Thở Than
Chẳng có ai thân thiếu bạn bè
Một mình gậm nhấm nỗi buồn se
Trà không người đối sầu thêm vợi
Tim vắng hơi hòa lạnh khó che
Lúc tỉnh lời thơ tràn nước mắt
Khi say hồn phách lạc ngàn khe
Sao vườn chẳng hé cho vừa nắng
Để tiếng chim chuyền ríu rít nghe
Lá Vàng 03.4.08
Mà Chơi
Sông chia nước rẽ lối Nhà Bè
Cảnh gợi phân lìa dạ sắt se
Bến ở miên sầu thêm diệu vợi
Thuyền đi luyến nhớ ngậm ngùi che
Xưa nay tiễn biệt thường hoen mắt
Tự cổ từ ly vốn khắt khe
Tiếp dãy rừng buồn soi bóng nắng
Trùng dương lặng sóng lắng tai nghe
Sóng lắng tai nghe tiếng Mẹ than
Trăm con nửa biển nửa lên ngàn
Từ trong cổ tích mầm chia cách
Đến tận thời nay mống vỡ tan
Cầu gãy chung phần xây dựng lại
Lòng hiềm chấp vá khó bằng san
Trà dư tửu hậu lời xin hỏi
Thỉnh ý làm sao kết mối hàn
Hàn lòng, mối nối… cậy yêu thương
Hóa lỏng từ lâu… khó biết dường
Quá khứ ràng ràng nào vợi cạn
Tương lai bất định dễ đâu lường
Leo lên bước xuống ngàn thay đổi
Lực chiếm quyền thâu mấy chịu buông
Chí hướng cùng chung đầu chót lưỡi
Khuyên con dặn cháu chú tâm thường
NhàQuê
XXXXX
Kể Từ
(Gởi Thu Râu)
Nó nhắn ráng về chơi nhe mậy
Rụng hết rồi còn lại mấy ngoe
Ông Cả giờ không dùng một giọt
Chỉ tao cầm cự với mầy hè
Đọc thư xong muốn rơi nước mắt
Mới đó mà đã mấy chục năm
Nhớ buổi chia tay quanh lơ láo
Nay thiệt rồi xa biệt mù tăm
Đứa út giờ sắp thành gia thất
Chưa thấy hình, thấy mặt lần nào
Hy vọng sui gia thôi đành lỗi
Đâu còn gì để hứa lần sau
Mỗi khi dịp đó đây dự cưới
Nghi lễ làm tao vụt nhớ về
Lần hai đứa áo dài che lộng
Nơi nầy sao giống được bên quê
Cau đông lạnh vỏ màu dưa cải
Trầu lươn xanh mấy xấp kín mâm
Khác xa lắc cau dầy Lương Phú**
Trầu nhà tao vàng hực tơ tằm
Ngày bốn cử uống tiêm đủ kiểu
Tới bữa ăn lếu láo cho qua
Nhưng nhất định chừng nào gặp lại
Hứa với mầy lần chót thả ga !
NhàQuê
** Lương Phú: nơi quê bạn tôi, trồng nhiều cau nhất Bến Tre
GIẤC MƠ HOA
Cảm họa bài KỂ TỪ của Nhà Quê
Anh hứa về thăm quê mấy bận
Giờ như cua gãy cả càng ngoe
Khó khăn nhiều lúc thêm chồng chất
Đành đợi đông qua lại đến hè.
Em ạ! Xin em đừng trách móc
Lần này lại hẹn đến sang năm
Cánh chim sẽ nhớ bay về tổ
Chẳng phải sông dài cá biệt tăm.
Anh vẫn mong ngày nhìn thấy mặt
Người thương xa cách tự năm nào
Vòng tay ân ái đành buông lỏng
Đời bỗng u buồn vắng trước sau.
Anh nhớ quê xưa lòng khắc khoải
Nằm mơ mộng thấy lúc anh về
Nhìn em giấc ngủ hằng thao thức
Hình ảnh chập chờn mãi chốn quê.
Mơ thấy một ngày mình đám cưới
Anh làm chú rễ thích bưng mâm
Em cô dâu mới hồng đôi má
Tha thướt tà bay áo lụa tằm.
