Thứ Ba, 17 tháng 8, 2010

Nhẹ Thênh

Gió phất nhẹ lung lay làn tuyết
Liên tưởng mùa gòn trắng bay bay
Những trái khô còn chờ đủ lứa
Nắng lên cao trong vắt một ngày

Đêm nằm mơ thấy mình chim cá
Quạt cánh tay bơi giữa không trung
Cầu vắt ngang nước ngầu chảy xiết
Cả hai bên xe cộ đều ngừng

Có mấy đoạn chân trần chạy bộ
Khoảng là xa chưa mệt chút nào
Hai chiều đường từ quê ra tỉnh
Dường thoi đưa sao dễ làm sao

Bỗng thấy mình từ xa về lại
Quê hương xưa lạ đến không ngờ
Hỏi đây đó không ai chỉ lối
Những khó khăn đầy dẫy chực chờ

Cuối ngõ cụt hồ gần tuyệt vọng
Như có ai xô té từ cao
Ngã hụt hẵng giật mình thức giấc
Nhẹ bông gòn ra khỏi chiêm bao

NhàQuê Feb 16, 2009