Qua Đây Chợt Nhớ
Chiều lang thang qua vườn của bạn
Nhìn lá hoa nhớ quá vườn xưa
Đã dĩ vãng không mong gầy lại
Sau cơn giông bất chợt mới vừa
Cho ta ngắm say mê bạn nhé
Đừng chê ta xấu ĩnh quê mùa
Đang ướt sủng dường đang dở khóc
Nhưng ta tin trời sáng sau mưa
Biết đâu đấy khu vườn bạn có
Mầm giống chung nơi chốn yêu thương
Từ một buổi tình cờ châm rể
Bởi qua đây tim réo lạ thường
NhàQuê
Chuyện Mới
Chiều nay ta đón thêm thằng bạn
Đem tính nó luôn mới được năm
Trời có bốn phương đi tản mác
Gặp lu bù chuyện đã xa xăm
Đúa nào cũng huyên thuyên bao thứ
Không mảnh nào còn đủ dạng hình
Chấp vá vậy làm thành chuyện mới
Mới tinh
NhàQuê
Khó Phai
Người ơi ta cũng muốn xem trò
Dịu nỗi buồn riêng khó sánh so
Câm nín chốt lòng, từ khép cửa
Bởi bừng phút chốc, lụn tàn tro
Ngày nào quyến luyến, cùng chung bước
Giờ đã lãng quên, hết hẹn hò
Thuyền nặng nghĩa tình đang lướt sóng
Bỗng nhiên chìm đắm bão nào to??
NhàQuê
Đã Xa
Ngày ngày cắp sách ngang nhà "Ai"
Len lén nhìn qua chiếc cổng cài
Lành lạnh tường vôi dường bạch phấn
Ỉm im cửa sắt tựa cau mày
Đã dành "Ai" đó vàng hoa cúc
Dù biết phận nầy bạc nước mây
Từ bấy trường chung ngàn dặm cách
Chập chờn cảnh cũ vẫn đang bày
NhàQuê
XXXXX
Bài Xướng: SONG THẤT THẬP NIÊN
Hai con số bảy (77) sắp kề nhau
Viễn xứ phong sương tóc bạc màu
Sự nghiệp dở dang đành gác lại
Công danh lận đận cũng qua mau
Thăng trầm xuôi ngược đời dâu bể
Luân chuyển xoay vần kiếp khổ đau
Thất thập trời ban còn mạnh khỏe
Thơ vui xướng họa để mai sau .
Thơ vui xướng họa để mai sau
Thất thập qua rồi vẫn có nhau
Tự tại yên bình không dị sắc
An cư lạc hỉ đạm thanh màu
Lợi danh bao quản dừng quay lại
Phú qúy đâu màng vội bước mau
Bá Tử tri âm gương rọi sáng
Túi thơ, bầu rượu, hết buồn đau .
Nguyên Hà Vũ
Tampa, ngày tàn thu 2006
Bài Họa: Bè bạn bên trời
Trong trang Xướng Họa mãi gần nhau
Dầu giữa tóc xanh hoặc khác màu
Bao chuyện giận hờn xin gởi lại
Lắm điều nan giải giúp dùm mau
Chuyện đời vướng bận thêm buồn tủi
Tâm sự vuông tròn lắm nỗi đau
Được sống hồn nhiên cùng tự tại
Vui vần thơ mới để ngàn sau
Vui vần thơ mới để ngàn sau
Mong mỏi hôm nào được gặp nhau
Ánh mắt chan hòa đầy ống kính
Nụ cười rạng rỡ đậm hoa màu
Còn hơn danh lợi chen chân lấn
Vẫn kém nghĩa tình nâng đỡ mau
Bè bạn giữa trời sương tuyết lạnh
Giúp mình qua khỏi chuyện sầu đau
Nguyễn Gia Linh
Bài Họa: Bước theo sau
Sẽ như tuổi Bác cặp đôi nhau
Sáu bốn còn hai vẽ giống màu
Cách biệt tám năm châu hợp lại
Sum vầy đất khách tháng xoa mau
Bổng trầm xứ trọ nhiều xuân lặn
Buồn tẻ quê nhà lắm nỗi đau
