Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

LT0020- NHỊN ---- KHI TÁO DÂNG SỚ

...ghẹo BÁC NhàQUÊ làm thơ ...kiểu mới .

Rồi...

Ngộ quá...bài thơ lún phún...râu
Ngắn dài đủ kiểu ngó coi ...ngầu
Hai chùm bên mép vừa ra mới
Ba bộ dưới cằm chắc để lâu
Lúc trẻ lo chơi say vận đỏ
Khi già ngồi đợi tới phiên chầu
Nợ trần muốn ...quịt sao mà ...dễ
Bỏ bến đi về ... cảnh cũ đâu?!!!

Trúc Giang 17.12.07



Cải ...

Bài thơ lập dị vẽ thêm râu
Chấm phết dời đi ... thế mới ngầu
Đột phá thăm dò theo cách mới
Khai thông thử nghiệm định từ lâu
"Rô Đay" mới chạy lên đèn đỏ
"Nước rút" buông cương quyết lảnh chầu
? Cải bướng lời thầy coi liệu dễ
! Đường mòn lội mãi ngán gì đâu


NhàQuê

Đâu ...

Bắt chước ai mình cũng vẽ ... râu
Tuy rằng không đẹp cũng không ... ngầu
Trong ngoài nguệch ngoạc ... âu rằng khéo
Trên dưới tèm lem ... quả cũng lâu
Dăm vận này vui ... xin chớ trách
Tám câu tới họa ... gắng đem chầu
Giáng sinh vui vẻ ... lòng ... hoan hỷ
Gác bỏ ra ngoài ... chuyện đẩu đâu.

Bùi Tiến
18-12-2007

Đây ( ủ cạnh )

Mấy cọng loăng quăng ấy gọi râu
Da nhăn tráng nhúm cũng hơi ngầu
Khen người họa sĩ hoa tay khéo
Khá giận gian nhân lại sống lâu
Cúi rạp dân đen, ông khiển trách
Co đầu thế ngoại, mọp lưng chầu
Không may đất nước, sanh thằng "hỷ"
Để khiến nhà tan, tứ tán đâu

Trúc Giang Tử

NHỚ ...

Nhung nhớ làm chi để xuội râu
Nhớ xưa trãi đủ đục, trong, ngầu
Nhớ từ để chỏm vào trường mới
Nhớ đến sói đầu...chẵng mấy lâu
Nhớ mãi phùng xoè chinh chiến "trách"
Nhớ hoài đói khổ tội tù "chầu"
Nhớ nhiều thêm nữa thêm rầu rĩ
Bức đứt nhớ về...có dể đâu !!!

TDg .
 

XXXXX

Nhịn

Đi ngang qua trường dạy võ
Mõi chưn sẳn dịp ghé coi
Thấy họ quýnh qua quýnh lợi
Bên né, được mợi cứ thoi
Nóng mũi, xắn tay... đi tuốt
Hung hăng chửi vói quá trời:
"Có giỏi thì nhảy vô đây!"

Chấp tay trình thưa ông Kẹ
Má tui trối biểu làm lành
Nhà ta bao đời tích đức
Câu nhịn bằng chín câu lành
Cứ xem tất cả em anh
Lời thiêng tui ghi tận cốt
Chứ xưa: quét sạch sành sanh.

Có người nắm tay kéo lại
Sao không cho nó một bài
Bạn ơi, Thầy tui có dạy
Truyền con không để hiếp người
Họ hung thì mình ráng tránh
Không trung họ quánh một hồi
Bao nhiêu món nghề trổ hết
Bàng quang thấy tỏng tòng tong
Tự họ đút đầu thòng lọng


NhàQuê

XXXXX

Xướng: Mừng Giáng sinh

Mỗi năm mừng đón lễ Noel
Khắp chốn giăng giăng rực ánh đèn
Chúa xuống trần gian lo cứu rỗi
Người ham danh lợi cứ bon chen
Lắm phường gian ác còn tham vọng
Nhiều kẻ bần dân mãi khổ hèn
Cầu Chúa chuộc giùm bao tội lỗi
Vạn lần xin đọc tiếng A - men .


Dương Quân
12/2007


Họa: . . . . . . . . . . . . .


