KiếpNgười
(Cảm tác sau khi đọc truyện ngắn "Tiểu Thơ"
của Nhà Văn Phạm Tín An Ninh)
Chiều nay đọc truyện ngắn "Tiểu Thơ"
Cuộc chiến đã tan khói bụi mờ
Mấy chục năm dài ngôi vị đổi
Đời người định phận tại Thiên Cơ ?!
Có thể nhiều phần đây chuyện thật
Xem xong lòng thấy chất ngất buồn
Người may kẻ rủi đâu lường trước
Có những số phần lắm tai ương
Từ khi ta biết chút thơ văn
Xúc cảm theo vần nhịp gia tăng
Đêm nằm gác trán suy cùng tận
Thử hỏi nơi nao có khổ bằng
NhàQuê 26-01-10
Ừ... Chuyện Đời Mà Bác
Giữa dòng nước xoáy con thuyền úp
Sóng đẩy muôn phương phó mặc trời
Có kẻ tai qua người bạc số
Hư vô hồn lạc xác chìm khơi
Hay bỡi... Thiên cơ huyền nhiệm quá
Bắt đền kiếp nọ nghiệp chưa vơi
Nay trả cho xong qua cõi khác
Biết đâu giờ tiên cảnh rong chơi
Sướng chẳng sướng hơn khổ trải rồi
Có buồn chi lắm cũng đành thôi
Cãi không được số ghi rành rạnh
Nghĩ tận suy cùng khó... nuốt trôi
đó Bác...
Trúc Giang
XXXXX
Canh Rau Nhúc
Như gặp người quen trên xứ lạ
Dáng mảnh mai khép nép dễ thương
Vốn nhà quê cơm canh giản dị
Xa quê hương thèm những tầm thường
Ráng bấm bụng nhìn con số nhảy
Chỉ giá tiền... chảy máu**... phải đâu
Lặt chăm chỉ non già trối kệ
Xứ lạnh căm... rau nhúc... dễ dầu
Nơi quê xưa ruộng giồng ven biển
Nhiều món vườn lặn lội bò lan
Lắm mùi vị lần đầu thấy lạ
Dần dần quen "thân thích họ hàng"
Cơm gạo mới khói bay nghi ngút
Nghe lừng thơm hương vị tiêu hành
Cá kèo kho nâu nâu sền sệt
Thêm gì bằng rau nhúc món canh
NhàQuê 29-01-10
** Tiếng nhà quê là mắc đến chảy máu con mắt. US$12.oo/Lbs lúc mới, nay còn US$8.oo/Lbs mà thôi !
XXXXX
Hồi Xưa
Còn hơn tuần nữa trăng sẽ mỏn
Trời Đất thiên nhiên gọi trở mình
Tiếng pháo giao thừa từ lâu vắng
Nhớ hồi thuở nhỏ đợi bình minh
Thay quần áo mới chờ mừng tuổi
Lạy bàn thờ Nội xá Má Ba
Có lần Ba bắt làm thơ Tết
Gậm bút hằng giờ nghĩ không ra
Vì Ba muốn thử chuyện thơ văn
Cơm cha áo mẹ đã bao năm
Lại còn mang tiếng đi học Tỉnh
Thuở đó ngu ngơ trước điệu vần
Lần ấy trong đời Tết buồn hiu
Lẩn quẩn ban mai tới xế chiều
Cấm cửa... bạn bè ngoài hú hí
Phải được như giờ vui biết nhiêu
NhàQuê Feb03,2010
XXXXX
Cô Bán Hoa Valentine
Muốn ghé chào cô đứng bán hoa
Dòng xe thôi thúc khó ngừng là
Định quay trở lại ai như giống
Ủa lạ thường ngày sao khác xa
Năm nay ngày Tết trùng dịp Lễ
Nơi nơi nô nức ...kẻ kẻ mừng
Có một nhành bông hai ý nghĩa
Hèn chi cô nảy ý bỗng dưng:
Tặng đời chút đỉnh tạo niềm vui
Nề chi công khó... nệ lỗ lời
Giao Thừa trời đất sang Xuân mới
Hoan hỉ từng đôi ...ngẫm nghĩ cười
NhàQuê 15-02-10
XXXXX

Tranh Cố Hương
Làng quê ơi xin muôn vàn tạ lỗi
Chậm viết thành lời ca tụng cưu mang
Bởi dâu biển bủa sóng ...đời trôi giạt
Hai mươi năm còn chưa hết bàng hoàng
Chừng đã gói mang theo hầu đây đó
Giở ra nhìn ru nỗi nhớ chợt dâng
Mảng vô hình trong sâu từng thúc giục
Đưa quê xa vào cung bậc điệu vần
Con rạch nhỏ bao lần trầm tắm mát
Nước sữa nâu mùa ngọt những phù sa
Đậu chân lúa hóa thân đòng kết hạt
Độ vàng ươm cơn gió gợn la đà
Biển có mặn vô vòng đành khuất phục
Trưa nắng hè hừng hực bốc hơi khô
Ai hiểu hết công nên viên muối trắng
Có phải đâu nước lã khuấy nên hồ
Trai gái quê nghèo da nâu chân đất
Guốc dép làm ngượng nghịu có đôi khi
Bẳng một dạo xóm trên và xóm dưới
Thành bà con chú bác thím cô dì
Cổ Thụ ngả hồn còn luôn phảng phất
Ngẩng đầu trông về phía biển xa xa
Đợi từ khơi từng đàn thuyền rẽ sóng
Vẻ no nê hướng về lại bến nhà
Như thế đó thật đơn sơ mộc mạc
Đã bao đời rất ít những đổi thay
Dù sống chỗ nhiều danh lam thắng cảnh
Tranh cố hương chấm phá đẹp khôn tày
NhàQuê Mar 17, 2010
Giỏi...
