Khoai Lang Ê sắc.......
Khoai nhiều nên bán bớt đi thôi
Nấu nướng xào chiên đã ngán rồi
Rán nuốt mà khoai còn ngập chén
Cố nhai sao củ vẫn đầy nồi
Cho không thì tiếc thà đành chịu
Bán rẻ chẳng thèm để vậy thôi
Lắm kẻ ngạo cười sao kẹo kiết
Khoái ăn sang đỡ được tiền trôi.
QUỢN, Ê CÀNG...
Tính chuyện mần giàu : mở quán thôi
Bên Đường quán nhậu đã có rồi
Đồng môn văn hữu cùng nhau chén
Tỷ Muội Huynh Sư đồng chung nồi
Có chắc ăn không thêm món mới
"Khoai Lang Ê Sắc" ngại e thôi
Bao năm đói lã...đà ê mỏ
Nhắc tới...sùng,ôi (quợn)...nuốt hỗng trôi.
TươiDương.
Nên
Miễn ế nên đem bán tống thôi
Lâu ngày nứt mộng chắc "thua" rồi
Hàng bông hổng giống như lu chén
Trái củ nào so với chão nồi
Cứ để không bồ đâu có chịu
Thà rằng có bịch chất vun thôi
Xin đừng ép xực nhiều sanh kiết
Trị khó tiền khoai mấy mẩu trôi
NhàQuê
Kiếp lão nô
Muốn làm xếnh xáng lại không cho
Chịu kiếp phổ ky phải thập thò
Đông khách bưng bưng chim phá lâu
Vắng người xắt xắt chuột hầm kho
Thiếu tiền thiếu bạc đành đi ở
Không đức không tài chắng chức to
Nhưng nếu chê khoai già lại yếu
Về vườn câu cá chẳng cần lo
Khoailangsung
Huề... nha!
Vuốt giận Sùng ơiiii... Lão xử cho
Nhà Quê quen tật ngứa tay thò
Thấy khoai láng mướt giành ươm giống
Lựa củ tròn no chất chật kho
Chứ chẳng ém tài ngăn lối tiến
Càng không cố ý lấp ngôi to
Chiêu hiền đãi sĩ gương truyền thống
Dựng Quán xây Quầy xúm xít lo... :P
Thở Than
24/24 Môi Giới Hối Lộ
Dựng quán kinh doanh, đợi phép cho!
Xây sai kích thước kiểu chân thò
Phần sau mẫu mã chưa thành bếp
Phía góc nuôi mèo để giữ kho?
Thậm thụt heo gà toan đút lót
Lần dò rượu thịt kiếm quan to
NhàQuê cấp nhỏ lòng không hẹp
Rỉ rịch... đôi câu... bắn khói lo
NhàQuê
Xin Lỗi
Cáo lỗi làm "sùng" chỗ khách quen
Xưa nay chớ có biệt sang hèn
Khoai lang thuở trước từng mê lắm
Xôi vắt giờ đây vẫn cứ thèm
Bởi tại phàm phu nên sảng ẩu
Là vì mắt thịt mới lèng èng
Cầu chì chỉ hộp xin nối lại
Thiệt hại bù liền chỗ khách quen
NhàQuê
Quen lạ , lạ quen ?
Đệ đã quen huynh ở kiếp nào
Chắc là gặp giữa giấc chiêm bao
Mơ màng oánh lộn trong Nhà trẻ
Say ngủ kỳ hờm chốn Lý lao
Mấy chục năm qua chưa biết trước
Vài ngàn ngày nữa sẽ tìm sau
Nay nếu không chê thơ dỡ tệ
Ít dòng đối họa ... há quen nhau !
KLS
Đoán Được Mà!
Chửa biết "người ta=NhàQuê" tuổi thế nào
Nhà đâu học ở trí là bao
"Sùng" gan mấy bực khi "Đây" trẻ
"Ấy" dạn không màn "Đó" nhọc lao
Chữ "đệ" nghe kỳ xin báo trước
Xưng em khỏi chỉnh tiện về sau
Là ai... bấm đốt... đâu có tệ
Chửa gặp...nhưng mà...quá biết nhau
NhàQuê
Ô...ô...Thầy... !
Chẳng biết Sùng gan dạ cỡ nào
Nghề trau mấy bực sức là bao
Trêu vào Sư Tổ e công tán
Chọc phải Nhà Quê ắt trí lao
Lá mỏng phen nầy xin dzọt trước
Khoai ...già ở đó nhớ về sau
Ba ngày chẳng thấy ai trông quán
Hàng xóm tìm sang ... tưởng niệm nhau !!!!
