Yêu Nàng Thơ
Tâm tư choáng ngợp bóng Nàng
Thanh âm thỏ thẻ ngỡ ngàng riêng tôi
Trái tim tưởng khép chiều rồi
Lại nghe rộn rã bồi hồi tiếng Thơ
Điệu vần bỗng hóa ngu ngơ
Ý tình tràn ngập thẩn thờ con tim
Thỏa lòng khao khát mong tìm
Sáng chiều hồn mãi đắm chìm cõi mơ
Khi âu yếm lúc ơ hờ
Mong manh huyền diệu dáng thơ của Nàng
Gót chân in dấu địa đàng
Tỉnh say cũng thấy hồn Nàng tựa bên
Hẹn rồi muôn kiếp không quên
Đi về lòng khắc đậm tên Người tình
Dấu yêu chỉ một bóng hình
Du dương rót giữa không thinh vạn lời
Yêu nhiều ngớ ngẩn vậy thôi
Có đêm độc thọai có hồi nhớ nhung
Tơ lòng hòa khải điệu cung
Buồn vui se phím sợi chùng sợi căng…
Trúc Giang 25.02.08
Tự Biếm Duyên Thơ
Hè nhau ám chỉ là Nàng
Chừng nghe té ngửa ngỡ ngàng cái tôi
Nợ duyên cột chặt quá rồi
Hỏi khi nào: đúng từ hồi làm thơ
Bước đầu tập tễnh lơ ngơ
Bao nhiêu mẫu mực tôn thờ nhập tim
Sách mua báo mượn lục tìm
Gian nan bảy nổi ba chìm vẫn mơ
Giống như cầu thủ phòng hờ
Vỗ tay yểm trợ lơ thơ vài nàng
Ông Bầu thế bí cùng đàng
Giật mình nhớ lại nhà nàng cạnh bên
Cho nên khó giả đò quên
Đăng dùm chiếu lệ có tên, cảm tình..
Đem so bài vở tình hình
Lý ra đáng lẽ làm thinh im lời
Hay hên chừng ấy đó thôi
Thế mà như uống quế hồi lộc nhung
Phấn hưng thơ ý trỗi cung
Diều lên gặp gió dây chùng bỗng căng
NhàQuê
XXXXX
Bài Thơ Chưa Trọn
Bài thơ Người viết còn dang dở
Mấy đoạn sao buồn đến khứa tim
Có phải đã qua toàn khổ lụy
Nầy ta xin gởi tiếng ru đêm
Một mai thức dậy bên đời thực
Cất giữ nâng niu giữa muộn phiền
NhàQuê
Cảm Thông
Dẫu biết rằng đây lắm lụy phiền
Nhưng đời phải trả nợ truân chuyên
Làm sao viết hết lời dang dở
Để gởi ai kia thấu nỗi lòng
Ai có cảm thông xin một chút
Viết tiếp .... bài thơ .... chịu dở dang .....
ThụyMaiBGNQCôEm66
Họa bài TÂM SỰ NGÀY LỄ TÌNH YÊU của NGUYỄN THÀNH TÀI
TÌNH YÊU ĐẦU ĐỜI
Thoạt nhiên tôi lại thấy nàng
Nàng ra trước cửa vội vàng nhìn tôi
Mười lăm nàng biết thẹn rôi
Tôi thì mười tám yêu thời lảm thơ
Mắt nhìn nhau dạ ngẩn ngơ
Tình yêu nào đã dỗ dành con tim
Nàng thơ tôi mãi đi tìm
Thấy nàng đứng dấy im lịm trong mơ
Dối lòng ra vẽ ơ hờ
Thật tình tôi muốn làm thơ tặng nàng
Thơ rằng dù có cách đàng
Nhưng cùng một dãy nhà nàng gần bên
Như ngầm hẹn để không quên
Không quên giây phút rót thêm ân tình
Tình ta nay đã thành hình
Yêu nàng cái nết lặng thinh không lời
Ngày vào đại học gần thôi
Xa nàng tôi sẽ từng hồi nhớ nhung
Nhạc tình có lúc dổi cung
Yêu nàng chấp nhận khi chùng khi căng
HANH LONG 06-03-08
XXXXX
Bài Thơ Điên
Một ngày trọn vẹn niềm vui
Nghe quanh tràn đầy nắng mới
Tuyết băng ra khỏi góc đời
Cỏ cây vào xuân phơi phới
Trong ta lồng lộng trời xanh
Vườn thơ đầu ngày êm ả
Như xưa vần điệu mượt mà
Về từ đêm sâu ngộ nhận
Con tim gõ nhịp trùng tu
Phục hồi tin yêu rệu rã
Chân trời với được đâu xa
Chung quanh bỗng nhánh hiền hòa
Cuội rơi vào lòng vực thẳm
Nay mai mất dấu đất hằn
Yên bình tìm về hội ngộ
Giũ xong phiền muộn băn khoăn
NhàQuê
Hãy Đừng Ra Khỏi Hôn Mê
Đã cùng lay tỉnh làm chi
Hôn mê lại có còn gì chờ hơn
Gối tay từ biệt dỗi hờn
Nằm nghe tim nhịp từng cơn rì rào
Dâng trao tròn phiến ngọt ngào
Vầng trăng nghiêng khuyết năm nào bỗng dưng
Bàn tay phân nửa chào mừng
Hạc gầy xích lại ngập ngừng hôn nhau
Dưới chân đá sỏi xôn xao
Mưa luồng nước lũ quyện vào trăm năm
NhàQuê
Kià đôi chim Hạc bên nhau
Lời thương quấn quít chuốt trau ngọt ngào
Trời cao đất rộng đón chào
Tình đôi chim Hạc đi vào thiên thu
Trên đồng gió thổi vi vu
Bên đầm lau sậy tiếng Thu gọi về !
ThụyMaiBGNQCôEm66
XXXXX
Trong Tứ Linh Văn Học/Ra Mắt Tháng 2 Kỳ
Xướng: NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG.
Thơ Đường không phải dễ làm chơi
Nghĩ lại thành công chẳng mấy người
Bằng Trắc không thông cam chịu rớt
Luật Niêm chẳng thuộc phải đành rơi
Xướng ra lắm lúc nhìn e thẹn
Họa lại nhiều khi thấy hổ ngươi
Phải đối phải gieo cho hợp vận
Thơ Đường khó chịu quá người ơi!
TRẦN KIÊU BẠC ( 090308)
NGHĨ VỀ THƠ ĐỪƠNG 2.
Làm thơ Đường Luật thật nhiêu khê
Một chục bài thì chín bị chê
Vế đối không hay khi bởn cợt
Vần gieo chẳng hợp lúc cà kê
Phải chăng hoạ lại còn thô thiển
Bởi tại xướng ra cũng vụng về
Vây hảm chung quanh nhiều thứ luật
Thơ Đường chốn ấy quả là phê!