Tranh vẽ mênh mông dịu sắc màu
Thầy cho Chín Điểm... xứng làm sao
Nắng chan đủ ấm tình non nước
Mưa lạnh vừa se nỗi ước ao
Khắp chỗ mầm xanh mơn mởn vượt
Muôn nơi sức sống cuộn dâng trào
Ánh trăng phảng phất như còn khuyết
Một chấm chừa ra ... hẹn dịp nào
GHH 17.3.10
(trăng khuyết hay trăng nghẹn??)
XXXXX

Sóng Bổ Ghềnh&Mùa Điên Điển
Giữa đêm thức giấc nằm nghe sóng
Thoạt đến rất gần lại vụt xa
Ủa lạ nơi đây triền núi thoải
Ờ ... xe âm vọng tưởng bên nhà
Tiếng sóng bổ ghềnh một thuở xưa
Ngủ trong tâm tưởng đợi tới mùa
Gió chướng từng cơn lùa biển chạy
Bao lần phát nhớ giữa canh khuya
Cứ thường ưa hỏi trái gì đang
Ra hoa hay đã ửng chín vàng
Tuy nhớ y nguyên mùa nào rộ
Xem giờ có khác ...khác nhiều chăng
Hết nửa đời người vùng châu thổ
Đi từ cửa biển vô Tháp Mười
Nhiều đêm neo đậu chờ nước thuận
Bất chợt nghe ùm tiếng trái rơi
Ngang vùng Sa Đéc mùa điên điển
Hai bờ ai cắm rực vàng bông
Cột ghe len lỏi lên phiên chợ
Thèm quá canh chua món cá đồng
NhàQuê 18-03-10
Bông Su Đũa

Nghe đó,,, mà nôn dạ ... nhớ đồng
Vườn hoang su đũa mọc ... đầy bông
Cơm trắng thơm chen nồi bóng trứng
Cùng canh su đũa,,, tép ngoài sông
Như thoáng qua lòng ngọn gió quê
Ngút ngàn thhương nhớ đến đê mê
Chờ dăm ba bữa trời quang đảng
Đan cánh bầy chim nối gót về ...
