Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

LT0017- HẠ QUA ---- BÀI THƠ BUỔI SÁNG --- VU LAN VÀ MẸ

 Cám Ơn&Tự Bạch


CôChiêu, Sáu Sáu (66),... TrúcGiangTử
Mỗi một riêng phần gởi tặng thơ
Nhớ mãi chân tình mừng thọ tới ... (64)
Ghi lòng hảo ý chúc đơn sơ
Suy cùng cán đáng chung lo được
Nghĩ tận viên thành đạt ước do
Tất cả anh em đều góp sức
Nhà chung mới vững được như giờ

Tự nghĩ NhàQuê hiểu phận mình
Đôi khi nóng nảy khó làm thinh
Coi nhà giữ cửa thường gây oán
Thủ ước tuân quy chuốc phẩm bình
Nặng nhẹ đâu màng ra sức gánh
Ngoài tầm ráng với mặc trọng khinh
Ngày nào quẳng gánh thong dong được
Biết mấy mừng vui ...rõ tấm tình!!

NhàQuê


Đọc thơ của NhaQue tôi cảm thấy buồn lắm.
chúc NQ luôn nhiều sức khỏe, tươi vui và luôn có nhiều thơ hay nữa.

HOÀNG HÔN KHÔNG TRÚT NẮNG

Như áng mây chiều che nắng thu
Hoàng hôn thôi thúc lớp sương mù
Thấp thoáng cánh buồm khơi hướng gió
Bước đời thăm thẳm chốn hoang vu.
Lá trãi mặt đường trơ nhánh trúc
Chợt buồn đâu đó tiếng vọng ru
Thanh thản ung dung nhìn biển hát
Ngọt ngào hương thoảng gió vi vu.

2007
Bạch Vân Nam


Chỉ nước một ly pha thuốc viên
Làm nên sinh nhật của huynh hiền
Vì xa không đến chia cùng được
Mong bạn an bình, chí vẫn nguyên!

Ngậm Ngùi

>

Diều sáo ngày xưa

Gió hè đưa vút cánh diều bay
Sáo vẳng trên không réo rắt...say
Mây trắng đưa nhau về đỉnh núi
Trăng vàng chui trốn dưới tàng cây
Chân trần cỏ ướt không thèm sợ
Tóc rối sương rơi chẳng chuyển lay
Tiếc nhớ ai thời hoa bướm ấy?
Bùi ngùi đau xót mắt cay cay

Khoailangsùng

Gởi tặng bác Nhà Quê, chúc mừng sinh nhật trễ. thoinen.gif votay.gif

>

Cám ơn KLS ghé qua tặng thơ & chúc sinh nhật.


Bên Kia Đình Làng

Hai nhành rẽ phướng giữa tầng bay
Uống gió no đầy túy lúy say
Vụt thoắt lên cao tìm hướng núi
Vòng vèo lượn xuống bỡn vòm cây
Hồ pha giấy phất diều đâu sợ
Nhợ mảnh sườn oằn sáo lắc lay
Nhắc đến nơi xưa vui thú ấy
Trường ĐÌNH chạnh nhớ khóe mi cay

NhàQuê


XXXXX


Chỉ là mộng thôi!

Tìm chi trên nẻo mưa bay
Hoa xoan lớp lớp rơi đầy khắp nơi?
Dấu chân cũ luống sụt sùi
Người quen bởi chẳng nên đôi ...không về!

Tháng ngày đành chất lê thê
Con chim mộng chết bên lề trái tim
Anh về dấu mặt vào đêm
Nghe đời là gió rơi mềm trong mưa...

Biết rằng mơ sẽ bằng thừa
Nhưng lòng vẫn cứ khi chưa yên bình!

Với tay cố níu bình minh
Lúc chiều đổ bộ xuống nghìn sợi phai!

Ngậm Ngùi


(Viết tiếp bài thơ của Ngậm Ngùi)

Vẫn Là

Sợi phai nối kết thêm dài
Cột vòng nỗi nhớ ngày ngày thương mong
Đêm đêm nghe gió thoảng song
Tưởng ai trở gót phiêu bồng về qua
Thăm chốn xưa ngắm trăng tà
Chảy từng vàng thắm mượt mà lên vai
Ai nhìn sâu tân mắt ai
Hởi giây phút ấy có hoài trong nhau
Nghe chung quanh những nhiệm mầu
Đôi mi vừa khép chờ trao nồng nàn

NhàQuê


Viết tiếp bạn Nhà Quê :

Ngờ đâu!

