Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

LT0018- VỊNH ĐỈNH VỌNG PHU

 Chào bạn Phục Linh tới viếng và để lại bài họa "ấn tượng" !!!


Chào Phục Linh


Lẽo đẽo rồi ra cũng gặp nhau
Hành Hương tiếp đón Phục Linh vào
Mừng vui biết mấy người thơ viếng
Hạnh phúc làm sao bạn ý trao
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Xướng họa tiêu pha ngày tháng lụn
Khôi hài nấn níu tuổi đời cao
Trường văn chốn bút NhàQuê mới
Chỉ đáng đun trà... hưởng sái sau


NhàQuê


Chào bác Nhà Quê

Bác thương không trách hẹn cùng nhau
Xướng họa đường thi, được đón vào
Văn bút Nhà Quê hơn kẻ thị
Ý tình Gia Chủ vượt lời trao
Nhún nhường xin chớ, đừng cao thấp
Tương kính cầu mong, chẳng thấp cao
Cúng Phật mượn hoa, trà một tách
Phục Linh mời Bác... rượu mời sau...

Phục Linh



Kính chào Phục Linh

TGT xin phép họa bài thơ của Phục Linh cho vui nghen

Hành hương hội bút đến cùng nhau
Vịnh phú ngâm thơ cứ bước vào
Họa vận hòa thơ không có thị
Vui đùa lúc rảnh ý thơ trao
Thơ vui đọ sánh chi cao thấp
Đấu trí đâu mà tính thấp cao
Khách tới trà thơm mời một tách
Vài chung rượu quí sẽ mời sau

Trúc Giang Tử

>
Kính xin phép anh Nhà Quê.
Xin Anh vui lòng cho Em mượn nơi đây để mời (anh?) Phục Linh cùng họa thơ, vì Em thấy văn và ý thơ của anh Phục Linh có nét độc đáo nên Em có lòng muốn học hỏi. Mong Anh vui vẽ chấp nhận cho. Nếu như Anh không thích thì xin Anh xóa giùm Em, vì Em không biết cách xóa.

Kính gởi anh Phục Linh (Em đoán là Anh) vì trong thơ của Anh có trà và rượu. Em xin phép anh Nhà Quê kính mời Anh cùng xướng, họa thơ cho vui và cũng gọi là hướng dẫn đàn em chút đỉnh.

Dạo gót anh Linh đã tới nhà
Nhà Quê biểu Tử rót chung trà
Mời Anh nếm thử, như không khá
Sẽ đổi mồi ngon với rượu nha
Phú Lễ (1) vài chung, vô cái đã
Gò Đen (2) rượu đế, uống dần dà
Lai rai ít sợi hòa thơ nhá?
Kính họa vần thơ mới xướng ra

(1) Phú Lễ: tên xã thuộc quận Ba Tri tỉnh Bến Tre
(2) Gò Đen: thuộc quận Bến Lức tỉnh Long an

*****

Đàn em mạn phép thế chủ nhà
Phóng bút mời Anh họa thơ nha
Ý tứ thơ văn Em chửa khá
Mong anh chớ trách Tử thằng ta
Gà con khoái gáy, đâu sáng đã
Lảnh lót Vành Khuyên, lúc nắng tà
Bởi tánh mê thơ nên nhấp nhá
Thơ văn xướng họa chớ rầy rà

*****

Khi nào rảnh rỗi cứ vào nhà
Réo gọi thằng em Trúc Tử ta
Bốn cẳng ba chân Em đáp dạ
Hòa thơ, uống rượu hoặc chung trà
Thưởng thức trà ngon, thơ chẳng xá
Khề khà ít xị, hãy ngâm nga
Cái thú an nhàn đâu mấy đã
Khi thơ lúc rượu ngắm trăng ngà

TGT


Cùng Trúc Giang Tử,

Bạn cứ tự nhiên như người HN, thơ họa của Phục Linh tôi đem về BTH từ một Diễn Đàn khác, với lại Phục Linh chưa mở một trang thơ riêng, nên tôi đem y nguyên tất cả phần của bạn vừa gởi vào trang Hành Hương của tôi nơi Diễn Đàn ấy, khi nào Phục Linh có bài trả lời, tôi sẽ đem về BTH cho bạn rõ.

