Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

LT0026- BỐN MÙA --- TỜ GIẤY XẾP

 Bốn Mùa


Liên tiếp giăng mưa... chào tháng Mười
Đón mùa lá tím lá vàng rơi
Mấy lần Thu trước đi tìm kiếm
Ghi nét mơ đan góp với đời

Bốn mùa khác biệt nối vòng xoay
Mỗi một lần thay cảnh sắc thay
Tháng Hạ nóng ran...màu xanh phủ
Chim chóc từ Nam đến từng bầy

Tuyết chưa tan hết lúc đầu Xuân
Tận giữa tháng Tư cỏ xanh dần
Muôn hồng ngàn tía tranh búp nụ
Mở cửa hương lùa hồn nhẹ lâng

Mỗi tối trước khi vào giấc ngủ
Ráng nghe tin tức sáng ngày mai
Bão bốn năm inch...ờ cũng được
Mùa Đông vắng tuyết...thiếu… gì đây!?

Nóng lạnh phương nầy khác quê xa
Bên đời tất bật lẫn phồn hoa
Cõi tạm thân yên lòng khoắc khoải:
!?Mưa nắng quê xưa có thuận hòa

NhàQuê 29-09-08

XXXXX

Chứng

Lên đồi nằm sải cổ thư
Chờ tia nắng rọi hiền từ kệ kinh
Chân què ngựa chứng ngẫm mình
Kéo xe tàng tích dặm nghìn cỏ khô
Mở cương tắm suối mơ hồ
Thiên la địa võng tiền đồ mù khơi
Hoàn yên lục lạc rong chơi
Buồn vui giậm cẳng quên đời phía sau
Mắt che roi quất niềm đau
Vó câu đồng loại cơ cầu nhiều phen
Tưởng đâu chân cứng đá mềm.
Đừng tin lần nữa lại thêm đau lòng !

NhàQuê. 16-09-08


Yên...

Gót chân thiên lý giẫm mòn
Tung hoành trời đất đâu còn chỗ nao
Chiều nay dừng lại vẫy chào
Đồi xanh gió mát thở phào nhẹ thênh
Soãi mình nệm cỏ mông mênh
Xanh rì một cõi suối rền chim ca
Yêu thương dòng chảy hiền hòa
Xoa lành những vết can qua tủi buồn
Nẽo bon chen gối đã chồn
Bình tâm dõi bóng hoàng hôn xuống dần
Ngắm trăng treo dạ tần ngần
Thiên thai trần thế xích gần nhau hơn
Đi đơn nay lại về đơn
Trãi lòng thanh thản tạ ơn đời nầy...

Trúc Giang 16.9.08

XXXXX

Thổ Địa

Hăm hai mùa ngu ngơ
Buổi đầu tiên xuống phố
Tìm mua tấm bản đồ
Giắt lưng thành bạn thiết

Cứ cách vài ngã tư
Dừng chân nhìn váo vác
Đọ sánh có là như
Tự khen mình còn khá

Nhớ hoài thời lội bộ
Đường một chiều hề chi
Quyển sổ dày đặc ghi
Gần xa bè bạn cũ

Cuối mùa Thu tuyết đổ
Hình chụp rất cải lương
Nằm bò lăn đủ kiểu
Đông giá lạnh biết dường

Khốn khó dần vượt qua
Tự dưng thành Thổ Địa
Từng khu phố gần xa
Thuộc nằm lòng trong bụng

Thời gian vẫn thoi đưa
Bản đồ thành cổ xưa
Sổ chép ghi đã lỗi
Tiện nghi mới gọn vừa

Ngồi vào xe sắp lái
Chuẩn bị máy móc xong
Cứ theo từng hướng dẫn
Đến nơi khỏi lòng vòng

Hằng thương tập bản đồ
Vẫn còn giắt ghế sau
Đường nay in chi chít
Đường quê xưa trong sâu

Nhiều xe ngừng lại hỏi
Nhờ chỉ lối trở ra
Thổ Địa da rất khác
Quê Hương xa vậy mà

NhàQuê

XXXXX

Chưa Khá Được



Vài ba bữa trước nhận thư mầy
Từ Bưu Điện Mỹ chuyển đến đây
Thoạt tưởng báo tin tăng cước phí
Giật mình hàng chữ Việt viết tay



Mở thơ vội vã coi bên trong
Bì bao rách nát quặn đau lòng
Ta đang Thế Kỷ nào đây nhỉ
Hỏi có nơi đâu như ấy không!