Trong dạ chưa yên thân uể oải
Vui vì thi phú bước theo sau
Vui vì thi phú bước theo sau
Khỏa lắp ngày giờ xướng họa nhau
Chấp nhặn nơi đây người biệt xứ
Xóa mờ chốn đó kẻ khơi màu
Cuộc đời đơn giản không cùn tận
Đất khách hão huyền lại đổi mau
Tri kỷ làng thơ nguồn trí mộng
San bằng giây phút khứ hồi đau
Đặng Xuân Linh
Bài Họa: Niềm hy vọng
Mùa đông lại đến vẫn xa nhau
Tuyết nhẹ lâng bay trắng sắc màu
Số kiếp phù vân qua phớt lẹ
Cuộc đời lãng tử lướt trôi mau
Công danh sự nghiệp tâm chưa thỏa
Mộng vỡ mơ tàn dạ thắt đau
Nối tiếp chuổi ngày trong quạnh quẽ
Còn bao nguyện ước đợi xuân sau
Còn bao nguyện ước đợi xuân sau
Hội ngộ tương phùng sánh bước nhau
Bướm lượn ong vờn khoe thắm sắc
Cây xanh lá biếc điểm tươi màu
Hương duyên ngào ngạt lâng nhè nhẹ
Vị ái nồng say thoáng biến mau
Viễn khách dừng chân thuyền cập bến
Cùng xây mộng đẹp xóa sầu đau
Lam Vân
Bài Họa: Tha phương ngộ cố tri
Dọ hỏi thì ra quen biết nhau
Biết nhau từ thưở tóc xanh màu
Loạn ly, áp bức, bôn ba chạy
Sinh kế, lo toan, thấm thoát mau
Lập nghiệp xứ người nay ổn định
An bình tuổi thọ, hết thương đau
Tha phương ngộ cố tri, vui quá
Bạn xướng thơ đi, tôi họa sau
Bạn xướng thơ đi, tôi họa sau
Cách xa mà vẫn cứ gần nhau
Sớm tôi ''mở mạng'', thơ tràn ý
Chiều bạn ''y meo'', chữ thắm màu
Tán thưởng, đối, vần, không ép uổng
Phục tài, xướng, họa, thảy lanh mau
Ước mình mài dũa thơ trong sáng
Đừng chểnh mảng làm tiếng Việt đau
Phùng Văn Hạnh
Bài Họa: THẦM KÍN TUỔI GIÀ
Họa bài Song Thất Thập niên của Nhà thơ Nguyễn Hà Vũ
Hết loạn ly rồi lại gặp nhau
Soi gương chợt thấy tóc thay màu
Người đi bỏ nửa quê hương mất
Người ở không ngờ cách biệt mau
Danh lợi tàn theo cơn ác mộng
Cơ đồ gợi nhắc xót lòng đau
Chôn mình một góc trời thiên hạ
Khanh tướng , công hầu, đợi kiếp sau
Khanh tướng công hầu đợi kiếp sau
Lở rồi mang tiếng phụ phàng nhau
Xót thân cài tạo chôn danh tiết
Thương kiếp lao lung khó vẹn màu
Ôn cố, bạn bè nay tản mác
Tri tân bằng hữu bốn phương mau
Thương minh lữ thứ thân du mục
Xuớng hoạ qua ngày nén khổ đau
Nguyễn Tấn Bi
Bài Họa: KIẾP SAU
Biết đến bao giờ ta gặp nhau,
Khi môi đã nhạt, tóc thay màu ?
Đường xưa hoa nắng xa tàn sớm,
Lối cũ thềm trăng chếch bóng mau.
Định mệnh trớ trêu dành khổ lụy,
Nợ duyên hờ hững gánh thương đau.
Phương trời cách biệt pha mùi nhớ,
Hay đợi tương phùng một kiếp sau ?
Hay đợi tương phùng một kiếp sau,
Dẫu đời dâu biển vẫn còn nhau ?
Nhìn cây bách diệp luôn tươi sắc,
Mặc áo thiên thanh mãi thắm màu.
Mới biết niềm vui vừa chợt đến,
Rõ hay tình đắng đã qua mau.
