Nỗi Buồn Gieo Hạt
Gánh "việc trời ơi" bỏ phế nhà
Quay về ngó lại... bãi tha ma
Sân ngoài vắng bước chân lai vãng
Ngỏ trước đìu hiu bóng lại qua
Trống mõ khua vang hồi tiếng vọng
Chuông chày réo gọi tịt ngân xa
Đêm ngày gõ cửa truyền rao khắp
Gánh "việc trời ơi" bỏ phế nhà!
NhàQuê
Gởi Bạn
Riêng tặng GiặcLáy BTK & GiặcLái TTN
Giặc Lái Ba Tri nữa được hai
Giam rừng Thạnh Phú cuốc trồng khoai
Dăm tay xúm nhổ toàn là chạc
Giở cẳng cùng xem rặc điếu cầy
Sống sót thời may giờ nhớ lại
Cơ tàn thọ nhục kiếp nào phai
Đời người ngắn hạn vùi bao hận
Mấy chục năm dài "xếp cánh" bay
NhàQuê
XXXXX
Thơ Vui
Bài Xướng: Bến Tre thi quán
( thân tặng NhàQuê và Trúc Giang)
Hôm qua viếng sít Bến Tre
Tưởng đâu xa lạ ai dè thân quen
Nhà Quê đánh trống thổi kèn
Gồng mình thủ trại đáng khen thật mà
Thơ tình vần điệu thướt tha
Thơ buồn nước mắt trào ra hai hàng
Thơ vui chọc lét cười vang
Thi tài tuyệt cú Trúc Giang đây nầy
Lắm người ái mộ trồng cây ...
Hóa thành cổ thụ đứng đầy ngoài sân
Biết bao mặc khách tao nhân
Đan mơ dệt mộng cũng ngần ấy thôi
Mê thơ lúc đứng khi ngồi
Ưa vần tiếu ngạo xướng rồi họa chơi
Lâm Tiểu Trúc
Bài Họa: Thơ tếu chơi
Mỗi lần đến viếng vườn Tre
Là nghe tiếng gọi đâu dè rất quen
Thì ra Chủ soái trống kèn
Nhà Quê thủ trại, thầm khen đó mà
Với người cộng tác thướt tha
Kim Ngân, Trúc Bạch dàn ra hai hàng
Thơ tài tiếng mãi ngân vang
Cả vùng thơ mộng trường giang dậy nầy
Ai người mến mộ trồng cây ?
Thì mau xếp hạng chờ đầy trong sân
Khi nào đủ khách thi nhân
Đợi ông Chủ soái trao ngần bấy thôi
Người vui thỏa mộng đứng ngồi
Còn người chờ xướng họa rồi,…tiếu chơi
Gia Linh
Bài Họa: Chào nhà thơ Bến Tre
Thường vào viếng quán Bến Tre
Ban đầu không biết đâu dè người quen
Cùng là quê quán trống kèn
Nhà Quê chủ sự đáng khen đó mà
Vần mơ vần mộng thiết tha
Chúc chào thi hữu khêu ra ít hàng
Câu thơ vui vẻ dội vang
So dây phím nhả Trúc Giang nhứt nầy
Ai người ước vọng trồng cây
Thì mau trồng trước kẻo đầy ngợp sân
Thật nhiều sít quép thi nhân
Cứ vui đây đó chỉ ngần vậy thôi
Thú thơ rảnh rỗi thì ngồi
Uống trà đề máy ấm rồi họa chơi
Xuân Linh
Bài Họa: Hân Hạnh
Ngày ngày lên web Bến Tre
Nhìn sơ khách viếng nào dè quá quen
Phải chi có được đội kèn
Dàn chào bởi khách gởi khen nức mà!
Bến Tre hiếu khách thiết tha
Mỗi lần chào hỏi viết ra đôi hàng
Mong còn ghi chút âm vang
Trong lòng khách viếng Trúc Giang lần nầy
Rảnh khi mời ghé ươm cây
Vườn thơ đất rộng vuông đầy một sân
Phần riêng cho quý thi nhân
Góp hương thơm nức mong ngần vậy thôi
NhàQuê trông khách đứng ngồi
Đến cùng thả bước, đến rồi vui chơi
NhàQuê
Bài Họa: Thôi mà...
Tiểu Lâm vừa ghé Bến Tre
Chủ nhà thất lễ... đâu dè khách quen
Lưa thưa mấy buội cóc kèn
Ngó qua thì ngó... vờ khen chi mà !
Làm ơn...Tiếu sĩ ... xin tha
Ghẹo hoài thiên hạ chạy ra ...xếp hàng
Tiếng chì tiếng bấc đồn vang
Người cười toe toét... Trúc Giang khổ nầy !
Biết rồi...bậu tếu một cây
Chiều chiều tri kỹ họp đầy trước sân
Rượu say... bỗng hoá ...kỳ nhân
Niềm vui đời ước đẹp ngần đó thôi
Còn ta một góc lặng ngồi
Âm hòa điệu xướng nghe rồi cười chơi
Bạch Nga
Chào mừng Tứ linh
Tứ Linh thăm quán Bến tre
Phượng rồng ghé lại phải dè làm quen
Ngược xuôi ôm trống ôm kèn
Nhà Quê lãnh nợ đáng khen lắm mà!
Cô nàng yểu điệu thướt tha
Thơ thì một bụng xuất ra cả hàng
Khi vui quậy phá cười vang
Lúc buồn than thở Trúc Giang chốn nầy
Dễ thương nỗi tiếng một cây
Qua cầu đã thấy đứng đầy cả sân
Bỏ qua chuyện của thế nhân
Chỉ mê họa vận có ngần ấy thôi
Góc riêng chỉ thích im ngồi
Một mình lặng lẽ khóc rồi cười chơi
ntkh
XXXXX
Bài Xướng: Tháng Tư đen buồn
Ta mất quê hương mấy chục năm
Nhớ ngày bỏ xứ khóc âm thầm
Trùng khơi nào xóa tình non nước
Núi thẳm khôn ngăn nỗi hận căm
Từ đó xứ người thân tủi nhục
Bấy giờ đất nước cảnh mù tăm
Còn đâu một thuở thanh bình cũ
Chỉ thấy vọng lên tiếng thét gầm.
