Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

LT0014- MỘNG DU ---- BẠN GỌI --- NHỊP CẦU

 Giữ Gìn...


Mồ hôi rịn rịn ướt lưng thân
Chạy bộ vài cây rãn cốt gân
Lúc mới than rên kêu thốn gót
Lâu dần nghỉ mệt thấy chưa cần
Luân lưu huyệt mạch, cầu thông vận
Sảng khoái tâm cang, tránh vật vần
Nắng sớm mưa chiều qua yên ả
Ăn vừa ngủ đủ kỵ lên cân

NhàQuê

Chỉ mong chiều thanh thản

Tuổi chiều những muốn đuợc yên thân
Xuôi ngược suốt đời đã mõi gân
Sức kiệt hơi tàn không kẻ dụng
Trí mòn tâm lẫn chẳng ai cần
Buồn vun gốc kiểng chăm hoa lá
Hứng viết câu thơ ghép điệu vần
Núm níu nơi nầy thêm mấy nữa
Mất còn ảo mộng ...đừng phân cân

Bach Nga, 25.5.07


XXXXX

Thơ Vui


Thuốc Cười

Muốn học vài chiêu ghẹo chọc đời
Khều cho nắc nẻ suốt không ngơi
Quên đi khổ nhọc phần thân xác
Nhớ lại tình ân kiếp phận người
Mắm muối cầm hơi cho đủ buổi
Mì khoai trợn trạo ráng chờ thời
Linh đơn chỉ có liều ngần thế
Cứu vản không thì bỏ cuộc chơi

NhàQuê


Có lý...

Bạn ơiiii dạy tớ cách...yêu đời
Tớ rất chăm siêng học chẳng ngơi
Sáng mở mắt ra tìm chữ ... vận
Khuya chun mùn ngủ gọi tên ... người
Giận hờn ba bỏ mười đem cất
Năn nỉ một tha chín nhắc chơi
Nay gặp danh sư xin thọ giáo
Ráng cười toe toét thử xem thời...

Bạch Nga 20.5.07

Cười ra...nước mắt

Chơi mà móc ngoéo ... chọc người ta
Chẳng những không vui...họa tới nhà
Lý lẽ lơ mơ nào cãi được
Ân tình thân thiết phủi bay qua
Năm lần khều nhẹ còn hoang tưởng
Bảy lượt gầm to mới hiểu ra
Ngốc quá ... học hoài sao vẫn ...tối
Mất công mài mực khổ thân ta !

Trúc Giang

Tưởng Là

Vui chơi rổn rảng ngỡ như ta !
Rủi quá thôi co tính chuyện nhà
Được việc thời may công việc được
Qua truông vận hạn số truông qua
Rùng mình ngẫm nghĩ hoài suy tưởng
Giật thót bàng hoàng mới nghiệm ra
Biết vậy lâu nay chuồn rảnh trí
Thời gian phí phạm quá đi ta !

NhàQuê

XXXXX

Mộng Du

Xứ người lê bước tị nhân
Quê mình bầm dập khổ thân tù đày
Nhìn lên trời rộng muốn bay
Như chim quên hết tháng ngày chuyên truân

Tháng Tư năm ấy tan quân
Nhấp nhô chen chúc thoát tràn đại dương
Như từ đâu ném xuống đường
Khởi đầu nếm nhục “vị hương” thấu trời

Mong manh hy vọng hụt vơi
Thiết thân nào dám hé lời chi đâu
Lòng người chốc bỗng đổi màu
Chập chờn dưới ánh đèn dầu âm binh


Đớn đau tận kiếp nhân sinh
Trên lưng thẹo vết chiến chinh nào tàn
Giật mình như lạc rừng hoang
Biết khi nào tỉnh đường hoàng an tâm

Mộng du tiếp bước đường trần
Một ngày tàn sức dừng chân bên đời
Chắc gì tìm lại nụ cười
Hồng quang buổi ấy Ta - Người chớm yêu

NhàQuê



Đời…Mãi Quẩn Quanh…

Nhắc làm chi nữa cố nhân
Người buồn phận lạc kẻ thân đọa đày
Thu đông cuốn tuổi xuân bay
Ngựợc xuôi rồi cũng thoát vòng hiểm truân