Bên hiên em hát lời hoa mộng,
Anh viết vần thơ quên nỗi đau.
Thân kính,
Mẫn Hồ
Bài Họa: MƠ ƯỚC
Ngân nga ngâm vịnh kết thân nhau ,
Êm ả tình thơ tỏa sắc màu .
Ý đẹp thanh cao, cần học mãi ,
Lời hay trang nhã , phải hành mau .
Văn chương thô thiển nhìn thêm xót ,
Chữ nghĩa hẹp hòi đọc thấy đau .
Bè bạn tri âm cùng gắng sức ,
Điểm tô tiếng Việt đến ngàn sau .
Điểm tô tiếng Việt đến ngàn sau ,
Hay, dở chúng mình vẫn quý nhau .
Tình đã trao tình không đổi sắc ,
Nghĩa còn vương nghĩa chẳng thay màu .
Vần thơ lai láng , đừng quên vội ,
Văn học bao la , chớ sửa mau .
Xướng họa cùng vui nơi viễn xứ ,
Thỏa lòng mơ ước xóa niềm đau .
Nguyễn Thành Tài
Bài Họa: Gởi Người tri kỹ
Họa bài Song thất thập niên của Nguyên Hà Vũ
Hẹn đến cõi Bồng ta gặp nhau
Chim ca suối hát cảnh muôn màu
Trần gian buồn thảm nào lưu luyến
Tiên giới thanh nhàn ước đến mau
Tham vọng bừng sôi sao hết khổ
Ân tình san xẻ chẳng còn đau
Đời nầy lạc bước chìm dâu biển
Trả hết tội tình đẹp kiếp sau
Trả hết tội tình đẹp kiếp sau
Bốn mùa hoa nở cận kề nhau
Câu thơ thả điệu ru đằm thắm
Ánh mắt chan men ấm nhiệm màu
Trong trẽo tiếng cười đưa vọng lại
Ngọt ngào giọng nói lịm say mau
Khung trời mây trãi xanh xanh mộng
Nơi ấy không tồn tại nỗi đau
Bạch Nga 20.12.06
Bài Họa: Đâu Xa
Từ độ cuộc đời ta có nhau
Quanh đây bỗng thắm đẹp muôn màu
Vườn hoa chăm sóc xinh tươi lại
Cây cảnh vun trồng mơn mỡn mau
Tay gối nhịp tim dâng sóng bể
Vai kề hơi ấm xóa sầu đau
Có chồi nhú nụ vươn lên khỏe
Dấu tích nhiệm mầu lưu mãi sau
Dấu tích nhiệm mầu lưu mãi sau
Bao lời trìu mến gởi trao nhau
Em mang tinh khiết tô hương sắc
Anh chở thanh cao vẽ thắm màu
Bên tách trà thơm vui trở lại
Cạnh chung rượu ấm buồn qua mau
Tháng ngày tiếp nối đêm rồi sáng
Quên hết có lần đã khổ đau
NhàQuê
XXXXX
Đất, Nước, Con Người và Trời Mây ( ảnh: Kim Ngân )
Đất, Nước, Con Người và Trời Mây
Kim Ngân khi chớp hình
Trong bụng cứ đinh ninh
Sẳn phim ta bấm đại
Kể như là linh tinh
Dẹp bỏ qua một bên
Gần trôi vào quên lãng
Nằm góc xó tủi thân
Hình biết đau thân phận
Ôm đủ vẻ quê hương
So lầu cao phố thị
So xa hoa xứ Mỹ
Cảnh quê đẹp biết dường!!