Nguyên Trần
Toronto April 06, 2007
Bài Họa: Thời gian
(Họa bài Tháng Tư đen buồn của Nguyên Trần)
Làng xưa xa cách đã nhiều năm
Tình nghĩa còn vương đậm nét thầm
Ngàn dặm mang theo bầu quyến luyến
Một phương ngăn chận khối hờn căm
Đi qua đất khách thêm buồn tẻ
Nghĩ tưởng quê nhà lại vắng tăm
Nhớ đến thuở nào vui hợp mặt
Giờ đầy thơ ý sóng xô gầm
Xuân Linh
Bài Họa: Nỗi buồn xa xứ
(Họa bài Tháng Tư đen buồn của Nguyên Trần)
Ly biệt quê nhà suốt mấy năm
Giấu bao đau khổ với thương thầm
Làm sao quên được hồn sông núi
Không thể hết dần dạ xót căm
Một buổi nhủ khuyên người dạn gió
Bao lần ươm ướp chiếc hương tăm
Để lòng vẫn mãi khơi niềm nhớ
Khi giữa trời xa tiếng sét gầm
Gia Linh
Bài Họa: Buồn nhớ quê hương
(họa bài Tháng tư đen buồn-Nguyên Trần)
Hoài hương mộng ủ đã bao năm
Viễn xứ tình quê nguyện ước thầm
Ðất Việt an cư nhiều phúc thịnh
Trời Nam dịu lắng bớt hờn căm
Mơ về lối cũ đường xa thẳm
Nhớ đến người xưa dáng biệt tăm
Vật cảnh phù du màu sắc đổi
Tan trong biển sóng tiếng vang gầm
Lam Vân
Bài Họa: NỔI ĐAU CHIÊM THÀNH
Hoạ bài Tháng Tư Đen Buồn của nhà thơ Nguyễn Trần
Tặng người bạn gái cùng chung cảnh ngô Chế Ngọc Lụa
Đồ Bàn đâu nữa Chế Mân ?
Tháp Chàm ngơ ngác Huyền Trân đi rồi ?
Triều đại qua rồi bao tháng năm
Chiêm Thành uất nghẹn nỗi đau thầm
Chế Triều vết tích tàn hoang phế
Đại Việt gieo niềm oán hận căm
Nước mất Chiêm Dân ôm hận tủi
Nhà tan Thành qúach biệt mù tăm
Đêm nằm đất khách nghe mùa chuyển
Lắng đợi trời xa tiếng sấm gầm
Nguyẽn Tấn Bi
Bài Họa: Buồn viễn xứ
Dõi về đất Mẹ đã bao năm
Ôm ấp niềm riêng gối mộng thầm
Bỏ lại trường xưa ôm dạ tủi
Rời xa bạn cũ nén hồn căm
Quê người gió lạnh khơi cay đắng
Xứ lạ mây ngàn phủ tối tăm
Hãy nhắn dùm tôi muôn tiếng vọng
Phát theo mực bút gọi thơ gầm
Mỹ Linh 13/04/2007
Bài Họa: Niềm Đau
Sa cơ cũi rọ đã nhiều năm
Nuốt hận rừng xưa nhớ khóc thầm
Điện quất mồi treo, khô cạn nước
Chuồng kiên thép bủa, lạnh căm căm
Bày trò dạy xiếc hầu lăng nhục
Diễn xuất thay tuồng định xóa tăm
Mặc họ, sao quên rừng núi cũ
Im hơi, đợi dịp cất lên gầm
NhàQuê
Bài Họa: Vết thương hằn
Họa bài Tháng tư đen buồn của Nguyên Trần
Ly tan lòng hận mãi bao năm
Vết cứa còn đau lệ nhỏ thầm
Kẻ ở quê nhà đong nỗi nhớ
Người sang xứ lạ nén buồn căm
Cùng mơ gió đuổi mây u ám
Luôn ước nắng lùa đêm tối tăm
Trả lại trời trong vui hội mở
Tiếng cười cao vỡ át mưa gầm
Bach Nga 14.4.07
Bài Họa: BÓNG QUÊ XƯA
Xa xứ lâu rồi trải tháng năm,
Ngày về quê cũ ước mơ thầm.
Mong tìm nắng hạ trăng ngời sáng,
Quên bớt trời đông tuyết lạnh căm.
Chạnh nghĩ “dân giàu”, còn ảo ảnh,
Chợt buồn “nước mạnh”, vẫn mù tăm.
Chiều nay ra biển khơi niềm nhớ,
Sao chỉ âm vang tiếng sóng gầm ?
Thân kính,
Man Ho
XXXXX
Thơ Tự Do
Chương Một
Nơi sống gởi ngày dài đông đá
Đôi tháng hè nắng lửa cháy da
Thu gió cuốn lá vàng hổn loạn
Xuân chỉ tuần búp nở thành hoa
Trời trong xanh nơi nầy có khác
Không vút cao thăm thẳm như là…
Con sông chảy hình hài giận dữ
Đổ ra khơi biển xẩm ngoài xa
Thức ăn uống chứa toàn kiêng cử
Tô canh rau phải đợi tới mùa
Bỗng vụt nhớ hàng rào trái tím
Rình phết lên má đỏ đẹp chưa!