Nguyên lõm giữa thơ chẳng còn gì
Đoán chừng mầy kể khó khăn chi
Về thời hoạn nạn lìa quê mẹ
Có vậy mà sao lại xé đi

Thấy không!? cách thức xứ người ta
Hư hao đâu thể vứt cho qua
Tao sẽ Bảo Tàng trình Nhân Loại
Đau nhục làm sao …vỗ ngực là …

NhàQuê



xxxxx


Góc Hành Lang

Chiều ghé lại cà phê Starbucks
Ngồi góc quen nhìn ngắm dòng người
Cháu nội soạn mấy tờ homeworks
Bày ra bàn vẽ vẽ bôi bôi

Một dòng kẻ qua ba thế hệ
Cuộc tang thương đưa đẩy mệt nhoài
Tiếng mẹ đẻ cháu giờ ú ớ
Ta lão già rước trẻ làm vui

Học trò nhỏ ngày xưa ông đã
Cũng viết chì bút mực cục gôm
Bìa vở cuốn… xòe tay thầy khẻ
Mực nâu xanh đốm áo bị đòn

Nhịn tiền bánh mua tờ giấy chặm
Gắng giữ cho chữ đẹp đừng nhòe
Sợ xấu quá thầy phê điểm ít
Nắn nót nhờ … ngòi viết lá tre

Nói cho mấy thể nào tưởng nổi
Học trò xưa thiếu thốn đủ điều
Nắm cơm vắt giữa hai buổi học
Qua khoảng đồng đường xá vắng hiu

Niềm vui mới bây giờ con cháu
Tiếp thay ta nối giấc mơ xưa
Hớp cà phê sáng ngời trí nghĩ
Có già nua đâu đã dư thừa

NhàQuê

Hoa Mắc Cở


Chuyện năm cũ kể nghe đau xót
Mắt lệ nhòa qua mỗi giòng thơ
Lòng đau cắt ngày xưa bé nhỏ
Thắm mái trường qua những hàng Me

Đi học bộ mòn đôi guốc nhỏ
Nón lá che đở nắng trưa hè
Làn gió mát sông quê nhẹ thổi
Con đường làng ve hát hè đưa

Ôi vui quá ngày xưa đi học
Biết bao giờ gặp lại thuở xưa
Nay già cả cà phê Starbucks
Nhấp chén Quỳnh ta nhớ sông Tương

Trường làng cũ ngày xưa đi học
Mẹ Cha đưa hai vắt xôi vò
Ta cầm lấy vừa đi vừa hát
Tiếng nghêu ngao chân bước đến trường

Gặp chúng bạn chia đôi xôi vắt
Hột Me ngào mè rắc ngọt chua
Vui miệng kể chuyện tan trường học
Nhảy tung tăng chân sáo trên đường

Hoa cỏ dại xòe tay ta ngắt
Một đóa vàng hay đóa tím than
Hoa Mắc Cở bên đường e ấp
Vướng gai đâm ngồi khóc một mình

Có ai đó theo chân không biết
Giả làm ơn lại nhổ gai giùm
Gai Mắc Cở cứ hoài Mắc Cở
Nhổ gai hoài gai vẫn không ra

Để tay ai cận kề chân nhỏ
Máu bàn chân xướt đỏ vết bầm
Mang dấu vết vẫn còn đau nhức
Trên đường làng Mắc Cở gai đâm !


thuỵmai


XXXXX

Chim Di Trú

Từng tờ lịch hết đếm tương lai
Ta góc quán quen tiễn một ngày
Vừa thấy trưa nầy chim tụ tập
Thành bầy chờ chuyển cánh đêm nay

Lên đường vui nhé hướng phương Nam
Ta vẫy tay chào chúc thuận an
Mùa ấm nhớ về đầy đủ cả
Chờ trông trở lại lượn từng đàn

Ta từ nhiệt đới nhận đây quê
Di trú bay xa mịt lối về
Chim chóc giao mùa còn bỏ xứ
Huống hồ … tự nén nỗi buồn thê

NhàQuê 28-11-08


Vẫn là Quê hương

Chim thuộc đường bay sẽ trở về
Tắm hương sữa mẹ nắng trời quê
Bão giông một thuở hờn ly tán
Khô hạn mấy mùa đói thảm thê
Chắp cánh đâu vì ham cảnh lạ
Xa nhà nào phải chuộng vinh huê
Hồn trong vẫn quyện tình non nước
Đem tiếng hoan ca lấp não nề

Trúc Giang 29.11.08


Trời xanh ngàn tiếng hót


Một sáng heo may thoảng lối về
Nao nức hương đồng đẹp nở huê
Xuân tràn hy vọng hương yêu mới
Mai vàng khoe sắc thắm sơn khê
Chíu chích gọi đàn thân thương lạ
Cánh buồm êm tấu khúc đê mê
Từng đàn chim Việt quanh hồn nước
Đưa thuyền về đậu bến sông quê

Lưu thị Chiêu


Xót xa .