Mến,

NhàQuê

XXXXX

Lội Suối

Hễ núi cao thì suối phải sâu
Chênh vênh nọc ngắn ngại xây cầu
Trên bờ cỏ ống bò đan mịt
Dưới vực hầm ngầm sụp cấn đau
Lội rạch băng sông nguy hiểm thiệt
Trèo đèo vượt thác dễ dàng đâu
Cha sanh mẹ đẻ trời ban tính
Gặp khó càng hăng ... khổ tính sau

NhàQuê



Việc đời

Cọc nhọn thông thường dễ đóng sâu
Sông to nước lớn khó làm cầu
Dụng binh dùng tướng tinh, nhanh, nhọn
Cho thuốc tùy con bệnh ốm đau
Suối nọ quanh co đều có lúc
Đời người suông sẻ mãi hoài đâu
Trăm năm thành bại nhờ hay khéo
Vụng dở thì hay tuột phía sau!

Phục Linh

XXXXXX

Xin Nạp Lễ

Nhác thấy tam nhân đánh chén cùng
Sức hèn gánh được độ vài chung
Đúng băng đâu quản gì tiền bạc
Trúng cánh mặc tình hót tứ tung
Rượu tứ trà tam dư chổ ấm
Ba người một kẻ đang tìm lùng
Bằng lòng chấp nhận xin cho gởi
Thi tứ đôi vần, rượu mới đong

NhàQuê

Bạn Thơ

Ít vận vài câu xướng họa cùng
Trà ngon rượu quý rót vài chung
Thi nhân kết nghĩa khi đầu bạc
Xứ Bến đồng hương sống tứ tung
Kẻ ở một nơi thời tiết ấm
Người xa mấy nẻo gió lạnh lùng
Thơ hay ý đẹp xin vào gởi
Chớ sợ thơ nhiều lấy thúng đong

Trúc Giang Tử

Chào mọi người,
Trúc Giang và Trúc Giang Tử là hai hay là một vậy???M Đ hơi ngờ ngợ mà không biết hỏi ai....
góp họa cùng mọi người nha :

Bạn thơ

Chơi vui rượu nhạt xẻ chia cùng
Kính bạn tương lòng cạn chén chung
Nguyệt tỏ đầu hôm thơ đối họa
Đêm tàn cuối sáng nhịp còn tung
Thi đàn đồng điệu làm sao kiếm
Xứ ảo khác tình lọ phải lùng
Có hợp cho đời vung thêm nét
Mong đà cứ thế mãi mà đong

Minh Đông


Về Trúc Giang Tử &Trúc Giang

Nhà ai nấy ở chẳng chi cùng
Kẻ chợ người vườn Bến-Trúc chung
Lại nữa yêu thơ mê xướng họa
Còn thêm ghét láo hứa lung tung
Nam nhân cũng có thời “cung kiếm”
Nữ khách giờ đây vẫn “lạnh lùng”
Chỉ mới quen nhau qua mạng NET
Chân tình bạn hữu khởi đầy đong

NhàQuê


Bác NhàQuê Tào Lao

Ai mượn mà khai chẳng với...cùng
Âm Dương đây đó khó lòng...chung
Trúc Giang ở vậy vui nhàn hạ
Dạo khắp NhàQuê quậy tứ tung
Ẩn chốn thâm sơn nào yên tĩnh
Trốn nơi cùng cốc cũng săn lùng
May sao chỉ...mới quen qua... mạng
Nếu phải giữa đời chắc ...lệ đong

Trúc Giang


Bạn Hữu

Hành Hương hội ngộ hãy vui cùng
Nhập tiệc trà ngon gợi ý chung
Xướng họa hài hòa ta họa xướng
Tung bày nhộn nhịp khách bày tung
Thơ say, ý nhã êm tình bạn
Nguyệt tỏ, đêm mơ đẹp khóm lùng
Mượn chữ trao nhau nghèo cả chữ
Tình đong lớn quá lấy chi đong

Minh Đông

Gìn Giữ

Thơ văn xướng họa chẳng khi cùng
Góp bút cùng nhau hưởng lợi chung
Chữ nghĩa tiền nhân xưa để lại
Văn chương hậu thế cố tìm tung
Trao qua gởi lại lời ra xướng
Kẻ trước người sau ý truy lùng
Quốc ngữ văn minh hồn tộc Việt
Dồi mài chăm chỉ trí đầy đong

Trúc Giang Tử

XXXXX

Cũng...thần tiên

Cõi thế làm người chẳng sướng sao
Mơ chi tiên giới ở phương nào
Xuân sang đâu thiếu mai đào nở
Tết đến dập dìu ong bướm chao
Tuổi trẻ vui tràn dâng náo nức
Người già lòng sống dậy xôn xao
Tình yêu dường cũng thay hương sắc
Hướng đến tha nhân trãi dạt dào.