Nồng nàn như thể hương cau
Trắng Vàng trong Gió - Trăng đầu ngọn cây
Đêm mơ mộng, đêm hương đầy
Ngỡ là số kiếp xum vầy vẹn đôi

Ngờ đâu Trăng khuất lưng đồi
Trắng hoa cau, trắng cả lời thề xưa!

Ngậm Ngùi

>

Mù Khơi

Qua rồi một thuở thuở ươm mơ
Đâu hẹn, buâng khuâng ngóng đợi chờ
Tà áo bay bay xinh nét thắm
Tóc thề mà mượt đẹp nhung tơ
Dịu dàng cười mĩm khung tranh họa
Khe khẻ lời thưa khúc nhạc thơ
Biệt dấu mịt mờ từ vận nước
Đành thôi khâm liệm nỗi mong chờ

NhàQuê


Thân hoạ:

Còn gì nữa đâu

Còn gì đâu nữa để mong chờ
Đời cách chia rồi úa cả thơ
Sóng bể mưa nguồn còn rạng nắng
Đường xa vạn nẻo chẳng ươm tơ!
Từ đi đã biết hoài chia biệt
Thì lẽ bây chừ lại cố chờ?
Ngày tháng càng sau thêm khắc khoải
Nào niềm yên ấm để mà mơ

Ngậm Ngùi

>

Mơ yêu!

Ngọt ngào đi dạo với người yêu
hương tóc thơm bay đẹp giấc chiều
vui sướng anh đi lòng rộng mở
ngập ngừng em thẹn dáng hoa kiêu
mây nằm nghiêng ngã thôi trời nắng
gió ráng đẩy đưa hằn bước dìu
cả khắp vùng qua như rực rỡ
nào ngờ chợt tỉnh biết mơ yêu!

Ngậm Ngùi


Gập Ghềnh

Thuở đó rung rung ngõ tiếng yêu
Từng dòng nắn nót nguyện nuông chiều
Phong thư nhận lại lòng chưa mở
Nét chữ trao về ý vẫn kiêu
Những tưởng đường râm đâu gắt nắng
Nào dè dốc đổ khó nương dìu
Mơ cùng một cõi vui ràng rỡ
Tỉnh giấc thôi đành liệm dấu yêu

NhàQuê

XXXXX

Hai Tà Xưa

Nhiều mùa Hạ phượng trôi qua
Còn thuơng dĩ vãng đã xa thuở nào

Đứng nhìn cổng khép nao nao
Lần qua chỉ kịp thầm chào trường xưa
Chuyến xe đời mãi dặm đưa
Hai tà mới đó Người Xưa mất rồi

Tàn cơn binh lửa ngút trời
Tôi đi về phía suốt đời chiêm bao
Giật mình trong mấy lớp rào
Đêm ru mạch sống tin vào cơ may

Bốn mươi năm có lẻ ngoài
Tên quen bỗng hiện tàn phai tưởng là

NhàQuê

Nhớ Tà Áo Xưa

Nhớ xưa ai mặc áo dài
Thướt tha dáng nhỏ trang đài dặm đưa
Trời chiều theo gió thoảng đưa
Mắt nhìn nuối tiếc tiếng mưa rót buồn


Tà áo ngày xưa đã nhạt rồi
Hỡi người ơi hỡi có buồn không !
Ngày xưa ai mặc tà áo ấy
Dáng nhìn trang trọng nét thanh tân
Mà nay cũng lại người xưa ấy
Áo dài đâu nữa áo ngắn thay
Thời gian trôi mãi không dừng lại
Chỉ người đứng lại ngậm ngùi thay !


BàGiàNhàQuê CôEm66

Tà áo xưa đã đổi?

Tà áo ngày xưa đã nhạt rồi
Nhưng còn mãi mãi ở trong tôi
Ai người đã mặc qua màu áo
Đã để lòng đây nhớ chửa thôi
Trước gió bay bay tà áo ấy
Tan trường buổi buổi lặng hồn tôi
Bây giờ đã mấy Thu qua lại
Chiếc áo ngày xưa đã đổi rồi

Trúc Giang Tử

Viết tiếp bài thơ Nhớ Tà Áo Xưa . Cảm xúc từ bài thơ Hai Tà Xưa của Anh NhàQuê và bài thơ Tà Áo Xưa Đã Đổi Rồi của TrucGiangTu .

