Tuyệt Đẹp Nhưng Buồn
(Nghe Chuyện Tình Buồn)
Dương gian để lại chuyện tình buồn
Bạt khách nghe qua những cảm thương
Cõi thế trần ai nầy quý vậy
Thiên đường thượng giới chắc gì hơn
Tình yêu giải thích làm sao được
Lý lẽ con tim quả khác thường
Khấn nguyện cầu xin giờ họ gặp
Nơi miền diễm tuyệt với nhau luôn
NhàQuê
Núi mùa thu
Ngọn gió trời thu thổi nhẹ vèo
Lá vàng lác đác rớt quăn queo
Đèo quanh mấy lối người thưa thớt
Bướm lượn đôi bầy cảnh vắng teo
Sáng đến mây hồng dừng lững đững
Chiều về sương bạc xuống mờ theo
Nhà ai vách núi cheo leo quá!
Vượt dốc tiều phu quải rựa trèo
Tía Tô
Thế Đó
Qua thời pháo tấp đạn vì vèo
Xác ngỗn thây ngang cháy xém queo
Mái lá làng xưa nhà lớt thớt
Đường mòn xóm cũ ngỏ buồn teo
Vầng dương ước vọng lên đừng đững
Ánh sáng kỳ mong tiếp nối theo
Tái lập hòa bình trông đợi quá
Ngăn chi vách đứng dễ ai trèo
NhàQuê
CÂY SI (Cây Gừa) Trên Sân Trường
Nhìn Hình Cảm Tác
Ghé chốn thân yêu một chuyến nào
Mươi năm thoáng chốc lướt qua mau
Cây si chứng tích còn nguyên đó
Ghế đá lưu niên đã ngả màu
Chấp chới chim xưa bay tứ tán
Im lìm cổng cũ khép đàng sau
Bao nhiêu xúc cảm lâng lâng khắp
Ngắm trẻ đùa vui nhớ rạt rào
NhàQuê
XXXXX
Bàn Chân Leo Dốc
Ngó xuống bàn chân cùng ta leo dốc
Mười ngón mệt nhoài đá sỏi lao xao
Hành lý vai mang ngày thêm bân bịu
Đường ngắn ngắn dần bước chậm bước mau
Thương quá bàn chân cùng ta leo dốc
Cuối đỉnh thăng trầm nhìn lại trăm năm
Rừng mơ trên đường chưa bao giờ trái
Vách núi chập chùng vô cảm giăng giăng
Hỏi khi bàn chân cùng ta leo dốc
Biết có sờn lòng cát bổng nắng chan
Qua nẽo gian nan gập ghình hiểm trở
Chia vấp đau chung chia những phũ phàng
Theo dấu bàn chân cùng ta leo dốc
Đi từ biển mặn qua thửa ruộng phèn
Rơm mục chờ tan ngoi lên chiếc nấm
Bày giữa thị thành qua lại đua chen
Khắp chốn bàn chân cùng ta leo dốc
Chót vót lâu đài yêu dấu phôi pha
Trả nợ trần ai xa xôi mắc võng
Hớp vốc nước bùn tay khỏa qua loa
Đau xiết bàn chân cùng ta leo dốc
Ngồi nghỉ bên đường ta lại nhìn ta
Nắng tắt ngoài kia còn xa bao nữa
Gối đầu lên ụ tiễn giấc mơ qua
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
NhàQuê
XXXXX
Đồng Nghĩa
Lục diệp xây tầng kết tợ hoa
Xinh xinh dưới ánh nắng chan hòa
Men xanh chậu sứ tươi màu ngọc
Cỏ biếc sân vườn thắm nét hoa
Mỗi một riêng mang hình khác biệt
Cùng chung hợp tạo vẻ hài hòa
Đông Tây gặp gỡ nhau nhiều chuyện
Nói đẹp thường tình nghĩ tới hoa
NhàQuê
XXXXX
CUỐI CON DỐC ĐỔ