Lá Vàng
Câu Sông
Ngồi câu hóng mát mé bờ sông
Lạ nhỉ cần buông lúc nước ròng
Cá chốt đói meo cười quá xá
Lòng tong ốm nhách hưởi rồi giong
Hay là muốn ngắm thuyền qua lại
Có thể chờ xem sóng rẽ dòng
Chớ thấy bồng bềnh hoa tím tím
Toan nhào hái đại…biết bơi không?
NhàQuê
Câu Đồng
Lúa phát xanh um tới tận sông
Nhìn con lóc mẹ dẫn ròng ròng
Chờ hoài cá chẳng ngồi tê cẳng
Đợi mãi mồi hao đứng dậy giong
Muốn biết làm sao cho chắc cú
Bày riêng bí mật giấu trong dòng
Đền ơn nghĩ cũng chưa gì khó
Nói nhỏ... nghe xem... có được không?
NhàQuê
(Tự họa bài Câu Đồng)
Chắc Ăn
Hồ Chung Thủy có cống ra sông
Nghẹt cứng làm sao biết lớn ròng
Đứng ngắm sen hồng hồi ê cẳng
Rình câu "Kết Đỏ"** tới là giong
Thơ toan ráp vận chưa thành cú
Nhạc định biên ra mới mấy dòng
Tưởng dễ ai dè đâu quá khó
Thơ chôm... cá chợ... liệu... ờ không?
NhàQuê
** Kết Đỏ: Cò, Hiến Binh
Tự Họa bài Câu Sông
Kinh Nghiệm
Ao đìa tắm chán chuyển ra sông
Nước sắp ”đầy mà” đến”nhữn” ròng
Áo vắt trên bờ quần cột gút
Đầu trần nón giấu tránh mưa giông
Đề phòng chuyện cũ kỳ rồi lại
Tái diễn q… trôi biệt đáy dòng
Ngó tới nhìn lui gì cũng tím
Không nhờ bụi vướng… túm… về không...
NhàQuê
Khai Trương Hồng Phát
Lời nhiều xúm lại nhát người ta
Bán đắt mua may biết quá mà
Khách khứa đông vầy nhờ nụ nở
Thân quen ít ỏi tại đường xa
Thời vô cửa nhỏ chen đâu lọt
Số tới sân to lấn mới qua
Trước hết đi coi thầy ở cạnh
Mu rùa mó máy tán... lan... ra
NhàQuê
Phải... Hôn
Nhướng kỹ sao mà giống chuối chiên
Khoai lang biết chắc xỉa tiền liền
Xơ sùng trối kệ về sanh sửa
Nứt dập ô kê ghé đở hiên
Lấy giống vào mùa dâm kiếm chác
Nhân lên mấy lượt phủ đầy triên
Ăn thua ở chổ mình chăm sóc
Bén rễ chờ lan... củ nứt triền
NhàQuê
Tự Thán
Năm hai tâm sự nằm trong góc
Quán vắng khoanh tay chủ ngó cùng
Góc hẹp có bao giờ để mắt
Được chiếu vận may BÀI quá mừng
Xào xốc chẽ chia chơi một mình
Đối diện bên kia tới phiên kinh
Chia đều rẹt rẹt làm bốn tụ
Nặng vọt một hồi Cái làm thinh
Không thùng không sảnh không cù lủ
Đủ màu đủ nước xe đạp thôi
Chết chắc phen nầy thua cháy túi
Thôi đành ba phé trấn ba nơi
Đôi Bồi lảnh đủ ôm bom trước
Cặp Quảnh rầu rầu tiếp sau lưng
Hai thằng Già dịch lo cửa hậu
Báo cho tất cả một tin mừng
Ai muốn hòa bình thì rút vô
Còn không đừng trách tớ đây vồ
Lên gân mà chẳng tay nào ngán
Đừng tưởng ai ai cũng nai tơ
Ba nhà Mít, Lá với Khoai Lang
Mười ba tấm đủ dàn hàng ngang
Cái rớ tụ đầu nầy của Mít
Nhà giàu đặt cộc tới bạc ngàn
Quíu tay giờ mó sang tụ giữa
Bán cái đổi vòng chẳng mảy may
Mậu binh từng Lá tim đỏ lưởng
Mặt bừng tựa gấc giống như say
Cầu may vớt vát tụ Khoai Lang
Tay mới nhiều khi còn chàng ràng
Lýnh quýnh phập phồng rồi binh lũng
Ôi thôi Cái chịu phép đầu hàng!
