy
Sáng mở bừng ra chim gọi bạn
Nắng lên chan khắp gió ru cây
Hoa thơm bứơm lượn vòng âu yếm
Cỏ mượt ta nằm trông ngất ngây
Ví dụ ...ai kia vai tựa nhỉ
Cõi bồng mình chấp cánh cùng bay
Trúc Giang
.
Kể nữa đi...
Ngồi lắng nghe người kể chuyện xưa
Miệng cười duyên dáng ngắm càng ưa
Say mê quên cả lo che nắng
Khoan khoái cứ ngờ đang... tắm mưa
Kìa giọng du dương pha hóm hĩnh
Nọ lời êm ái kéo cù cưa
Chập chờn mộng... đẹp về đâu đó
Còn chuyện nào hay... chớ có chừa!!!
Chớ có chừa nha... tớ lỡ ghiền
Thiếu lời vui vẻ nhớ như... điên
Không đùa chỉ sợ hồn mau cỗi
Mà giỡn thì e cụ trách phiền
Khều ngoéo đôi câu vừa hỉ hả
Quò què mấy vận đủ lăn nghiêng
Thò tay ai ghét tha hồ...khẻ
Cái tật ... ha... ha thấy... nhập liền!!!!
Trúc Giang
.
Trà thơm độc ẩm...xấu lắm!
Năm mươi xuân ...lẻ đã than...già
Không sợ người ta cười... nhíu da
Mắt trõm còn say mê tửu sắc
Thân ròm sao đắm đuối thu ba
Niềm vui thơ thẩn tìm...khan hiếm
Cái thú lẳng lơ thấy... đại trà
Ngoãnh lại thần tiên ...ừ... chỉ một
Tiếng đồn vang ...tiếu sĩ nhà ta !
Tiếu sĩ nhà ta xấu thiệt nha
Ngâm thơ vinh nguyệt một mình hà
Trà ngon đối ẩm thêm nồng đượm
Rượu ấm cùng say mới đậm đà
Không rũ e người không dám tới
Chẳng mời sợ khách chẳng buồn qua
Vần trêu ý ghẹo cười sao trọn
Lẩm bẩm khác nào chuyện với... ma!
Ma... ghé Lâm môn... đối họa chơi
Đem theo Mai tửu ngon tuyệt vời
Song Linh bác hỡi mau mau đến
Tiểu Trúc chàng ơi lẹ lẹ mời
Thêm cụ Nhà Quê... vui lắm đó
Anh hùng đủ mặt ...thích ghê nơi
Quái chiêu . mạn phép mình ... tung trước
Khều trúng ai đừng có... nín cười!
Nín cười sao được... cứ lăn quay
Men rượu hừng lên thấm mặt mày
Múa bút trêu quan sình ...trướng bụng
Thuận mồm chọc lính bợ... vàng tay
Một ly mắt nhắm lim dim mộng
Ba chén hồn lâng ngất ngưỡng say
Hổn thế ngoài kia vinh nhục lắm
Chỉ còn thanh thản cõi thơ nầy
Nầy... thấm men rồi lại nói nhăng
Tay chân múa máy hùm bà lằng
Chuyện xưa cảm khái buồn rơi lệ
Tích cũ ghen hờn nghiến ...gãy răng
Tuổi trẻ chẳng qua hồn lãng mạn
Người...già sao vẫn tính hung hăng
Để lòng yên tĩnh nghe ...kinh kệ
Mai nhẹ thân phàm mới dễ...thăng !!!!!!
Trúc Giang
Sáng đọc thơ "MÙI" của TG:
(Trong Phụ Nữ Việt/ Các Nhà Thơ Nữ Việt Nam )
.
1- Em Biết Chứ...
Em chỉ sợ... mảnh vườn hoang hiu hắt
Ngày xác xơ đêm phủ kín sương mờ
Còn tìm đâu phảng phất dáng người thơ
Thì thầm kể ước thề ba sinh trước
Em chỉ sợ...tay trần không với được
Ươm niềm vui mà hái quả muộn phiền
Vì hình như ngang trái mãi dành riêng
Phải xa cách... dù tim yêu tha thiết
Em sợ lắm... màu gấm tơ thêu dệt
Sắc hào hoa con bướm lạ đa tình
Dòng thơ buồn tắt lịm ánh bình minh
Và ray rức đêm sâu lời tình tự
Cánh chim bay mịt mù nơi viễn xứ
Chưa nhạt nhoà dấu vết giữa trời mơ
Tiếng yêu thương còn đọng lại hồn thơ
Giờ có muộn... thôi ngàn sau hẹn nữa...
Trúc Giang
.
2- Em biết chứ...