Tay quẹt lia mỉm cười không giận
Có ghét lung cũng chẳng làm gì
Bởi nếu vắng lấy ai mà liếc
Tới một ngày mất biệt là khi …
Đêm ngủ rừng thường hay nhớ vụng
Có biết đâu rồi chút nửa đây
Đạn bắn vãi có phần của nhỏ
Ghim thù chi vào tận tim nầy
Vạt sành vang bài ca yên tịnh
Suốt đêm nay chẳng có gì lo
Côn trùng xanh mạ non báo hiệu
Giữa đêm đen chân bước lần mò
May mắn quá giữa vòng tên đạn
Cả hai xưa tì vết trở về
Ngày gặp lại nói cười rất lạ
Tù trả xong đời vẫn não nề
Mỗi bước xa cố hương gần lại
Đứng hiền từ cạnh trái tim ta
Vẫn bao dung tấm lòng biển cả
Ánh mắt nhìn dịu mát thứ tha
Ánh mắt nói bao nhiêu trìu mến
Giữ vẹn nguyên chẳng chút hao hư
Một ngày mới trùng tu vườn cũ
Hoa tình người búp lại, dường như…
Từng nụ nở kết đan muôn sắc
Triệu hoa xinh tô điểm quê hương
Ngửa trời xanh cười khan thích chí
Bài học đầu chương một yêu thương
NhàQuê
XXXXX
Bài Xướng: ĐỜI THÊM ĐẸP
Hãy hượm, đừng quá lo
Hãy nhàn tản ngâm thơ
Bởi vì đời thêm đẹp
Khi ta có thì giờ…
Hãy ngưng việc bề bộn
Quên thời gian đang đi
Để hưởng điều diệu kỳ
Trước khi đời tàn tạ
Mọi sự đều bị xóa
Hãy say hương nồng, hoa thắm
Hãy đón hạnh phúc vào sâu tâm khảm
Hãy nghe gió rì rào
Rằng giấc mơ qua mau
Hãy hượm, hãy ngừng tay
Hãy thư thả phút giây
Bởi vì đời thêm đẹp
Khi thời gian như mây…
Thong thả bay
Dành thì giờ tha thiết
Với đời vui như Tết
Hãy ôm ấp mùa xuân
Bởi cuộc vui sẽ hết
Hãy nhìn lên trời xanh
Đón ánh nắng bình minh
Một ngày mới đang đến
Và tình yêu chờ anh
Hãy để dành thời gian
Mà nghe gió lang thang
Thì thào lời nhắn nhũ
Rằng giấc mơ chóng tàn
Vâng, cuộc đời thêm đẹp
Khi ta có thời gian
Phùng Văn Hạnh
Bài Họa: Đời vẫn đẹp
(Họa bài Đời thêm đẹp của TH Phùng Văn Hạnh)
Chim vui hót líu lo
Ta rảnh rỗi làm thơ
Cho đời thêm tươi đẹp
Mỗi khi có thời giờ
Nghỉ ngơi khi mệt mỏi
Từ từ thả bộ đi
Thu sức khoẻ thường kỳ
Cho người không tàn tạ
Thân nhức đều bôi xóa
Nhìn cảnh thiên nhiên tươi thắm
Đem an lành khắp tận cùng tâm khảm
Cành lá chạm rạt rào
Ngọn gió lướt qua mau
Nhìn cảnh vội dừng tay
Tìm thư thái vài giây
Tranh đời thêm sáng đẹp
Đứng dõi theo ngàn mây
Thong thả bay…
Ấm êm luôn cần thiết
Tô đời vui như Tết
Tóc sương, hồn vẫn xuân
Tới khi mộng mình hết
Ngước nhìn khoảng cao xanh
Mặt trời cũng chứng minh
Rằng mỗi ngày rọi đến
Tình yêu đang chờ anh
Hãy thử đếm thời gian
Vẫn thì thầm thênh thang
Hoa lòng thường tự nhủ
Bao xuân mới héo tàn?
Kìa ! đời mãi thấm đẹp
Vui vẻ với thời gian
Đặng Xuân Linh
Bài Họa: Nhịp sống
(Họa bài Đời thêm đẹp của TH Phùng Văn Hạnh)
Đông tàn tan nỗi lo
Xuân ấm dệt vần thơ
Ngắm nhìn phong cảnh đẹp
Như chưa thấy bao giờ
Một sáng vầng dương rạng
Nhẹ nhàng chân bước đi
Trước cảnh sắc thanh kỳ
Không cành hoa tàn tạ
Những điệu buồn bôi xóa
Ôi! chan hòa cùng sắc thắm
Ngọt lịm vành môi, tận cùng tâm khảm
Nguồn sóng cảm rạt rào
Ngàn điệp khúc trôi mau
Vần thơ cứ liền tay
Từng phút với từng giây
Liên hoàn theo điệu nhớ
Nhẹ thoảng như áng mây
Lờ lững bay
Niềm vui đầy thắm thiết
Những ngày chờ đón Tết
Trong nắng ấm mùa Xuân
Không bao giờ sẽ hết
Chim hót trên cành xanh
Đem ánh sáng bình minh
Chan hòa trong cuộc sống
Vào mộng tưởng đời anh
Hãy níu giữ thời gian
Đừng để hồn lang thang
Mau dành cho cuộc sống
Không đợi giấc mơ tàn
Cuộc đời luôn mãi đẹp
Khi biết giữ thời gian
Gia Linh
Bài Họa: Đời Luôn Đẹp
Buồn gần chẳng xa lo
Loạn thế luyện văn thơ
Bình thời trau võ nghiệp
Lời nghe tự thuở giờ
Đường đời tuy vất va?
Gắng bước ta cùng đi
Nỗ lực phải trường kỳ
Dù ngoại hình tàn ta .
(Vì thời gian bôi xóa/ tàn phá)
Vì tương lai tươi thắm
Khắc ghi trong tâm khảm
Nhìn lớp trẻ rạt rào
Như mạ lớn thật mau
Hãy cùng tay trong tay
Từng phút lại từng giây
Điểm tô đời thêm đẹp
Xua đi những bóng mây
(Lưng trời đang bay bay)
Tình người nếu thắm thiết
Tình đời sẽ như tết
Mỗi ngày mỗi mùa xuân
Và cuộc vui chẳng hết
Nhìn lộc non xanh xanh
Qua mùa đông u minh
Đón mừng nắng xuân đến
Tươi tắn và tinh anh
Mới thấy là không gian
Thời gian quá thênh thang
Lớp sau dồn lớp trước
Ngày xuân chẳng héo tàn
Nhìn đời luôn tươi đẹp
Nguồn vui cõi thế gian
Bùi Tiến
Bài Họa: Ðẹp ý thơ
(hoạ bài Ðời thêm đẹp –Phùng Văn Hạnh)
Quên đi nỗi âu lo
Nhập làng xướng họa thơ
Kết vần gieo vận đẹp
Thoải mái mấy canh giờ
Cuộc đời vần xoay mãi
Ðã đến rồi sẽ đi
Qua hết một chu kỳ
Tiễn nhau lời từ tạ
Vết hằn chưa bôi xóa
Mơ nồng say mộng thắm
Cuộn tròn trong tâm khảm
Tình chân chẳng đón rào
Mặc thời gian trôi mau
Hạnh phúc trong tầm tay
Tận hưởng những phút giây
Cùng nhau vào cõi mộng
Vượt khỏi chín tầng mây ...
