Đọc Thơ Xưa
Theo lối dẫn lần vào cổ tích
Nét đơn sơ tiềm ẩn u hoài
Ngôn ngữ mở ra ngàn lối cửa
Ngọn gió lành dào dạt hương bay
Từ hồng hoang xuống trần ngơ ngác
Giữa đục trong gầy guộc cội nguồn
Gót chân xướt qua đồi vượt dốc
Còn xa kia mấy nẻo bao truông
Giọt nước mắt lăn theo tuổi mộng
Mảnh hồn nhiên chìm dưới đáy sâu
Đêm thao thức đèn chong leo lét
Ngọn tóc giùm che khuất niềm đau
Xuân mấy lượt hình như rất ngắn
Ánh trăng mơ còn mãi rong chơi
Ngày tiếp nối rủ nhau huyền thoại
Vai nghiêng nghiêng nâng gánh vào đời
Có một hôm mưa dầm bỗng tạnh
Tia nắng soi ấm đủ vườn riêng
Mọi hiện hữu tươi vui hằng ước
Ngắm nhành bông trổ nụ muôn miên
NhàQuê
XXXXX
Thay Lời Tựa
(Những “con đường xưa Em đi”)
Hành hương nhé! về miền cổ tích...
Mấy mươi năm nơi đó rời xa
Bạn với tôi một thời trẻ đã
Xin mời luôn khách lạ rong chơi...
Dấu yêu cũ giạt trôi hồng thủy
Bao nắm xương có mảnh còn tươi
Vùi lòng đất phần chìm biển cả
Rải tàn tro khắp quả địa cầu...
Cố tái tạo đường ngang lối dọc
Khởi hành nào ….muốn đến những đâu !?
NhàQuê
XXXXX
Nầy
Một ngày ra đảo tưởng rong chơi
Ai biết lâu nay sắp đặt rồi
Một mớ tro tàn vùi biển thắm
Phần còn cốt rụi thả dòng trôi
Quê xưa, đất khách tròn hai cõi
Nghĩa trọng ơn dầy vẹn mọi nơi
Viếng biển như thăm nhà sẽ dọn
Chỉ mình hiểu rõ được mình thôi
NhàQuê. 09-06-08
Độ chừng bác NhàQuê khoảng 60t ngoài mà đã..sớm nản chí anh hùng rồi nhỉ. Hôm rồi về miền tây Tà ghé Bến Tre và gặp bác Lá Chờ Rơi để xem bác ấy có còn fong độ như trước ko. Chà chà..thấy ông cụ 80t chạy xe đạp vù vù(!?) mà phát khiếp bác NQ ạ.:-)
Tâm sự con đò
Chớ hỏi bao giờ dứt cuộc chơi
Qua sông-chuyện đó tớ quen rồi
Ngày đêm lướt gió mưa dầm thắm
Sáng tối xuôi dòng nước ngược trôi
Trải bấy phong ba đi suốt cõi
Đương từng bão tố đến nhiều nơi
Nay dòm cũ kỹ năng chăm dọn
Dẫu chậm nhưng mình vẫn chắc thôi
15/06/2008
CSL
Hỏi Thăm
Chợt thấy Đông Tà ghé lại chơi
Khen vùi vụ bác Lá Chờ Rơi
Người quen muốn biết xem danh tánh
Bạn có bằng lòng chỉ chổ nơi
Nếu được tin cho hay chuẩn bị
Ừ xong đến viếng dễ trao lời
Thi thơ Lão Bá bao lần đọc
Mới rõ cùng quê... khoái quá trời
NhàQuê
Vậy bác NhàQuê cug quê BT à?Hìi..bác khoái vì gặp ng cùng quê còn Tà thì đang rầu vì cái lệ ở quê bác ạ.:-) Nay bác hỏi chuyện về Bác Lá thì Tà chỉ nên nói..thầm bác nghe thôi(nói lớn Bác Lá nghe được fien lắm à)mượn ít vần của bác gửi vào chữ thứ tư mỗi câu để trả lời và tiện thể than thở tí ti bác nhé.:-)
Lệ
Toàn vai chú bác chả đùa chơi
Rượu phạt vì ta rót giọt rơi
Nhậu tránh xưng tên dù biết tánh
Say đành giả ngộ để rời nơi
Mang danh trưởng họ thành bầu bị
Được tiếng thân Tà chịu lỗ lời
Lễ giỗ nào quên kinh phài đọc
Rồi đi chào hỏi mệt..ôi trời!..
