DỌN RƯỢU KHOE KHOANG Ừ ĐÓN TẾT
CHƯNG LAN NGẮM NGHÍA ẤY VUI XUÂN
KHAI BÚT ĐẦU NĂM (Khỉ !)
Xuân nầy mới được bảy mươi tư
Mỹ bảo chưa đâu ... cũng ráng ừ
Trối kệ lương hưu luôn phát đủ
Rằng thì bảo hiểm cứ y như
Nhìn lên ngó xuống còn ngon chán
Nhắm tới xem lui đúng thiệt cừ
Vẫn vững tinh thần cùng khỏe mạnh
Là nguồn hạnh phúc phải chăng ư
NhàQuê Feb 08, 2016
KHỈ HỌA
Phục Thầy tuổi trọng dứt ưu tư
Vạn sự trần ai… được mới… ừ
Ý trộm lân la đường tục lụy
Tâm tà luôn ngược nẻo chân như
Gieo nhân gì đó sao mà sướng
Hái quả chi đây… thiệt quá cừ
Tự đắc dương dương chân thẳng tiến
Sang năm hầu khỉ… sức còn ư…???
Bạch Nga 08-02-16
(Trúc Giang)
XXXXX

Bất Chợt
(Dự báo độ ấm hai ngày 20, 21 Feb, 2016 là >53*F, like spring)
Đang Đông bỗng nở đóa Xuân thì
Bắc bán cầu nầy rất ít khi
Tuyết lạnh đêm rồi lui vội vã
Cành khô sáng lại điểm nhu mì
Vui mừng rạng rỡ từng khuôn mặt
Hạnh phúc tràn trề mọi lối đi
Có thể dù chi đều có thể
Rồi gì cũng phải đến rồi gì
NhàQuê Feb 20, 2016
Triền Miên
Bốn chục năm chưa thấy thái bình
Muôn vàn thống khổ tiếp điêu linh
Tham ô nhũng lạm gieo tai ách
Cướp giựt gian manh bủa hãi kinh
Chỉ được ba hoa siêu đẳng cấp
Còn thì ngã ngũ thậm chương sình
Thiên tai hạn hán thêm điêu đứng
Nếu đã làm người khó lặng thinh
NhàQuê Mar 29, 2016
XXXXX
Bài Xướng: Viết Về Các Em Học Trò Cũ
(Trường Trung Học Ba Tri)
Cám ơn Facebook tặng cho đời
Nối kết tình thân khắp mọi nơi
Việt - Úc vài giây nhìn tận mặt
Mỹ - Âu vạn dặm rõ từng lời
Tưởng chừng khó thể nào tìm lại
Mới thấy chưa hề chút hụt vơi
Thả nhớ về trường xưa lớp cũ
Hình như còn cả tiếng vui cười
NhàQuê Mar 14, 2016
Họa: Gặp Thầy trên Facebook
Viết mấy dòng thơ để tặng đời
Lòng từ đến khắp nẻo muôn nơi
Tâm hồn cao cả không bờ bến
Khúc nhạc tri ân mãi rõ lời
Nhấn phím lên dây hòa nhịp lại
Cung đàn réo rắc chớ hề vơi
Cuộc đời xoay chuyển nào ai biết
Gặp lại Thầy xưa rả tiếng cười .
Thẩm Phạm (Chs/TH Ba Tri 1968 )
Hoạ. FACEBOOK
Facebook tâm tư trải cuộc đời...
Vần thơ chữ nghĩa toả nơi nơi
Mở lòng kết nối ta và bạn
Khai bút hanh thông thoả vẹn lời
Khởi ý luôn luôn tìm ước vọng
Bận tâm mãi mãi sẻ chia vơi
Buồn vui ngày tháng theo hồi ức
Kỉ niệm còn đây ắp tiếng cười...
Dạ Yên (Huỳnh Kim Oanh, Chs/THBT 1968)
Bài Họa: Thầy ơiiii… Em là Học Trò Mới
( Trường THCL Kiến Hòa) á…
.
Được phép nhập môn… hãnh với đời
Mấy năm rèn chữ tiến ghê nơi
Từ vần ấp úng chưa tròn nghĩa
Đến ý tung tăng gói vẹn lời
Trọng đạo ghi tâm lo giữ trọn
Tôn sư khắc cốt chẳng hề vơi
Ơn Thầy biết đáp sao cho đủ
Để mãi xưa sau đẹp nét cười
Bạch Nga 15.3.2016
Cho em góp họa bài "thất đối " với Thầy ơi !
THẦY TÔI
Thầy trò nghĩa Trọng đã bao đời
Tung cánh chim trời khắp mọi nơi
Muôn dặm cách xa luôn nhớ ảnh
Ngàn khơi mờ mịt chẳng quên lời
Thầy là Thầy toán làm thi sĩ
Phân tích sự đời sức chẳng vơi
Hào kiệt trần gian ai có được ?!
Vịnh thơ, suy tính mãi tươi cười....
Phan Hồng Thúy
XXXXX
KIÊU SA
(Tưởng Niệm CẨM VÂN, Mái Tóc Đẹp Nhất Thế Kỷ 20)
Đã dành một lần nào đó
Ngợi ca mái tóc dịu dàng
Tan trường xa xa đứng ngắm
Nắng còn có lúc mang mang
Sông khô đen rất mượt mà
Hôm nào bao lơn hong nắng
Dưới đường trong số lại qua
Có cả ngôn từ còn đợi
Chiếc nón nhẹ kia xin hãy
Cầm tay cùng phía cặp mềm
Đừng ngăn dòng sông đang chảy
Lưng chừng .... vạt tóc nhung êm
Từ độ dọc theo đường trần
Lắng nghe thanh âm dòng suối
Một ngày biết đã bặt tăm
Xin gởi lời nầy Tưởng Niệm
NhàQuê Apr 04, 2016
XXXXX
Nói với THƠ
Một hôm ta thấy mình vô dụng
Lang thang lên phố bỗng gặp em
Như người bạn cũ từ lâu vắng
Ngồi xuống cạnh bên kể nỗi niềm
Mời em cùng đáp chuyến xe đời
Khắp cùng đây đó ruổi rong chơi
Ta sẽ đưa em về vườn cổ
Nơi xưa hương cũ vẫn thơm hoài
Nán lại chờ nghe tiếng kẻng trường
Ngân trong tâm thức đến thân thương
Hình như bím tóc còn lơ lửng
Liêu xiêu vạt nắng đẹp biết dường
Ta dắt em về quê thuở nhỏ
Ngồi nghe biển mặn hát ngọt ngào
Hạt cát ven bờ còn ngây ngất
Huống hồ ta quí biết là bao
Cùng ghé vô trường xưa ta dạy
Viên phấn trắng tinh sót góc phòng
Môn sinh vẫn nán chờ ta vẽ
Chữ nhật vòng tròn thẳng song song
Nầy nhé bước qua vũng bạo tàn
Mộ bia nghiêng ngã đến tan hoang
Xương ơi xin hãy hòa vào đất
Quên hết đổi thay quá bẽ bàng
Bước xuống khoang thuyền đi tái sinh
Mùa Thu nơi đó rất diễm tình
Hạ biếc Xuân đầy hoa hạnh phúc
Đông nào thiếu tuyết đẹp lung linh
Em có muốn vào Đa Sự Cốc
Xem ta tu ẩn đọc cổ thư
Nghiền ngẫm cuộc đời vui hiện tại
Gạn trong lắng đục ... chuộng nhân từ
Người xưa chán thế họ lên non
Ta yêu đời quá nên vẫn còn
Nấn ná có em chia tâm sự
Mười năm ừ nhỉ đã hàm ơn
Ví nếu một đêm không dậy nữa
Sẳn đây ta gởi một lời chào
Hành trình đi đến tròn vai phận
Được gặp được cùng vui biết bao
Ta cám ơn THƠ hạnh ngộ nầy
Là duyên ta được nắm bàn tay
Là tình tri kỷ tinh khôi quá
Là ánh trăng thơ phía cuối ngày
NhàQuê May 29, 2016
Nói Với THƠ
(2)
Giữa thinh lặng nghe dòng suối hát
Lâu ngày thành khúc nhạc in sâu
Hóa mềm khác thuở ban đầu
Điệu vần kết nối nhịp cầu văn chương
Từ lúc đó đời thường bỗng mới
Tắm sông xa gội được chua phèn
Thăng trầm đi nữa nào quên
Huống hồ tâm ý dệt duyên đời nầy
Năm tháng tiếp trồng cây ướm hạt
Vườn riêng rày ngan ngát hương hoa
Ánh trăng xưa vẫn màu ngà
Đủ soi sáng được lòng ta rạng ngời
NhàQuê
XXXXX
Nói Với VÔ ĐỀ
Tôi đem hạt giống nghịch mùa
Gieo lên đất bạc giữa trưa muộn phiền
Ngồi chờ phép lạ phép tiên
Nứt trong kẽ đất nhú tiền kiếp nhau
Ta đem cọng tóc ngọt ngào
Chẻ hai ràng rịt mảnh nào phôi pha
Ngồi chờ vạt nắng trổ hoa
Bóng râm rớt xuống vai ngà phía không
Ta đem tất cả mặn nồng
Xếp thành một dãy nơi sông hững hờ
Ngồi chờ đêm thắp mộng mơ
Ngày đang hóa thạch rừng chơ vơ buồn
Ta đem nước trở về nguồn
Làm vui cổ tích giữa muôn bất ngờ
Ngồi chờ trăng rọi cõi thơ
Hồ như đâu đó hoang sơ đang mùa
Ta đem trang giấy đã xưa
Ra phơi con chữ còn chưa nhạt nhòa
Ngồi chờ đâu đó hai tà
Từ trong trí tưởng hiện ra bất ngờ
Ta đem từng hạt ngu ngơ
Rải đều diện tích hoang sơ chưa từng
Ngồi chờ nhặt trái rưng rưng
Hồn nhiên rớt xuống từ tầng không như
NhàQuê Sep 01, 2016
VĂN TẾ CHO MÌNH
Sống không danh phận
Thác chẳng mả mồ
Vất vả một đời
Cát bụi trở về từ đây thanh thản
KHUYÊN
Đừng vớt trăng vàng lộng đáy sông
Chớ say chi lắm áng mây hồng
Trong cơn mơ hoặc dường như có
Giữa cuộc đời thường bỗng hóa không
Vẫn nhớ… đêm ngày tô thắm mộng
Còn thương… năm tháng khắc sâu lòng
Một mình thơ thẩn bên bờ vắ
Lỡ trượt chân chìm rã ước mong
TRÚC GIANG
ĐOÁN
Rớt chủm rồi trồi giữa mạch sông **
Từng vòng sóng nhỏ nhấp nhô hồng
Đâu kỳ ** vậy chớ .... hình như hiểm **
Quái lạ chưa từng ... phải thế không **
Bởi vậy phen ni càng để bụng **
Phòng khi lượt tới ** đặng yên lòng
Nhiều điều cứ tưởng bình thường lạ **
Lúc gặp ôi rằng ... rất khác mong
NhàQuê Mar 08, 2017
XXXXX
Chuyện Thường Ngày
Ngày ngày đôi tách "trà ba ngón"
Một cốc cà phê thiệt ít đường
Lên NET lướt qua tin nóng hổi
Rề rà ghé lại quán văn chương
Coi pha bịnh tật sống yên bình
Không tự buộc mình theo sách kinh
Phật Chúa Thánh Thần thì kính trọng
Và hằng tâm phục những cao minh
Rảnh rang gọi CHAT cùng bằng hữu
Tâm sự ... tào lao ... đủ chuyện đời
Năm tháng đi qua chừng trực lại
Gọi đùa "thùng rác" chứa buồn vui
"Văn Võ Song Toàn" một ít khen
Nghe thì khoái chí .. ngộ à nghen!
Cái gì cũng chỉ hàng sơ đẳng
Ý mượn lời vay ...cấp bậc quèn
Đuợc khen trí nhớ thiệt là dai
Hỏi đáp còn thêm thắt tếu hài
Chỉ có cái điều "lùn" chút đỉnh
Già nhờ ăn ảnh đẹp như ai
Rầm rộ người ta hay mách thuốc
Nan y thầy chạy trị đều lành
Tầm thường những món nơi thôn dã
Lá đọt mọc đầy hái nấu canh
Món nghèo hồi nhỏ ăn như thế
Bởi vậy tiên đơn chứa sẳn rồi
Phục kích bên trong chờ bịnh đến
Nhảy ra bắt sống dễ như chơi
Một mình một kiểu một mô đen (model)
Bởi thấy "On Sale" xáp lại liền
Mua riết nhà bằng hai lỗ mũi
Không còn chỗ chứa bị nhằn thêm
Nói túng cần chi cho rộng rãi
Tối chun vô ngủ vẫn chiêm bao
Thấy nằm bên cạnh là hoàng hậu
Đòi hỏi gì hơn phải vậy nào
Khi nào cảm hứng làm thơ ướt
Tưởng tượng như đang nói với tình
Thiên hạ thường hay chê ế độ
Làm gan tim lại đánh thùng thình
Gần đây khơi chuyện Bob Kerrey
Dũng cảm xin tha thứ còn gì
Dù chẳng tự tay gây tội ác
Nhận phần trách nhiệm vị chỉ huy
Nhìn ông khập khễnh trên màn ảnh
Gương mặt điển trai rất dễ thương
Thử hỏi tri hành ai có được
Tự mình đem trả lại huy chương
Cái lạ là sao không chịu lớn
Vung vai đứng thẳng với nhân gian
Hay còn chưa thoát vòng nô lệ
Trở lại nghịch chiều lịch sử chăng
Góp ý xa gần đấm đách nghe
Đàn anh liếc cái nín im re
Kim cô lỡ đội làm sao tháo
Bổng lộc đà ban phải kết bè
Mới biết làm người bao trắc ẩn
Còn như giả vượn chỉ xum xue
Ráng mà học hỏi điều chân thiện
Gột rửa u mê thoát xác hề !
Cấp lớn bây giờ giỏi nội công
Nên hay "Nhấn Mạnh" kiểu thầy gồng
Nên ngầm dưới hiểu gần gần được
Nhấn mạnh vài lần mọi việc xong
Tự biết lâu nay đã trật chìa
Nhưng mà sửa đổi ắt còn khuya
Đừng hòng tính chuyện toan giành giựt
Cái mác Ma - dzề ính Việt hê
NhàQuê July 2016
XXXXX
Tiêu Dao
Lưỡng lự rồi thôi .... máy bỏ nhà
Hân hoan nhập cuộc với gần xa
Như quên sự việc mười năm bận
Hãy thỏa niềm riêng bảy mấy già
Mốt nọ mai kia cơ hội mất
Ngày chầy tháng lụn mỏi mòn ra
Ba phần phước lộc tiêu pha hết
Sót lại góc tư khó đoán là
NhàQuê June 23, 2016
Câu 1: Tính đem theo máy laptop theo nhưng nghĩ trên tàu không xài máy được vì trả tiền dịch vụ cao, còn trên dường qua các phi trường thì quá ngắn ...nên bỏ máy ở nhà
Câu 2: Vui vẻ hòa cùng sinh hoạt với đám đông cùng chuyến đi (trên 2000 khách)
Câu 3:Tạm gác bên việc bận bịu trên BTH
Câu 4: Tức tận hưởng phút giây du ngoạn ngắm cảnh xứ lạ hằng ao ước khi tuổi gìa 70+ đang ập đến
Câu 5: Tính từ chối lời mời của con đài thọ chuyến đi, nhưng dịp đi như vậy chỉ xãy ra 1 lần, chứ sau nầy không đi lại các nơi đó nữa
Câu 6: Nếu không đi ngày càng già càng mệt mỏi khó mà đi xa
Câu7: Đời người có 100 năm đã 75 như đã tiêu pha hết 3/4 cuộc đời rồi
Câu 8: Còn lại 1/4 không biết chết nay sống mai, sức khỏe thế nào khó mà đoán được
HẾT
Câu 2: Vui vẻ hòa cùng sinh hoạt với đám đông cùng chuyến đi (trên 2000 khách)
Câu 3:Tạm gác bên việc bận bịu trên BTH
Câu 4: Tức tận hưởng phút giây du ngoạn ngắm cảnh xứ lạ hằng ao ước khi tuổi gìa 70+ đang ập đến
Câu 5: Tính từ chối lời mời của con đài thọ chuyến đi, nhưng dịp đi như vậy chỉ xãy ra 1 lần, chứ sau nầy không đi lại các nơi đó nữa
Câu 6: Nếu không đi ngày càng già càng mệt mỏi khó mà đi xa
Câu7: Đời người có 100 năm đã 75 như đã tiêu pha hết 3/4 cuộc đời rồi
Câu 8: Còn lại 1/4 không biết chết nay sống mai, sức khỏe thế nào khó mà đoán được
HẾT
XXXXX
Nỗi Niềm
Chủ nhà là một viên công an
Gả chồng hay cưới vợ cho con tôi không cần biết
Khi có lời mời thì tôi cứ việc
Đến chia vui với tất cả nỗi buồn
Buổi tối ấy gặp học trò cũ trong trường
Họ làm lơ như tôi chưa từng có mặt
Xứ sở nầy thiệt chật
Không còn nơi cho tôi giấu ngậm ngùi
Nhưng tai tôi vẫn lọt tiếng cười
Nghe họ kháo nhau thăng quan tiến chức
Nghe họ bàn nhau xin học
Khóa gì gì để kiếm mớ lý luận nhiều hơn
Bảy mươi năm tôi từng gặp quá nhiều buồn
Nhưng đó là lần tôi nhớ nhất
Trái đất nầy thiệt chật
Cho tôi người thầy không biết đi đâu
Lại có nỗi buồn hay đúng là niềm đau
Khi không dám bước chân vào trường cũ
E chuốc vào thân điều dữ
Bộ tính toan phá hoại gì đây ! ?
Nên tôi phải dạy cho con cháu điều nầy
Khẩu hiệu tuyên ngôn thãy toàn mị ngữ
May sao đáy vực đen tôi còn nhớ chữ
Ghi lại đây với cả nỗi niềm
Nếu một đêm sáng ngày tôi không dậy nữa
Là tôi thản nhiên đi về phía chẳng hận thù
Không lên thiên đường vì tôi nào phải bậc chân tu
Nhưng biết chắc không có tôi đi vào địa ngục
NhàQuê Aug 11, 2016
XXXXX
ĐẤT - NƯỚC
(Thân mến viết tặng đồng môn Hồ Thị Tâm, Perth, Australia)
Em học sau ta đôi lớp
Văn chương em theo đuổi thuở tuổi xanh
Sắc tài em nhiều chàng điêu đứng
Không có ta à nha !
Bẳng một dạo tin về nhau chẳng thấy
Sau can qua mạnh ai nấy lo thân mình
Ta làm đủ thứ nghề khi hết vòng tù tội
Bỏ xứ xuống thuyền theo nước lênh đênh
Bỗng một hôm tin nhau nhận được
Cùng cám ơn Internet đã cho đời
Em kể lể bên trời lận dận
Một góc xứ người rất đỗi xa xôi
Em gởi tặng ta nhiều thơ ca đã viết
Ta đem treo cùng tranh của bạn bè
Xứng với tầm người văn chương ngày cũ
Em còn khoe yêu Bến Tre hơn cả ta nhe !
Tự biết ta bước xa hơn em nhiều thứ
Nhưng có một điều ta chấp nhận thua
Đó là chuyện em mang theo "Đất-Nước"
Đựng trong chai ... hàn kín
Đất-Nước Quê Nhà vẫn cạnh như xưa
NhàQuê Sep 02, 2016
Thèm
(Thơ Chọc Lung Tung)
Thèm nghe lắm lắm "hổng thèm"
Mà đưa tay đón giấu đem về phòng
Thèm nghe lắm lắm nói "hông"
Mà như ưng ửng chỗ hồng hồng kia
Thèm nghe lắm lắm "còn khuya"
Mà đưa tay níu khoan dìa đó a
Thèm nghe lắm lắm "à nha"
Mà như nũng nũng người ta ... chớ gì !
NhàQuê Aug 13, 2016
Gởi Bạn Cùng Quê
(Thầy Nguyễn Văn Sang, Cựu GsTH Ba Tri)
Mầy qua Mỹ ít năm rồi về xứ
Dù thế nào mầy cũng biết Tự Do
Tứ khổ đời người tùy theo mà tính
Trước khi sang mầy đã gọi thăm dò
Khi nghe tin mầy đã về bên bễn
Khoảng hao gầy sinh lực sau bảy lăm
Từng đứa đứa đến bên bờ khánh kiệt
Có khi ở gần lại như mù tăm
Ngày tao rời trường đi làm lính trận
Mây đổi về dạy nơi quê hương
Khi tao trở lại thì mầy đi nơi khác
Lâu lâu mới thấy nhau xuôi ngược trên đường
Có một lần cả hai cùng đứng lại
Bên kia đường mầy ngoắc tao qua
Tao nổi giận thằng đàn em thất lễ
Giờ tao già .... tao "ân xá" hết rồi nha !
Nghe mầy lâm bịnh ... tao thương lắm lắm
Sổ Nam Tào Bắc Đẩu khó lén coi
Nên chưa biết đứa nào thuyên chuyển trước
Nhưng đâu chừng chỗ mới đã thì thôi !
Cũng nguyện cầu mầy thêm năm mười nữa
Để lại thấy lần biển cả hóa nương dâu
Dầu sức kiệt cũng cười lên kha khả
Ngọn gió quê hương mát rượi thuở ban đầu
NhàQuê Aug 07, 2016
TA ĐANG Ở ĐÂU
(Viết nhân Ngày Sep 11 ...)
Như sáng nay định không viết gì lên Facebook
Ngồi ngẫm suy ôn lại những niềm đau
Không chỉ riêng ta mà nhân loại
Để thấy man di đến mức nào
Từ thuở má sanh ra ... còn chưa nói sỏi
Mốt góc Âu Châu vạn vạn người
Bị lùa vào phòng hơi ngạt
Bạo tàn rồi phải đổ nát thôi
Tưởng đâu nước Việt qua loạn lạc
Hai miền phúc lợi mỗi tiến thăng
Đất mẹ quê hương sánh vai cùng bốn biển
Lòng dạ gươm đao ... cuộc chiến mới tương tàn
Có người nói rằng mưu cao trí lược
Mới dốc quân sát sát Tết Mậu Thân
Ngày thiêng liêng hứa hẹn nhau ngưng chiến
Thật ngẩn ngơ ngã dưới đạn thù hằn
Mức khủng bố nâng lên nhiều cấp độ
Từ búa rìu mã tấu ... bao bố cột thả sông
Đốt giai đoạn qua bom gài ...đặt mìn plastic
Kẻ sát nhân gớm giếc hóa anh hùng
Ngày Tết đó ... ta mới tròn hai tuần lính
Đã nếm mùi trận mạc giữa thành đô
Chưa thể tưởng bạn ngồi sát vai gục xuống
Nam Bắc anh em ý niệm trở mơ hồ
............................