Hồn lâng bay
Gắng tu bồi kiến thiết
Lòng đăng quang ngày tết
Hoa rực rở vườn xuân
Nụ mầm chưa nở hết
Một khoảng trời trong xanh
Giọt nắng ấm bình minh
Sáng soi niềm hy vọng
Qua ánh mắt tinh anh
Nhàn du chốn nhân gian
Từng bước lối thênh thang
Tâm hồn vui bình dị
Mộng ước chẳng phai tàn
Vần thơ gieo ý đẹp
Thông điệp vượt thời gian
Lam Vân
Bài Họa: Ơn Đời
Xoa tay quẳng gánh lo
Thênh thang điệu vần thơ
Chữ nhàn tô nét đẹp
Ước mơ tự bấy giờ
Rượu thuốc ngâm còn bộn
Khề khà một ly đi
Mồi nhắm chẳng cầu kỳ
Lộc này xin đa tạ
Ví mai đây đời xóa
Tất cả đều chìm sâu
Lướt nhanh như gió thoảng
Kiếp người vụt qua mau
Từ lúc ấy xuôi tay
Giữa hai bờ phút giây
Đi về nơi tuyệt đẹp
Chập chùng những mây bay
Có dù đầy tha thiết
Có lúc vui dường Tết
Có thuở đẹp như Xuân
Có đó rồi cũng hết
Ngồi ngắm những chồi xanh
Sương đọng buổi bình minh
Chờ một ngày mới đến
Khoe từng nét tinh anh
Một lần giữa thế gian
Có những lúc lầm than
Nói với lòng, tự nhủ
Duỡng măng mọc, tre tàn
Lạc quan nhìn đời đẹp
Tạ ơn dầy nhân gian
NhàQuê
Bài Họa: Đời Vẫn Đẹp
Thấp thập vẫn còn lo
Lo trọn nghĩa tình thơ
Cho đời thêm tươi đẹp
Chẳng cần biết ngày giờ ..
Đời, bao nhiêu bề bộn
Năm tháng dần qua đi
Chốn cũ đến kinh kỳ
Giờ, cũng xin từ tạ ...
Bởi thân tàn, sức xóa .
Ước mơ xuân về, nụ thắm
Bướm hoa vờn lượn thơm ngát hương nồng
Chim ríu rít quanh rào
Mộng đẹp sớm về mau .
Mỉm cười, tay trong tay
Tim hòa nhịp từng giây
Ôi ! đời bao mộng đẹp
Ngây ngất chín tầng mây
Hồn nhẹ bay ...
Tình yêu tròn thắm thiết
cười vang như pháo tết
rộn rịp đón mừng xuân
Tháng ngày vui chưa hết.
Xuân về cành lá xanh
Rạng rỡ ánh bình minh
Niềm vui nào mới đến
Cho thắm đượm tình Anh .
Tình thơ vượt không gian
Qua ngàn mây thênh thang
Gởi bao lời ân ái
Theo chút nắng chiều tàn.
Ôi ! đời bao mộng đẹp
Ta - còn giữa trần gian .
Nguyên Hà
Thơ Nguyễn tấn Bi
Bài Họa: NẾU CÒN CÓ THỜI GIAN
Hoạ bài Đời thêm Đẹp của nhà Thơ Phùng Văn Hạnh
Không có gì để lo
Ngày ngày vài câu thơ
Cho dù đời vẫn đẹp
Còn đâu nữa thi giơ !
Đã một thời đầy hoa thắm
Chuyện buồn vui vùi sâu tâm khãm
Giữa cơn gió rì rào
Ôi cuộc đời…qua mau
Nhiều khi muốn ngừng tay
Tiếc từng phút từng giây
Cuộc đời, cơn gió thoảng
Vội vàng bay…
Đâu còn gì tha thiết
Bao lần quay lưng Tết
Dù trời Đông hay Xuân
Sớm muộn gì củng hết
Nhiều khi nhìn trời xanh
Hoàng hôn theo bình minh
Ngày lại ngày tiếp nối
Xin đừng ai nhớ anh
Đã không còn thời gian
Đời sao mãi lang thang
Tiếng lòng vang nức nở
Khi cuộc đời lịm tàn
Mai dù đời có đẹp
Đâu còn nữa, thòi gian !!!
Nguyễn Tấn Bi
Bài Họa: Mãi…
Họa bài Đời thêm đẹp của PVH
Ta vứt hết buồn lo
Ngày thức dậy ươm thơ
Đêm trăng chờ mộng đẹp
Yêu như chưa bao giờ...
Đường quanh co trắc trở
Chân cứ đi...cứ đi
Cuộc sống vốn lạ kỳ
Vô vàn ta cảm tạ
Nào phai...nào nhạt xóa
Giữ góc trời mơ thắm
Tim dấu yêu hằn khảm
Đêm sóng vỗ rạt rào
Thuyền ghé bến xuân mau
Môi ngọt ấm vòng tay
Đất trời tan phút giây
Trăng ánh ngời rất dẹp
Hồn gió quyện theo mây
Quấn quýt bay...
Tựa bên đời thân thiết
Quanh năm ngày như tết
Bốn tiết mãi mùa xuân
Dài không bao giờ hết
Hạnh phúc vẫn biếc xanh
Như chim hót bình minh
Tựa dương quang tràn đến
Toả khắp ... em và anh
Dù gjạt nẽo trần gian
Dù sống kiếp lang thang
Lòng ta luôn thầm nhủ
Hoa tình yêu không tàn
Ngát hương và sáng đẹp
Bàng bạc cõi nhân gian…
Bach Nga 07.4.06
Bài Họa: Xuân hạnh phúc
Xuân về lấp nỗi lo
Dìu nắng ấm vào thơ
Hàng cây lay cành vẩy
Như đứng đợi từng giờ
Hoa lá kia ngúng nguẩy
Đỏ vàng tím vươn đi
Sắc thắm đến lạ kỳ
Điểm trang đời cảm tạ
(Buồn tẻ chừng đã xoá)
Làn nắng nồng hương thắm
Dọn đàng khoe sắc khảm
Phấn khởi gió rào rào
Vui vờn cảnh thật mau
Nắn nót chữ thêu tay
Hoà nhịp điệu từng giây
Theo hồn thơ bảng lảng
Quyện thẩn thờ trong mây
Hùa nhau bay ....
Tia nắng đuà tha thiết
Vạch lối đi vào Tết
Chiêm ngưỡng mãi trời xuân
Ngất ngây nào chẳng hết
Mơn mởn đám cỏ xanh
Mĩm cười đón bình minh
Khoé thu ba gợn sóng
Song hành mãi cùng anh
Như lạc bước trần gian
Nhẹ gót cõi thênh thang
Dịu dàng đôi nhịp thở
Quấn quít đến hơi tàn
Lùa dòng thơ hạnh phúc
Thả hồn vào không gian
Mỹ Linh
08/04/2007
XXXXX
Thơ Vui
Bài Xướng: Xướng
Soái Tướng điều quân dưới trướng tuân
Xoay vòng tới lượt kíp ra quân
Đi đầu bảy lính bằng bằng trắc
Bọc chót năm quan xếp tự tuần
Một, Tám hàng ngang y kiểu cách
Hai ba… tiếp nối… cặp như khằng
Tiên phuông kiểm lính rồi xung trận
Nhớ đếm năm mươi sáu chẳn “thằng”
NhàQuê
Họa
Thằng nằm nhóm đứng đợi xung phong
Một lượt tuôn ra ví giáp vòng
Nhắm hướng di quân nà bám riết
Coi theo dấu tích “lượm” là xong
Bằng bằng đáp lễ bằng bằng lại
Trắc trắc theo đuôi vận nội công
Bễn gởi bao nhiêu mình cứ hứng
Chiên xào mỡ tỏi vị thêm nồng
NhàQuê
Bài Họa: Lúc hứng chí
Thơ vui luật lệ bất cần tuân
Hứng chí gieo vần cứ tiến quân
Ghẹo chọc cười vui ngày chúa nhật
Ðùa trêu khúc khích suốt trong tuần
Hơi đâu nghĩ đến câu gò bó
Mặc kệ lo chi ý buộc khằng
Họa xướng liên hồi như bất tận
Thi gia vĩ đại chớ kêu “thằng”!