Nhờ Con Gái

(Thơ Vui)


Nhiều năm cứ dịp sắp Noel
Chú Rể lăng xăng kết mắc đèn
Lão Nhạc ngồi nhìn hình rảnh rỗi
Bà Bô đứng ngắm luận bình chen
Lời xưa đẻ gái thôi kỳ vọng
Ngữ cũ sanh trai khỏi sợ hèn
! Ý niệm xem chừng nay đã lỗi
: Con bầy có việc ít mon men


NhàQuê

XXXXX

Trích Trong Diễn Đàn Văn Học TỨ LINH, Ra Mắt 2 Kỳ/Tháng


Bài XướngBốn mùa

Mái lá nhà tranh hưởng phúc khang
Du dương nhạc khúc điệu ngân vang
Xuân màu sắc thắm hương ngây ngất
Hạ dáng duyên say nét dịu dàng
Trí dạ phiêu du miền đão vắng
Thần hồn lạc mộng chốn rừng hoang
Triền miên giấc ngủ mùa Ðông đến
Tiễn biệt trời Thu cảnh úa vàng

Lam Vân



Các Bài Họa:


Cuộc sống miền quê

(Họa bài Bốn mùa của TH Lam Vân)

Tình nghèo giữ đẹp chữ tao khang
Khúc nhạc chan hòa vẫn réo vang
Tiết ấm ngàn hoa thêm đắm đuối
Hè mưa vạn thảo trổ dềnh dàng
Mồng tơi nụ thắm trong vườn vắng
Thịt cá mồi ngon giữa núi hoang
Thanh thản không tìm nơi thụ hưởng
Chỉ mơ sức sống đậm mai vàng

Gia Linh



Chờ Xuân
(Họa bài BỐN MÙA của TH Lam Vân)

Dù nghèo giản dị vẫn trường khang
Hạnh phúc thư nhàn ảnh vẻ vang
Mái lá đơn sơ tình thắm thiết
Tường tre mộc mạc nghĩa dềnh dàng
Suy tư vận họa đem hồ hởi
Rảnh rỗi thơ hòa xóa tịch hoang
Giấc ngủ rừng cây hồn lá ủ
Chờ xuân phủ biếc điểm hồng vàng.

Xuân Linh



Chúc Xuân

Chào Xuân Mậu Tý chúc an khang
Lớp cháu đàn con tiến vẻ vang
Địa vị công danh cao chất ngất
Cơ ngơi sự nghiệp lớn dềnh dàng
Mừng vui có trẻ… xua im vắng
Hỉ hả cùng già … luận … phí hoang
: Tiếp nối năm nay rồi sắp đến
! Mong gì được nấy … ngoại .. ngai vàng


NhàQuê


Xuân cảm

Năm mới nhà nhà phúc lộc khang
Đàn chim ríu rít tiếng reo vang
Bạn bè tứ hải tình thân ái
Xướng họa khắp nơi tứ dễ dàng
Một kiếp nhân sinh buồn sớm nhạt
Trăm năm thân thế tiếc chiều hoang
Tuổi đời đã quá tri thiên mệnh
Chớ đắm chìm trong giấc mộng vàng

Toronto Jan. 7, 2007
Nguyên Trần



Kỳ diệu...Mùa Xuân

Xuân đến muôn nhà sẽ thịnh khang
Cháu con sum họp tiếng cười vang
Tim Cha òa vỡ niềm hoan lạc
Mắt Mẹ tràn dâng ánh dịu dàng
Sắc lá điểm tô khung trời mộng
Hương trầm sưởi ấm mảnh hồn hoang
Trăm hoa đua nở chim mừng hót
Ngập lối trần gian nắng lụa vàng

Trúc Giang
08.01.08



Tuổi Rồng vàng

Tuổi già xa xứ, được an khang
Mỗi tối nhâm nhi, cốc rượu vang
Ăn uống thấy ngon, không nhếch nhác
Đứng đi còn lẹ, chẳng dềnh dàng
Ngồi thiền, tụng niệm, để tu dưỡng
Bảo huấn, hộ thân,, khỏi phí hoang
Trợ cấp dư thừa lo hậu sự
Yên bình, sảng khoái, tuổi rồng vàng

Phùng văn Hạnh
Montréal 8 Janvier 2008



Lộc Mãi Xanh Tươi

Năm mới mừng nhau phúc, thọ, khang,
Cháu con thành đạt tiếng xa vang,
Anh em cư xử luôn đầm ấm,
Bè bạn tương giao thật dẽ dàng.
Nghĩa nước gìn bền nơi dạ sắt,
Tình quê gửi tạm cõi mây hoang.
Nâng ly ta chúc non sông Việt:
Lộc mãi xanh tươi chẳng héo vàng.

