Thứ Tư, 16 tháng 12, 2020

LT0049- VÀNG THU BẠC TÓC











VÀNG THU BẠC TÓC

( Thấm Thía Nỗi Niềm )
.

Mỗi ngày nhìn phía cửa sau
Cây quen đã chuyển sang màu vàng thu
Lá đang bịn rịn giã từ
Vuông sân cỏ cũng đau nhừ phận thân

Hình như bão dữ sắp gần
Hạ ngươn thường có minh quân cứu đời
Lấy trong lịch sử rọi soi
Thiên tai dịch họa đổi ngôi trị vì

Hằng tin vào lẽ huyền vi
Thu đời cạn kiệt ... e gì Đông sang
Thì như chiếc lá đã vàng
Trở về với đất ... hòa tan một ngày

Đỏ xanh ngôi vị dù thay
Biết đâu còn có cơ may ... tiền đồ
Vá lành khoảng rách ... cơ hồ
Dòng sông hư thực ... sóng xô nhận chìm

***
Hướng ra sân trước mong tìm
Dưới tầng nắng sót đàn chim muộn màng
Chưa bay về chỗ hợp đàn
Xuôi Nam miền sẳn thênh thang ấm đầy

Vẫn là vàng tím quanh đây
Thu nghiêng cọ vẽ đồi nầy núi xa
Ý chừng thức dậy đêm qua
Dưới chân thực tại ngộ ra lắm điều

Đã là xương xẩu khẳng khiu
Các khung cửa đóng buồn hiu cuối mùa ...
Sờ lên vạt tóc dần thưa
Nghe từng cọng nói cũng vừa bạc thêm

Cuối cùng theo lẽ tự nhiên
Vàng Thu Bạc Tóc ... cõi tiên cõi người
Thênh thang cõi thế rong chơi
Chồn chân cõi vĩnh nghỉ ngơi yên bình
.

NhàQuê Nov12, 2020




 














ĐÊM QUA MỘT NHÁNH GÃY RỒI

++++++++

QUYỀN BÍNH
.
Chưa gì quyền bính mùa Đông
Đã toan ngự tri lên vùng Thu đang
Phủi tay từng khóm lá vàng
Trở về với đất lầm than ngắn ngày

Tháng tư nhú nụ hương bay
Hợp đàn xanh mướt phủ đầy đồi cao
Hạ cùng những trận mưa rào
Làm vui khoảng ngắn bước vào mùa Thu

Trên cao từng đám mây mù
Đang chờ hóa tuyết khi Thu chưa tàn
Ngẫm đời thôi chẳng thở than
Dài hơn phận lá bẽ bàng dành cho

Đã từng hơi thở thom tho
Phổi kia rụng hết co ro cây buồn
Đứng trơ chi tiết bộ xương
Giữa trời băng giá cảm thương biết chừng

Khi miền nhiệt đới, ... chân dừng
Hơn ba thập kỷ đã từng buồn vui
Xưa theo vận nước nổi trôi
Giờ đây ngẫm nghĩ cuộc đời thản nhiên

Bàn tay xếp đặt Thượng Thiên
Dễ gì có được cơ duyên lạ kỳ
Bao nhiêu Triều Đại đến đi
Có thịnh hưng có suy vi nhãn tiền

Không sao cưỡng được hạ phiên
Hành trình về phía an nhiên ... đâu tường
Xe chiều chỉ chở yêu thương
Bao nhiêu bỏ lại ... lên đường nhẹ thênh

Có khi không thể đặt tên
Lâu đài bia tượng miếu đền gần xa
Ờ kìa nhánh gãy đêm qua
Vết đau bất chợt sẽ là muôn miên

NhàQuê Nov19,2020




MÙA GIÓ "CHƯỚNG"

