Nói Với NGỮ NGÔN
Thả xuống sông văn sợi nhợ đời
Câu vài con chữ ... kiếm niềm vui
Chiếc cần số phận bền công chuốt
Phao nổi nhân duyên tự kiếp người
Chẳng cần lưỡi ngạnh với mồi thơm
Bóng ta cùng với nước chập chờn
Sóng xô ... ta đợi bình yên lại
Tự cảm thấy mình nhàn nhã hơn
Ngộ nhận theo dòng nước nhấp nhô
Bao dung ta trải nắng tiền đồ
Ta đem quảng đại làm tình tự
Gọt giũa ngôn từ ... hóa áng thơ
Có hôm vạt nắng đến mỉm cười
Chiếc giỏ làm quà những hoa tươi
Lủng lẳng treo lên giàn tâm tưởng
Mười năm câu chữ ... thiệt lạ đời
Sẽ có một ngày ta thấy đủ
Trời mây và nước vẫn giao tình
Góc rượu nồng nàn còn khúc cuối
Dốc bầu cho trọn nghĩa lưu linh
NhàQuê Jan 12, 2017
XXXXX
Bài PHÚ Chúc Xuân
Rằng
TẾT đến nhà nhà
XUÂN về ngõ ngõ
Thân Kính Chúc Đó Đây Phúc Lộc Vững Bền
Nguyện Cầu Xin Toàn Cõi Bình An Gia Cố
Thông lệ bao đời
Tiễn năm cũ không gì luyến tiếc
Đón tân niên với cả chờ mong
Trẻ hướng tới tương lai hanh thông sự nghiệp
Già nhìn ra hậu vận ấm áp niềm tin
Kịp bước Năm Châu xóa lằn ranh cách biệt
Chung vai Thế Giới cùng hội nhập hòa đồng
Gà gáy vang báo hiệu rạng đông
Đốt phong pháo đỏ ...
Con cháu Tiên Rồng cùng mừng Ngày Trước Mặt
Chúc
Thúc bá trưởng thượng nhân
Tứ phương thôn lân bằng hữu
Tỷ muội đệ huynh môn sinh cố cựu
Thưởng Xuân Lai ... Xuân Thanh Lịch Hựu Nhật Tân
NhàQuê, Jan 24, 2017
XXXXX
Nói Với NGÀY MỚI
Cắm vào bình ... hoa con vừa TẾT
Có những thứ bông chỉ xứ người
Cũng thương tình cố hương xa tít
Chớm búp xinh xinh một nụ cười
Hai mươi năm rồi ba mươi năm
À Xuân ừ Tết đã xa xăm
Cuốn lịch âm dương thay mấy lượt
Giao Thừa rộn rã biệt mù tăm
May có đàn con và đám cháu
Bập bẹ vài ba tiếng Việt chúc ông bà
Thương đứa khóc ròng vì quên câu mới tập
Thôi chẳng hề gì cho thông qua
Năm nay bông vẫn tươi qua tới ngày mùng bốn
Nghiệm lực trong sức ngoại vẫn vững bền
Lắc lắc thử cặp giò chưa khô dầu lọc cọc
Tự cho điểm trên trung bình ... cố cố lên
Cháu nội ngoại sanh bên nầy rắp ranh vào đại học
Liều thuốc tặng ông hiệu nghiệm tuyệt vời
Bước đi lên từ đời cũ rêu phong xệu xạo
Hướng nhìn về phía trước rực niềm vui
NhàQuê Jan 31, 2017
1 ----> 8
Nhất SĨ ờ ta đã một thời
Nhì NÔNG lỡ vận cuốc trồng chơi
Tam CÔNG ngán ngược thân làm mướn
Tứ MẠI linh tinh tạm cứu đời
Ngũ TRẤN biên thùy quan bất đắc
Lục SA mạc lộ ngộ cơ trời
Thất SƯ nhắm mắt ... tù ... trò giải
Bát NGUYỆN theo Ngài chỉ hướng khơi
NhàQuê Feb 27, 2017
Nói BIẾT xem ra được mấy người
Tôi đi tìm những của tôi
Tôi về đọ lại xem tôi thuở nào
Tôi trầm tư ... tôi hư hao
Tôi đan mười ngón tôi vào của tôi
Đã không như .. đã lỡ rồi
Đã thành phế tịch ... đã vùi mộ sâu
Đã khác tên đã khác màu
Đã nan y đã biển dâu mịt mùng
Về đem về nhặt có không
Về rừng núi khóc về đồng khát khô
Về tìm bia .. về xem mồ
Về nghe tịnh độ về ngu ngơ sầu
Quê hương có đó mà đâu
Quê mình có đó mà hầu như không
Quê người mấy chục năm ròng
Quê xưa vời vợi mịt mùng nẻo mây
Có không cuộc đổi dời nầy
Có không thương tích còn đầy khôn nguôi
Có không tàn lụi đến hồi
Có không gần lắm đất trời trùng tu
Lẽ tuần hoàn tiếp luân lưu
Lẽ đương nhiên đến cho dù cố ngăn
Lẽ ra đã bước kịp bằng
Lẽ nào không lẽ cứ ngần ấy sao
Đủ thành ác mộng hanh hao
Đủ phong ba đủ nỗi đau khôn cùng
Đủ mai sau sẽ hình dung
Đủ nghe đau nhói cả vùng tâm tư
Khép trang du ký huyễn hư
Khép hờ cửa đợi ... đang như giao mùa
Khép riêng tư ... thật vặn vừa
Khép ngăn ngỡ có mà chưa có gì
Cuộc trần đã chuyến hành di
Cuộc trăm năm cuộc từ ly âm thầm
Cuộc trở hồi cõi xa xăm
Cuộc hoàn viên hẳn riêng phần dành cho
Hành trang nhẹ hễu lên đò
Hành trình nhân loại cuộc cờ đã xong
Hành y ngôn lịnh cửu trùng
Hành hương thanh thản tới vùng thiên nhai
Hương hoa ngan ngát dặm dài
Hương xuân trở giấc từ ngày chia xa
Hương chờ hồ tưởng phôi pha
Hương xưa thầm lặng mặn mà vẹn nguyên
====================
VÀ TỪ ĐÓ THÀNH THƠ
Và từ đáng lẽ chảy xuôi
Đã quay chảy ngược vào tôi nằm chờ
Kết tinh bao nỗi thành thơ
Hóa thân con chữ dật dờ ngữ ngôn
Và từ đáng lẽ nỗi buồn
Đã quay về mộ vùi chôn nằm chờ
Khi đầy dưng hóa thành thơ
Bay ra vô cực mịt mờ phía mây
Và từ đáng lẽ đó đây
Đã quay lưng lại lưu đày căn cơ
Khi đau cùng tận thành thơ
Hiện thân triều sóng vỗ bờ thế nhân
Và từ đáng lẽ ngại ngần
Đã quay tích lũy nên tầng ước mơ
Khi ngày rạng rỡ thành thơ
Là khu vườn mới nào ngờ lại như
NhàQuê Apr24, 2017