TA ĐANG Ở ĐÂU VÀO NHỮNG NGÀY NẦY
(Viết nhân Ngày Sep 11 ...)
Như sáng nay định không viết gì lên Facebook
Dành để ngẫm suy ôn lại những niềm đau
Không chỉ riêng ta mà nhân loại
Để thấy man di đến mức độ nào
Từ thuở má sanh ra ... còn chưa nói sỏi
Một cõi Âu Châu vạn vạn người
Bị lùa vào phòng hơi ngạt
Bạo tàn rồi phải tiêu tận dĩ nhiên thôi
Tưởng đâu nước Việt ta qua loạn lạc
Hai miền phúc lợi mỗi tiến thăng
Đất mẹ quê hương sánh vai cùng bốn biển
Lòng dạ gươm đao ... cuộc chiến mới tương tàn
***
Có người nói rằng mưu cao trí lược
Mới dốc quân cuồng sát Tết Mậu Thân
Ngày thiêng liêng hứa hẹn nhau ngưng bắn
Thật ngẩn ngơ ngã dưới đạn thù hằn
Mức khủng bố nâng lên nhiều cấp độ
Rìu búa đập đầu ... mã tấu chém ... dìm sông
Đốt giai đoạn qua .. lựu đạn địa lôi gài ... đặt mìn bom plastic
Kẻ sát nhân gớm ghiếc gọi anh hùng
Ngày Tết đó ... ta mới tròn hai tuần lính
Đã nếm mùi trận mạc giữa thành đô
Chưa thể tưởng ... bạn ngồi sát vai gục xuống
Nam Bắc anh em ý niệm trở mơ hồ
***
Có một khoảng hòa bình chưa ráo mực
Đã xua quân tràn khắp ... lại đao binh
Càng lớn hơn.... càng thêm khốc liệt
Cầu gãy ngang nửa nước lại đắm chìm
Trưa hôm đó ta thấy có gì rất lạ
Không phải vì tóc vừa hớt ... mới tinh khôi
Ta dửng dưng trước dòng người tranh mua sắm
Đêm ta nghe đập cửa ... âm thanh báo hiệu xong đời
Cái chết đến thật là từ tốn
Đủ kiểu trò tới tận mười một năm
Những nhát thù hằn bầm qua xẻ lại
Dưới lằn roi vu khống .... ta lịm dần
***
Ta hoài nghi đức tính con Mẹ Âu Cơ trong sách vở
Tới giờ nầy ta chưa trùng tu được niềm tin
Ta cảm thông với những ai chối là dân Việt
Ngôn ngữ bậc chăn dân nghe đã rùng mình
***
Không phải mình tạ .... cả địa cầu sửng sốt
Lại kiểu giết người ... tàn bạo thậm dã man
Kể từ đấy bất trắc khắp nẻo đường rình rập
Khủng bố nay ...khủng bố cũ ...thú một đàn
Sáng hôm đó ta đang làm gì nhỉ
À nhớ rồi nghe phòng cạnh... gọi ta sang
Ta dừng máy rồi cùng theo tin tức
Nước Mỹ bị tấn công ai nấy bàng hoàng
Chiều lái về .... ta như người mất trí
Cảm trên đường ai cũng giống như nhau
Qua màn ảnh New York trùm tang tóc
Khói lửa nung hai cao ốc quỵ nhào
***
Nghĩ đạo lý dẫn con người hướng thượng
Đấng Tối Cao chỉ là một mà thôi
Lẽ gì đâu sanh lòng thù nghịch
Vết thương đau nhức nhối .... khó phục hồi
Bảy mươi năm dài .... đã nghe đã thấy
Đã biết nghĩ suy .... đã thọ khổ nàn
Đã trầm tĩnh ... lau chùi cân đa dụng
Và ta đem cân thử sự đời đang
Đầu bên nầy ta đặt ba năm làm lính
Ba năm tù ta bỏ lên phía kia
Cây kim chỉ vào vạch ngay chính giữa
Nếu gọi trả vay ...ta sòng phẳng đó nghe chưa
Ta phóng khoáng .... bỏ tám năm quản thúc
Không kể thêm những hệ lụy theo sau
Bởi cân ta thành hình từ lương tâm ... lý trí
Cân được thời gian ... màu sắc .. bất kể thứ nào
***
Khủng bố chẳng khác chi nhận mình yếu kém
Một trăm năm (1917) kể từ lúc manh nha
Nay hầu hết đã quay về lẽ phải
Thế giới ôm choàng ...nhân loại thứ tha
Thế hệ ta ... nay không còn mấy
Đã chứng nhân vật đổi sao dời
Đã đi qua nhiều cơn địa chấn
Trận cuối cùng cũng sắp gần thôi
Một mai khi ngày ấy đến
Không cần biết ta đang ở nơi nào
Ta cứ để từng hạt vui hạnh phúc
Cứ lăn dài ... lăn dài theo nếp xếp hanh hao
NhàQuê ..... Viết từ Sep 11, 2016
KHÚC THÁNG MƯỜI
Kẻng khua tháng chín vô thành thị
Tháng Mười dò dẫm bước chân hoang
Từ ... mãi về sau ... thành nỗi nhớ
Vỗ bờ sỏi cát ... sóng miên man
Tháng mười nứt hạt trổ vô biên
Hương hoa hương đất tỏa dịu hiền
Long lanh sương đọng hình kiếp trước
Trên từng phiến lá dáng nghiêng nghiêng
Có lần đổi được nửa vốc mơ
Tưởng đâu trầm tích tự bao giờ
Trở giấc lao xao chiều hiên lụa
Trong từng khoảnh khắc ... mỗi vầng thơ
Tháng mười từ ấy thanh trầm bổng
Trên phím thời gian nhịp buồn vui
Đã hứa cùng thu đang chín ửng
Nhớ đừng lỡ hẹn cuộc rong chơi
Men lối tháng mười đến một nơi
Ô Long đối ẩm luận chuyện đời
Tìm trong hỗn độn điều chân thiện
Đâu phải dễ dàng hỡi ai ơi
Chưa hết tháng mười leo mấy dốc
Trên đỉnh núi kia điểm cuối dùng
Bao nhiêu tuấn mã hoàn yên lạc
Đem mỗi không gì đến hẹn chung
Tháng mười chạm khắc lên sườn đá
Tuyết đến mưa qua chẳng xói mòn
Tranh chỉ mỗi không không sắc sắc
Dưới chẳng tên đề chẳng triện son
29-10
Vì em mặc áo tháng mười
Cho ta dừng lại bên trời ngắm say
Nầy em hãy ghé vào đây
Bốn ngăn thắm thiết từ ngày dành riêng
XXXXX
QUA XÍCH ĐẠO (1)
Thí dụ nước Mỹ hình chữ nhựt
Ta từ Đông Bắc xuống Tây Nam
Phải sáu giờ bay dừng ở Los
Tiếp tục hành trình ... những mười lăm
Từ trên cao độ mười cây số
Vượt qua xích đạo lần đầu tiên
Mới nửa đoạn đường mà tám tiếng
Dài nhất trong đời ... đêm của đêm
Đáp xuống Sydney vào buổi sáng
Vẫn còn hơi hướm cuối mùa Xuân
Những viên di trú niềm nỡ khách
Nghĩ chạnh ... có nơi còn tối tăm
Chào người bạn cũ ... cô học trò
Một thời đi học .... của ngày thơ
Đầu xanh nay đã màu mây khói
Mấy chục năm xa ... gặp khó ngờ
Ba mươi mùa tuyết nơi đất trú
Sợ e lọng cọng lối giao thông
Là mối quan tâm hơn tất cả
Rồi mọi chuyện lo trở bình thường
Hẹn cùng gặp lại nơi phở An
Thử xem hương vị đúng đồn chăng
Thành thật nhận rằng vào loại khá
So Tàu Bay xưa ... chắc không bằng
Dù gọi là gì ... gì đi nữa
Ta đã từ lâu xem bạn bè
Cám ơn "thổ địa" miền chuột túi
Hướng dẫn bao điều tránh nhiêu khê
(Viết tặng bạn Hồ Nhựt Thanh và hiền nội Huỳnh Thị Kim Lan)
NhàQuê Nov 23, 2016
QUA XÍCH ĐẠO (2)
Từ mỗi một ngày trên đất Úc
Em đều gởi Text hỏi đến đâu
Căn dặn những nơi cần thăm viếng.
Gặp lại sau ba mươi năm lâu
Hồi đó vừa đặt chân lên đảo
Em với vài người đã đến thăm
Thỉnh thoảng ít hôm em hay nhắn
Lên đồi Tôn Giáo dịp Lễ ...Rằm
Có lần sang Pháp ta tìm hỏi
Mới hay em đã qua Úc Châu
Nghe tin đến xứ em đang sống
Em vẫn như xưa như thuở nào
Dẫn ta đi chào ... ngắm Sydney
Cây Cầu ... Hí Viện dáng hay hay
Đi dạo Darring vào buổi tối
Hỏi đàn sao sáng ... ta đâu đây
Thủ Đô trên đường đang hướng tới
Em tin cho biết Trump thắng rồi
Ta không bỏ phiếu bầu ông ấy
Có lẽ cơ trời phải thế thôi
Từ giã Sydney sáng lên đường
Về nơi sinh sống ... chốn tha hương
Em hỏi vói theo e trễ chuyến
Ngẫm mẫu số chung ... đẹp biết dường
NhàQuê Nov 23, 2016
( Viết tặng em Trần Minh Thảo, Chs/TH Ba Tri)
QUA XÍCH ĐẠO (3)
Đang giờ có lẽ mầy còn bên Trung Quốc
Nói với tao vì nễ bạn bè
Chứ chán tận cổ xứ toàn ô nhiễm
Bước ra đường mọi thứ dè e
Con tao trách sao gặp mầy quá ngắn
Chỉ một giờ ... tình bạn sáu mươi năm
Mầy gởi tao tấm hình băng qua lộ
Tao nhìn theo vợ chồng mầy hòa vào đám đông
Có lẽ vợ chồng mầy vợ chồng tao gặp là lần cuối
Khi xưa hy vọng quả đất tròn
Nay tuổi tác .... đời riêng đến gần biên giới
Đi đâu cũng kè kè một nắm linh đơn.
Sáu mươi năm ... một giờ đâu kể hết
Nhắc đứa nầy ... kéo thêm chuyện đứa kia
Môn thầy dạy còn lộn qua lộn lại
Ba ngàn sáu trăm giây ... chỉ vậy thôi hề !
Tao thường chọc bà xã mầy hồi xưa còn nhỏ xíu
Chỉ được ngồi nghe anh chị kháo trời trăng
Nay quyền lực áp đảo thằng giỏi nhất
Nhưng tao biết Mười nó hiền ... mầy cũng đỡ tấm thân
Trôi nổi góc trời gặp nhau khó dịp
Nhưng may sao thời nay có đủ điều
Nhịp cầu nối đôi bờ trong tíc tắc
Tự nén trong lòng ...chứ tiếc biết bao nhiêu
NhàQuê Nov 24, 2016
(Viết tặng bạn Nguyễn Đồng Danh Chs/THKH 1956 và Trần Ngọc Liên Chs/THKH 1960)
QUA XÍCH ĐẠO (4)
Đi tới Canberra ... làm được nửa bài trắc nghiệm
Ta tự cho điểm chỉ trung bình
Sự hiểu biết còn trong tầm sơ đẳng
Dù ta đến từ đất nước văn minh.
May sao mấy đứa con xông xáo
Chúng lo toan mọi chuyện cho giùm
Ta lẽo đẽo theo mà gần ná thở
Ghi 1 bàn: Già vẫn còn gân.
Rời Sydney Fish Market ...bụng no đầy hải sản
Kéo nhau xuống cruise đi xem cá voi
Tàu lắc lư hơn cả lần vượt thoát
Người ói dài dài ... còn ta như chơi
Ai nấy cũng nằm la liệt
Đến 11 giờ đêm mới về tới chỗ tạm cư
Ta còn ráng viết cho xong những điều ghi vội
Vậy ta đạt thêm 1 điểm: Rất cừ
Nhưng lọng cọng những lần băng qua lộ
Bởi ta quen khi thấy đèn xanh
Mà ở đây khách bộ hành phải tuân theo luật
Ta rớt bài nầy vì còn chút Việt Nam
Cũng may sau vài lần lỡ trớn
Ta rút ra được đôi điều
Không có cảnh giành đường ... cố vượt
Nét văn hóa nầy thật đáng yêu
Ngoại trừ Downtown ... ngoại ô thường nhà trệt
Độ lớn chỉ vừa ... mái đỏ au
Lấy làm lạ nước mênh mông mà sân vườn nhỏ xíu
Trên diện tích nầy hoa lá tựa vai nhau
Cái khổ nhất là lòng vòng tìm nơi xe đậu
Dù nơi nao đều phải trả tiền
Nhìn chung người người bình thản
Xứ sở vừa được xếp 5 hạng đầu tiên
Đồng hương hỏi ra đều ổn định
Nhiều gia đình đã thế hệ 3
Lớp càng sau càng tài năng vượt trội
Hãnh diện vô cùng ... gốc Việt chúng ta !
NhàQuê Nov 25, 2016
(Viết tại Connecticut-USA, tặng chung sau 3 ngày đầu tiên ở Australia)
QUA XÍCH ĐẠO (5)
Hãy tưởng tượng đi đoạn đường trên tám trăm cây số
Qua núi cao có lúc tai ù
Lại bao khoảng chạy ba bốn giờ hai bên toàn đồi cỏ
Bò trắng bò đen và những đàn cừu
Trông tội nghiệp đang bị người thu hoạch
Phơi lưng trần cố gậm cho lứa lông sau
Nếu như người chắc dễ gì leo dốc đứng
Cả đàn như quên để cố tranh phần nhau
Với tốc độ một trăm mười cây số
Đường dài kia khoảng cách ngắn dần dần
Melbourne lờ mờ trong tầm mắt
Thành phố và người sơ ngộ đã tình thân
Thật cảm động không thể nào tả xiết
Sau bữa ăn thịnh soạn món chật bàn
Cả nhà lại dẫn đường về khách sạn
Đưa lên tận phòng ...hành lý ngổn ngang
Lối nói chuyện của chàng rể Ba Tri tếu tếu
Làm những ai có dịp thấy dễ gần
Xin cám ơn Thành-Kim Lan, Cháu Vy và bạn
Đã rất tận tình ... đã rất thiết thân
NhàQuê Nov 27, 2016
(Viết tại Connecticut, tặng Thành-Phan Kim Lan, cháu Vy và bạn @ Melbourne, Australia)
QUA XÍCH ĐẠO (6)
Ngày thứ nhì bắt đầu bằng bữa điểm tâm
Bánh mì giòn khác chi Sài Gòn trước bảy lăm
Hương vị ấy người Âu không khi nào đuổi kịp
Ta như gặp lại một thời tưởng đã xa xăm
Chỉ đôi ngày không dễ gì biết nhiều về Melbourne
May cho ta đến đâu cũng có "thổ địa" dẫn đường
Chợ ..Ừ là chợ ... không khác chợ Bến Thành chi mấy
San sát cửa hàng đủ các thứ địa phương
Ta mán rừng lại tò vò vô thư viện
Nơi giữ lưu trí tuệ của loài người
Tất cả với ta đều đồ sộ
Cám ơn đời có dịp ghé một nơi
Có cái lạ .... đi đâu cũng lại đến phố Tàu
Ta đã biết San Francisco, Phila, Boston, New York
Montreal, Toronto Gia Nã Đại .... Paris, London của trời Âu
Nhưng tất cả thua xa thãy còn luộm thuộm
Ngày kế tiếp cùng đi dã ngoại
Mất khoảng một giờ qua khỏi Geelong
Bắt đầu ngoằn ngoèo con đường Great Ocean Road
Bên núi cao bên biển thẩm sóng chập chùng
Phải mất hai giờ lượn trong vùng hoang vắng
Nối đuôi nhau bốn xe đã đến nơi
Công viên quốc gia xếp vào Kỳ Quan Thế Giới:
Twelve Apostles Park ... đáng biết chừng một chuyến rong chơi
Mưa lất phất không thể tìm nơi khô ráo
Đồ đem theo đành về nướng ở nhà
Lại tụ họp thêm nhiều người nữa
Kể chuyện một hồi .... đâu phải người xa
Cũng vì thế cô học trò khi nghe ta đến
Em chỉ xin mười lăm phút sẽ đến ngay
Mừng nào hơn ... bất ngờ gặp gỡ
Còn được nghe ... liến thoắng chọc ghẹo thầy
Hôm sau nữa chỉ loanh quanh trong thành phố
Định chối từ bữa tiệc khoản đãi ta
Gói gọn hành trang sáng ngày lên đường sớm
Ưu ái dành cho ... khó thể mà !
Với ta đó là lần gần Nam Cực nhất
Sẽ đi theo đến cuối cuộc trần nầy
Được phút giây với tình người nồng thắm
Thành phố ... con người xinh đẹp nơi đây
NhàQuê Nov 29, 2016
(Thân mến gởi tới Thành-Kim Lan, Cháu Vy và bạn, Cám ơn em Tiêu Thị Bảy Chs/TH Ba Tri với bữa tiệc khoản đãi toàn món ngon, Huy và Thảo. Gia đình em Hà Nghĩa-Hoàng Mai Chs/TH Kiến Hòa, em Huỳnh Phúc (A Tỷ) và tất cả cùng chuyến du hành)
QUA XÍCH ĐẠO (7)
Rời Melbourne sáng ngày mười lăm
Qua bảng chỉ 850 Km lúc 10 giờ sáng
Nhớ lại lần đi sao mà phát ngán
Cứ lâu lâu phải kiếm chỗ đi tuần ....
Bánh trái đem theo thanh toán dần dần
Những khúc bánh mì để lâu khô khốc
Cứu khổ phò nguy cậy những chai nước lọc
Nhờ tối mò nên Wollongong lấp lánh những đàn sao
Cô người Thái đón chào
Chắp hai tay cúi đầu xá xá
Lại đặc thù văn hóa
Đem từ Đông Nam Á sang đây
Món ăn nào cũng có vị cay
Ai nấy mặc tình rơi lệ
Lại một đêm ngủ trễ
Hè phương nam không biết đêm ngắn hay dài
Đánh một lèo cho tới sáng ngày mai
Chỉ có lão vẫn màn cà phê đúng giấc
Thêm một ngày tất bật
Khởi đầu thăm biển Wollongong
Những khẩu súng thần công
Dưới chân hải dăng hướng ra biển cả
Dãy núi xa xa sao đẹp quá
Có lẽ đó là Blue Mountains
Rực rỡ vô cùng Phật Tự Nam Thiên
Bắc Bán Cầu ta đã có lần đến nơi tượng NGÀI lớn nhất
Dưới nửa phần trái đất
Gặp lại NGÀI nơi chánh điện uy nghi
Ta biết NGÀI là đấng từ bi
Phổ độ chúng sanh dù ta không là phật tử
Bằng cuộc đời lưu dân lê thứ
Nghiệm ân ban mới có cơ duyên nầy
Từ giã nơi đây
Điểm mới trong ngày
Ta lại tới nơi có thú rừng chim muông hoang dã
Những anh chàng . .những cô ả: Kaola ôm con ngủ say sưa
Và thêm lần nữa
Đến chân cầu sau khi ghé bãi biển Bondi
Chẳng có gì ngoài những cơn gió rít
Lại đêm ngủ vùi trên vùng Park Of MacQuarie
NhàQuê Dec 01, 2016
(Viết tại Connecticut: Trở lại Sydney)
QUA XÍCH ĐẠO (8)
Khi những lồng treo trượt trên dây cáp
Từng nhóm người phần lớn Á Đông
Băng qua hẻm rặng Blue Mountains mây mù trên đỉnh
Phía dưới kia mạch suối tuôn dòng
The Three Sisters hay ba cô nàng theo chuyện kể
Bị bỏ quên nơi đem giấu giữa núi rừng
Ba người yêu ..ba anh chàng không cùng bộ tộc
Tiếng thét vang hồi ...đá chuyển trời rung
Người đem giấu đã không may tử trận
Ba giai nhân hóa đá chốn thâm sơn
Đời đời đứng bên sườn non ly biệt
Những áng mây giăng hiu hắt một nỗi buồn
Thị trấn nhỏ Katoomba thoai thoải dốc
Vài thức ăn tạm tạm ... trở ra xe
Tối mười bảy không có gì đặc biệt
Ngoài món bò, bò Úc ... ngon khỏi chê
Sáng mười tám ghé qua khu người Việt
Vớt một tô phở lớn ... lần cuối cùng
Có lẽ chẳng dịp nào quay lai nữa
Trước khi đến nhà "thổ địa" rước đi chung
Ngày hôm trước đã nhờ mời thêm vị khách
Cô giáo đồng hương, đồng nghiệp lúc bên nhà
Nghe ta đến ... cô đã mấy lần gọi kiếm
Rất rộn ràng nhắc lại một thời xa
Ta cũng ghé qua thăm vị thầy cố cựu
"Lũ Quỉ" chúng tôi thường đến làm Carnot
Uống sạch bách rượu thầy đem ra thết
Đứa ngã ... đứa nghiêng ..chân đá giò
Viết tới đây ...à à trực nhớ
Ngày hôm qua "Thu Râu" video chat có hỏi ta
"Mầy qua bễn có gặp thầy 9 Thới ?"
Có, tao có ghé thăm ..chỉ phút chốc thôi hà!
Xe thẳng tiến hướng lên New Castle mạn Bắc
Bàn nhau tạm dừng nơi sản xuất rượu nho
Úc là một trong số có rượu ngon tầm thế giới
Ta cũng mua vài "quả" biếu bạn bè
Ta dân miền biển không lạ gì cồn cát
Thay dạng hình, đổi vị hay mất đi
Có một lần ta ra ngoài Mũi Né
Họ nói lung tung ... làm như ta chẳng biết gì
Bãi cát nơi nầy dài như sa mạc
Gió thổi qua để lại lượn sóng khô
Ta thấy khách thăm nằm ngồi đủ kiểu
Chiều xuống nhanh ... xa lắm chuyến quay về
Bữa ăn tối ở nơi làng nướng
Nói chung chung cũng không lạ là bao
Trước đưa về cùng hẹn gặp
