Thứ Ba, 6 tháng 10, 2020

LT0002- VỀ VUI--- HAI NƠI XA

 Về vui


Vằng vặc trăng soi một góc trời
Đèn lồng chớp rực toả muôn nơi
Tiếng cười trong trẽo vang đêm hội
Giọng hát rộn ràng dậy phố vui
Ngắm cảnh hoa đăng buồn lặng lẽ
Thả hồn đơn quạnh nhớ xa xôi
Giữa ngàn ánh nến lung linh sắc
Một cánh sao sa lạc xuống đời

Đời chất chồng thêm lắm muộn phiền
Về đây khoảnh khắc thoáng bình yên
Mượn vần thơ ấm mời bè bạn
Nâng chén trà thơm kết mối duyên
Đến nhé? thổi bừng lên ngọn nến
Ngồi đi? thắp lại tuổi thần tiên
Trung thu đượm thắm tình tri ngộ
Ướp ánh trăng thanh đẹp diệu huyền

Trúc Giang 05.10.06


Thân mến họa bài "Về Vui" của Trúc Giang

Ra Đi

Tắt nắng chờ trăng lên góc trời
Trẻ con í ới khắp muôn nơi
Giăng giăng nến thắp lung linh hội
Chớp chớp đèn trương rạng rỡ vui
Ngồi nhớ cố hương buồn lặng lẽ
Trông vời đất tổ sầu xa xôi
Nơi đây văn hoá riêng màu sắc
Một sống trong ta suốt cuộc đời


NhàQuê 10-6-06


Trở Về

Đời trôi qua lắm biển ưu phiền
Biết đến khi nào sóng lặng yên
Cuộc rượu dọn bày trăng kết bạn
Vầng thơ ngâm vịnh gió gầy duyên
Chòm sao mừng rỡ dường muôn nến
Bẻn lẽn Ngân Hà tựa vạn tiên
Ta bỏ giang hồ về hạnh ngộ
Bên dòng sông Trúc đẹp thanh hiền


NhàQuê 10-6-06

xxxxxx
Bài Xướng: Về Vui

Chach chách bùm bùm ...xướng lắm ru
Về nhà còn bay bổng vi vu
Thời nay con nít mong gì dụ
Lỗ xỉ ông già chỉ nước... tu !
Mấy điệu đờn cò nghe nẫu ruột
Vài câu vọng cổ khóc bù lu
Sao bằng lã lướt trên sàn nhảy
Vai ngã đầu nghiêng quay... tít mù !!!

Trúc Giang 09.10.06



Bài Họa: Đời Thực

Nằm võng đong đưa lắng điệu ru
Thả hồn đến tận cõi hoang vu
Ngẫm đời cạm bẩy luôn bày dụ
Nghĩ kiếp phù sinh mãi muốn tu
Ngắm hạt mưa bay lòng nảo ruột
Nhìn vầng trăng úa trí mờ lu
Tịnh tâm, lánh thế nhân bay nhảy
Tự cứu hồn sa cõi mịt mù


NhàQuê 09-10-06


xxxxxx


Bài Họa: Xứ Người

Xẽ bánh Trung Thu cho cháu ăn
Dạy thêm ý nghĩa giống vầng trăng
Khi nghe ông nói cười cười chúm
Chừng biểu nhận phần khó khó nhăn
À há nảy giờ là hiểu cuội
Gật đầu đến cuối chỉ thường hằng
Mất dần mỹ tục buồn bao phủ
Xin mách cách nào để tiến thăng


NhàQuê


xxxxxx


Bài Xướng: Đọc thơ nhau

Thơ em viết sao bùi ngùi cay đắng
Chút buồn thương trách móc giận hờn
Ta đọc mà thắm thiết nỗi cô đơn
Và hiểu được những niềm sâu thẳm

Ta trở lại trong tim niềm say đắm
Tuổi hồng xưa như sống lại những ngày
Những dòng thơ mang nặng những đắng cay
Giọt nước mắt và nụ cười kỷ niệm