Chợp mắt, tỉnh bừng...tìm hạnh phúc
Giấc mơ cánh thoảng vụt bay qua
Mình anh gối chiếc ôm chăn lạnh
Bóng của em tan giữa nhạt nhòa.
DƯƠNG QUÂN
TỪNG GIỌT CÀ PHÊ
Tuổi tàn thu nhớ gì không mậy ?
Gốc phố vĩa hè tụ mấy ngoe
Tí tách càphê rơi tưng giọt
Niềm vui như thể tuổi xuân hè
Kỷ niệm theo về vui ánh mắt
Xa cách bây giờ mấy chục năm
Chuyện thực nói ra như nói láo
Ký ức quên rồi mất biệt tăm
Chuyện trẻ thơ như hồi đệ thất
Tình bạn tri âm tự thủơ nào
Vớt cá lia thia trong lầy lội
Nhắc hoài tri kỷ đến mai sau
Lái chiếc honda đi đám cưới
« Nước mắt quê hương » chặn lối về
Giữa đường cứ ngỡ bay trong mộng
Sao trăng giăng mắc giữa trời quê
Nhậu rượu đâu cần dưa với cãi
Một trái cóc chua ở giửa mâm
Thiếu chi phong độ vô dô nữa
Cũng quắt cần câu đuối kiếp tằm
Nhậu hiền nhậu quậy bao nhiêu kiểu
Tuổi tác rồi ra cũng bỏ qua
Chỉ còn những gịọt càphê ấy
Như thể con tàu chẳng bỏ ga
Huynh ngoc Diêu
04-2008
XXXXX
Chúc Xuân Mậu Tý
Mậu Tý xuân về gởi chúc nhau
Thân an lực tại nghiệp cơ giàu
Như cây tỏa rợp đầy tôn tử
Tợ lá xum xuê đủ sắc màu
Lộc phúc đền bù điều mát mất
Đoàn viên đáp trả chuyện nương dâu
Thần tiên cõi thế đâu hơn nữa
Mậu Tý xuân về gởi chúc nhau
NhàQuê
Xin Họa cho zdui ; Nhà Quê giúp "nhà nghèo" nhé
GỌI PHONE THĂM BẠN
Hèn lâu ta chẳng gọi thăm nhau
Hổng biết giờ mi nghèo hay giàu
Vẫn sớm ra đồng quơ mớ cỏ
Chiều về chuồng hẹp nghĩ, nhơi sau
Qua cuộc biến thiên nhiều mất mát
Cháu con hồi hưởng - cả về dâu
Trời cho ta thế, ta vui thế
Quí cái cuối đời vẫn có nhau.
CUNGTÂM (Nguyễn Văn Rốp)
XXXXX
Lỡ cuộc tình xưa
Tôi lần bước về vùng ngây dại
Xưa cùng người con gái yêu thương
Dìu nhau lối cỏ ngát hương
Sóng tình ngây ngất vấn vương từng giờ
Vào mỗi sáng tinh mơ đi học
Lẽo đẽo sau nhìn tóc em bay
Áo em trắng đất trời say
Tôi gom gió lại theo mây viễn hành
Giọng ai nhẹ sông xanh trời Huế
“Xin ngàn đời lặng lẽ bên nhau
Dù bao ngang trái khổ đau
Tình ta sáng cả nỗi sầu sắc pha”
Nhưng từ đó tình xa không lại
Ước mơ rồi mãi mãi phù vân
Tôi thân phiêu bạt hồng trần
Cánh chim lẻ bạn bâng khuâng ngõ về.
Toronto March 30, 2008
Nguyên Trần
Tiếc hoài...