Ngày hôm sau
NhàQuê Dec 02, 2016
(Viết tại Connecticut. Gởi Hồ Nhựt Thanh, Huỳnh Thị Kim Lan, cô giáo Trần Thị Như Hoa và Chánh)
QUA XÍCH ĐẠO (9)
Sáng hôm trước đưa hai thành viên ra phi cảng
Rời đoàn sáu người về trước có việc riêng
Đáng lẽ cùng nhau đi suốt chuyến
Chừng đối chiếu ngày ... sai lệch giữa âm dương
Còn lại bốn lên đường đi phó hội
Thật ra đây buổi gặp mặt rất trông chờ
Dù có thể bớt chuyện đi đây đi đó ...
Cám ơn những chân tình đã bỏ công lo
Nầy đây những Thanh-Kim Lan, Trần Cúc
Sơn Bạc-Út An và cô giáo Như Hoa
Huỳnh Kim Chi, Trọng Trần, Cường ...MB620 mừng gặp lại
Hữu Triêm tận mặt nhìn sau mấy chục năm xa
Kể nhau nghe những đoạn đường ly xứ
Hỏi thăm thêm tin tức những thân quen
Có xa quê mới biết thế nào là tao ngộ
Những rung cảm nầy trân trọng cất vào tim
Cũng có những học trò, người quen vì thời biểu
Chưa thể đến cùng nhưng hẹn lại gặp lúc chiều đêm
Muốn giữ lâu thêm lần hội ngộ
Cùng kéo nhau về nhà Sơn Bạc-Út An
Nhỏ Út An vẫn như xưa mảnh khảnh
Không thể ngờ cô gái vẻ tiểu thư
Ngày nay đảm đang trong ngoài tươm tất
Lời ta khen: bận rộn vậy mà cũng thấy làm thơ
Giờ hẹn buổi chiều còn quá sớm
Ta muốn loanh quanh đi dạo phố phường
Xứ nầy ấm cho ta tìm cảm giác
Ngồi quán vĩa hè ... như một thuở quê hương
Vợ chồng Điền tiếp ta như người thân thuộc
Vợ chồng Triêm, Sương và ông xã lần lượt đến cùng
Nói sao hết ... bao hàn huyên tâm sự
Chợt gặp quê người ... những người từng có một quê chung
Nhỏ Kim Chi khám phá ra sao ta ngồi im một chỗ
Không lăng xăng đây đó chụp hình
Hóa ra máy kêu trời như bọng
Hết pin !
Thím năm Cao đến cùng cô con gái
Thu Trang và đấng phu quân
Nhớ ngày xưa ta chọn nhỏ cầm bảng tên trường diễn hành, dịp lễ
Nay chụp hình ..cặp cổ ta ...rồi nói: Ý mà quên !
Cũng gặp Lê Thị Nga qua thăm con còn lưu lại
Tư Lịnh ta ngồi kể rất nhiều điều
Khi xưa gia đình Lê và Trần cùng dãy
Nhắc lại thuở nào nơi phố nhỏ thân yêu
Chữ nghĩa có lẽ không khi nào diễn đủ
Nếu kể đây có thiếu sót chuyện và người
Xin miễn trách ... ta giờ nhớ quên không như thời trẻ
Như hồi những năm bảy mươi
Mười giờ dêm ta kiếu từ về chỗ ngụ
Còn hai hôm ta rời đất nước nầy
Cái gói hành trang trong lòng ta khóa cất
Quí vô vàn ... hai tuần xuôi ngược nơi đây
NHàQuê Dec 04, 2016
(Thân kính gởi Thím Năm Cao ... Thân ái gởi Thanh-Kim Lan, Như Hoa, Hữu Triêm-Tuyết Phương, em Sương Nguyễn và Phu Quân, Huỳnh Kim Chi và con, Thu Trang và rể Ba Tri (chú rể nầy còn bồi thêm thầy 1 chai Heneiken lúc bắt tay từ giã), Út An-Sơn Bạc, Điền và bà xã ... đặc biệt Cúc Trần còn gởi vói theo món xoài xanh giòn ngọt ... lên máy bay vẫn còn nhai lốc cốc)
QUA XÍCH ĐẠO (10)
Khi bay hơn nửa đoạn đường ... vượt qua xích đạo
Ta lan man chưa kiếm được câu trả lời
Khi bé Thanh** hỏi: Những gì làm thầy nhớ nhất
Ta phải đành nợ nhỏ mà thôi
Bởi với ta mười bốn ngày đều đáng nhớ
Đến cuối cùng như mới hôm qua (20/11)
Dự định chỉ đi vài nơi rồi ngủ sớm
Giữ sức cho chuyến trở về nhà
Ta định không gọi Triêm theo như lời dặn
Các con ta e như thế sẽ mích lòng
Và chúng cũng thích vẻ trầm trầm của người lần đầu gặp
Ta khám phá nhiều điều ngày cuối đi chung
Hẹn gặp nhau tại Sydney Fish Market
Người đông vầy như ngày hội phải chen chân
Khách tứ phương đến đây cùng thưởng thức
Những món hải sản tươi chế biến ngon tuyệt trần
Tạm gởi xe và dùng tiện nghi công cộng
Nhờ đó ta được đi xe bus, xe train
Khi thả bộ qua trung tâm thành phố
Đang có biểu tình ta thấy cảnh sát phụ giữ trật tự an ninh
Làm một vòng quanh Opera House
Vài đám cưới đang rình rang nơi đó
Hàng triệu viên ngói lợp vòm xinh: nho nhỏ
Góp phần vào kiến trúc thành kỳ quan
Nói là chuyến đò ngang ... là ferry
Kỳ thực là chuyến tàu có cả năm bảy trăm hành khách
Băng qua eo biển hường về thị trấn manly
Có bãi biển dài không mấy xa thành phố
Ta đứng trầm ngâm một chỗ
Bởi ta cũng có một thời
Giống như những người tên khắc trên bảng đồng chung quanh tháp
Những công dân ấy đã không về từ mặt trận xa xôi
Trên chuyến trở qua có em học trò gọi trách
Sao ta không dành cho em lần gặp trong cuộc di hành
Thật khó thể với lịch trình dày đặc
Nhưng ta vẫn hình dung lại những ngày ... thuở tuổi xanh
Vợ chồng Kim Lan và con đợi nơi nhà ga chánh
Với vẻ thông minh hoạt bát ... ai cũng cảm tình
Cô gái nhỏ tên Thanh đã được lưu vào ký ức
Ta nợ nhỏ câu trả lời ... ta bí ....làm thinh !
Lại chuyến bay mười sáu giờ hướng lên Đông -Bắc
Bên ngoài đêm ... và lạnh mấy chục độ âm
Trong khoang khách ta dõi theo đường bay con chim sắt
Mùa Đông đang về ...ta còn nghe ấm chuyến xuôi Nam
NhàQuê Dec 06, 2016
(Nhớ về những nơi đã qua, những người đã gặp trong chuyến đi Sydney, Canberra, Melbourne-Australia)
Xuân Chung
Phơi phới hương Xuân tỏa mọi nhà
Tưng bừng phố thị rộn Xuân ca
Tâm thành ý thiện chân Xuân nở
Há phải Xuân dành những thế gia
NhàQuê 23-01-2012
Nói Với CHÍNH MÌNH
Trước khi đặt bước lên miền Tây Trúc
Đoàn thỉnh kinh còn thấy xác mình trôi
Con sông ấy chỉ hai bờ khổ đau và hạnh phúc
Còn ta gánh nặng trên vai qua biển rộng luân hồi
Ta gọi đó cuộc Hành Hương trên biển khổ
Buồm ung dung đi giữa gió bạo tàn
Sóng ngộ nhận bủa ác nhân đồng lõa
Ta hằng tin vào lẽ phải minh oan
Xin hàm ân suốt hành trình nhân loại
Có đường hoa ... gai gốc ... lẫn ghét yêu
Có mùi vị chua cay cùng mật ngọt
Ngộ thức bao dung gác bỏ hết mọi điều
Chân tình hỏi sao không về thăm lại phố
Rằng xin thưa từng vụn vỡ đã đem theo
Có những đêm nằm gác tay mình lên trán
Nghiệm xưa nay mọi thứ chỉ bọt bèo
Ngày chia xa nay đã ba thế hệ
Những đổi thay những cũ có còn đâu
Ta hiện thân của xưa và của mới
Mới không như ... mà cũ lại nát nhầu
Chữ nghĩa ư ... xin cám ơn mình bè bạn
Ngôn từ ư ... xin vay làm vốn dựng gầy
Tiện nghi ư ... xin giúp giùm vận chuyển
Ta lên đường ... có ba bằng hữu ... nghĩa tình thay !
NhàQuê Feb 03, 2017
(Thân mến viết tặng đồng môn Hồ Thị Tâm, Perth, Australia)
Em học sau ta đôi lớp
Văn chương em theo đuổi thuở tuổi xanh
Sắc tài em nhiều chàng điêu đứng
Không có ta à nha !
Bẳng một dạo tin về nhau chẳng thấy
Sau can qua mạnh ai nấy lo thân mình
Ta làm đủ thứ nghề khi hết vòng tù tội
Bỏ xứ xuống thuyền theo nước lênh đênh
Bỗng một hôm tin nhau nhận được
Cùng cám ơn Internet đã cho đời
Em kể lể bên trời lận dận
Một góc xứ người rất đỗi xa xôi
Em gởi tặng ta nhiều thơ ca đã viết
Ta đem treo cùng tranh của bạn bè
Xứng với tầm người văn chương ngày cũ
Em còn khoe yêu Bến Tre hơn cả ta nhe !
Tự biết ta bước xa hơn em nhiều thứ
Nhưng có một điều ta chấp nhận thua
Đó là chuyện em mang theo "Đất-Nước"
Đựng trong chai ... hàn kín
Đất-Nước Quê Nhà vẫn cạnh như xưa
NhàQuê Sep 02, 2016
Thèm
(Thơ Chọc Lung Tung)
Thèm nghe lắm lắm "hổng thèm"
Mà đưa tay đón giấu đem về phòng
Thèm nghe lắm lắm nói "hông"
Mà như ưng ửng chỗ hồng hồng kia
Thèm nghe lắm lắm "còn khuya"
Mà đưa tay níu khoan dìa đó a
Thèm nghe lắm lắm "à nha"
Mà như nũng nũng người ta ... chớ gì !
NhàQuê Aug 13, 2016
Gởi Bạn Cùng Quê
(Thầy Nguyễn Văn Sang, Cựu GsTH Ba Tri)
Mầy qua Mỹ ít năm rồi về xứ
Dù thế nào mầy cũng biết Tự Do
Tứ khổ đời người tùy theo mà tính
Trước khi sang mầy đã gọi thăm dò
Khi nghe tin mầy đã về bên bễn
Khoảng hao gầy sinh lực sau bảy lăm
Từng đứa đứa đến bên bờ khánh kiệt
Có khi ở gần lại như mù tăm
Ngày tao rời trường đi làm lính trận
Mây đổi về dạy nơi quê hương
Khi tao trở lại thì mầy đi nơi khác
Lâu lâu mới thấy nhau xuôi ngược trên đường
Có một lần cả hai cùng đứng lại
Bên kia đường mầy ngoắc tao qua
Tao nổi giận thằng đàn em thất lễ
Giờ tao già .... tao "ân xá" hết rồi nha !
Nghe mầy lâm bịnh ... tao thương lắm lắm
Sổ Nam Tào Bắc Đẩu khó lén coi
Nên chưa biết đứa nào thuyên chuyển trước
Nhưng đâu chừng chỗ mới đã thì thôi !
Cũng nguyện cầu mầy thêm năm mười nữa
Để lại thấy lần biển cả hóa nương dâu
Dầu sức kiệt cũng cười lên kha khả
Ngọn gió quê hương mát rượi thuở ban đầu
NhàQuê Aug 07, 2016
TA ĐANG Ở ĐÂU
(Viết nhân Ngày Sep 11 ...)
Như sáng nay định không viết gì lên Facebook
Ngồi ngẫm suy ôn lại những niềm đau
Không chỉ riêng ta mà nhân loại
Để thấy man di đến mức nào
Từ thuở má sanh ra ... còn chưa nói sỏi
Mốt góc Âu Châu vạn vạn người
Bị lùa vào phòng hơi ngạt
Bạo tàn rồi phải đổ nát thôi
Tưởng đâu nước Việt qua loạn lạc
Hai miền phúc lợi mỗi tiến thăng
Đất mẹ quê hương sánh vai cùng bốn biển
Lòng dạ gươm đao ... cuộc chiến mới tương tàn
Có người nói rằng mưu cao trí lược
Mới dốc quân sát sát Tết Mậu Thân
Ngày thiêng liêng hứa hẹn nhau ngưng chiến
Thật ngẩn ngơ ngã dưới đạn thù hằn
Mức khủng bố nâng lên nhiều cấp độ
Từ búa rìu mã tấu ... bao bố cột thả sông
Đốt giai đoạn qua bom gài ...đặt mìn plastic
Kẻ sát nhân gớm giếc hóa anh hùng
Ngày Tết đó ... ta mới tròn hai tuần lính
Đã nếm mùi trận mạc giữa thành đô
Chưa thể tưởng bạn ngồi sát vai gục xuống
Nam Bắc anh em ý niệm trở mơ hồ
............................
TA ĐANG Ở ĐÂU VÀO NHỮNG NGÀY NẦY
(Viết nhân Ngày Sep 11 ...)
Như sáng nay định không viết gì lên Facebook
Dành để ngẫm suy ôn lại những niềm đau
Không chỉ riêng ta mà nhân loại
Để thấy man di đến mức độ nào
Từ thuở má sanh ra ... còn chưa nói sỏi
Một cõi Âu Châu vạn vạn người
Bị lùa vào phòng hơi ngạt
Bạo tàn rồi phải tiêu tận dĩ nhiên thôi
Tưởng đâu nước Việt ta qua loạn lạc
Hai miền phúc lợi mỗi tiến thăng
Đất mẹ quê hương sánh vai cùng bốn biển
Lòng dạ gươm đao ... cuộc chiến mới tương tàn
***
Có người nói rằng mưu cao trí lược
Mới dốc quân cuồng sát Tết Mậu Thân
Ngày thiêng liêng hứa hẹn nhau ngưng bắn
Thật ngẩn ngơ ngã dưới đạn thù hằn
Mức khủng bố nâng lên nhiều cấp độ
Rìu búa đập đầu ... mã tấu chém ... dìm sông
Đốt giai đoạn qua .. lựu đạn địa lôi gài ... đặt mìn bom plastic
Kẻ sát nhân gớm ghiếc gọi anh hùng
Ngày Tết đó ... ta mới tròn hai tuần lính
Đã nếm mùi trận mạc giữa thành đô
Chưa thể tưởng ... bạn ngồi sát vai gục xuống
Nam Bắc anh em ý niệm trở mơ hồ
***
Có một khoảng hòa bình chưa ráo mực
Đã xua quân tràn khắp ... lại đao binh
Càng lớn hơn.... càng thêm khốc liệt
Cầu gãy ngang nửa nước lại đắm chìm
Trưa hôm đó ta thấy có gì rất lạ
Không phải vì tóc vừa hớt ... mới tinh khôi
Ta dửng dưng trước dòng người tranh mua sắm
Đêm ta nghe đập cửa ... âm thanh báo hiệu xong đời
Cái chết đến thật là từ tốn
Đủ kiểu trò tới tận mười một năm
Những nhát thù hằn bầm qua xẻ lại
Dưới lằn roi vu khống .... ta lịm dần
***
Ta hoài nghi đức tính con Mẹ Âu Cơ trong sách vở
Tới giờ nầy ta chưa trùng tu được niềm tin
Ta cảm thông với những ai chối là dân Việt
Ngôn ngữ bậc chăn dân nghe đã rùng mình
***
Không phải mình tạ .... cả địa cầu sửng sốt
Lại kiểu giết người ... tàn bạo thậm dã man
Kể từ đấy bất trắc khắp nẻo đường rình rập
Khủng bố nay ...khủng bố cũ ...thú một đàn
Sáng hôm đó ta đang làm gì nhỉ
À nhớ rồi nghe phòng cạnh... gọi ta sang
Ta dừng máy rồi cùng theo tin tức
Nước Mỹ bị tấn công ai nấy bàng hoàng
Chiều lái về .... ta như người mất trí
Cảm trên đường ai cũng giống như nhau
Qua màn ảnh New York trùm tang tóc
Khói lửa nung hai cao ốc quỵ nhào
***
Nghĩ đạo lý dẫn con người hướng thượng
Đấng Tối Cao chỉ là một mà thôi
Lẽ gì đâu sanh lòng thù nghịch
Vết thương đau nhức nhối .... khó phục hồi
Bảy mươi năm dài .... đã nghe đã thấy
Đã biết nghĩ suy .... đã thọ khổ nàn
Đã trầm tĩnh ... lau chùi cân đa dụng
Và ta đem cân thử sự đời đang
Đầu bên nầy ta đặt ba năm làm lính
Ba năm tù ta bỏ lên phía kia
Cây kim chỉ vào vạch ngay chính giữa
Nếu gọi trả vay ...ta sòng phẳng đó nghe chưa
Ta phóng khoáng .... bỏ tám năm quản thúc
Không kể thêm những hệ lụy theo sau
Bởi cân ta thành hình từ lương tâm ... lý trí
Cân được thời gian ... màu sắc .. bất kể thứ nào
***
Khủng bố chẳng khác chi nhận mình yếu kém
Một trăm năm (1917) kể từ lúc manh nha
Nay hầu hết đã quay về lẽ phải
Thế giới ôm choàng ...nhân loại thứ tha
Thế hệ ta ... nay không còn mấy
Đã chứng nhân vật đổi sao dời
Đã đi qua nhiều cơn địa chấn
Trận cuối cùng cũng sắp gần thôi
Một mai khi ngày ấy đến
Không cần biết ta đang ở nơi nào
Ta cứ để từng hạt vui hạnh phúc
Cứ lăn dài ... lăn dài theo nếp xếp hanh hao
NhàQuê ..... Viết từ Sep 11, 2016
KHÚC THÁNG MƯỜI
Kẻng khua tháng chín vô thành thị
Tháng Mười dò dẫm bước chân hoang
Từ ... mãi về sau ... thành nỗi nhớ
Vỗ bờ sỏi cát ... sóng miên man
Tháng mười nứt hạt trổ vô biên
Hương hoa hương đất tỏa dịu hiền
Long lanh sương đọng hình kiếp trước
Trên từng phiến lá dáng nghiêng nghiêng
Có lần đổi được nửa vốc mơ
Tưởng đâu trầm tích tự bao giờ
Trở giấc lao xao chiều hiên lụa
Trong từng khoảnh khắc ... mỗi vầng thơ
Tháng mười từ ấy thanh trầm bổng
Trên phím thời gian nhịp buồn vui
Đã hứa cùng thu đang chín ửng
Nhớ đừng lỡ hẹn cuộc rong chơi
Men lối tháng mười đến một nơi
Ô Long đối ẩm luận chuyện đời
Tìm trong hỗn độn điều chân thiện
Đâu phải dễ dàng hỡi ai ơi
Chưa hết tháng mười leo mấy dốc
Trên đỉnh núi kia điểm cuối dùng
Bao nhiêu tuấn mã hoàn yên lạc
Đem mỗi không gì đến hẹn chung
Tháng mười chạm khắc lên sườn đá
Tuyết đến mưa qua chẳng xói mòn
Tranh chỉ mỗi không không sắc sắc
Dưới chẳng tên đề chẳng triện son
29-10
Vì em mặc áo tháng mười
Cho ta dừng lại bên trời ngắm say
Nầy em hãy ghé vào đây
Bốn ngăn thắm thiết từ ngày dành riêng
XXXXX
QUA XÍCH ĐẠO (1)
Thí dụ nước Mỹ hình chữ nhựt
Ta từ Đông Bắc xuống Tây Nam
Phải sáu giờ bay dừng ở Los
Tiếp tục hành trình ... những mười lăm
Từ trên cao độ mười cây số
Vượt qua xích đạo lần đầu tiên
Mới nửa đoạn đường mà tám tiếng
Dài nhất trong đời ... đêm của đêm
Đáp xuống Sydney vào buổi sáng
Vẫn còn hơi hướm cuối mùa Xuân
Những viên di trú niềm nỡ khách
Nghĩ chạnh ... có nơi còn tối tăm
Chào người bạn cũ ... cô học trò
Một thời đi học .... của ngày thơ
Đầu xanh nay đã màu mây khói
Mấy chục năm xa ... gặp khó ngờ
Ba mươi mùa tuyết nơi đất trú
Sợ e lọng cọng lối giao thông
Là mối quan tâm hơn tất cả
Rồi mọi chuyện lo trở bình thường
Hẹn cùng gặp lại nơi phở An
Thử xem hương vị đúng đồn chăng
Thành thật nhận rằng vào loại khá
So Tàu Bay xưa ... chắc không bằng
Dù gọi là gì ... gì đi nữa
Ta đã từ lâu xem bạn bè
Cám ơn "thổ địa" miền chuột túi
Hướng dẫn bao điều tránh nhiêu khê
(Viết tặng bạn Hồ Nhựt Thanh và hiền nội Huỳnh Thị Kim Lan)
NhàQuê Nov 23, 2016
QUA XÍCH ĐẠO (2)
Từ mỗi một ngày trên đất Úc
Em đều gởi Text hỏi đến đâu
Căn dặn những nơi cần thăm viếng.
Gặp lại sau ba mươi năm lâu
Hồi đó vừa đặt chân lên đảo
Em với vài người đã đến thăm
Thỉnh thoảng ít hôm em hay nhắn
Lên đồi Tôn Giáo dịp Lễ ...Rằm
Có lần sang Pháp ta tìm hỏi
Mới hay em đã qua Úc Châu
Nghe tin đến xứ em đang sống
Em vẫn như xưa như thuở nào
Dẫn ta đi chào ... ngắm Sydney
Cây Cầu ... Hí Viện dáng hay hay
Đi dạo Darring vào buổi tối
Hỏi đàn sao sáng ... ta đâu đây
