Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2010

Đường NGUYỄN TRI PHƯƠNG

Những "con đường xưa Em đi"

Đông Tây 14



Đường Nguyễn Tri Phương


ÐƯỜNG NGUYỄN TRI PHƯƠNG: Từ góc Tây Nam hồ Chung Thủy cho đến gặp đường Ngô Quyền.

- Ðoạn từ xuất phát tới đại lộ Phan Thanh Giản: Khoảng nầy nhiều cây cao bóng mát nhất là trước cửa Ty Thuế Trực Thâu Trước Bạ, sau nơi đó là Ty Ðiền Ðịa.

Thời mới tạo thiên lập địa của Trường Trung Học Công Lập Bến Tre, các lớp đàn anh đàn chị và cấp lớp NhàQuê học tại khu trường nam tiểu học Phan Thanh Giản, các giờ trống giữa hai giờ học có thầy cô giám thị xuống lớp trông coi, dần dà thấy việc nầy tốn nhiều công của nên cho tụi NhàQuê được đi ra khỏi lớp, nhưng không được la cà các lớp khác, nói rõ ra là cho tự do ra ngoài đường. Vì vậy đoạn đường nầy qui tụ đông đảo các con người vừa được "Tự Do" tạm đó. Họ hàng nhà "Áo bà ba" trắng chắn bít lối đi và gây huyên náo không kém giờ ra chơi trong sân trường, đủ các trò chơi diễn ra tiêu khiển 50 phút phù du hiếm hoi ấy. Riêng bạn Bùi Trọng Cường trong trường hợp đó chắc về nhà, vì gia đình bạn ở ngay tại góc ngã tư Nguyễn Tri Phương-Phan Thanh Giản; nhưng số nhà có lẽ tính theo đại lộ Phan Thanh Giản, ngôi nhà nầy ngày nay phá bỏ xây làm trụ sở Mặt Trận gì đó!

- Ðoạn từ Phan Thanh Giản đến Lê Văn Duyệt: Bên trái là văn phòng Hiệu Trưởng, Tổng Giám Thị, Giám Thị...Văn phòng dính liền vào dãy trường Cộng Ðồng Dẫn Ðạo,
Có lẽ trường cho mượn để Trung Học có nơi làm văn phòng, giai đoạn thiếu phòng ốc, nhiều lớp cũng học tạm trong dãy trường Cộng Đồng Dẫn Đạo nầy: Lần đó lớp NhàQuê băng qua đường học âm nhạc với thầy Vũ Năng trong dãy trường Cộng Ðồng Dẫn Ðạo, bài đầu tiên là định nghĩa âm nhạc: "Âm nhạc là nghệ thuật kết hợp và tiết tấu âm thanh". Giờ hôm ấy thầy dạy xướng âm (Solfer hay solfier??) xướng theo tên nốt nhạc đúng trường độ và cao độ của chúng, nghe chán lắm! không phê! Bạn Ẩn Hồ đề nghị thầy: Cho "solfer lời" đi thầy!. Thầy bảo trong âm nhạc không có cái gì gọi là "solfer lời" cả! Yêu cầu "Hát" thì nói hát còn nói vòng vo tam quốc!


NhàQuê thấy nhiều người phê bình bản nhạc thế nầy thế nọ có vẻ là dân rành nhạc hay ít ra cũng biết thổi kèn, phê bình vòng vo cuối cùng cũng là phê bình lời ca: nghe "phê" hoặc "không phê" Nói một cách nhà quê thì NhàQuê không có đủ kiến thức như vậy, chỉ thích bản nhạc nào có lời hay dù nó là "Sến" hay "Bác Học" .


Trung Học nhờ phòng ốc rồi lấn dần như vết dầu loang, ăn hiếp đám đàn em tiểu học thấy rõ!
Sát đường Lê Văn Duyệt là các lớp dạy chuyên môn: Mộc, tiện, nguội...của trường dạy nghề, mấy trự nầy có khi đập sắt nghe điếc tai, cũng may nhờ tiếng máy phát điện của nhà đèn còn lớn hơn nữa.

Phía phải vài quán cơm khu vực bến xe đò, các quán nầy về sau trôi nổi theo... khi bến xe dời đi nơi khác.


Chỗ làm bến xe cất lên quán "cơm xã hội", cơm ăn "libre ba ga" không hạn chế, thức ăn chỉ có món mặn và món xào lèo tèo vài ba con tép với giá. Không sao miễn no và rẻ là được!
Có lần nhà trường tổ chức đi du ngoạn Sài Gòn, buổi trưa ăn ở quán cơm Anh Vũ trên đường Bùi Viện, thức ăn cũng như quán cơm xã hội nầy thôi; Quán Anh Vũ về đêm là tụ điểm ca nhạc "nổi" lắm vào thời điểm đó.