HÃY CHO
Hãy cho nhau chút thâm trầm
Qua dòng hệ lụy ngàn năm ngọt ngào
Hãy cho nhau chút thanh tao
Để nghe ấm áp len vào thật sâu
Hãy cho nhau thuở ban đầu
Luôn còn trú ẩn chân cầu thời gian
Hãy cho nhau chút nồng nàn
Mai kia còn lại ... chỉ ngần ấy thôi
NhàQuê Apr 24, 2017
Nơi chốn gọi thiên đường ngày mới tới
Chung cư buồn lủi thủi ba cha con
Biết chừng nào ước mơ thành sự thật
Cuộc đoàn viên rộn rã tiếng cười giòn
Giấc mơ ấy Mười Một năm dài đăng đẳng
Có thửa ruộng tốt tươi mạ xanh vàng lúa
Có một ngày bồi cao thành nhà máy vườn cây
Có cô bạn chung trường hồi cư về nơi đó
Có điểm khởi đầu cột mốc tính từ đây
Từ gọi tên ... gọi em ...rồi mẹ sắp nhỏ
Từ mình ơi ... nhà tôi ơi ... tới bà nó ơi
BIẾT
Nói biết xem ra có mấy người
Đời trần biết khổ vẫn rong chơi
Thơ Tế Đọc Muộn
Sống thọ tám mươi năm đà đã khó
Sống thanh cao hỏi khắp được bao người
Sống gieo trồng lá hoa đầy vườn cho mai hậu
Sống để khi ra đi rồi mà đời còn tiếc khôn nguôi
Thác như một người đã vốc hết mọi hy sinh
Thác khi hoàn trả đủ ân đời ...vẹn tình nhà nghĩa nước
Thác không tuyên dương mà danh vang ai có được
Thác thể đi về cõi mới ... cõi vô minh
Biết cõi tạm hữu hình thời hữu hoại
Biết chi chi là giá trị vĩnh hằng
Biết hòa nhập .., biết chối từ ác nghiệp
Biết và làm ... mấy kẻ biết ...biết vậy chăng
Thôi thì thanh thản về vô cực
Thôi thì cũng kẻ trước người sau
Thôi thì nhục thể là ký gởi
Thôi thì còn duyên sẽ gặp nhau
NhàQuê Jun 28, 2017
Ừ nha ...cho gọi người xưa
Bởi hồi đó đó ... ai ... chưa nói gì
Bởi hồi bỏ lỡ đôi khi
Ừ nha ... nếu nếu ...thì kỳ lắm nha
Sinh Nhựt 74
Hồi hưu tính được tám năm tròn
Tự lượng trong ngoài thấy vẫn ngon
Thể chất xem chừng còn rắn rỏi
Tinh thần có lẽ chậm hao mòn
Bao nhiêu cũng đủ dùng hào phóng
Mọi thứ cho cùng đáng nét son
Bảy mấy hồi xưa đà chống gậy
Đường trường lão cứ vậy bon bon
(Ơn trời Thọ-Phước-Lộc dường non)
NhàQuê Aug 01, 2017
Chân còn cứng cáp lại rong chơi
Giữ vé theo đoàn đến bốn nơi
=======
CỔ LAI HY ... HỮU
Phổi tốt nên Thầy đã dứt HO
Sinh thần đệ tử chúc mừng cho
Hơi dài lội suối không cần thở
Chân khỏe leo non khỏi phải bò
Trường thọ ... Ờ ha trời phật hộ
Vinh hoa ... Vậy đó tổ tiên phò
Mỗi năm nhớ tích thêm nhiều đức
Tiếng cỡ Ông Bành chẳng dám so
Chúc mừng Thầy ạ
Bạch Nga
4:28AM Aug 26, 2017
Nhờ TOA: CỦ GỪNG CAY
Gừng già lắm chuyện ... đúng hay ho
Thuốc quí người trần chỉ để cho
Rất dễ vùi trồng ... cần đất sốp
Càng mau nhảy mục ... khỏi giàn bò
Nhân sâm chủ yếu dành bồi dưỡng
Địa dược gia tăng giúp trợ phò
Hạ uất ngừa phong khi tuổi trọng
Đôi khi của Mỹ khó bì so
Cảm ơn Toa (Toi ... French)
NhàQuê Aug 26, 2017
VÔ ĐỀ
Thường hay nói Mỹ rộng chành bành
Những muốn qua nhiều chỗ nổi danh
Ngặt phải về già sanh lụm cụm
Đâu như lúc trẻ định tung hoành
Non cao chỉ ngắm buồn rười rượi
Suối thẩm không trầm tiếc cánh canh
Mới có ba phần đường đã oải
Còn nhiêu uổng phí cũng cam đành
NhàQuê Sep 12, 2017
Nói với CÁI CỐI XAY
Đá đẽo thành hình cái cối xay
Âm dương lưỡng cực đúng là hay
Ngỗng tra thẳng thóm dang lên hứng
Lỗ khoét trơn tru áp xuống quay
Trên dưới tranh hùng chừng muốn cản
Dưới trên quần thảo dễ đâu lay lay
Mì khoai hóa kiếp chờ người nắn
Gạo nếp đang cần thợ khéo tay
NhàQuê Sep 13, 2017
VÔ ĐỀ
Khi đặt chân lên vùng đất mới
Ngọn gió đầu Thu đã vội vàng
Chiếc áo mong manh sao chắn đủ
Đám lạnh tê người tạt rít ngang
Khi tuyết ngoài đường gần tới gối
Trên vai bao gạo vác về nhà
Dẫu mỏi không nơi dừng lại nghỉ
Bước đầu khó thể hình dung ra
Khi Xuân hoa nở đủ sắc màu
Như niềm hy vọng như ước ao
Như mảnh đất hiền đang cười mỉm
Giữ giùm hạt giống để ngày sau
Khi khắp đó đây khoảng rợp xanh
Muốn gom hết nắng Hạ để dành
Hong khô tâm sự loài di trú
Nước mắt ... tình đời ... vết chiến tranh
NhàQuê Sep 29, 2017
Bài Thơ Cho Ngày Sinh Nhựt
Sẽ không quay về quá khứ
Để đếm thời gian kể từ khi
Cũng không cần đoán tháng năm sắp tới
Vì biết trong nhau chẳng đổi gì
Không khi nào có chuyện chia xa
Vì cành khô tưởng rằng mà vẫn sống
Để cơn Gió Hiu Hiu chỉ cần lay động
Cả vườn gầy lại nức nụ hoa
Trong im ắng nghe rõ từng phiến nhớ
Gõ thanh âm như phiên khúc ngày nào
Và mỗi năm tháng mười trở lại
Vẫn nghe từng lượn sóng lao xao
Vậy Đó ơi dù đến ngày hôm ấy
Không kịp gởi lời mừng như mọi khi
Nhỏ hãy nhận đây lời chúc trước
Ta hằng mong Nhỏ luôn trọn vẹn những gì ....