Trường đời như chốn ba quân
Khi đêm đen phủ lúc tràn ánh dương
Mõi chân dựa bóng bên đường
Cây cao nhánh lạ hồn hương khuất trời

Lòng nghe hụt hẫng chơi vơi
Nỗi đau cố chịu gánh sầu chia đâu
Góc sâu xám úa một màu
Vẫn còn phỏng rát vết dầu lửa binh

Đời nầy buồn khóc ly sinh
Mộng hồng lịm tắt nét chinh phụ tàn
Bước chân lầm lũi chiều hoang
Xót xa câu thệ phượng hoàng đồng tâm

Bước nhanh qua cõi hồng trần
Nhẹ thênh hồn ngộ ý chân cuộc đời
Có vui không cũng mĩm cười
Khổ đau là tại lòng người ghét yêu

Bạch Nga, 16.5.07

XXXXX

Theo Cánh Chim Bay

Có một dòng sông chảy tận đây
Trong tôi tưởng nhớ suốt từng ngày
Ra đi vẫy biệt lòng đau cắt
Gởi lại âm thầm dạ xát xay
Xứ lạ luôn dành nguyên góc nhỏ
Quê xa vẫn cất trọn tim nầy
Nghe ai nhắc đến tên dưng bỗng
Muốn được thành chim chớp cánh bay

Bay qua chốn cũ xóm nhà tôi
Nén những buâng khuâng cố tưởng hồi
Cổ Thụ vươn cao giờ hạ đốn
Đình xưa bóng rợp trước đùa chơi
Trông theo dáng nhỏ vừa tan học
Thấy lại y nguyên đủ khoảng đời
Ước được sau cùng nương cánh giạt
Lần nhìn trước lúc biệt xa khơi

NhàQuê

XXXXX

Thơ Vui



24 Giờ


Sáng mở E- Mail đọc đở buồn
Chiều chiều quảng cáo xuống như tuôn
Trưa tìm mấy sách ru tâm trí
Tối kiếm vài ly tạo hứng nguồn
Xế xế ra vườn chăm cây cảnh
Đêm đêm tựa gối mộng dìu hồn
Bình minh hít thở đầy hơi thoáng
Chạng vạng trong ngoài bế tỏa môn



Trái Củ

Môn - Khoai phận hẩm ối ôi chao
Nhãn - Táo may ra được rước chào
Cóc - Ổi đồ chua tìm dịp phất
Cam - Xoài thứ ngọt đợi mài dao
Mì - Ngô ứng trực chờ thay thế
Lúa - Nếp trường kỳ dễ thiếu đâu
Mận - Quít đưa hương lòng mát dịu
Lê – Nho chịu phép với còn cao!


NhàQuê


Cười chơi…

Ai có cách chi giải hết buồn
Không yêu không ghét tiếng cười tuôn
Nay còn thơ thẩn nơi trần thế
Mai sớm rong chơi giữa cội nguồn
Hoa cỏ xanh tươi mừng kết bạn
Núi đồi thanh tĩnh dịu ru hồn
Làm ơn chỉ giúp dùm ta nhé
Tiền sãnh quà dâng tới… hậu môn

Môn hậu Nhà Quan …mở... ối chao !
Xe vô tuyệt địa lính ra chào
Hoàng kim ... sáng rực nhìn đao đáo
Ngoại tệ ... mới tinh liếc sắc dao
Một nửa gia tài đem giấu kỹ
Phần hai sản nghiệp chạy về đâu ?
Tữu lâu rãi rác đôi ba mớ
Còn lại thiên lao lót cấp cao

Bạch Nga 19.5.07

XXXXX

YÊU THƠ

Tầm tu mấy bước lại yêu thơ
Lãng phí thời gian cũng tại thơ
Kinh kệ hơ hà ba bốn bổn
Văn chương chập chững mấy vần thơ
Duyên thiền hợp ý âu duyên kiếp
Nợ bút chân tình hẳn nợ thơ
Có lỗi chi chăng nào có biết
Biết lòng không nỡ phụ tình thơ

Tíatô

Cám ơn TíaTô để thơ !!! NhàQuê


Yêu Thi ....

Trọng tạ TíaTô tới thả thơ
Từng từ ... thưởng thức... tuyệt trần thơ
Biện bày bóng bẩy bao bài bổn!!
Trước tác thênh thang...trúng tủ thơ !?!?