TRẦN KIÊU BẠC ( 090308)
Họa: Nghĩ về Thơ Đường 1
Thơ Đường không ngọt… để dành chơi
Luật lệ bày ra chắc cản người
Phép nưóc bao nhiêu chân dẫm nát
Luật thơ khó giữ phải cho rơi
Đổ Phủ Tiền Đường ai ngẩng mặt ?
Chu Thần hậu thê nhắc hổ ngươi
Sao không bắt buộc làm thơ Hán
Cho giống cổ phong…ối trời ơi
Nghĩ về Thơ Đường 2
Chuyện chơi sao vẽ lắm nhiêu khê
Thơ Việt đâu rồi, ai dám chê?
Vần Trắc vần bằng ta không thiếu
Đối lia đối lịa cũng cà kê
Thơ Không luật lệ là thơ mới
Diệu ép điệu o ùdễ vụng về
Xướng hoạ vui chơi sao nói luật
Chữ ta chữ Hán chữ nào phê?
Nguyễn tấn Bi
TẬP LÀM THƠ ĐƯỜNG (1)
Luật lệ thơ đường quả khó chơi ,
Tám câu cho chỉnh dễ bao người .
Được bằng hỏng trắc thôi đành bỏ ,
Đúng ý trật vần cũng đánh rơi .
Đối dưới đáp trên rà mỏi mắt ,
Đọc qua kiểm lại thấy mờ ngươi .
Năm mươi sáu chữ đừng trùng lặp ,
Trôi chảy là mừng các bạn ơi !!!
Nguyễn Thành Tài
TẬP LÀM THƠ ĐƯỜNG (2)
Nấu cơm tuy dễ lắm khi khê ,
Hồ huống thơ đường, luật khỏi chê .
Trạng luận khớp nhau càng khó tả ,
Phá thừa ăn ý cũng nan kê .
Hàng trên đáp thẳng lời xuôi xuống ,
Vế dưới đối ngay nghĩa ngược về .
Đọc lại toàn bài tra mỗi chữ ,
Tám câu vỏn vẹn thế mà phê .
Nguyễn Thành Tài
THƠ ĐƯỜNG VÀ TÔI
Họa bài Nghĩ về Thơ Đường của Trần Kiêu Bạc
Thơ Đường? Làm chỉ để xem chơi
Chẳng dám khoe ra với mọi người
Bằng, trắc mơ hồ như gió thoảng
Luật, vần mù mịt tựa mưa rơi
Tâm tình muốn nói, sao khôn tả
Chữ nghĩa cố tìm, há dễ ngươi
Vì mến Nàng Thơ nên gắng gượng
Đôi hàng bày tỏ. Bạn lòng ơi!
DƯƠNG QUÂN
VIỄN DU
Mượn vần bài Nghĩ Về thơ Đường của Trần Kiêu Bạc
Ta hẹn Nàng Thơ chuyến dạo chơi
Miền xa chẳng thấy dấu chân người
-Đường hoa
-thảm ngọc
-thềm mây rụng
-Lầu tuyết
-màn sương
-nhã nhạc rơi
Em. Gót son nghiêng thành đá cổ
Suối. Dòng xanh lộng bóng trăng ngơi
Bỗng dưng- mắt biếc tràn hư ảnh
Thôi đã lạc đường!
Cố quận ơi!
DƯƠNG QUÂN
Tự thán 1
Mục đích thơ làm giải trí chơi
Văn hay chữ tốt kém thua người
Tìm vần híp mắt mi đen khép
Kiếm vận vò đầu tóc bạc rơi
Sáng dậy đừ câm xanh bản mặt
Ðêm nằm khó ngủ đỏ con ngươi
Từ nay quyết chí thôi mơ mộng
Hết thẫn thờ rồi sướng khoái ơi !
Lam Vân
Tự thán 2
Nhàn cư ẩn dật chốn sơn khê
Họa xướng riêng mình chẳng kẻ chê
Khuya ngắm trăng thanh ca vọng cổ
Chiều nhìn nắng nhạt hát dù kê*
Trưa nằm dưới chái chờ mơ đến
Tối đứng bên hiên đợi mộng về
Tri kỷ lâu ngày chưa tới viếng
Ngồi buồn nhớ bạn thiếu cà phê
Lam Vân
*Ðiệu hát của người Miên
Bốn món ăn chơi
Cầm kỳ thi họa 4 nghề chơi
Tứ hải đệ huynh được mấy người
Cầm tợ Tương Như , Quân phải lụy*
Kỳ như Đế Thích, Trần đành rơi**
Thi bằng Lý Bạch, Đường hưng thịnh
Họa cở Vinci, Goh hổ ngươi***
Phù thế trăm năm bao khổ lụy
Vui quên cay đắng hởi ai ơi!
* Tư Mả Tương Như, Trác văn Quân
* Tiên ông Trần Đoàn hạ Triệu Khuôn Dẫn trong ván cờ lãnh thổ
* Léonard de Vinci, Van Goh
Nguyên Trần
Thơ Đường không ngọt
Thơ Đường khó mấy dặm sơn khê
Làm thử một bài ai cũng chê
Luật trắc không thông nhờ bạn sửa
Vần bằng chưa chỉnh bị người kê
Thất ngôn bảy chữ mail không đọc
Bát cú tám câu báo trả về
Cái nghiệp làm thơ sao khó quá
Dễ chừng như vị đắng cà phê
Toronto March 9, 3, 2008
Nguyên Trần
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Thơ đường quả thật khó làm chơi
Từ trước tới nay được mấy người
Thi thố tài năng cho chẳng rớt
Bài thơ Đường luật để không rơi
Làm thơ tài tử không e thẹn
Trong chốn trần gian chẳng hổ ngươi
Cứ mãi loanh quanh tìm kiếm vận
Còn đâu thi hứng nữa người ơi!
Minh Hồ
100308
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG 2
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Thơ Đường như vạn dặm sơn khê
Không khéo làm ra sẽ bị chê
Nào múa riều hay là giỡn cợt
Nghe như tiếng gáy của loài kê
Không rành niêm luật đừng thô thiển
Xướng họa nhau chi ló vụng về
Ý tưởng chưa xong lo đến luật
Làm thơ chi nữa khỏi lời phê!
Minh Hồ100308
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Xướng họa thơ Đường đâu dễ chơi
Mong như tiền bối được bao người
Trắc bằng niêm luật làm thơ rớt
Suy nghĩ đêm ngày lệ muốn rơi
Bạn hữu nương tình không thấy thẹn
Tỏ lời nhắn nhủ sáng con ngươi
Nên luôn học hỏi đừng sai vận
Để khỏi tuôn lời thật khó ơi!
