Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Đoản Rời: ĐẠI BÁC CƯỚP CÒ

Những "ngôi trường xưa Em học"

Đoản Rời: Đại Bác Cướp Cò





Tưởng là chuyện giỡn chơi, có thiệt đó các bạn à! Bản thân NhàQuê tui trải qua ba trường hợp xin kể tặng người bạn tuy xa lại gần của tôi, dịp bạn quyết định nghỉ hưu cuối tuần nầy: Tôi nói xa là chúng tôi xa nhau ba mươi năm mới gặp lại, gần là nay trong số bạn cùng năm vào trung học chỉ có hai đứa tôi gần nhau nhất, cũng phải mất một giờ rưởi lái xe.

Tôi ra trường Pháo Binh sau bạn tôi ba khóa, thuộc đàn em, kể như lội mút chỉ, vì các phương vị chỉ huy có chữ THỌ đã được hàng hàng lớp lớp đàn anh nắm giữ rồi.

Không biết do đâu, vì sao, tôi lại được về Tiểu Đoàn Pháo Binh Hoàng Gia, gọi như vậy vì nó ở sát nách Nhà Vua tức Biệt Khu Thủ Đô, chứ đơn vị tôi có tên có số riêng như mọi đơn vị khác.

Xin nhớ tôi là một tên nhà quê mốc thít nhiều đời không có "gốc gác" gì cả! Chắc bản mệnh tôi "an tại Thiên Phủ Cung" nên phải ở gần Nhà Trời, mà đơn vị tôi cũng mới tinh, huấn luyện chưa xong, đại bác còn chưa lảnh hết bên Quân Cụ.

Tôi trình diện đơn vị trưởng đúng hai tuần là gặp trận Mậu Thân liền, quân số tại hàng lúc đó rất ít vì đang đi phép Tết và một số "dù" về thăm gia đình chung quanh SàiGòn.

Tiếng súng nổ vang mà tôi tưởng pháo tết hay phe ta bắn súng thay pháo, cứ tiếp tục ngủ một mình trong dãy phòng dành cho sĩ quan độc thân, may là tôi không nghe radio kiểu vừa nghe vừa ngủ.

Đến khi Đài Chỉ Huy cho người lên ruồng xem có còn ai trong phòng ngủ hay không, mới khám phá ra tôi là quân nhân gương mẫu không "dù", mà có "dù" cũng đâu biết đi đâu!

TĐT tôi bảo Kiến Hòa mất rồi! vì trên hệ thống Liên Quân báo như vậy, khi ông hỏi tôi quê ở đâu.

Không đầy mười phút sau đơn vị tôi bị tấn công trực tiếp, sau nầy tù binh khai là họ đã vào sát rào cả giờ rồi, nên tôi nói tôi ngủ không mở radio là may!

Dĩ nhiên là đơn vị tôi có tổn thất nhưng làm sao "Xơi" chúng tôi được! Trại Phù Đổng của Bộ Chỉ Huy Thiết Giáp gần đó bị chiếm, Họ đã gây nhiều khó khăn tiếp tế đạn dược cho chúng tôi trong mấy ngày.

Đến khi đường đã giải tỏa, tôi được đưa đến trại Thiên Hộ Dương (căn cứ 30 Quân Cụ) nơi một pháo đội Đại Bác mới lảnh còn mùi dầu mỡ, trú đóng vị trí hành quân ngay bên trong căn cứ Quân Cụ nầy, trên khoảng trống gần Trường Quân Y, cạnh sân banh sau lưng "Lò Bát Quái" khám Chí Hòa và yểm trợ liền cho lực lượng bạn đang chạm địch nặng....

Khi được giao điều khiển cho pháo đội thi hành tác xạ, tôi vẫn hô khẩu lịnh y chang như những gì học trong quân trường không sai sót một chữ, làm ai cũng cười (lính mới mà em!):

** Pháo Đội điều chỉnh!

** Đạn nổ!

** Lô XXX!

** Đầu Nổ nhanh!

** Trung Tâm một quả!

** Pháo Độ 5 quả, Đầu nổ CVT khi bắn hiệu quả!

** Nạp...! ngưng ít giây, hô tiếp

** Độ Giạt ....!

** Góc Thăng Bằng...!

Chưa đầy phút sau khẩu đội báo cáo:

Khẩu 3 sẳn sàng!

Khẩu 4 sẳn sàng!

Tôi phất tay đồng thời ra lịnh:

Bắn! .....

Đến khi chuẩn bị bắn hiệu quả thì ngoài mặt trận xin ngưng tác xạ để họ chiếm mục tiêu.

Thay vì hô khẩu lịnh Ngưng Tác Xạ! hoặc Chấm Dứt Tác Xạ! Đàng nầy tôi "một cánh tay đưa lên" lại âm thầm bỏ cánh tay ấy xuống.

Các khẩu đội nhìn tưởng lệnh Bắn, họ chơi hết 30 quả.

Tôi xanh mặt! Chân đứng không vững nghe khẩu đội thứ tự báo cáo:

Khẩu 1 bắn xong!

Khẩu 2 bán xong!

Khẩu 3 bắn xong!

Khẩu 4 bắn xong!

Khẩu 5 bắn xong!

Khẩu 6 bắn xong!

Tôi uể oải ra lịnh: Chấm dứt tác xạ!

Ngoài mặt trận vừa định tiến lên phải dội lại, chửi thề ỏm tỏi trên hệ thống truyền tin. Kể như Đại Bác Cướp Cò "sĩ quan sữa" mới ra lò mà!....