Thơ ta viết gợi bao nhiêu hoài niệm
Hương tóc ngày xưa, vị đắng cà phê
Vẫn ước ao hoài một nỗi đam mê
Xin trở lại những ngày xưa đã mất

Thơ ta viết dù rất là chân thật
Lại xẻ chia, phổ biến giữa muôn người
Không một lần, dù chỉ một lần thôi
Ta đề tựa gởi cho nhau riêng rẻ

Muốn biết tin nhau, bên đời, có lẽ
Phải tìm nhau trang báo, giữa dòng đời
Có bao giờ ta viết, chỉ một lần thôi
Thơ ta viết, dành cho nhau riêng biệt

Cứ làm bộ vô tình như không biết
Thơ người xưa dù đọc thuộc nằm lòng
Để bây giờ trong gió bấc tàn đông
Nỗi thương nhớ lại trở về dằn vật

Huỳnh Ngọc Diêu
Tháng 9, 2006[/b]




Bài Họa: Chợt còn chợt mất?

(họa bài Đọc thơ nhau-HND)

Bỡi nước mắt vẫn muôn đời mặn đắng
Rớt trong thơ phảng phất vị yêu hờn
Điệu vần rung rưng rức lịm hồn đơn
Khung trời mộng chợt lùi xa thăm thẳm

Chưa ra khơi mà thuyền mơ đã đắm
Nụ xuân tươi chưa hé được bao ngày
Rượu ân tình chưa biết vị nồng cay
Trong một thoáng chỉ mơ màng tưởng niệm

Từng góc phố vẫn còn in kỹ niệm
Không gian buồn quyện ngát hương cà phê
Đêm trăng xưa dìu dặt khúc say mê
Theo dâu biển đổi dời? nay dã mất

Giọt lệ thấm môi mình nghe rất thật
Góc trời xa dần lắng bước chân người
Chia hai bờ ?lạc lối kiếp nầy thôi
Mình không gặp bỡi đời muôn lối rẽ

Tháng ngày qua vẫn đi về lặng lẽ
Phố bừng vui ta hờ hững bên đời
Có nụ cười vừa chợt nở đây thôi
Rồi bỗng tắt xót xa niềm ly biệt

Nuốt giọt đắng nghẹn ngào ai có bíết
Nát tim đau mong nhớ đến nao lòng
Lá vàng khô ngập lối trãi bao đông
Chờ một sớm xuân tràn lên vạn vật?

TrúcGiang 13.9.06



Bài Họa: Dòng sông kỹ niệm

Lần đầu Má cho ăn canh rau đắng
Có được đâu rơi nước mắt dỗi hờn
Mái lá nghèo cơm một món độc đơn
Nghe nghèn nghẹn Má dấu buồn sâu thẳm

Loài rau dại của một thời mê đắm
Con dế chắt chiu chăm sóc từng ngày
Cũng bận vang lừng cũng lúc chua cay
Chúng trôi trôi mãi giữa dòng hoài niệm

Gặp bạn cũ ngày xưa bao kỷ niệm
Sớm mai ngồi nhấm nháp tách cà phê
Nhắc huyên thuyên thuở bao thứ ham mê
Không sót một ai đứa còn đứa mất

Mấy mươi năm đã bước qua đời thật
Khép cổng trường xưa đối diện kiếp người
Hợp hợp tan tan còn có nữa thôi
Biết đâu đấy sẽ lại còn lần rẽ

Ở một nơi nỗi buồn luôn lặng lẽ
Món canh rau tiếng dế gáy đầu đời
Rủ nhau về khuấy động mãi hồn thôi
Trong góc thẳm chúng được dành khác biệt

Cọng rau nhỏ bám rể sâu nào biết
Lan rất nhanh tràn ngập cã cõi lòng
Lá khép nép nằm chờ nắng hững đông
Tô canh mượt đượm tình hơn bao vật


NhàQuê 10/2006

xxxxx

Bài Họa: Trà thơm độc ẩm...xấu lắm!