Chỉ có một thân gánh bốn nhà
Ai biểu bày chi khổ thân ta
Như thể rãi bài chia nhiều tụ
Hổng ai thì lảnh khổ thân già
NhàQuê
Bé Cái Lầm
Xem cho kỹ nhé cái gì chiên
Tưởng tượng làm chi bị hố liền
Giống ấy giâm sao không nứt mộng
Khoai nầy ủ tới ngập đầy hiên
Trời Tây tuyết đổ tiêu tàn gốc
Đất Việt mưa chan phủ thắm triên
Phong thổ hai nơi đều khác biệt
Mong gì hàng vạn củ bên triền !
KhoaiLangSùng
Trồng Khoai Không Củ Không Giao Quạu!!!!
Thấy giống phân vân liệu thiệt... hôn
Còn đang lưởng lự kiểm tin đồn
Nghi nghi lá tốt hay thưa củ
Ngợ ngợ dây già phải tưới đôn
Đổi đất may ra còn mấy quảo
Thâm canh chắc chỉ tráng lưng xon (?)
Khoai ta cắm xuống xanh um phát:
Khú đế, cù đeo, phải vậy... hôn
NhàQuê
Gấp
Quán xá hàng tuần mở một ngày
Nhằm khi thắt ngặt biết tìm ai
Chơi vầy tóp vạt đành cam nhịn
Bán chác ầu ơ đợi lắt lay
Chộp được quầm lang chưa kịp lột
Vồ xong nuốt trọng khỏi cần nhai
Ngà ngà trắng trắng gì thây kệ
Kén chọn nhùng nhằng sợ phủi tay
NhàQuê
Chờ
Quán ế đành cam nghỉ mấy ngày
Biết nhau thông cảm ...chuyện lâu dài
Chủ nhân mạt vận ...nhà bê bối
Quan khách cao sang ...cảnh lá lay
Mưa gió ầm ì đường vẳng vẻ
Đẩt trời rung chuyển nẻo sinh nhai
Nợ tằm trót nặng luôn đeo đuổi
Bằng hữu xa gần nỡ bó tay
Khoailangsùng
Ớớớơơ.... trời đất ơiiiiiiiiii !!!
Gió lớn mưa to mới mấy ngày
Ra giồng không được khổ ...trần ai
Ngoài kia phơi xác khoai la liệt
Trong bếp há mồm chuột xúm lay
Bà chủ trùm mềm chưa chịu thức
Khách hàng bỏ quán lấy đâu nhai
Mau ra...có lão già Ngông đến
Đập cửa la làng chắc mõi tay....

Gió lớn mưa to mới mấy ngày
Ra giồng không được khổ ...trần ai
Ngoài kia phơi xác khoai la liệt
Trong bếp há mồm chuột xúm lay
Bà chủ trùm mềm chưa chịu thức
Khách hàng bỏ quán lấy đâu nhai
Mau ra...có lão già Ngông đến
Đập cửa la làng chắc mõi tay....
Lá Vàng
.. Bầu...Cử ....
Tới tận hôm nay biết đã bầu
Xa xôi nói rõ phải hôn nào
Ai mà gởi trọn đầy như vậy
Nói nhỏ cho nghe đặng đợt sau
. . . . . . . . . . . . . . . . .