25/06/2008
CSL
NẦY...
Một ngày ra đảo tưởng rong chơi
Ai biết lâu nay sắp đặt rồi
Một mớ tro tàn vùi biển thắm
Phần còn cốt rụi thả dòng trôi
Quê xưa đất khách tròn hai cõi
Nghĩa trọng ơn dày vẹn mọi nơi
Viếng biển như thăm nhà sẽ dọn
Chỉ mình hiểu rõ một mình thôi
Nhà Quê 09-06-08
Đấy...
Đời người là một cuộc rong chơi
Nghĩ vậy thân tâm an lạc rồi
Bố dặn con thiêu khi Bố mất
Mẹ dò cứ biển thả dòng trôi
Quê người đất khách rằng cùng cõi
Đất Mẹ quê nhà chỉ một nơi
Biển cả là nhà Me sẽ dọn
Nơi nầy sóng vỗ cũng quê thôi
Hồng Hạnh 22-06-08
CÒN LẠI
Cuộc đời nghĩ lại cũng rong chơi
Cái kiếp nhân sinh vốn vậy rồi
Vạn nẻo thăng trầm sao tránh được
Trăm năm biến động dễ buông trôi
Quê người đất mẹ nào riêng cõi
Hải giác thiên nhai há khác nơi
Ngoài cửa ai kìa tung cánh nhạn
Trong ta còn lại tấm lòng thôi
Hạnh Long 23-06-08
Kính mừng chị Hồng Hạnh vừa được hồi phục và trở lại diễn đàn với những bài thơ thật hay và xúc động . ThụyMai xin được kính tặng đến Anh NhàQuê và quí thân hữu bài thơ " Cánh Nhạn " . .
Cánh Nhạn
Gió lùa hiên vắng chạnh nhớ nhà
mưa gió mù xa não lòng sa
trời cao tím thẳm màu ảo vọng
chim nhạn lạc bầy cuối nẽo xa .
Theo dấu đàn chim đến phương nao
chập chùng gió bão ở trời cao
lượn quanh chao đảo hồn tơi tả
dẫu có Xuân về cũng nao nao .
Cuộc sống tha hương lòng đau xé
muối xác canh tàn khóc bụi Tre
buồn thương ray rứt sầu con nước
nước chảy xuôi giòng mây trắng trôi .
Lặng ngắm trời xa áng mây trời
mây trôi bàng bạc màng sương trắng
trắng cả mái đầu ai có hay
chiều buông nhàn nhạt hồn cô quạnh .
Mây trắng đùa trôi ở cuối trời !
Thân kính ,
ThụyMaiBGNQCôem66
XXXXX
Chuyện Nay
Đem bao tâm sự kể cho Đồng
Vẩn luyến ngày xưa có phải không ?
Nhắc thưở hung hăng loan dí nhạn
Ôn thời nghịch ngợm quạ rình công
Cho hay ngũ giới là phương tiện
Thú thực tam qui ấy hố chông
Tịnh cốc hoang vu buồn tưởng tượng
Không sao quên được sắc hoa hồng
Đồng Lão
Cám Ơn Bác Đồng Lão Ghé Thăm
Đáp lễ chào thăm hỏi bác Đồng
Lâu nay mọi việc có thường không?
"Hành Hương" bữa nọ dừng chân viếng
"Trào Phúng" giờ đây đến trả công
Bận vác ngà voi sanh chểnh mảng
Vùi lo mạng web rối chênh chông
Hoan nghinh lắm lắm mời tự tiện
Được vậy so như ửng ráng hồng
NhàQuê
Cám Ơn Bác Đồng Lão Ghé Thăm
Đọc cái tựa này mới thấy mình lỗ mãng hic..
Ẩu thiệt à
Đoán bác Nhà Quê sáu chục rồi
Mà còn trịnh trọng bẩm "Đồng ôi!" ("bẩm" này vui nhe bác Nhà Quê)
Xem ra tuổi lão vào hàng bảy
Ngẫm chắc con nhà độ mấy đôi
Chỉ tội cho Tà so lạc quẻ
Nên lầm tưởng ổng cỡ như tui
Ham vui chả nệ gì trên dưới
Gặp "Cụ" đùa trêu ngoác miệng cười
01/07/08
CSL
Tội Lổi Chết
Hai lão đại ca khách sáo rồi
Đồng luôn mười bảy thưở à ôi
Văn chương chỉ sánh hàng em út
Tuổi tác đong hoài chửa chục đôi
Đã biết không sao bằng nhị vị
Xin đừng bẩm nữa tội thằng tui
Đàn anh cao quá trèo sao tới ?