"Như phút ấy tình cờ":
Tìm thấy lại quê hương
Có phù sa theo sóng
Ghé nuôi xanh ruộng vườn
Mây trắng trôi lãng đãng
Tựa tà áo ai vờn
Bay đê mê một thuở
Không nơi nào đẹp hơn
Có ghe thuyền xuôi ngược
Nhớ nhớ quá đi thôi
Lặng theo ai bên ấy
Từng buổi bến sông nầy
Ngắm hình, đôi mi khép
Một nơi, nơi rất xa
Một dĩ vãng mượt mà
Rủ nhau về dâng sóng
Tha hương sao tủi phận
Ngôn ngữ lạ lẫm rồi
Làm sao diễn tả nổi:
"Tôi Yêu Quê Hương Tôi"
NhàQuê
XXXXX
Thơ Vui
Bài Xướng: Vui Noel 2006, và Tết 2007 DL
Còn đôi ba bửa nữa Noel
Náo nức gần xa tỏa ánh đèn
Tề tựu đông đầy vui pháo nổ
Chung nhau hội hợp tiếng vang rền
Ly nâng say giọng nhâm nhi uống
Cất chén kề môi nhấm nháp thêm
Lẻ bảy hai ngàn chung hưởng tiếp
Ra lò thơ mới, mọi người hên
21-12-2006
Xuân Linh
Bài Họa: Chúc mừng Noel 2006
Mùa đông rét buốt đón Noel
Tím đỏ vàng xanh rực ánh đèn
Tấp nập người đi chen lấn chật
Dập dìu xe chạy máy kêu rền
Ông bà sắm sửa lo không xuể
Trẻ nhỏ đòi quà ước muốn thêm
Chúc giáng sinh vui nhiều tặng phẩm
Sang năm vạn sự thảy đều hên
Lâm Tiểu Trúc
Bài Họa: Chúc Mừng Giáng Sinh
Sáng nay buốt giá, lạnh Noel
Không đợi chờ đêm thắp ngọn đèn
Sân cỏ đã sơn màu trắng xóa
Nhạc vui vừa trổi điệu vang rền
Trên đường xe chạy từ từ nhích
Trước tiệm người qua tấp nập thêm
Trẻ nhỏ vui mừng cùng sáng mắt
Người già an ủi ?vận còn hên
Gia Linh
Bài Họa: Niềm vui Noel
Tưng bừng lễ hội tối Noel
Thiên hạ hòa vui....phố rực đèn
Kinh nguyện cất cao hồn bổng thoát
Thánh ân ban xuống nhạc ngân rền
Tội trần lắm chuyện cầu tha hết
Thiên phúc bao điều xin hưởng thêm
Tiệc nửa đêm khuya cười rộn rã
Năm nầy ai cũng chắc mình...hên !
Bạch Nga
Bài Họa: Vui Giáng Sinh
Cũng thông cũng tuyết, già Noel
Hình chụp chớp lia quá xá đèn
Chỉ kém Tết ta đùng pháo nổ
Hơn nhiều lễ khác trẻ reo rền
Mở quà hí hửng quên ăn uống
Giấy gói màu mè khoái tỉ thêm
Quà có đồ chơi và vật phẩm
Tiền tươi thêm chút quả là hên
NhàQuê
XXXXX
Bài Xướng: Tự vịnh
Còn thiếu bốn xuân, đủ tám mươi
Bạn vong niên tịch mịch nhiều rồi
Mắt mờ, mi rụng, tinh anh hết
Má hóp, trán nhăn, an phận cười
Biển học mênh mông, đời ngắn ngủi
Sức người hạn hẹp, phận đơn côi
Ra đời đâu phải do mình muốn
Phó thác lòng thành với đất trời
Phùng Văn Hạnh
Bài Họa: Hưởng phước
Tính đến xuân nầy hơn... bảy mươi
Buồn vui nhân thế trãi qua rồi
Quay nhìn đỉnh lợi lòng ngao ngán
Thoát khỏi hư danh miệng mĩm cười
Vần điệu thong dong hòa ý cảm
Rượu trà đối ẩm hết sầu côi
Trăng trong gió mát đưa hồn trãi
Thanh thản từ nay hưởng phước trời
Bạch Nga
Bài Họa: CHUYỆN ĐỜI
Hoạ bài Tự vịnh của nhà thơ Phùng văn Hạnh
Thiên hạ..cổ lai hy?bảy mươi
Tuổi đời đáo tuế bưóc qua rồi
Thăng trầm mấy lượt khô nhoà lệ
Vinh nhục nhiều phen khóc lẫn cười
Lắm đứa lên voi rồi xuống chó
Bao thằng quyên lực hoá đơn côi
Bảy mươi năm sống nhìn thiên hạ
Ai trách trời ta chẳng trách trời
Nguyễn tấn Bi
Bài Họa: Họa "Tự Vịnh"
Tiểu đệ mới vừa quá sáu mươi
Nhớ quên vén khéo kém nhiều rồi
Coi ra chuyện sắp đâu làm hết
Nhìn lại việc xong lắm tức cười
Tuổi thọ ước chừng sao ngắn ngủi
Nhân sinh phỏng định quả thân côi
Cho dù chẳng được như mong muốn
Lòng vẫn bình an lảnh số trời
NhàQuê
Bài Họa: Đen thui
Đường trần đen kịt tối ba mươi
Cả ánh sao hôm cũng tắt rồi
Tủi phận đau buồn quên khóc lóc
Thương thân khổ lụy ráng tươi cười
Sông dài biển rộng đời cô lữ
Đất khách quê người sống cút côi
Giá lạnh mùa đông thèm ấm cúng
Hồng nhan tri kỷ biệt phương trời
Lam Vân
Bài Họa: TỰ VỊNH
Họa
Sung sướng tuổi già của bảy mươi ,
Đàn con nay đã lớn khôn rồi .
