Đông Tây 20
Lộ Hàng Keo
LỘ HÀNG KEO: Lại càng không biết hơn vì NhàQuê chưa lần nào vào đây, hướng từ Mỹ Tho tới ghé Ðịnh Quán làm một tô hủ tiếu để so sánh với hủ tiếu cua thịt trên đường Lê Ðại Hành bên hông trường Nguyễn Ðình Chiểu Mỹ Tho xem Ai Thắng Ai, ăn xong bước vài bước là tới Lộ Hàng Keo.
NhàQuê tự hứa khi nào về sẽ "khám điền thổ" Hàng Keo cho biết chứ mang tiếng người Bến Tre mà dốt vụ nầy kỳ quá!!
Theo cách đoán dơi, đoán chuột của NhàQuê thì trước đây con lộ nầy hoặc nhà nào trên con lộ đó có hàng rào cây tươi toàn bằng cây kim quít còn gọi là cây keo, nên đặc điểm ấy trở thành tên gọi.
Hàng rào loại nầy nếu được chủ nhà khéo tay chăm sóc cắt tỉa sẽ rất đẹp. Trái cây kim quít có dáng như chanh nhỏ bằng đầu đũa ăn, mùi hăng như vỏ chanh, bóp giập cho chất keo, học trò thích dùng dán thủ công hoặc dán ráp tiền giấy rách hoặc tiền xé hai.
"Tục Lệ" xài tiền xé hai nầy chỉ có vùng đồng bằng miền Nam: Tờ một đồng xé hai mỗi phần năm cắc (50 xu), mười đồng xé hai mỗi nửa là năm đồng, Thấy giản dị hôn? Chỉ xé hai theo chiều ngang chứ không xé theo chiều dọc và không xé hai lần à nha!
Dưới quê còn một loại cây keo khác, cây nhánh có gai thuộc loại gỗ tạp, trái cong như trái me, trong có bốn năm hột bọc bởi lớp "cơm" trắng hơi ngọt và chát, ăn được, rễ đẽo thanh làm hòn đánh trổng, lá non bọ rầy rất thích. Bọ rầy thoát thân từ con hà đất, đầu mùa mưa nứt đất bay lên.
Món Bọ Rầy (Tôm Bay) Ngày Nay
Lúc người đông của ít dân nhậu bắt bọ rầy lặt sạch rang làm mồi rồi cứ tự nhiên xem nó như loại tôm tép có cánh: tôm bay! Ðồng loại với cào cào, châu chấu!!
Trong các loại tương tự: "Ðuôn" nhất là "đuôn chà là" thuộc hàng thượng phẩm, đuôn ở trong và ăn củ hũ đọt chà là để sống, phát triển, người đi tìm thấy cây nào đỏ đọt là chính hắn, phải dọn đường tiến tới mục tiêu toàn gai nhọn thâm căn cố cựu, phải đề phòng rắn độc đang rình rập các tổ chim đẻ trứng, rồi ong sắt, ong vò vẽ bất thần tấn công ...sợ nhất là gai chùm lé, loại gai nầy đâm thốn dưới da và càng ngày càng rút sâu vào trong thịt làm "ké" .
Chặt đọt chà là lấy đuôn công phu như vậy mà mỗi đọt chỉ có một chú, khác đuôn dừa nhỏ hơn nhưng đông "dân số" hơn.
Một con "đuôn chà là" làm óng mướt được cả "Trã Xôi" tới tận đáy!
"Ðuôn chà là" bỏ vô nước mắm cho nhả các chất thải, xong lăn bột chiên hay tùy phù phép của lão đầu bếp. Béo ngậy! Không phải ai muốn ăn cũng có đâu nhe: Ðại Gia!
Vài cấp thấp hơn đuôn, "bình dân học vụ" hơn có "dế trụt" dồn đậu phọng (lạc) lai rai cũng "bắt". Nghe nói ngày nay có người trở thành tỷ phú trong dịch vụ nuôi và cung cấp cho các nhà hàng đặc sản "dế".
Mùa mưa dầm mấy chú dế ngập hang loi ngoi mặc tình mà "dớt" gọn!! Dế trụt, dế cơm đủ cánh dùng để đá được. Loại dế đá nhỏ hơn, đen tuyền, tiếng gáy hùng dũng. Cột tóc quay vài vòng thả ra là xáp trận ngay.
Khán giả chụm đầu theo dõi trận quyết đấu mê tít quên cả giờ học , quên roi mây kề đít "sao tới bây giờ còn chưa chịu đi học?", hoảng hồn ôm cập chạy!! Tỷ lệ rất cao con trai mê "nghệ thuật siêu hạng" nầy, con gái gần như không, hèn chi dế mái không gáy mà cũng không đá, chỉ chờ dế trống cho "hưởng phước lộc"!
Tuyệt cú là chú dế ẩn mình giữa kẹt mộ bia đá xanh, chú dũng tướng gáy vang tử thủ, không khi nào bỏ của chạy lấy thân, lúc chưa xáp trận chú trông rắn chắc, oai phong của con nhà võ nghệ cao cường, khi đụng trận chú vẫn vậy không rét không lạnh cẳng tí nào.
Nhiều lần thương thuyết, dụ khị đổi bao nhiêu dế bờ, dế dưới đống rạ, đổi bao nhiêu cũng không được!...Cưng lắm...Nâng niu hát đùa với dế nhỏ..
Cho Tôi Lại Từ Ðầu!..
NhàQuê 2006