OHLM
BỒ ĐÀO NHA !
Rượu special dọn thết mời
Dù cho cay mấy nốc vài hơi
Đừng ai chọc ghẹo làm cười sặc
Để lão cầm rai thử sức người
Hể gặp Bồ Đào thì phải vệnh
Sá như Cô-Nhác vẫn thường chơi
Tây Tàu Hàn Thái gì thây kệ
Nam Bắc Đông Tây để biết đời
NhàQuê Nov 02, 2017
Ngẫm nghĩ rằng nay đã tuổi già
Không còn sốt sắng để tham gia
Chèn khăn bịt miệng ông Nghè sảng
Nghe rằng lắm chuyện những ngày qua
Ngặt cái là nay tuổi đã già
Trí tuệ không còn thời minh mẫn / Hoạt bát hình như chưa được bốn
Tinh thần thuở tài ba Thông minh có lẽ chỉ còn ba
Phải chi ... học đại ... nghề bia khắc
Để lỡ ...
Trời hầm ... nay bỗng gió hiu hiu
Phất đại qua đây ... nghĩ cũng liều
Nhờ cốc men cay đưa lối hiểm
Mượn lời mật ngọt gởi niềm yêu
Sao vì ... gan nở trong giây lát
Mà phải ... tim teo suốt quãng chiều
Trước mặt sau lưng hình với bóng
Đường nào hoa nở ngỏ nào thiêu
Hay chăng vắng đó chạnh buồn hiu
Thấy hiện đèn xanh quyết phải liều
Vượt bức tường ngăn từ vạn nhớ
Qua ranh vách cấm bởi nghìn yêu
Đôi bờ dịu vợi ... năm rồi tháng
Một khoảng mênh mông ... sáng lại chiều
Cuộc hẹn tao phùng ... trong khoảnh khắc
Làm sao chẳng cảm lửa đang thiêu
HCN Dec 03, 2017
Quê tôi vùng ven biển gió mùa
Đêm tháng Chạp trùm chăn nghe sóng vỗ
Nghe gần xa quếch bánh phồng khi lơi khi nhặt
Có những thanh âm tưởng ngủ yên trong tiềm thức
Lâu lâu chúng thức dậy dắt ta về
Tiếng sóng bổ ghềnh đuổi nhau trong lòng đất
Nhịp quếch bánh phồng rộn rã một vùng quê
Chim tu hú gọi tình trên tàng cây cao vút
Bài Thơ Tặng Tư Lịnh
(Nhân Ngày 30-12-2017: Kỷ Niệm 55 Năm Tình Già, 75 Năm Cuộc Đời)
Ngày nào mới đó tuổi hai mươi
Ước hẹn đi bên suốt cuộc đời
Dẫu phải đường trần bao trắc trở
Cho dù sự thế lắm đầy vơi
Đàn con phúc thịnh là quà tặng
Đám cháu thành công thể rượu mời
Thử hỏi còn gì hơn thế nữa
Già vầy vẫn thấy trẻ ... Mình Ơi !
NhàQuê Dec 2017
Hai Ngọn Khói Lam
Sớm mai trở lại miền băng tuyết
Ba chục năm dài rộng từ tâm
Đón nhận cưu mang đời tơi tả
Ơn ấy xin ghi trọn cuộc trần
Người hỏi rằng ta có nhớ quê
Sao không nhắc nhở chuyện tìm về
Cuộc đời nửa trước ơn ghi nhớ
Mị ngữ cành cong ... luống não nề
Giờ có ghé qua bao cảnh đẹp
Rồi thì cũng nhớ thảo lư ta
Màu lam khói sưởi bay lơ lửng
Như đã thay xưa nét đậm đà
NhàQuê Dec 18, 2017
Trước Xem Sự Đời Bức Tranh Vân Cẩu
Nay Tin Trần Thế Màn Kịch Cối Kê
CUỐI NĂM.... TỰ SỰ
.
Muỗi chích đỉa đeo... mắc dịch rồi
Tìm chưa ra thuốc... lấy gì bôi
Tấm thân còm cỏi dần ... suy kiệt
Thần trí lơ mơ ... khó phục hồi
Phải Nợ nhớ ghi ngày mượn trả
Nếu Không xin tặng tết ăn chơi
Ngẫm thầy xem tướng sao mà... đúng
Cái số đen thui... cực thấu trờiiii
.
BN 12.02.18
Đừng tin vận số sẳn ghi rồi
Ký kết gì đâu ... chẳng thể bôi
Lúc biến dừng chân nào phải nãn
Khi hưng tiến bước chớ lần hồi
Đi qua khổ ải rèn nhân cách
Vườn xưa hoang phế lâu rôi
Anh qua ngõ trúc ... tình ơi đong đầy
Sáng trời không gợn chút mây
Vần trong văn vắt má hây hây hồng
Đem khoe ở phố người đông
Em qua gai vướng xướt lòng ai hay..
Thấy ... bẩn thì tìm Chỗ Khác chơi
Ô ô trọc trọc luốc lem đời
Phật ma lẩn lộn nào phân nổi
Bơi giữa biển trần ... cố hết hơi
Đầu Năm Khai Bút
++++++++
Họa Thơ Bằng Hữu
Bài Xướng: CUỐI NĂM.... TỰ SỰ
.