Không thể bắt lòng thôi rung động nữa
Và bảo rằng ngủ yên nhé hồn thơ
Đời khô khan nên cần có mộng mơ
Đủ ấm dịu những ngày đông viễn xứ
Anh thấy không,đất trời đang tình tự
Cây cỏ thì thầm, chim hót bình minh
Con bướm hôn... hoa chúm chím hữu tình
Xuân rất đẹp... điệu vần không đủ dệt
Anh nhả đi,những dòng tơ quan thiết
Chở vui buồn đan một góc trời riêng
Nếu se thêm bao khoắc khoãi muộn phiền
Xuân cất hết.... niềm tin anh sẽ được
Nào ai biết phải chăng muôn kiếp trước
Nợ duyên còn vương vấn mấy vần thơ
Cứ lơ mơ trong cõi mộng xa mờ
Khi vui sướng lúc lạnh lùng hiu hắt...
Trúc Giang
.
3- Em biết chứ...
Ai cũng bận cũng lo toan từng bữa
Sống thảnh thơi nhàn nhã có bao người
Giữa dòng đời mình xuôi ngược mãi thôi
Mấy khoảnh khắc vui vần gieo, bút vẽ
Chẳng vì thế mà hồn thơ lặng lẽ
Vẫn du dương âm điệu đón xuân về
Tô vần thêm thanh thoát nét nghi khuê
Thêu chút nắng cho hồng tươi rạng rỡ
Cũng có thể... thân tằm vương vấn nợ
Cứ dệt hoài sợi có với sợi không
Chẳng làm sao mà nhả hết tơ lòng
Chỉ biết sống vì nhau là hạnh phúc...
Trúc Giang
.
4- Em biết chứ...
Em biết chứ, nên gởi mùa Xuân đến
Xua lạnh lùng để anh ấm đêm đông
Có nàng thơ thủ thỉ chốn thư phòng
Gió chẳng thể len mình qua cửa sổ
Em biết chứ, tim anh dư... nhiều chỗ
Cứ goi thầm những bóng dáng phù du
Cứ lang thang trên khắp đỉnh sương mù
Và khao khát vị hương tình ướt mật
Em biết chứ, anh đa đoan tất bật
Nhưng lẽ nào không cảm nhận xuân sang
Trời phương xa dù chỉ nắng hoe vàng
Em đã gởi cả rừng hoa khoe áo
Em cũng biết trời trong sau cơn bão
Nên sẳn sàng thơ rượu đón xuân về
Đem niềm vui lắp kín nẽo nhiêu khê
Câu xướng hoạ chan hòa bên tri kỹ
Trúc Giang
><><><><><
Thơ Xướng Họa:
.
Chiều cô đơn
Thành phố chiều nay rộn tiếng cười
Lòng ta sầu não quá người ơi
Ba đêm tâm sự sao chưa đủ
Chưa tỏ cho nhau những mộng đời
Thấm thóat mà nay đã cách xa
Hai mươi năm ấy khoảng đời ta
Mắt xưa vẫn giữ màu xanh biếc
Kỹ niệm ngày xưa chẳng nhạt nhòa
Xin chút hương thơm trên mái tóc
Chút nhìn trìu mến buổi chiều xuân
Theo ta lưu lạc chiều xa xứ
Ấm áp tim ta đến vạn lần
Quê xa chiều xuống bên hồ vắng
Thương cánh Thiên Nga chút chập chờn
Ru ngủ hồn ta vào quên lãng
Cho đời lớn mãi nổi cô đơn.
Huỳnh Ngọc Diêu
07.02.03
Bài họa : Chia tay
Em tiễn người đi, tắt nụ cười
Lòng còn thổn thức mãi người ơi
Nghìn đêm tâm sự còn chưa đủ
Còn biết bao nhiêu giấc mộng đời
Chia tay nào không nghe xót xa
Thời gian chẳng đợi chẳng chờ ta
Làm sao giữ mãi màu tươi thắm
Theo vết chim bay đã nhạt nhòa
Một chút thu tàn trên mái tóc
Mắt buồn lạc lỏng giữa chiều xuân
Dõi trông bóng nhạn ngoài viễn xứ
Không biết thu đông đã mấy lần
Phố vẫn vui lòng em hoang vắng
Bóng người đi sương khói chập chờn
Nếu biết được làm sao quên lãng
Có lẽ đời thôi hết cô đơn.
Trúc Giang 07.02.03
Bài dịch : Séparation
Je te dis au revoir en éteignant les sourires
Mon cœur jamais rencontré une telle souffrance
Même en mille nuits, on ne peut pas finir les confidences
Combien de fois encore pour exprimer nos rêves
Aucune séparation dans le vie n’est possible sans tristesse
Le temps ne nous épargne pas avec sa vitesse
Comment peut-on garder la douceur de la vie
Quand les oiseaux du temps nous apportent des soucis
Quelque nuages d’automne tombent sur les cheveux
Un regard errant sur la jeunesse perdue
Mes yeux regardent l’horizon en attendant ton retour
En oubliant que les saisons s’en volent aux alentours
La ville éclate de joie
Mon cœur est désert
Si on sait comment faire pour oublier
La vie serait pas isolée
Huỳnh Ngọc Diêu Mai-2003
TRUYỆN THƠ CỦA TRÚC GIANG
(Viết theo hướng ĐƯỜNG LUẬT LIÊN HOÀN)
.