Lâm Tiểu Trúc
Khi tịt ngòi
Thằng ngâm đứa vịnh giữa rừng phong
Lá ửng vàng rơi lướt lượn vòng
Mấy vận tìm hoài sao chẳng được
Vài vần kiếm mãi lúc nào xong
Thi thơ thiếu hứng thêm hao sức
Phú tứ mù mờ mãi tốn công
Biết thế nhưng hồn say đắm mộng
Trường canh ảo giác ướp hương nồng
Lâm Tiểu Trúc
Bài Họa: Bày trận
Bát cú trận tiền Xướng họa tuân
Điều binh khiển tướng mới dàn quân
Nên theo đúng luật bằng cùng trắc
Phải biết sai niêm đối với tuần
Ba bốn chuyên cùng câu khảo cảnh
Sáu năm góp lại ý đong khằng
Cuối cùng diễn tả trời mây nước
Đếm đủ không ngoa năm sáu thằng
Gia Linh
Rót rượu nồng
Năm sáu thằng đi dự tấn phong
Hiên ngang cương quyết tiến xoay vòng
Trận tiền dám chết quay cho hết
Chiến lũy quên mình quật mới xong
Đâu nghĩ bằng bằng trau võ thuật
Chẳng lo trắc trắc luyện thần công
Khi vui với những câu trào phúng
Là lúc cười tươi rót rượu nồng
Gia Linh
Bài Họa: Dễ … nghe
Ra lệnh không thèm thủ thỉ… tuân
Cho dù sống chết giữa ba quân
Xông pha chính trận…lo hàng tháng
Đột kích tiểu khu ..hứng mỗi tuần
Lính lác vần ngông gieo tứ tán
Chỉ huy vận tếu khéo thêm khằn
Thường năm mươi sáu o tròn trịa
Chật trướng ngoài sân lại …ấy…thằng !
Khó… viết
Ấy …thằng quy phục thiệt oai phong
Chủ tướng vung gươm múa một vòng
Khiếp vía Nhà Quê bằng cắc …nổ
Hết hồn Tiểu Trúc chách bùm… xong!
Xuân Linh hồi hộp tay vung bút
Ngỗng Trắng không còn sức luyện …công
Nghêu ngao mấy chữ cười như… mếu
Khói bốc nhòe cay chẳng chút… nồng (*_+)
Bạch Nga 08.4.07
Bài Họa: Chữ chen chúc
Bày bố dưới trên phận phải tuân
Trước sau xếp luật duyệt trung quân
Tám hàng thẳng lối ra từng cạnh
Năm vận ghép câu xóa cuối tuần
Không nghĩ vu vơ tâm nhẹ nhỏm
Cứ ngồi ngơ ngẩn trí niêm khằng
Thơ đây ý đó tui ngâm khẻ
Mấy chục chữ chen cột xích thằng
Thằng chữ chạy dài bởi vũ phong
Làm cho cuồn cuộn lá bay vòng
Kiếm lời hợp lý, thôi đành chịu
Tìm vận cụng hình, cũng chửa xong
Không biết hôm nay sao cụt hứng
Nào hay chiều tối đã hao công
Thế là lính quính ghi từng nét
Cho hết bài thơ vị khiếm nồng.
Xuân Linh
XXXXX
Thơ Vui
Bài Xướng: Ngọt
Bác sĩ khuyên nên giảm bớt đường
Xưa nay thích ngọt lẽ đời thường
Rù rì cửa tử nào đâu ngán
Bỏ nhỏ đàng trời cũng dám đương
Tám tiếng ăn xong ngồi gõ gõ
Hai năm dạo mát trí còn vương
Bàn tay chỉ vắt thầy coi sướng
Tội ở mồm tai khoái mật đường
NhàQuê
Bài Họa: Trái...gì nè?
Chua chát mà thêm chút mắm đường
Bác khuyên ta cũng phớt như thường
Dù đang cúm bịnh nghe liền tỉnh
Mặc lúc ể mình thấy cứ đương
Chẳng phải cao lương sao lại khoái
Không là mỹ vị vẫn thèm vương
Thử thời thiếu vắng đôi ba bữa
Nhớ tiếng dòn tan ướp mật...đường .
Bạch Nga
Bài Phụ Họa: Lạ Thường
Chỉ "Trái Tình Yêu" mới lạ thường
Ra "Hoa Luyến Nhớ" ngập hồn vương
Xa nhau khoảnh khắc hay vài bửa
Vắng bóng đôi hôm hoặc trể đường
Lửa đốt trong lòng tâm khó tỉnh
Triều cồn khắp dạ biết sao đương
Nhiều đau lắm khổ người người khoái
Nếu chẳng, hình như chuyện khác thường
NhàQuê
Bài Họa: Thơ đường
Lời êm giọng nhẹ ngọt như đường
Chẳng thích không mê chuyện bất thường
Dáng điệu nhu m ì...ai sánh được?
Duyên cười khả ái... kẻ tương đương?
Vần vui phóng khoáng thêm khoan khoái
Vận tếu trêu đùa xóa vấn vương
Trổ hết thi tài qua xướng họa
Ngày mơ tối mộng mớ thơ đường
LTT
Bài Họa: Thơ tếu
Ai chẳng mê tơi chất ngọt đường ?
