Bị Thôi Bỏ Nói Xàm
Lâu nay dạo "Phố" nói xàm hoài
Kẻ trợn người trề xúm bịt tai
Trước hết Khoai Lang mần bốn búa
Sau cùng Mít Lá quếch năm bài
Thôi thôi chạy tét ... cà kê dõm
Thủng thẳng lần mò ... kiếm chuyện hay
Sợ Ế đành nghe lời giáng phải
Từ giờ Ngộ chỉ láy lai rai
NhàQuê
Vớt Kỷ Niệm Trôi
Lềnh bềnh sóng đẩy nước đưa trôi
Thấy vậy nơ lên hé thử coi
Kỷ niệm sao ai chê thả phí
Ân tình có kẻ quẳng khơi khơi
Làm siêng đánh bóng gò o lại
Chịu khó "Bu-Lia" láng cóng thôi
Mốt nọ mai kia nài nĩ chuộc
Làm eo lúc đó trách chi đời
NhàQuê
( Tặng cô ntkh dám Thả Trôi Kỷ Niệm)
Sanh Sửa
Xào đi xốc lợi tính bưng lên
Kiểm kỹ hành tiêu cũ quá nên
Lục lạo quơ quàu mau riết riết
Lơ vơ sớ rớ chậm dàng dềnh
Thành ra món mới chưa bày biện
Vậy để cầu thầy hổng dám ên:
Kính bạch tiền thâu nhờ bán ẩu
Cung dâng khuyển mã nguyện thân đền
NhàQuê
Quán Đắt Thình Lình
Đắt quá bao nhiêu khách chực chờ
Không bàn ghế trống viết bài thơ
Vô mùng kín đáo nằm biên đở
Kéo gối chèn êm chép mấy tờ
Ý tứ ban đầu còn xớ rớ
Lời văn nối tiếp chảy như mơ
Kỳ sau hứng tới làm tương tợ
Ngữa sắp mền bông để sẳn hờ
NhàQuê
Đồng Nghĩa
Lục diệp xây tầng kết tợ hoa
Xinh xinh dưới ánh nắng chan hòa
Men xanh chậu sứ tươi màu ngọc
Cỏ biếc sân vườn thắm nét hoa
Mỗi một riêng mang hình khác biệt
Cùng chung hợp tạo vẻ hài hòa
Đông Tây gặp gỡ nhau nhiều chuyện
Nói đẹp thường tình nghĩ tới hoa
NhàQuê
Lượm
Bị chọc buồn tình gánh đổ sông
Trôi trôi kỷ niệm cuốn theo dòng
Trên bờ tiếc khóc cơn mưa bấc
Dưới nước bu quanh đám lòng tong
Chúng rĩa ôi thôi như gặp tiệc
Tui nơ nhẹ hễu tợ vớt bông
Còn nhiều cứ việc tha hồ thả
Sẳn dịp NhàQuê kiếm ít đồng
NhàQuê
Nhắn KN
Kỳ rồi Bác Tự ghé thăm
Hồng dòn cô gởi mười lăm quả ngoài
Nhìn cây mới trái năm nay
Còn non xanh lét điệu nầy sao xơi
Hồi hôm Lão Tự gọi tôi
Vài ba bữa nữa trở hồi SJ
Nếu cần hối lộ điều chi
Gởi luôn cho Ổng hàng đi hàng về
Ông là đại diện NhàQuê
Quà cho nhận láng hổng chê thứ gì
NhàQuê
Thiệt Uổng
Ghe còn khá quá cớ sao chê
Để ngữa hoài vầy ... chắc rã mê
Muốn quẳng hay cầm xin nói phức
Cho thuê hoặc mượn đặng đem về
Thay sơ ván bửng đâu gì khó
Trét chút dầu chai thiệt dễ ê
Nếu chịu ừ giao ... tui tính gấp
Chừng khi trả lại vẫn ... đề huề
NhàQuê
Thiệt Lạ
Hồ Chung Thủy đặt giữa lòng ghe
Súng nở thành bông tím sắc khoe
Trước túm thon thon xanh lá sậm
Sau phình rộng rộng cọng đỏ hoe
lưng lưng đọng lắng ... rong đeo mé
Phẳng lặng trong ve... nước ứ khe
Dưới nữa chi mà sao khuất khuất
Kỳ quan thứ tám phải ... không hè !?!?
