Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

LT0029- THU VÀ TRĂNG ---- ĐI VÀ ĐẾN

 


Tam triều ánh nhựt thanh liêm khiết
Lục tỉnh thinh danh chỉ độc tôn


Giải oan muộn

Cảm phục vô vàn tiết cụ Phan
Bao năm gánh chịu nỗi hàm oan
Tượng đồng Thị Xã cam xiêu đỗ
Phần mộ Ba Tri chẳng viếng an
Sáu tỉnh, vì dân đành chịu mất
Ba triều, bởi nước xác thân tan
Hơn trăm bốn mấy năm, nay được:
Ái quốc trung quân tiếng cụ Phan

Khoailangsùng

á gì một khối xi măng
Dựng lên hạ xuống cầm bằng giỡn chơi
Sử xanh đã tạc tên Người
Một hai Hệ Thức đổi dời được đâu


Chỗ Dành Cho NGƯỜI

Vinh nhục thăng trầm mới cụ PHAN!
Nơi xa Người có đợi minh oan ?
Trải qua khổ nạn đâu gì vẹn
Gặp lúc suy vi mọi khó an
Thương cảm kiên trung ngôi mộ nẻ
Chạnh nhìn thiển cận tượng đài tan
Sá chi mấy chuyện ghi rồi đục
Lịch sử luôn dành chỗ cụ PHAN

NhàQuê 16-09-2009


XXXXX

Thu và Trăng

Mỗi ngày buổi sáng thêm se lạnh
Lá úa buồn hiu tản mạn bay
Chim nhỏ ngoài khung đâu mất biệt
Thèm nghe tiếng hót ửng ban mai

Rã rích ... xua lùi nắng chói chang
Triên hồ chim chóc họp từng đàn
Đợi đêm tĩnh mịch cùng di trú
Tay vẫy bao lần chúc thuận an

Muôn thuở mùa Thu đẹp dáng riêng
Nửa sầu nửa mộng đứng vai nghiêng
Gánh vầng trăng mõn lòng phong kín
Chưa hé ngàn năm một nỗi niềm

NhàQuê 30-09-2009


XXXXX

Sau Lưng

Lần nhìn từ phía sau lưng
Dòng sông khô chảy qua vùng vai nghiêng
Sóng xao gợn những ưu phiền
Lời kinh siêu tụng về tiền kiếp xưa
Tay dang có đủ vặn vừa
Ôm vòng hoang phế còn chưa hao gầy
Chăng là hay quẩn quanh đây
Dư hương huyễn hoặc đời nầy luyến lưu
Hỏi thăm phiến đá trầm tư
Tên mờ dấu khắc... cát nhừ rã đau
Chung quanh yên lặng cúi đầu
..........................................

NhàQuê 29-09-2009

Trước Mặt

Phía trước mây giăng núi chập chùng
Càng cao tuyết phủ cảnh mông lung
Tiền nhân nghĩ cách dày công góp
Hậu thế theo gương tiếp bước cùng
Để lại đời đời khuôn thước sẳn
Lưu truyền mãi mãi mẫu hình chung
Gần xa dám hỏi người thông thái
Kiểu thức siêu ưu giúp vượt trùng

NhàQuê 03-09-2009



XXXXX


Sợi Tóc

Đêm sâu vạt tóc ưu tư
Nằm nghe trầm tích hồi cư về nguồn
Ngắn dài đi dọc nỗi buồn
Trăm năm thế sự có vuông vắn đầy

Săm soi từng sợi guộc gầy
Màu thời gian chảy qua đây hững hờ
Sau lưng khéo kết thành thơ
Tương tư còn đọng còn chờ chưa phai

Giữ khư khư cọng tóc dài
Cho dù vẫn mượt từ ngày dấu yêu

NhàQuê 15-10-2009

Hong Sầu


Mơ tiên một giấc ngũ vùi
Hỡi ai còn nhớ ngọt bùi xa xưa
Ráng tàn mây xám chiều mưa
Giọt buồn! rơi vội,,,, nắng chưa.... kịp về!!!!


thụymai


Tiếng Thu


* Kính tặng anh NhàQuê


Ngọn gió Thu về gieo réo rắt
Mùa Thu năm ấy xứ Dừa xanh
Hoa tàn rơi rụng vùng Đông Bắc
Chạnh nhớ Thu xưa vạt nắng tàn !