Nhớ Tà Áo Xưa

Nhớ tà áo xưa
Trên làng quê xưa
Gió chiều nhẹ đưa
Đưa tà áo xưa .

Nhớ tà áo xưa
Những chiều Anh đưa
Đưa tà áo xưa
Gió chiều nhẹ đưa .

Nhớ tà áo xưa
Bay vờn trong mưa
Những chiều Anh đưa
Đưa Em ngày mưa .

Nhớ tà áo xưa
Bầu trời năm xưa
Bên màng mưa rơi
Quân hành dặm khơi .

Nhớ tà áo xưa
Những chiều Anh đưa
Đưa Em ngày xưa
Sương mờ rơi rơi .

Những chiều Anh đưa
Sương mờ rơi rơi
Rơi mờ mắt ai
Rơi mờ mắt Em .

Những chiều Anh đưa
Tóc dài buông lơi
Thả hồn chơi vơi
Trên làng quê xưa .


Tà áo ngày xưa đã nhạt rồi
Nhưng lòng luôn mãi vấn vương thôi
Nhớ thời hoa bướm ngày áo trắng
Mấy mùa lá đổ quyện hồn trôi .

Trôi về phương cũ tìm hương ấm
Ru hồn lữ thứ thắm vần thơ
Ngày xưa hoa mộng chiều vương nắng
Nhớ người đứng ngắm mắt rưng rưng

Trên quê hương cũ ngàn thu ấy
Êm đềm kỷ niệm những ngày thơ
Ngày thơ đi học tà áo trắng
Thấp thoáng chân ai bước quân hành .

Nhịp bước song song đường xa thẳm
Để rồi đôi ngả xót xa trông
Hai phương cách trở tìm đâu gặp
Chỉ biết mong chờ mộng xa xăm .

Thời gian trôi mãi không dừng lại
Sóng đưa sóng đẩy mộng tàn phai
Ước gì trở lại thời thơ dại
Có nắng hanh vàng mộng tỏa say .

BàGiàNhàQuê CôEm66

XXXXX

Hạ Qua

Hai tà áo trước nay cô giáo
Mỗi buổi chuông rung nhắc nhớ về
Quê cũ trường xưa xanh lá thắm
Có vài phượng trể ngắm đê mê

Nơi em nắng Hạ có hoa không
Loài đỏ màu tim rực rỡ hồng
Hay chỉ đầy đường biên biếc tím
Lấy gì tưởng nhớ thuở thương mong

Bụi phấn bay bay giờ mất dấu
Những khung lá sách chỉ trong mơ
Chơi vơi dõi mắt lần hò hẹn
Đâu đó hình như ...vẫn ... đứng chờ

NhàQuê

>

Phượng Tím


Hạ đã qua rồi Anh có hay !

Hai tà áo ấy thành cô giáo
Khung trời Sư Phạm lá me bay
Chơi vơi hò hẹn ngày xưa ấy !
Bên hàng phượng đỏ tóc mây bay
Phượng đỏ qua rồi thuở thơ ngây
Nét hồng e ấp gởi hương bay
Thanh tân kín đáo hồn cô giáo
Để lại bên trời mây trắng bay !


Hạ đã qua rồi Anh có hay !

Khung trời năm cũ còn đâu nữa
Phượng hồng thắm đỏ lớp mưa giăng
Chân ai nhẹ bước hàng hiên vắng
Tím cả chiều hoang tím cả lòng
Nhạt nhòa bụi phấn tà áo trắng
Mắt nhìn xa vắng áng mây xưa
Trời nơi phương ấy hình như cũng
Biên biếc một màu tim tím bay !


BàGiàNhàQuê CôEm66

XXXXXX

user posted image


Hoa Nhài trắng!

Nhành hoa trắng nhỏ bé xinh ghê
Hương thoảng đong đưa ngọt tứ bề
Dìu dặt âm thầm khôn rộn rã
Mong manh ngơ ngẩn đủ cà kê
Dù tàn trơ cánh không toàn sắc
Vẫn đượm hương tràn khắp nẻo mê
Như cảnh vọng phu thân hóa đá
Ngàn năm mưa gió chẳng phai hề?

