(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)
Thân thể ta mang thương tích
Chung cùng đất nước niềm đau
Mỗi khi trở trời nhức buốt
Mới đó bốn mươi năm lâu
Lãng quên thành khó thể ngờ
Tìm đâu trong đống giấy tờ
Săm soi lên vùng bỏ phế
Nép mình miếng sắt bá vơ
Vậy mà bốn mươi hai năm
Người đi vật theo âm thầm
Sợ ta quên khi đây đó
Nên chi tìm chỗ yên nằm
Giàu sang khi rời cõi thế
Ngậm theo chút ít quý kim
Cười thầm ta giờ sẳn có
Thì thôi ...gọi đó "của chìm"
NhàQuê Apr 26, 2010