NhàQuê
Cháo Cò
Cao lương mỹ vị nếm qua nhiều
Chỉ cháo, kho khô rắc chút tiêu
Giải tỏa bần thần hôm xã láng
Lưng vơi hậm hực lúc định liều
Đầy vun tộ bát ... căng bao tử
Ráo hoảnh nồi ơ ... trí óc phiêu
Mọi thứ cam đoan đơn giản lắm
Nhào vô! Chậm trể chớ kêu rêu
NhàQuê
Tắm Sông
Hồi nhỏ tui gan lắm biết hông
Cầu cao dám đứng phóng phông rông
Trên bờ thiên hạ khen inh õi
Dưới nước bạn bè bao giáp vòng
Giật thót rờ quần đâu tuột mất
Quạng quờ đục nước hết trông mong
Thời may thằng bạn đem theo áo
Quấn đở rình rình lên khỏi sông
NhàQuê
Hùi đó...tò tò sau lưng ông.
Tụi mình mấy đứa thích chơi ngông.
Hái hoa bắt bướm xong rùi tắm.
Nhảy ùm xuống sông lội mấy vòng.
Cái tội ông ngông quần tuột mất.
Tui ráng trườn theo vớt giùm ông.
Khoái chí , ông cừ khoe răng sún.
Xấu trai thí mồ...ông biết không ? (thui dzọt)
Hồng Sang
Nhát ma
Hồi nhỏ thì tui nhát hít hà
Ở gần nghĩa địa cứ sợ ma
Đi ra là rủ thằng Bé Bẩy
Đi vô thì rê chị Sáu Thà
Hè về dù nóng như bỏng lửa
Đông sang dẩu lạnh đến thấu da
Ngày nào cũng đeo một nùi tỏi
Ma nó nhìn xong té khói hà....
TrầnTrinhThy
Bùa Trị
Ngang qua bụi rậm bị hoài hà
Biết rõ là người hổng phải ma
Có lúc trưa trờ nghe rĩ rịch
Nhiều khi đứng bóng tiếng vang ra
Đi về đúng phải giờ linh đó
Chạy thoát đâu nào phá tối đa
Thủ sẳn mang theo vài gạch vụn
Quăng ào... quỷ hoảng... xách quần la
NhàQuê
Đầu hàng
Họa cái kiểu gì khó dzị cà
Cứ ma dzí quỷ họa sao ra
Trên trời cả đống bao chuyện nói
Dưới thế cũng không có ít mà
Lần này coi như bỏ không tính
Lần sau bảo đảm đếm hết nha
Nhớ đó kiếm đề cho dể chút
Còn nửa .... tránh chuyện sex, chuyện ma
Trần Trinh Thy
Bác NhàQuê à
Ngày mai đình chiến lại chút nha
Tui phải đi chơi dzí người nhà
Cứ hè là rủ đi tìm biển
Hể nóng là trốn xứ cờ hoa
Năm ngoái Scuba xém bị ngộp
Năm nay Đua Xe thử đại hà
Thôi kệ cứ chơi cho thoải mái
Hỏng chơi có chết cũng thành ma
Nếu buồn dăm mười bửa về tới
Còn vui kéo cả tháng dể mà
Có ai nhớ đâu mà phải gấp
Tà tà hưởng thụ cái nhởn nha
Trần Trinh Thy
Chúc Vui
Nay còn "chiến đấu" đúng hôn nha!
Nóng lắm hay sao kéo cả nhà?
Tới chổ nô đùa cùng sóng biển
Khi về chút nám đẹp dường hoa
Lo chi biết lội làm sao ngộp
Chỉ sóng tràn cao mới sặc hà!
Nếu muốn bơi thuyền người một mái
Quay phim có khác Xí - Nê - Ma
Chừng nào có nữa gần gần tới
Nhớ réo cho hay... muốn thiệt mà
Nói vậy phòng hờ chưa quá gấp
Have Fun, thượng lộ chúc vui nha!
NhàQuê
OK, thank you
Tiếp “đấu” hôm nay, cũng được mà
Có điều nhè nhẹ tí tay nha
Bởi vì đang pack nên lục đục
Cũng tại ham vui mới trể nà
Chạy ra còn kiếm cái kiếng mát
Chạy vô tìm được bịch cà na
Đi chơi coi vậy mà mệt lắm
Đủ sức hay không lại hỏi cà ?