Minh Hồ Đào (110308)
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG 2
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Thơ như lửa nhỏ nấu nào khê
Không biết niêm luật dễ bị chê
Sành sỏi thơ rồi vui giởn cợt
Thơ Đường sẽ như gối nằm kê
Ấp ôm mơ ước khi thô thiển
Trước mặt quần hùng khỏi vụng về
Bút kiếm tung hoành không rớt luật
Nơi trường thi ít có lời phê
Minh Hồ Đào (110308)
Cố theo luật xưa
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường 1 của Trần Kiêu Bạc)
Thư thản mỗi lời tả cảnh chơi
Nhập đề tròn nghĩa thuận tâm người
Ngắm gương soi bóng thân chi rọi
Nhìn mặt xem mày dạ chẳng rơi
Bằng trắc không huyền nghe tự cổ
Luật đường hỏi ngã thủ vì « ngươi »
Bốn câu đối xứng yêu hay giận
Dù khó cũng trèo thể vận ơi
Xuân Linh
Thơ vui buồn theo tâm trạng
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường 2 của Trần Kiêu Bạc)
Chân trời hun hút tận sơn khê
Sau núi tia ngà đẹp khỏi chê
Ngoài ý tìm vui, công vụ thẳng
Trong lòng mệt nhọc, việc đùn kê
Tươi cười huyền diệu câu khuây khỏa
Bực dọc lơ mơ mộng khó về
Bởi trí bao vây đầy dẫy bụi
Đem vần thơ diễu xóa mờ phê
Xuân Linh
Thú tiêu khiển Thơ Đường 1
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường của Trần Kiêu Bạc)
Đem thơ để kết một trò chơi
Cái thú văn chương hợp lắm người
Vận khó tìm ra câu thánh thoát
Vần hay kiếm được chữ thần rơi
Trắc Bằng lên xuống chung hòa điệu
Niêm luật phân đầy khó giởn ngươi
Có đối mới tròn bài Xướng Họa
Không thừa chẳng thiếu, khoái… ai ơi !
Gia Linh
Thú tiêu khiển Thơ Đường 2
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường 2 của Trần Kiêu Bạc)
Đem thơ ra trải giữa dòng khê
Xướng họa vui vầy chẳng sợ chê
Chủ ý thanh nhàn vài trống kẻn
Thành tâm thư thả mấy nồi kê
Có qua có lại dù sai sót
Đi tới đi lui mặc vụng về
Vẫn muốn dùng văn giàu tiếng Việt
Chỉ lo người chủ hướng chiều phê
Gia Linh
Như Là...Tri Kỷ
Nắn nót thơ Đường một thú chơi
Tự xưa quyến rũ biết bao người
Mấy vần tức cảnh hồn bay bổng
Vài địệu ru tình nhạc thả rơi
Dõi bóng trăng khuya kề với Bạn
Khơi dòng tâm sự thác vào Ngươi
Hiểu Ta sâu sắc như mình vậy
Niêm luật càng thêm ...tuyệt cú ơiiii...
Giống Cụ...Đồ Gàn
Muốn ngắm hoa rừng phải vượt khê
Chông chênh vững chí ngại gì chê
Đường bằng nắng múa tung chân bước
Nẽo trắc mây vờn gối mộng kê
Ép vận nhiều khi tim nghẹn thở
Gò câu lắm lúc hứng không về
Hay chăng uyển chuyển trau vần ý
Dẫu biết thế nào cũng bị...phê!
Trúc Giang 11.3.08
Thầy Ơi,
Hai năm khổ ải phải đâu chơi
Đuổi bắt Đường Thi mệt lã người
Tróc vảy trầy vi mong hợp thể
Xơ bơ xấc bấc định buông rơi
Ra lò nhá thử, chê đâm thẹn
Bướng đại chầy lâu, muốn nổ ngươi
Quáng mắt chưa qua khâu luật vận
Mằn mò trật vuột bớ ... Thầy ơi!
Thầy ơi, ...chỉ miếng vượt sơn khê
Chứ điệu rườm rà chắc bỏ ... chê
Chỉnh đối từng đôi dường giễu cợt
Tuân niêm đủ cặp giống chêm kê
Trình bày ý tứ còn sơ thiển
Lập luận lời văn cứ vụng về
Cũng ráng trau giồi theo đúng luật
Nhưng nào tránh được chuyện bình phê
NhàQuê
Nẻo Đường
Dù cho là thực hoặc rằng chơi,
Văn khí xưa nay hiện tính người.
Phóng khoáng vận lơi không sợ xuất,
Khắt khe niêm chặt vẫn lo rơi.
Lời hài chưa tới ra châm chọc,
Chữ lái không thành hóa dễ ngươi.
Gói ghém tám câu cho đủ ý,
Quả là không dễ bạn thơ ơi.
Bùi Tiến
Cơm Dẻo
Thổi cơm trên sống dưới thì khê;
Thử hỏi làm sao má chẳng chê?
Ghế khéo đâu lo nhừ qúa cháo,
Vo vừa nào ngại đớn như kê.
Ống tre nung nấu còn ngon ngọt. (1)
Bã mía thi đua há vụng về. (2)
Bát sạch ngon cơm nhà sạch mát,
Mặc cho ai phán mặc ai phệ.
Bùi Tiến
(1) Cơm Lam
(2) Dùng bã mía thổi cơm thi nhân ngày hội ở Bắc Ninh, Bắc phần, Việt Nam
LÀM THƠ
Làm thơ cũng chỉ để mà chơi
Trau chuốt sao cho đến lã người
Chức Nữ bẻ bàng duyên cũng thắm
Ngưu Lang phận bạc vẫn thơm rơi
Tâm bằng thế sự chi mà thẹn
Trắc địa càn khôn mới hổ ngươi
Thiên hạ mệt nhoài cơn lực lợi
Còn ta vớ vẫn chuyện trời ơi
HẠNH LONG 17-03-08
CÔ ƠI
Thơ Đường khó họa dọa mình thôi
Vững chí kiên trì cũng có người
Nhẫn nại chuyên cần rằng phải thế
Khó khăn hiểm hóc chớ buông rôi
Thơ làm có dở thì hông thẹn
Luât lệ Đường chớ dễ ngươi
Đối nghĩa từng đôi vì luật vận
Ca dao điển tích thuộc Cô ơi
Cô ơi họa giỏi lắm nhiêu khê
Đối ý sao cho chẳng bị chê
Lý lẽ đôi khi tuồng giễu cợt
Lời thơ gãy gọn chớ cà kê
Văn phong như thể còn thô thiển
Thư pháp dường như có vụng về
Cố gắng tuân theo bằng trắc luật
Không phiền dẫu bị tiếng bình phê
HỒNG HẠNH 17-03-08
XXXXX
Suối Mây
(V.Đ.)