Hồi đó một thời mơ vụng dại
Dịu dàng sao cô gái … anh thương
Tình ươm dịu ngát muôn hương
Dòng thư xanh mãi còn vương tới giờ
Hồi đó… đi về chung buổi học
Chiều nghiêng gió lộng tóc bay bay
Nắng hòa hơi thở như say
Chân theo lối mộng đường mây đồng hành
Hồi đó… xinh xinh…bài thơ Huế
Vần nối vần muôn lẽ đan nhau
Chưa từng nghĩ đến niềm đau
Một ngày tim rướm vết sầu lệ pha
Hồi đó… nghìn trùng khôn níu lại
Buổi tương phùng mãi mãi phù vân
Vai còn nặng gánh hồng trần
Mơ khi thanh thản bâng khuâng tìm về
Trúc Giang 31.3.08
Ngày vào xuân
Hoa bài Anh còn nhớ của thi si Mân Hồ
Trên đường nhỏ nhuộm đầy hoa dại
Sắc hồng tươi con gái dễ thương
Đó dây thơm ngát mùi hương
Khiến lòng ta cũng vấn vương thuỡ giờ
Con phố ấy những giờ tan học
Lòng tuơng tư mái tóc ai bay
Tnh si mot thuõ mê say
Niềm vui cũng tựa chùm mây viễn hành
Mắt thương cãm như dòng Sông Huế
Những ngày vui lặng lẽ bên nhau
Xa rồi cảnh ấy về đâu ?
Tháng năm mang nặng mối sầu phôi pha
Mùa đông lạnh như còn lưu lại
Kỹ niệm buồn mãi mãi phù vân
Linh dinh đôi gót phong trần
Xuân vui sao mâi buang khuâng chưa về?
Huỳnh ngọc Diêu
Tháng 4 08
Tặng Cho
Cổ tích bước ra từ hoa dại
Bỗng hóa thành cô gái dễ thương
Ai khoe vẹn sắc toàn hương;
Riêng thanh tao những lòng vương tự giờ
Biết rõ lắm tìm tòi tự học
Hiểu tận tường chân tóc bụi bay
Đam mê theo đuổi hăng say
Bao giờ chịu được mù mây ngăn hành
Duyên ngầm vẫn quay xanh nón Huế
Tiếng dạ thưa lời lẽ nhường nhau
Có dù thua thiệt phần đau
Tươi chong cười mỉm nén sầu vui pha
Một ngày mới… từ xa trở lại
Rửa tay bùn vói mãi phù vân
Trà thơm kể khoảng đường trần
Chừng như trong mắt bâng khuâng hiện về
NhàQuê
XXXXX
GHẸO
hết đề hay
kiếm Thầy để ghẹo
Thầy mắng yêu – không khéo ăn đòn
đợi Thầy mở trái tim mòn
đem tuổi tàn tạ,
tóc ròn phong sương
gởi trò
gởi bạn
gởi trường
gởi vầng trăng sáng
quê hương khổ sầu
hồn thơ rơi rớt bên cầu
giấy thơm rách nát bấy lâu chẳng xài
khối sầu mấy chục năm nay
bởi đàn con trẻ
rầy hoài vẫn hư
đây, giấy cũ
đó, mực dư
hãy ngồi xuống đó làm thơ nộp liền
kỷ niệm, ký ức nào quên ???
trừ khi nhậu quậy, nhậu hiền ... “nhậu ưa”
tưởng Thầy phong độ như xưa
ai ngờ thiếu cãi thiếu dưa nên ... sùng ...
emsee Kính chào (Nam Kỳ Cô Nương)
Chọc ghẹo thì có sao đâu
Vì chưng cũng loại thần sầu ngày xưa
ĐồQuỷ (NhàQuê)
hết đề hay
kiếm Thầy để ghẹo
Thầy mắng yêu – không khéo ăn đòn
đợi Thầy mở trái tim mòn
đem tuổi tàn tạ,
tóc ròn phong sương
gởi trò
gởi bạn
gởi trường
gởi vầng trăng sáng
quê hương khổ sầu
hồn thơ rơi rớt bên cầu
giấy thơm rách nát bấy lâu chẳng xài
khối sầu mấy chục năm nay
bởi đàn con trẻ
rầy hoài vẫn hư
đây, giấy cũ
đó, mực dư
hãy ngồi xuống đó làm thơ nộp liền
kỷ niệm, ký ức nào quên ???
trừ khi nhậu quậy, nhậu hiền ... “nhậu ưa”
tưởng Thầy phong độ như xưa
ai ngờ thiếu cãi thiếu dưa nên ... sùng ...