Tune up rồi chưa mà dám muốn ?
Service xong rồi hãy nói nha
Lạng quạng coi chừng chưa khỏi cửa
Cứu thương , xe lửa....đã lại nhà !!!
Trần Trinh Thy
************
Chúc Mừng Sinh Nhật NhàQuê
Sinh nhật mấy mươi mà thoòng loòng
Chắc là đường đi đã gần xong
Phải nên tóm gọn cho khỏe chứ
Bày vẽ làm chi thiệt dài dòng
Để coi chúc gì cho phải lể
Hay là làm đại cái cho xong
Chúc có ra đi thì thoải mái
Còn không ở lại cũng thong dong
Trần Trinh Thy
Chưa, Còn
Rất khoái lời mừng cái kiểu ni
Nghe xong đang giận cũng cười khì
Đâu thăng giữa lúc nầy cho được
Trần thế vui vầy ngốc mới đi
NhàQuê
Ừa.....Cool !!!
Cười dzị mới đúng đấng nam nhi
Có chơi, có chịu phải hong nì
Có người chưa rớ đã nằm vạ
Lắm kẻ rờ hoài lại hỏng chi
Mỗi người, mỗi ý sao mà thấu
Vạn nhân, vạn tánh khó tâm ghi
Cũng may bác Nhà Quê dể tánh
Nếu không bị wa’nh đã mấy chì ....
Trần TrinhThy
LỜI CHÚC
Anh Quê có cái "thoòng loòng"
Năm ni sáu bốn sức còn vẫn tham
Có người mừng...cái thật ham
Hóa ra tư sáu mà làm sáu tư
Chúc anh sức lực còn dư....
Hạ Yên Du
Gì ???
Lão Lang nhỏ cho mấy giọt
Con ngươi nở lớn dễ coi
Sáng chiều lòa lòa khó thấy
Đêm đi ngủ sớm cho rồi
Sáng ngày dậy liền vô lưới
Xem gì đã dính ngày qua
Thấy mấy bông hoa thiệt lạ
Sao không tên tuổi vậy cà
Ngắm tới nhìn lui một đỗi
Đỏ đỏ ngay chổ cái mòng
Cuống cong như là cái mỏ
Nở xòe trắng tím ngoài trong
Bông nầy nếu tên chưa đặt
Giơ tay dành lấy tức thì
Khai sanh HOA CHIM đó vậy
Gật đầu tủm tỉm mỉm chi
Bửa nào rảnh rang sẽ hỏi
Vốn ưa hoa lá thơm tho
Xem đâu nhà ai khéo thế
Bao nhiêu cũng chẳng so đo
Lấy Giống vườn ươm chăm sóc
Nhớ ra đã uể cuốc trồng
Mạch gân rủ nhau xuôi xị
HOA CHIM chắc ngắm là xong!
NQ
Chưa, Còn
Rất khoái lời mừng cái kiểu ni
Nghe xong đang giận cũng cười khì
Đâu thăng giữa lúc nầy cho được
Trần thế vui vầy ngốc mới đi
NhàQuê
Nghề ...Ngỗng
Chổ ngứa sau lưng khó gải a
Xưa kia bếp núc chuyện đàn bà
Qua đây mọi cái đà thay đổi
Đến xứ tùy cơ phải vậy đa
Phước quá hồi xưa ưa xúm nhậu
Hên sao thuở trước biết sơ qua
Nên nay nấu nướng hơi hơi khá
Xấp ngửa "Trên" giao thủ việc nhà
-o-o-o-o-
Sẳn dịp bàn về món khổ qua
Dồn nhưn tốt nhứt cắt khoanh ra
Phình to khúc giữa hơi hao chút
Túm tóp hai đầu ít tốn nha
Dẫu đắng ăn rồi quen miệng nhớ
Dầu bùi "dứt" quá hại "thận" đa
Kê sơ tất cả nhiêu vừa kể
Chót hết làm mồi bắt lắm a!