Thu về reo rắt lá vàng rơi
Tình Thu còn đọng dạ chơi vơi
Hồn ai ngơ ngác khơi giòng suối
Hăm mấy mùa Thu xúc cảm hời !!!!


thụymai


Gọi Đàn


Chung quanh yên lặng cúi đầu....
Để cho,,, máu chảy,,, gom sầu.... về tim
Nhịp lòng theo sóng buồng tim
Buốt đau,,, từng nhịp,,,, như chim....rã đàn
Ngoài vườn chim nhỏ kêu vang
Thiết tha,,,, từng tiếng,,,, gọi đàn.... Thu sang !!!!


* Côem66 thụymai kính tặng anh NhàQuê



Lỡ Nhìn

Bởi vì dáng đó trông lên
Dật dờ... trôi nổi ...bồng bềnh tóc mai
Bởi vì cắt mớ tóc dài
Nhìn nghiêng khóm nhỏ tóc mai… chết người

NhàQuê 01-11-2009


Bởi vì chưa thoát phàm phu
Đọc Thiền thấy Ngộ nhưng Tu ...ậm.. ờ
Bởi vì ...vì bởi ....tình cờ
Khen đâu mất mát ..làm lơ mới là ...

NhàQuê 03-11-2009


XXXXX


Chuông Reo


Mấy năm trước qua thăm nước Mỹ
Từ Phương Nam quá bước lên đây
Vùng Đông Bắc vào mùa sắp lạnh
Vốn chưa quen thời tiết xứ nầy

Được vài hôm thân tình gặp lại
Biết bao vui hoà lẩn bùi ngùi
Nói sao hết quê hương ngàn chuyện
Kể từ ngày biệt xứ nổi trôi

Sáng nay nghe mấy hồi chuông đổ
Hàng số chưa quen một lần nào
Những phân vân hay là nhầm lẫn
Nói Hello gượng gạo làm sao

"Có phải nhà.. hôn vậy ?"
Dạ, đúng rồi tôi đang nghe đây
Và thứ nhất mừng không thể tả
Đang bồng bềnh lướt giữa trời mây

..........................


NhàQuê


XXXXX


6 Chữ

Đi tìm chữ còn hơi ấm
Hơ bàn tay mỏi chuyên cần
Lót lưng Đông đời kéo tới
Tựa đầu lên gối nghĩa nhân

Đi qua những con phố lạ
Nắng nghiêng chiếc bóng đổ dài
Hái chùm nắng buồn còn sót
Giữ gìn nơi chẳng tàn phai

Rút trong tiền căn định mệnh
Vỗ về lý lẽ đời người
Ngủ yên giấc dài nguồn cội
Cuối cùng hạt nuớc về khơi

NhàQuê 02-12-09


XXXXX


Tuyết & Giáng Sinh

Sáng thức dậy ngoài sân đầy tuyết
Nhìn vói theo Thu khuất đàng xa
Ngọn cây trần đứng run ái ngại
Đốm da nhăn ... bắt gặp tuổi già

Hăm mấy năm ...tưởng chừng mới đó
Chuyến bay dài Nhiệt Đới sang đây
Chiếc áo mỏng phất phơ tiếu ngạo
Túi hành trang lép xẹp... guộc gầy

Ờ ... mới đó... à à.... mới đó
Giáng Sinh nay cũng giống láng giềng
Mong tuyết trắng lại về đúng dịp
Tin như người... đời sống ổn yên

NhàQuê 09-12-2009


Mừng Tuyết Thu Rơi

tin báo sớm,
sáng mai trời lạnh ... tuyết
mấy thu rồi hương khói mịt mù xa
gót ngao du mắt lệ trào da diết
đời lang thang trí mệt ... mỏi thân già