Thủ Đô trên đường đang hướng tới
Em tin cho biết Trump thắng rồi
Ta không bỏ phiếu bầu ông ấy
Có lẽ cơ trời phải thế thôi
Từ giã Sydney sáng lên đường
Về nơi sinh sống ... chốn tha hương
Em hỏi vói theo e trễ chuyến
Ngẫm mẫu số chung ... đẹp biết dường
NhàQuê Nov 23, 2016
( Viết tặng em Trần Minh Thảo, Chs/TH Ba Tri)
QUA XÍCH ĐẠO (3)
Đang giờ có lẽ mầy còn bên Trung Quốc
Nói với tao vì nễ bạn bè
Chứ chán tận cổ xứ toàn ô nhiễm
Bước ra đường mọi thứ dè e
Con tao trách sao gặp mầy quá ngắn
Chỉ một giờ ... tình bạn sáu mươi năm
Mầy gởi tao tấm hình băng qua lộ
Tao nhìn theo vợ chồng mầy hòa vào đám đông
Có lẽ vợ chồng mầy vợ chồng tao gặp là lần cuối
Khi xưa hy vọng quả đất tròn
Nay tuổi tác .... đời riêng đến gần biên giới
Đi đâu cũng kè kè một nắm linh đơn.
Sáu mươi năm ... một giờ đâu kể hết
Nhắc đứa nầy ... kéo thêm chuyện đứa kia
Môn thầy dạy còn lộn qua lộn lại
Ba ngàn sáu trăm giây ... chỉ vậy thôi hề !
Tao thường chọc bà xã mầy hồi xưa còn nhỏ xíu
Chỉ được ngồi nghe anh chị kháo trời trăng
Nay quyền lực áp đảo thằng giỏi nhất
Nhưng tao biết Mười nó hiền ... mầy cũng đỡ tấm thân
Trôi nổi góc trời gặp nhau khó dịp
Nhưng may sao thời nay có đủ điều
Nhịp cầu nối đôi bờ trong tíc tắc
Tự nén trong lòng ...chứ tiếc biết bao nhiêu
NhàQuê Nov 24, 2016
(Viết tặng bạn Nguyễn Đồng Danh Chs/THKH 1956 và Trần Ngọc Liên Chs/THKH 1960)
QUA XÍCH ĐẠO (4)
Đi tới Canberra ... làm được nửa bài trắc nghiệm
Ta tự cho điểm chỉ trung bình
Sự hiểu biết còn trong tầm sơ đẳng
Dù ta đến từ đất nước văn minh.
May sao mấy đứa con xông xáo
Chúng lo toan mọi chuyện cho giùm
Ta lẽo đẽo theo mà gần ná thở
Ghi 1 bàn: Già vẫn còn gân.
Rời Sydney Fish Market ...bụng no đầy hải sản
Kéo nhau xuống cruise đi xem cá voi
Tàu lắc lư hơn cả lần vượt thoát
Người ói dài dài ... còn ta như chơi
Ai nấy cũng nằm la liệt
Đến 11 giờ đêm mới về tới chỗ tạm cư
Ta còn ráng viết cho xong những điều ghi vội
Vậy ta đạt thêm 1 điểm: Rất cừ
Nhưng lọng cọng những lần băng qua lộ
Bởi ta quen khi thấy đèn xanh
Mà ở đây khách bộ hành phải tuân theo luật
Ta rớt bài nầy vì còn chút Việt Nam
Cũng may sau vài lần lỡ trớn
Ta rút ra được đôi điều
Không có cảnh giành đường ... cố vượt
Nét văn hóa nầy thật đáng yêu
Ngoại trừ Downtown ... ngoại ô thường nhà trệt
Độ lớn chỉ vừa ... mái đỏ au
Lấy làm lạ nước mênh mông mà sân vườn nhỏ xíu
Trên diện tích nầy hoa lá tựa vai nhau
Cái khổ nhất là lòng vòng tìm nơi xe đậu
Dù nơi nao đều phải trả tiền
Nhìn chung người người bình thản
Xứ sở vừa được xếp 5 hạng đầu tiên
Đồng hương hỏi ra đều ổn định
Nhiều gia đình đã thế hệ 3
Lớp càng sau càng tài năng vượt trội
Hãnh diện vô cùng ... gốc Việt chúng ta !
NhàQuê Nov 25, 2016
(Viết tại Connecticut-USA, tặng chung sau 3 ngày đầu tiên ở Australia)
QUA XÍCH ĐẠO (5)
Hãy tưởng tượng đi đoạn đường trên tám trăm cây số
Qua núi cao có lúc tai ù
Lại bao khoảng chạy ba bốn giờ hai bên toàn đồi cỏ
Bò trắng bò đen và những đàn cừu
Trông tội nghiệp đang bị người thu hoạch
Phơi lưng trần cố gậm cho lứa lông sau
Nếu như người chắc dễ gì leo dốc đứng
Cả đàn như quên để cố tranh phần nhau
Với tốc độ một trăm mười cây số
Đường dài kia khoảng cách ngắn dần dần
Melbourne lờ mờ trong tầm mắt
Thành phố và người sơ ngộ đã tình thân
Thật cảm động không thể nào tả xiết
Sau bữa ăn thịnh soạn món chật bàn
Cả nhà lại dẫn đường về khách sạn
Đưa lên tận phòng ...hành lý ngổn ngang
Lối nói chuyện của chàng rể Ba Tri tếu tếu
Làm những ai có dịp thấy dễ gần
Xin cám ơn Thành-Kim Lan, Cháu Vy và bạn
Đã rất tận tình ... đã rất thiết thân
NhàQuê Nov 27, 2016
(Viết tại Connecticut, tặng Thành-Phan Kim Lan, cháu Vy và bạn @ Melbourne, Australia)
QUA XÍCH ĐẠO (6)
Ngày thứ nhì bắt đầu bằng bữa điểm tâm
Bánh mì giòn khác chi Sài Gòn trước bảy lăm
Hương vị ấy người Âu không khi nào đuổi kịp
Ta như gặp lại một thời tưởng đã xa xăm
Chỉ đôi ngày không dễ gì biết nhiều về Melbourne
May cho ta đến đâu cũng có "thổ địa" dẫn đường
Chợ ..Ừ là chợ ... không khác chợ Bến Thành chi mấy
San sát cửa hàng đủ các thứ địa phương
Ta mán rừng lại tò vò vô thư viện
Nơi giữ lưu trí tuệ của loài người
Tất cả với ta đều đồ sộ
Cám ơn đời có dịp ghé một nơi
Có cái lạ .... đi đâu cũng lại đến phố Tàu
Ta đã biết San Francisco, Phila, Boston, New York
Montreal, Toronto Gia Nã Đại .... Paris, London của trời Âu
Nhưng tất cả thua xa thãy còn luộm thuộm
Ngày kế tiếp cùng đi dã ngoại
Mất khoảng một giờ qua khỏi Geelong
Bắt đầu ngoằn ngoèo con đường Great Ocean Road
Bên núi cao bên biển thẩm sóng chập chùng
Phải mất hai giờ lượn trong vùng hoang vắng
Nối đuôi nhau bốn xe đã đến nơi
Công viên quốc gia xếp vào Kỳ Quan Thế Giới:
Twelve Apostles Park ... đáng biết chừng một chuyến rong chơi
Mưa lất phất không thể tìm nơi khô ráo
Đồ đem theo đành về nướng ở nhà
Lại tụ họp thêm nhiều người nữa
Kể chuyện một hồi .... đâu phải người xa
Cũng vì thế cô học trò khi nghe ta đến
Em chỉ xin mười lăm phút sẽ đến ngay
Mừng nào hơn ... bất ngờ gặp gỡ
Còn được nghe ... liến thoắng chọc ghẹo thầy
Hôm sau nữa chỉ loanh quanh trong thành phố
Định chối từ bữa tiệc khoản đãi ta
Gói gọn hành trang sáng ngày lên đường sớm
Ưu ái dành cho ... khó thể mà !
Với ta đó là lần gần Nam Cực nhất
Sẽ đi theo đến cuối cuộc trần nầy
Được phút giây với tình người nồng thắm
Thành phố ... con người xinh đẹp nơi đây
NhàQuê Nov 29, 2016
(Thân mến gởi tới Thành-Kim Lan, Cháu Vy và bạn, Cám ơn em Tiêu Thị Bảy Chs/TH Ba Tri với bữa tiệc khoản đãi toàn món ngon, Huy và Thảo. Gia đình em Hà Nghĩa-Hoàng Mai Chs/TH Kiến Hòa, em Huỳnh Phúc (A Tỷ) và tất cả cùng chuyến du hành)
QUA XÍCH ĐẠO (7)
Rời Melbourne sáng ngày mười lăm
Qua bảng chỉ 850 Km lúc 10 giờ sáng
Nhớ lại lần đi sao mà phát ngán
Cứ lâu lâu phải kiếm chỗ đi tuần ....
Bánh trái đem theo thanh toán dần dần
Những khúc bánh mì để lâu khô khốc
Cứu khổ phò nguy cậy những chai nước lọc
Nhờ tối mò nên Wollongong lấp lánh những đàn sao
Cô người Thái đón chào
Chắp hai tay cúi đầu xá xá
Lại đặc thù văn hóa
Đem từ Đông Nam Á sang đây
Món ăn nào cũng có vị cay
Ai nấy mặc tình rơi lệ
Lại một đêm ngủ trễ
Hè phương nam không biết đêm ngắn hay dài
Đánh một lèo cho tới sáng ngày mai
Chỉ có lão vẫn màn cà phê đúng giấc
Thêm một ngày tất bật
Khởi đầu thăm biển Wollongong
Những khẩu súng thần công
Dưới chân hải dăng hướng ra biển cả
Dãy núi xa xa sao đẹp quá
Có lẽ đó là Blue Mountains
Rực rỡ vô cùng Phật Tự Nam Thiên
Bắc Bán Cầu ta đã có lần đến nơi tượng NGÀI lớn nhất
Dưới nửa phần trái đất
Gặp lại NGÀI nơi chánh điện uy nghi
Ta biết NGÀI là đấng từ bi
Phổ độ chúng sanh dù ta không là phật tử
Bằng cuộc đời lưu dân lê thứ
Nghiệm ân ban mới có cơ duyên nầy
Từ giã nơi đây
Điểm mới trong ngày
Ta lại tới nơi có thú rừng chim muông hoang dã
Những anh chàng . .những cô ả: Kaola ôm con ngủ say sưa
Và thêm lần nữa
Đến chân cầu sau khi ghé bãi biển Bondi
Chẳng có gì ngoài những cơn gió rít
Lại đêm ngủ vùi trên vùng Park Of MacQuarie
NhàQuê Dec 01, 2016
(Viết tại Connecticut: Trở lại Sydney)
QUA XÍCH ĐẠO (8)
Khi những lồng treo trượt trên dây cáp
Từng nhóm người phần lớn Á Đông
Băng qua hẻm rặng Blue Mountains mây mù trên đỉnh
Phía dưới kia mạch suối tuôn dòng
The Three Sisters hay ba cô nàng theo chuyện kể
Bị bỏ quên nơi đem giấu giữa núi rừng
Ba người yêu ..ba anh chàng không cùng bộ tộc
Tiếng thét vang hồi ...đá chuyển trời rung
Người đem giấu đã không may tử trận
Ba giai nhân hóa đá chốn thâm sơn
Đời đời đứng bên sườn non ly biệt
Những áng mây giăng hiu hắt một nỗi buồn
Thị trấn nhỏ Katoomba thoai thoải dốc
Vài thức ăn tạm tạm ... trở ra xe
Tối mười bảy không có gì đặc biệt
Ngoài món bò, bò Úc ... ngon khỏi chê
Sáng mười tám ghé qua khu người Việt
Vớt một tô phở lớn ... lần cuối cùng
Có lẽ chẳng dịp nào quay lai nữa
Trước khi đến nhà "thổ địa" rước đi chung
Ngày hôm trước đã nhờ mời thêm vị khách
Cô giáo đồng hương, đồng nghiệp lúc bên nhà
Nghe ta đến ... cô đã mấy lần gọi kiếm
Rất rộn ràng nhắc lại một thời xa
Ta cũng ghé qua thăm vị thầy cố cựu
"Lũ Quỉ" chúng tôi thường đến làm Carnot
Uống sạch bách rượu thầy đem ra thết
Đứa ngã ... đứa nghiêng ..chân đá giò
Viết tới đây ...à à trực nhớ
Ngày hôm qua "Thu Râu" video chat có hỏi ta
"Mầy qua bễn có gặp thầy 9 Thới ?"
Có, tao có ghé thăm ..chỉ phút chốc thôi hà!
Xe thẳng tiến hướng lên New Castle mạn Bắc
Bàn nhau tạm dừng nơi sản xuất rượu nho
Úc là một trong số có rượu ngon tầm thế giới
Ta cũng mua vài "quả" biếu bạn bè
Ta dân miền biển không lạ gì cồn cát
Thay dạng hình, đổi vị hay mất đi
Có một lần ta ra ngoài Mũi Né
Họ nói lung tung ... làm như ta chẳng biết gì
Bãi cát nơi nầy dài như sa mạc
Gió thổi qua để lại lượn sóng khô
Ta thấy khách thăm nằm ngồi đủ kiểu
Chiều xuống nhanh ... xa lắm chuyến quay về
Bữa ăn tối ở nơi làng nướng
Nói chung chung cũng không lạ là bao
Trước đưa về cùng hẹn gặp
Ngày hôm sau
NhàQuê Dec 02, 2016
(Viết tại Connecticut. Gởi Hồ Nhựt Thanh, Huỳnh Thị Kim Lan, cô giáo Trần Thị Như Hoa và Chánh)
QUA XÍCH ĐẠO (9)
Sáng hôm trước đưa hai thành viên ra phi cảng
Rời đoàn sáu người về trước có việc riêng
Đáng lẽ cùng nhau đi suốt chuyến
Chừng đối chiếu ngày ... sai lệch giữa âm dương
Còn lại bốn lên đường đi phó hội
Thật ra đây buổi gặp mặt rất trông chờ
Dù có thể bớt chuyện đi đây đi đó ...
Cám ơn những chân tình đã bỏ công lo
Nầy đây những Thanh-Kim Lan, Trần Cúc
Sơn Bạc-Út An và cô giáo Như Hoa
Huỳnh Kim Chi, Trọng Trần, Cường ...MB620 mừng gặp lại
Hữu Triêm tận mặt nhìn sau mấy chục năm xa
Kể nhau nghe những đoạn đường ly xứ
Hỏi thăm thêm tin tức những thân quen
Có xa quê mới biết thế nào là tao ngộ
Những rung cảm nầy trân trọng cất vào tim
Cũng có những học trò, người quen vì thời biểu
Chưa thể đến cùng nhưng hẹn lại gặp lúc chiều đêm
Muốn giữ lâu thêm lần hội ngộ
Cùng kéo nhau về nhà Sơn Bạc-Út An
Nhỏ Út An vẫn như xưa mảnh khảnh
Không thể ngờ cô gái vẻ tiểu thư
Ngày nay đảm đang trong ngoài tươm tất
Lời ta khen: bận rộn vậy mà cũng thấy làm thơ
Giờ hẹn buổi chiều còn quá sớm
Ta muốn loanh quanh đi dạo phố phường
Xứ nầy ấm cho ta tìm cảm giác
Ngồi quán vĩa hè ... như một thuở quê hương
Vợ chồng Điền tiếp ta như người thân thuộc
Vợ chồng Triêm, Sương và ông xã lần lượt đến cùng
Nói sao hết ... bao hàn huyên tâm sự
Chợt gặp quê người ... những người từng có một quê chung
Nhỏ Kim Chi khám phá ra sao ta ngồi im một chỗ
Không lăng xăng đây đó chụp hình
Hóa ra máy kêu trời như bọng
Hết pin !
Thím năm Cao đến cùng cô con gái
Thu Trang và đấng phu quân
Nhớ ngày xưa ta chọn nhỏ cầm bảng tên trường diễn hành, dịp lễ
Nay chụp hình ..cặp cổ ta ...rồi nói: Ý mà quên !
Cũng gặp Lê Thị Nga qua thăm con còn lưu lại
Tư Lịnh ta ngồi kể rất nhiều điều
Khi xưa gia đình Lê và Trần cùng dãy
Nhắc lại thuở nào nơi phố nhỏ thân yêu
Chữ nghĩa có lẽ không khi nào diễn đủ
Nếu kể đây có thiếu sót chuyện và người
Xin miễn trách ... ta giờ nhớ quên không như thời trẻ
Như hồi những năm bảy mươi
Mười giờ dêm ta kiếu từ về chỗ ngụ
Còn hai hôm ta rời đất nước nầy
Cái gói hành trang trong lòng ta khóa cất
Quí vô vàn ... hai tuần xuôi ngược nơi đây
NHàQuê Dec 04, 2016
(Thân kính gởi Thím Năm Cao ... Thân ái gởi Thanh-Kim Lan, Như Hoa, Hữu Triêm-Tuyết Phương, em Sương Nguyễn và Phu Quân, Huỳnh Kim Chi và con, Thu Trang và rể Ba Tri (chú rể nầy còn bồi thêm thầy 1 chai Heneiken lúc bắt tay từ giã), Út An-Sơn Bạc, Điền và bà xã ... đặc biệt Cúc Trần còn gởi vói theo món xoài xanh giòn ngọt ... lên máy bay vẫn còn nhai lốc cốc)
QUA XÍCH ĐẠO (10)
Khi bay hơn nửa đoạn đường ... vượt qua xích đạo
Ta lan man chưa kiếm được câu trả lời
Khi bé Thanh** hỏi: Những gì làm thầy nhớ nhất
Ta phải đành nợ nhỏ mà thôi
Bởi với ta mười bốn ngày đều đáng nhớ
Đến cuối cùng như mới hôm qua (20/11)
Dự định chỉ đi vài nơi rồi ngủ sớm
Giữ sức cho chuyến trở về nhà
Ta định không gọi Triêm theo như lời dặn
Các con ta e như thế sẽ mích lòng
Và chúng cũng thích vẻ trầm trầm của người lần đầu gặp
Ta khám phá nhiều điều ngày cuối đi chung
Hẹn gặp nhau tại Sydney Fish Market
Người đông vầy như ngày hội phải chen chân
Khách tứ phương đến đây cùng thưởng thức
Những món hải sản tươi chế biến ngon tuyệt trần
Tạm gởi xe và dùng tiện nghi công cộng
Nhờ đó ta được đi xe bus, xe train
Khi thả bộ qua trung tâm thành phố
Đang có biểu tình ta thấy cảnh sát phụ giữ trật tự an ninh
Làm một vòng quanh Opera House
Vài đám cưới đang rình rang nơi đó
Hàng triệu viên ngói lợp vòm xinh: nho nhỏ
Góp phần vào kiến trúc thành kỳ quan
Nói là chuyến đò ngang ... là ferry
Kỳ thực là chuyến tàu có cả năm bảy trăm hành khách
Băng qua eo biển hường về thị trấn manly
Có bãi biển dài không mấy xa thành phố
Ta đứng trầm ngâm một chỗ
Bởi ta cũng có một thời
Giống như những người tên khắc trên bảng đồng chung quanh tháp
Những công dân ấy đã không về từ mặt trận xa xôi
Trên chuyến trở qua có em học trò gọi trách
Sao ta không dành cho em lần gặp trong cuộc di hành
Thật khó thể với lịch trình dày đặc
Nhưng ta vẫn hình dung lại những ngày ... thuở tuổi xanh
Vợ chồng Kim Lan và con đợi nơi nhà ga chánh
Với vẻ thông minh hoạt bát ... ai cũng cảm tình
Cô gái nhỏ tên Thanh đã được lưu vào ký ức
Ta nợ nhỏ câu trả lời ... ta bí ....làm thinh !
Lại chuyến bay mười sáu giờ hướng lên Đông -Bắc
Bên ngoài đêm ... và lạnh mấy chục độ âm
Trong khoang khách ta dõi theo đường bay con chim sắt
Mùa Đông đang về ...ta còn nghe ấm chuyến xuôi Nam
NhàQuê Dec 06, 2016
(Nhớ về những nơi đã qua, những người đã gặp trong chuyến đi Sydney, Canberra, Melbourne-Australia)
Xuân Chung
Phơi phới hương Xuân tỏa mọi nhà
Tưng bừng phố thị rộn Xuân ca
Tâm thành ý thiện chân Xuân nở
Há phải Xuân dành những thế gia
NhàQuê 23-01-2012
Nói Với CHÍNH MÌNH
Trước khi đặt bước lên miền Tây Trúc
Đoàn thỉnh kinh còn thấy xác mình trôi
Con sông ấy chỉ hai bờ khổ đau và hạnh phúc
Còn ta gánh nặng trên vai qua biển rộng luân hồi
Ta gọi đó cuộc Hành Hương trên biển khổ
Buồm ung dung đi giữa gió bạo tàn
Sóng ngộ nhận bủa ác nhân đồng lõa
Ta hằng tin vào lẽ phải minh oan
Xin hàm ân suốt hành trình nhân loại
Có đường hoa ... gai gốc ... lẫn ghét yêu
Có mùi vị chua cay cùng mật ngọt
Ngộ thức bao dung gác bỏ hết mọi điều
Chân tình hỏi sao không về thăm lại phố
Rằng xin thưa từng vụn vỡ đã đem theo
Có những đêm nằm gác tay mình lên trán
Nghiệm xưa nay mọi thứ chỉ bọt bèo
Ngày chia xa nay đã ba thế hệ
Những đổi thay những cũ có còn đâu
Ta hiện thân của xưa và của mới
Mới không như ... mà cũ lại nát nhầu
Chữ nghĩa ư ... xin cám ơn mình bè bạn
Ngôn từ ư ... xin vay làm vốn dựng gầy
Tiện nghi ư ... xin giúp giùm vận chuyển
Ta lên đường ... có ba bằng hữu ... nghĩa tình thay !
NhàQuê Feb 03, 2017
XXXXX