(Thể Loại: NgũBộXaLuân)
Bài 1: Bước Ra Khỏi Sở
Rửa tay gác ách nghỉ hưu đây
Mấy chục năm qua đợi phút nầy
Thuế đã đàng hoàng cho xứ Mỹ
Tiền đà chiu chắt gởi băng Tây
Thẳng ngay tiện tặng không tà đạo
Chịu khó siêng năng thuộc loại thầy
Nay gặp chữ nhàn đâu ảo giác
Hân hoan phơi phới nhẹ như bay
Bài 2: Từ Nay
Đồng hồ báo thức dẹp ngay nầy
Quên phắt ngày ngày ngó lịch tây
Quên sớm lái ào đường xá vắng
Quên chiều mệt lã thợ như thầy
Quên luôn hãng xuống cầu trời phật
Quên quách ế hàng vạ gió bay
Quên cả tự thân đời biệt xứ
Đồng thời ráng nhớ khởi từ đây
Bài 3: Lê Thân Xứ Lạ
Chẳng đã, phải dùng tiếng Mỹ Tây
Rời trường chữ nghĩa trả cho thầy
Mừng mừng chợt gặp người cùng xứ
Vễnh vễnh lắng nghe tiếng Việt bay
Xa lạ kết thân từ dạo ấy
Đậm đà giao hảo đến nay đây
Nhủ khuyên vượt khó bao ô trược
Ruột thịt đâu so được thế nầy!
Bài 4: Tan Hoang
Nghĩ xưa cũng có thuở làm thầy
Đem cả giấc mơ chấp cánh bay
Mong ước hai miền rồi một nẻo
Nguyện cầu xum hợp thỏa mừng đây
Ai ngờ chỉ khác nhau màu sắc
Ai nghĩ rồi ra thảm cảnh nầy
Đất nước đã không ngày tỏa rạng
Mà người ly tán khắp trời Tây
Bài 5: Dung Thân
Từ đến xứ người sau chuyến bay
Ngậm ngùi hai tiếng Tị Nhân đây
Thôi rồi số kiếp xa căn cội
Ơi hởi phận thân gởi chốn nầy
Mờ mịt quê Nam trôi viễn Bắc
Tít mù xứ Việt lạc phương Tây
Vận lành ơn đất trời phù hộ
Nghiệp vững nhớ công quý bậc thầy
NhàQuê
>
KHỎE TỪ ĐÂY
1- THÁO CÀY
Mừng Anh đã hết tuổi đi cày
Rảnh rỗi từ nay đã phủi tay
Mấy chục năm qua bao vất vả
Qua rồi thời khó kể từ đây
Mừng Anh có lắm đô la Mỹ
Tiếc kiệm lâu nay gởi khố Tây
Cuộc sống từ nay không vướng bận
Tiêu dao tự tại rộng đường mây
2- RẢNH TAY
Tháo ách xong rồi rảnh đôi tay
An nhàn hưởng lạc bắt đầu đây
Rong chơi thỏa chí lâu nay ước
Ngược Bắc xuôi Nam đến xứ Tây
Vịnh phú ngâm thơ vui cảnh đẹp
Đưa hồn gởi gió với trời mây
Êm đềm cuộc sống chi màng tới
Chẳng uổng công kia lúc cấy cày
3- GIÚP NGƯỜI
Có việc, yên tâm cứ lại đây
Không nhiều, cũng biết khá tiếng Tây
Lo âu, thắc mắc, Anh đây sẳn
Giải đáp rõ ràng đến tận mây
Địa lý. thiên văn, Anh thấu triệt
Mùa màng, cuốc xới, đến đi cày
Mua hàng, mở quán, Anh thành thạo
Xốt xắn, Anh lo giúp tới tay
4- VUI CHƠI
Ba ngày, bốn bữa, uống rượu Tây
Khói thuốc "xì-gà" nhả tận mây
Tiếng nhạc "tăng-gô" Anh nhảy nhót
"Sì-lô" bước chậm, chẳng phải cày
Đèn màu chớp giật, chân Anh nhún
Cốc rượu "sâm-banh", nắm chắc tay
Lạc thú trên đời Anh cũng thử
Vui chơi mực thước, sợ gì đây?