><><><><><
Món nhậu tui đây nấu khỏi chê
Nhà nghề xấp xỉ bạn bè phê
Kêu ăn đoán được bao phân lượng
Biểu nếm kê ngay chẳng dịch xê
Có khiếu như vầy nhờ ẩu tả
"Rành nghề" thế đó bởi cà kê
Lòn vô giả bộ ... vờ mồi lửa
Giúp Bếp mau mau ... trẻ học về
( + /\ + ) ( - \/ - )
Hình cô Bếp Trưởng miệng vui cười
Cái quạt trầm hương để khách coi
Cũng tại lò ga khơi lửa dễ
Do nhờ máy hút chẳng sợ hôi
Hồi xưa nấu nướng bao nhiêu cực
Ống thổi bây giờ khó kiếm thôi
Bởi thế bên đây nay khỏe quá
Bằng không "xịt khói" miệng kêu trời
NhàQuê
Tưởng Bở
Đứng bếp Anh kia giỏi dữ a
Trông sơ cứ tưởng chị hay bà
Cơm canh món nhậu thường thay đổi
Bánh ngọt chè ngon cũng khá đa
Thuở trẻ Anh hay, bày tiệc nhậu
Về già đứng bếp, dể dàng qua
Xưa nay tánh nhịn Anh cũng khá
Bởi thế hôm nay giỏi việc nhà
***
Tranh đấu trường đời đã trải qua
Từ đây mới thấy khỏe thân ra
Xưa nay khó khổ hơi hơi chút
Rủng rỉnh tiền "đô" đỡ đỡ nha
Muốn khá bà con xin hãy nhớ
Siêng năng cặm cụi ráng nhiều đa
Trường đời chút đỉnh như vừa kể
Chẳng khéo đừng than khó khổ a
-O-O-O-
Anh kia nấu nướng khỏi ai chê
Nuốt có trôi đâu, sợ "ép phê"
Nếm được chi nào mà phân lượng
Tay chân đói lả bước sàng xê
Đồ ăn món nhậu vô phương tả
Khéo quá tay nghề thợ cà kê
Bởi có cô Dì, siêng mồi lửa
Hay vào phụ bếp, Chị chưa về
***
Nhìn Dì xấp nhỏ miệng hay cười
Tướng tá xinh xinh cũng dể coi
Hí hửng Anh kia xem tưởng dể
Nào dè, thoát chạy tháo mồ hôi
Ham chi chắc lưỡi than thân cực
Tổ trác phen nầy phải chịu thôi
Tự nhủ rằng Anh đây ớn quá
Nào ngờ chẳng dể, tiếc, than trời
Trú Giang Tử
Món Mùa Ngâu
Tháng Bảy người ta lo chuyện mới
Tui xúc hồ lu hứng nước chơi
Năm nay nghe nói Ngưu-Chức khóc
Dầm dề nước chắc ngập biển khơi
Hèn chi mới đó nhiều nơi lụt
Ngập đường ngập phố nổi lêu bêu
Gò cao đậu kín cơ man Quạ
Hễ bão chúng vui được lợi nhiều
Kế đến tui mua hết rơm khô
Chất đống ngoài trong ngập cả bồ
Biết chắc kỳ nầy Lang chã rãnh
Lấy gì trâu quậm ...sẽ lời to
Lại thêm quán định chuyển đèn mờ
Bởi Chức biếng lười chuyện dệt tơ
Trần Thế quý nương đành thiếu vải
Vận chi cho nực ... mặc sơ sơ
Cổ phần đang bán ai muốn nhập
Cầm chặc trong tay vốn bốn lời
Nếu thấy kiểu nầy coi dị hợm
Cho không cái quạt để che đời
NhàQuê
Tái Xuất
(Ra Nữa)
Thy mới vừa về đó hã Thy
Nếu mà hoe chút nhuộm mau đi
Bạn bè kiếm gặp ... nhìn e lộn
Hàng xóm làm lơ ... thấy sợ kỳ
Tùng dịp tới thăm tay bắt cái
Sẳn xem có nhớ tặng quà chi
Xò nghêu ốc hến đều dùng được
Cau mướp bầu môn chẳng bỏ gì
NhàQuê
Chưa dám
Mới về đầu còn nặng như chì
Bão bùng cuốn hết gói thơ đi
Nhìn qua chòm xóm cũng tính hỏi
Ngó lại Nhà Quê sợ bị đì
Quà quà ... í da... thôi quên mất
Cáp cáp..... eo ơi...chẳng nhớ gì
Ai biểu hôm đó hỏng chịu nhắc
Bây giờ mới nói muộn quá nì !!!