TrúcGiang


Có biết

Tình lý trả lời được tại sao
Muôn điều dưng bỗng khó chi nào
Nụ đơm đài kết: hồn nhiên nở
Gió dập mưa dồi: lay lắt chao
Biết có vẹn nguyên lòng háo nức
Hay đà héo úa dạ lao xao
Còn đây mảnh cuối chưa thay sắc
Mãi sẽ y như thuở dạt dào

NhàQuê

XXXXX

Thê Thảm Tình Tui

Đếm bước thanh xuân ngồi ngẩm lại
Vui sao cái thưở còn ngây dại
Say sưa tắm giữa nhánh sông tình
Đắm đuối ngâm trong dòng suối ái
Cứ ngỡ duyên kia sẽ vẹn toàn
Nào hay phận ấy hoài mong mãi
Rồi khi thấy lại sắc màu xưa
Anh hóa Lão Đồng em Lão Thái

Đồng Lão


Bài Họa: Khó

Lắng đọng tâm tư suy kỹ lại
Đường đời khó biết khôn hay dại
Tâm ghi cốt khắc nghĩa ân tình
Ý vẹn lòng chung duyên luyến ái
Cõi tục tìm sao được mỹ toàn
Non tiên liệu có an vui mãi
Cương Thường giữ đạo tự ngàn xưa
Chí vững gan bền leo đỉnh Thái

NhàQuê

Thừa Nhàn

Những lúc thừa nhàn suy nghĩ lại
Xưa kia tuổi trẻ còn khờ dại
Thơ ngây mọi việc lại vô tình
Nghĩ lại bây giờ lòng luyến ái
Thế sự nhân sinh mấy vẹn toàn
Càn khôn vũ trụ xoay vần mãi
Thôi thì chẳng tiếc những ngày xưa
Cố giữ lòng mình muôn sự thái

Trúc Giang Tử

TÂN TRANG Ở ĐÂU ?

Chiêm ngưởng dung nhan ... nhìn kỷ lại
Ngày qua kiểm nghiệm thực tình...dại
Thân ta khốn khổ chỉ vì...tình
Tâm trí hao mòn cũng tại...ái
Ngày trẻ long đong phận ... bất toàn
Về già lận đận xứ xa...mãi
Còn đâu mơn mởn non tơ...xưa
Tân trang chắc phải chạy sang...Thái .

TDg .

XXXXX

Tâm Tình (2)

Quan hà vạn dặm bước tha phương
Khắc dấu điêu linh thảo mấy chương
Vận nước lao đao than vắn đoạn
Tình nhà lận đận khóc miên trường
Thương làn tóc bạc lìa nguyên quán
Tội đám da vàng mất cố hương
Lắng tiếng Âu Cơ pha ngoại tộc
Niềm đau trăn trở kính tham tường

Đồng Lão

Họa: Tội Đám Da Vàng

Lão Bá ”TâmTình” gởi bốn phương
Xin hầu ý kiến bậc văn chương
Đành lìa đất mẹ nào vui thú
Phải bỏ quê cha luống đoạn trường
Góc biển ngày dài tơ tưởng nước
Chân trời tháng lụn cảm hoài hương
Ngàn thương vạn nhớ lòng luôn tỉnh
Mắt Thánh thưa che chuyện tỏ tường

NhàQuê

Cùng Họa: Gởi Người Tha Hương

Cảm nỗi lòng đau kẻ viển phương
Thương nhà nhớ nước mượn văn chương
Tìm thơ để thấy lòng vui thú
Kiếm nét văn chương nối đoạn trường
Một kiếp lênh đênh thương vận nước
Ba chìm bảy nổi tủi quê hương
Buồn thay đất nước ai toan tính
Rốt lại ra sao mấy kẻ tường

Trúc Giang Tử


Tơ Vương

Như cánh chim bay lạc khắp phương
Nỗi buồn vọng quốc viết bao chương
Tình quê năm tháng hoài miên tưởng
Nghiã đất đêm ngày dõi dặm trường
Ngóng đợi mong sao về cố quận
Trông chờ có dịp thăm quê hương
Tơ lòng vương vấn mình canh cánh
Thổn thức niềm riêng ai thấu tường?