Nói Với THẢO LƯ
(Viết Cho Mùa Sinh Nhựt)
Nơi ta ở đang Hè xanh mướt
Khi vắng xa sao nhớ quá chừng
Đám bạn kêu dời đi chỗ khác
Tiếc làm gì xứ lạnh căm căm
Thôi chẳng ham đời du mục tử
Ta cây hiền cắm xuống đơm bông
Đất thương tình dưỡng nuôi mầm hạt
Tặng cho ta .... tình mặn nghĩa nồng
Đường dọc lối ngang từng mọi ngã
Ta quen như thể đó quê nhà
Không bà con ... gặp chào thân thiện
Nhắc nhớ về một thuở xót xa
Căn nhà nhỏ cuối cùng ... thân thiết
Thành phố nầy ta đã mấy nơi
Chỗ mướn tạm khi vừa mới đến
Thôi .... dừng đây .... chán cảnh di dời
Nhớ một thuở mua nhà thật lớn
Cho người thuê phiền phức bao lần
Mùa Đông lạnh tuyết rơi tình tứ
Đâu được nhàn ngồi ngó xuống sân
Cây xăng hiệu thuốc không xa lắm
Tiệm bánh pizza nức tiếng ngon
Siêu thị .... buffet vài block phố
Cơm Tàu giao tận chỉ cần phôn
Thảo lư ơi ... ta yêu ... yêu lắm
Trí mở mang nhờ góc nhỏ riêng
Đa Sự Cốc dồi trau kiến thức
Đâu xa vời .... hạ giới thần tiên
Xuân Hạ Thu Đông khoe mỗi vẻ
Nơi nào có được vậy hay không
Thiên nhiên đã tặng ta tranh thực
Treo cạnh đời trần .... sắc sắc không .... không
NhàQuê Aug 24, 2016


