Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Đoản Rời: TÔI LÀM MỤ

Những "ngôi trường xưa Em học"

Đoản Rời: Tôi Làm Mụ


Giờ đã hai mươi mấy năm rồi, thôi thì thời gian đã đủ, tôi tiết lộ cùng các bạn chuyện tôi làm mụ.


Chuyện bắt đầu là tôi bị liệt thành phần theo chánh sách khỉ khô gì đó, không cho ở thị trấn, phải về nông thôn. Nhà cửa phải bán gấp dứt nọc, không còn gì để nấn ná ... Không bán thì họ mượn làm văn phòng...chơi cha thiên hạ ... Bán cả nhà đất chưa bằng một phần ba số tiền tôi xây cầu tiêu khi vừa mua nhà!


Về nông thôn rồi mà hai năm liên tiếp không được “Tập Đoàn” cấp ruộng đất kinh tế phụ, kinh tế mẫu gì hết, không giống như mọi gia đình trong hàng xóm, thành ra tôi thuộc lưng chừng giữa “Người Cày Không Có Ruộng” và “Cà Nhỗng Chống Xâm Lăng”.


Bây giờ nói chuyện trồng sắn: Anh tôi cho mượn gần một công đất để trồng sắn (loại củ người ta làm nhưn bò bía). Các bạn có tưởng tượng được tôi gánh tưới mỗi ngày hai cữ, mỗi cữ một trăm đôi nước không?? Tôi làm được đó!

Không kể sắn vụn, tôi thuê ghe chở cả mấy tấn thành quả của mình lên tỉnh bán, bị cửa hàng nông sản ở nơi đây định giá rẻ mạt, không chịu họ đòi kêu thuế vụ tới đánh thuế. Chơi cha thiên hạ! Bán xong huề vốn, lỗ công.

Kế tiếp tôi từng bước tiến vững chắc lên nuôi heo song song. Nuôi heo nái, không phải một mà ba con. Vụ nầy nhiều chuyện tức cười lắm nghe!


Trước hết lựa giống to con, tướng tá ngon lành, quan trọng là nhiều vú, cho ăn đúng mức. Mỗi sáng tôi ra chợ xã uống cà phê chờ mấy bà bán rau muống ế, mua mảo, bao nhiêu cũng gom về bằm trộn với tấm nấu và cám làm thức ăn cho “ba em nái”.


Cái tức cười là khi nuôi heo nái thì lời ăn tiếng nói của mình phải điều chỉnh, nói sao cho tục thành thanh và kiêng cữ không được nói gở, vụ nầy tôi gặp khó khăn nhiều !!

Tôi phải hỏi bà con hàng xóm đã từng có kinh nghiệm để nái và được chỉ dẫn tận tình. Riêng chuyện “Bỏ Nọc” cũng có bí quyết, nào là chờ “Hoa Héo”, nào là không cho Nọc ăn quá no, nào là số lần bỏ nọc ….(Sau nầy tôi thường cười thầm vụ Hoa Héo nầy lắm)


Đi “rước”nọc vừa về tới nhà còn đang cho nó nghỉ mệt là bà chủ nọc đã có mặt, canh chừng sợ mình “tận dụng quá mức” và không chịu tẩm bổ cho Nọc của bà ta; Do vậy cũng đỡ vất vả khi dắt nọc đi trả, chính bà dắt về. Cái anh nọc nầy đánh hơi có nái là kéo miết, ghì muốn không lại với tiếng gọi tình yêu của anh ta.


Sau đó tính ngày tháng chờ và chuẩn bị heo đẻ và đúng là có nhiều chuyện đến bây giờ mới biết: Nào là mấy cần xé lót rơm đựng heo con, biết cách nâng đẻ, cho heo con bú… Tôi đã làm Mụ đỡ đẻ cho mấy bầy heo rồi đó ….Thiên Hạ ơi!


Phải có ổ rơm vì mấy chú nhỏ nầy cần ấm khi vừa lọt lòng, nâng lau phải nhẹ nhàng, chú nào bị đau, chú é lên là mẹ chú bênh vực tức thì, dù còn đang tiếp tục sắp đẻ con kế tiếp. Và cũng biết thêm là bầy nào cũng có con ngoẻo ngay; gọi là con lót ổ.


Bầy đầu tiên tôi có tám cô cậu, mấy lần sau mười. Thế được xem là có tay nuôi nái rồi đó!


Xong xuôi nái nằm nghỉ một hồi và “ịch, ịch” kêu đám con bú. Khi nghe tín hiệu màu xanh ấy, mấy cô chú nhôn nhao, chỉ cần nghiêng cần xé là chúng chạy ùa đi tìm nguồn sữa đầu tiên, những lần sau đó chúng trở lại đúng vị trí vú mà chúng dành riêng từ lần đầu (bà con kinh nghiệm nói rằng chúng tìm đúng vú mà nhao đã nuôi nó từ trong bụng).


Hai mươi bốn giờ đầu phải chăm sóc chúng không rời cữ sữa nào cả. Những ngày kế tiếp không cần gom chúng vô cần xé nữa mà cũng không đủ sức chứa vì chúng lớn nhanh…chúng tự gom nhau vào một góc chuồng


Thiến heo con và phá bầy là giai đoạn chót trước khi heo mẹ được bỏ nọc lần kế tiếp. Đêm trước khi thiến, chúng làm như vui mừng bước qua cuộc đời mới và thời kỳ dứt sữa tự mẹ chúng hất chúng ra ….


Tới ngày phá bầy, bà con hân hoan đến bắt heo con mình dặn mang về nuôi và hình như khi ai cũng nói để ít bữa đem tiền lại nghe “Thầy Giáo”, ít bữa ở thôn quê là khi họ thu hoạch và bán xong nông sản hay bán được heo thịt…


Có một người quen hỏi nài tôi để lại con nái khi biết tôi có ý định không nuôi heo đẻ nữa. Tôi hiểu sai, tưởng ông ta muốn mua, ai dè ông ta mượn mà không biết đến bao giờ ông ta mới trả tiền lại. Bây giờ tôi quên chi tiết, hình như ông trả làm nhiều kỳ, trong lúc ông đã bán nhiều bầy heo con và con nái mà ông nói để lại, ông đã bán đâu mất từ lâu. Lại chơi cha! Hơn cả mượn đầu heo nấu cháo!


Tôi lại huề vốn nữa. Đã là may! Huề vốn thật vì thời giá thay đổi liên tục


Tôi viết bài nầy vì năm Hợi sắp đến chứ chính tôi đọc nghe chán quá, văn chẳng ra văn, chẳng ra kể chuyện. Người bạn thân của tôi đề nghị viết thành thơ vui. Tôi đầu hàng, thà rằng khi nào bí đề, tôi sẽ kể chuyện tôi nuôi bò cái đẻ bò con, nuôi đã đời bán mẹ và con trước khi tẩu thoát và vẫn tiếp tục huề vốn!


Tôi hả! Tôi “làm kinh tế” vĩ đại nhất thế kỷ trước vì tôi huề vốn, mấy ông nhà nước thì luôn lỗ thâm thủng.

NhàQuê 2006