Nhiều khi nhớ quá những mong về
Gặp lại người xưa với nẻo quê
Bạn củ bây giờ , đà tứ tán
Đường mòn thuở trước , lạ lê thê
Che thân đấp điếm đời tơi tả
Khoác sắc phô trương vẽ hảo huê
Lắm nghĩ thường khi rơi nước mắt
Can chi đọa thế tấm thân nề !
TDg .

XXXXX

Thêm

Thuận tay mở gói yên bình
Khăn thêu bùa phép hiện hình Hạ Ngươn
Ghim từng mũi nhọn nguồn cơn
Chai lỳ dưới tóc nghe đờn sang năm

Tròn vuông trải lá đủ nằm
Nghiêng nghiêng bóng dọi trăng rằm Tuyên Ngôn
Mõ chiêng gióng tiếng dại khôn
Ngựa xe manh giáp rách sờn hư hao

Chạy ngông níu kéo chiêm bao
Mài danh giũa móng đục bào hồng quang
Tréo chân chữ ngũ đóm tàn
Dây leo tầm gởi giữa đàng hát rong

Tàn hơi nhật nguyệt trống không
Vái chào kiểu cách lên đồng mặt che
Non cân mỡ nạc ai dè
Văn chương phá sản cống nghè nông sâu

Rẻ rề cá tép hoạt đầu
Thép trui đúng lửa gạo châu hạ màn
Tiền khiên meo mốc từng trang
Bỗng nhiên bông bụp hai hàng đỏ tươi


.....................................

NhàQuê


XXXXX

Tờ Giấy Xếp

Vở học trò cuối năm còn trắng
Đem viết thư gấp xếp thẳng ngay
Hình chữ nhựt gói giùm ý diễn
Dúi vào tay… rồi ngóng từng ngày

Người ngỏ ý ta kêu bằng Cậu
Chòm xóm thôi …hình chẳng họ hàng
Tuổi trạc cỡ quê nghèo ít học
Thôi đành nhờ… từ đó ơn mang

Trước khi xếp đọc qua một lượt
Người “đứng đơn” đắc ý gật đầu
“Ông Mai Giấy” lòng vui mở hội
Và đợi chờ chưa phải là lâu

Cô Xóm Gảnh sau nầy kêu Mợ
Ghé nhà thăm bẽn lẽn thập thò
Nhờ đọc giúp lá thơ vừa nhận
Thư trả lời cũng một ta lo

Ba bốn lượt “Ông Mai” hết việc
Họ hẹn riêng… ta trở lên thành
Năm học mới…tin quê bỗng nhắn
Mời về ăn đám cưới …(ta)…cười lăn

Cậu Mợ giờ con đàn cháu đống
Mấy chục năm... đạn thiệt... bom bừa
Cây hạnh phúc… góp phần ngày đó
Đã um tùm kín mảnh đất xưa

Gần đây thôi bên nhà nhắn hỏi
“Ở bển Thằng Hùng mạnh giỏi hông?”
Đêm ta nằm phim xưa chiếu lại
Hình dung giờ tóc trổ màu bông

NhàQuê Dec 11, 2008

XXXXX

Phiên Khúc Bình Thường

vẫn xuôi chảy dòng sông căn mệnh trôi êm ru ra cửa biển buồn chỗ nước giao thường hay xốc xoáy vững một lòng đâu đã tay buông....chiếc thuyền thơ giong buồm nhẹ hễu có đi qua bao mấy chân trời tay phủi hết gởi làn nước cũ giũ thăng trầm danh lợi đầy vơi...nếu có gặp vàng màu hạt cát giữa vô cùng nơi đã đầu thai bởi gói ghém cột ràng nhân ảnh có thế nào đừng vội tàn phai…. đông đổ xuống xương kêu răng rắc những vui buồn gói lại đi xa tai văng vẳng lời tình tiễn biệt vẫn no tròn một giấc mơ hoa…đêm ba mươi trăng ngà lại hé bởi vì riêng năm tháng còn hoài cành thinh lặng lộc chồi xanh biếc chung rượu mời uống cạn chờ say…đọc khe khẻ lời kinh buổi sáng nghe bình yên rộng mở nhân từ mắt mù sương lăn thành giọt hạnh gặp được rồi dấp dáng cổ thư…nhớ cuối xuống nhặt lên viên sỏi đã âm thầm trung thực chứng nhân giữa trời đất tượng hình tích tụ sẽ lời thay rằng có một lần…