Ngậm Ngùi


Từ Em Dọn Đến Quê Cằn

Trông hoa trắng muột chạnh xưa ghê
Xóm vắng đìu hiu khắp mọi bề
Chỉ tiếng ve sầu trưa rỉ rả
Vài cây húp mật bướm cà kê
Tre gầy lá cháy tàn phai sắc
Đất đợi mưa dầm luống mõi mê
Chợt trổ nhành lài vui sỏi đá
Cằn khô bỗng nụ ... nhớ không hề

NhàQuê

XXXXX


Hồ Chung Thủy

Xưa Hồ nét đẹp cảnh thiên nhiên
Cỏ mượt sen hồng liễu rũ nghiêng
Thủy Tạ vươn mình soi bóng nước
Tàng cây lặng lẽ giấc cô miên
Tan trường áo trắng bay muôn lối
Nhạt nắng môi hồng lượn cõi tiên *
Về lại Hồ xưa đâu dáng cũ
Đau lòng uất nghẹn ngủ không yên khocnhe.gif  unsure.gif

Khoailangsùng

Cọ

(Hồ, Trăng & Cuội)

Lòng hồ xáo trộn vẻ điềm nhiên
Có tháng liềm mờ bóng chếch nghiêng
Cuội búa mòn hơi đòi hỏi nước
Da đau hét toáng gọi liên miên
Rung rinh chực ngả ào trên lối
Chuyển động vờn lay khắp cõi tiên
Hượm đốn tàng cành thay cảnh cũ
Quàng xiên chắn gió hỏi sao yên

NhàQuê


Quẹt

(Cái Sự Đời)

Thời gian định luật lẽ đương nhiên
Có những quyền uy bỗng ngã nghiêng
Biết mấy giai nhân khuynh vận nước
Càng nhiều quốc sắc chuốc sầu miên
Làm sao trốn khỏi TRÊN dành lối
Khó lắm mưu tìm tận cõi tiên
Rọi khắp xa gần bao chuyện cũ
Phù du chẳng bận mới tâm yên

NhàQuê

Bài này hay quá.:-) Tà tôi ti toe họa theo nhe bác Nhà Quê.
 
Trổ

(Thịnh suy)

 
Thế cuộc xoay vần chuyện hiển nhiên
Bao người sức lật đất trời nghiêng
Anh hùng chí rộng cùng non nước
Kẻ sĩ đêm trường khắc khoải miên
Tự cổ vang danh đường mấy lối
Ngàn năm khuất bóng nẻo thần tiên
Phân tranh sử sách ghi thời cũ
Cực thịnh rồi suy chẳng mãi yên
 
31-08-2007
Đông Tà
CSL


Khều

(Xưa Đẹp Tợ Tranh)

Có phải chăng là đẹp tự nhiên
Hay đầy nét tạo khéo treo nghiêng
Khe sâu cuối Hạ còn đâu nước
Đá chởm đầu Đông buốt viễn miên
Cỏ mượt khi xưa lan khắp lối
Đồi cao lúc trước điểm non tiên
Trông tranh chạnh cảm thời hưng cũ
Ký gởi đôi dòng tạm nhủ yên

NhàQuê

[Xưa đẹp tựa tranh- KHỀU ]


..Khe sâu cuối hạ còn đâu nước
Đá chớm đầu đông buốt viễn miên
Mé núi lạc lòai đôi tiếng cuốc
Ven dòng lá úa mấy cây nghiêng
Lưng trời bảng lãng mây gầy guộc
Đầu truông gió hú lạnh bưng biền
Ta cứ giữa trời đất mà hát
Mới xứng con nhà " Cốt Cách Tiên "

hongvan



*Nhà hàng Bồng Lai nhìn xuống Thủy Tạ

TRẦM TƯ

Thơ ngây thuở nhỏ tuổi hồn nhiên
Gặp buổi can qua nước ngả nghiêng
Trai tráng lên đường tròn nhiệm vụ
Thành niên...giủ áo , ủ rủ miên
Thương nòi vận chuyển oan khiên lối
Nhớ giống lưu truyền Liệt Rồng Tiên
Gậm nhấm , trầm tư...buồn chuyện củ
Đau lòng thế sự ngủ sao yên !!!