5- NHÀN HẠ
Tiêu dao vui thú với trời mây
Ngắm cảnh đồng quê, luống trâu cày
Đón gió, xem trăng, khi thả dạo
Thơ bầu rượu túi, sẳn trên tay
An nhàn tự tại thong dong bước
Lạc thú điền viên mãi rồi đây
Chẳng nhớ, không quên, đời lắm việc
Lang thang trọn kiếp xứ trời Tây
Trúc Giang Tử
XXXXX
Nghĩ Về
(Thể Loại: Lá Sách)
Từ nay tới đó chỉ vài tuần
Tuyết muộn hè nhau biến khỏi sân
Ngập lối hàng cây tranh nhú búp
Đầy đường lớp cỏ ướm vươn thân
Quê xưa Tết hết từ lâu lắm
Xứ cũ Năm đi được ít phần
Lạ quá trong lòng bao cảm nghĩ
Khi trời đã chuyển tiết vào Xuân
Tuyết muộn hè nhau biến khỏi sân
Ra đi có chút dấu còn hằn
Như vừa dứt hột cơn mưa vội
Tựa mới tràn bờ đợt sóng dâng
Bất chợt thầm thương thân phận cỏ
Bồi hồi tưởng nghĩ kiếp phù vân
Trăm năm mới đó chừng như đã
Hợp mặt chia tay cũng lắm lần
Ngập lối hàng cây tranh nhú búp
Mùa vui đến thật đó rồi sao
Trông vời xứ cũ chùn tâm trí
Nhớ quá quê xưa nước mắt trào
Chớ phải xuân tươi gây thổn thức
Không là tiết mới dậy xôn xao
Thâm sâu tự cõi thiêng liêng Những
Chực dậy tràn tuôn rất rạt rào
Đầy đường lớp cỏ ướm vươn thân
Nước biếc non xanh góp tạo phần
Đất nước cưu mang chia sướng khổ
Con người xẽ gánh xớt ân cần
Tìm quên hội nhập truân chuyên mới
Gác bỏ riêng tư thích ứng dần
Lớp trước xây cầu đâu quản ngại
Đàn con tiến bước chẳng phân vân
Quê xưa Tết hết từ lâu lắm
Cuộc sống đua chen lại bắt đầu
Chạy gạo hằng ngày rời rạc xác
Lo ăn bửa bửa phạc phờ râu
Quê hương gấm vóc hình như chỉ
Biển bạc rừng vàng mới chớm câu
Thử hỏi cùng chung giòng máu thắm
Mà sao kẻ đói kẻ giàu mau
Xứ cũ Năm đi được ít phần
Mùa màng vẫn vậy thiếu tro phân
Mua đen bán đỏ tung hoành khắp
Nhất thế nhì thân ngoại bất cần
Hất cẳng tranh giành vai bị gậy
Vồ ngai kiếm chác chức no thân
Mai kia mốt nọ tan hoang hết
Cuối mặt Mẹ chung hổ mấy ngần
Lạ quá trong lòng bao cảm nghĩ
Xa quê biền biệt đã bao năm
Chừng như liệm kín bao nhung nhớ
Cứ ngở vùi chôn những khuất thầm
Tưởng vậy dường như nào phải vậy
Tin nhiều đến lúc vỡ hờn căm
Thời trai trả đủ lời sông núi
Ngẫm trách quyền uy gióng hướng lầm
Khi trời đã chuyển tiết vào Xuân
Có nghĩa niềm vui xích lại gần
Lớp trẻ hân hoan chưng diện mới
Làng già hỉ hả viếng người thân
Ô hay tạo hóa dày công tạo
Khéo nhỉ nhân quần vẽ nét tân
Lúc chán nhìn quanh sao phát bực
Chừng khi ngẫm nghĩ quả hồng ân
NhàQuê
>