đêm thao thức rập rờn quanh mộng đó
cụm tơ lòng ... thơ mấy giỏ nằm đây
lữ thứ mê say - dật dờ cau có
dài bao năm,,, tim đợi đến hao gầy

trời chợt nắng, sợ tuyết về không kịp
khúc nghê thường, linh động ngõ cô miên
vén bức mành trông
hiên ngoài vừa đúng dịp
đàn bướm tiên say nhịp lấp trời yên .... .... songthhương



Thu Đông & Người

(Đáp Thạnh Tình SongThhương Họa Thơ)


Mưa tiếp nối mấy ngày sau trận tuyết
Lá Thu khô nằm mẹp cũng như ta
Sáng gượng dậy đi vòng vòng phố ảo
Chợt gặp vần giống quá ... phải chăng là

Dưới miền Nam năm nay trời tuyết sớm
Từ Arizona qua tận Houston
Theo chiều gió trôi lên miền Đông Bắc
Thu đang còn...bỗng xám ngắt tầng không

Tưởng mạnh sân sân ... bất thần lạnh quật
Khuỷnh da mồi khô khốc răn reo thêm
Ực cốc nước đẩy trôi vài món thuốc
Hỏi bạn bè ...tụi nó cũng đau rêm

Lẽ rất đương nhiên già thời phải vậy
Biết mấy buồn thiếu tuyết trắng bay bay
Đường trơn dốc... xe quay... tim chực đứng
Có hề chi ... lánh chỗ bốn mùa nầy

NhàQuê 13-12-2009



XXXXX



Cuối Năm

Từ Nam bão tuyết đang dần tới
Hứa hẹn sáng mai ngập trắng đường
Nhớ lại lần đầu rơi lất phất
Có gì lạ lắm… kẻ tha hương

Thu Đông Xuân Hạ nối nhau liền
Nhẹ hững hành trang thuở trung niên
Số âm lạnh cóng đời gầy lại
Xếp hết ưu tư cất muộn phiền

Tuyết phủ cây cành cứ mỗi Đông
Tháng năm lặng lẽ chảy xuôi dòng
Hai bàn tay đếm qua vài lượt
Nhấp nháy như hình đã sắp xong

Đường qua ngoái lại nhìn khắp lượt
Vạn trạng muôn hình những phù vân
Ta xin đổi hết làm viên sỏi
Lòng suối nằm yên nước trong ngần

NhàQuê 20-12-09


XXXXX

Đi Và Đến

(Khởi viết từ Nov 05, 2009)

Vài hôm trước hay tin thằng bạn
Vừa mới đây vẫn tỏ yêu đời
Vụt đột quỵ… mọi giờ khăn khó
Nghĩ mất còn …sợ trễ quá thôi

Ráng có thể…. tới đâu hay đó
Tạm xem đây …dòng chữ cuối cùng
Xếp bút nghiên… thôi ngừng thơ phú
Tự cho mình khoảng ngắn thung dung

Được như vầy đã phần mãn nguyện
Vốn chân quê hưởng phước ân ban
Ba má nghèo mồ hôi tươm áo
Mong muốn con thoát cảnh cơ hàn

Được đi học giữa bao trẻ khác
Đứa giữ trâu... ở mướn... bắt cua
Người thành thị quần là áo lượt
Cuộc phân tranh đâu phải là vừa

Cám ơn Thầy rót nguồn kiến thức
Phễu đong đầy đều đặn như nhau
Bộ não phèn dần dần trong cước
Xin đời đời ghi tạc thâm sâu

Bước xuống đường bấy nhiêu hành lý
Tạ ơn Em đến cạnh rất gần
Chấp nhận hết muôn vàn cam khổ
Chất vai gầy gánh nặng ngàn cân

Vốn ít chữ củi châu gạo quế
Cuộc mưu sinh lây lất đợi chờ
Nguội binh lửa can qua quá khứ
Ước mơ nầy hình chỉ trong mơ

Kẻ nướng thịt giỡ kinh ngày cũ
Đọc vang vang bổn phận làm người
Ăn hạt thóc núi sông.. đã nợ
Ném vô vòng máu đổ thây phơi