emsee Kính chào (Nam Kỳ Cô Nương)
Chọc ghẹo thì có sao đâu
Vì chưng cũng loại thần sầu ngày xưa
ĐồQuỷ (NhàQuê)
HẢO Ý
ý tốt thương trao
cớ ... nặng lời ?
ta, thân bợm nhậu cũng lâu đời
thấy “bạn” hề hà nên nhại ý
nụ cười mang tặng
chúc ... thêm vui
emsee
Hiểu sai ý thiệt là xa
Rằng xưa ta chọc thầy bà chạy luôn
Nợ vay phải trả nhiều hơn
Cũng vui vẻ nhận chớ hờn trách chi
Xin mời cứ việc nữa đi,
"ĐồQuỷ" giờ chỉ cười khì mà thôi !
ĐồQuỷ (NhàQuê)
CHƠN TÂM
kẻ nói, người nghe, thuận mọi điều
cùng nhau kiếm Phật học thhương yêu
hãy lắng cho lòng quên vọng tưởng
tìm chơn tâm, sẽ được tiêu diêu
emsee
Kính tặng quí anh điều hành Bentrehome và thân hữu . Riêng tặng anh NhàQuê và emsee với lòng biết ơn chân thành .
Đối Bóng Tà Huy
Dấu yêu còn mãi bên lòng
Trăng chênh chết bóng bởi dòng mây che !
emsee
Trăng kia khuất bóng nửa vời
Tà huy ửng đỏ mặt trời biển Đông !
ThụyMai
Thân kính ,
ThụyMaiBGNQCôem66
Tri Ân
Niềm đau ai gởi trong chiều thẳm
Cảm tiếc hoa kia ở chốn bùn
Nhưng hương thơm ngát nhờ ai tưới
Cảm nhớ ân tình vun thắm tươi !
Thân kính ,
ThụyMaiBGNQCôem66
XXXXX
Vong quốc hận
Thương nữ bất tri vong quốc hận
Cách giang do xướng “ Hậu đình Hoa”
(Bạc Tần Hoài - Đỗ Mục)
Ca nữ biết đâu buồn mất nước
Bên sông cứ hát “ Hậu đình Hoa”
( Nguyên Trần)
Cả một đời ta dấn thân tranh đấu
Để ngàn xưa tiếp nối đến ngàn sau
Cho quê hương thôi hết cảnh thương đau
Và dân tộc thoát khỏi đời tăm tối
Đại hồng thủy tháng Tư nghe buốt nhói
Bao nhiêu người bỏ nước trốn lìa xa
Vượt trùng dương nào sá những phong ba
Tìm ánh sáng tự do mong núp bóng
Ta nghiệt ngã hồn lạc loài triền sóng
Nhìn ra sân hấp hối bóng cờ vàng
Thân chiến bại mất thành tướng hận mang
Rượu hồ trường không đong đầy chí cả
Quê hương ơi ! Lời cuối cùng từ tạ
Và cũng xin vĩnh biệt hởi người thương
Phát súng buồn đưa ta đến Thiên Đường
Đền nợ nước xa cõi đời phiền toái
Toronto April 6, 2008
Nguyên Trần
Email,bạn và thơ
Thời niên thiếu nghiêm minh trong tranh đấu
Mơ ước rất nhiều cho chuyện ngày sau
Giấc mộng dài mộng ngắn những sầu đau
Nhờ tình bạn để qua hồi tăm tối
Bạn ủi an khi tâm hồn nhức nhối
Lúc tình yêu cất đôi cánh bay xa
Cho hồn thơ chóng chọi với phong ba
Thơ ,tình bạn như hình với bóng
Chiếc tàu nhỏ lướt qua cơn đầu sống
Khác gì đâu thân phận chiếc lá vàng
Những nặng nề tâm sự đã cưu mang
Xin goi tron trong niem vui cao ca
Mấy chữ Email thay cho cãm tạ
Bằng hưũ thi văn sâu đậm tình thương
Bốn bể năm châu cũng chỉ một đường
Hạnh Phúc Chân thành thay cho phiền toái
Huỳnh Ngoc Diêu
Lấy Rượu
Nghe người xưa uống rượu hàng mấy đấu
Như Lưu Linh còn truyền đến ngày sau
Chuyện “tửu phùng” giờ sanh lắm buồn đau
Rách mồng tơi lại sớm trưa chiều tối !