Sư phụ ơi, hết "ngũ bộ xa luân" lại thêm thể loại "lá sách", không biết còn thêm thể loại gì nữa đây. Sao mà khó quá vậy? Thôi hãy dể dể cho đệ tử ráng theo học, chớ mấy cái như vầy hoài chắc trong bụng hổng còn một chữ để giữ cho ấm bụng. Mấy tháng nay lỡ theo Thầy phải ráng theo cho trót, chứ thật ra từ trước tới giờ mới biết thể thơ "ngũ bộ xa luân" và thể "lá sách". Thật là khó quá, giữ vần thì không diễn được hết ý, còn giữ ý thì lại nghịch vận. Nói thiệt xin đừng cười nha, như lúc mới vô nhà Bến Tre, Tử đã có nói là "Tử vô trường rất trể và ra trường rất sớm ( 68-70)" nên sự hiểu biết chưa tới đâu. Không phải những vị Ân Sư chẳng dạy, mà tại Tử học chưa tới đó thôi. Nếu chữ nghĩa chưa thông, xin đừng trách quí Ân Sư của Tử, mà nên chỉ dạy thêm cho thì Tử rất cảm ơn. Tại tánh ưa nhàn, khoái ngắm trăng mà cảm tác mấy bài thơ để thỏa những điều suy nghĩ trong lòng, chớ thơ văn của Tử không có ý gì cả, nếu có ai tự cảm nhận được, xin thông cảm bỏ qua cho. Mượn tiếc mục nầy của anh Nhà Quê để nói, xin anh NQ đừng trách và cũng rất cảm ơn Anh.
NGHĨ GÌ ?
Còn nghĩ gì nữa, cứ mặc giòng đời, lo hưởng thụ những ngày sắp tới
Vó ngựa thời gian, thấm mấy tuần?
Đông tàn lá hết rụng quanh sân
Sang Xuân ấm áp cây khoe búp
Đổi khác từ nay sửa lại thân
Vất vả lâu rồi giờ mệt lắm
An nhàn sắp tới khoái thêm phần
Thong dong một kiếp chưa từng nghĩ
Sắp đến lòng đây hưởng gió Xuân
Đông tàn lá hết rụng quanh sân
Tuyết cũng tan rồi sẽ ấm dần
Mấy tháng trơ cành cây trụi lá
Giờ đây nụ, búp, nhú lần lần
Đang chờ nắng ấm mùa Xuân mới
Trổ lá, đơm hoa khắp thôn lân
Rảy rưới an vui cho vạn vật
Từ nay cái lạnh sẽ lui dần
Sang Xuân ấm áp cây khoe búp
Cội cảnh, hàng hoa nhô lúp xúp
Óng ả đùa vui tắm nắng mai
Tình cờ gió đến không nơi núp
Thôi cùng với gió khẻ đong đưa
Mãi miết nô đùa quên gãy cụp
Khi vui trút hết những gì vui
Lo chi đến lúc trời nắng sụp
Đổi khác từ đây sửa lại thân
Sửa hình chỉnh dáng lại lần lần
Tung hòanh lúc trẻ nào ai biết
Lớn tuổi về hưu phải biết phân
Chống gậy khòm khòm cho giống nét
Xùng xình áo cụ với vành cân
Hình ngoài đã chỉnh trông được mắt
Lại nữa thân trong phải xứng thân
Vất vả lâu rồi giờ mệt lắm
Ngơ ngơ dỏi mắt trời xa thẳm
Ngày qua, nghĩ lại biết nay nhàn
Mỏi cánh chim Bằng, ai thấu thậm?
Mấy lúc niềm vui không chợt đến
Từ đây khó nhọc hết qua thăm
Lòng nầy khỏe quá thôi cày nữa
Khổ cực qua rồi, chi nghĩ lắm?