Khâu khiếu khề khà...khinh khỗn kiếp
Tài thô trí thiển tập tành thơ
Biết bao bề bộn...bạn bè biết
Thú thật thiệt tình tại thích thơ

NhàQuê


Họa vậnYêu thơ



Thiền sư luôn vẫn quý văn thơ
Muôn thưở còn lưu nét mực thơ
Thơ đạo độ đời truyền đạo pháp
Thơ kinh giảng chúng luận kinh thơ
Thơ gieo đạo đức hòa nhân thế
Thơ hợp trường đời dạy trẻ thơ
Vì đao vì đời thơ sống mãi
Dạo đời bao nỡ chẳng yêu thơ?!



Khoailangsùng


Chào KHOAILANGSÙNG bắt rể nhanh và lan...sang Hành...Hư ...ương! Hoan Nghinh!!
NQ


XXXXX

Tân Sơn Nhứt 1999…

Bước xuống phi trường… mọi… khác xưa
Năm qua tháng lại… phải đâu vừa
Nhà vòm để vậy trơ tường bể
Kính chắn bê đâu tạt hắt mưa
Chiếu cố phân nào… phân đổi sắc
Lưu tâm cục đó… cục dâng đưa
Trong ngoài ủ rủ màu hoang phế
Chỉ có tên riêng giống thuở xưa


Chào Ông…

Về thăm tận mắt thấy nơi xưa
Chán ngán ôi thôi chẳng nói thừa
Chế kiểu vòi tiền xa khác biệt
Y khuôn hạch xách buộc quà đưa
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ... . . . . . .
Thưa vâng, Thế Giới đâu gì mới
Dạ bẩm, Năm Châu giống gáo dừa
Cụ nhứt trên đời riêng một mác
Tầm cao trí tuệ… ý còn chưa

NhàQuê



Qua Bắc xưa

Đơn lẻ mình về qua bắc xưa
Tâm tư xao động biết sao vừa
Róc rách mạn phà cơn sóng vỗ
Mơ màng Cồn Phụng nắng cùng mưa
Cây cầu vĩ đại xây dang dở
Bông tím lục bình theo nước dừa
Tháng năm mòn mỏi đời cô lữ
Dâng tràn thương mến cảnh ngày xưa

Ai hát thì thầm bản Diễm xưa
Âm vang một thuở sắc hương thừa
Giai nhân ngày ấy còn xuân sắc
Hay đã phai tàn theo gió đưa
Ngơ ngác một mình trong xóm vắng
Sóng bạc còn xa mấy rặng dừa
Biết ai bày tỏ niềm tâm sự
Biết đến ngàn năm đã nhạt chưa?

Huỳnh ngọc Diêu

XXXXX

Nói Chuyện Với ...

Có thằng bạn vừa email đến hỏi
Thấy ngày xưa mầy quá...quá cù lần
Tối ngày cứ gom bi rồi xúm nhậu
Giờ ăn trúng gì viết lách thiệt hăng


Con thưa Cụ xứ nầy buồn thấy mẹ
Đảo kiếm tìm hoài chẳng thấy thôn lân
Hai nhà cạnh bên hello rồi nín
Sách nói ngày không đọc sẽ ngu đần
Ráng mang kiếng lão mò mò lên mạng
Thiếu cha gì điều Cụ đang lấn cấn
Biết bao điều thay đổi Cụ tầm nhìn
Nhờ đó Con mới học khôn chút đỉnh
Bạn bè không dịp như Cụ như Con
Hụp lặn trần ai bụng chưa đủ ấm
Sách vở toàn chuyện cũ mấy chục năm
Đỏ hoét màu tiết canh xưa Cụ hãm
Vòng vòng trong rốn vũ trụ ngây ngô
Đảo Hải Di Sơn không biết đâu rờ


Cụ thấy lạ hôn, bạn bè tứ xứ
Mà xúm xít làm được BenTreHome
Cứ cạnh bên chuyện tào lao bá láp
Cũng được đôi điều tiếng lẫy lừng thơm!
Biết được chút gì góp vô thứ nấy
Gọi là công quả trả nợ áo cơm
Cám ơn tiện nghi Cụ và Con hưởng
Chuyển tải dùm bao ý nghĩ của ta
Cám ơn bạn bè đã không câu nệ
Kể cả măng dời trồng thế hệ hai
Chỉ giảng cho ông bao điều chúng biết
Cụ đừng mặc cảm đừng ỷ xưa tài
Học hỏi ngẫm ra bao giờ thừa thải


