Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

LT0027- VŨNG MÙ SƯƠNG ---

 Hai Đoạn Xuân


Tháng Giêng còn chút giao thoa
Tròn vo bốn bữa vặn vừa năm sang
Hồng đơn vuông chữ rực vàng
Cung nghinh Xuân mới đường hoàng lên ngôi

Bao năm bao Tết quê người
Chuông reo thông lệ gởi lời chúc Xuân
Chậu hoa lủng lẳng thiệp mừng
Vàng ươm bông cúc tưởng chừng chưa xa

Bài thơ lòng trải làm quà
Gởi về bên ấy quê nhà cố hương
Rằng từ muôn dặm tha phương
Cứ Xuân hồn lại lên đường về quê

Niềm vui rạo rực tràn trề
Con sông bến nước chưa hề phôi pha
Biển đời vùi dập phong ba
Nhưng lòng nguyên vẹn bao la nghĩa tình

Nơi nào cũng dấu chân in
Góc sân trường cũ xinh xinh mộng đầu
Lặng thầm dệt khúc tơ sầu
Hát ru Người mãi ngàn sau còn hồng

Nơi nào cũng gót phiêu bồng
Khi gieo hạt ghét lúc trồng cây thương
Dừng chân chính giữa đoạn trường
Nỗi đau ta thấu...dễ thường ai hay

Ở đây chẳng có heo may
Xuân về khắc khoãi những ngày giá băng
Trông mây rồi lại ngóng trăng
Nghe xôn xao phố biết rằng... đã Xuân...

NhàQuê,.01-28-09

XXXXX

Vũng Mù Sương

Mỗi khi cơn mưa bụi
Lất phất bay ngang qua
Hình như trong từng hạt
Có dáng ngày đã xa

Bước chân đều nhịp chậm
Trái sao còn bay bay
Gió có vờn như thuở
Hai tay với vươn dài

Mưa xưa trong trí tưởng
Mưa nay lặng lẽ chờ
Không là ngày cổ tích
Hạt nước lăn thành thơ

Cây me già mất dấu
Chiếc lá nhỏ vẫn còn
Vẽ nét vào khung nhớ
Mùa qua mùa xanh non

Một ngày kia tiền kiếp
Chờ cửa dưới hàng hiên
Giọng nào nghe cũng lạc
Bao năm và nỗi niềm

NhàQuê


Mưa Chiều


Mù sương kia vũng nhớ
Mây mù gió đưa sương
Giọt sương nào ướt rũ
Trên lá nhỏ mù sương

Chiều xưa làn mưa nhỏ
Đưa lá về nơi đây
Lá nhỏ mọc trên cây
Cây Me già trước ngỏ

Vườn xưa hoa bướm cũ
Đong đưa giọt sương xưa
Ướt mềm thân lá nhỏ
Rũ mưa cây đong đưa

Chiều nay mưa mở cửa
Đưa lá về nơi xưa
Ướt mưa thân lá nhỏ
Buồn đưa ở vườn xưa

Bao năm rồi xa vắng
Lá xưa vẫn rì rào
Buồn thương chiều quạnh vắng
Mưa xưa vẫn ngọt ngào ...


thụymai



XXXXX

Nhẹ Thênh

Gió phất nhẹ lung lay làn tuyết
Liên tưởng mùa gòn trắng bay bay
Những trái khô còn chờ đủ lứa
Nắng lên cao trong vắt một ngày

Đêm nằm mơ thấy mình chim cá
Quạt cánh tay bơi giữa không trung
Cầu vắt ngang nước ngầu chảy xiết
Cả hai bên xe cộ đều ngừng

Có mấy đoạn chân trần chạy bộ
Khoảng là xa chưa mệt chút nào
Hai chiều đường từ quê ra tỉnh
Dường thoi đưa sao dễ làm sao

Bỗng thấy mình từ xa về lại
Quê hương xưa lạ đến không ngờ
Hỏi đây đó không ai chỉ lối
Những khó khăn đầy dẫy chực chờ

Cuối ngõ cụt hồ gần tuyệt vọng
Như có ai xô té từ cao
Ngả hụt hẵng giật mình thức giấc
Nhẹ bông gòn ra khỏi chiêm bao

NhàQuê


XXXXX

Sợi Tóc Vô Tình

Có sợi tóc… vô tình còn để lại
Với lược gương… em chải lúc giã từ
Khung kiếng thủy… thời gian mờ góc cạnh
Sao lún cười… sót đó vẫn y như