Thứ đắng nghét ảo xoa bao ức nhối
Ru đời gầy ước vọng cứ trôi xa
Tháo giày long giẹp đế … trót bôn ba:
Cảm nhận được chính mình dần khuất bóng
Chén men cay thấm lâng lâng sánh sóng
Thả suy tư ngược trở kiếp da vàng
Hành lý lên đường trỉu nặng vai mang
Bỗng phút chốc bỗng không còn gì cả
“Lưu Linh Mới” xin một lần đa tạ
Được làm người đủ hỉ nộ ghét thương
Đóng xong vai đi hết cuối đoạn đường
Tròn bổn phận mặc ai gây phiền toái
NhàQuê
XXXXX
Thở Than
Chẳng có ai thân thiếu bạn bè
Một mình gậm nhấm nỗi buồn se
Trà không người đối sầu thêm vợi
Tim vắng hơi hòa lạnh khó che
Lúc tỉnh lời thơ tràn nước mắt
Khi say hồn phách lạc ngàn khe
Sao vườn chẳng hé cho vừa nắng
Để tiếng chim chuyền ríu rít nghe
Trúc Giang 03.4.08
Mà Chơi
Sông chia rạch tách khoảng Nhà Bè
Cảnh gợi phân lìa dạ sắt se
Bến ở miên sầu thêm diệu vợi
Thuyền đi luyến nhớ ngậm ngùi che
Xưa nay tiễn biệt thường hoen mắt
Tự cổ từ ly vốn khắt khe
Tiếp dãy rừng buồn soi bóng nắng
Trùng dương lặng sóng lắng tai nghe
Sóng lắng tai nghe tiếng Mẹ than
Trăm con nửa biển nửa lên ngàn
Từ trong cổ tích mầm chia cách
Chí tận thời kim mống vỡ tan
Cầu gãy chung phần xây dựng lại
Lòng hiềm chấp vá khó bằng san
Trà dư tửu hậu lời xin hỏi
Thỉnh ý làm sao kết mối hàn
Hàn lòng, mối nối… cậy yêu thương
Rệu lỏng từ lâu… khó biết dường
Quá khứ ràng ràng nào vợi cạn
Tương lai bất định dễ đâu lường
Leo lên bước xuống ngàn thay đổi
Lực chiếm quyền thâu mấy chịu buông
Chí hướng cùng chung đầu chót lưỡi
Khuyên con dặn cháu chú tâm thường
NhàQuê
Thiếu bạn
Hoạ bài THỞ THAN của BẠCH NGA
Một tách càphê thiếu bạn bè
Nên nghe vi đắng xót tim se
Morning với Mỹ sao nghe chán
Nị hảo cùng Tàu cũng dấu che
Kỹ niệm nhắc hoài như chưa hết?
Quê hương mơ mãi vẫn còn khe ?