Thời gian kéo miết ta đi tới mãi
Đính kèm theo bao thứ bịnh ăn theo
Kè kè bên hông nhào vô ăn có
Không sống lạc quan dễ dàng lảnh thẹo
Cụ Công Trứ thương cháu con đã biểu
"Tri túc , tiện túc, đải... hà thời túc
Tri nhàn, tiện nhàn, đải...hà thời nhàn"
Chạy đuổi vật chất tiền tài đâm chán
Thôi hân hoan nghe lời cụ thử coi
Thú hưởng nhàn bây giờ đà khác rồi
Không năm ba chú tiểu đồng lếch thếch
Không tiêu dao nơi cùn cốc thâm sơn

Vài cú click Cụ sẽ vô Cung Quãng
Cháu chít Hằng Nga đon đả đón mời
Nhăn nhúm thịt da trông đà phát chán
Thiên Đường sụp đổ còn gì Cụ ơi
Sông Ngân Hà đã từ lâu nước vựt
Chim Ô cầu bắt nối mấy triệu năm
Chừng qua được Chức Lang nhìn ngán ngẫm
Chẳng còn cách gì nuốt sống ăn tươi
Hay Cụ muốn viếng vườn đào Thượng Giới
Xơi  một trái sống được mấy ngàn năm
Cái Pharmacy to kềnh mà rỗng
Trần gian bệnh ná thở chẳng gì mong
Lại phân biệt RX, cần toa hay khỏi
Lươn y ôm Insurance nhót bất cần
Ảnh thờ Hypocrate lật vô trong
Đây chốn thiên đình Cụ chớ vội nôn
Coi chừng có kẻ đánh mùi giữ Cụ
Ăn thứ gì toàn tư bản xa hoa
Thôi về Trần mình vui chơi Cụ ạ
Cụ muốn thứ gì Con thết Cụ nha

Con dặn phòng nhớ dùm cho Cụ nhá
Chốn Trần Ai chơn giả lộn tùng phèo
Dẫu hiển vi cũng chưa phân biệt nổi
Tốt hơn rĩ rịch chớ nên tin vội
Trẻ nít cháu con giờ chúng khôn rồi
Dây cương lên đường tin giao chúng nắm
Cụ nhớ đừng hứng bất tử giành nha!
Kẻo chúng khoanh tay dịu dàng trình Cụ
Lịch sử sang trang đà mấy mươi năm
Ức hiếp gì cứ  kỳ đà cản mũi
Xin lỗi mời các khứa lão xê ra

Thôi thì thanh thản dạo Ta với Ta
Thênh thang chả biên cương không giới hạn
Ráng mau lên đừng để phí tuổi già
Từ Bắc xuống Nam, Đông Tây đủ cả
Từ khối xà bần cho đến tinh hoa
Chỉ tiếc mình giờ biết ra quá muộn
Không sao đâu phần mình góp xong rồi
Thong thả tháng ngày chỉ giải trí thôi
Thú thanh cao hơn những gì mong đợi
Nhớ nhé đừng tối ngày ôm máy mới
Nhín chút ra thể dục rãn cốt gân
Rảnh đưa Cụ Bà pinic, shopping
Tiên nga lượn qua luợn lại dập dình
Phô diễn thời trang đủ màu đủ sắc
Tạt vô nhâm nhi cà phê Starbucks
Cam đoan tim còn trở mình lúc lắc
Trăm phần trăm khỏe mạnh còn dài dài


Càng về khuya nhân loại lắm cái hay
Hàm ơn tất cả thăng hoa cuộc sống!


Nói Chuyện Với... Ông Cụ Ở Trong Lòng
 
NhàQuê


XXXXX


 Ngẫm

          Giũ sổ mấy lần ta lọt lưới
               Ngày ngày lên mạng tán dóc chơi
                    Nói thiệt văn thơ không đến đỗi
                         Chậm chân đến trễ...của người rồi
                              Nếu lỡ thấy rằng hơi giống giống
                                   Ấy là chí lớn gặp nhau thôi!
                         
