Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Đoản Rời: NGƯỜI GÕ MÕ

Những "ngôi trường xưa Em học"

Đoản Rời: Người Gõ Mõ

Hoàn toàn không dính dáng gì tới chuyện gõ mõ tụng kinh, tôi không có nhân duyên ấy, vì khi Thượng Đế xô tôi xuống Trần, Ngài cũng không có nói thòng "Ráng tu mới được trở lên".

Vậy là kể như Ngài không có kề tai nói nhỏ phải làm như vầy như vầy... giống truyện Tàu.

Tôi buồn lắm, trần truồng như nhộng không kịp lảnh áo mão cân đai gì hết.

Chỉ có cái Ngài ban cho tôi sự lành lặn và trí não bình thường khởi thủy như mọi người, chỉ khởi đầu thôi chứ càng về sau thân thể hình hài trí óc não bộ của tôi phải thay đổi cho thích hợp với địa hình địa vật để sống còn, tồn tại. Xin tạ ơn Ngài!

Có lúc suy ngẫm lại những đoạn đường đã đi qua, đưa tôi đến tự kết luận là Ngài dù không nói nhưng đã ngầm xếp đặt cho tôi nhiều chuyện, trong đó có công việc không lương là làm Người Gõ Mõ.

Như vậy tôi mặc nhiên tự nguyện làm công việc nầy từ lâu lắm rồi, có đến hơn 40 năm thâm niên, trước khi tôi đọc đâu đó rằng ở miền Bắc nước ta, trong mỗi làng có người tên gọi Thằng Mõ. Tôi so sánh và tự nhận, à thì ra giống như tôi đã làm trước nay; Nên tôi lấy đề bài nầy là Người Gõ Mõ vậy!

Trải qua thời gian ngần ấy, chuyện vui buồn chẳng thiếu chi, chuyện buồn có khi cũng chua xót trong lòng: Thuở còn đi dạy học nuôi thân, khi nghe tin thân nhân cha mẹ anh chị em cô dì chú bác thím dượng... của bạn bè đồng nghiệp có chuyện ma chay, tôi thông báo nhiều người rồi tổ chức đi phúng viếng .... xếp đặt phương tiện, ai đèo ai...vv. Kể cả những lần tiệc vui cũng sắp xếp tương tự...

Vậy mà đến Chú ruột tôi qua đời, đích thân tôi xin phép cùng "Ngài" Hiệu Trưởng của tôi, nghỉ một vài hôm dự đám tang. Không một ai trong trường có tiếng nào chia buồn dù là muộn màng khi tôi trở lại, chứ đừng nói chi đến cử đại diện viếng tang.

Tục ngữ ta có câu "Chú Như Cha", nhà chú tôi cách trường 3 cây số trên trục lộ chính trong vùng an ninh, nhà tôi thì lại sát gần trường.

Đơn cử như vậy không phải tôi hài ra chuyện nhỏ mọn, tôi muốn nói lên cái thấm thía, phải chăng tôi kém cỏi trong giao tế, tôi chẳng được lòng nhiều người chăng... Tôi đâu cần những tầm thường, tôi chỉ muốn ai cũng đãi nhau công bình trong hằng ngày quan hệ...


Cái thấm thía ở đây qua thí dụ đó là nhân tình được ban phát lại cho người gõ mõ! Nỗi buồn ấy yên ngủ trong tôi, trở thành nỗi đau đôi lần nó thức giấc khi bắt gặp những tương tự lại kéo về...

Nếu nhân theo thời gian, chuyện vui buồn gõ mõ không làm sao ghi hết cho được. Tôi lấy niềm vui trấn áp nỗi buồn và hân hoan gõ mõ lần mới.

Tiếng mõ ngày nay ngân nga vào không gian đến tận mọi nơi theo tốc độ gần ánh sáng, chỉ cần vài lần nhấp chuột hay mười một số bấm điện đàm viễn liên, Mõ sẽ nhận và thông báo nhiều tin tức có khi bất ngờ, khi xưa phải mất hàng tháng hoặc hàng năm.