Ruồi bu kiến đậu, chuyện thông thường
Ăn vô tới cử đau thì chích
Nuốt đại lên cơn lạnh hết đương
Cố sống để tròn câu gõ gõ
Yêu đời nên được chữ vương vương
Trót mang cái nghiệp ham thơ tếu
Đành phải thêm cho chút muối đường
Gia Linh
Bài Họa: Dư đường
Bịnh là khổ nói chi dư đường
Riêng mật ong ơi, khoái lạ thường
Bánh bột sữa bơ, xơi cũng ớn
Chè thưng hạt đậu dám nào đương
Một ngày ba bữa đành kiêng cữ
Suốt tháng nhiều viên phải nghiện vương
Ngọt lịm bớt đi khi nấu nướng
Không thôi phiền lắm sẽ lên đường
Xuân Linh
XXXXX
Bài Xướng: Kiếp ly hương
Phần ba thế kỷ sống tha phương
Trĩu nặng đáy lòng nỗi nhớ thương
Mộng trải trùng khơi về đất mẹ
Mơ vờn vạn lý đến quê hương
Tình thâm đậm nét chưa mờ xóa
Kỷ niệm khơi màu mãi vấn vương
Lữ khách lê chân mòn gót mỏi
Thân trần một kiếp nhuộm phong sương
Lam Vân
Bài Họa: Đàn Chim Mất Tổ
Triệu cánh chim bay tỏa bốn phương
Trông vời tổ Việt ngẫm càng thương
Lìa đàn thảng thốt xa quê mẹ
Vỗ cánh u sầu biệt cố hương
Giấu nén buồn đau sao khó xóa
Vùi chôn uẩn khúc cứ vương vương
Ngày qua mộng tưởng càng mòn mỏi
Cạn kiệt tàn phai tựa khói sương
NhàQuê
XXXXX
Thơ Vui
Bài Xướng: Chờ đợi thơ vui
Cánh én chào xuân đã đến chưa ?
Trời mây gió lộng kéo giăng mưa
Hơi sương mù mịt mờ ban sáng
Giọt nắng hoe vàng tỏa buổi trưa
Ðợi mãi đến chiều vần xướng gởi
Chờ hoài xế tối vận thơ đưa
Thôi thì bút mực mò câu tếu
Gởi gắp cho người khoái thích ưa
Ưa thơ thích họa khoái làm duyên
Bạn hữu tình thân cũng đở ghiền
Thứ bảy hàng tuần lo cắn bút
Mười lăm cuối tháng cố mài nghiên
Song Linh nhắc nhở đừng lười biếng
Chủ tiệm khều hoài hãy ráng siêng
Nhớ nhé hăng say thì được thưởng
Vần trau vận chuốt phải giao liền
Lâm Tiểu Trúc
Bài Họa: Chờ …chút
Thơ vui người đã nhận rồi chưa ?
Hãy trả lời đi kẻo gió mưa
Nắng ấm vừa lên vào buổi sáng
Trời hanh lại đến khoảng ban trưa
Ai chờ đợi mãi vần rung cảm ?
Kẻ ngóng trông hoài vận đẩy đưa ?
Biết được, vậy mà sao cứ … nán
Phải chăng, tới lúc hết thèm…ưa !!!
Ưa những vần thơ tạo chút duyên
Làm vui thi hữu thỏa cơn ghiền
Thấy trời u ám mờ hoa lá
Nhìn gió bão bùng lặng bút nghiên
Tiểu Trúc dù đau còn cố gắng
Xuân Linh dẫu bệnh vẫn làm siêng
Rồi mời Nga Trắng, Nhà Quê nữa
Chỉ có Gia Linh, lẹ tới liền
Gia Linh
Bài Họa: Chờ Tin
Hỏi chớ, trăm phần cũng biết chưa
Thông thường sấm chớp trước khi mưa
Chờ chờ đợi đợi chiều rồi sáng
Ngóng ngóng mong mong sớm tới trưa
Chẳng thấy thơ hồng tin báo gởi
Không hay hỷ tín bạn bè đưa
Như vầy bị khứa nào đồn tếu
Đớp hít đâu ai nói hổng ưa
Nhất Định
Ưa coi ảnh có nốt ruồi duyên
Nhớ nhớ thương thương ngắm đở ghiền
Tựa má bàn tay suông dáng bút
Nâng cằm miệng mỉm nét son nghiên
Thường xuyên viết gởi chưa lần biếng
Thỉnh thoảng thư qua nhắc nhớ siêng
Ví dụ bày ra nhiều giải thưởng
Nhào vô nhất định lượm ngay liền
NhàQuê
Bài Họa: Ngán quá!!!
Cụ Chủ Gia Linh mẫu mực chưa!
Quán thơ mở cửa cả ...đêm mưa
Người đau cũng bắt dầm sương sáng
Kẻ bệnh lại đày dãi nắng trưa
Dệt chẳng nên thơ sao mà gởi
Kết không thành điệu lấy gì đưa
Vò đầu bứt tóc nhăn như...Khỉ
Ấy vậy... chứ nhìn cũng...dễ ưa !
Nhìn cũng... dễ ưa cũng phớt... duyên
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn giống y ghiền
Tới ngày thiếu vận quờ rơi bút
Đến tháng không vần vẫy đổ nghiên
Phần tuổi già nua hơi biếng nhác
Thêm đầu mệt mõi chẳng còn siêng
Đừng ai khều quẹt may còn tỉnh
Nếu thúc chạy nhanh... vấp té liền
Bạch Nga
Bài Họa: Duyên thơ
Thơ viết cuối tuần đã gởi chưa ?
Mà sao chờ mãi, mắc cơn mưa
-Đây nè, thấy vận đà nêu ý
-Nầy đấy, coi lời đã thấm trưa
Vội họa cho vui Lam gợi xướng
Cốt kêu đánh thức Bạch trau đưa
Tìm câu tếu tếu gày thêm khó
Thôi kệ theo triều dạ cũng ưa
Ưa hòa câu phú để đem duyên
Ấm cúng thâm tâm cũng phát ghiền
Đầu tháng lo bài liền ngoái bút
Hai tuần nghĩ ý vội quây nghiên
Nhị Linh chẩm rải lều khều rót
Nga, Trúc lẹ làng lẳng lặng siêng
Lâu lắm NhàQuê nay trở lại
Để cùng xướng họa nhức bay liền
Xuân Linh
XXXXX
Bài Xướng:
Thưa quý thi hữu,
Bài xướng giờ đây đã đến phiên
Gởi vần thơ nhỏ để trao duyên.
Thi đàn tấp nập đông vui nhỉ ,
Góp mặt Tứ Linh, hết muộn phiền !
ÁO LỤA VÀNG
Màu áo theo em đi lấy chồng,
Tơ lòng hong mãi giữa hư không.
Khói sương mờ mịt tình thơ dại,
Réo mãi hồn anh một cuối đông.
Xa em từ dạo tiển sang ngang,
Anh vẫn không quên áo lụa vàng.
Nay góp tàn tro nhen đốm lửa,
Cho lòng ấm lại lúc xuân sang.