XXXXX
NẾU NHƯ (3)
Thì thôi làm kẻ nhà quê
Lâu lâu ra tỉnh bộn bề thú vui
Như người nhàn nhã rong chơi
Nơi thanh chốn lịch một đời dễ đâu
Nghiệm ra dấu khắc lần đầu
Sẽ còn lưu lại rất lâu trong lòng
Mấy lần ta ... khách miền Đông
Đến nơi tụ hội nhiều đồng bào ta
Có khi thương xá rề rà
Những mong hơi hám quê xa một vài
Hình như quen lắm đâu đây
Sân vườn thấp thoáng kiểng cây đặc thù
Westminster ...Garden Grove
San Diego đã làm du khách rồi
SeaWorld ... Sở Thú vài nơi
Cả qua biên giới rong chơi có lần
Đến rồi mới rõ thật chân
Cùng là Bắc Mỹ nghèo gần như ta
Ra về lòng những xót xa
Hiểu sao dân Mễ cố qua bên nầy (Mỹ)
NhàQuê Aug 01, 2016

(Mexico)
XXXXX
Nói Với VÔ ĐỀ
Ta đem hạt giống nghịch mùa
Gieo lên đất bạc giữa trưa muộn phiền
Ngồi chờ phép lạ phép tiên
Nứt trong kẽ đất nhú tiền kiếp nhau
Ta đem cọng tóc ngọt ngào
Chẻ hai ràng rịt mảnh nào phôi pha
Ngồi chờ vạt nắng trổ hoa
Bóng râm rớt xuống vai ngà phía không
Ta đem tất cả mặn nồng
Xếp thành một dãy nơi sông hững hờ
Ngồi chờ đêm thắp mộng mơ
Ngày đang hóa thạch rừng chơ vơ buồn
Ta đem nước trở về nguồn
Làm vui cổ tích giữa muôn bất ngờ
Ngồi chờ trăng rọi cõi thơ
Hồ như đâu đó hoang sơ đang mùa
Ta đem trang giấy đã xưa
Ra phơi con chữ còn chưa nhạt nhòa
Ngồi chờ chấp chới hai tà
Từ trong trí tưởng bước ra tình cờ
Ta đem từng hạt ngu ngơ
Rải đều diện tích hoang sơ chưa từng
Ngồi chờ nhặt trái rưng rưng
Hồn nhiên đáp xuống từ tầng không không
NhàQuê Sep 01, 2016