Cử được xong rồi nhắm tới lui
Tròn tròn trịa trịa đã thì thôi
Đi về đóng cửa mình mình nghiệm
Chúm chím trong lòng sướng sướng vui
NhàQuê
Đụng Đâu Viết Đó
Từ khi có quán chủ Khoai Sùng
Cật ruột NhàQuê rối rối bung
Mở cửa năm diều rồi bảy quạ
Đưa bài bốn vác nghỉ không chừng
Còn thêm hổng chịu mình là ấy
Chí phải bên đây phụ thẳng thừng
Biết ấy ai đâu đi hối thúc
Làm gan chớ trốn biệt trong mùng
NhàQuê
Tân trang quán
Khách chỉ ngó rồi đi không ngoảnh lại
Quán khoai buồn ế ẩm biết chờ ai
Chủ âu sầu buông mấy tiếng thở dài
Ngầm suy tỉnh đổi thay mong hú họa
Cổ trang trí để tạo nhiều mới lạ
Đèn giăng giăng lấp lánh giữa trời đêm
Có hòn non suối nước thật êm đềm
Thêm hang động rêu phong còn phủ kín
Đường vào quán cho trồng hoa là chính
Lấy giống nào to đẹp tỏa mùi hương
Át khoai sùng hơi tỏa khắp tứ phương
Tránh để khách ách xì tay quờ quạng
Về ẩm thực Bác Tươi Dương nhất quán
Sườn dê chiên chủ lực thế khoai lang
Tráng miệng đây Cô Mít đã sẵn sàng
Khách lớ ngớ có Nhà Quê tiếp đón
Ai cao hứng muốn ngâm nga một thoáng
Lá Vàng ơi lên tiếng Lá đi thôi
Nếu khách nặng mang tâm sự rối bời
Thở Than đây sẽ xẻ chia tư vấn
Tân trang quán mong tạo đà hưng phấn
Chủ là đây mà khách cũng là đây
Quán nhỏ đông ken bè bạn sum vầy
Mau đến nhé chung vui cùng bạn hữu
Khoailangsùng
Ngon Lành Ha!!!
"Thời Mở Cửa" cũng nên sang sửa lại
Dù khách hàng chưa rõ biết những ai
Việc bán buôn năm tháng hãy còn dài
Người vào ra biết đâu yêu xướng họa
Đến lần đầu mấy ai không xa lạ
Khi quen ghiền chắc lui tới đêm đêm
Quán nên thơ khung cảnh lại êm đềm
Gợi liên tưởng điều gì còn phong kín !?!?
Có dây leo điểm lối vào cổng chính
Dọc đường đi hoa Thái lạ khoe hương
Nửa đón mời ngơ ngẩn khách viễn phương
Nửa che dấu cánh tàn e gió quạng
Muốn góp ý lời bàn cùng chủ quán
Chim uyên ương quấn quít với tình lang
Đặt giữa hồ khi non bộ sẳn sàng
Đừng quên viết đôi lời mừng chào đón
Những khung cửa mở rộng ra cho thoáng
Gió mát lùa tận góc nhỏ mới thôi
Xua tan đi thời ế ẩm tơi bời
Ngày rất mới khách đến đi vương vấn
Tân trang xong cõi lòng còn chấn phấn
Mời người quen cùng hàng xóm quanh đây
Hỏi xem coi định sẽ ...sẽ như vầy...
Có phòng VIP dành riêng cho bằng hữu....nhậu
NhàQuê
Tuổi chớm già
Ngấp nghé nửa đời đã bước qua
Vui đâu chưa thấy chớm về già
Lưng còm gối mõi y như mẹ
Tóc rụng răng hư giống hệt cha
Bằng hữu cách xa xa diệu vợi
Nhân tình gang tấc tấc phôi pha
Vắt tay ngẫm nghĩ thân là bụi
Được mất bại thành một giấc hoa
Khoailang sùng
Bỗng Dưng
Có dịp về ngang sẽ ghé qua
Ngoài rào thấp thoáng một ông già
Phương xa mới trở thăm quê mẹ
Viễn xứ qui hồi viếng mộ cha
Đải tách trà thơm... thơm diệu vợi
Mời ly chanh mát... mát vừa pha
Cơ hồ bỗng trút phong sương bụi
Bắt gặp rạng ngời tấm điểm hoa
NhàQuê
Có dịp về ngang sẽ ghé qua
Ngoài rào thấp thoáng một ông già
Phương xa mới trở thăm quê mẹ
Viễn xứ qui hồi viếng mộ cha
Đải tách trà thơm... thơm diệu vợi
Mời ly chanh mát... mát vừa pha
Cơ hồ bỗng trút phong sương bụi
Bắt gặp rạng ngời tấm điểm hoa
NhàQuê
Tình thơ
Quán nhỏ mừng Huynh đến buổi đầu
Ngại ngùng chi hỡi có sao đâu?!
Tình thơ xướng hoạ thay cung thỉnh
Nghĩa bạn giao lưu tránh héo rầu
Nhờ trước bao ngườ thương phận Đệ
Ơn sau lắm kẻ thích thơ trào
Mong cho Khoai quán luôn bền vững
Băng hữu gần xa nghĩ thế nào???
Khoailangsùng
Bày Kế
Hỏi ... nghĩ thế nào ???....hổng nói đâu!