Muỗi chích đỉa đeo... mắc dịch rồi
Tìm chưa ra thuốc... lấy gì bôi
Tấm thân còm cỏi dần ... suy kiệt
Thần trí lơ mơ ... khó phục hồi
Phải Nợ nhớ ghi ngày mượn trả
Nếu Không xin tặng tết ăn chơi
Ngẫm thầy xem tướng sao mà... đúng
Cái số đen thui... cực thấu trờiiii
.
BN 12.02.18
Bài Họa: TIN
Đừng tin vận số sẳn ghi rồi
Ký kết gì đâu ... chẳng thể bôi
Lúc biến dừng chân nào phải nãn
Khi hưng tiến bước chớ lần hồi
Cho rằng sự thế là bài học
Cứ nghĩ đường đời ấy cuộc chơi
Vượt dốc càng cao càng thích thú
Sau mưa sẽ rạng cả bầu trời
NhàQuê Feb 16, 2018
Tết sẽ mau qua …Tết lại về
Đời người trôi mãi suốt dòng mê
Giạt bờ danh lợi thân phàm bỏ
Tỉnh giấc vinh hoa tuổi hạc kề
Vắng góc trời riêng hoa trỗ thắm
Xa khu vườn mộng trái xum xuê
Thấy xuân cứ ngỡ mùa băng giá
Bởi tại trong lòng quá ủ ê
Vô Đề
Hư vô có phải cõi chung về
Chẳng loại trừ ai mặc tỉnh mê:
Khó đoán khi nao hồi mãn tận
Nào tin đã lúc sắp gần kề
Đường trần dẫu biết rằng đầy đủ
Cuộc sống chưa màng tới xuể xuê**
Cái quỹ thời gian luôn khắc nghiệt
Thì thôi trối kệ cứ a ê
NhàQuê Mar 15, 2018
**Xuê: hình như là nghiệt vận ?
GIẬN HỜN
Em thích anh năn nỉ ỉ ôi
Sao nghe... ấm áp quá đi thôi
Mây đang vần vũ trời mưa chuyển
Gió bỗng hiu hiu nắng hững rồi
Lối mộng thơ tràn say suốt kiếp
Đường mơ hương tỏa ngát muôn đời
Chút hờn như thể... thơ lồng nhạc
" Nghệ thuật " đó mà... rất khó tôi
BN
TB.
Em chẳng muốn đâu... cứ giận hoài
Nhưng lời anh dỗ rất... bùi tai
Ghiền nghe nên mới trêu anh mãi
Không hiểu thì thôi... mình... chia tay
cho rồi...
em ghét anh...
Kiểu giận như vầy ngộ quá ... ôi
Ai mà được thế thích thì thôi
Đêm nằm kiểm lại ... Ờ ... sao thế
Sáng thức suy ra ... Vậy Đó ... rồi
Phẳng lặng ... nhàm chăng trong cuộc sống
Chông chênh ... điểm nhấn giữa trần đời
Tình yêu vốn dĩ luôn bền vững
Chắc chắn không cần phải luyện tôi
TB
Sóng gợn sông khô vẳng tiếng hoài
Theo nhau dịu dịu rót vào tai
Diệu kỳ quyện khúc chiều hiên lụa
Khó thể thành lời khi nắm tay
Thương thương thương
Cứ như mỗi độ sang mùa mới ...
Xuân ... Hạ ... vàng Thu ... tiếp nối Đông
Ta hay lần giở trang ký ức
Xem lại mùa tôi từng có-không
Ờ... thì cũng gió hiu hiu
Cũng ... lăn tăn sóng cũng liêu xiêu thuyền
Cũng... nên thơ cũng ... diệu huyền
Cũng còn một khoảng trời riêng ngủ vùi...
XXXXX
Nói Với SÔNG QUÊ
Chỉ thèm có mỗi điều đơn giản
Thòng chân xuống rạch nước chảy ngang
Để nghe từng hạt phù sa ghé
Thầm trách bao năm đã bạt ngàn
Vài cánh rong rêu tự thượng vực
Buông mình cùng nước vận rong chơi
Nhấp nhô lượn sóng chìm rồi nổi
Đâu khác chi lần ta xa khơi
Trong đám ô rô khóm cóc kèn
Thanh âm gần gũi ... những chim quen
Xa xa vẳng tiếng kêu bìm bịp
Giục nước lớn ròng buồn lắm nhen
Xắn miếng đất bùn đem phơi nắng
Khi xưa ta tạc thành ngựa xe
Bây giờ nếu lại ngồi chăm chút
Ta sẽ chạm nên chữ S ... hề !
NhàQuê Jan 31, 2017
XXXXX
Nói Với NGÀY MỚI
Cắm vào bình ... hoa con vừa TẾT
Có những thứ bông chỉ xứ người
Cũng thương tình cố hương xa tít
Chớm búp xinh xinh một nụ cười
Hai mươi năm rồi ba mươi năm
À Xuân ừ Tết đã xa xăm
Cuốn lịch âm dương thay mấy lượt
Giao Thừa rộn rã biệt mù tăm
May có đàn con và đám cháu
Bập bẹ vài ba tiếng Việt chúc ông bà
Thương đứa khóc ròng vì quên câu mới tập
Thôi chẳng hề gì cho thông qua
Năm nay bông vẫn tươi qua tới ngày mùng bốn
Nghiệm lực trong sức ngoại vẫn vững bền
Lắc lắc thử cặp giò chưa khô dầu lọc cọc
Tự cho điểm trên trung bình ... cố cố lên
Cháu nội ngoại sanh bên nầy rắp ranh vào đại học
Liều thuốc tặng ông hiệu nghiệm tuyệt vời
Bước thấp cao từ đời cũ rêu phong xệu xạo
Hướng nhìn về phía trước rực niềm vui
NhàQuê Jan 31, 2017
XXXXX
Nói Với CHÍNH MÌNH
Trước khi đặt bước lên miền Tây Trúc
Đoàn thỉnh kinh còn thấy xác mình trôi
Con sông ấy chỉ hai bờ khổ đau và hạnh phúc
Còn ta gánh nặng trên vai qua biển rộng luân hồi
Ta gọi đó cuộc Hành Hương trên biển khổ
Buồm ung dung đi giữa gió bạo tàn
Sóng ngộ nhận bủa ác nhân đồng lõa
Ta hằng tin vào lẽ phải minh oan
Xin hàm ân suốt hành trình nhân loại
Có đường hoa ... gai gốc ... lẫn ghét yêu
Có mùi vị chua cay cùng mật ngọt
Ngộ thức bao dung gác bỏ hết mọi điều
Chân tình hỏi sao không về thăm lại phố
Rằng xin thưa từng vụn vỡ đã đem theo
Có những đêm nằm gác tay mình lên trán
Nghiệm xưa nay mọi thứ chỉ bọt bèo
Ngày chia xa nay đã ba thế hệ
Những đổi thay những cũ có còn đâu
Ta hiện thân của xưa và của mới
Mới không như ... mà cũ lại nát nhầu
Chữ nghĩa ư ... xin cám ơn mình bè bạn
Ngữ ngôn ư ... xin vay làm vốn dựng gầy
Tiện nghi ư ... xin giúp giùm chuyển tải
Ta lên đường ... có ba bằng hữu ... nghĩa tình thay !