Ta đem hạt giống nghịch mùa
Gieo lên đất bạc giữa trưa muộn phiền
Ngồi chờ phép lạ phép tiên
Nứt trong kẽ đất nhú tiền kiếp nhau
Ta đem cọng tóc ngọt ngào
Chẻ hai ràng rịt mảnh nào phôi pha
Ngồi chờ vạt nắng trổ hoa
Bóng râm rớt xuống vai ngà phía không
Ta đem tất cả mặn nồng
Xếp thành một dãy nơi sông hững hờ
Ngồi chờ đêm thắp mộng mơ
Ngày đang hóa thạch rừng chơ vơ buồn
Ta đem nước trở về nguồn
Làm vui cổ tích giữa muôn bất ngờ
Ngồi chờ trăng rọi cõi thơ
Hồ như đâu đó hoang sơ đang mùa
Ta đem trang giấy đã xưa
Ra phơi con chữ còn chưa nhạt nhòa
Ngồi chờ chấp chới hai tà
Từ trong trí tưởng bước ra tình cờ
Ta đem từng hạt ngu ngơ
Rải đều diện tích hoang sơ chưa từng
Ngồi chờ nhặt trái rưng rưng
Hồn nhiên đáp xuống từ tầng không không
NhàQuê Sep 01, 2016