Tran Trinh Thy
NhàQuê Tự Vịnh Ảnh Mình
Trên vai nặng trĩu mộng công Hầu
Chí lớn hoài mang một bụng Bầu
Sức chẳng là bao Chân bẹt Hảng
Tài không có mấy Kiếng che rầu
Bần de kín phủ dòng Sông mượt
Rác ngập tràn lan đám Rể sâu
Cái Gốc to phè tàn rộng trải
Còn thêm Đỏ hoét ớn gì đâu
NhàQuê
Lính Mới
Lính mới thường xuyên để ý phòng
Mò rờ đại bác nổ như không
Hai viên dự trữ nên kê dưới
Một quả Đề Lây nhớ cất trong
Cẩn thận đêm ngày người của giữ
Lơ là tích tắc sự đời xong
Văn ôn võ luyện ông bà dạy
Trận mạc xông pha … đỡ phập phồng
NhàQuê
** Delay=Nổ chậm
Bài "Lính Mới" do NhàQuê họa từ bài "Chích Thuốc" của DoHuHong trên Diễn Đàn khác
Chích Thuốc
Nghe tên, em bước thẳng vô phòng
Nằm xuống, tuột quần để trống không
Nhắm mắt đợi tay sờ xuống dưới
Trân mình chờ mũi lụi vào trong
Bậm môi một lúc rồi thôi hết
Chắt lưỡi đôi lần thế cũng xong
Ngồi dậy xoa xoa còn đỏ mặt
Thầm mong nơi ấy chẳng sưng phồng
DoHuHong
Đã Cẩu Bổng Pháp
Đã cẩu bổng vung điểm chính khe
Tung chiêu thốc ngược phá chiêu đè
Kình phong phành phạch long môn* thọt
Chưởng lực rần rần tử huyệt che
Phía dưới sôi ke môi tím rịm
Bên trên bế khí mắt vàng hoe
Hồi lâu trúng gậy la bài hải
Oằn oại phiêu diêu thấm ngậm nghe
Đồng Lão
*Long môn = huyệt vỉ long
Hân hạnh vui họa cùng Đồng Lão.
Thăng Tiến
Lão Giám quyền uy lại khắt khe
Như đây cũng bị mấy lần đè
Là vì gặp phải người ưa thọt
Cũng bởi lầm tin sẳn cái che
Nghĩ giận cho mình sao nhẹ dạ
Buồn thương lấy phận khóc sưng hoe
Thù lao có mấy… mần đâu ít
Họ cứ lên hoài… thiệt sướng nghe
NhàQuê
Vịnh Quyển Sách
Trong em chứa đựng vạn trùng khê
Kẻ bắt đem chưng kẻ gối kề
Vật vả hình hài người ngấu nghiến
Dày vò thể xác chúng mân mê
Thân dâu trăm họ cần liền lấy
Phận lẻ muôn đời chán chẳng bê
Nguyện giúp cho chàng nên sự nghiệp
Dầu ai phụ bạc vẩn không ghê
Đồng Lão
Họa: Vịnh Quyển Từ Điển
Trơn tru cũng lúc gặp nhiêu khê
Đỡ biết là bao có nó kề
phạch phạch vài lần ra tỏ rõ
Tra tra ít đợt phát tơi mê
Bìa nâu giấy láng rờ da mát
Gáy mạ tờ mềm nhẹ tay bê
Ấy vậy dài lâu không thể thiếu
Công người tạo được thiệt nhiều ghê
NhàQuê
Trèo Non
Non cao đứng ngắm chớ nên leo
Tới đỉnh mười người hết chín teo
Ngó lại mây che dầy lớp lớp
Nhìn ra đá độn nứt nhăn nheo
Khi xưa ở xứ đồng mông quạnh
Đến lúc xa quê núi dợm trèo
Bạn giục nghe ra ờ có lý
Gồng mình nhắm mắt thử vài keo
Lội Suối
Hễ núi cao thì suối phải sâu
Chênh vênh nọc ngắn ngại xây cầu
Trên bờ cỏ ống bò đan mịt
Dưới vực hầm ngầm sụp cấn đau
Lội rạch băng sông nguy hiểm thiệt
Trèo đèo vượt thác dễ dàng đâu
Cha sanh mẹ đẻ trời ban tính
Gặp khó càng hăng khổ tính sau
NhàQuê
Già Than Túng Thiếu
Thăm cô sẳn hỏi chứ thường hôn
Có chút ra vô cũng đỡ buồn
Cở lớn sồn sồn còn kiếm được
Chừng già lụ khụ chắc lơi hơn
Từ lâu đuối quá nên thôi chẳng
Bửa hổm buông xuôi mới thấm đòn
Muốn xụm tiêu hao dành dụm được
Thành ra hụt hẳng khó lo toan
NhàQuê
Vịnh Ông Lão Ế
Phong sương mấy bận đã kinh qua
Thế giới nay thêm một bợm già
Ngữa gối mơ màng đu gác phượng
Xoè tay mong mỏi bẹo càm Nga
Khi trông nguyệt vạnh gào Thiên Sứ
Lúc vẩy tinh tàn réo Đại La
Vấn hỏi hồng loan sao chẳng chiếu
Mành xuân trải rộng để ai đà......?