Chiếu dưới vui hơn thỏa mãn cười
Đồng Lão
Mượn Sách
Nhị Lão còn gân đã quá rồi
Đi hoài chửa thấy tiếng than ôi
Tà: nghe ở vậy hay Nhiều chán !?
Lão: tính thêm Nhà hoặc mấy đôi ?!
Sách cũ nhàu chê cho chép cọp
Bài nhàm ngán ngược liệng cho tui
Đùa chơi chứ thiệt giờ cần nhứt
Cái máy giần lưng...nghĩ tức cười
NhàQuê
XXXXX
Ơn Đời
Cám ơn tất cả tấm lòng
Giữa cơn lốc xoáy bụi hồng nhân gian
Tạ Người cầu chúc bằng an
Lời đơn cũng đủ ngàn vàng khắc sâu
NhàQuê July11, 2008
XXXXX
Đa tạ sư huynh LUÂN TÂM ban bút, NhàQuê
NGÂY THƠ
( Thân tặng Anh NhàQuê, người mạng "Dương Liễu Mộc" )
Trước vực thẳm sau biển sâu sóng dữ
Ta thản nhiên buồn cũng nhẹ như vui
Ta đã đến ngây thơ về điên chữ
Có gì đâu tai điếc gọi mắt đui !
Từ cõi mịt mùng đau thương trống mái
Vén chân mây bụi bám giọt nước mưa
Rơi xuống đất hoá thân hoa cỏ dại
Lặng lẽ bơ vơ nắng cợt gió đùa
Trăm đắng nghìn cay chông gai đứt ruột
Ta quá quen cam chịu bị cày bừa
Trốc vãy gãy xương thịt da tê buốt
Tưởng chết queo tuyệt giống tự nghìn xưa !
Đêm kỳ ngộ trăng gió sương ve vuốt
Mớm cho ta giọt lệ ngọc hồng trần
Ta hoá kiếp hồi sinh thông cằn cỗi
Lá còn xanh lòng đã trắng phù vân
Vẫn trơ trọi đỉnh núi cao mây khói
Ngày ngẩn ngơ đêm thao thức ru đời
Người không thương giết ta làm củi đốt
Thì cũng đành ngậm miệng chết mồ côi
Không luyến tiếc không giận hờn nhân thế
Hồn bình yên trở lại cõi mơ hồ
Cát hay bụi sá chi tình dâu bể
Ta là ta hoa cỏ dại hư vô....
MD.07/08/08
LuânTâm
XXXXX
Đời nầy
Ta thương lắm cuộc đời nầy kỳ thú!
Hạt lưu ly nguyện ôm ấp lòng mình
Hơi ấm áp sẽ tràn vào tim mạch
Mỗi đầu ngày đều linh dược bình minh!
NhàQuê
Nhịn
Đi ngang qua trường dạy võ
Mõi chưng sẳn dịp ghé coi
Thấy họ quýnh qua quýnh lợi
Bên né, được mợi cứ thoi
Nóng mũi, xắn tay... đi tuốt
Hung hăng chửi vói quá trời:
"Có giỏi thì nhảy vô đây!"
Chấp tay trình thưa ông Kẹ
Má tui trối biểu làm lành
Nhà ta bao đời tích đức
Câu nhịn bằng chín câu lành
Cứ xem tất cả em anh
Lời thiêng tui ghi tận cốt
Chứ xưa: quét sạch sành sanh.
