Sáu mươi năm từng mảng nối liền
Có hoa bướm dệt thêu trang điểm
Có sông dài núi thẳm thêm duyên
Vẫn hằng tin con người có số
Ngẫm đời mình chiều dọc mắn may
Những đoạn đường chông chênh lay lắt
Cảm nhung êm gần lắm bàn tay
Nên với ta hài lòng trọn vẹn
Nên với ta giữ hết bên mình
Nên với ta rách sờn cũ kỹ
Nên với ta đều thảy đẹp xinh
Có ai hỏi ước gì nếu được
Xin làm ta như trước tới giờ
Những ngộ nhận tha nhân ngờ vực
Giũ sạch xong trong vắt trời mơ
Lại còn có suối hiền róc rách
Ru đê mê nhạc điệu tình ca
Gối phiến đá nằm nghe tiền kiếp
Cõi hoang vu dưng bỗng mượt mà
Bởi vì vậy sự đời còn mất
Bởi đến đi rồi sẽ một nơi
Bởi đầy đặn lưng vơi nào phải
Bởi cho nên gọi đó kiếp người
NhàQuê June 20, 2010