An nhàn sắp tới khoái thêm phần
Phơi phới trong lòng nhẹ nhẹ lâng
Rảnh kiếp trâu cày, nay được rổi
Tiêu dao, ngoạn cảnh, khắp xa gần
Trăng thanh, gió mát, vui cùng bạn
Vịnh phú, ngâm thơ, dưới trăng ngần
Mặc kệ người đời đua tranh chấp
Thân nầy hưởng lạc, khoái muôn phần
Thong dong một kiếp chưa từng nghĩ
Nhảy nhót lung tung ý tựa khỉ
Bất định, trong tâm chửa tỉnh hồn
Tranh đua cuộc sống, khổ quá nhỉ
Ngày ngày tháng tháng, chỉ lo làm
Khoảnh khắc thời gian, đời tự hủy
Rong chơi dạo phố bắt đầu đây
Sớm tối ăn no với ngủ kỹ
Sắp đến lòng đây hưởng gió Xuân
Cùng vui cảnh vật cũng đón mừng
Không gian thắm đượm thêm hương sắc
Nở rộ vườn hoa trổ tưng bừng
Nắng ấm chan hòa giờ mới thấy
Niềm vui sắp tới được trùng hưng
Mai nầy dứt hẳn thân lao khổ
Sửa soạn ngày vui đón mùa Xuân
Trúc Giang Tử
XXXXX
Tản Mạn Cùng Bạn Xưa
(Thể Loại: Lá Sách)
**Riêng tặng Tống Phước Ái, cùng K.25**
Hôm qua bạn nhắn hỏi tôi đây
Đọc thấy tên quen nhớ lại ngay
Đã bốn mươi năm xa cách biệt
Hơn ba thập kỷ đổi dòng thay
Vì ta tận hiến cùng sông núi
Biến kẻ lưu vong đất nước nầy
Nhủ bảo tin vào cơ vận mỗi
Cao Xanh xếp đặt sẳn vòng xoay
Đọc thấy tên quen nhớ lại ngay
Chia tay đứa Huế đứa miền Tây
Mù trời khói bốc vừa vào cuộc
Mịt đất bom gầm trận mới vây
Sống chết trong đường tơ kẽ tóc
Thương vong mỏng dính chút hên may
Bây giờ gặp lại tình cờ chắc
Bật tiếng đầu tiên … phải bạn đây …
Đã bốn mươi năm xa cách biệt
Tìm rồi khó dịp đến thăm nhau
Người sau kẻ trước lao về phía …
Bạn cũ thân quen tạm cất sâu
Vật chất tiền tài vòng lẩn quẩn
Nơi ăn chốn ở níu còn lâu
Tôi nay lụ khụ hơn nhiều gấp
Đủ thứ cù nhây có khỏe đâu
Hơn ba thập kỷ đổi dòng thay
Kiểm điểm xem còn sót những ai
Đứng dậy “Các Ngươi” thanh kiếm loáng
Thề dâng Đất Nước mảnh hình hài
Gầy đàn hấp tấp xung vào trận
Cánh gãy rơi ào gởi đó đây
Hỏi khắp còn đâu chưa được lẻ
Hình xưa đếm đủ lúc chia tay
Vì ta tận hiến cùng sông núi
Tự thuở tay vung gởi lời thề
Một nửa giang san chia xớt gánh
Nguyên đầy đất tổ nguyện gom về
Cung tên giáp trụ tròn ơn nước
Mực bút nghiên son dẹp bên lề
Luận cổ suy kim lòng chí những
Canh khuya gác trán dạ ê chề
Biến kẻ lưu vong đất nước nầy
Leo triền tủi phận dốc lưu đày
Vàng tay khói thuốc trầm tư nghĩ
Cạn cốc men cay túy lúy say
Quá giấc phù du choàng tỉnh mộng
Qua cơn ảo tưởng não lòng thay
Lòng tin hóa lỏng tan từng mảng
Rệu rã đâu còn xiết chặc tay
Nhủ bảo tin vào cơ vận mỗi
Mong ru chí nãn thắp đèn chờ
Trùng khơi sóng cả mênh mông nước
Biển rộng thuyền manh lạc bến bờ
Bỏ lái tranh giành phao cấp cứu
Buông lèo cuốn gói nách phòng hờ
Ừ.. ờ … cũng ráng mơ lần nữa
Ngặt nỗi chưa gì … mặt … láo lơ
Cao xanh sắp đặt sẳn vòng xoay
Cũng sẽ phiên mình tới lượt đây