Ung dung cầm máy vui bè bạn , (*)
Thoải mái họa thơ góp tiếng cười .
Chán cảnh quê người ôm bóng chiếc ,
Buồn đời viễn xứ chuốc tình côi .
Yêu thương đùm bọc bồi nhân đức ,
Ăn ở sao cho trọn đạo trời .
Nguyễn Thành Tài
(*) Nghệ thuật chụp hình
Bài Họa: Thiên điều
Đã bốn xuân qua tuổi sáu mươi
Mười hai năm cách hẳn hoi rồi
Mắt nheo cặp kính nhìn thư rõ
Lòng chuộng văn thơ kể chuyện cười
Đời ngắn ngủi, còn lìa xứ sở
Sóng xô nhồi, mãi cuộn đơn côi
Vó câu song cửa thân còm cỏi
Huyền ảo xa xôi sắc luật trời
Xuân Linh
Bài Họa: Tự khuyên
Bảy bước vừa xuôi khỏi sáu mươi
Mà sao chưn cẳng khẳng khiu rồi
Không buồn thế thái, chưa than thở
Chẳng trách nhân sinh, vẫn gắng cười
Cõi tạm nào lo thân bóng chiếc
Non bồng há tiếc phận sầu côi
Đường trần đã quyết tròn ân nghĩa
Thì sống sao cho vẹn đạo trời
Nguyễn Gia Linh
Bài Họa: Chúc mừng tuổi Thọ
Bảy sáu, tưởng chừng năm,sáu mươi
Công danh, sự nghiệp, trả xong rồi
Câu thơ xướng họa quên sầu não
Chén rượu cảm thông cất tiếng cười
Bằng hữu thập phương - đâu lẻ bóng
Tri âm vạn nẻo - há đơn côi
Chung trà xa xứ, vui mừng chúc
Vạn Thọ vô biên, hưởng lộc trời
Nguyên Hà Vũ
Bài Họa: Mệnh trời
( hoạ bài Tự vịnh của anh Phùng văn Hạnh)
Ngoảnh lại tuổi đời trên sáu mươi
Bao nhiêu hệ lụy chán chê rồi
Thối lui sợ ngỡ ngàng cay đắng
Bước tới e dang dở khóc cười
Ngày trước đã cam đời bạc bẽo
Bây giờ lại chịu cảnh đơn côi
Thân già sao vẫn chưa thanh thảng
Đành cúi mặt theo số mệnh Trời./.
Toronto Dec. 16, 2006
Nguyên Trần
Bài Họa: TUỔI XẾ CHIỀU
Mới đó mà nay ngoại bảy mươi,
Lợi danh trần thế chán chê rồi ?
Nửa đời tao loạn rưng rưng khóc,
Bán thế ly hương dang dở cười.
Chuốc rượu tìm quên sầu lữ thứ,
Dệt thơ say mộng ấm thân côi.
Tâm hồn an lạc thôi phiền não,
Tự tại thong dong đón mệnh trời.