Căn nhà cũ… giờ đây thành dĩ vãng
Đồ đạc xưa… năm tháng những hư hao
Dâu biển cuốn… trôi theo dòng lận đận
Vết chim quyên …hút dấu biệt phương nào

Khu vườn vắng…xơ rơ vài ba nụ
Lần bước trong…nghe nhói khóm ưu phiền
Rào mỏng mảnh …đang rưng buồn bật khóc
Người tưởng chừng…tìm được góc linh thiêng

Nắng ban mai …soi dấu giày người cũ
Mới đêm qua …cúi niệm chuyến hành hương
Sợi tóc bạc… vô tình còn để lại
Cọng ngày xưa …giờ ấm lạnh hà phương

NhàQuê 20-02-09


XXXXX

Rong Chơi

Sáng đi hướng Bắc xuất hành
Hương Xuân còn đọng trên cành đêm qua
Cây cầu đứng ngóng từ xa
Chưa nhìn rõ được lụa là năm xưa
Tuổi Xuân ngày ấy mới vừa
Thả lơ lững tóc gió lùa bay bay
Cũng làn sóng dợn hôm nay
Như che mất dấu trang đài thuở nao
Bởi nghiêng gánh khoảng trời sầu
Băng ngang dòng chảy nhịp cầu chông chênh
Du Xuân lạ cảnh tìm quên
Dừng chân thực tại lòng mênh mông buồn
Từ ta châu thổ thượng nguồn
Hai đầu xa tít lòng luôn nghĩ về

NhàQuê 01-02-09


XXXXX

Đến Lúc

Lâu nay cụt hứng khó mần thơ
Ý chuyển thành văn đọc cứng đờ
Bạn hỏi sao mà …thôi chịu phép
Người khuyên cố ráng …cũng đành lơ
Sông nguồn hạn hán hoài khô cạn
Chữ nghĩa bòn vay mãi đục lờ
Ngẫm lại vui chơi nhiêu quá đủ
Từ không đến có .. đã tròn mơ

NhàQuê


XXXXX


Hương Sứ Trong Sân

Có một lần về ngồi ngưỡng cửa
Nghe hương bông sứ thoáng trong đêm
Trân trọng cám ơn Người còn nhớ
Giữ cho ta từng phiến êm đềm

Cây bông sứ chưa lần dĩ vãng
Gặp tình cờ trên lối đi qua
Giữa thành thị mọc mời đồng nội
Gởi phấn thơm theo gió mượt mà

Xin tạ ơn cuối cùng được gặp
Dòng sông quê gột lại cuộc đời
Lòng rộn rã đầu ngày bỗng mới
Phía sau lưng giọng lụa ai cười

NhàQuê 17-03-09


XXXXX


Tưởng Đâu ...

Người đi chưa kịp lời ai điếu
Trọn nghĩa chung cùng mấy năm qua
Sáng sớm đầu hôm tình bầu bạn
Đâu ngờ bất chợt buổi ly xa

Thương Người trọn vẹn thể yêu quê
Từ đến với nhau khắng khít kề
Được dạy bao điều… bao cửa mở
Hàm ân… gột rửa bớt u mê

Đường sắp ta đi sẽ ngắn dần
Ai vui tống cựu tiếp nghinh tân
Chắt chiu góc nhỏ ..ta hoài niệm
Giữa cõi bao la đã có lần

Người ngả xuống rồi không thể ai
Gần xa tâm huyết hiện còn vài
Miệt mài ngán ngẫm …từ nay lánh
Vỏ ốc thu mình…thoảng nguôi ngoai

NhàQuê Apr 12, 2009


XXXXX


Bài Tám Chữ

Biết bao lúc áo vá quàng chân chạy
Mệt nhoài thân theo dòng chảy cuộc đời
Huống hồ gì bây giờ leo dốc ngược
Trên khoảng đường về thuở tuổi đôi mươi

Không oán trách số phần nhiều lận đận
Lòng thản nhiên chấp nhận cuộc hành trình
Qua đồng bằng non cao xuyên biển rộng
Trước mặt đâu ngờ dòng suối đẹp xinh

Ta gọi nhé rằng đây là dòng suối
Nước trong xanh rười rượi mát ru hồn
Lên tiếng hát miên man thơ kết điệu
Thèm ngâm mình mãi mãi suối nghe hôn

Nếu dựng lều hay gối đầu phiến đá
Ta dừng chân phủi sạch bụi đường dài
Dẫu trăng sáng ... dù sao đêm cũng đủ
Suối trần nầy ...đã đến một thiên thai