Ngọt bùi âm ỉ cháy hương khuya
Sâu thẳm niềm riêng gió chướng lùa
Đong đưa su đũa xưa gào thét
Xui lòng tê tái ... đổ cơn mưa
emsee (Nam Kỳ Cô Nương)
XXXXX

Qua Miền Cổ Tích
Một lần về phố xưa
Từ quê lên trọ học
Dãy nhà cũ không còn
Biệt thư ai mới cất
Trụ điện vẫn một nơi
Chằng chịt dây đủ loại
Bóng đèn tuốt trên cao
Lòng đường soi có tới
Cây trứng cá mất rồi
Sân vườn hoa lá lạ
Muốn đứng lại thử nhìn
Xem biết tên cây kiểng
Qua thêm nhiều ngõ khác
Hình như chẳng ai quen
Hay ta từ cổ tích
Tìm phần đời bỏ quên
NhàQuê Mar 19, 2010
XXXXX

Nơi Xưa
Đường xưa thấy lại tận trên cao
Yên ngủ trong ta bỗng rạt rào
Cảnh vật tưởng chừng nằm lặng lẽ
Tình quê ngỡ lắng trỗi lao xao
Dù xa muôn dặm luôn hoài nhớ
Dẫu cách hai phương chẳng thể nào
Thoai thoải dốc cầu quen thuộc quá
Phố còn từng dãy tiếp liền nhau
NhàQuê 31-03-10
Pháo Binh
Bác quen ... bỏ điểm pháo từ cao
Phá nát nhà TUI ngả sập rào
Ruộng lúa mẹ trồng đau héo hắt
Vườn cây cha bón sợ xanh xao
Hoa vừa bum búp hồn đâu nhỉ
Trẻ mới oa oa xác chỗ nào
Từng góc quê hương còn lặng nhức
Tình người đừng tiếc hãy cho nhau
Trúc Giang 31.3.10
XXXXX
Như Mọi Ngày
Sáng ra nhìn khắp xem gì lạ
Cũng vẫn vàng hoa dọc lối đi
Thêm mấy gốc đào hồng trỗ muộn
Chồi xanh nức nụ mỉm xuân thì
Xe đến ngã tư vô cảm ngừng
Tới phiên lại tiếp vẻ dửng dưng
Trên cao phiêu bạt vài cụm trắng
Dốc thoải ta đang tới giữa chừng
NhàQuê Apr 21 2010
XXXXX
Của Chìm Của Nổi
(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)
Thân thể ta mang thương tích
Chung cùng đất nước niềm đau
Mỗi khi trở trời nhức buốt
Mới đó bốn mươi năm lâu
Lãng quên thành khó thể ngờ
Tìm đâu trong đống giấy tờ
Săm soi lên vùng bỏ phế
Nép mình miếng sắt bá vơ
Vậy mà bốn mươi hai năm
Người đi vật theo âm thầm
Sợ ta quên khi đây đó
Nên chi tìm chỗ yên nằm
Giàu sang khi rời cõi thế
Ngậm theo chút ít quý kim
Cười thầm ta giờ sẳn có
Thì thôi ...gọi đó "của chìm"
NhàQuê Apr 26, 2010
(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)
Thân thể ta mang thương tích
Chung cùng đất nước niềm đau
Mỗi khi trở trời nhức buốt
Mới đó bốn mươi năm lâu
Lãng quên thành khó thể ngờ
Tìm đâu trong đống giấy tờ
Săm soi lên vùng bỏ phế
Nép mình miếng sắt bá vơ
Vậy mà bốn mươi hai năm
Người đi vật theo âm thầm
Sợ ta quên khi đây đó
Nên chi tìm chỗ yên nằm
Giàu sang khi rời cõi thế
Ngậm theo chút ít quý kim
Cười thầm ta giờ sẳn có
Thì thôi ...gọi đó "của chìm"
NhàQuê Apr 26, 2010
Đã hơn ba mươi năm
Nghe chuyện kể như trong cổ tích
Bao nhiêu năm còn đó niềm đau
Đời lưu lạc ngoan cường tim buốt
Thời gian trôi lương đống tìm lâu
Mảnh dư đồ rách có ai ngờ
Khắp cả trời Nam sóng phủ mờ
Những bước đoạn trường thân hoang phế
Nửa đời hụt hẩng nửa bơ vơ
Gặm nhấm uất hờn ba mươi lăm năm
Nghiêng ngã đời theo giọt lệ thầm
Đất Mẹ mịt mù giăng gió bụi
Vất vưởng hồn oan khó yên nằm
Dẫu chân gối mõi lòng vẫn thế
Niềm đau trang sử hận cổ kim
Xa xót quê hương ai chẳng có
Cuồng xoáy trong tim : vận nước chìm !
Lưu thị Chiêu
Nghe chuyện kể như trong cổ tích
Bao nhiêu năm còn đó niềm đau
Đời lưu lạc ngoan cường tim buốt
Thời gian trôi lương đống tìm lâu
Mảnh dư đồ rách có ai ngờ
Khắp cả trời Nam sóng phủ mờ
Những bước đoạn trường thân hoang phế
Nửa đời hụt hẩng nửa bơ vơ
Gặm nhấm uất hờn ba mươi lăm năm
Nghiêng ngã đời theo giọt lệ thầm
Đất Mẹ mịt mù giăng gió bụi
Vất vưởng hồn oan khó yên nằm
Dẫu chân gối mõi lòng vẫn thế
Niềm đau trang sử hận cổ kim
Xa xót quê hương ai chẳng có
Cuồng xoáy trong tim : vận nước chìm !
