(tặng DIỄN, kỷ niệm thời thầy trò đi buôn)
Mở bịch tôm khô sang keo đựng
Vài con” bất phục” rớt trên bàn
Kể như công thưởng vui vẻ nhận
Răng già trệu trạo ngon hết can
Có dù rớt đất ta cũng lượm
Tiếc chỗ từ xa gởi qua đây
Tôm cá nơi nào mà chẳng có
Thương sao bên đó nhớ bên nầy
Chiêu ngụm trà lài sẳn “đưa cay”
Mới đó thời gian vun vút bay
Nhớ thuở thương hồ thầy đệ tử
Ra vàm ghé bến khắp Miền Tây
Nhóm bếp nửa đêm nấu ấm trà
Lục lạo lon đường mới nhớ ra
Hồi sáng lại quên mua bánh kẹo
Tôm khô thắc ngặt được quá là !
Hồi xưa “tẩu quốc” có vậy đâu
Mắm sống bần chua cũng nuốt nhầu
Ngư ông bày vẽ trà buổi sáng
Tôm khô, chưa chắc dễ “dân giàu”
Nay viết bài thơ như nhắc lại
Miền quê cũng lắm thú ăn chơi
Khô lân chả phụng, chà... cao quá!
Quanh quẩn vườn sông đủ sướng đời
NhàQuê 21-08-08