NhàQuê

Thơ Xuôi 7 Chữ



phiên khúc cuối nghe như văng vẳng chảy xuôi giòng xuyên suốt mệnh căn trời đất biết thuyền nan nước khẳm muốn qua truôn vất vã vạn lần .... lòng nhân ái nhân gian thấu rõ nhấp chén nồng chung rượu tình tang giữa sỏi đá bàn chân ê ẩm cúi xuống giùm nhặt lại chứng nhân ....



thụymai


XXXXX


Còn Gì Hơn

Còn bảy giờ hơn lịch mới thay
Trên miền Đông Bắc tuyết đang bay
Đêm qua chuông gọi tin vui quá
Cháu gái vừa thêm rất đúng ngày

Nói rằng bé giống ông như đúc
Làm nội hân hoan gấp mấy lần
Cành lá xanh um chồi lộc trổ
Lòng ta phơi phới bước vào Xuân

NhàQuê


CHÚC MỪNG

Chúc mừng cháu nội gái ra đời
Giống hệt như ông mắt sáng ngời
Đông Bắc nơi đây vùng tuyết giá
Hân hoan ông chẳng nói ra lời
Mau ăn chóng lớn cho ông nội
Trẻ mãi lâu già cháu gái ơi
Trời lạnh nhưng lòng ông vẫn ấm
Tuổi già chỉ có "tí" nầy thôi


Hồng Hạnh 04-01-09

XXXXX

Về

Quê tôi chỉ hai mùa mưa nắng
Không Đông buồn tuyết trắng như đây
Tôi đã đáp câu nầy
Biết bao lần hăm mấy năm xa xứ

Chiều qua thêm ông già người Ý
Ngồi cùng bàn gợi chuyện làm quen
Tóc tôi đen
Còn ông toàn màu trắng
Sau một hồi yên lặng
Ông hỏi tôi đến từ đâu

Phải mất giây lâu ông mới hiểu
Tôi là người Việt Nam
Theo lớp sóng khốn cùng
Làm cánh chim di trú

Còn ông mai về quê cũ
Như nước xanh Địa Trung Hải
Trở lại nguồn
Tôi hình dung những con đường
Đi lên hình trôn ốc

. . . . . . . . . . . . . . . .


Chúng tôi cầu chúc giã từ
Hai tay xiết chặc
Bề ngoài khác nhau màu sắc
Sâu trong lòng có những điều như

Chuyện giản đơn cũng làm tôi suy nghĩ

NhàQuê Jan 18, 2009


XXXXX

* Kính tặng anh NhàQuê


Hương Xưa


Bốn gốc ta trồng cây bông sứ
Đêm đêm hương thoảng nhớ đường xưa
Một mai cuối hết vùi đâu đó
Còn thấy mùi thơm thuở đứng chờ


NhàQuê



Đường xưa lối cũ hương thơm ngát
Đêm về ngây ngất nhớ hương xưa
Hương thơm thoang thoảng hồn hoa sứ
Hoa của quê hương của ngóng chờ !


thuỵmaiBGNQcôem66


Gởi Lời Cám Ơn

Dấu chân Cô ghé Hành Hương
Vầng thơ khắc lại biết dường nào vui
Ngại ngần còn lắm lôi thôi
Tiện đây xin gởi đôi lời cám ơn

NhàQuê

Lối Cỏ


Có một giòng sông chẳng ước thề !
Mang mang chảy miết khắp làng quê
Đem làn nước mát cùng thôn xóm
Uốn khúc quanh co cả bốn bề

Có lúc sóng đùa cơn gió chướng
Gặp mùa nước lũ lụt lê thê
Sông kia chảy suốt lên bờ cỏ
Chờ gió dịu êm lại vỗ về !


thuỵmaiBGNQcôem66


Mang Theo

Đêm nao mờ mịt ánh trăng thề
Lặng lẽ xuôi thuyền giã biệt quê
Núi Cấp đèn pha vàng heo hắt
Biển Đông sóng bũa trắng tư bề

Dung thân xứ lạ hằng thương nhớ
Mảnh đất hiền hòa chữ S cong
Quá nửa đời người ràng buộc với
Không chi thế chỗ được trong lòng

NhàQuê