Như là con suối cạn
Thèm tiếng nước vui reo
Mây ơ thờ tỏa bóng
Rồi đâu đó bay theo
Làm sao ngăn mây được
Bồng bềnh trôi lang thang
Như thuyền chưa trở bến
Về neo đậu ngày tàn
Sông lưng vực suối khô
Giờ chỉ trơ lòng sỏi
Xa lắc thuở ban sơ
Ước thành nguồn khó nỗi
Nơi nầy con suối đợi
Hạt mưa sớm quay về
Đừng mãi mê đất lạ
Mỗi hao gầy buồn thê
Mây tìm mây đan kết
Vui vẻ hát đùa ca
Mảnh vườn hằng nắng cháy
Mây có biết chăng là
NhàQuê
Làm sao mây chẳng biết
Hỡi suối cạn kia ơi
Vì đâu đời khô cạn
Thèm tiếng nước reo vui !
Mây là hồn của nước
Hơi nóng tỏa lên cao
Tụ lại để thành mây
Lang thang đời phiêu lãng
Rồi cũng trở về nguồn .
Nguồn kia con suối cạn
Chờ đợi hạt mưa rơi
Mưa rơi từ trên ấy
Bàng bạc đám mây kia .
Suối Mây là tình tự
Muôn đời chẳng nhạt phai
Suối hãy chờ hãy đợi
Mây kia cũng về thôi .
Suối Mây cùng ôm ấp
Chảy suốt cánh đồng làng
Làm tươi vui ngọn cỏ
Hoa nở đón mừng Xuân .
Mùa Xuân sẽ trở lại
Đẹp tợ tình Suối Mây .
ThụyMaiBGNQCôEm66
XXXXX
NHÀ QUÊ
(Thân tặng anh NhàQuê )
Chân bùn áo vá nhà quê
Tay phèn tóc cỏ Bến Tre thơm người
Ngọc lành vùi dập thêm tươi
Tình người tình đất hoa cười bướm hôn
Nổi trôi sương tuyết chập chờn
Đêm đêm huyết lệ mộng hồn nước non...
MD.03/24/08
LuânTâm
(Cảm tác khi nửa đêm thao thức nhớ nhà ,may mắn được
"GẶP" mấy bài Thơ Quê Hương độc đáo tuyệt vời mênh mông....
đầy Hồn Quê Tình Người Tình Đất của nhà thơ NhàQuê nơi
hai trang thơ "Hành Hương " trong Web bentrehome.net va
"VườnThơ Bích Câu" trong Web vietnamlibrary.net)
XXXXX
Buông Thỏng Hai Tay
Có khi cảm đời mệt lã
Lặng thinh thèm vỗ về mình
Thõng tay bàn xòe năm ngón
Gối đầu cỏ mượt ngát xanh
Phiêu bồng mây cao từng nhóm
Dắt nhau vô định trời xa
Khi nao có bay về hướng
Xin theo trở lại quê nhà
Ngắm nhìn dòng sông êm ả
Xưa lần nước mắt chia tay
Rặng bần tím hoa chứng giám
Nhớ nhung từ đó năm dài
Yêu quê yêu từng kỷ niệm
Một thời áo trắng xây mơ
Đường hoa cuối mùa cánh rụng
Cuống khô chiếc lá đang chờ …
Bỗng thương nước ròng nước lớn
Lục bình còn dịp quẩn quanh
Lá rơi theo dòng xa khuất
Bèo mây tan hợp đoạn đành
Bàn tay lần hồi co duỗi
Mấy lằn xếp nếp thương nhau
Lóng gầy cố gồng bám chặc
Bao nhiêu có giữ được nào
Chuyến tàu cuộc đời riêng chổ
Đó đây ghé lại rồi xa
Hành khách xuống lên ngơ ngác
Tới rồi bến kế phiên ta
NhàQuê 27-03-08
Bắt tay nhau
Cánh chim chiều bay đói lã
Mãi mê nào nghĩ đến mình
Chỉ mong xuôi về bến cũ
Ngửi mùi đồng cỏ thơm xanh
Trên đường chim bay từng nhóm
Cùng chung ý vượt trời xa
Nên dù đi từ mọi hướng
Vẫn theo về ngõ quê nhà
Khi thấy bóng chiều êm ả
Mừng vui ta lại bắt tay
Quên đi một thời oi ả
Thở than những lúc đêm dài
Ngắm nhìn dòng sông kỷ niệm
Gợi nhiều những cảnh ước mơ
Bóng chiều tan trường sắc tím
Còn vương ý tưởng mong chờ
Trên sông theo mùa nước lớn
Hoa lục bình tím quẩn quanh
Nhởn nhơ xuôi chiều sóng gợn
Nổi trôi số kiếp sẵn dành
Đường đời dằn co xua đuổi
Biết tìm chổ tựa dìu nhau
Còn hơn giữ hoài giận dỗi
Trở trăn dối được đâu nào
Hãy ráng cùng nhau dành chổ
Trên chiếc tàu lướt dặm xa
Cùng nhau trở về bến đỗ
Để cùng nhau tắm ao ta
Gia Linh
XXXXX
Cám ơn nhà thơ Gia Linh đã gởi bài thơ họa hay .
NhàQuê
Tinh Khôi.
(Gần Bùn Mà Chẳng Hôi Tanh Mùi Bùn - Ca Dao trong QVGKT)
Thẳm tím chiều buông dâng cảm sầu
Tinh khôi ngời rạng dễ tìm đâu
Ngòm đen nước phủ vây quanh lối
Tươi sắc hoa chen đùa bởn nhau
Bao ước dựng xây vùi vận lỡ
Bấy mơ ôm ấp khép nguồn sâu
Có dù đời thực chưa tròn mộng
Phong giữ niềm riêng vẹn thắm màu
NhàQuê Jan20, 2007
Thiên Nga lạc lõng nơi đầm lạnh
Bóng ngã về đâu lúc nắng tàn
Sắc hoa óng ánh chiều cô quạnh
Phản chiếu long lanh nước mắt tràn !
ThụyMaiBGNQCôEm66
XXXXX
Bài Xướng: Dòng Sông Lười Biếng
Từ thuở khơi nguồn uốn lượn quanh
Thấm tươi màu đất lá xinh cành
Thuyền đưa mấy lượt đời sang bến
Sử chứng bao hồi chuyện nổi danh
Thỉnh thỏang dịu lòng ôm cảnh mộng
Nhiều khi cuộn sóng bốc trời xanh
Đường xa cứ tưởng trôi không mõi
Bờ vắng chiều buông muốn …dỗ dành !!!