Bùi Tiến
2008-01-08

XXXXX

Trích Trong Diễn Đàn Văn Học TỨ LINH, Ra Mắt 2 Kỳ/Tháng


Bài XướngHoài thương

Đêm nay huyền ảo nửa trăng vàng
Đứng ngắm xuyên song sáng khối ngàn
Cảnh vật quanh nhà yên lặng lẽ
Tranh đèn khắp nẻo điểm mơ màng
Một mình luôn nghĩ Noel tới
Hai chị vẫn cầu Thánh Thiện ban
Vui vẻ an khang miền cát bụi
Tình thương hòa phủ cõi nhân gian

Đặng Xuân Linh



Các Bài Họa:

SÁNG KHỐI NGÀN(1)

Nhìn ra cửa kính: phố đèn vàng
Cao ốc chen nhau, đếm cả ngàn.
Từng khối nặng nề: guơng sáng loáng.
Vạn đèn nhấp nháy: sao mơ màng.
Mong người phiêu bạt, thân tâm được
yên phận khang an, trời đất ban
Trong khối bê tông tàn nhẫn quá
Ngủ ngon quên hết chuyện trần gian

(1) ba chữ ''sáng khối ngàn'' hiểu theo ý tôi

Phùng Văn Hạnh



Ước nguyện đầu năm

Vẫn đắm chìm say giấc mộng vàng
Vờn bay hồ điệp cánh muôn ngàn
Quay lưng quá khứ thôi thèm nhớ
Ngoảnh mặt tương lai cũng chẳng màng
Mệnh số trăm năm nhờ phúc trạch
Duyên đời một kiếp được ân ban
Lòng nhân bác ái thiền tâm giữ
Nguyện ước an bình khắp thế gian

Lam Vân



Trăng Ba Mươi

Xoay quanh Trái Đất quả cầu vàng
Tháng lụn ba mươi vắng bặt ngàn
Cuội đã tàn hơi quăng bỏ búa
Liềm đang mõn khuyết kéo che màng
Non cao biển rộng đành tối phủ
Núi thẳm sông dài đợi ánh ban
!! Vật đổi sao dời bao chứng kiến
?? Chu kỳ bất dịch chốn trần gian


NhàQuê


Mênh mông…

Niềm tin hấp hối mộng khô vàng
Bước nhỏ lang thang mõi dặm ngàn
Chỗ hội đông vui mình chẳng tới
Nơi trường danh lợi tớ không màng
Nấm mồ hoang phế phần dành sẳn
Vực thẳm ưu phiền số được ban
Có lúc nằm mơ…vui những tưởng…
Mênh mông trời đất… ngục trần gian

Trúc Giang 02.01.08



MÃI NHỚ

Tình cũ bao năm ủ mộng vàng,
Hương xưa tưởng khuất với trăng ngàn.
Niềm thương mãi đó luôn bàng bạc,
Nỗi nhớ còn đây dẫu muộn màng.
Đâu biết xích thằng Con Tạo cột,
Nào hay duyên nơ. Ông Trời ban.
Vô thường lẽ ấy nay suy gẫm :
Được Mất không chừng, chuyện thế gian.

Mẫn Hồ



VẪN MÃI CHỜ XUÂN

Hoạ bài Hoài Thương của nhà thơ Xuân Linh

Gió lạnh về xô đuổi lá vàng
Trời khuya dìu dặt ánh trăng ngàn
Tiếng chim lẻ bạn buồn đêm vắng
Điệu nhạc tàn khuya thoáng mơ màng
Người đợi Xuân về trong héo úa
Kẻ chờ Xuân mới lộc trời ban
Mai nầy cát bụi về cát bụi
Xếp lại vui buồn chuyện thế gian

Nguyễn Tấn Bi


Hạnh phúc tràn năm mới

(Họa bài HOÀI THƯƠNG của Xuân Linh)

Đẹp đẻ làm sao bóng nguyệt vàng
Giữa vòm sương lạnh cõi non ngàn
Lung linh ánh diệu soi huyền ảo
Rực rỡ đèn hoa chiếu mịn màng
Nhân tạo xoay dần thay lối sống
Thiên cơ tạo hóa đổi trời ban
Những ngày năm cũ qua mau chóng
Hạnh phúc cho đời ngập thế gian

Gia Linh

XXXXX

Bài XướngXUÂN LẠNH QUÊ NGƯỜI

Có phải Xuân về với thế gian?
Mà sao chẳng thấy cánh mai vàng?
Đầy trời tuyết phủ, sương băng giá
Khắp nẻo hoa rơi, sắc úa tàn
Chạnh nhớ người xa, lòng thắt thẻo
Thầm mơ cảnh cũ, dạ miên man
Trà ôi, rượu lạt... ai tri kỷ?
Xuân đến làm chi thêm xốn xang?