Gốc phố tàng cây bao bè bạn
Chuyên xưa ngày cũ rất thèm nghe
Huynh Ngoc Diêu
XXXXX
Sáng
Con sông xưa chảy về khám phá
Phiên khúc nào ngày đó rất xa
Lá me bay ghé vườn trang điểm
Bỗng lao xao từng phiến mượt mà
Nước vẫn cuộn qua vùng ký ức
Dòng phù sa kể lể đời mình
Trăng ngu ngơ lắng nghe tình tự
Tường vôi ngà chiếc bóng lặng thinh
Hai vạt lụa bay bay mầu nhiệm
Cứ như là đừng quá khứ chi
Cánh cửa hé chừng khi đã mở
Bốn mùa đang trở nét xuân thì
NhàQuê
XXXXX
Nhìn Tàu Rời Bến Viễn Du
Ta đứng trên bờ chiều chúa nhật
Con tàu tách bến đến dững dưng
Những sắp đi qua muôn hải lý
Trời mây và biển vẫn điệp trùng
Biển rộng có lần đã vượt qua
Hải âu đôi lúc lượn la đà
Giữa khoảng chơi vơi... chim bạn thiết
Bao năm hình ảnh chẳng phai nhòa
Nếu còn trở lại biển xa xăm
Vốc lên một bụm nước xanh chàm
Săm soi trong đó từng hạt nhỏ
Coi có bóng hình bạn biệt tăm
Mỗi lần nhìn chuyến tàu nhả khói
Còi vang bẻ gãy sóng bạc đầu
Ta hay quanh nghĩ về đi đến
Từng đoạn qua rồi bến tới đâu
NhàQuê
XXXXX
Văn Tế Cho Mình
Mãi miết theo lo chuyện bao đồng
Bao năm Văn Tế viết chưa xong
Một bài tiễn biệt đi về đất
Soạn sẳn đến khi khỏi rối bồng
Đâu ai biết được ngày mai sẽ
Mình điếu cho mình kể cũng ngông
Hiểu rõ như là xưa nay chỉ
Ta với ta thôi giữa cõi hồng
NhàQuê. 09-06-08
XXXXX
Nầy ...,
Một ngày ra đảo tưởng rong chơi
Ai biết lâu nay sắp đặt rồi
Một mớ tro tàn vùi biển thắm
Phần còn cốt rụi thả dòng trôi
Quê xưa, đất khách tròn hai cõi
Nghĩa trọng ơn dầy vẹn mọi nơi
Viếng biển như thăm nhà sẽ dọn
Chỉ mình hiểu rõ được mình thôi
NhàQuê. 09-06-08
XXXXX
Sấp Ngửa Bàn Tay Biết Nói Gì
Một ngày phố thị nằm tơ tưởng
Vệt nắng hai màu đến lại đi
Chuyến xe đưa tiễn hờ cửa khép
Sấp ngửa bàn tay biết nói gì
Vé đã riêng phần làm sao hẹn
Hy vọng gặp nhau ga cuối cùng
Hành lý mang theo Người gói hộ
Trọn niềm tin tưởng nhẹ thong dong
Nếu khoảng đường còn hoa không nở
Gió lạ cuối mùa... hay tại chi
Hình như còn chút gì lưu luyến
Sấp ngửa bàn tay biết nói gì
NhàQuê
ý tốt thương trao
cớ ... nặng lời ?
ta, thân bợm nhậu cũng lâu đời
thấy “bạn” hề hà nên nhại ý
nụ cười mang tặng
chúc ... thêm vui
emsee
Hiểu sai ý thiệt là xa
Rằng xưa ta chọc thầy bà chạy luôn
Nợ vay phải trả nhiều hơn
Cũng vui vẻ nhận chớ hờn trách chi
Xin mời cứ việc nữa đi,
"ĐồQuỷ" giờ chỉ cười khì mà thôi !
ĐồQuỷ (NhàQuê)
CHƠN TÂM
kẻ nói, người nghe, thuận mọi điều
cùng nhau kiếm Phật học thhương yêu
hãy lắng cho lòng quên vọng tưởng
tìm chơn tâm, sẽ được tiêu diêu
emsee
Kính tặng quí anh điều hành Bentrehome và thân hữu . Riêng tặng anh NhàQuê và emsee với lòng biết ơn chân thành .
Đối Bóng Tà Huy
Dấu yêu còn mãi bên lòng
Trăng chênh chết bóng bởi dòng mây che !
emsee
Trăng kia khuất bóng nửa vời
Tà huy ửng đỏ mặt trời biển Đông !
ThụyMai
Thân kính ,
ThụyMaiBGNQCôem66
Tri Ân
Niềm đau ai gởi trong chiều thẳm
Cảm tiếc hoa kia ở chốn bùn
Nhưng hương thơm ngát nhờ ai tưới
Cảm nhớ ân tình vun thắm tươi !