Năm mươi xuân ...lẻ đã than...già
Không sợ người ta cười... nhíu da
Mắt trõm còn say mê tửu sắc
Thân ròm sao đắm đuối thu ba
Niềm vui thơ thẩn tìm...khan hiếm
Cái thú lẳng lơ thấy... đại trà
Ngoãnh lại thần tiên ...ừ... chỉ một
Tiếng đồn vang ...tiếu sĩ nhà ta !

Tiếu sĩ nhà ta xấu thiệt nha
Ngâm thơ vinh nguyệt một mình hà
Trà ngon đối ẩm thêm nồng đượm
Rượu ấm cùng say mới đậm đà
Không rũ e người không dám tới
Chẳng mời sợ khách chẳng buồn qua
Vần trêu ý ghẹo cười sao trọn
Lẩm bẩm khác nào chuyện với... ma!

Ma... ghé Lâm môn... đối họa chơi
Đem theo Mai tửu ngon tuyệt vời
Song Linh bác hỡi mau mau đến
Tiểu Trúc chàng ơi lẹ lẹ mời
Thêm cụ Nhà Quê... vui lắm đó
Anh hùng đủ mặt ...thích ghê nơi
Quái chiêu . mạn phép mình ... tung trước
Khều trúng ai đừng có... nín cười!

Nín cười sao được... cứ lăn quay
Men rượu hừng lên thấm mặt mày
Múa bút trêu quan sình ...trướng bụng
Thuận mồm chọc lính bợ... vàng tay
Một ly mắt nhắm lim dim mộng
Ba chén hồn lâng ngất ngưỡng say
Hổn thế ngoài kia vinh nhục lắm
Chỉ còn thanh thản cõi thơ nầy

Nầy... thấm men rồi lại nói nhăng
Tay chân múa máy hùm bà lằng
Chuyện xưa cảm khái buồn rơi lệ
Tích cũ ghen hờn nghiến ...gãy răng
Tuổi trẻ chẳng qua hồn lãng mạn
Người...già sao vẫn tính hung hăng
Để lòng yên tĩnh nghe ...kinh kệ
Mai nhẹ thân phàm mới dễ...thăng !!!!!!

Trúc Giang



Bài Họa: Quan...Đàng

Sếp mình chẳng có vẻ gì già
Tướng tá phương phi mát thịt da
Hội họp mưới lần gầy chín độ
Tiệc tùng tứ quí oắc cần ba
Quan to chễm chệ nồng nồng rượu
Thuộc cấp phì phèo nhẫm nhẫm trà
Đâu đã thoát ra vòng lệ thuộc
Trông người rồi ngẫm buồn cho ta

Chi... Địa

Ma men quyền lực lắm nghe nha
Ngoắc cái bận gì cũng hưỡn hà
Ba cốc vô êm gương mặt đượm
Cưa đôi sáu xị bước la đà
Nhậu vầy nhậu vậy chừng nào tới
Rũ réo kiểu nầy chớ hú qua
Mai sáng tỉnh ra quên hết trọn
Có ngày gió mái nạp cho Ma

Nhậu Với Ma

Ma gan hết cở dám rong chơi
Tiếp cận lưu linh đúng tuyệt vời
Đang lúc thiếu mồi rề mạng đến
Giữa khi cần rượu xáp không mời
Chịu chơi chơi chịu danh đây đó
Khơi nắp đều đều tiếng khắp nơi
Chẳng biết kính nhường người đến trước
Nhớ cho ma giáo thế gian cười

Bị Dàn Cảnh

Cười bò nghiêng ngả cười lăn quay
Nhắc lại chuyện xưa tao với mày
Con nhỏ chung trường cùng để bụng
Mỗi chàng riêng lén thơ trao tay
Gởi rồi hy vọng ơi là mộng
Nhận được lời tình quá đắm say
Khoe đọ y chang buồn giận lắm
Thằng anh đực đột trác thơ nầy

Ố, Ồ!