TDg .

XXXXX

user posted image


Bài Thơ Buổi Sáng

(Viết cho VĐ)

Như cơn mưa chờ đợi
Trôi đi bụi bao ngày
Lá hoa xinh trở lại
Kết trao em sáng nay

Từng cánh mềm búp nở
Hương quen tỏa xa gần
Gởi môi hôn trìu mến
Vòng ôm đủ ân cần

Lọ sứ cười rất thắm
Gian phòng bỗng vui tươi
Lâng lâng dường rất mới
Lâu lắm gặp rạng ngời

Ngỏ ngoài kia xanh mướt
Chờ tiếng bước song đôi
Lao xao lời sỏi hát
Ngôn ngữ tình lên ngôi

NhàQuê

XXXXX

MƯA THÁNG BẢY

Mưa tháng bảy ướt ngày rằm cho mẹ
Vạt áo xưa giờ khuất nẽo chân trời
Tay níu áo nay không còn thơ dại
Lòng rưng rưng mưa tháng bảy mù khơi

Ngày tháng cũ đứa bé con chân đất
Mép đò nghiêng ngồi với mẹ qua sông
Trường An-thạnh gạch vôi màu tập mới
Buổi học trưa bù mắt cắn nổi mòng

Con theo mẹ những năm dài lận đận
Trường làng quê tay lấm vở học trò
Chinh chiến tới mẹ trở về trường chợ
Nét chữ con thôi nghiêng sóng con đò

Ðường lộ đá hàng me trưa thở hắt
Bóng mẹ hiền con nắng đổ trên vai
Ngày hai buổi bụi đường và bụi phấn
Bóng mẹ nghiêng bóng con lớn hình hài

Ngày họ đến mẹ phải về vườn ngoại
Tiếng ê a âm vọng tiếng binh đao
Ba hấp hối người ta không cho gặp
Tiễn ba đi lòng mẹ sóng ba đào

Nơi xứ lạ con mỗi người mỗi ngã
Con đường quê xa tít ở nơi đâu
Chuối ba hương đậm nắng đã da màu
Ngày mẹ yếu chỉ mắt còn nói được

Ðêm tháng bảy mẹ đi không nói trước
Cõi trời kia ba đã hẹn mẹ về
Mẹ và ba giờ đã hết sinh ly
Ba đở tủi ngày đi không gặp mặt

Mồng hai Tết con trở về quê cũ
Nắm tro tàn con mang mẹ trên lưng
Giòng sông đêm chiếc bắc nước ngập ngừng
Mừng đón mẹ trở về không đi nữa

Bờ đất lạnh ngoại vui nay có mẹ
Nấm mồ ba thêm mẹ ở một bên
Con gởi gấm bình tro vào với đất
Tới phiên con mẹ muốn đặt bên nào

*
* *
Mưa tháng bảy ướt chỗ nằm của mẹ
Con nơi này giọt mặn thấm rưng rưng…

Trường giang

24/08/2007



Nhớ Mẹ

Thắp nén hương lòng Con dâng kính Mẹ…
Theo khói trầm bay hồn tủi rưng rưng

Bước con đi vẫn kề bên bóng Mẹ
Ơn chở che riêng phủ một góc trời
Đời lắm tuổi …có khi còn vụng dại
E lỡ lầm sóng lụy cuốn chìm khơi

Hôm khóc Mẹ xác thân về với đất
Mắt lệ nhòa hồn lạc một bến sông
Con ngơ ngác trước khúc đời đổi mới
Ngày chập chờn đêm lạnh vắng mênh mông

Hương khói tỏa khép cuộc đời lận đận
Bảy mươi năm nhân chứng biết bao trò
Quằn lưng gánh áo cơm  từng buổi chợ
Lo con thơ  …đơn độc hướng con đò

Chôn thật kín khỏang trời riêng hiu hắt
Nắng sớm mưa chiều  trút nặng rát vai
Xa lạ gương soi nhạt màu má phấn
Năm tháng xoay mau rời rã vóc hài

Con lớn lên …Mẹ kể nghe về Ngọai
Mới chào đời  số phận đã lao đao
Ước trong mơ đấng mẫu từ chưa gặp
Ngọai xuôi tay… còn xa xót giọt đào