Do tui ngợ ngợ tự ban đầu
Kêu cô ... "hổng dám đâu" ... bằng Đệ !
Muốn "cậu" ngon hơn hợp đúng trào ???
Chịu vậy đây bày cho bụng vững
Khoai kia lận đại khỏi lo rầu
Xưa nay giúp ngặc đâu màng thỉnh
Một củ... mà thôi... phải vậy nào!!!
(Ém ém đừng lòi ... nghĩ hổng sao!!)
(Lẻ tẻ ai mà để ý đâu!!!)
NhàQuê
Trường đời
Thành công đâu chỉ đúc từ lò
Phải học lẫn nhau với...tự mò
Họa xướng đôi vần bền chí luyện
Liên ngâm độc vận nhọc lòng lo
Nên danh nổi tiếng người yêu chuộng
Thuần thục rành nghề khách thưởng cho
Dù trẻ hay già đều gắng sức
Khơi trong gạn đục khuấy ra trò
Khoailangsùng
Món Ăn
Khác hẳn làm thơ với nấu Lò
Vừa ăn mặn lạt ráng... lần mò
Người khen kẻ ngợi công thuần luyện
Nghiệp vững cơ bền chí quyết lo
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Để lại trần đời hằng mến chuộng
Lưu truyền hậu thế mọi dành cho
Hàm ân nghệ sĩ mài công sức
Khổ luyện từ khi tuổi học trò
NhàQuê
Mời vui...
Khoai lang nóng hổi mới ra lò
Bóc lẹ xơi mau chơ có ...mò
Đất tốt củ to ...sùng khoái đụt
Bột nhiều hậu... ngọt bậu đừng lo
Hàng ngon đằc biệt không rao bán
Của hiếm để dành chỉ biếu cho
Mặc khách thi nhân mời ...thưởng thức
Sinh tình tức cảnh ... khéo nên trò
Lá Vàng
Nhớ thời bao cấp
Mấy năm bao cấp dạ muốn teo
Miệng cứ lên gân tuyệt cú mèo
Đầu tháng ngóng chờ mua nước mắm
Cuối năm mong đợi bán thịt heo
Thân gầy bụng chứa...cao lương mốc
Vóc ốm tim tràn...triết lý meo
Hai thước vải bông dư sức mặc
Mập, lùn, cao, ốm cũng vừa theo
Khoailangsùng
Qua rồi thuở đó...
Bao cấp quan liêu sợ phát... teo
Tóc xơ vóc ốm khó o mèo
Gối run đứng đợi vài cân ...cá
Mắt mõi ngồi chờ nửa lạng... heo
Không nón che đầu da cháy nắng
Thiếu xà bông tắm xác lên meo
Chiêm bao u' ớ ...thưa...đồng ... chí
Thức dậy lầm bầm... mọi nó theo !!!
Lá Vàng
Ờ !.... Nhớ Rồi!
Dưới đáy chìm sâu... lại nhắc ra
Ai sao chẳng biết... tớ mê nha!
Cao lương xả láng bồi xương cốt
Gạo nếp cầm chừng bổ ruột da
Đám tiệc nhìn quanh... toàn thứ chó
Cày bừa ngó khắp ... rặc "trâu" già
Thanh niên Đại Học... Khờ - Me cấp
Sáng tới trưa về ...đã hóa ma (cái nầy hổng mê)
NhàQuê
Tặng những ai cùng cảnh ngộ
Đời công bộc
Chuyện đã qua rồi mới nói ra
Một thời tôi tớ kiếp sai nha
Trên hô một tiếng đà xanh mặt

Dưới nói vài câu đã sởn da
Bửa củi chăn heo quên sức trẻ
Vét kinh cày ruộng quản thân già
Nhà quan có việc nai lưng gánh
Thật kiếp trâu bò cũng hóa ma
Khoailangsùng
Đời công bộc
Chuyện đã qua rồi mới nói ra
Một thời tôi tớ kiếp sai nha
Trên hô một tiếng đà xanh mặt
Dưới nói vài câu đã sởn da
Bửa củi chăn heo quên sức trẻ
Vét kinh cày ruộng quản thân già
Nhà quan có việc nai lưng gánh
Thật kiếp trâu bò cũng hóa ma
Khoailangsùng
Có nhớ
Xa xôi bậu có nhớ quê hương?