NhàQuê Feb 03, 2017
XXXXX
Ỵ
(Nó Đó, Hắn, ....)
Nghe ai nhắc ỵ nổi da gà
Nhất định tìm phương lánh thiệt xa
Dính chút bao năm còn ớn trứng
Gần thêm ít tháng chắc nguy à
Trông người tưởng vậy đâu là thế
Đụng việc bày phơi mới rõ ra
Ngạn ngữ: "Ăn Nhiều Nên Ị Lớn"
Dân gian mọi cấp vẫn cho là
NhàQuê Feb 27, 2017
ÂY DA…
.
Có lẽ thong manh hoặc quáng gà
Cho nên thiển cận chẳng nhìn xa
Giật mình… nửa túi teo trời ạ
Đóng cửa… hai tay xá bác à
Cứ tưởng minh quân làng nước khá
Ai dè ôn tướng bạc tiền ra
Thời nay giống Ỵ nhiều vô kể
Đã mất lòng tin xót thiệt là…
Bạch Nga 04.03.17
XXXXX
TRÁO
Trăng liềm bị bán nói chi sao
Cả gió chừ nay lắm lái chào
Có lẽ vầng dương đang nóng quá
Cho nên vũ trụ mới chưa hao
Thành ra .... thứ giả nhiều vô kể
Muốn kiếm đồ gin ... chẳng dễ nào
Nhắc nhở gần xa cần chú trọng
Đừng nghe bọn đó chúng tào lao
NhàQuê Feb 14, 2017
***
Bài Họa: Ờ…TRÁO
Bác múa lưỡi liềm cản chúng sao
Cho hay trọng pháo cũng … xin chào
Chờ mai có nắng tha hồ hưởng
Để mốt trễ tàu chẳng ngại hao
Chức lớn trên cao luôn đủ cả
Hàm to kế cận kém đâu nào
Thường ngày chuyện kháo quanh đầu chợ
Muốn góp… mà thôi sợ mắc… lao
Bạch Nga 02/03/17
***
Bài Họa Đáp: PHÊ
Thì rằng đáng nhận điểm năm sao *****
Lặp lại là đây ngã mũ chào
Lái cỡ đàng thầy .... hay giống giống
Khều trang thượng đắng ... đúng hao hao
Kỳ nhân ẩn tích coi chừng uổng
Tuyệt khách mai danh lạ thế nào
Ghé chốn văn chương vương cái nghiệp
Còn duy một cách phải theo lao
NhàQuê Mar 02, 2017
XXXXX
Nhờ Vậy
Chập choạng thì nên đốt cái đèn
Nhưng mà dặn trước chỗ nầy nghen
Khi bơm chớ để lên dầu sống
Lúc đặt coi chừng đúng lỗ khoen
Quí ở đêm về vui xóm vắng
Thương vì tối đến rộn quê hèn
Chư quân có biết ngày xưa đó
Rước được thần đăng chẳng dễ nhen
NhàQuê Mar 02, 2017
XXXXX
Nói Với ĐẾN ĐI
Tôi đi tìm những của tôi
Tôi về đọ lại xem tôi thuở nào
Tôi trầm tư ... tôi hư hao
Tôi đan mười ngón tôi vào của tôi
Đã không như .. đã lở bồi
Đã thành phế tịch ... đã vùi mộ sâu
Đã khác tên đã khác màu
Đã nan y đã biển dâu mịt mùng
Về đem về nhặt có không
Về rừng núi khóc về đồng khát khô
Về tìm bia .. về xem mồ
Về nghe tịnh độ về ngu ngơ sầu
Quê hương vết khứa niềm đau
Quê mình có đó mà hầu như không
Quê người mấy chục năm ròng
Quê xưa vời vợi mịt mùng nẻo mây
Có không cuộc đổi dời nầy
Có không thương tích còn đầy khôn nguôi
Có không tàn lụi đến hồi
Có không gần lắm đất trời trùng tu
Lẽ tuần hoàn tiếp luân lưu
Lẽ đương nhiên đến cho dù cố ngăn
Lẽ ra đã bước kịp bằng
Lẽ nào không lẽ cứ ngần ấy sao
Đủ thành ác mộng hanh hao
Đủ phong ba đủ nỗi đau khôn cùng
Đủ mai sau sẽ hình dung
Đủ nghe đau nhói cả vùng tâm tư
Khép trang du ký huyễn hư
Khép hờ cửa đợi ... đang như giao mùa
Khép riêng tư ... thật vặn vừa
Khép ngăn ngỡ có mà chưa có gì
Cuộc trần đã chuyến hành di
Cuộc trăm năm cuộc từ ly âm thầm
Cuộc trở hồi cõi xa xăm
Cuộc hoàn viên hẳn riêng phần dành cho
Hành trang nhẹ hễu lên đò
Hành trình nhân loại cuộc cờ đã xong
Hành y ngôn lịnh cửu trùng
Hành hương thanh thản tới vùng thiên nhai
Hương hoa ngan ngát dặm dài
Hương xuân trở giấc từ ngày chia xa
Hương chờ hồ tưởng phôi pha
Hương xưa thầm lặng mặn mà vẹn nguyên
Miền quá khứ miền căn duyên
Miền gieo nghiệp mới hay miền thới lai
Miền thực hư miền hình hài
Miền bao la tới miền vay ân tình
Xưa nay rằng cõi nhân sinh
Xưa nay thử thách rằng rình rập bên
Xưa nay rằng vạn chông chênh
Xưa nay rằng quyết lòng bền đến đi
NhàQuê Apr 03, 2017
XXXXX
Nói Với VƯỜN RIÊNG
Nếu như có lần nào chân mỏi
Nhớ ghé vườn xưa ... nhớ ghé qua
Người chăm vẫn chờ ngày dịu nắng