Trúc Giang 20.3.08
Thế sự
Chuyện đời sao lẩn quẩn loanh quanh
Sớm nắng chiều mưa phủ lá cành
Xuống chó nhưng lòng không cảm nhục
Lên voi mà dạ chẳng ham danh
Thánh thần đâu ép người đầu bạc
Trời đất nào ghen kẻ tóc xanh
Họa phúc căn nguyên do định mệnh
Số giàu phận khó chẳng ai dành
Toronto March 21, 2008
Nguyên Trần
SÔNG và THUYỀN
Họa bài Dòng Sông Lười Biếng của Bạch Nga
Theo sông, thuyền lờ lững trôi quanh
Bờ bãi xanh tươi rợp lá cành
Sông chở thuyền đi không hỏi lợi
Thuyền về sông tắm chẳng đòi danh
Mênh mông thuyền tiếp vầng mây bạc
Xa tắp sông liền dãy núi xanh
Thuyền đến là sông vào đến bến
Thuyền-Sông muôn thuở đã riêng dành.
DƯƠNG QUÂN
Khi Nhắc Về ….
Hiền lành rạch nhỏ uốn vờn quanh
Phẳng lặng gương in rõ lá cành
Chẳng ước mơ chi làm thắng cảnh
Không chờ đợi được xếp lam danh
Âm thầm lặng lẽ vườn bồi thắm
Mãi miết trì kiên ruộng tưới xanh
Hạt máu còn tuần trong huyết quản
Dù đâu cũng khắc đậm ơn dành
Khắc đậm ơn dành xứ Bến xa
Lâu nay thọ hưởng biết nhiêu là
Ba hòn đảo nổi dừa in bóng
Bốn nhánh sông hiền lúa hát ca
Quá nửa phần đời ràng buộc với
Y nguyên ký ức khó phai nhòa
Vừa nghe bất chợt tên ai nhắc
Thiện cảm như dường bạn hữu ta
Bạn hữu ta xưa một thuở nào
Bên hồ dệt mộng vói trăng sao
Đâu nào ngán ngại khi giông đổ
Khó mấy an nhiên trước sóng gào
Chẳng trách gian truân thời loạn lạc
Không hiềm khổ ải lúc binh đao
Dù nay mỗi đứa thân ly xứ
Nhắc đến tên trường lại nhớ nhau
NhàQuê
XXXXX
Còn Tùy
Thường thì đến tuổi cổ lai hy
Lẩm cẩm, nhiều khi chẳng nhớ gì
Trước đó khôn ngoan nào kẻ sánh
Giờ đây lú lẩn khó ai bì
Con khuyên nghỉ dưỡng ăn y buổi
Vợ nhắc toa kê uống đúng kỳ
Có vậy thôi đâu, còn lắm nữa
Bà con hãy thử đoán là chi!?
Bà con hãy thử đoán là chi
Có chịu xong xuôi kiếm chỗ khì !
Cố lủy đời xưa hoài láp váp
Xa lơ cổ tích cứ chằn chì
Làm ơn xếp gọn vào quên lãng
Nếu ức mang theo gởi “Tổng Lỳ”
Thiết tưởng đâu cần đừng nhớ nữa
An nhàn hạnh hưởng “Cổ Lai Hy”
NhàQuê
Xướng: NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG.
Thơ Đường không phải dễ làm chơi
Nghĩ lại thành công chẳng mấy người
Bằng Trắc không thông cam chịu rớt
Luật Niêm chẳng thuộc phải đành rơi
Xướng ra lắm lúc nhìn e thẹn
Họa lại nhiều khi thấy hổ ngươi
Phải đối phải gieo cho hợp vận
Thơ Đường khó chịu quá người ơi!
TRẦN KIÊU BẠC ( 090308)
NGHĨ VỀ THƠ ĐỪƠNG 2.
Làm thơ Đường Luật thật nhiêu khê
Một chục bài thì chín bị chê
Vế đối không hay khi bởn cợt
Vần gieo chẳng hợp lúc cà kê
Phải chăng hoạ lại còn thô thiển
Bởi tại xướng ra cũng vụng về
Vây hảm chung quanh nhiều thứ luật
Thơ Đường chốn ấy quả là phê!
TRẦN KIÊU BẠC ( 090308)
Họa: Nghĩ về Thơ Đường 1
Thơ Đường không ngọt… để dành chơi
Luật lệ bày ra chắc cản người
Phép nưóc bao nhiêu chân dẫm nát
Luật thơ khó giữ phải cho rơi
Đổ Phủ Tiền Đường ai ngẩng mặt ?
Chu Thần hậu thê nhắc hổ ngươi
Sao không bắt buộc làm thơ Hán
Cho giống cổ phong…ối trời ơi
Nghĩ về Thơ Đường 2
Chuyện chơi sao vẽ lắm nhiêu khê
Thơ Việt đâu rồi, ai dám chê?
Vần Trắc vần bằng ta không thiếu
Đối lia đối lịa cũng cà kê
Thơ Không luật lệ là thơ mới
Diệu ép điệu o ùdễ vụng về
Xướng hoạ vui chơi sao nói luật
Chữ ta chữ Hán chữ nào phê?
Nguyễn tấn Bi
TẬP LÀM THƠ ĐƯỜNG (1)
Luật lệ thơ đường quả khó chơi ,
Tám câu cho chỉnh dễ bao người .
Được bằng hỏng trắc thôi đành bỏ ,
Đúng ý trật vần cũng đánh rơi .
Đối dưới đáp trên rà mỏi mắt ,
Đọc qua kiểm lại thấy mờ ngươi .
Năm mươi sáu chữ đừng trùng lặp ,
Trôi chảy là mừng các bạn ơi !!!
Nguyễn Thành Tài
TẬP LÀM THƠ ĐƯỜNG (2)
Nấu cơm tuy dễ lắm khi khê ,
Hồ huống thơ đường, luật khỏi chê .
Trạng luận khớp nhau càng khó tả ,
Phá thừa ăn ý cũng nan kê .
Hàng trên đáp thẳng lời xuôi xuống ,
Vế dưới đối ngay nghĩa ngược về .
Đọc lại toàn bài tra mỗi chữ ,
Tám câu vỏn vẹn thế mà phê .
Nguyễn Thành Tài
THƠ ĐƯỜNG VÀ TÔI
Họa bài Nghĩ về Thơ Đường của Trần Kiêu Bạc
Thơ Đường? Làm chỉ để xem chơi
Chẳng dám khoe ra với mọi người
Bằng, trắc mơ hồ như gió thoảng
Luật, vần mù mịt tựa mưa rơi
Tâm tình muốn nói, sao khôn tả
Chữ nghĩa cố tìm, há dễ ngươi
Vì mến Nàng Thơ nên gắng gượng
Đôi hàng bày tỏ. Bạn lòng ơi!
DƯƠNG QUÂN
VIỄN DU
Mượn vần bài Nghĩ Về thơ Đường của Trần Kiêu Bạc
Ta hẹn Nàng Thơ chuyến dạo chơi
Miền xa chẳng thấy dấu chân người
-Đường hoa
-thảm ngọc
-thềm mây rụng
-Lầu tuyết
-màn sương
-nhã nhạc rơi
Em. Gót son nghiêng thành đá cổ
Suối. Dòng xanh lộng bóng trăng ngơi
Bỗng dưng- mắt biếc tràn hư ảnh
Thôi đã lạc đường!