Man Ho
Bài Họa:
Vui Xướng Họa
(Dạng ba rọi, vui, xin chư vị miễn thứ)
Phiên luân xướng họa xướng luân phiên
Duyên dáng nàng thơ thảy dáng duyên
Nhĩ mục chiêm quan hoan mục nhĩ
Phiền ưu tuyệt tích tuyệt ưu phiền
Theo Chồng
Mẹ thuận cha ưng chọn tấm chồng
Theo về xứ lạ tạ từ không
Vùi chôn kỷ niệm thời khờ dại
Giã biệt thơ ngây bỏ đám đông
Sang sông tách bến chẳng đò ngang
Áo gấm hài nhung chít miện vàng
Mỗi bước rời xa dường dậy lửa
Trong lòng kẻ đứng ngóng trông sang
NhàQuê
XXXXX
Rặng Bần
Cây thông xanh dựng mừng ngày Chúa Giáng
Nhà nối nhà đèn chớp đỏ xanh
Mờ bên sông rặng bần quê ngoại
Xuồng Má chèo về giổ ngày mai
Từ vàm vô hai hàng đôm đốm
Nhịp nhàng ngầm lóe rạng phút giây
Ba theo quân về đây lần chống giặc
Nơi nầy thành quê ngoại của con
Hai bờ chỉ giờ xuồng ba lá
Đúng giổ lại qua một năm tròn
Pháo dập bên kia nghe Má khóc
Xa xa bần, đốm và bùn non
Trước sanh tôi Má buồn hơn nhiều gắp
Giờ cháu con đầy đống đầy đàn
Cở Má nay không còn ai hết
Ghe sau nầy gắn máy gọn gàng
Thay Má yếu hàng năm đi giổ
Phía kia sông phía ngoại họ hàng
Dòng sông chung vẫn miệt mài ra biển
Bờ bên nầy trai trẻ dần xa
Tôi cuốn hút sóng triều thành thị
Đôi ba năm mới trở về nhà
Đến bây giờ mờ tăm mất biệt
Kể từ ngày xứ lạ bôn ba
Biết hẹn ra sao yên lòng với chính
Tối hôm nao ngủ dưới rặng bần
Nhớ chi li cái đêm vượt thoát
Hướng vàm kia thương Má vô ngần
Sẽ nghêu ngao bài ca rất cũ
Không đuôi đầu có giọt mặn lăn
NhàQuê
XXXXX
Gần Ba Mươi Năm
(Cảm tác sau khi đọc thơ cô LƯU THỊ CHIÊU
tên bị Chánh Lục Bộ viết thành Lưu Thị Chiếu)
Hồi trưa nhận lá thơ từ Pháp
Kỷ niệm chìm sâu lại hiện về
Có góc trời xưa hằng nhớ mỗi
Dòng đời gặp lúc lắm nhiêu khê
Khám phá điều chi lại mỉm cười
Tên cha mẹ đặt lúc chào đời
Bao nhiêu gởi gấm vào trong đó
Chốc bỗng dòng thay số phận người
Khoảng trước chênh vênh đã bước qua
Còn đầy luyến nhớ buổi chia xa
Bàn tay vẫy tiễn rưng rưng giọt
Biệt nhé Ba Tri những tuổi ngà
Chốn mới dùng tên không bỏ dấu
Xem như trở lại khoảng trời mơ
Cô CHIÊU ghé bến đời nhung gấm
Cậu ấm cùng xây đẹp mộng chờ
Lắm lúc ngồi ôn lại bước đường
Lên đồi xuống dốc mọi quê hương
Nơi đây chạnh nhớ về nơi cũ
Mỗi một trong lòng đậm nét thương
NhàQuê
XXXXX
Ôi...
Thơ Đường chính thống chẳng buồn đeo
Gò bó luật niêm quá ngặt nghèo
Đối chỉnh sát câu quên cả lý
Gieo vần cước vận lộn tùng phèo
Tám câu bát cú lòng thêm ngán
Hai chữ thất niêm ruột muốn teo
Kinh hãi một lần hồn phách tán
Thực Đề Luận Kết hết mang theo
KhoaiLangsùng
Chưa Nao Núng
Cậy mượn xua buồn miết đẳng đeo
Dù cho tứ ý vẫn còn nghèo
Tuân theo luật định nào phi lý
Phá cách quy thay mới chán phèo
Vượt quá năm mươi sao lại ngán**
Còn chưa sáu chục mắc gì teo**
Đừng bàn rét sợ tâm phân tán
Lạnh cẳng co vòi chớ có theo
NhàQuê
** Nói số chữ trong bài Thơ Đường, chứ hổng dám nói tuổi "cau" à nha!
XXXXX
Bài Xướng: Bàn tay kỳ diệu
Mấy chục năm rồi chẳng biết tin
Tình cờ qua xóm thấy tên quen
Dịp may ho cảm nên thân thuộc
Nhắc chuyện ngày xưa thỏa ý nguyền
Từ độ gót chân vui viễn xứ
Tuổi hồng bỏ lại ở sau lưng
Tháng năm bẩn chật đời cơm áo
Hình ảnh ngày xưa cũng nhạt lần
Thuốc chịu bạo ngày đã dứt ho
Sao lòng bỗng thấy mối buồn lo
Làm sao có được thêm cơ hội
Để được tay người chăm sóc cho
Gói thuốc ân tình vẫn với ta
Mang theo trong chuyến khởi hành xa
Hết ho, hết cảm mà không hết
Nỗi nhớ tâm hồn cứ xót xa
Huỳnh Ngọc Diêu
4-07
Bài Họa: Đất khách gặp người quen
(Họa bài Bàn tay kỳ diệu của Huỳnh Ngọc Diêu)
Đất lạ người xa vắng bặt tin
Ngờ đâu gặp lại bóng thân quen
Tưởng chừng năm tháng giờ quên lãng
Còn được nhìn nhau thỏa ước nguyền
Những tưởng qua rồi thuở mộng xuân
Bao nhiêu kỷ niệm để sau lưng
Suốt đời tìm lại trong tâm tưởng
Ước vọng cầm tay được một lần
Mùa Xuân, nhạy cảm, hắt hơi, ho
Ong bướm chan hòa, một nỗi lo
Sao gặp đúng mùa cay mắt xé?
Nhìn nhau, ràn rụa, hiểu dùm cho !!!
