Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

Tâm Sự Gã Kéo Màn

Bạn tui lập gánh diễn trò
Mến mộ hứa ẩu chung lo
Hỏi rằng biết ca chút chút
Trớt he vụ hát với hò

Bạn thương cho đi rao bảng
Tối về giữ chân kéo màn
Tuồng tích nghe hoài nên thuộc
Đào kép vai vế lớp lang

Màn nhung coi vậy nặng oằn
Sức trai chạy tét vài lần
Huống hồ tui giờ lụm cụm
Giữa màn và sức sao cân

Đêm nào cũng làm khán giả
Vỗ tay dù chút cò mồi
Diễn viên gà nhà chịu quá
Phần mình thấm mệt bở hơi

Bầu gánh thầy tuồng vui thú
Mình tui nhắc lớp kéo màn
Người ngoài tưởng tui lên sếp
Cơm nhà lo việc tào khang

Trước khi chuyển qua lớp mới
Mấy người đòi lên giúp vui
Hát cương bà con méo mặt
Ối trời sao khổ thân tui

Hoảng hồn kéo màn cái rụp
Vấp váp đá nhầm người ca
Chân đau tay thêm ê mỏi
Lại còn bị chửi má ba

Má tui sinh thời ít học
Dạy tui êm nhẹ ca dao
Rọi soi lòng người tục ngữ
Đãi nhau đồng loại đồng bào

Người chê là thầy ta đó
Dạy mình thêm bài học khôn
Kính Người lời thiêng tui nhớ
Dằn lòng nhắm mắt qua luôn

Tuồng tích đang lúc xôm trò
Phận việc nào ai nấy lo
Xả hơi ra ngoài một chút
Nhờ vã sau trước dặn dò


Thăm cháu thăm con nhớ quá
Màn nhung xin vắng ít ngày
Lắng tai mà lòng nơm nớp
Chân đi hồn xẻ làm hai

Tử vi tui cung Thiên Phủ
Lẽ ra sung sướng như Tiên
Bởi tâm còn thương dĩ vãng
Việc làng ôm đồm việc riêng


Khi rảnh tập ca vài đoạn
Tui nghe còn chán nữa là
Cơm thiu bốc mùi ngây ngấy
Giữa hương dị thảo kỳ hoa

Dù sao cám ơn đoàn hát
Được gần nghệ thuật văn chương
Thâm sâu tui hằng hoài vọng
Cầm dây ròng rọc khiêm nhường

Nhiều lần tính đường giải nghệ
Khấn Tổ xin keo đàng hoàng
Trải lòng xin Người chứng giám
Lòng thành, tui, gã kéo màn

NhàQuê 2007