Nhiều mùa Hạ phượng trôi qua
Còn thuơng dĩ vãng đã xa thuở nào
Đứng nhìn cổng khép nao nao
Lần qua chỉ kịp thầm chào trường xưa
Chuyến xe đời mãi dặm đưa
Hai tà mới đó Người Xưa mất rồi
Tàn cơn binh lửa ngút trời
Tôi đi về phía suốt đời chiêm bao
Giật mình trong mấy lớp rào
Đêm ru mạch sống tin vào cơ may
Bốn mươi năm có lẽ ngoài
Tên quen bỗng hiện tàn phai tưởng là
NhàQuê Aug 2007