Mẫn Hồ
Bài Họa: Tự Nhủ
Tuổi tác dù cho đã mấy mươi
Được chăng trẻ tạo định lâu rồi
Phù sinh đâu đáng hoài than tiếc
Mộng điệp can chi dở khóc cười
Lạc xứ người cam thân lãng tư?
Lìa quê mẹ chịu phận con côi
An nhiên tự tại lòng thanh thản
Chẳng oán hận ai chẳng trách trời
Bùi Tiến
XXXXX
Thơ Vui
Bài Xướng: Đông Con !i!i!i
Mạng căn sắp đặt bởi Thiên Tào
Muốn hỏi tử tôn xem thế nào
Gieo quẻ nhuyễn nhừ cầu Quỷ Cốc
Nhang đèn mù mịt thỉnh muôn sao
Phán rằng năm một đều đều hốt
Đóng triện mười hai tới tới ào
Vui sướng về già so bậc Đế
Nhờ con, bù lúc thở phì phào!
NhàQuê
Bài Họa: Qua cơn mê
Chử tốt văn hay sánh họ Tào
Làm thơ bảy bước được đâu nào!!
Thôi đành nhắm mắt mà mơ tưởng
Cứ thế nhăn mày để ngắm sao
Vận trắc vần bằng gieo lẫn lộn
Thi từ phú tứ rớt rơi ào
Lâu nay ước mộng thành thi sĩ
Chợt tỉnh cơn mê,vội thở phào
Lâm Tiểu Trúc
Bài Họa: Tịt ngòi nữa
Từng đêm Bắc Đẩu với Nam Tào
Tìm kiếm cho ra sự thể nào
Cái số đông con lo trốn nợ
Mệnh phần thiếu vốn chạy mờ sao
Ngày xưa giỏi học mau ăn chắc
Hiện tại chơi sang sớm độn ào
Thế mới biết rằng nhờ bác nó
Không chuyên mà vẫn muốn phào phào
Gia Linh
Bài Họa: Nửa chục thôi!!!
Khách trú tôi quen ổng họ Tào
Bâng quơ hỏi thử một chiều nào
Ít oi sáu đứa ồn bờ rạch
Nhỏ nhắn phên nhà dậm ánh sao
Ông nói loi ngoi đùm tí tẻo
Bà lo lụi đụi phủ ào ào
Sẽ vui hôm sớm ai bằng chúng
Đông đảo bình an thở nhẹ phào
Xuân Linh
XXXXX
Bài Xướng: Tặng Nội
Băm lăm năm lẻ chẳng đơn sai
Chẳng lụa trên nhung (1) chẳng hán hài
Chân chỉ đời này so có một (2)
Thật thà kiếp khác đếm không hai (3)
Đâu vì hồng phấn tô mày liễu
Nào tại vàng sen bận gót ai
So vơ?i Tu? Xương cùng Ly? Bạch
Xem chừng chỉ kha?c lửng lưng nai
Bùi Tiến
(1) Trên nhung dưới lụa
(2) Chân chỉ hột bột
(3) Thật thà như đếm
Bài Họa: Đậm nét hương xưa
( Họa bài Tặng nội của TH Bùi Tiến)
Thời gian trôi mãi lẽ nào sai
Hình ảnh năm xưa lẫn dấu hài
Vẫn để nơi lòng chôn một nẻo
Còn ghi trong dạ góp thành hai
Không vì hương sắc xanh màu liễu
Chẳng phải dáng hồng chuyển bước ai
Cái đẹp tâm hồn đâu dễ kiếm
Cùng vui chén rượu ấm bình nai*
Gia Linh
(*) Nai : bình rượu thời xưa, cổ dài
Bài Họa: Quà Của Nội
Đêm mơ thấy Nội lẽ nào sai
Như vẫn thường khi nhẹ gót hài
Vuốt tóc Người rằng thường thưởng một
Trao tay Bà nói giỏi cho hai
Giáng Sinh quà gói kèm nhành liễu
Nguyên Đán túi phồng chẳng kém ai
Dù đã theo mây về núi Bạch
Chắc còn nhớ đám cháu tơ nai