TƯỢNG ĐÁ KIÊN TRINH
.
Đồng Đăng có Phố Kỳ Lừa
Có nàng Tô Thị có chùa Tam Thanh
1-Mẹ goá con côi
Vò võ xuân qua sống mõi mòn
Mò cua bắt ốc dưỡng nuôi con
Tô Văn sấp sỉ mười năm chẳn
Tô Thị vừa lên tám tuổi tròn
Bình lặng đời qua trong túng khó
Nhẹ nhàng an phận giữa lo toan
Cửa nhà vang tiếng cười con trẻ
Lòng mẹ dịu hòa bớt héo hon
Bạch Nga (Trúc Giang)
2-Trò chơi trẻ thơ
Héo hon thân mẹ chẳng màng chi
Lo nỗi con thơ mệnh hệ gì
Đùa nghịch vô tình anh ném đá
Vui chơi thoả thích bé quên nguy
Trời xui một phút gây thương tích
Người hận ngàn đời để dạ ghi
Lênh láng giữa đầu dòng máu thẩm
Tô Văn sợ quá bỏ em đi
BN
3-Bỏ trốn
Đi mãi đường dài chẳng định phương
May sao Tô thị được người thương
Thuốc thang băng bó cầm ngay máu
Nguy hiểm qua đi thoát nạn ương
Chưa kịp vui mừng con gái khỏe
Lại thêm lo lắng đứa trai cưng
Khắp nơi tìm kiếm nào đâu thấy
Biền biệt tăm hơi?khổ khó lường
BN
4-Tình mẫu tử
Lường được làm sao những rũi may
Trông con mòn mõi hết đêm ngày
Đau thương lòng mẹ thêm tan nát
Vất vả thân con chịu đắng cay
Chồng chất muộân phiền theo nỗi nhớ
Lụn tàn hơi sức đành xuôi tay
Thiêng liêng mẫu tử tình thâm đó
Mãi mãi ngàn đời cao quý thay
BN
5-Cuộc sống mới
Thay đổi từ nay cuộc sống nầy
Bơ vơ thân thích chẳng còn ai
Làm chân sai vặt trong hàng quán
Kiếm bữa cơm no tạm tháng ngày
Xứ Lạng bôn ba theo bước chủ
Trấn Kinh còn lại nỗi quan hoài
Siêng năng chu tất bao nhiêu việc
Dành dụm công lao đợi một mai?
BN
6-Tự lập
Mai sáng bừng lên ý tự cường
Nết na ,xinh đẹp lắm người thương
Một mình mở quán làm nem bán
Đông khách nghe danh đến thưởng tường
Nức tiếng thơm ngon ai cũng thích
Khéo câu chiều chuộng ý càng vương
Hàng Cưa từ đó thêm hưng thịnh
Ai nghĩ tương lai lại bất thường
BN
7-Tuổi xuân
Thường khi mai mối khó siêu lòng
Tuổi đã đôi mươi mộng trắng trong
Đây đó tiếng đồn trang thục nữ
Gần xa hương toả đóa xuân hồng
Bao người đã gặp tình vương vấn
Lắm kẻ mơ thầm chuyện thủy chung
Duyên nợ ba sinh rồi cũng đến
Mà sao hạnh phúc chẳng xuôi dòng
BN
8- Se duyên
Dòng đời đưa đẩy khéo trêu ngươi
Kẻ ở chân mây người cuối trời
Xứ Lạng hồng nhan tình thắm đượm
Cao Bằng viễn khách ý chơi vơi
Keo sơn gắn bó đôi lòng lại
Tơ tóc se bền vạn kiếp trôi
Năm tháng êm đềm xây tổ ấm
Ân tình kết trái mãi xanh tươi
BN
.