Có người nắm tay kéo lại
Sao không cho nó một bài
Bạn ơi, Thầy tui có dạy
Truyền con không để hiếp người
Họ hung thì mình ráng tránh
Không trung họ quánh một hồi
Bao nhiêu món nghề trổ hết
Bàng quang thấy tỏng tòng tong
Tự họ đút đầu thòng lọng
NhàQuê
XXXXX
Gói Thuốc
Buổi chiều im ắng chuông ai bấm
Một gói hộp vuông bưu điện giao
Địa chỉ quê nhà trên góc trái
Chưa mở gì trơn nước mắt trào
Sao không nghe lời anh căn dặn
Chẳng muốn lụy phiền thuở chân xa
Từ lúc xuống thuyền làm lá mục
Đã xác vô hồn xứ người ta
Một lần nói chuyện em gặn hỏi
Giấu quanh anh ngượng miệng nào quen
Bịnh căn chưa thấy đâu trầm trọng
Người thân lo lắng thiệt sanh phiền
Nhiều năm rồi đó cô mầy hởi
Một thân bao việc "út" nhà chồng
Giỗ quãy bên mình em xuôi ngược
Ngoại xa Bảo Thuận nội Giồng Bông
Sáng nay đi bộ như thường lệ
Lòng cứ miên man nghĩ kiếp người
Nỗi đau nhân thế còn dằn dặt
Sâu hoằn chưa có chút dịu nguôi
Em bám ruộng đồng theo cây lúa
Chân phèn dám lội tới kinh đô
Tấm áo quê mùa thương đứt ruột
Anh nghe trí tưởng cứ mơ hồ
Ốm đau tuổi tác lẽ thường tình
Có sinh có tử chuyện phân minh
Đời anh mang tiếng người ăn học
Đâu sánh lòng em tỏa hương quỳnh
Thuốc nầy chưa biết hiệu nghiệm không
Sao như hơi ấm khởi dậy lòng
Hạt thuốc hàm ân miền Đất Tổ
Nguyện cầu đã vượt biển mênh mông
Lạ tai tên thuốc xứ văn minh
Sâu trong tiềm ẩn những nghĩa tình
Cầm lên tưởng tượng đang qua rạch
Bơi giữa đôi bờ kiếp nhân sinh
Nếu được tỉnh hồi vào lúc đó
Chống tay gượng sức thể như thường
Bốn phương trời đất anh thầm hứa
Tự trở quay đầu hướng cố hương
NhàQuê
Tặng bào muội Trần Thị Nhơn&tế đệ Lê Văn O (Út O), Giồng Trôm, Bến Tre.
XXXXX
Hoa & Kiểng
Lão chơi kiểng săm soi từng gốc
Cây kỳ hình chỉ giống mình riêng
Tuổi già vui có thế nên siêng
Thích ở chổ vườn nầy chỉ một
Phục lão ta có mắt biết nhìn
Từ hoang sơ đem về cặm cụi
Đam mê rồi khi nào đánh đổi
Những thứ kia lớp lớp đại trà
Kể từ hôm viếng vườn của Lão
Bông ta trồng chờ nở hoa thơm
Cũng bắt chước trái mùa khác tháng
Quý chỉ cần một nụ độc đơn.
Đúng phải vậy đêm nay hoa nở
Đợi cung nghinh chờ thánh giáng trần
Ngày trước mặt sẽ cười rạng rỡ
Bừng cánh xinh hương dịu lâng lâng
NhàQuê, 24-07-08
Hoa & Kiểng và lão làm vườn
Lão chẳng nói người ta cũng biết
Hoa say mê kiểng thich thầm thì
Phải đâu mới tuổi nầy chăm chút
Từ thuở xưa trồng lắm cội si
Học tỉa tót đâu cần sách dạy
Khiếu trời ban nghệ tính đầy mình
Bàn tay uốn thân rồng hóa khỉ
Nheo mắt nhìn dị dáng cũng xinh
Cây gốc cỗi u nần khuyết tật
Ngã nghêng cành che khoảnh rong rêu
Rễ ngang bướng viền quanh sân hẹp
Lão biến thành ôm cả càn khôn
Chuyện với Lão mơ màng hư thực
Thấy cuộc đời đôi lúc dễ thương
Nghe được tiếng hoa cười cỏ hát
Cả lời tình thơm mộng uyên ương
V.Đ. 24.7.08
XXXXX
Cảm Nghĩ
Cò trắng buồn hiu dáng dật dờ
Bờ kia lá điểm nét vàng lơ
Chim muông thảo mộc trầm tư nghĩ
Cảnh vật buồn lây người huống hồ
NhàQuê, 05-08-08
XXXXX
Tranh
Gởi tặng cho ta một bức tranh
Vẽ riêng một bản chỉ riêng dành
Cắm sào sông vắng con thuyền nhỏ
Chèo gác trời êm sóng chẳng trành
Một chút bình an thầm muốn nói
Đôi điều sâu lắng ẩn bên trong
Hồn tranh lãng đãng buồn rười rượi
Có phải giùm thay cả nỗi lòng
NhàQuê
Gởi Người Vẽ Tranh
Khen người lấy cảnh để vào tranh
Ẩn khuất điều chi lại để dành
Bến vắng neo thuyền tìm tĩnh lặng
Sông lòng tiếng sóng dậy tròng trành
Vô tư ngắm cảnh như hoan lạc
Cố nén niềm riêng dấu tận trong
Gió thổi bèo mây trôi lảng vảng
Như đi lại đến ở trong lòng
Trúc Giang Tử
XXXXX
65
Buổi sớm mai thức dậy
Vẫn những chuyện hằng ngày
Xong xuôi ngồi trước máy
Cám ơn nhiều, cho hay !