.
Cả tháng nay theo dõi bỏ thăm
Phe bênh Dân Chủ phía phò Trump
Đàng nầy chẳng tiếc lời bôi bẩn
Nhóm nọ không từ kiểu dọa hăm
Phét - bút đang mùa câu khoái khách
Phắc - niu được dịp loạn dương âm:
Nhãn Khoa kêu lão đi thay kiếng
Trợ thính mang vô kẻo bị nhầm
.
NhàQuê Nov19, 2020

*****

LẠI NÓI CHUYỆN VỚI ĐẦU GỐI
.
Tiếng Anh của lão loại ăn đong
Mỹ nói ôi thôi chớ có hòng
Bởi vậy rà vô đài Việt- Mít
Tưởng đâu ... lại gặp súng cà nông
Điếc tai đinh óc liên tu nổ
Chích đít bu chân...nhắn nhít mòng
Có lẽ " Tư Duy " thời đại mới ./.
" Ngồi Rù Gãi Háng "** ... thế là xong !
.
NhàQuê Nov19, 2020

Cụ Trần Văn Hương có viết: " ... Ngồi rù gãi háng dái lăn tăn ,.."

Xin phép hương linh cụ !  



Nói Với GÃ LƯU VONG
 (3)
.

Xem chừng cánh mỏng chao rơi
Lượn theo cung bậc dòng đời cương nhu
Lần về trong vẫn đang Thu
Ra đi ngoài ấy xám mù mùa Đông

Sông quê vẫn lớn vẫn ròng
Phiêu sinh hoa tím vẫn bồng bềnh trôi
Phú sa nước vận lở bồi
Cố tìm ráp lại nửa đời xưa xa

Đã thành cổ tích, ... hôm qua
Nghe trong có những tan hòa vô biên
Không tu, chẳng tịnh, vô thiền
Coi đời như chuyện hiển nhiên vận hành

Hạt mưa cuối bãi đầu gành
Ra đi về lại biển xanh thuở nào
Ngắn dài lãnh phận truyền trao
Xoa tay xong việc lên tàu hồi cư

NhàQuê Oct 31, 2020



Nói Với GÃ LƯU VONG (2)

.
Tháng tháng tiền hưu ngày đắp đổi
Ngờ đâu dịch nạn khuấy sanh linh
Lưu vong hiệp cuối còn cơ khổ
May mắn quanh ta ắp nghĩa tình

Vi tính cảm thông cho bú thép
Hiên thơ xuất hiện gã tàng tàng
Tự phong tiếng Việt hàng siêu đẳng
Múa gậy một mình ngỡ cõi hoang

Không phải đâu càng không phải đâu
Ví như con nước chảy qua cầu
Tiếng kêu róc rách thành âm điệu
Cải cách che đời suốt nỗi đau

Bên ngoài chín ửng hẳn Thu đang
Hạt nắng dần vơi bớt chói chang
Chút ít lách mình qua cửa sổ
Cũng từ đủ ngắm khoảnh trời hanh

Dừng lại Thu ơi, ga tháng mười
Ờ, mời Thân Khách hãy rong chơi
Tìm nơi có gió hoa sao rụng
Đuổi cánh xoay xoay đẹp tuyệt vời

Giá như êm ả Nước trôi xuôi
Bốn mấy năm qua chắc mọi người
Cỡ lão đêm nằm thôi gác trán;
Lời thơ lấp lánh những niềm vui

Hoặc vã không buồn sáng tác thơ
Đường suôn chẳng chạm những đâu ngờ:
Chim tu hú gọi lời ai oán
Bay khắp chiêu hồn một thuở xưa

Giữa hai chuyến thử chân nghe xót
Con rạch ngày xưa chết ngậm ngùi
Bìm bịp không còn nơi trú ngụ
Lớn ròng nửa đoạn nước buồn thiu

Gió chướng bông bần xòe rải phấn
Thơm thơm một khoảng tuổi thơ trôi
Đầy mà con nước ... ngưng chầm chậm
Con cá lạc đàn .... dợn quẫy đuôi ...
.

NhàQuê Oct23, 2020