                                             **-***-**
         
          Tầng hầm chủ trước dường vô sự
               Ta về ẩm mốc rủ nhau lui
                    Ngổn ngang lỡ vứt đành xếp xó
                         Hồ cũng như ta bèo dạt trôi
                              Góc hẹp bao năm nằm hờn tủi
                                   Giang san từ đó bày cuộc chơi!
                         
                                                **-***-**
          
          Cứ gọi "Tứ Phương Đa Sự Cốc"
               Rung đùi nhâm nhi ta ngồi đọc
                    Kho tàng nhân loại chở về đây
                         Chợt ngó tóc da ngậm ngùi khóc
                              Tha phương viễn xứ đời lất lây
                                   Nỡ bày chi tương tàn ác độc
                                        Không, giờ chim Việt rợp trời bay!
                            
                                                   **-***-**
                 
           Ví thử phân cân chuyện lời lỗ
                Thất Quốc Sanh Cầm với Lưu Vong
                     Dao trên thớt dưới: Ơi là khổ
                          Của mình có phải của mình không.
                               Gác tay lên trán nhẩm tính sổ:
                                    Được, thấy bến bờ giữa đục trong
                                         Lương gian lưỡng diện rõ lồ lộ!
                           
                                                    **-***-**
                  
          Lánh lợi danh xưa điền viên vui thú
               Ngại xô bồ nay không biết đi đâu
                    Hẹn cùng biển đến cắm lều ở đậu
                         Ruộng dâu kia đòi lại chắc còn lâu
                              Tráng sĩ dậy cùng ta chia chén rượu
                                   Thôi đừng mơ ngựa hí đã qua cầu
                                        Thuở rơi kiếm kể như là xưa cũ.
                                             Thương bạn đồi xưa: nắm cỏ úa sầu!
                           
                                                            **-***-**
                   
          Có hôm buồn cháu bá cổ quàng vai
               Om Noại, Om Ngoọi, Are You Alright?
                    Muốn hụt hơi vẫn lơ lơ láo láo
                         Kéo ra góc líu lo bầy chim sáo
                              Chung mái nhà thế giới đã chia hai
                                   Manh áo vá biết bao giờ phẳng lại
                                        Vói ngăn sách ta lần mò kiếm mãi
                                             Yêu quê hương giờ đọc ở trang nào!

                                        **-***-**
              
               Vẫn biết dòng đời sáu mươi năm ngắn quá
                    Vun vút lao cùng rời rã cuối cơn mê
                         .      .     .     .     .     .     .     .     .     .
                         Ơn non sông ngẫm trả hết, vẹn mọi bề
                              Ước kiếp mãn hóa thân cùng làn khói trắng
                                   ..............................................................

                           
                                                              NhàQuê

XXXXX

Thơ Đường


Thơ Đường niêm luật tự ngàn xưa
Lưu lại muôn đời chẳng thấy xưa
Các bậc cao niên luôn thích thú
Lắm người trẻ tuổi cũng mê ưa
Tao nhân, Mặc khách thường yêu chuộng
Nhân kiệt, Văn tài thỏa ước mơ
Bảy chữ tám câu gom gọn khéo
Bao nhiêu ý nghĩa vẫn không thừa!..


Tia tô

Kính Chào & Tạ Lỗi

Cụ Tía Tô kêu vậy, sợ xưa
Xưng hô trưởng thượng dễ nào xưa
Cung nghinh hạ bút cùng vui thú
Kính thỉnh khơi vần nhận thích ưa
Nức tiếng quê nhà người mộ chuộng
Danh truyền viễn xứ khách hằng mơ
Lời mời trể nãi do không khéo
Tạ lỗi giờ đây chắc chẳng thừa

NhàQuê


Mến tặng Nhà Quê và thân hữu

Thi đàn Hành Hương


Hành Hương nhân kiệt xuất hồn thơ
Càng đọc càng say với ý thơ
Phải cụ Đông Pha ban thánh bút?
Hay ngài Lý Bạch chuyển thần thơ?
Văn chương lưu loát tràn thi tứ
Nghệ thuật tân kỳ đượm nét thơ
Bắt nhip nơi nơi cao hứng họa
Hòa cùng nhạc điệu mối duyên thơ.


