Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Nghĩ Về

Từ nay tới đó chỉ vài tuần
Tuyết muộn hè nhau biến khỏi sân
Ngập lối hàng cây tranh nhú búp
Đầy đường lớp cỏ ướm vươn thân
Quê xưa Tết hết từ lâu lắm
Xứ cũ Năm đi được ít phần
Lạ quá trong lòng bao cảm nghĩ
Khi trời đã chuyển tiết vào Xuân

Tuyết muộn hè nhau biến khỏi sân
Ra đi có chút dấu còn hằn
Như vừa dứt hột cơn mưa vội
Tựa mới tràn bờ đợt sóng dâng
Bất chợt thầm thương thân phận cỏ
Bồi hồi tưởng nghĩ kiếp phù vân
Trăm năm mới đó chừng như đã
Họp mặt chia tay cũng lắm lần

Ngập lối hàng cây tranh nhú búp
Mùa vui đến thật đó rồi sao
Trông vời xứ cũ chùn tâm trí
Nhớ quá quê xưa nước mắt trào
Chớ phải xuân tươi gây thổn thức
Không là tiết mới dậy xôn xao
Thâm sâu tự cõi thiêng liêng Những
Chực dậy tràn tuôn rất rạt rào


Đầy đường lớp cỏ ướm vươn thân
Nước biếc non xanh góp tạo phần
Đất nước cưu mang chia sướng khổ
Con người sẻ gánh sớt ân cần
Tìm quên hội nhập truân chuyên mới
Gác bỏ riêng tư thích ứng dần
Lớp trước xây cầu đâu quản ngại
Đàn con tiến bước chẳng phân vân

Quê xưa Tết hết từ lâu lắm
Cuộc sống đua chen lại bắt đầu
Chạy gạo hằng ngày rời rạc xác
Lo ăn bữa bữa phạc phờ râu
Quê hương gấm vóc hình như chỉ
Biển bạc rừng vàng mới chớm câu
Thử hỏi cùng chung giòng máu thắm
Mà sao kẻ đói kẻ giàu mau

Xứ cũ Năm đi được ít phần
Mùa màng vẫn vậy thiếu tro phân
Mua đen bán đỏ tung hoành khắp
Nhất thế nhì thân ngoại bất cần
Hất cẳng tranh giành vai bị gậy
Vồ ngai kiếm chác chức no thân
Mai kia mốt nọ tan hoang hết
Cúi mặt Mẹ chung hổ mấy ngần


Lạ quá trong lòng bao cảm nghĩ
Xa quê biền biệt đã bao năm
Chừng như liệm kín bao nhung nhớ
Cứ ngỡ vùi chôn những khuất thầm
Tưởng vậy dường như nào phải vậy
Tin nhiều đến lúc vỡ hờn căm
Thời trai trả đủ lời sông núi
Ngẫm trách quyền uy gióng hướng lầm

Khi trời đã chuyển tiết vào Xuân
Có nghĩa niềm vui xích lại gần
Lớp trẻ hân hoan chưng diện mới
Làng già hỉ hả viếng người thân
Ô hay tạo hóa dày công tạo
Khéo nhỉ nhân quần vẽ nét tân
Lúc chán nhìn quanh sao phát bực
Chừng khi ngẫm nghĩ quả hồng ân

NhàQuê July 31. 2007