Có ai đó một ngày nào suối cạn
Thấy trong lòng vết tích cuộc tình xa
Khoảng vắng lặng hình như còn cảm được
Nốt nhạc trầm vậy đó … giấc mơ qua

NhàQuê 10-04-09


XXXXX
Tiếng Suối Reo

Dòng suối xanh trong suối... suối ơi
Tiếng reo mềm nhũng trái tim người
Dù xa có đến ngàn muôn dặm
Nhắm mắt nghe từng hạt nước rơi

Rừng già đá cổ lắng tai nghe
Suối hát hoan ca dịu nắng Hè
Diễm phúc tình quân trầm suối mát
Gối đầu lá trải bóng rợp che

Hẹn ước kể từ suối chỉ riêng
Ngâm nga phiên khúc thật diệu huyền
Chờ một đêm trăng lời suối đáp
Suối ...Ờ ..từ đó kết hương duyên

Dừng bước chân trần quên phiêu lãng
Dấu vết chông gai kéo miệng lành
Tiếp nối chuyện dài trong cổ tích
Vẽ thành dòng suối ...vẽ thanh âm

NhàQuê 13-04-09


XXXXX


Ngụ Ngôn ...

Nếu bù bao nhiêu mới đủ
Cho một đầy ấp chân thành
Nếu bù làm sao tròn trịa
Cho miền trân quý long lanh

Nếu bù thế nào vươn tới
Cao tàng cây lá cheo leo
Cỏ xanh có dù trải thảm
Bóng râm chừng muốn phủ theo

Nếu bù biết chăng đầy được
Vực khe đất đá nhiều tầng
Tháng năm xoáy mòn nước chảy
Hao gầy chờ đợi bâng khuâng

Vun đầy tin yêu mới khỏi
Mù khơi đi nữa chẳng hề
Đừng để nguồn vơi cạn kiệt
Ngày càng trỗi mãi đê mê

NhàQuê 19-04-09


XXXXX

Áo Choàng

Cơm hẩm nằm mơ đang yến tiệc
Cho đời bớt khổ tiếp hành trình
Đọc áng “Hàn Nho Phong Vị Phú”
Tự dỗ dề rồi sẽ bình minh

Bao khổ ải qua truông trót lọt
Số phận người vui nhận không than
Lượm vụn đời đan thành chuổi ngọc
Những mượn vay …tạo dáng huy hoàng

Cậu bé mồ côi hồi rất nhỏ
Nhà đông con Má gánh tảo tần
Đàn em dại lơ vơ vài chữ
Giữa thị thành thử hỏi ai thân

Ba má cho hình hài lành lặng
Trời tặng ban trí não bình thường
Hành trang đó đi qua thác lũ
Giông bão dập dồn tưởng đã bương

Lỡ choàng áo văn nhân thi sĩ
Lỡ leo thang cũng ráng vẽ vời
Thấy trái mắt hiền gì cũng phải
Tưởng tượng mình chiến tướng cho vui

NhàQuê, 04-05-09


XXXXX

Chuyện Sỏi

Viên sỏi lóc lăn sao tránh khỏi
Mòn trầy va chạm mấy hư hao
Đã không nát biến đời may mắn
Yên nằm nghe suối hát lao xao

Hai bên bờ vực lở rồi bồi
Mạch suối hiền lành thả nước trôi
Ấm lạnh lòng sâu viên sỏi bám
Rong rêu níu chặc chẳng buông xuôi

Tạc cho phiến đá một tâm hồn
Đời tặng thêm phần tạo ngữ ngôn
Sông thẳm núi xanh thời gian đổi
Chắc khư viên sỏi mãi trường tồn

Sỏi biết rằng mình chỉ nhỏ nhoi
Bàn tay nghệ sĩ khéo săm soi
Một hôm tranh vẽ sao mà tuyệt
Tiếng suối giao hòa sỏi rạng vui

NhàQuê. 27-05-09


XXXXX

Hương Nguyệt Quới

Lại đúng ngày cụm hoa nở trắng
Đợi đến đêm len cửa vào trong
Thăm người tưới chăm vun… hằng bữa
Tặng hương thơm nguyệt quới ngây lòng

Nằm thao thức mùi hoa gợi nhớ
Một nơi xa tận mãi vườn tiên
Vui hò hẹn mùa bông trổ muộn
Phải xuống trần trả lỗi nhiều niên