Thân kính ,
ThụyMaiBGNQCôem66
XXXXX
Vong quốc hận
Thương nữ bất tri vong quốc hận
Cách giang do xướng “ Hậu đình Hoa”
(Bạc Tần Hoài - Đỗ Mục)
Ca nữ biết đâu buồn mất nước
Bên sông cứ hát “ Hậu đình Hoa”
( Nguyên Trần)
Cả một đời ta dấn thân tranh đấu
Để ngàn xưa tiếp nối đến ngàn sau
Cho quê hương thôi hết cảnh thương đau
Và dân tộc thoát khỏi đời tăm tối
Đại hồng thủy tháng Tư nghe buốt nhói
Bao nhiêu người bỏ nước trốn lìa xa
Vượt trùng dương nào sá những phong ba
Tìm ánh sáng tự do mong núp bóng
Ta nghiệt ngã hồn lạc loài triền sóng
Nhìn ra sân hấp hối bóng cờ vàng
Thân chiến bại mất thành tướng hận mang
Rượu hồ trường không đong đầy chí cả
Quê hương ơi ! Lời cuối cùng từ tạ
Và cũng xin vĩnh biệt hởi người thương
Phát súng buồn đưa ta đến Thiên Đường
Đền nợ nước xa cõi đời phiền toái
Toronto April 6, 2008
Nguyên Trần
Email,bạn và thơ
Thời niên thiếu nghiêm minh trong tranh đấu
Mơ ước rất nhiều cho chuyện ngày sau
Giấc mộng dài mộng ngắn những sầu đau
Nhờ tình bạn để qua hồi tăm tối
Bạn ủi an khi tâm hồn nhức nhối
Lúc tình yêu cất đôi cánh bay xa
Cho hồn thơ chóng chọi với phong ba
Thơ ,tình bạn như hình với bóng
Chiếc tàu nhỏ lướt qua cơn đầu sống
Khác gì đâu thân phận chiếc lá vàng
Những nặng nề tâm sự đã cưu mang
Xin goi tron trong niem vui cao ca
Mấy chữ Email thay cho cãm tạ
Bằng hưũ thi văn sâu đậm tình thương
Bốn bể năm châu cũng chỉ một đường
Hạnh Phúc Chân thành thay cho phiền toái
Huỳnh Ngoc Diêu
Lấy Rượu
Nghe người xưa uống rượu hàng mấy đấu
Như Lưu Linh còn truyền đến ngày sau
Chuyện “tửu phùng” giờ sanh lắm buồn đau
Rách mồng tơi lại sớm trưa chiều tối !
Thứ đắng nghét ảo xoa bao ức nhối
Ru đời gầy ước vọng cứ trôi xa
Tháo giày long giẹp đế … trót bôn ba:
Cảm nhận được chính mình dần khuất bóng
Chén men cay thấm lâng lâng sánh sóng
Thả suy tư ngược trở kiếp da vàng
Hành lý lên đường trỉu nặng vai mang
Bỗng phút chốc bỗng không còn gì cả
“Lưu Linh Mới” xin một lần đa tạ
Được làm người đủ hỉ nộ ghét thương
Đóng xong vai đi hết cuối đoạn đường
Tròn bổn phận mặc ai gây phiền toái
NhàQuê
XXXXX
Thở Than
Chẳng có ai thân thiếu bạn bè
Một mình gậm nhấm nỗi buồn se
Trà không người đối sầu thêm vợi
Tim vắng hơi hòa lạnh khó che
Lúc tỉnh lời thơ tràn nước mắt
Khi say hồn phách lạc ngàn khe
Sao vườn chẳng hé cho vừa nắng
Để tiếng chim chuyền ríu rít nghe
Trúc Giang 03.4.08
Mà Chơi
Sông chia rạch tách khoảng Nhà Bè
Cảnh gợi phân lìa dạ sắt se
Bến ở miên sầu thêm diệu vợi
Thuyền đi luyến nhớ ngậm ngùi che
Xưa nay tiễn biệt thường hoen mắt
Tự cổ từ ly vốn khắt khe
Tiếp dãy rừng buồn soi bóng nắng
Trùng dương lặng sóng lắng tai nghe
Sóng lắng tai nghe tiếng Mẹ than
Trăm con nửa biển nửa lên ngàn
Từ trong cổ tích mầm chia cách
Chí tận thời kim mống vỡ tan
Cầu gãy chung phần xây dựng lại
Lòng hiềm chấp vá khó bằng san
Trà dư tửu hậu lời xin hỏi
Thỉnh ý làm sao kết mối hàn
Hàn lòng, mối nối… cậy yêu thương
Rệu lỏng từ lâu… khó biết dường
Quá khứ ràng ràng nào vợi cạn
Tương lai bất định dễ đâu lường
Leo lên bước xuống ngàn thay đổi
Lực chiếm quyền thâu mấy chịu buông
Chí hướng cùng chung đầu chót lưỡi
Khuyên con dặn cháu chú tâm thường
NhàQuê
Thiếu bạn
Hoạ bài THỞ THAN của BẠCH NGA
Một tách càphê thiếu bạn bè
Nên nghe vi đắng xót tim se
Morning với Mỹ sao nghe chán
Nị hảo cùng Tàu cũng dấu che
Kỹ niệm nhắc hoài như chưa hết?
