Theo lối dẫn lần vào cổ tích
Nét đơn sơ tiềm ẩn u hoài
Ngôn ngữ mở ra ngàn lối cửa
Ngọn gió lành dào dạt hương bay
Từ hồng hoang xuống trần ngơ ngác
Giữa đục trong gầy guộc cội nguồn
Gót chân xướt qua đồi vượt dốc
Còn xa kia mấy nẻo bao truông
Giọt nước mắt lăn vào tuổi mộng
Mảnh hồn nhiên chìm dưới đáy sâu
Đêm thao thức đèn chong leo lét
Ngọn tóc giùm che khuất niềm đau
Xuân mấy lượt hình như rất ngắn
Ánh trăng mơ còn mãi rong chơi
Ngày tiếp nối rủ nhau huyền thoại
Vai nghiêng nghiêng nâng gánh vào đời
Có một hôm mưa dầm bỗng tạnh
Tia nắng soi ấm đủ vườn riêng
Mọi hiện hữu tươi vui hằng ước
Ngắm nhành bông trỗ nụ muôn miên
NhàQuê 2007