Cạn hết trăm năm đâu ức hiếp
Xoa tay mười ngón đợi thời may
Qua sông phẳng lặng không phiền lụy
Cập bến an bình chẳng khổ ai
Ý muốn đơn sơ cầu nguyện Cõi
Lời chào gởi lại thế gian nầy
NhàQuê
XXXXX
Từ Chuyến Khởi Hành
Cứ dặn lòng coi đây đời thu hẹp
Có gập ghềnh mô mấp có chông chênh
Có cao nhân luôn khuôn vàng thước ngọc
Có tiện bần đạp giẫm mọi trườn lên
Cảm ơn Miếu Đền truyền trao nghị lực
Nếu ... thì ... bẫy sập nghiền nát tàn hơi
Nẻo gian nan vách nghiêng nước xoáy
Nhiệm mầu kia sáng giới giữa chơi vơi
Những mong đợi gió yên con sóng lặng
Hết âu lo nhân thế chuyện đời thường
Phong kín hết gởi chuyến tàu dĩ vãng
Giữ lại thôi bông hoa ngát yêu thương
NhàQuê
>
Tạ ơn Trời
Ai cũng biết đường đời tuy ngắn hẹp
Nhưng đường đi đầy khúc khuỷu chông chênh
Tiền nhân dạy bao lời vàng tiếng ngọc
Giữ tâm thành kiên nhẫn cố vượt lên
Tạ ơn Trời cho người nhiều nghị lực
Vượt gian nan cho đến lúc mòn hơi
Giữa trùng khơi đổi thay dòng nước xoáy
Vững tay chèo tay lái vượt chơi vơi
Tạ ơn lúc Trời ban đời yên lặng
Để muôn người được cuộc sống bình thường
Không bận bịu nhớ nhung về dĩ vãng
Sống một đời đầy tình nghĩa yêu thương
Trúc Giang Tử
XXXXX
64
Nâng ly nước trong đánh ực
Kèm đôi viên thuốc mỗi ngày
Theo dòng trôi qua khỏi cổ
Mừng ta sinh nhật hôm nay
Năm rồi đập bồn đập bát
Cứ hai đứa một nguyên chai
Sức lượng còn leo đỉnh núi
Quanh co đường ngắn nẻo dài
Mới qua mười hai tháng chẳn
Xuống triền đổ dốc như bay
Đi mau rên than khó thở
Đêm nằm bải hoải chân tay
Đúng ngày hiện lên chớp báo
Cám ơn mi nhắc, biết rồi
Từng nấc kim dài kim ngắn
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Tử vi kỳ nầy hết nghiệm
Thầy thuốc ráng kéo số trời
Hai bên ghịt nhừ thân thể
Chỉ mình ta biết ta thôi
Xưa ước bấy nhiêu quá đủ
Giờ còn đòi hỏi gì hơn
Cuối đường xe ngừng đổ bến
Tay không thong thả xuống đường
NhàQuê
>
Subject: Mừng Sinh Nhựt
Date: Wed, 15 Aug 2007 08:52:18 +0200
Mừng sinh nhật Anh tôi
Xin được góp niềm vui
Nay Anh tròn sáu bốn
Vào lứa tuổi sồn sồn
Chưa chi than lỏng gối
Rên rỉ bảo chồn chân
Đêm đến hoải cả lưng
Xì-po kêu khó thở
Anh ơi ! đường rộng mở
Con cháu được thành công
Mình hảy nên vui sống
Để hưởng phút thong dong
Đến xứ người tay trắng
Gầy được chút hành trang
Con cháu ngoan đầy đàn
Hạnh phúc ta là đó
Xe khoan đừng bến đổ
Thư thả dạo phố phường
Quanh Anh bao tình thương
Trọn trao làm quà mọn
Mừng sinh nhật Anh tôi,
Em, Lưu thị Chiêu
>
Kính tặng anh Nhà Quê
Chúc Thọ Sáu Mươi Bốn
Mừng Anh sáu bốn cái xuân xanh
Vạn sự an nhiên được tốt lành
Sức khỏe giồi giàu chưa chỏi gậy
Ra đường đủ sức phóng xe nhanh
Nhờ ơn Tổ Phụ dành công đức
Cháu chắt đời sau hưởng phước lành
Đã quá năm đời mừng đáo tuế
Mừng Anh trí não vẫn tinh anh
Trúc Giang Tử