Cố quận ơi!
DƯƠNG QUÂN
Tự thán 1
Mục đích thơ làm giải trí chơi
Văn hay chữ tốt kém thua người
Tìm vần híp mắt mi đen khép
Kiếm vận vò đầu tóc bạc rơi
Sáng dậy đừ câm xanh bản mặt
Ðêm nằm khó ngủ đỏ con ngươi
Từ nay quyết chí thôi mơ mộng
Hết thẫn thờ rồi sướng khoái ơi !
Lam Vân
Tự thán 2
Nhàn cư ẩn dật chốn sơn khê
Họa xướng riêng mình chẳng kẻ chê
Khuya ngắm trăng thanh ca vọng cổ
Chiều nhìn nắng nhạt hát dù kê*
Trưa nằm dưới chái chờ mơ đến
Tối đứng bên hiên đợi mộng về
Tri kỷ lâu ngày chưa tới viếng
Ngồi buồn nhớ bạn thiếu cà phê
Lam Vân
*Ðiệu hát của người Miên
Bốn món ăn chơi
Cầm kỳ thi họa 4 nghề chơi
Tứ hải đệ huynh được mấy người
Cầm tợ Tương Như , Quân phải lụy*
Kỳ như Đế Thích, Trần đành rơi**
Thi bằng Lý Bạch, Đường hưng thịnh
Họa cở Vinci, Goh hổ ngươi***
Phù thế trăm năm bao khổ lụy
Vui quên cay đắng hởi ai ơi!
* Tư Mả Tương Như, Trác văn Quân
* Tiên ông Trần Đoàn hạ Triệu Khuôn Dẫn trong ván cờ lãnh thổ
* Léonard de Vinci, Van Goh
Nguyên Trần
Thơ Đường không ngọt
Thơ Đường khó mấy dặm sơn khê
Làm thử một bài ai cũng chê
Luật trắc không thông nhờ bạn sửa
Vần bằng chưa chỉnh bị người kê
Thất ngôn bảy chữ mail không đọc
Bát cú tám câu báo trả về
Cái nghiệp làm thơ sao khó quá
Dễ chừng như vị đắng cà phê
Toronto March 9, 3, 2008
Nguyên Trần
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Thơ đường quả thật khó làm chơi
Từ trước tới nay được mấy người
Thi thố tài năng cho chẳng rớt
Bài thơ Đường luật để không rơi
Làm thơ tài tử không e thẹn
Trong chốn trần gian chẳng hổ ngươi
Cứ mãi loanh quanh tìm kiếm vận
Còn đâu thi hứng nữa người ơi!
Minh Hồ
100308
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG 2
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Thơ Đường như vạn dặm sơn khê
Không khéo làm ra sẽ bị chê
Nào múa riều hay là giỡn cợt
Nghe như tiếng gáy của loài kê
Không rành niêm luật đừng thô thiển
Xướng họa nhau chi ló vụng về
Ý tưởng chưa xong lo đến luật
Làm thơ chi nữa khỏi lời phê!
Minh Hồ100308
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Xướng họa thơ Đường đâu dễ chơi
Mong như tiền bối được bao người
Trắc bằng niêm luật làm thơ rớt
Suy nghĩ đêm ngày lệ muốn rơi
Bạn hữu nương tình không thấy thẹn
Tỏ lời nhắn nhủ sáng con ngươi
Nên luôn học hỏi đừng sai vận
Để khỏi tuôn lời thật khó ơi!
Minh Hồ Đào (110308)
NGHĨ VỀ THƠ ĐƯỜNG 2
*Cảm tác bài xướng của thi sĩ
Trần Kiều Bạc
Thơ như lửa nhỏ nấu nào khê
Không biết niêm luật dễ bị chê
Sành sỏi thơ rồi vui giởn cợt
Thơ Đường sẽ như gối nằm kê
Ấp ôm mơ ước khi thô thiển
Trước mặt quần hùng khỏi vụng về
Bút kiếm tung hoành không rớt luật
Nơi trường thi ít có lời phê
Minh Hồ Đào (110308)
Cố theo luật xưa
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường 1 của Trần Kiêu Bạc)
Thư thản mỗi lời tả cảnh chơi
Nhập đề tròn nghĩa thuận tâm người
Ngắm gương soi bóng thân chi rọi
Nhìn mặt xem mày dạ chẳng rơi
Bằng trắc không huyền nghe tự cổ
Luật đường hỏi ngã thủ vì « ngươi »
Bốn câu đối xứng yêu hay giận
Dù khó cũng trèo thể vận ơi
Xuân Linh
Thơ vui buồn theo tâm trạng
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường 2 của Trần Kiêu Bạc)
Chân trời hun hút tận sơn khê
Sau núi tia ngà đẹp khỏi chê
Ngoài ý tìm vui, công vụ thẳng
Trong lòng mệt nhọc, việc đùn kê
Tươi cười huyền diệu câu khuây khỏa
Bực dọc lơ mơ mộng khó về
Bởi trí bao vây đầy dẫy bụi
Đem vần thơ diễu xóa mờ phê
Xuân Linh
Thú tiêu khiển Thơ Đường 1
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường của Trần Kiêu Bạc)
Đem thơ để kết một trò chơi
Cái thú văn chương hợp lắm người
Vận khó tìm ra câu thánh thoát
Vần hay kiếm được chữ thần rơi
Trắc Bằng lên xuống chung hòa điệu
Niêm luật phân đầy khó giởn ngươi
Có đối mới tròn bài Xướng Họa
Không thừa chẳng thiếu, khoái… ai ơi !
Gia Linh
Thú tiêu khiển Thơ Đường 2
(Họa bài Nghĩ về Thơ Đường 2 của Trần Kiêu Bạc)
Đem thơ ra trải giữa dòng khê
Xướng họa vui vầy chẳng sợ chê
Chủ ý thanh nhàn vài trống kẻn
Thành tâm thư thả mấy nồi kê
Có qua có lại dù sai sót
Đi tới đi lui mặc vụng về
Vẫn muốn dùng văn giàu tiếng Việt
Chỉ lo người chủ hướng chiều phê
Gia Linh
Như Là...Tri Kỷ
Nắn nót thơ Đường một thú chơi
Tự xưa quyến rũ biết bao người
Mấy vần tức cảnh hồn bay bổng
Vài địệu ru tình nhạc thả rơi
Dõi bóng trăng khuya kề với Bạn
Khơi dòng tâm sự thác vào Ngươi
Hiểu Ta sâu sắc như mình vậy
Niêm luật càng thêm ...tuyệt cú ơiiii...
