Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

Điều Đơn Giản

Cầm giấy cho về trời xế bóng
Theo đường Sơn Phú lên Bến Tre
Một mạch cắm đầu đi như chạy
Mấy chục năm rồi nghĩ còn ghê

Rờn rợn sau lưng sợ tiếng kêu
Cây bàng xòe lá đứng buồn hiu
Hiểu kẻ đi ngang rồi đây sẽ
Ngựa trâu một kiếp khổ còn nhiều

Nhớ rõ một lần đi vác mía
Chủ cho một bữa ngon làm sao
Tép rang cơm trắng mơ chưa thấy
Cao lương mỹ vị có hơn nào !?

Bao năm biệt xứ vẫn thèm thuồng
Đọt luộc tập tàng chấm chao tương
Rau diệu canh dền chan lúp lúp
Mỗi lần nghe nhắc chuyện quê hương

Thời khổ nhiều nơi lếch thếch qua
Giờ đây mương ruộng đã lên nhà
Đồng chua nước mặn nay phố chợ
Không biết nên mừng hay xót xa

Bằng cả lòng thành cầu đơn giản
Quê hương nghèo khổ được chuyển mình
Mở cửa đón ngày người thanh thản
Đêm nằm thẳng giấc tới bình minh

NhàQuê Sep 17, 2008