Đồng Lão
Bài Họa: Đi Đông Đi Tây
Trời Âu đất Á có đi qua
Tính thử chưa chi mỏi gối già
Pháp Đức Hòa Lan Tàu Ý Mỹ
Triều Tiên Thái Mễ Thổ Phi Nga
Rong chơi để biết ồ … bao khác
Khám phá ra rồi ố… lá… la!
Cũng vậy so cùng đâu lạ mấy
Vì ta uốn sửa vọt theo đà
NhàQuê
Quan Anh, Tướng Chị
Bỏm bẻm quan anh thủng thẳng chơi
Nhăn nheo tướng chị đẩy đưa gời
Bốn phương liễu uốn xanh hừng hực
Tám hướng nắng cồn đỏ phới phơi
Họa nhánh tay luồn vê dáng bút
Điểm mưa miệng vẩy thổi bờ khơi
Tài hoa thỏa sức tình tang vẽ
Trời đất vào khung hổn hển hơi
Hobac
Bài Họa: Đợi Rùa
Đó chốn công đường phải chổ chơi
Đơn từ giấy má chất cao gời
Vài cô túm tụm tay sơn giũa
Mấy cụ lù lù bụng phệ phơi
Kẻ đợi lầm bầm sôi chột dạ
Người chờ hậm hực rũa khơi khơi
Chừng reng cái rột tuôn ra ráo
Ấy vậy mà than mệt bở hơi
NhàQuê
Mừng Cho
Tha phương mừng gặp bạn cùng nhà
Còn được thêm quà đã quá ta !
Có cánh thiếp Xuân lời ngọt tặng
Đủ bài thơ Tết dịu trao qua
Có đầy tốt đẹp nhiều năm tới
Đủ trọn niềm vui chẳng trộn pha
Còn nữa... là... là... cho sớm sớm
Tha hồ lúc đó mặc tình nha!
NhàQuê
Hình như...
Bác uống say rồi mãi ghẹo ta
Nầy thêm...hiệp nữa tha hồ la
Sao chưa thấm rượu còn đang... cụng
Mà đã ... khua môi ớn thấy bà
Kinh khủng Nhà Quê ai bảo...lúa?
Dị kỳ Ông Lão chớ kêu... già!
Quá thì cứ ngỡ còn tươi trẻ
Cà nhỗng khắp làng ngó...hổng ra !!!!
TrúcGiang
Nhào Vô
Chổ đó có gì xúm xí xô
Nào cùng chen lấn đẩy nhau vô
Đông tay hợp sức tin rằng sẽ
Người ít rạt rời ắt thế cô
Tới đích thấy không gì đáng nói
Coi rồi hết muốn chuyện hoan hô
Chơi ngông mệt sức tay chân mõi
Vậy chớ vắng lơi nhớ quá ồ!