Không phải mọi việc đều suôn sẻ, thái độ vồn vã có, hững hờ có, từ chối thẳng thừng cũng có...Dù sao người gõ mõ cũng làm được một việc rất rõ ràng làm gạch nối mà chẳng mưu cầu tí lợi lộc.

Trong những giấc mơ đẹp, có lẽ tôi mỉm cười cùng những niềm vui bạn bè vừa tìm được nhau sau cuộc tang thương.

Xin mời đọc chậm để chia sẻ xúc cảm điển hình với vài đoạn "qua lại" gần đây nhất:

"Kính anh Tng,

Cám ơn bạn hiền đã tìm được tin tức của chị VTT, rất cảm ơn, chúng tôi đã liên lạc được với nhau. Nói bận thì nói chớ ngày nào cũng check mail và về nhà coi có tin gì mới không.Tui nhớ lúc trước anh hay gọi tui vào những ngày nghỉ, tui chỉ sợ anh kêu không thấy ai trả lơì lại cho là tui tạ khách, không có đâu, Tui có cái phiền là khi tui về tới nhà, có giờ rảnh thì thằng con tui lại lên net, nên điện thoại bị kẹt, nên tui bị bạn bè cằn nhằn vì không kêu tui được.
Một lần nữa, càm ơn anh xin chúc anh và gia đình luôn an mạnh.

Thân kính. H."

Một lần khác:

"Goi ban PM,
Chao ban ghe vao BenTreHome, Chung toi da dua ban vao danh sach Cuu Hoc Sinh THKH, 1962 va mong nho do cac ban khac tim cach lien lac voi ban. Vi ten bạn rat dac biet it nguoi giong nhu vay. Ngoai ra con nhac toi nho mot nguoi la PT, co phai ban nay la chi cua ban khong? Nghe noi PT hien gio o Canada ma chua lien lac duoc. Neu dung nhu vay thi hai ban la con bac T, co luc bac la Truong Ty ....
Du dung hay khong mot lan nua chung toi nhom chu truong Website BenTre chao mung ban, xin giu lien lac!

NhàQuê/NhaQue"

"Hallo ban. thân mê´n,

Tôi không biet nên goi. ban,là Tng. hay Nha Quê,tuy nhiên biêt´ chác hai nguòi là môt.
Nhung~ ddiêù ban hoi ² -ddêù ddúng ca²,ban biê´t râ´t ro~ gia ddình chi. em tôi rôì ddó.Nhung xin lôi~ ban có thê² nói thêm chút ddinh² vê`ban.,ddê² tôi nhó* ra xem.Chác chán mình không cùng môt. ló*p,vì khi tôi vào Dê. thâ´t 3 ( 1962 ) thì ló*p nâ`y toàn là dân kep. tóc.
Ban. hiên. o² ddâu vây.?
Chúc cuôí tuâ`n vui ve²."


"Thân goi² anh Tng.


Tôi dda~ chuyên² mail cua² anh sang chi. tôi.Chác nay mai anh se~ dduoc. hôì âm.
Nhu* vây. ,tôi chác các anh, các chi. biê´t nhau qua cái "mission" viê´t thu* nhét vào ke² bàn ,ddê² làm quen phai² không?
Tôi vân~ thuong nhó* cô ban. xinh ddep. ,duyên dáng NMT,anh có tin túc gì, làm o*n cho tôi biê´t vói,không biê´t nó còn nhó* tôi không?
Xin anh cung~ vui lòng giúp tôi liên lac. dduoc. vói M & C con ông PCN,ddê² tôi dduoc. biêt tin túc cô ban. thân PPN là chi. hai. hai cua² M& C.
Mâý ngày nay tôi vui lám,vì dduoc. tin ban. cu~ ddêù ddêù.
Chúc vui.
M.