Khu vườn nhỏ lá hoa để nhắc
Cuộc tình xưa thượng uyển và người
Cây kiểng biết nỗi buồn cô quạnh
Trổ bông thơm kết trái xinh tươi

Đêm nguyệt quới nhớ gì không hở
Hương năm xưa góc nhỏ đợi chờ
Còn biết tới chừng nào hoa sứ
Một cánh thôi có để dành cho

NhàQuê 10-05-09


XXXXX


Vuông Sân

Lại nữa đêm Hè thơm nguyệt quới
Từng đàn bông trắng đậu kín cây
Nhớ nhé đừng vội gì ngủ sớm
Ở lại mà nghe hương bay bay

Bài thơ ban sáng đọc hững đông
Cười tươi như thể đóa nhung hồng
Ai tẩm thêm vào hương buổi tối
Biết rồi ... có phải vậy hay không

Còn cây bông sứ chắc thêm cao
Mấy nhánh ngang ngang sắp sỉ rào
Bữa bữa thăm chừng hoa có nhú
Vườn vui trở giấc… lá xôn xao

NhàQuê, 02-06-09


XXXXX


Hương Tóc

Chưa hề gặp biết cây bồ kết
Tục ngữ ca dao hay nói về
Liệu có thơm bằng làn tóc mượt
Sông khô mà sóng gợn đê mê

Ngoan hiền khép nép năm dòng kẻ
Chiếc lược ngón thon sứ giả tình
Chải ấm nâng niu ngàn sợi nhỏ
Thêm dài ấp ủ mộng tươi xinh

Nếu được bàn tay nhuần nét họa
Màu pha óng ả thuở đan mơ
Đi qua bụi cát bao cơn bão
Vẽ được hương thơm dưới gốc chờ

NhàQuê 05-06-09


XXXXX


Thương Biết Mấy

Đàn con đám cháu cùng tề tựu
Mừng tuổi ông bà đến hạn hưu
Ý kiến nẫy sinh từ nhỏ nhất
Cứ quẩn quanh bên hỏi kể từ

Từ trưa chúng họp cùng chơi game
Giành máy của ông ...khó thể chen
Buổi tối chúc mừng ông bà khỏe
Mới tám tuổi đầu quả đáng khen

Làm ông cảm động mắt rưng rưng
Từng bé ôm ông gởi nụ hôn
Tặng thêm tranh vẽ ghi lời chúc
Chuyến đi kỷ niệm biết nhiêu chừng

Hôm nay thu dọn mọi hành trang
Sáng sớm ngày mai lại lên đường
Phương Bắc trở về ba tuần vắng
Đứng ngẩn ngơ nhìn biết mấy thương

NhàQuê
















XXXXX


66

Mở cửa đón ngày bừng nắng lạ
Ngỡ ngàng có thể thế nầy ư
Dù sáng hôm qua còn leo dốc
Hai lần dừng nghỉ sức mệt đừ

Ừ nhỉ tính ra chuyện bình thường
Bên kia bờ biển Thái Bình Dương
Bạn bè trang lứa ngày xưa cũ
Khú đế hơn ta ... nghĩ càng thương

Thời làm công chức thường lo lắng
Đóng "Quỷ Văn Giai" ngõ hầu già
Cháu con tứ tán... còn chút đỉnh
Lây lất kiếp người gắng gượng qua

Một ngày hồng thủy sạch tay trơn
Phận thân xô đẩy đến cuối đường
May ta xứ lạ còn hưu trí
Vất vưởng bạn bè chốn cố hương

Tháng Tám nầy đây tròn sáu sáu
Với ta như thế đã ân tràn
Trên cao ưu ái lần ban tặng
Giữa cõi nhân sinh được nhận phần

Cảm ơn tất cả những gần xa
Trải suốt đời nầy đã giúp ta
Nhận diện chính mình cùng kiếp sống
Xin khắc thâm sâu chẳng nhạt nhòa

NhàQuê Aug-2009


Chúc Mừng Sinh Nhật Thứ 66


Kính tặng anh NhàQuê



Mừng anh sáu sáu tuổi năm nay
Khỏe Mạnh, An Vui, sống những ngày
Cháu con đầy đủ cùng Hiền Nội
Mái ấm gia đình thật quý thay
Chữ Thọ, An Khang, Tinh Tấn, mãi
Dồi dào Phước Lộc cháu con may
Từ xa em gởi đôi lời chúc
Thân kính cùng anh vui trọn ngày !


ThụyMai Côem66