Sương Anh


Thiệt lâu mới thấy lại Sương Anh ghé về thăm Đồng Lão , Sương Anh và Song Anh vẩn luôn mạnh giỏi chứ ?
Mến chào bạn Nhà Quê , bài họa thật hay lắm nhưng xin đừng gọi Đồng Lão là Lão bá nhé , trong làng thi ca thì nên gọi huynh đệ tỷ muội vui hơn gọi như vầy Đồng Lão cảm thấy như là sắp rụm đến nơi vậy

Tâm Tình

Khổ ải trầm luân chốn viển phương
Lòng thôi vương vấn nợ từ chương*
Trang thơ khép nép nơi thiền tự
Ngọn bút lìa xa cảnh hý trường**
Ánh nguyệt soi chung tình bản xứ
Cơ trời kết chặt nghĩa đồng hương
Xa quê vẩn có tình quê đó
Một chút tâm tư gởi bạn tường

Đồng Lão

* Từ chương là những lời hay ý đẹp của những dòng văn chương cổ xưa
** Hý Trường là nơi dùng để biểu diển văn nghệ , nghệ thuật như hội trường sân khấu vv..


Hoạ: Tâm Tình

Nổi trôi từ nhỏ khắp muôn phương
Tiếng nói lời ăn mất thứ - chương
Pháp ngữ biên ghi còn mạch lạc
Việt văn nói đọc chẳng miên trường
Trời Âu phải chọn nương thân xác
Xứ Á đành quên nhạt khói hương
Ký ức làng quê hoài vẫn nhớ
Cây đa, đình, miếu vốn am tường

Sương Anh

XXXXX

Vọng Phu Thạch

Ngóng đợi phu quân cuối bể đông
Đăm chiêu thiếu phụ mỏi mòn trông
Bồng con rủ rượi hai hồn đá
Dẩm núi trơ vơ một bóng hồng
Đếm bước kim ô trầm đỉnh ngạn
Đong gương ngọc thổ ngự tầng không
Thoi đưa tạc dấu trang tình luyến
Khắc giữa nhân gian khổ vọng chồng

Đồng Lão

Hi Đồng Lão,thanks ĐL đã có lời hỏi thăm! TA vẫn còn ngáp ngáp TA thơ thẩn ha,sai thì ĐL chỉnh

Vọng Phu Thạch

Mắt lệ bao mùa đổ biển Đông
Nghìn năm hóa thạch một đời trông
Trâm thề quạt ước tàn đêm mộng
Đá nát vàng phai nhạt má hồng
Tháng tháng dầm sương trong tuyệt vọng
Ngày ngày trải gió giữa hư không
Thiên tình sử mãi còn lưu dấu
Thiếu phụ bồng con đứng đợi chồng

TA


Họa: Hòn Vọng Phu

Xuân, hạ, thu... rồi lại đến đông
Ngàn năm mãi đứng mỏi mòn trông
Người đi biền biệt mờ nhân ảnh
Kẻ đợi còn đây nhạt má hồng
Dõi cánh nhạn bay về cửa ải
Theo làn mây quyện chốn chân không
Thương con nát ruột đau lòng đá
Dãi nắng dầm mưa đợi bóng chồng!