Dù là niềm vui nhỏ thoáng qua, nhưng tiếng reo của nó còn ở lại ...như thế đó!

Một ngày tôi sẽ chất hết niềm vui lên đầu gánh, hài lòng vừa tròn vai trò mình thủ diễn, một bước đi ra và xong!

Tôi ước muốn ngày ấy là một ngày toàn vẹn nhất vạch sẳn của tôi, khi mọi việc đã gọn gàng không còn vướng bận, khi mọi hứa hẹn đã tròn: Đó là lúc tôi đã ngợi ca xong những bạn tôi một thời "Nhan Sắc", những "Hào Kiệt" đường mây và những "Khung Cửa Sổ" khép lại.

Trên thực tế một lần tôi đã bước ra, một lần dự định bước ra nữa, liền tức thì bạn bè mà tôi liên hệ nhất, gặp ngay chuyện đau buồn; Tôi đâu có phải là con quạ đen mang điềm tin báo??? Thôi thì lần tới đây tôi buông mõ âm thầm, mất hút, mà tâm tôi không dằn vặt.

Xin nhận nơi đây tâm tình coi như lần duy nhất Người Gõ Mõ

NhàQuê July 24, 2006

Tâm Sự Gã Kéo Màn

Bạn tui lập gánh diễn trò

Mến mộ hứa ẩu chung lo

Hỏi rằng biết ca chút chút

Trớt he vụ hát với hò


Bạn thương cho đi rao bảng

Tối về giữ chân kéo màn

Tuồng tích nghe hoài nên thuộc

Đào kép vai vế lớp lang


Màn nhung coi vậy nặng oằn

Sức trai chạy tét vài lần

Huống hồ tui giờ lụm cụm

Giữa màn và sức sao cân


Đêm nào cũng làm khán giả

Vỗ tay dù chút cò mồi

Diễn viên gà nhà chịu quá

Phần mình thấm mệt bở hơi


Bầu gánh thầy tuồng vui thú

Mình tui nhắc lớp kéo màn

Người ngoài tưởng tui lên sếp

Cơm nhà lo việc tào khang


Trước khi chuyển qua lớp mới

Mấy người đòi lên giúp vui

Hát cương bà con méo mặt

Ối trời sao khổ thân tui


Hoảng hồn kéo màn cái rụp

Vấp váp đá nhầm người ca

Chân đau tay thêm ê mõi

Lại còn bị chửi má ba


Má tui sinh thời ít học

Dạy tui êm nhẹ ca dao

Rọi soi lòng người tục ngữ

Đãi nhau đồng loại đồng bào


Người chê ấy thầy ta đấy

Dạy mình thêm bài học khôn

Kính Người lời thiêng tui nhớ

Dằn lòng nhắm mắt qua luôn


Tuồng tích đang lúc xôm trò

Phận việc nào ai nấy lo

Xả hơi ra ngoài một chút

Nhờ vả sau trước dặn dò


Thăm cháu thăm con nhớ quá

Màn nhung xin vắng ít ngày

Lắng tai mà lòng nơm nớp

Chân đi hồn xẻ làm hai


Tử vi tui cung Thiên Phủ

Lẽ ra sung sướng như Tiên

Bởi tâm còn thương dĩ vãng

Việc làng ôm đồm việc riêng


Khi rảnh tập ca vài đoạn

Tui nghe còn chán nữa là

Cơm thiu bốc mùi ngây ngấy

Giữa hương dị thảo kỳ hoa


Dù sao cám ơn đoàn hát

Được gần nghệ thuật văn chương

Thâm sâu tui hằng hoài vọng

Cầm dây ròng rọc khiêm nhường


Nhiều lần tính đường giải nghệ

Khấn Tổ xin keo đàng hoàng

Trải lòng xin Người chứng giám

Lòng thành, tui, gã kéo màn


NhàQuê