Nghe tiếng chân quen trở lại nhà
Những cây bông sứ giờ còn một
Nhưng đủ thơm loang cả khoảng gần
Người chăm giữ kỹ mùi hương cũ
Ngõ dẫn đâu mờ phai dấu chân
Mai ngày nếu giọt sương còn đọng
Mấy nhành sướt mướt chắc trổ bông
Mỗi cành thinh lặng nghiêng nghiêng lá
Mải miết nhìn rồi ... hỏi phải không
Mười năm vun xới chưa ngơi nghỉ
Mảnh đất cằn khô đã thành vườn
Mỗi vuông kỳ tích đều oằn nhánh
Mãi mãi sẽ là nơi dễ thương
NhàQuê Apr 07, 2017
XXXXX
VÀ TỪ ĐÓ THÀNH THƠ
Và từ đáng lẽ chảy xuôi
Đã quay chảy ngược vào tôi nằm chờ
Kết tinh bao nỗi thành thơ
Hóa thân con chữ dật dờ ngữ ngôn
Và từ đáng lẽ nỗi buồn
Đã quay về mộ vùi chôn nằm chờ
Khi đầy dưng hóa thành thơ
Bay ra vô cực mịt mờ phía mây
Và từ đáng lẽ đó đây
Đã quay lưng lại lưu đày căn cơ
Khi đau cùng tận thành thơ
Hiện thân triều sóng vỗ bờ thế nhân
Và từ đáng lẽ ngại ngần
Đã quay tích lũy nên tầng ước mơ
Khi ngày rạng rỡ thành thơ
Là khu vườn mới nào ngờ lại như
NhàQuê Apr24, 2017
XXXXX
HÃY CHO
Hãy cho nhau chút thâm trầm
Qua dòng hệ lụy ngàn năm ngọt ngào
Hãy cho nhau chút thanh tao
Để nghe ấm áp len vào thật sâu
Hãy cho nhau thuở ban đầu
Luôn còn trú ẩn chân cầu thời gian
Hãy cho nhau chút nồng nàn
Mai kia còn lại ... chỉ ngần ấy thôi
NhàQuê Apr 24, 2017
XXXXX
Yên Lặng
Hãy chấp nhận chung quanh đời náo nhiệt
Có những bằng lòng có những không
Thử tưởng tượng một ngày nào đó
Cái lặng yên nghe mất mát biết chừng
Mở thật rộng chứa thật đầy tất cả
Những tròn vuông độ lượng nhân từ
Màu sắc thanh âm hương thánh thiện
Ta chân dung nguyên vẹn đến hồ như ...
Chân dung đó vẽ nên từ siêu thực
Vẽ được lượn vi ba tận khoảng mơ hồ
Độ sâu thẳm bằng thời gian của tuổi
Vẽ được ngôn từ thanh thoát nhung tơ
Có một nơi gọi là miền cổ tích
Tưởng xa xưa nhưng thực ở rất gần
Ngỡ quá khứ nhưng luôn còn hiện hữu
Yên lặng tiềm tàng trong vừa gọi chân dung
NhàQuê Apr 28, 2017
XXXXX
Hình Như
.
Chạy vô trường ngồi chờ rước cháu
Trực nhớ ra đâu phải chỗ nầy
Nhắm mắt lại lắc đầu mấy cái
Hình như già lẫm cẫm rồi đây
**
Chưa lâu lắm có lần lãng xẹt
Bỏ quên xe ... cuốc bộ về nhà
Chừng cần đến tìm quanh tìm quất
Nghĩ một hồi mới chợt nhớ ra
**
Gờ Phờ Sờ Biêu Inh hiệu Đại Dương***
(GPS Built-In hiệu Great Goat)
Bảy mấy năm qua hướng dẫn đường
Đúng rét không một ly sai chạy
Trở chứng kiểu nầy thôi hết phương
**
E một ngày kia thậm chí nguy
Vô nhầm trật lất Bộ Chỉ Huy
Cả viên Tư Lịnh sao lạ loắc
Cái điệu nầy đây xuống binh nhì
**
Có lẽ tại lần năm bảy lăm
Đem đi tẩy rửa thợ dùng nhầm
Đồ Nga đồ Chệt đồ nghĩa địa
Nên một khoảng dài mọi thứ câm
**
May nhờ rau dại canh tập tàng
Mồng tơi bí rợ ngọn khoai lang
Duy trì giữ tốt phần chất xám
Giữa rực lửa thù suýt cháy tan
**
Lúc Nhớ thắng thời ... Quên lặng thinh
Chờ khi Nhớ kém ... bất thình lình
Xông lên chiếm ngự nơi đầu não
Nhớ vững tinh thần ... đâu xuất khinh
**
Ruổi rong phía Nhớ đành thúc thủ
Bên quên toan xóa mọi tàn dư
Thời gian những tưởng mờ dấu tích
Nhưng luật tuần hoàn vẫn ... hình như
.
NhàQuê July 13, 2017
XXXXX
Thơ Cười TỦM TỈM Nhân Ngày SINH NHỰT
+++++++++
Tay Ba
"Thới Mẹp" từng khen đúng "Trọng Mùi"
Thêm già chậm lú quả rằng vui
Văn mài chữ nấu luôn cầu tiến
Ý đẽo vần cưa chẳng cáo lùi
Trải lắm thu buồn chưa bỏ cuộc
Qua bao hạ nãn cố rèn trui
Càng cao tuổi thọ càng cương rắn
"Thới Mẹp" từng khen đúng "Trọng Mùi"
NhàQuê Aug 15, 2017
** ---- "Thới Mẹp" là do thầy Bùi Thanh Kiên đặc biệt tặng thầy Trần Văn Thới
** ---- "Trọng Mùi" là do thầy Trần Văn Thới đặc biệt tặng thầy "Trọng Lui"
XXXXX
Sinh Nhựt 74
(75 tuổi Ta, không biết tuổi Xiêm là bao nhiêu)
.