Ờ! giờ ta sáu lăm
Qua lụng được mấy năm
Đường dài chưa toại hết
Lòng trần ai cũng tham!
Nếu chút nữa ngưng ngang
Hình vuông chưa vẽ đủ
Vòng tròn đang lưng chừng
Xuống hàng cho đáp số
Biết rõ còn phong độ
Sáng leo dốc vài cây
Hoa lạ nở đầu ngày
Dừng chân ghi vào máy
Người phu dọn công viên
Già hơn ta mấy tuổi
Chào nhau nụ cười hiền
Chúc một ngày tươi đẹp
Con bé nhỏ hơn nhiều
Chạy đều ngoài hai dặm
Tóc cột phất phơ lay
Hát thầm theo điệu nhạc
Trên trời cao bát ngát
Không gợn chút mây giăng
Suốt tuần nầy nắng ráo
Thu đang bước tới dần
Trang quê hương góp sức
Mọi việc tạm bình thường
Cùng chung lòng gìn giữ
Đất mẹ ngày ngát hương
. . . . . . . . . . . . . . . . .
Mừng sinh nhật sáu lăm
Tự thấy mình còn được
Xin trả lời chúc thăm
Cám ơn nhiều lắm lắm !!!
NhàQuê
XXXXX
Theo Cánh Chim Bay
Thơ: NhàQuê
Phổ nhạc:Thanh Ngọc (Milano)
Click để nghe: Theo Cánh Chim Bay/thơ NhàQuê/nhạc Thanh Ngọc
(Theo Cánh Chim Bay - Thơ: NhàQuê; Nhac:Thanh Ngoc) - Thân tặng nhà thơ NhàQuê
Theo Cánh Chim Bay
Có một dòng sông chảy tận đây
Trong tôi tưởng nhớ suốt từng ngày
Ra đi vẫy biệt lòng đau cắt
Gởi lại âm thầm dạ xát xay
Xứ lạ luôn dành nguyên góc nhỏ
Quê xa vẫn cất trọn tim nầy
Nghe ai nhắc đến tên dưng bỗng
Muốn được thành chim chớp cánh bay
Bay qua chốn cũ xóm nhà tôi
Nén những bâng khuâng cố tưởng hồi
Cổ Thụ vươn cao giờ hạ đốn
Đình xưa bóng rợp trước đùa chơi
Trông theo dáng nhỏ vừa tan học
Thấy lại y nguyên đủ khoảng đời
Ước được sau cùng nương cánh giạt
Lần nhìn trước lúc biệt xa khơi
NhàQuê
XXXXX
Lâu quá Côem66 không về thăm lại Hành Hương .
Kính mừng Anh NhàQuê luôn được vui khỏe .
Hôm nay Côem66 xin được kính tặng đến Anh NhàQuê bài thơ :
Kính mừng Anh NhàQuê luôn được vui khỏe .
Hôm nay Côem66 xin được kính tặng đến Anh NhàQuê bài thơ :
Một Cõi Đi Về
Từ vô thức ta tìm về nguồn cội
Để rồi mơ một chốn để đi về
Nơi chốn ấy có tâm hồn lắng dịu
Cõi Niết Bàn thơ thới mộng ngàn thu
Bỏ quên hết những u sầu quá khứ
Chuyện tương lai mộng tưởng kiếp phù du
Ngàn mây bay gió thổi lá vi vu
Suối ngàn chảy thông reo chùm hoa thắm
Hiện tại là tâm hồn nồng thắm
Phút nhiệm mầu Ta hiểu được chính Ta .
Để rồi mơ một chốn để đi về
Nơi chốn ấy có tâm hồn lắng dịu
Cõi Niết Bàn thơ thới mộng ngàn thu
Bỏ quên hết những u sầu quá khứ
Chuyện tương lai mộng tưởng kiếp phù du
Ngàn mây bay gió thổi lá vi vu
Suối ngàn chảy thông reo chùm hoa thắm
Hiện tại là tâm hồn nồng thắm
Phút nhiệm mầu Ta hiểu được chính Ta .