9-Vết sẹo ngày thơ
Xanh tươi một cõi thật bình yên
Ngày tháng không vương chút muộn phiền
Ẵm đứa con thơ ngồi tựa cửa
Nhìn người tóc xoã gội bên hiên
Đang vui kể chuyện đời sau trước
Chợt thấy bên đầu vết sẹo nghiêng
Ướm hỏi nguồn cơn sao đến nỗi
Mới hay cớ sự lẫn căn duyên
Bạch Nga
10-Nổi đau thầm lặng
Duyên kiếp sao đành lắm nghiệt oan
Nghe xong lòng quá đỗi bàng hoàng
Niềm đau quá khứ còn vương vất
Hoàn cảnh ngày nay lại bẽ bàng
Em gái hồn nhiên nào nghĩ ngợi
Anh trai tê tái nén lòng than
Ngày đêm tìm cách đi biền biệt
Mong sẽ quên dần chuyện trái ngang
BN
11-Hồi tưởng
Trái ngang phận bạc mãi vương đeo
Nay đó mai đây tựa cánh bèo
Từ buổi thơ ngây đà lận đận
Đến ngày khôn lớn vẫn gieo neo
Thay tên những tưởng thay đời mới
Đổi họ thầm mong đổi kiếp nghèo
Nối nghiệp cha nuôi, tần tảo sống
Ai ngờ dĩ vãng cứ hoài theo
BN
12-Lương tâm
Theo suốt cuộc đời, thật khó yên
Trốn làm sao được nợ oan khiên
Phải đâu ý loạn do người muốn
Chỉ trách tình sai bỡi nghiệp tiền
Xa xót nhìn em lòng quặn thắt
Đớn đau mờ trí dạ sầu miên
Nghĩ suy chẳng biết đâu đường thoát
Một chuyến đi xa khép nỗi niềm
BN
13-Đầu quân
Niềm riêng ấp ủ đợi thời cơ
Gặp lúc non sông có việc chờ
Lẳng lặng đầu quân đăng lính thú
Âm thầm khăn gói biệt người mơ
Dặn dò chu đáo nuôi con trẻ
Khuyên bảo định lường chuyện tóc tơ
Không hẹn ngày mai rồi trở lại
Hỡi ơi, cay đắng mấy ai ngờ?
BN
14-Bàng hoàng
Ai ngờ yên ấm sống bên nhau
Bỗng chốc chia lìa tim thắt đau
Tô thị khóc xa tình liễu trúc
Tô văn chua xót nghĩa trầu cau
Quyết lòng đoạn tuyệt,tìm phương thoát
Cam dạ lỗi nguyền chịu tiếng phao
Hy vọng ngày qua tình sẽ nhạt
Trăm năm không để hận về sau
BN
15- Nỗi lòng người vợ
Sau lúc tiễn đưa tắt lịm lòng
Tim sầu tê tái nỗi chờ mong
Quán buồn lạnh lẽo thưa hàng khách
Nhà trống quạnh hiu thiếu bóng chồng
Ngày bế bồng con lên tháp nguyện
Đêm cầu khẩn phật đến chùa trông
Ba năm rồi lại ba năm nữa
Người vẫn chưa về, tin vắng không
BN
16- Đợi chờ
Không biết người đi quyết đoạn tình
Vẫn nuôi hy vọng để tồn sinh
Thầm mơ lúc cảnh nhà sum họp
Ước nguyện mai non nước thái bình
Khắc khoãi ngày đêm mòn vóc liễu
Đợi chờ năm tháng cạn niềm tin
Cánh chim đã vút trong trời rộng
Dấu vết mịt mờ khói lữa binh
BN
17- Vẹn thủy chung
Binh biến xây thêm vạn nổi sầu
Tin chồng biền biệt đã từ lâu
Ướm lời nhiều kẻ mơ tơ tóc
Nguyện ý riêng nàng quyết đợi nhau
Không quản nhọc nhằn thân cô lẻ
Chỉ lo giữ vẹn nghĩa tình sâu
Chối từ tất cả bao người đến
Thủ tiết đợi chàng chí chẳng nao
BN
18- Bị ép duyên
Chẳng nao lòng sợ thế cường hào
Thương trẻ còn thơ biết tính sao?
Tìm cớ lần hồi mong phép lạ
Nghĩ mưu trì hoãn khấn trời cao
Ngày qua cuộc sống luôn căng thẳng
Đêm đến tâm tư luống nghẹn ngào
Thầm nhũ mai kia chồng trở lại
Tai ương khổ nạn sẽ trôi mau
BN
19- Tuyệt vọng
Mau quá , rồi nay đến hạn kỳ
Hết phương giải thoát ,lệ ai bi
Hồn đau trống vắng không nơi tựa
Tim nát rã rời chẳng thiết chi
Ở lại thân đơn đâu tránh được
Ra đi phận mỏng có yên gì
Ôm con thất thểu lên chùa khấn
Có khổ nào hơn khổ biệt ly
BN
20- Tượng đá kiên trinh
Biệt ly máu lệ cạn khô rồi
Tô Thị ôm con đứng giữa trời
Gió thét mưa gào trôi mộng thắm
Mây giăng chớp giật vỡ tim côi
Bao nhiêu thương nhớ đông thành đá
Đằng đẳng đợi chờ hóa thạch vôi
Một khối tình chung lưu vạn thuở
Ngàn sau nhắc lại vẫn bồi hồi
Bạch Nga (Trúc Giang)