XXXXX

- Chai nước có vơi đi vì được hiến tặng một phần cho ý nghĩa cao cả hơn.
- Đất (bùn) được tạc thành Bản Đồ VIỆT NAM
** Cả hai vật thể được trang trọng đặt trên bàn thờ có cả di ảnh của Cha Mẹ và Bà (?) của người mang Đất-Nước ra đi

ĐẤT - NƯỚC
(Thân mến viết tặng đồng môn Hồ Thị Tâm,
Perth, Australia)
Em học sau ta đôi lớp
Văn chương em theo đuổi thuở tuổi xanh
Sắc tài em nhiều chàng điêu đứng
Không có ta à nha !
Bẳng một dạo tin về nhau chẳng thấy
Sau can qua mạnh ai nấy lo thân mình
Ta làm đủ thứ nghề khi hết vòng tù tội
Bỏ ĐẤT xuống thuyền theo NƯỚC lênh đênh
Bỗng một hôm tin nhau nhận được
Cùng cám ơn Internet đã cho đời
Em kể lể bên trời lận dận
Một góc xứ người rất đỗi xa xôi
Em gởi tặng ta nhiều thơ ca đã viết
Ta đem treo cùng tranh của bạn bè
Xứng với tầm người văn chương ngày cũ
Em còn khoe yêu Bến Tre hơn cả ta nhe !
Ta tự biết .... bước xa hơn em nhiều thứ
Nhưng có một điều ta chấp nhận thua
Đó là chuyện em đi mang theo ĐẤT NƯỚC
Đựng trong chai ... hàn kín
Để ĐẤT NƯỚC QUÊ NHÀ vẫn cạnh như xưa
NhàQuê Sep 02, 2016

(Mexico)

(Mexico)

San Diego

Universal Studio (Phim Trường)

Little SaiGon

Hollywood Boulevard
XXXXX

- Chai nước có vơi đi vì được hiến tặng một phần cho ý nghĩa cao cả hơn.
- Đất (bùn) được tạc thành Bản Đồ VIỆT NAM
** Cả hai vật thể được trang trọng đặt trên bàn thờ có cả di ảnh của Cha Mẹ và Bà (?) của người mang Đất-Nước ra đi

ĐẤT - NƯỚC
(Thân mến viết tặng đồng môn Hồ Thị Tâm,
Perth, Australia)
Em học sau ta đôi lớp
Văn chương em theo đuổi thuở tuổi xanh
Sắc tài em nhiều chàng điêu đứng
Không có ta à nha !
Bẳng một dạo tin về nhau chẳng thấy
Sau can qua mạnh ai nấy lo thân mình
Ta làm đủ thứ nghề khi hết vòng tù tội
Bỏ ĐẤT xuống thuyền theo NƯỚC lênh đênh
Bỗng một hôm tin nhau nhận được
Cùng cám ơn Internet đã cho đời
Em kể lể bên trời lận dận
Một góc xứ người rất đỗi xa xôi
Em gởi tặng ta nhiều thơ ca đã viết
Ta đem treo cùng tranh của bạn bè
Xứng với tầm người văn chương ngày cũ
Em còn khoe yêu Bến Tre hơn cả ta nhe !
Ta tự biết .... bước xa hơn em nhiều thứ
Nhưng có một điều ta chấp nhận thua
Đó là chuyện em đi mang theo ĐẤT NƯỚC
Đựng trong chai ... hàn kín
Để ĐẤT NƯỚC QUÊ NHÀ vẫn cạnh như xưa
NhàQuê Sep 02, 2016
XXXXX

Nói Với ĐÔI BỜ
Ngày nầy hai mươi chín năm về trước
Nơi miền Đông Bắc Mỹ rất xa xôi
Cạnh Đại Tây Dương ... với ta đất mới
Chân chạm tái sinh ... trở lại làm người
Hành lý mang theo chỉ niềm hy vọng
Hạt giống tâm can gieo xuống đất lành
Gió lạnh thương tình nhìn làn áo mỏng
Vỏn vẹn xách tay còn bộ cũ hơn
Mỗi năm đến ngày âm thầm ta giỗ
Tưởng niệm xác ta từng mảnh tơi bời
Nơi chốn sinh ra ... quê cha đất mẹ
Đã những hạnh thời ... hạ nhục ta chơi
Đã tới đường cùng không còn chỗ thoát
Đành phải buộc lòng ai muốn ly hương
Chỉ còn .... chia đời ra làm hai đoạn
Nửa cuối xuống thuyền đối mặt đại dương
Mạng số con người ta tin thiên định
Đặt ta nơi đâu nào thể từ nan
Ta nhỏ li ti trong toàn nguồn máy
Chiêm nghiệm vậy rồi .... lòng thản tâm an
NhàQuê Sep 04, 2016
XXXXX
Nói Với BIÊN GIỚI
Hai ngón tay chạm vào lằn biên giới
Đứng rất gần ... hai tên khác địa dư
Em bờ Tây ta bên Đông dòng suối
Đồng hồ treo kim ngắn chỉ khác rồi
Năm hai năm (52) ta với em là một
Những ngọt bùi ấm lạnh đã chia nhau
Những gạch nối vô hình và hiện hữu
Dắt ta ra khỏi biên giới nghèo giàu
Người thường nói về hòa đồng hòa hợp
Sao càng ngày càng xa tít viễn vong
Trong mỗi riêng đều có lời lý giải
Tường ngăn cao biên giới trụ trong lòng
Áo mão tân khoa mới vừa khoác đó
Ngó lên cao lồng lộng lối thênh thang
Đâu phải nghĩa thánh hiền khuyên hướng thượng
Một lằn ranh biên giới dựng vội vàng
Nhiều ... nhiều nữa không thể nào kể hết
Có một đường biên giới nếu bước qua
Không mang gì theo... mọi người bình đẳng
Khi bước lên lắt lẻo cầu Nại Hà
NhàQuê Aug 07, 2016
XXXXX

Gởi Bạn Cùng Quê
(Thầy Nguyễn Văn Sang, Cựu GsTH Ba Tri, TH Kiến Hòa)
Mầy qua Mỹ ít năm rồi về xứ
Dù thế nào mầy cũng biết Tự Do
Tứ khổ đời người tùy theo mà tính
Trước khi sang mầy đã gọi thăm dò
Khi nghe tin mầy đã về bên bễn
Khoảng hao gầy sinh lực sau bảy lăm
Từng đứa đứa đến bên bờ khánh kiệt
Có khi ở gần lại như mù tăm
Ngày tao rời trường đi làm lính trận
Mây đổi về dạy nơi quê hương
Khi tao trở lại thì mầy đi nơi khác
Lâu lâu mới thấy nhau xuôi ngược trên đường
Có một lần cả hai cùng đứng lại
Bên lề kia mầy ngoắc tao qua
Tao nổi giận thằng đàn em thất lễ
Nay tao già .... tao ân xá hết rồi nha !
Nghe mầy lâm bịnh ... tao thương lắm lắm
Sổ Nam Tào Bắc Đẩu khó lén coi
Nên chưa biết đứa nào thuyên chuyển trước
Nhưng đâu chừng chỗ mới .... đã thì thôi !
Cũng nguyện cầu mầy thêm năm mười nữa
Để lại thấy lần biển cả hóa nương dâu
Dầu sức kiệt cũng cười lên kha khả
Ngọn gió quê hương mát rượi thuở ban đầu
NhàQuê Aug 07, 2016