Thân kính ,
ThụymaiBGNQCôem66
thụymaiBGNQcôem66
ThụymaiBGNQCôem66
Người đẹp nào mà đẹp quá !
Chỉ thấy dáng đứng phía sau thôi ....mà Côem66 đã thấy hồn rung động rồi .
Hôm nay Côem66về thăm lại Hành Hương .
Và xin được kính tặng Anh NhàQuê bài thơ " Chiều Thu Vàng ' .
Chỉ thấy dáng đứng phía sau thôi ....mà Côem66 đã thấy hồn rung động rồi .
Hôm nay Côem66về thăm lại Hành Hương .
Và xin được kính tặng Anh NhàQuê bài thơ " Chiều Thu Vàng ' .
Chiều Thu Vàng
Dáng ai đứng giữa mùa Thu huyền thoại
Lá Thu bay quấn quít quyện sau đồi
Cây trụi lá theo gió sầu vơ vẩn
Ngàn mây bay thăm thẳm ở lưng trời .
Nàng thiếu nữ tuổi Xuân chừng đôi tám
Dáng nghiêng buồn em đứng vọng xa xăm
Tóc mây bay óng ả gợn niềm mong
Tà áo trắng vương thân ngà em đứng
Để hồn ai vương vấn nhớ khôn cùng .
Chiếc nón lá bên tay dường e ấp
Nét thẹn thùng em dấu mặt che nghiêng
Bao ánh mắt thiết tha chiều Thu ấy
Dõi nhìn theo dáng nhỏ lượn quanh hồ .
Chung thủy ấy nhiều chiều xưa thơ mộng
Dáng em hiền như chứa một trời mơ
Hãy quay lại nàng ơi cho chiêm ngưỡng
Nét huyền mơ đôi tám của ngày thơ ....
Lá Thu bay quấn quít quyện sau đồi
Cây trụi lá theo gió sầu vơ vẩn
Ngàn mây bay thăm thẳm ở lưng trời .
Nàng thiếu nữ tuổi Xuân chừng đôi tám
Dáng nghiêng buồn em đứng vọng xa xăm
Tóc mây bay óng ả gợn niềm mong
Tà áo trắng vương thân ngà em đứng
Để hồn ai vương vấn nhớ khôn cùng .
Chiếc nón lá bên tay dường e ấp
Nét thẹn thùng em dấu mặt che nghiêng
Bao ánh mắt thiết tha chiều Thu ấy
Dõi nhìn theo dáng nhỏ lượn quanh hồ .
Chung thủy ấy nhiều chiều xưa thơ mộng
Dáng em hiền như chứa một trời mơ
Hãy quay lại nàng ơi cho chiêm ngưỡng
Nét huyền mơ đôi tám của ngày thơ ....
ThụymaiBGNQCôem66
Dạ Khúc
Cảnh đẹp thiên nhiên một buổi chiều
Bức tranh thủy mạc nên thơ quá
Gió thổi vi vu lá la đà
Óng ánh trong veo làn nước biếc
Xanh tươi một dãy lá đùa reo
Cò trắng bâng khuâng ngắm buổi chiều
Trầm tư nghĩ ngợi dạ buồn hiu
Bạn xưa đã khuất tìm đâu thấy
Muôn vàn thương nhớ thuở Dấu Yêu
Nhớ nhung kỹ niệm cùng ai đó
Một thuở thi đàn nay vắng xa
Người ơi có nhớ ngày xưa cũ
Khu vườn thơ mộng khoảng trời xa
Chiều xưa bên luống ngàn dâu ấy
Ta cùng thơ thẩn ngắm chiều tà !
Bức tranh thủy mạc nên thơ quá
Gió thổi vi vu lá la đà
Óng ánh trong veo làn nước biếc
Xanh tươi một dãy lá đùa reo
Cò trắng bâng khuâng ngắm buổi chiều
Trầm tư nghĩ ngợi dạ buồn hiu
Bạn xưa đã khuất tìm đâu thấy
Muôn vàn thương nhớ thuở Dấu Yêu
Nhớ nhung kỹ niệm cùng ai đó
Một thuở thi đàn nay vắng xa
Người ơi có nhớ ngày xưa cũ
Khu vườn thơ mộng khoảng trời xa
Chiều xưa bên luống ngàn dâu ấy
Ta cùng thơ thẩn ngắm chiều tà !
thụymaiBGNQcôem66