DƯƠNG QUÂN
( USA 2008 )


Các Bài Họa:


CHỈ TẠI LÒNG TA

Bình tâm đừng hối thúc thời gian
Xuân đã về đâu, mà vội vàng
Tuyết, nguyệt, phong, hoa, lần lượt đến
Vịnh, ngâm, ngoạn, thưởng, thu đông tàn
Xa nhau, hạnh phúc là nhung nhớ
Rút đất, đổi dời, gây hổn mang
Bối cảnh với ta cùng ổn định
Trà ngon, rượu ngọt, bạn xênh xang

Phùng văn Hạnh, Montréal 29 -12- 2007



Xuân Bất Tận

Hương xuân ngan ngát khắp không gian
Xuân chẳng vì mai trắng cúc vàng
Xuân đến đâu chờ khi lộc nơ?
Xuân đi nào đợi lúc hoa tàn
Hồn xuân phơi phới lời thêm thoát
Xuân tứ dồi dào ý chẳng man
Tóc bạc nhưng lòng xuân chửa bạc
Đàn vui xuân nẩy khúc xừ xang

Bùi Tiến


Đã

!! Chu kỳ bất dịch chốn trần gian
Lá mởn hoa xinh đỏ trắng vàng
Nụ chớm mơn tơ Xuân bước tới
Cành vươn mướt mượt tiễn Đông tàn
Thu luôn bỡn cợt niềm hiu quạnh
Hạ vẫn đùa trêu nỗi mác man
Cõi tạm bao năm đà hưởng đủ
Cho dù kiệm tốn chẳng xê xang


NhàQuê


Buồn nhớ quê xưa

(Họa bài Xuân Lạnh quê người của Dương Quân)

Xuân nay chưa đến cõi trần gian
Chờ nắng bừng lên rực ánh vàng
Hiện tại trời đông tràn tuyết giá
Bây giờ lá úa ngập hoa tàn
Trông về quê cũ hiu cùng hắt
Nhớ cảnh chiều xưa mác tiếp man
Chén rượu, ly trà buồn với bạn
Khi nghe khúc nhạc điệu xề xang

Gia Linh


ĐÂU NỮA MÙA XUÂN ?

Hoạ bài Xuân Lạnh quê Người của Dương Quân

Lại mượt mà xanh khắp thế gian
Hình như trời đất nhuốm xuân vàng
Tha hương từ độ thôi chinh chiến
Đất khách dừng chân héo uá tàn
Hy vọng đã vùi tro bếp lữa
Thâm tình chôn chặt nổi miên man
Còn xuân đâu nữa mà mong đợi
Tâm sự u hoài ..cống xự xang

Nguyễn Tấn Bi



Xuân biên thùy

Xuân về tha thướt dáng nhân gian
Tươi thắm ngàn mai hé nụ vàng
Biên giới nào hay mùa Tết đến
Tiền đồn đâu biết độ Đông tàn
Hi sinh cho thái bình dân tộc
Chiến đấu hòng ngăn lũ dã man
Ôm súng mắt trông về phía giặc
Mặc ai thành thị vẫn xênh xang

Toronto Dec 31, 2007
Nguyên Trần
Một đêm giao thừa cô đơn chạnh lòng



Đem ấm lại

(Họa bài Xuân Lạnh quê người của TH Dương Quân)

Xuân chưa về thấm cõi trần gian
Ước đợi mùa sang ngắm đỏ vàng
Trăm sắc điểm xinh choàng lá mởn
Muôn hoa tô thắm chớm cành tàn
Hừng đông gió tuyết buồn vời vợi
Buổi xế mưa dông phủ dã man
Trà nóng khơi lòng nung sưởi ấm
Lời thơ êm ả, ý xênh xang