Hồi hưu tính được tám năm tròn
Tự lượng trong ngoài đánh giá: ngon
Thể chất xem chừng còn "cứng cựa"
Tinh thần có lẽ chậm hao mòn
Bao nhiêu cũng đủ xài hào phóng
Mọi thứ cho cùng điểm nét son
Bảy mấy hồi xưa đà chống gậy
Đường trường lão vẫn chạy phon phon
(Ơn Trời Thọ-Phước-Lộc dường non)
NhàQuê 2017
Bài Họa: CHÚC MỪNG
Lão " tích" hay ghê... quá vẹn tròn
Ba chiều nổi bật thiệt là ngon
Ngày đua nhịp dốc lòng không nãn
Tháng vượt đường lên chí chẳng mòn
Tuy bảy mươi lăm mà vẫn mướt
Ngoài trăm lẻ tám chắc càng son
Lực tràn cựa cứng... mừng cho cụ
Vạn lý trường thành... thả sức phon... ( bon)
( Cùng với TAM ĐA ngự chót non)
Bạch Nga 24.07.17
Tiếp Họa: THỰC
Không ai nhắc nhở vẫn lo tròn
Ngẫm lại nhiều khi thấy quá ngon
Ngặt nỗi "thân tình" còn méo mó
Nên chi "lý giải" kẽo hao mòn
Dù đường vượt mức gian nan khó
Dẫu mỡ gia nguy quyết sắt son
Đích điểm đời trần luôn nhắm tới
Tâm đồ quyết giữ đúng y bon
NhàQuê Aug 08, 2017
+++++++++
Tóc
Trên đầu tóc chỉ bạc hoa râm
Tụi Mỹ thường hay đoán tuổi lầm
Chúng nói mầy chừng đâu bốn chục
Ta rằng tớ thuộc loại "Ba Lăm"
Đôi khi chỗ mới đòi ... xem thử (ID)
Mãi riết nơi quen khỏi ... ngó chăm
Sáng dậy soi gương ... nào thấy khác
Thời gian có kẻ bảo chơi khăm
NhàQuê 2017
.
+++++++++
.
Tay Chân
Đủ cả tay chân ... đủ tứ chi
Nằm ... ngồi ... đứng chựng ...tiếp theo đi
To xương lối xóm khen ưu điểm
Thấp tướng dân gian xếp thứ nhì ..... (nhất lé nhì lùn)
Miễn được như thường gì cũng có
Còn hơn khác biệt có mà gì
Cao Xanh sắp đặt đâu ra đó
Xấu tốt hèn sang số đã ghi
NhàQuê 2017
.
+++++++++++++
.
Da
(Bài cũ)
Vàng
Trong muôn vạn sắc quý màu vàng
Trải suốt cơ cầu lẫn thịnh khang
Đứng giữa nhân quần đầy khí phách
Hòa cùng thế giới mực hiên ngang
Hình chung nhiệm thác từ tiên định
Cá biệt ân trao ngụ ẩn tàng
Nếu cõi trần nầy ai trách phận
Về riêng hãnh diện cuộc đời đang
NhàQuê July 17, 2012
.
+++++++++++
.
Từ Zero
Hàng ngày lướt mạng cứ đều chi
Khởi thủy như ai chẳng biết gì
Lính lác lần hồi leo tới Mod
Điều Hành lắm lúc duyệt văn thi
Thời gian ... tích lũy ... thành kinh nghiệm
Thiện chí ... đam mê ... hóa diệu kỳ
Cố luyện mong sao đời hữu ích
NhàQuê lột xác ... ắt đôi khi !
NhàQuê July 22, 2017
.
++++++++++++++++++
.
Lại Chu Du
Cặp cẳng ngon lành lội đó đây
Tháng Mười booked vé đến Bồ-Tây
Mươi ngày ngoạn cảnh .... tầm sơ lược
Chín tối qua đêm .... khó đủ đầy
Ước muốn thì nhiều thường khó toại
Cầu mong chút ít tạm là khuây
Thiên di bổn mạng dù hơi chậm
Cũng đủ thăng hoa cuộc sống nầy
NhàQuê July 22, 2017
.
** Từ Oct 20 đến Oct 30, 2017 lão sẽ đi chơi vài nơi ở Portugual (Bồ Đào Nha) và Spain (Tây Ban Nha, cách gọi trong sách xưa là Y Pha Nho)
.
+++++++++++++++
.
Tản Mạn Về Sinh Nhựt
Đàn con đám cháu tụ về nhà
Gởi thiệp ... quà mừng ... tự những xa
Dẫu cảnh tha phương ... tình ấm áp
Dù đời viễn xứ ... nghĩa chan hòa
Chăng là đẹp đẽ cần lưu giữ
Ví chẳng thanh cao hãy dẹp qua
Để sống nâng tầm cao đáng sống
Làm Người thượng phẩm cõi Người Ta
NhàQuê July 22, 2017
.
++++++++++++++++
.
Chân Cầu Nước Chảy
Ta trải qua mười bốn đời Tổng Thống
Có vi còn có vị đã ngàn khơi
Ta đã làm dân dưới năm chánh thể
Có chế độ còn có thứ sắp đứt hơi
Ta từng chủ nhà mà không được ở
Có muốn đi đâu cũng phải báo trình
Ta từng ngắn dài sống qua bốn xứ
Có chốn sanh ra ...chẳng gọi nước mình
Ta sống vào thời có năm cuộc chiến
Có đủ dạng hình kết phái phe chung
Ta đang yên bình ... hiểm nguy bất chợt
Có phải một ngày tất cả tiêu vong
Ta đang sống thời bao nhiêu tiến bộ
Có những tai ương khó đoán được nào
Ta đang sống cùng bịnh căn đầy rẫy
Có thứ nan y....đành bó tay sao
Ta sống trong thời dữ lành lẫn lộn
Có những miếu đền xây cất nguy nga
Ta sống trong thời giàu nghèo cách biệt
Có những nơi nương khó gọi là nhà
Ta cũng đã từng làm thơ viết truyện
Có bao câu chữ gởi gấm nỗi lòng
Ta cũng đã từng làm thầy làm lính
Có nửa đời còn ... xứ lạ lưu vong
Ta được sanh ra một ngày nào đó
Có tờ qui kỳ tạm lấy làm tin
Ta đã nhiều khi gác tay lên trán
Có điều đúng nhất ... không chi của mình
NhàQuê July 24, 2017
XXXXX
HẬU SINH NHỰT
Hoa mừng bánh chúc xơi không xuể
Lối xóm ai ai cũng cử đường
Tủ lạnh dưới trên đều chật cứng
Mà quà ý nghĩa của tình thương
Sau ngày kỷ niệm ngồi suy ngẫm
Bảy chục năm hơn đến cõi trần
Quá cảnh "Cung Khôn" tranh ráo riết
Bây giờ phước lộc quả hồng ân
Nhằm cung Thiên Phủ sướng như tiên
Kết bạn thông giao gặp những hiền
Sức khỏe xoàng xoàng không đến nỗi
Thăng trầm cũng tới lúc bình yên
Gốc gác NhàQuê xứ ruộng đồng
Dù xa mấy núi cách bao sông
Chòm mây sợi khói lam ngày cũ
Luôn mãi bay bay giữa cõi lòng
Là mình một gã rất phàm phu
Lắm ghét nhiều thương cả hận thù
Tự nén ... âm thầm ... thôi trối kệ
À à có lẽ có căn tu
Nhưng ai thuyết thuyết lão không ưa
Cũng ráng cho mau cũng gật bừa
Lánh dữ làm lành thì thủng thẳng
Xin đừng hối quá ...dạ, xin thưa: ...