Giống Cụ...Đồ Gàn
Muốn ngắm hoa rừng phải vượt khê
Chông chênh vững chí ngại gì chê
Đường bằng nắng múa tung chân bước
Nẽo trắc mây vờn gối mộng kê
Ép vận nhiều khi tim nghẹn thở
Gò câu lắm lúc hứng không về
Hay chăng uyển chuyển trau vần ý
Dẫu biết thế nào cũng bị...phê!
Trúc Giang 11.3.08
Thầy Ơi,
Hai năm khổ ải phải đâu chơi
Đuổi bắt Đường Thi mệt lã người
Tróc vảy trầy vi mong hợp thể
Xơ bơ xấc bấc định buông rơi
Ra lò nhá thử, chê đâm thẹn
Bướng đại chầy lâu, muốn nổ ngươi
Quáng mắt chưa qua khâu luật vận
Mằn mò trật vuột bớ ... Thầy ơi!
Thầy ơi, ...chỉ miếng vượt sơn khê
Chứ điệu rườm rà chắc bỏ ... chê
Chỉnh đối từng đôi dường giễu cợt
Tuân niêm đủ cặp giống chêm kê
Trình bày ý tứ còn sơ thiển
Lập luận lời văn cứ vụng về
Cũng ráng trau giồi theo đúng luật
Nhưng nào tránh được chuyện bình phê
NhàQuê
Nẻo Đường
Dù cho là thực hoặc rằng chơi,
Văn khí xưa nay hiện tính người.
Phóng khoáng vận lơi không sợ xuất,
Khắt khe niêm chặt vẫn lo rơi.
Lời hài chưa tới ra châm chọc,
Chữ lái không thành hóa dễ ngươi.
Gói ghém tám câu cho đủ ý,
Quả là không dễ bạn thơ ơi.
Bùi Tiến
Cơm Dẻo
Thổi cơm trên sống dưới thì khê;
Thử hỏi làm sao má chẳng chê?
Ghế khéo đâu lo nhừ qúa cháo,
Vo vừa nào ngại đớn như kê.
Ống tre nung nấu còn ngon ngọt. (1)
Bã mía thi đua há vụng về. (2)
Bát sạch ngon cơm nhà sạch mát,
Mặc cho ai phán mặc ai phệ.
Bùi Tiến
(1) Cơm Lam
(2) Dùng bã mía thổi cơm thi nhân ngày hội ở Bắc Ninh, Bắc phần, Việt Nam
LÀM THƠ
Làm thơ cũng chỉ để mà chơi
Trau chuốt sao cho đến lã người
Chức Nữ bẻ bàng duyên cũng thắm
Ngưu Lang phận bạc vẫn thơm rơi
Tâm bằng thế sự chi mà thẹn
Trắc địa càn khôn mới hổ ngươi
Thiên hạ mệt nhoài cơn lực lợi
Còn ta vớ vẫn chuyện trời ơi
HẠNH LONG 17-03-08
CÔ ƠI
Thơ Đường khó họa dọa mình thôi
Vững chí kiên trì cũng có người
Nhẫn nại chuyên cần rằng phải thế
Khó khăn hiểm hóc chớ buông rôi
Thơ làm có dở thì hông thẹn
Luât lệ Đường chớ dễ ngươi
Đối nghĩa từng đôi vì luật vận
Ca dao điển tích thuộc Cô ơi
Cô ơi họa giỏi lắm nhiêu khê
Đối ý sao cho chẳng bị chê
Lý lẽ đôi khi tuồng giễu cợt
Lời thơ gãy gọn chớ cà kê
Văn phong như thể còn thô thiển
Thư pháp dường như có vụng về
Cố gắng tuân theo bằng trắc luật
Không phiền dẫu bị tiếng bình phê
HỒNG HẠNH 17-03-08
XXXXX
Suối Mây
(V.Đ.)
Như là con suối cạn
Thèm tiếng nước vui reo
Mây ơ thờ tỏa bóng
Rồi đâu đó bay theo
Làm sao ngăn mây được
Bồng bềnh trôi lang thang
Như thuyền chưa trở bến
Về neo đậu ngày tàn
Sông lưng vực suối khô
Giờ chỉ trơ lòng sỏi
Xa lắc thuở ban sơ
Ước thành nguồn khó nỗi
Nơi nầy con suối đợi
Hạt mưa sớm quay về
Đừng mãi mê đất lạ
Mỗi hao gầy buồn thê
Mây tìm mây đan kết
Vui vẻ hát đùa ca
Mảnh vườn hằng nắng cháy
Mây có biết chăng là
NhàQuê
Làm sao mây chẳng biết
Hỡi suối cạn kia ơi
Vì đâu đời khô cạn
Thèm tiếng nước reo vui !
Mây là hồn của nước
Hơi nóng tỏa lên cao
Tụ lại để thành mây
Lang thang đời phiêu lãng
Rồi cũng trở về nguồn .
Nguồn kia con suối cạn
Chờ đợi hạt mưa rơi
Mưa rơi từ trên ấy
Bàng bạc đám mây kia .
Suối Mây là tình tự
Muôn đời chẳng nhạt phai
Suối hãy chờ hãy đợi
Mây kia cũng về thôi .
Suối Mây cùng ôm ấp
Chảy suốt cánh đồng làng
Làm tươi vui ngọn cỏ
Hoa nở đón mừng Xuân .
Mùa Xuân sẽ trở lại
Đẹp tợ tình Suối Mây .
ThụyMaiBGNQCôEm66
XXXXX
NHÀ QUÊ
(Thân tặng anh NhàQuê )
Chân bùn áo vá nhà quê
Tay phèn tóc cỏ Bến Tre thơm người
Ngọc lành vùi dập thêm tươi
Tình người tình đất hoa cười bướm hôn
Nổi trôi sương tuyết chập chờn
Đêm đêm huyết lệ mộng hồn nước non...
MD.03/24/08
LuânTâm
(Cảm tác khi nửa đêm thao thức nhớ nhà ,may mắn được
"GẶP" mấy bài Thơ Quê Hương độc đáo tuyệt vời mênh mông....