Thăng quan tiến chức chúng lăng nhăng
Cấm kỵ gì đâu bày vẽ lằn
Nghị Quyết thi hành cho có lệ
Thông Tư giá trị thua lời răn
Tham ô hó hé đì tận mạng
Hủ hoá thi đua khí thế hăng
Dân đói kêu ca coi mặc kệ
Vét đầy trương mục tính đường thăng

NhàQuê


xxxxxx

Bài Họa: Tặng Một Thời Hào Kiệt

Vời trông quê cũ mãi buồn
Xứ người có giữ được hồn phách ai
Ngày xưa thích cánh chen vai
Lấy ơn sông núi đem cài chí trai
Ba mươi năm có đủ dài
Chôn lời thề đã một mai hao gầy
Một lần quỳ xuống vung tay
Quyết không khuất phục gió ngây ba đào
Xuống đồi mộng vói trăng sao
Lập lòe ánh thép cất cao tiếng cười

NhàQuê

xxxxx

Bài Xướng: Tình muộn

Tôi đến San Jose một buổi chiều
Nắng vàng nhuộm mái tóc người yêu
Vòng tay chất ngất ôm nhau trọn
Aùnh mắt đong đưa luyến ái nhiều
Ngày trước cách chia lòng tiếc nuối
Bây giờ quấn quít dáng yêu kiều
Hoàng hôn hạnh phúc hoa tim nở
Còn sống bao nhiêu thương bấy nhiêu

Nguyên Trần
Toronto, May, 10, 2006



Bài Họa: Cô hàng cà phê

Thường trực cà phê sáng lẫn chiều
Từ cô chủ nhỏ tuổi vào yêu
Bài thơ định gởi lời chưa trọn
Bản nhạc tặng riêng ý thiếu nhiều
Tà áo vân vê thương quá lẽ
Tóc dài hương thả đẹp yêu kiều
Hôm cô cười mỉm ngày vui lạ
Năm tháng đền bù chỉ bấy nhiêu.

NhàQuê

XXXXX

Bài Xướng: Tuyết Đầu Mùa

Còn mấy ngày hơn mới tới Thu
Georgetown tuyết trắng bay mù mù
Xe lên đỉnh núi mây vờn vẫy
Người xuống sân ga tóc rối bù
Khi lúc khởi hành còn ấm áp
Đến chừng dừng lại muốn rên hù
Tháng nầy đã lạnh Đông sao thấu
Khen kẻ bỏ phàm ở ẩn tu.

NhàQuê
Sep 16, 2006



Bài Họa: Thu đời người

(Họa bài Tuyết đầu mùa của NhàQuê)

Chưa thỏa công hầu đã chớm thu
Lợi danh thoáng chốc chợt bay mù
Đỉnh cao phú qúi thành hư ảo
Góc nhỏ bình yên cũng trớt bù
Bệnh tật lăm le rình hú doạ
Sổ trời xoá gạt cứ trêu hù
Bồng lai tiên cảnh mơ ngày đến
Cố giữ tâm hoà lo tịnh tu

Trúc Giang 25.9.06

XXXXX

Bài Họa: Hai nơi xa

Lần hồi đọc trọn trang thơ
Mới hay người đã gởi mơ gởi lời
Đoạn nầy vần điệu buông lơi
Khúc kia óng mượt trăng soi đêm hè

Từ khi đã gởi ước thề
Cuối dòng nào thiếu câu đề yêu thương
Lắng nghe nhạc khúc trong lòng
Có gì rộ nở hay đang hé cười

Hai phương dù đã xa rồi
Lời yêu càng nặng có dời đổi đâu
Cách xa ai chẳng u sầu
Tin nhau cùng vượt bể dâu đắng lòng

Chim bay về chốn vườn hồng
Cành xưa tìm được đâu màng trời xa
Tạ ơn khôn xiết món quà:
Tâm tình người giữ khuyết tà chẳng lung

NhàQuê 09-2006