Thói quen mới lằn tên mũi đạn
Đêm ngủ đầu quay hướng bao nhiêu
Chân thòng nước chia phần ụ đất
Như anh em san sẻ mọi điều

Hai lăm tuổi thanh xuân biết mấy
Máu tuôn dòng nợ nước đền xong
Nửa còn lại phế nhân từ đó
Thương tích đau tiếp bước cõi hồng

Xếp lại hết mọi điều ân oán
Khóa ngăn sầu… liệm nỗi buồn riêng
Nếu có phải biển vùi kiếp khổ
Lòng an nhiên chân bước xuống thuyền

Ở một nơi có Xuân hoa nở
Mùa Hè trong…rực rỡ đan thanh
Cứ đúng hẹn Thu về khoe sắc
Đông buồn chăng …sao vẽ thành tranh

Cũng nơi ấy ... giống từng ruồng bỏ
Mọc xanh um... xòe lá khoe cành
Cảm thư thái ... thân già nhẹ hững
Đêm không còn nơm nớp thâu canh

Lòng sảng khoái bên đời tươm mật
Lắng sâu trong... khơi mạch thành thơ
Lối tiêu dao ...bao người xưa đã
Lần bước theo thích thú đâu ngờ

Ngày giong ruổi qua bao cảnh lạ
Đêm gối đầu nghe suối hát ca
Lâu lâu mở ngăn đời đã cũ
Thử hành hương trở lại thăm nhà

Những tự nhiên theo chiều thiên định
Thoát làm sao Tứ Khổ đời người
Dọn mình bước qua miền thanh thản
Cứ xem là tàn cuộc rong chơi

Đứng nhìn lại nơi lần đầu đến
Những gần xa vướng víu trên đường
Đọc niệm khúc oán thù xin xóa
Vẫy tay chào gởi lại yêu thương

NhàQuê Dec 24, 2009



><><><><><><><><



Đi & Ở

Biết đến giã từ, bạn tiễn ta
Món ngon vật lạ có chi là
Nửa chai rượu đế vừa mua chịu
Khô nướng cơm chiều mới nhín ra
Từ độ xứ người lê gót nhói
Thường khi thức giấc buốt về xa
Cố hương mù tít nghe gần lắm
Đứng cạnh trái tim, rất mượt mà

NhàQuê

Tên kêu từng đứa bước vô tù
Cứ nghĩ lần nầy sẽ vạn thu
Ngầm tiễn dúi ta ve rượu gốc
Dặn thầm cất kỹ chút quà như
Rượu thần theo bước qua muôn khổ
Linh dược cạnh bên thế mẫu từ
Ve rượu hà nàm nhiều trại chuyển
Tấm tình trong đó vẫn y như

NhàQuê

Lê lếch thân tàn về cố xứ
Đời nầy đã thật sự sang trang
Thân sơ nháng thấy từ xa tránh
Giòng họ xem như chẳng buộc ràng
Mới đó mà nay ta đã mới
Rất ngu đần cũng rất lầm than
Cứu thân luôn cứu đời con cháu
Viễn xứ, dư đồ ta vẫn mang

NhàQuê

Chưa qua suốt hết đoạn đường trần
Đi Ở hợp tan biết mấy lần
Bất chợt ngưng mưa bừng nắng hửng
Thình lình sóng cuốn nước trôi phăng
Phàm trần Đi Ở đâu mình tự
Tạo Hóa sắp bày định kiếp căn
Thủ diễn trọn vai thôi bước xuống
Ngộ ra Đi Ở chẳng băn khoăn

NhàQuê Oct 17, 2006


XXXXXX

NhàQuê Jan 17. 2010

Em hẹn đến thăm tuần nầy ba bận
Rờ sau lưng nận thử thấy nhói đau
Phải chi chừng bốn mươi năm về trước
Dẫu ngày hay đêm ngán ngại đâu nào