Cuối đời tóc bạc, gặp…người ta
Đang bước cùng chồng lướt nẻo xa
Nhịp điệu chung tình luôn gắn bó
Tay mừng, mắt ngắm khoảng trời xa
Nguyễn Gia Linh
23-04-2007
Bài Họa: Tâm nguyền
(Họa bài Bàn tay kỳ diệu của Huỳnh Ngọc Diêu)
Lâu rồi vắng dạng bặt âm tin
Một sớm về quê thấy mặt quen
Nhìn bạn hồi lâu…lòng khắp khởi
Chuyện trò mới rõ nỗi tâm nguyền
Từ lúc lìa quê đi xứ khác
Tuổi đời lo mãi ở vai lưng
Đường mây con trẻ đan thành gấm
Thường nhớ bạn xưa nhắc lắm lần
Lòng trần chị ấy bịnh tâm ho
Căn dứt tình sầâu chẳng lắng lo
Cũng lánh bụi hồng vui số phận
Đường vào cửa Phật…tự mình cho
May mắn làm sao gặp bạn ta
Bởi chưng dời chỗ ở thôn xa
Cứ nhìn thương thuở cùng chung lớp
Xao xuyến bao tình đã cách xa
Đặng Xuân Linh
Bài Họa: Bàn Tay Nhung
Tay anh hiệu lịnh vững niềm tin
Tiến thối oai nghiêm lại chí tình
Cấp dưới xem như thân thích thuộc
Niềm đau mất mát xé lòng mình
Bao năm biền biệt đời ly xứ
Kỷ niệm đầy xưa cứ hụt lưng
Bỗng gặp người nào cùng sắc áo
Huyên thuyên chuyện cũ mãi không ngừng
Ban trưa phía họ rót tràng ho
Cánh pháo nhà ta chẳng kịp lo
Một quả rơi gần nơi họp hội
Bàn tay số phận đã dành cho
Tay lo đủ chuyện cõi người ta
Tập nắn từ đầu chữ mẹ cha
Nhận được thư qua lần cuối hết
Lòng anh trải khắp đám em xa
Hàm ân hạnh ngộ sống bên anh
Tráng sĩ xông pha mộng bất thành
Gởi lại sa trường năm ngón thuận
Bàn tay phía nghịch tiếp cao thanh
NhàQuê
Bài Họa: NIỀM TIN
Dẫu xa, anh giữ vững niềm tin
Sẽ gặp, tìm em ánh mắt quen
Duyên nợ an bài sao xóa được
Muốn quên không dễ, một lời nguyền…
Dẫu biết, tương phùng qua tuổi xuân
Nhớ thương mất mác ý chừng lưng
Hương yêu còn đó tình chưa nhạt
Mình vẫn tìm nhau, qúy vạn lần.
Dẫu rằng, thơ viết chẳng hay ho
Anh thử làm xem, xin chớ lo
Để thấy em cười trong nắng hạ
Kho vàng tuổi ngọc của Trời cho.
Dẫu gì, hoa muộn nở vườn ta
Cũng đủ ấm lòng vơi xót xa
Cứ ngỡ chuyện tình không đoạn kết
Đâu ngờ lại gặp, hết chia xa .
Thân kính,
Mẫn Hồ
Bài Họa: Cha Mẹ tôi !
Nghĩ đến ngày xưa quả khó tin
Khi rời tách hẳn dáng người quen
Gót chân bé dại ngây thơ đó
Hỏi hiểu làm sao chuyện ước nguyền
Quấn quít buồn vui theo với Mẹ
Khóc nài đẫm lệ giọt còn lưng
Cha đâu ? nào biết đang khăn áo
Mãi miết tranh đua khéo lượt lần
Cha kể bao ngày lúc bệnh ho
Mồ côi bóng chiếc chẳng ai lo
Mảnh cơm manh áo thời niên thiếu
Khổ học chẳng sờn thật cảm cho
Đôi đức sinh thành quí lắm ta
Không ngừng dưỡng dạy dẫu đường xa
Hương Sen - lòng Mẹ trân yêu đó
Biền biệt mà lòng chẳng cách xa
Mỹ Linh
24/04/2007
Bài Họa: Mộng vỡ canh tàn
(họa bài Bàn tay kỳ diệu-Huỳnh Ngọc Diêu)
Diệu vợi phương trời vắng biệt tin
Phai nhòa dáng vẻ nét thân quen
Còn đâu kỷ niệm thời niên thiếu
Sót đáy lòng ta chút ước nguyền
Cuộc sống tha hương đời viễn xứ
Quằn vai nặng gánh mỏi còng lưng
Bon chen vất vã bao năm tháng
Cứ thế thời gian nhạt xóa lần
Trở lạnh trời đông khúc khắc ho
Chăn đơn gối chiếc chẳng người lo
Trà xanh rượu đỏ không tri kỷ
Mộng vỡ canh tàn ai thấu cho
Nguồn sầu bám chặt mãi bên ta
Nặng trĩu tâm hồn dạ xót xa
Biết đến khi nào duyên hạnh ngộ ?
Tình quê thoáng hiện tận trùng xa
Lam Vân
Bài Họa: XÓM CHÙA NGÀY ẤY
Từ lúc dòng dời bỗng bặt tin
Chưa lần về lại xóm thân quen
Hai người như bóng chim tăm cá
Chưa một lần trao chuyện ưóc nguyền
Quặn thắt lòng đau tình viễn xứ
Hoa niên vùi khuất bỏ sau lưng
Người đi chưa hẹn quay về lại
Xóm cũ người xưa tưởng nhạt lần
Những ngở nơi nầy đất ..khỉ ho
Giữa cơn quặn thắt những buồn lo
Được thư em gởi ngàn phương lại
Cuộc sống hồi sinh như ai cho
Đời ngỡ chỉ có ta với ta
Những dòng yêu dấu đền ngàn xa
Bây giờ bỗng nhớ thương vời vợi
Chờ lúc anh về hết xót xa
Nguyễn Tấn Bi
Bài Họa: Xa… rất xa
(Họa bài Bàn tay kỳ diệu của HND)
Cánh nhạn bay rồi vắng bặt tin
Đường xưa sót lại dấu chân quen
Tháng năm mưa gió dần phai nhạt
Ai nhớ làm chi chuyện ước nguyền
Găp nhau thoáng chốc duyên bèo nước
Rồi rẽ khúc đầy khúc cạn lưng
Trôi mãi… trôi xa bờ hẹn cũ
Mơ về …thôi lạc đã muôn lần
Vầng thơ buồn dệt chẳng hay ho
Mằn mặn niềm đơn đắng nỗi lo
Lúc vướng tơ tình khi đắm mộng
Xa lòng ai hiểu xẻ chia cho
Vẫn một mình ta đối bóng ta
Gần nhau sao với lạnh lùng xa
Lời thầm tim nhắn qua tim đó
Gởi đến một người xa... rất xa...
Bạch Nga 28.4.07