Quê hương mơ mãi vẫn còn khe ?
Gốc phố tàng cây bao bè bạn
Chuyên xưa ngày cũ rất thèm nghe
Huynh Ngoc Diêu
XXXXX
Sáng
Con sông xưa chảy về khám phá
Phiên khúc nào ngày đó rất xa
Lá me bay ghé vườn trang điểm
Bỗng lao xao từng phiến mượt mà
Nước vẫn cuộn qua vùng ký ức
Dòng phù sa kể lể đời mình
Trăng ngu ngơ lắng nghe tình tự
Tường vôi ngà chiếc bóng lặng thinh
Hai vạt lụa bay bay mầu nhiệm
Cứ như là đừng quá khứ chi
Cánh cửa hé chừng khi đã mở
Bốn mùa đang trở nét xuân thì
NhàQuê
XXXXX
Nhìn Tàu Rời Bến Viễn Du
Ta đứng trên bờ chiều chúa nhật
Con tàu tách bến đến dững dưng
Những sắp đi qua muôn hải lý
Trời mây và biển vẫn điệp trùng
Biển rộng có lần đã vượt qua
Hải âu đôi lúc lượn la đà
Giữa khoảng chơi vơi... chim bạn thiết
Bao năm hình ảnh chẳng phai nhòa
Nếu còn trở lại biển xa xăm
Vốc lên một bụm nước xanh chàm
Săm soi trong đó từng hạt nhỏ
Coi có bóng hình bạn biệt tăm
Mỗi lần nhìn chuyến tàu nhả khói
Còi vang bẻ gãy sóng bạc đầu
Ta hay quanh nghĩ về đi đến
Từng đoạn qua rồi bến tới đâu
NhàQuê
XXXXX
Văn Tế Cho Mình
Mãi miết theo lo chuyện bao đồng
Bao năm Văn Tế viết chưa xong
Một bài tiễn biệt đi về đất
Soạn sẳn đến khi khỏi rối bồng
Đâu ai biết được ngày mai sẽ
Mình điếu cho mình kể cũng ngông
Hiểu rõ như là xưa nay chỉ
Ta với ta thôi giữa cõi hồng
NhàQuê. 09-06-08
XXXXX
Nầy ...,
Một ngày ra đảo tưởng rong chơi
Ai biết lâu nay sắp đặt rồi
Một mớ tro tàn vùi biển thắm
Phần còn cốt rụi thả dòng trôi
Quê xưa, đất khách tròn hai cõi
Nghĩa trọng ơn dầy vẹn mọi nơi
Viếng biển như thăm nhà sẽ dọn
Chỉ mình hiểu rõ được mình thôi
NhàQuê. 09-06-08
XXXXX
Sấp Ngửa Bàn Tay Biết Nói Gì
Một ngày phố thị nằm tơ tưởng
Vệt nắng hai màu đến lại đi
Chuyến xe đưa tiễn hờ cửa khép
Sấp ngửa bàn tay biết nói gì
Vé đã riêng phần làm sao hẹn
Hy vọng gặp nhau ga cuối cùng
Hành lý mang theo Người gói hộ
Trọn niềm tin tưởng nhẹ thong dong
Nếu khoảng đường còn hoa không nở
Gió lạ cuối mùa... hay tại chi
Hình như còn chút gì lưu luyến
Sấp ngửa bàn tay biết nói gì
NhàQuê