Phục Linh


Vịnh Đỉnh Vọng Phu

Dặm tiễn lên đường nhắm hướng Đông
Người về chót đỉnh đứng chờ trông
Non thương giúp nhón … nâng tầng đá
Biển cảm dùm loang … dịu nắng hồng
Biểu tượng kiên trinh trong ngữ ngạn
Hình trưng tiết liệt giữa thinh không
Mây trôi vướng núi dừng lưu luyến
Hóa thạch "Vọng Phu" mãi đợi chồng

NhàQuê


Trung Trinh

Thi phú văn chương ở xứ Đông
Tô son đậm nét chữ chờ trông
Nhạt nhoà gương lược đời cô phụ
Héo uá môi son phận má hồng
Tô Thị vì yêu thân hoá đá
Nàng Trương lụy ái kiếp hư không
Trung trinh một dạ người khâm phục
Nghiã nặng tình sâu đạo vợ chồng

Sưong Anh


Núi Vọng Phu

Lâu rồi còn đó cạnh biển Đông
Thiếu phụ ôm con mỏi mắt trông
Đỉnh núi trơ vơ hai tượng đá
Lưng trời lồ lộ một bóng hồng
Thiên niên vọng tướng* hồi đầu ngạn
Nhất kiếp hồng nhan nhập cổ không
Đã mấy ai mang lòng lưu luyến
Ngàn năm còn mãi đứng trông chồng

Trúc Giang Tử


* Tướng=Tướng công=Chồng


Vịnh Hòn Vọng Phu

Lặn lội bờ Tây tới núi Đông
Trèo lên cho thỏa mắt chờ trông
Trơ vơ phía dưới hai hòn đá
Sừng sửng trên cao một bóng hồng
Nước chảy trong veo từ chóp đỉnh
Cỏ lan xanh mướt tới tầng không
Chỉ nhìn cảnh ấy mà ngây ngất
Mới biết vì sao gái đợi chồng

dohuhong


Khổ Vọng Phu

Man mác khung chiều lọn gió đông
Buồn nào sánh nổi nhớ buồn trông
Chân mây vẳng lặng đau lòng mắt
Chiếc bóng ưu tư rủ nhụy hồng
Khóc nghĩa tào khang xa cách biệt !
Lo tình phu tướng trở về không?
Hoang mang thổn thức cùng non nước
Chẳng biết khi nao thấy mặt chồng

Đồng Lão

Mến chào các bạn , thật vui khi được đông đảo quí bằng hữu tham gia họa thơ rất hay mỗi bài mỗi vẻ thật tuyệt vời. Chỉ có bài Núi Vọng Phu của Trúc Giang Tử cần điều chỉnh 1 tý về luật bằng trắc ở câu 1, 4 , 7 vậy là hoàn mỷ rồi.
Riêng ông Dohuhong , quả thiệt là hư hỏng hết biết vậy mà cũng vịnh ra Hai hòn đá cho được. Bó tay.
Vì SươngAnh , Song Anh và 1 số thi hữu không thích thể loại thơ tào lao cho nên Đồng Lão từ nay sẽ xướng xen kẻ các thể loại khác nhau để tất cả cùng tham gia vui nhé.
Bây giờ tui có bài tiếp theo đây tặng riêng cho Dohuhong nè. Tui đang đố các cô em ở làng bên ông thích thì mời tham gia , nhưng cấm nghĩ bậy à nghen.


Ngàn Năm Vọng Phu

Mây vẫn ngang về bến cửa đông
Em chờ chàng biệt nỗi tìm trông
Tình ơi con bồng dòng lên đá
Nghĩa để đôi ta phận bụi hồng
Chinh chiến lệ hoen ôi đợi chết
Bình yên huyết đổ thành về không
Đêm còn riêng lẻ ngàn năm bóng
Khóc mãi muôn xưa hận ngóng chồng

Hobac

XXXXX

Nỗi niềm thương xót

Vẫn đứng chờ em cuối nẻo đường
Cõi này đắm mãi chữ yêu đương
Hồn mê tha thiết theo miền nhớ
Tâm rũ mơ hồ đến cõi thương
Lệ ướt chưa vơi niềm vọng tưởng
Môi khô chẳng bớt nỗi sầu vương
Vì đâu em hỡi , tình rời bến
Day dứt đời nhau khúc đoạn trường

Đông Hòa
04.10.07


Bài Hoạ Vận: Cơ Duyên

Lang thang dạo Quán ngoạn thơ Đường
Trộm ngắm bao nhiêu bậc đại đương
Bởi lẽ ghiền văn xa cứ nhớ
Vì chưng mến chữ vắng càng thương
Tao nhân bút họa hoài tơ tưởng
Mặc khách vần gieo những vấn vương
Tự sánh thuyền nan may thấy bến
Bằng đâu phượng thắm rực sân trường

NhàQuê