NhàQuê
Bài Họa: HIỀN NỘI
Họa bài Tặng nội của TH Bùi Tiến
Chấp nhận chung đường không bước sai
Em đi vờn vẫy gót vân hài
Trọn đời an phận duyên là một
Suốt kiếp cam lòng nợ chẳng hai
Tần tão lo con bền đạo nghĩa
Thương chồng chìm nổi kém gì ai
Bao ngưòi thân thuộc vòng tay mở
Hiền dịu , đài trang dáng vẻ nai
Nguyễn Tấn Bi
Bài Họa: Ánh mắt nai
Đã trót yêu rồi dẫu trật sai
Ngơ ngơ ngáo ngáo mặt khôi hài
Khi thương chỉ biết rằng thương một
Lúc nhớ bao giờ dám nhớ hai
Ngắm nghía dung nhan thua mấy ả
Nhìn xem dáng vẻ chẳng bằng ai
Sao mà khắc tạc trong tâm dạ
Quyến rũ hồn ta ánh mắt nai
Lam Vân
Bài Họa: Sợ lỗi
Dọ dẫm âm thầm gẫm lối sai
Nhứt phen cũng đủ thấm hành hài
Một lần lỗi nhỏ buồn so lắm
Vài bận hồn tiêu, dám phạm hai
Dưỡng dục bao la, ân sánh biển
Cù lao thâm thúy, biết thưa ai
Người xưa dấu cũ noi gương đẹp
Biệt xứ xa nhà vẫn cứ nai
Xuân Linh
Bài Họa: CHUYỆN VỢ CHỒNG
Thương vợ thật lòng không nói sai
Trao luôn hồn phách lẫn hình hài
Khi vui gối cặp hai nên một
Lúc giận giường chung một hóa hai
Sướng khổ sẻ san nơi cõi tục
Buồn lo chia sớt chốn trần ai
Đã tu mấy kiếp, duyên trời định
Nguyện giữ một đời đôi mắt nai.
Thân kính,
Man Ho
Bài Họa: LỠ BƯỚC
Già yếu, lên lầu, một bước sai
Té nhào lăn lộn, thật khôi hài
Tỉnh ra, đầu tựa tường tầng một
Nhìn xuống da bong gối cả hai
Đau nhức châu thân, rên thảm thiết
Sưng vù cả mặt, mếu bi ai
Thuốc thang, nắn bóp, nay còn lại
Hai bướu u đầu: sừng nhú nai
Phùng Văn Hạnh
Bài Họa: HẠNH PHÚC
Vợ Chồng chung sống hẵn nhiều sai !
Dù tội bao nhiêu cũng chẳng hài .
Nuôi trẻ áo cơm lòng vẫn một ,
Dạy con đèn sách ý không hai .
Bần hàn gian khổ luôn an phận ,
Sang trọng huy hoàng mặc kệ ai .
Sớm tối chung đường quên vất vả ,
Vui vầy hạnh phúc đẹp đôi nai .
Nguyễn Thành Tài
Bài Họa: Về Đâu ..
( Họa bài thơ Tặng Nội của Thi Hữu Bùi Tiến )
Ba mốt Xuân rồi, ấy chẳng sai
Bao năm sống gởi tấm hình hài
Đôi bờ cách biệt hai nhưng một
Bốn ngả sum vầy một vẫn hai
Vạn nẻo đường về nơi đất khách
Ngàn phương dặm bước chốn trần ai
Giờ, thân lưu lạc nơi xa xứ
Ngơ ngác tim về, nhướng mắt nai .
Nguyên Hà Vũ
XXXXX
hơ Vui
Tư Lệnh Phó
(Thơ Họa)
Bạn hỏi tại sao ít thấy cười
Thưa rằng lảnh thẹo sắp tàn đời
Lệnh Bà chạy mốt đua quần áo
Phận phó cày thêm đâu phút ngơi
Mới ló về nhà đầy nhóc đứa
Vừa vô tới bếp đững đờ người
Dọn xong ngủ thiếp mong gì dậy
Con rệp số mình đó bạn ơi
NhàQuê
XXXXX