Ba má nông dân một đời chất phác
Họ hàng không ai địa vị cao sang
Ta thanh xuân…nàng ngự nơi khó vói
Đâu thể tranh cùng các cửa nhà quan

Biết gia thế… nặng lòng yêu nơi đã
Mưa nắng hai mùa… cỏ dại dưới chân
Nhẫn nhục thành món canh rau thân thiết
Ta định gói đời… cột chặc thôn lâng

Có lẽ số trời xếp đặt oái oăm
Đủ vị chua cay đắng nhiều hơn ngọt
Đọc đâu đó nếu đường không dốc tuột
Còn gì ra ý nghĩa bước trầm luân

Những đưa đẩy một ngày ta lại đến
Quê hương nàng …lơ láo kiếp lưu vong
Quá độ trung niên …xương da dẹt đét
Chỉ trái tim còn đập nhịp tuổi hồng

Rồi em cũng đến như ta mong đợi
Chưa già chi… trắng nà nõn làn da
Lau kiếng lão mờ mờ hơi sương khói
Gối run run… mơ hay thực đây mà

Kính cẩn nếm tựa con chiên... Bánh Thánh
Lưỡi tê tê sự thực thế nầy sao
Em đáp trả lạnh lùng như hằng vẫn
Ta nhớ hoài lần gặp gỡ cùng nhau

Ở nơi xa biết bao nhiêu mơ ước
Cận kề rồi lắm chuyện mới nẩy sinh
Em vẫn trẻ qua thời gian năm tháng
Cái già nua bám ta thật chí tình

Em hẹn đến ta phải lo đủ thứ
Rủ màng treo… chăn gối mới thơm tho
Khơi bếp sưởi hong lại vùng da thịt
Vốn đã mồi hễ chút lại co ro

Vẻ kiêu hảnh sắc dân miền Nhiệt Đới
Vẫn kiên cường dẫu lòng nát như tương
Quyết đóng chốt thi gan cùng thử thách
Ngựa đã già đâu chịu dẹp yên cương


(Thơ Vui)

Tuyết&Ta


XXXXX




Gương Mặt Trái Xoan

Văn hoa người gọi cây sầu đông
Nỗng cao tự mọc hay ai trồng
Hoa nở cuối Hè từng chùm tím
Rải phấn theo làn ...vào mênh mông

Mảnh đất nhỏ nhoi ngày xưa đó
Con cháu thêm nhiều nhà lấn lên
Trên cao mì đậu lơ xơ củ
Không còn chỗ để ...hình đã quên:

Vào mưa gượng dậy bao cây cỏ
Tên nghe mộc mạc đến làm sao
Dù mè... cây é ....bông húp mật
Đứng nép bóng xoan ...lá rì rào

Một ngày sách vở và thơ nhạc
Bông trái "Xù Đâu" bỗng đổi đời
Đi vào hình tượng tên rất mới
Gương mặt giai nhân của mọi thời

NhàQuê 18-01-10





** Dưới quê kêu tên cây Xù Đâu,
ngoài Trung và Bắc gọi Cây Sầu Đông
hay Cây Xoan, còn Trái Xoan là
hình tượng chỉ gương mặt đẹp ...
Nhưng các thứ: cây, trái, lá, hoa "Xù Đâu"
cũng đều đắng "tàn nhẫn"


XXXXX

KiếpNgười

(Cảm tác sau khi đọc truyện ngắn "Tiểu Thơ"
của Nhà Văn Phạm Tín An Ninh)

Chiều nay đọc truyện ngắn "Tiểu Thơ"
Cuộc chiến đã tan khói bụi mờ
Mấy chục năm dài ngôi vị đổi
Đời người định phận tại Thiên Cơ ?!

Có thể nhiều phần đây chuyện thật
Xem xong lòng thấy chất ngất buồn
Người may kẻ rủi đâu lường trước
Có những số phần lắm tai ương

Từ khi ta biết chút thơ văn
Xúc cảm theo vần nhịp gia tăng
Đêm nằm gác trán suy cùng tận
Thử hỏi nơi nao có khổ bằng

NhàQuê 26-01-10