đầy Hồn Quê Tình Người Tình Đất của nhà thơ NhàQuê nơi
hai trang thơ "Hành Hương " trong Web bentrehome.net va
"VườnThơ Bích Câu" trong Web vietnamlibrary.net)
XXXXX
Buông Thỏng Hai Tay
Có khi cảm đời mệt lã
Lặng thinh thèm vỗ về mình
Thõng tay bàn xòe năm ngón
Gối đầu cỏ mượt ngát xanh
Phiêu bồng mây cao từng nhóm
Dắt nhau vô định trời xa
Khi nao có bay về hướng
Xin theo trở lại quê nhà
Ngắm nhìn dòng sông êm ả
Xưa lần nước mắt chia tay
Rặng bần tím hoa chứng giám
Nhớ nhung từ đó năm dài
Yêu quê yêu từng kỷ niệm
Một thời áo trắng xây mơ
Đường hoa cuối mùa cánh rụng
Cuống khô chiếc lá đang chờ …
Bỗng thương nước ròng nước lớn
Lục bình còn dịp quẩn quanh
Lá rơi theo dòng xa khuất
Bèo mây tan hợp đoạn đành
Bàn tay lần hồi co duỗi
Mấy lằn xếp nếp thương nhau
Lóng gầy cố gồng bám chặc
Bao nhiêu có giữ được nào
Chuyến tàu cuộc đời riêng chổ
Đó đây ghé lại rồi xa
Hành khách xuống lên ngơ ngác
Tới rồi bến kế phiên ta
NhàQuê 27-03-08
Bắt tay nhau
Cánh chim chiều bay đói lã
Mãi mê nào nghĩ đến mình
Chỉ mong xuôi về bến cũ
Ngửi mùi đồng cỏ thơm xanh
Trên đường chim bay từng nhóm
Cùng chung ý vượt trời xa
Nên dù đi từ mọi hướng
Vẫn theo về ngõ quê nhà
Khi thấy bóng chiều êm ả
Mừng vui ta lại bắt tay
Quên đi một thời oi ả
Thở than những lúc đêm dài
Ngắm nhìn dòng sông kỷ niệm
Gợi nhiều những cảnh ước mơ
Bóng chiều tan trường sắc tím
Còn vương ý tưởng mong chờ
Trên sông theo mùa nước lớn
Hoa lục bình tím quẩn quanh
Nhởn nhơ xuôi chiều sóng gợn
Nổi trôi số kiếp sẵn dành
Đường đời dằn co xua đuổi
Biết tìm chổ tựa dìu nhau
Còn hơn giữ hoài giận dỗi
Trở trăn dối được đâu nào
Hãy ráng cùng nhau dành chổ
Trên chiếc tàu lướt dặm xa
Cùng nhau trở về bến đỗ
Để cùng nhau tắm ao ta
Gia Linh
XXXXX
Cám ơn nhà thơ Gia Linh đã gởi bài thơ họa hay .
NhàQuê
Tinh Khôi.
(Gần Bùn Mà Chẳng Hôi Tanh Mùi Bùn - Ca Dao trong QVGKT)
Thẳm tím chiều buông dâng cảm sầu
Tinh khôi ngời rạng dễ tìm đâu
Ngòm đen nước phủ vây quanh lối
Tươi sắc hoa chen đùa bởn nhau
Bao ước dựng xây vùi vận lỡ
Bấy mơ ôm ấp khép nguồn sâu
Có dù đời thực chưa tròn mộng
Phong giữ niềm riêng vẹn thắm màu
NhàQuê Jan20, 2007
Thiên Nga lạc lõng nơi đầm lạnh
Bóng ngã về đâu lúc nắng tàn
Sắc hoa óng ánh chiều cô quạnh
Phản chiếu long lanh nước mắt tràn !
ThụyMaiBGNQCôEm66
XXXXX
Bài Xướng: Dòng Sông Lười Biếng
Từ thuở khơi nguồn uốn lượn quanh
Thấm tươi màu đất lá xinh cành
Thuyền đưa mấy lượt đời sang bến
Sử chứng bao hồi chuyện nổi danh
Thỉnh thỏang dịu lòng ôm cảnh mộng
Nhiều khi cuộn sóng bốc trời xanh
Đường xa cứ tưởng trôi không mõi
Bờ vắng chiều buông muốn …dỗ dành !!!
Trúc Giang 20.3.08
Thế sự
Chuyện đời sao lẩn quẩn loanh quanh
Sớm nắng chiều mưa phủ lá cành
Xuống chó nhưng lòng không cảm nhục
Lên voi mà dạ chẳng ham danh
Thánh thần đâu ép người đầu bạc
Trời đất nào ghen kẻ tóc xanh
Họa phúc căn nguyên do định mệnh
Số giàu phận khó chẳng ai dành
Toronto March 21, 2008
Nguyên Trần
SÔNG và THUYỀN
Họa bài Dòng Sông Lười Biếng của Bạch Nga
Theo sông, thuyền lờ lững trôi quanh
Bờ bãi xanh tươi rợp lá cành
Sông chở thuyền đi không hỏi lợi
Thuyền về sông tắm chẳng đòi danh
Mênh mông thuyền tiếp vầng mây bạc
Xa tắp sông liền dãy núi xanh
Thuyền đến là sông vào đến bến
Thuyền-Sông muôn thuở đã riêng dành.
DƯƠNG QUÂN
Khi Nhắc Về ….
Hiền lành rạch nhỏ uốn vờn quanh
Phẳng lặng gương in rõ lá cành
Chẳng ước mơ chi làm thắng cảnh
Không chờ đợi được xếp lam danh
Âm thầm lặng lẽ vườn bồi thắm
Mãi miết trì kiên ruộng tưới xanh
Hạt máu còn tuần trong huyết quản
Dù đâu cũng khắc đậm ơn dành
Khắc đậm ơn dành xứ Bến xa
Lâu nay thọ hưởng biết nhiêu là
Ba hòn đảo nổi dừa in bóng
Bốn nhánh sông hiền lúa hát ca
Quá nửa phần đời ràng buộc với
Y nguyên ký ức khó phai nhòa
Vừa nghe bất chợt tên ai nhắc
Thiện cảm như dường bạn hữu ta
Bạn hữu ta xưa một thuở nào
Bên hồ dệt mộng vói trăng sao
Đâu nào ngán ngại khi giông đổ
Khó mấy an nhiên trước sóng gào
Chẳng trách gian truân thời loạn lạc
Không hiềm khổ ải lúc binh đao
Dù nay mỗi đứa thân ly xứ
Nhắc đến tên trường lại nhớ nhau
NhàQuê
XXXXX
Còn Tùy
Thường thì đến tuổi cổ lai hy
Lẩm cẩm, nhiều khi chẳng nhớ gì
Trước đó khôn ngoan nào kẻ sánh
Giờ đây lú lẩn khó ai bì
Con khuyên nghỉ dưỡng ăn y buổi
Vợ nhắc toa kê uống đúng kỳ
Có vậy thôi đâu, còn lắm nữa
Bà con hãy thử đoán là chi!?
Bà con hãy thử đoán là chi
Có chịu xong xuôi kiếm chỗ khì !
Cố lủy đời xưa hoài láp váp
Xa lơ cổ tích cứ chằn chì
Làm ơn xếp gọn vào quên lãng
Nếu ức mang theo gởi “Tổng Lỳ”
Thiết tưởng đâu cần đừng nhớ nữa
An nhàn hạnh hưởng “Cổ Lai Hy”
NhàQuê