Bến Trúc ngày xưa với phố phường
Sông rạch chịt chằng ngăn khắp chốn
Chuối dừa chen chúc áng muôn phương
Cầu tre cầu khỉ không mong đếm
Cầu đúc cầu dừa chẳng sánh đương
Hãy kể bao nhiêu cầu đã biết
Rõ ràng đất mẹ bậu còn thương
Khoailangsùng
Đâu Quên ...(Nhịp Cầu)
Rạch cạn sông sâu hai bờ nối nhịp
Xóm dưới đầu trên khắn khít đậm đà
Một khúc cây già không còn ra trái
Liền kết con đường đám cưới đi qua
Bẽn lẽn cô dâu lộng che chân đất
Chiếc cầu dừa khúc khích liếc... hài hoa
Con đường hẹp bỗng nhiên dang tay rộng
Và cũng bỗng như gần lại hai nhà
Hai mươi năm cầu cây thay mấy lượt
Chưa bao giờ nó có một tên riêng
Không ai nhớ lần đầu ngày tháng mấy
Dòng nước ngăn từ ấy được nối liền
Đã đi qua bao chiếc cầu nỗi tiếng
Người ước mong đến đó ngắm một lần
Để thấy được trí thông minh vô hạn
Và cũng từ ... suy ngẫm lại phận thân
Cầu chưa xây được lòng người sao nối
Trong giấc mơ ta làm khúc cây già
Dẫu kẽo kẹt chơ vơ hoằn xương xẩu
Gánh yêu thương từ... đến những trời xa
Ta không thẹn bởi tài hèn sức mọn
Chỉ dâng đời bù lại nợ áo cơm
Cùng chữ nghĩa... cùng cưu mang... dài dẳng
Đó tâm tình ta gởi BếnTreHome
NhàQuê
Phải hôn đó ...???
Chung chung nói nhớ... hổng tin đâu
Hồi đó Nhà Quê... tí tuổi đầu
Trốn học hái bần quanh Cái Cối
Ham chơi đánh đáo khắp Cầu Dầu
Bông nhông Kinh- Miễu Thầy Cai...tắm
Lửng thửng Gò Đàng Cá Lóc...câu
Trưa nắng Lồ Ồ chui núp bóng
Rạch vong Bà Mụ Kiến Vàng bâu.... bu.... khóc ...huuuhuuuuuuuuu...ááá aaaaaaa
Lá Vàng
Cầu Cá Lóc
Biết rõ nhưng mà.... hổng nói đâu!
Tên riêng nhớ kỹ tự ban đầu
Xây từ cố lũy ông sơ lận
Đúc tận Thầy Gòn kế Thủ Dầu
Dưới quận tui lên đâu thấy cá
Trên nầy họ tính chuốt cần câu
Lòng tong chút xíu hè nhau nhữ
Cá Lóc cườm tay xúm lại bâu !?!?!?!?
(Cá Lóc! nguyên Phưò8g chí chóe bâu...xin lỗi vui nha!! )
.. . . . . . . . . . . . . . .
Nhưng mà chẳng phải bao chuyện đó
Cái chánh... nhà ai... khỏi dốc cầu ???
NhàQuê
Hồi Nẳm
Thuở Bạn oa oa chửa biết đâu
NhàQuê học hết... Lá... ngày đầu
Thời mà giả gạo còn dùng cối
Lúc đó đạp xe...hiếm máy dầu
Lí lắc nên thường sông lặn tắm
Tung tăng chẳng chịu xó ngồi câu
Nhiều đường tỉnh lỵ còn in bóng
"Quỉ Nhỏ" quần tiều áo rách bâu....vậy mà ...!!!
NhàQuê
Nụ cười
Cười đẹp ai ai cũng thích cười
Cười là biểu lộ ý vui tươi
Cười lơi nửa miệng khi giao tiếp
Cười há rộng mồm lúc quá vui
Cười khít đôi môi vì khó tánh
Cười gằn lạc giọng bởi hờn người
Cười nghe bé hé mòi dê chúa
Cười dịu dàng xinh đúng nụ cười
Khoailangsùng
Ghé Cầu May
Ghé đại cầu may gặp mỉm cười
Ghé mong vớt vát ngắm môi tươi
Ghé ngày mấy bận liền liên tiếp
Ghé tối nhiều khi chợt thoáng vui
Ghé xí phần hên trong bá tánh
Ghé dành vận tốt giữa bao người
Ghé chờ tựa thể chầu...chơn chúa
Ghé mãi... ò e ... thiệt tức cười!!
NhàQuê