Lâu lâu phải có chút khùng khùng
Bốn chuyện ba điều chống tứ tung
Chợt nhớ ra mình ngồi đáy giếng
Còn bao mấy nữa cố tranh hùng
Tưởng tượng đang leo lên dốc núi
Càng cao chữ Thọ thiếp càng vàng
Càng lên mỗi nấc càng rời rã
Ngã xuống như là bỏ dở dang
Có lúc ta từng toan chết quách
Từ rừng ngộ nhận của nhân gian
Từ trong lớp tận cùng đày đọa
Thật giả ... lần hồi ... chi oán than
Sự sống xem ra rất diệu kỳ
Ồn ào ... phút chốc chẳng còn chi
Khi ngưng nhịp đập ... đi vào đất
Thấy có rồi như chẳng có gì
Tự ví mình như chiếc nấm rơm
Không so với những cỏ hoa thơm
Sanh từ lớp rạ vươn xòe cánh
Chẳng độc mà hiền khó thứ hơn
Bởi nấm người ưa có kẻ chê
Không sao chớ quá bận tâm hề !
Khen thời cũng quí chê thời cũng
Chẳng chuyển lay gì lão "tốc kê" **
NhàQuê Aug 19, 2017
"tốc kê" ** mát mát, khùng khùng, ba trợn ....
XXXXX
Thơ Cười TỦM TỈM
+++++++++++
KHU THANH LỌC
Thế hệ tôi thiệt là kỳ quặc
Nhất là trai ai cũng được sanh ít nhất ba lần
Còn con gái tuổi Dần đều được dời năm sanh lui tới
Nên làm chánh lục bộ trên Trời chắc cũng cực trần thân
Cha mẹ sanh con tất nhiên là sanh thiệt
Ai bày chi lịch âm dương thành đứa nào cũng có hai ngày
Nếu lỡ trúng tháng nhuần lại càng rắc rối
Khi sau nầy tính tuổi thọ mới gay
Đất nước gì mà hết Tây đốt nhà tới Việt Minh tiêu thổ
Nhật đảo chánh Tây người đói chết cùng đường
Nam Bắc chia hai tưởng thanh bình lại lòi ra Việt Cộng
Giữ được mạng quí rồi ... chứ giấy má kể như vô phương
Mới rời trường đình trường chùa vô trường chợ
Thầy cô đòi phải có giấy khai sanh
Muốn đủ tuổi học hành lại thêm lần sanh giả
Cái tên quê mùa cải sửa nghe cho thanh
Bắt lính tuyển quân rượt nà sau đít
Thi cử khó khăn rớt đụi đụi bảy lượt năm lần
Học thì ngu cũng biết khôn thay tên thay tuổi
Lính kiểng vô chùa may có chút an thân
Việt Cộng vô rồi thêm nhiều lộn xộn
Mấy đứa tưởng con cô hồn bỗng vênh mặt có bác có cha
Có thằng bên phe thua cuộc tròng tréo sau thành con phía đỏ
Bắc Đẩu Nam Tào cũng bị gạt trầm kha
Vô số kể vô số kể và vô số kể
Giờ không ai biết mấy ông bà lớn .... tuổi tên thiệt là gì
Nào bí danh tên cúng cơm tên chăn trâu tên thời chiêu hồi trà trộn
Vậy nên thường bị giao nhầm đồ phóng xạ có khi
Hiện tại đã lập thành ba Khu Thanh Lọc
Một ở bên nây cầu Nại hướng về phía Niết Bàn
Cái thứ hai sắp tới Thiên Đàng gần nơi cổng chánh
Trại cuối cùng dành cho của cải vị danh tên tuổi thảy đều gian
Khu thứ ba tạp nhạp nầy lại toàn hạng từng nổi tiếng
Đi có xe dẫn đường hậu ủng tiền hô
Cái điểm chung chung thảy đều còn trẻ
Biết xẻ thịt cùng loài .... rành rẽ chuyện rút ruột tham ô
Dạo một vòng hết ba Khu Thanh Lọc
Bỗng nhiên ta hết hãnh diện hão là người Việt Nam
Bởi lúc học thầy dạy non sông ta tươi đẹp
Nay từ đất nước gấm hoa đang trên bờ vực hoang tàn
Điều ta nói là lời của phường vô học
Nhưng con xin lỗi ngàn lần Mẹ nhé, MẸ VIỆT NAM !
NhàQuê Aug 23, 2017
XXXXX
Nói Với VÔ ĐỀ
Khi đặt chân lên vùng đất mới
Ngọn gió đầu Thu đã vội vàng
Chiếc áo mong manh sao đủ chắn
Đám lạnh tê người tạt rít ngang
Khi tuyết ngoài đường gần tới gối
Trên vai bao gạo vác về nhà
Dẫu mỏi không nơi dừng tạm nghỉ
Bước đầu khó thể hình dung ra
Khi Xuân hoa nở đủ sắc màu
Như niềm hy vọng như ước ao
Như mảnh đất hiền ngầm ưng thuận
Giữ giùm hạt giống để ngày sau
Khi khắp đó đây khoảng rợp xanh
Muốn gom hết nắng Hạ để dành
Hong khô tâm sự loài di trú
Nước mắt ... tình đời ... vết chiến tranh
NhàQuê Sep 29, 2017
XXXXX