***

Sau ba tháng nằm trong tiền đồn mật khu Lý Văn Mạnh nay là khu kinh tế mới Lê Minh Xuân, tôi trở về vị trí Pháo Ðội đang đóng tại quận Bình Chánh Gia Ðịnh, đi phép 24 giờ xong, cũng chưa có việc gì làm.

Trưa tà tà ra chợ thả dê tán dóc, tối không trực thì nằm nghe "đại bác ru đêm". Thời điểm ấy Bình Chánh bị pháo kích dài dài có khi cả ban ngày. Nơi đây Họ có lợi thế là ranh hai tỉnh thuộc hai khu chiến thuật khác nhau, nên mỗi lần xin Clear lãnh thổ rất nhiêu khê, rồi vụ đó cũng được khắc phục.

Riêng về phản pháo thì chúng tôi có toa bổ hẳn hòi cho những chỗ nào thường là vị trí súng.

Hai khẩu đội nào tới phiên đêm trực thì ghi yếu tố sẳn trên súng, nạp đạn vào nòng, kéo dây giật vào tận trong phòng ngủ.

Khi nghe Bên Kia "đề pa" là cứ vừa nằm vừa giật dây phản pháo, cả hai quả hai hướng gần như một lượt: Đơn vị bạn khen nhanh ơi là nhanh!!!

Thế mới có chuyện là một đêm nọ khi không mà tự nhiên "phản pháo" một mình: Gì vậy Bây?? Em đi tiểu máng dây Ông Thầy ơi!!! Ðại Bác cướp cò!.......

***

Nhờ có số sống dai, trong lính rất cần cái số đó lắm!!! Nên đúng ngày tháng cũng được thăng cấp. Tiệc liên hoan cho các Sĩ Quan tân thăng trong lần có tôi, cũng được TĐ tổ chức trong Hội Quán Sĩ Quan của đơn vị như những lần khác.

Hội quán nầy không do Kiến Trúc Sư nào vẽ kiểu cả, do "lính thợ" có tay nghề được giữ lại hậu cứ xây nên.

Đây là hội quán rất đẹp nghe nói chỉ kém " Mây Bốn Phương Trời" Huỳnh Hữu Bạc bên Không Quân trong Tân Sơn Nhất, nên gần như được cho mượn rất thường.

Nói là cho mượn chứ chỉ cần cú điện thoại là TĐT tôi lo từ A đến Z và thuộc cấp chạy bắn khói từ Z trở lại A...



Khách mời lần đó Sao có, Trưởng có....về ca sĩ có Kim Loan, Giáng Thu, Giao Linh, Phương Hồng Quế, Anh Khoa, Phương Nga, Phương Khanh,... hú được một số bên TĐ50CTCT và Biệt Đoàn Văn Nghệ Trung Ương... ca sĩ tới ca vài bản rồi chạy SÔ, Phương Hồng Quế thủ suốt, thân như ca sĩ cơ hữu...

Ban nhạc của đơn vị tôi tuần nào không ở nhà thì được mượn đi, ban nhạc rất khá vì qui tụ thành phần lính kiểng nhiều người gốc nhạc công...; Từ đó tôi nghĩ ra rằng: tôi ở đơn vị nầy từ ra trường cho đến ra khỏi lính mà không bị thuyên chuyển trong các đợt "bị" qua Pháo Binh Dù, là vì để những người như tôi dùng "Xỉ" đi mấy chỗ nguy hiểm, chứ còn lại đều là con ông cháu cha gốc to nhánh bự.....dễ mích lòng!!

Càng khuya chương trình càng hấp dẫn khi khách Lớn tới dự tiệc, "nhảy" rồi về sớm hay đi "công vụ".

Phải nói rằng thằng bạn tôi quả là hay! Nó xứng đáng được rút về lo ban 5, nhờ vậy tôi trám chỗ của nó và khỏi lội nữa.

Nó và con bồ ca sĩ của nó "vận động ngoại giao" sao mà được một màn "thoát y" vào giờ chót. Tôi không nhớ rõ là do Xuân Trang hay Thu Thủy trình diễn. Hai cô tài danh đương thời đã từng làm cả khóa 25/SQTBTĐ chúng tôi suýt bị cúp phép, trong lần cả hai cô trình diễn ở Đại Giảng Đường dịp gắn Alpha.

Lúc màn nầy diễn ra, không còn ai ngồi ở các bàn, mà tất cả tập trung bao quanh kín cả piste. Cái làm ngạc nhiên là phía nữ lại ầm ĩ hơn bên mấy ông vốn háo hức.

Cô nàng diễn điệu nghệ kéo dài đứng ...tim, cởi từ từ... cuối cùng 100% em ơi, đêm nay 100%! Nàng tỉnh bơ chậm chạp đi vào phòng thay đồ, nhìn từ sau cũng không biết diễn tả sao cho đúng những gì mắt thấy. Ước gì tôi là họa sĩ!! Đẹp vậy mới thoát y chứ!!

Suốt buổi cho đến hết màn vừa qua, kéo dài đến nghẹt thở, tôi "đành" vào phòng rửa mặt cho hạ hỏa. Lại gặp nàng chưa mặc lại gì trong đó.


Thấy tôi vào nàng hỏi rất...: bộ Đại Bác Cướp Cò rồi sao mà vô đây vậy Quan?? Cưng làm tình hình Cuba căng thẳng quá đi!!
............................

NhàQuê March 17,2006