Tía Tô


Xin Cảm Ơn

Xin thưa cú pháp vụng về sao
Học hỏi chưa thông có dám nào
Diễm phúc dường bao Người chỉ giáo
Mừng vui biết mấy Cụ truyền trao
NhàQuê cột dựa suy chưa xứng
Gác Tía thang leo nghĩ quá cao
Cảm tạ thơ văn duyên hạnh ngộ
Hành Hương rộng cửa kính mời vào

NhàQuê


Thiên Tài

Tía Tô hay quá từ đâu đến
Lại biết Thiên Tài của Tổ Sư
Chẳng những văn chương trôi lưu loát
Mà còn nghệ thuật chuyển tâm tư .

Thân nầy chỉ biết dăm ba chữ
Chẳng biết làm thơ chỉ thẩn thờ
Mến tài ngưỡng mộ người chí lớn
Lần theo bén gót học văn thơ .


BàGiàNhàQuê CôEm66


Gởi Các Cô Em 66

Mới thấy Cô Em nay lại đến
Hay là bận bịu chuyện làm sư? (Cô Giáo)
Phiền chi chắc chán đời khuynh loát?
Ngán ngẫn quên luôn mối lợi tư? (Business..,)

Chợt thấy vừa đưa bài bảy chữ
Ngồi vô gõ gắp dám ơ thờ
E rằng hiểu khác lôi thôi lớn
Đoán chọc... trêu... đùa... mấy vận thơ ???

NhàQuê

XXXXX

Bạn Gọi

Đầu bên kia hỏi Hùng hã mậy
Hiểu tức thì đứa bạn thân
Chỉ có nó biết "bí danh" Hùng nầy Hùng nọ
Cái thằng trút bạn nhậu xuống sân

Kéo xe chạy sợ ông già ngó thấy
Đám giổ gần... ổng cho lọt sổ... lỗ thấu xương
Đó là chuyện mấy chục năm về trước
Giờ không biết dịp nào ăn giổ "đối phương"

Nghe giọng rè cà lăm hơn lần trước
Hỏi mầy bịnh gì tao bày thuốc cho
Nó nói tao điếc tai hỗm rày quá xá
À thì ra đoán mò... trả lời đại cũng ro ro

Sẳn hỏi thăm Dâu mầy chừng nào qua tới
Nhắn nó gởi tao vài bó nhang
Nữa tao chết chợ xa không mua kịp
Mầy xá tay không, tao ngồi dậy không chừng

Tao sẽ trối dằn dưới lưng chai rượu
Dành gặp mầy rút nút cưa êm
Rồi hợp sướng vang đầu trên xóm dưới
Đay Nêm - Đêm Nay, Trằng Có Trơi - Trời Có Trăng....

Bớ ba hồn chín vía mầy...thằng Năng!!!

NhàQuê




Đâu Quên ...(Nhịp Cầu)

Rạch cạn sông sâu hai bờ nối nhịp
Xóm dưới đầu trên khắn khít đậm đà
Một khúc cây già không còn ra trái
Liền kết con đường đám cưới đi qua

Bẽn lẽn cô dâu lộng che chân đất
Chiếc cầu dừa khúc khích liếc... hài hoa
Con đường hẹp bỗng nhiên dang tay rộng
Và cũng bỗng như gần lại hai nhà

Hai mươi năm cầu cây thay mấy lượt
Chưa bao giờ nó có một tên riêng
Không ai nhớ lần đầu ngày tháng mấy
Dòng nước ngăn từ ấy được nối liền

Đã đi qua bao chiếc cầu nỗi tiếng
Người ước mong đến đó ngắm một lần
Để thấy được trí thông minh vô hạn
Và cũng từ ... suy ngẫm lại phận thân

Cầu chưa xây lòng người sao nối được
Trong giấc mơ ta làm khúc cây già
Dẫu kẽo kẹt chơ vơ hoằn xương xẩu
Gánh yêu thương từ... đến những trời xa

Ta không thẹn bởi tài hèn sức mọn
Chỉ dâng đời bù lại nợ áo cơm
Cùng chữ nghĩa... cùng cưu mang... dài dẳng
Đó tâm tình ta gởi BếnTreHome

NhàQuê

XXXXX