NhàQuê
Đứng Gốc Bần
Đứng đó làm chi cứ lặng thinh
Sao không sợ vụ lún bùn sình
Ông Bà dạy tránh Bần đeo đẳng
Tía Má khuyên đừng giống Lục Bình
Chán ngán bày tuồng ra mé Rạch
Buồn phiền đặt chuyện kiếm lưu linh
Thôi thôi kiểu đó xưa rồi 8
Nhát hích sao tin ... dám một mình
NhàQuê
Ham Vui
Hể thấy đâu vui xáp lại thăm
Nhờ ơn dâu bể hội duyên tằm
Làng thơ nhộn nhịp tri âm vấn
Quán Quậy xôn xao hữu khách tầm
Thưởng ngón anh hào kỳ , họa , tửu
Xem tài thục nữ sắc , thi , cầm
Giang hồ tứ hải giai huynh đệ
Ý đượm tình trao kết nghĩa thâm
Đồng Lão
Họa: Tái Ngộ
Bận rộn lâu ngày mới ghé thăm
Vườn thơ tấp nập khách tơ tằm
Miên man chén rượu chưa vừa cỡ
Ngất ngưởng câu thơ đã quá tầm
Chén rượu ân tình đâu dễ bán
Câu thơ nhân nghĩa chẳng quen cầm
Một mình chủ xướng thơ trào phúng
Đồng Lão tài cao, trí cũng thâm
DHH
Họa: Ham vui
Đường xa cũng ráng ghé sang thăm
Đâu quản mòn tơ rã xác tằm
Chỉ ngại tường cao không dám hỏi
Mong sao cửa mở ắt năng tầm
Chủ nhân hào phóng dâng thi tửu
Viễn khách đương nhiên tạ khúc cầm
Tri kỷ tri âm hoài ngóng đợi
Tìm đà mỏi mắt, mắt quầng thâm
Phục Linh
Họa: Nồi Vung
Ngon lành nhất hạng lắm người thăm
Lựa mãi chưa xong ổ kén tằm
Phút chốc sang trang đành quá lứa
Nay chừ lỡ cuộc cất công tầm
Trai chưa … gái đã … vầy duyên nợ
Vợ bỏ … chồng chê … ráp sắt cầm
Cũng được”nồi nào vung nấy” úp
Ca dao tục ngữ quả trầm thâm
NhàQuê
Con Gì Đây?
Hổng phải là rùa có cái mu
Trơn tru mướt rượt mảng lông xù
Khi vui thoải mái dương đầu gật
Lúc hứng tự nhiên ngỗng mỏ chu
Hạ nóng co ro trông tựa ốm
Đông hàn dựng đứng hệt như ù
Người ta muốn bắt thường hay gọi
Cúc cúc cu cu cúc cúc cu
Đồng Lão
Bài Họa: Bàn Tính Chuyện Dời Nhà
Bây giờ hở chút cứ đòi Mu*
Lưỡng lự kêu khoan … ý dợm xù
Nói đã ra rồi... đầu sắp gật
Bàn vô ráo rẻ... miệng hơi chu
Lui lui tới tới hoài nhom ốm
Lại lại qua qua riết oải ù
Vén tém chưa xong đà hối gọi
Sao lo cái hĩm với thằng cu
NhàQuê
* Mu=Move= Di chuyển, dời chổ, dọn nhà đi nơi khác
Không Thể Nói
Vì đâu lại trổi mối trầm tư ?
Khiến cả tâm can oải mệt nhừ !
Hoảng hốt nghi ngờ không lẻ đã....
Bần thần tưởng tượng chắc hình như...
Căn nguyên xuất phát đều do tại...
Gốc rể gây nên cũng bởi từ....
Sợ quá cho nên đâm nghĩ quẩn !
Rằng ta bị dính nó rồi ư ?
Đồng Lão
Bài Họa: Chẩn Đoán Kê Toa
Sao cần mệt óc phải suy tư
Cúm cảm gì đâu thể xác nhừ
Bức rức bồn chồn cầm chắc đã
Bần thần dã dượi quả y như
Tiên đơn lối xóm còn chờ tại …
Thánh dược kề bên đợi đó từ…
Chớ có than dài suy lẩn quẩn
Toa nầy chổ kín bổ thôi ư
NhàQuê
Đá Điếc Chi
Cái ngữ gà mờ đá điếc chi
Vặc lông cắt tiết chứ chờ gì
Cục ta cục tát thua người nhạo
Cà gật cà gù chạy chúng khi
Đánh cổ lên mâm loài hữu ích
Bung chuồn khỏi cửa giống vô nghì
Khi già hóa dịch thành cù rụ
Cái ngữ gà mờ đá điếc chi
Đồng Lão
Bài Hoạ: Thầy Gà Nòi Bàn
Ô kê tốt quá chớ lo chi
Nhảy lẹ đâm sâu sợ quái gì
Giống giỏi vô đòn coi đáng nễ
Nòi hay xáp trận dễ nào khi
An tâm độ cáp vầy cầm chắc
Vững chí so đo thãy bất nghì
Mướt mượt lông đen màu hắc ính
Ô kê tốt quá chớ lo chi
NhàQuê