Vừa oe khóc thấy đường đời định ngã
Hạnh phúc xa mù hồn vướng sầu đâu
Giữa gian truân chỉ có phép nhiệm màu
Thương con trẻ Mẹ còn an ủi được

Đưa con đến bờ tương lai phía trước
Lòng Mẹ yên…chuyến cuối đợi quay  về
Lực tâm mòn da thịt xé từng ly
Nỗi đau đớn đêm ngày con đối mặt

Con tiếp đi vết thương chưa hề cũ
Đêm mưa buồn tiếng Mẹ giữa trời lưng
Linh hồn con tíu tít nói không ngừng
Ôm bóng Mẹ …Mẹ ơi… đừng đi nữa

Con vẫn ngỡ mình luôn kề cận Mẹ
Sớm tối đi về quấn quy't cạnh bên
Xác thân Mẹ nay dẫu tan vào đất
Vẫn trong con nguyên vẹn mới hôm nào…

TrúcGiang25.8.07

Cảm Tác Nhân Mùa Vu Lan

Đọc Hai Bài Thơ Hay Về Đấng Mẫu Từ

Của TrườngGiang và TrúcGiang



Mùa Vu Lan đọc hai bài về Mẹ
Nét đan thanh vẽ lại đấng mẫu từ
Cách xa nhau mù khơi bao hải lý
Mắt ta rưng lời nói hộ dường như

Mỗi một thời bao lời ca dâng Mẹ
Đời qua thêm nghiệt ngã khắc khe nhiều
Ơn thọ hưởng càng cao dầy chất ngất
Chưa có gì đền đáp được là nhiêu

Lẽ tử sinh kiếp người hằng vẫn biết
Phút chia ly ai cũng tới bến bờ
Trong huyền diệu nhiệm mầu nơi cõi vĩnh
Vọng thân yêu đâu đó dõi mắt chờ

Trần thế nầy bước đường còn dài ngắn
Trong thâm sâu gương lộng đấng sanh thành
Lòng thanh thản nối nẻo đường công đức
Một mai xong ... ta cất bước nhẹ nhàng

NhàQuê

XXXXX

Trèo Non

Non cao đứng ngắm chớ nên leo
Tới đỉnh mười người hết chín teo
Ngó lại mây che dầy lớp lớp
Nhìn ra đá độn nứt nhăn nheo
Khi xưa ở xứ đồng mông quạnh
Đến lúc xa quê núi dợm trèo
Bạn giục nghe ra ờ có lý
Gồng mình nhắm mắt thử vài keo

NhàQuê



Phuc Linh xin cùng vui với thi Huynh nhé.... rất mong được chỉ giáo thêm

Nheo, nhéo, cù

Sáng réo, trưa khèo, tối giục... leo
Leo lên, leo xuống, mãi đà teo!
Teo thời teo vậy, leo đành ráng
Ráng mãi không xong, má trẻ nheo
Nheo, nhéo, nhéo, nheo, cù tới nhéo
Nhéo, cù, cù, nhéo, giục...mau trèo
Trèo sao nổi nữa đừng nheo nhéo
Nhéo quá!... thôi!... đành!... thử một keo...

Phục Linh


Chào bạn Phục Linh tới viếng và để lại bài họa "ấn tượng" !!!

Chào Phục Linh

Lẽo đẽo rồi ra cũng gặp nhau
Hành Hương tiếp đón Phục Linh vào
Mừng vui biết mấy người thơ viếng
Hạnh phúc làm sao bạn ý trao
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Xướng họa tiêu pha ngày tháng lụn
Khôi hài nấn níu tuổi đời cao
Trường văn chốn bút NhàQuê mới
Chỉ đáng đun trà... hưởng sái sau

NhàQuê



Chào bác Nhà Quê

Bác thương không trách hẹn cùng nhau
Xướng họa đường thi, được đón vào
Văn bút Nhà Quê hơn kẻ thị
Ý tình Gia Chủ vượt lời trao
Nhún nhường xin chớ, đừng cao thấp
Tương kính cầu mong, chẳng thấp cao
Cúng Phật mượn hoa, trà một tách
Phục Linh mời Bác... rượu mời sau...

Phục Linh