Từ nửa đoạn nầy tới Lê Văn Duyệt là Nhà Ðèn, có nhiều máy phát điện chạy dầu: Giờ cao điểm các máy cùng hoạt động, thường chỉ chạy vài máy, tiếng máy bắt đầu khởi động dễ "nhát trẻ em" hay khóc nhè lắm: Coi chừng ông Ðiên..Nặng!


Vài bạn trường Trung Học có liên quan tới Nhà Ðèn nầy: Ném lựu đạn!

Khu vực nhờ có nhiều nhà học sinh trọ học nếu không chắc nhiều con nít sanh năm một!
Nhân viên nhà đèn ngoài vận hành, bảo trì, sửa chửa máy móc; Còn đi kiểm tra các trụ điện, bóng đèn, giữ chúng luôn trong tình trạng tốt, bóng đèn hư các ông thợ bắt thang lên thay ngay. Trong lớp NhàQuê có anh Triệu Văn Hoa cao vòi vọi mặt lúc nào cũng đỏ gay, hay chiếm chỗ ngồi gần cửa sổ mát và ngủ gục. Nhiều lần thầy Nguyễn Văn Nho bắt gặp, thầy cười chế nhạo: Ðể yên cho nó, hồi hôm nó thức đi gỡ bóng đèn; Lớp đàn anh có anh Tươi trong toán hầu kỳ của trường cũng cao tầm cỡ đó và cũng có bí danh: Tươi Gỡ Bóng Ðèn.
Các bạn quá cao dù trai hay gái từ đó có tên kèm "...Gỡ Bóng Ðèn".


Thầy Nho ít lâu sau về hưu, quê thầy ở Gò Công, trước khi hưu thầy tặng mỗi lớp một bài thơ, trong đó có tên tất cả mọi học sinh trong lớp. Không hiểu sao lúc đó có bạn Lục Văn Lang quê tận Gò Công lại sang Bến Tre thi và học chung lớp với NhàQuê nhỉ???

- Ðoạn từ Lê Văn Duyệt đến Ngô Tùng Châu: Tại hai góc ngã tư, bên phải sau nầy bán mía ép của vợ chồng thằng bạn Lê Hoàng Diệp, bên trái là quán nhậu cua lươn ếch, không biết quán cà phê mà cô Kiến Hòa nói nằm ở chỗ nào? Ai có về xin cho nhắn cô chủ quán siêu lạc hà phương!


Ðó là chuyện về sau, lúc NhàQuê còn trấn đóng trong vùng thì phía trái là khu gia binh và gia đình cảnh sát, mấy năm trước đây có gặp một bạn nhỏ tuổi hơn NhàQuê, cựu cư dân trong khu nầy, bạn tên là "Hải Charge" vì nghe người nói lại là bạn làm bài thi mướn cho ai muốn có bằng Bachelor of science. Bạn "charge" thấy thương: Cash, food stamp, credit card are accepted!


Phía trái nầy lẽ ra tới nhà bạn Nguyễn Ðồng Danh thì hết vì nhà cuối cùng quay cửa chánh ra đường Ngô Tùng Châu, suốt chiều dài đoạn nầy có muơng nhỏ chạy dọc, vô số rau "mò ôm" mọc hoang , xanh um! Thì ra loại rau nêm canh, lẫu chua chịu phân từ mương và chịu gần nước. Nhà bạn Danh có trụ cổng xi măng và trong vuông đất có vài ngôi mộ đá ông??

Khoảng giữa phía phải có nhà thầy Hà Văn Nghệ dạy Anh Văn ở trọ, thầy ưa chỉ cách đọc mỗi chữ theo phiên âm quốc tế. Gần cuối bên phía nầy có bạn Tô Kim Bảng (Blackboard) ở cùng người anh: Tô Nhân Dụng. Hình như có thu mua phế liệu, ve chai, lông vịt.

Vụ thu mua loại nầy, sau tận thế có nhiều người giàu bất ngờ: Số là họ mua cả tiền kim loại đã có lệnh hủy bỏ không xài nữa, số hàng thu mua tính bằng kí lô chưa chuyển đi Sài Gòn bán lại, đùng một cái có lệnh đổi tiền và dùng lại đồng tiền kim loại và có trị giá 500 lần lớn hơn. Thử hỏi mấy chục bao bố tời loại bao gạo chỉ xanh 100 kí lô thì các bạn phải biết người đang sở hữu "trúng mánh" tới bực nào!

- Ðoạn cuối từ Ngô Tùng Châu tới gặp Ngô Quyền không có đặc điểm gì nổi bật, nhà bạn Nguyễn Khương Nhàn, Trần Trọng Phu trong khoảng nầy.

NhàQuê 2005