Xuân Linh



XXXXX
 
Hoài thương

Đêm nay huyền ảo nửa trăng vàng
Đứng ngắm xuyên song sáng khối ngàn
Cảnh vật quanh nhà yên lặng lẽ
Tranh đèn khắp nẻo điểm mơ màng
Một mình luôn nghĩ Noel tới
Hai chị vẫn cầu Thánh Thiện ban
Vui vẻ an khang miền cát bụi
Tình thương hòa phủ cõi nhân gian

Đặng Xuân Linh


XUÂN LẠNH QUÊ NGƯỜI

Có phải Xuân về với thế gian?
Mà sao chẳng thấy cánh mai vàng?
Đầy trời tuyết phủ, sương băng giá
Khắp nẻo hoa rơi, sắc úa tàn
Chạnh nhớ người xa, lòng thắt thẻo
Thầm mơ cảnh cũ, dạ miên man
Trà ôi, rượu lạt... ai tri kỷ?
Xuân đến làm chi thêm xốn xang?

DƯƠNG QUÂN

( USA 2008 )



Họa Liên Hoàn 2 Bài Trên:


Trăng Ba Mươi

Xoay quanh Trái Đất quả cầu vàng
Tháng lụn ba mươi vắng bặt ngàn
Cuội đã tàn hơi quăng bỏ búa
Liềm đang mõn khuyết kéo che màng
Non cao biển rộng đành tối phủ
Núi thẳm sông dài đợi ánh ban
!! Vật đổi sao dời bao chứng kiến
?? Chu kỳ bất dịch chốn trần gian


NhàQuê


Đã

!! Chu kỳ bất dịch chốn trần gian
Lá mởn hoa xinh đỏ trắng vàng
Nụ chớm mơn tơ Xuân bước tới
Cành vươn mướt mượt tiễn Đông tàn
Thu luôn bỡn cợt niềm hiu quạnh
Hạ vẫn đùa trêu nỗi mác man
Cõi tạm bao năm đà hưởng đủ
Cho dù kiệm tốn chẳng xê xang


NhàQuê

XXXXX





Khi Táo Dâng Sớ

Phận Táo hằng năm kiến Ngọc Hoàng
Bao nhiêu việc xảy dưới dương gian
Tờ trình chép sẳn dò từng chữ
Báo cáo ghi xong đếm đủ trang
Quái lạ chư tiên nhìn mặt đỏ
Ngờ nghi thượng giới thị da vàng
Ô hô ngó xuống thì là vậy
Đọc nhảy tùm lum hết mấy hàng


NhàQuê
Tiễn Táo Về Trời

Thôi thì đấu láo với nhau chơi
Nói thiệt nào ngay chớ có cười
Rượu, thuốc, dầu, đường kiêng cử đủ
Tiêm, thoa, uống, dán mới mong hồi
Thành ra chịu phép đành dừng lại
Chứ nếu đâu tha quyết tới nơi
Tết nhứt lình xình nhờ Táo giúp
Về trên nhớ tấu rõ cùng Trời

(Tiễn Táo đồ chay về trển Ổng
Vờ quên giấu nhẹm tấu cùng Trời)


 BỚ TÁO

Bớ Táo !đang đi kiến Ngọc Hoàng
Dừng chân ! Tớ muốn hỏi xin... giang ( quá giang )
Bằng không thể được... mong cho gởi
Ít chữ thay lời... chẳng mấy trang
Thuở ấy, từ khi trùm sắc đỏ
Lao đao, lận đận giống da vàng
Trời Nam, cạnh biển Đông là đó
Đã lắm đau thương, lệ xót hàng

Trúc Giang Tử

Bẩm

Nói láo Em đây cũng ráng chơi
Nhưng còn đấu đá: bẩm đừng cười
Chưa đầy ý chí kiêng nhiều thứ
Vẫn đủ tâm cang để phục hồi
Nhộn nhịp nơi nào: đều ghé lại
Tưng bừng khói lửa: quậy nơi nơi
Đùa chơi ít chữ xin đừng bảo
Chú nhỏ mầy ơi ! láo quá Trời

Trúc Giang Tử

Táo Tâu Dùm ...

Pạt-co , tuổi nhỏ " chơi thì...chơi !"
Nghĩ lại hai màu tóc , mĩm...cười
Hổng phải đa đoan : thê , tử thứ
Mà vì ý chí, trí...Khương, Hồi
Trầy vi tróc vảy , rồi hoàn lại
Thuận gió xuôi buồm , chạy tới nơi
Nghịch chướng lên muà duà lụt , bão
Kêu gào, thán oán...tấu dùm Trời !!!

Tươi Dương