Lưu thị Chiêu
XXXXX
GÁC TAY LÊN TRÁN
Mài kiếm vung gươm giữ nước hề!
Nhị phân thiên hạ trấn sơn khê
Ươm vàng mộng đẹp đời trai sẽ
Đốt đỏ cằn khô rạng lối về
Xa mã người vui lội bộ hề!
Chào Xuân đón Tết, hử? Đề huề!
Lương khô mấy suất hùn nhau quất
Thịt hộp vài phần bắt rượu ghê
Nước giữ không xong tù ở hề!
Non cao áo rách buốt xương tê
Đêm nghe tiếng Nước từ đâu vọng
Ngày nhớ mùi cơm ruột xót ê
Nói sống mà như chết dở hề!
Tùng phèo chữ nghĩa lạc bờ mê
Ngợm nhiều người ít thương thân quá
Thương cả nhân gian xuống hố kề
Thất quốc lưu vong viễn xứ hề!
Mài dao rửa chén đã rành nghề
Nằm co gác xép rờ nguồn gốc
Nước mắt tuôn trào mấy thảm thê
NhàQuê 2007
XXXXX
Đêm Qua
Đêm thứ bảy cuối tuần dự tiệc
Sảnh đường đông có đến mấy trăm người
Xe tới trễ không còn chỗ đậu
Chạy vòng xa đi bộ cũng hơi lâu
Được có cái đúng giờ khai mạc
Nhóm chủ trương toàn tu sĩ trẻ nhiệt thành
Bưng dọn liền tay nói cười vui vẻ
Chợt nhớ bài hát gì "...hiền như Ma Soeur"
Ngoài ban nhạc nhóm ca toàn tu sĩ
Trình diễn đâu khác chi những Nhà Nghề
Cũng hài hước tếu cười lộn ruột
Họ sống đời xuất tục hồn nhiên ghê !
Những quyên góp chuyển giúp đàn trên trước
Nay đã già thiếu thốn ở bên kia
Ta kính phục những tấm lòng chân thiện
Làm miên man suy nghĩ suốt đường về
NhàQuê 03-05-10
XXXXX
Ngẫm Gần Xa
Giàu gần nứt vách ...cuối cùng không
Chỗ ngủ như hang thế gọi phòng
Nhắm mắt lìa trần coi vậy sướng
Xuôi tay lánh tục kể là xong
Đời còn đoán trước nào đâu dễ
Kiếp mãn rồi ra rõ ấm nồng
Có phải an bài do mạng số !?
Đừng buồn ...khó kẻ tránh qua sông
NhàQuê Apr 11, 2010
XXXXX
Của Chìm Của Nổi
(X-Ray Lòi Ra Miếng Sắt Trong Người)
Thân thể ta mang thương tích
Chung cùng đất nước niềm đau
Mỗi khi trở trời nhức buốt
Mới đó bốn mươi năm lâu
Lãng quên thành khó thể ngờ
Tìm đâu trong đống giấy tờ
Săm soi lên vùng bỏ phế
Nép mình miếng sắt bá vơ
Vậy mà bốn mươi hai năm
Người đi vật theo âm thầm
Sợ ta quên khi đây đó
Nên chi tìm chỗ yên nằm
Giàu sang khi rời cõi thế
Ngậm theo chút ít quý kim
Cười thầm ta giờ sẳn có
Thì thôi ...gọi đó "của chìm"
NhàQuê Apr 26, 2010
XXXXX
Tô Canh Rau Nhúc
Mấy ngày nay nói về canh rau nhúc
Làm phát thèm nhớ lúc đó ... ngày xưa
Xe chở đồ vườn về từ Lương Qưới
Hàng tươi chong chất đống những là dừa
Cam quít mãng cầu bưởi xanh mận đỏ
Chuối còn quài vài nãi bói chim ăn
Mía Thanh Diệu mập ù suôn giao lóng
Mít vàng lườm ngọt lịm tận kẽ răng
Riết quen canh rau cọng dài lá nhỏ
Mùi bình linh chín tới trở lừng thơm
Tôm quếch nhuyễn trộn hành tiêu gia vị
Tộ cá kèo nâu quánh ...tuyệt bữa cơm
Nhất những lúc đi đâu về đang đói
Má đố con bữa nay có món gì?
Hinh hỉnh mũi đoán mùi chừng hấp dẫn
Dễ Má à ... canh rau nhúc chớ chi!
Cơm gạo mới hột dài tươm ướt nhựa
Cá cong cong mằn mặn... đã làm sao
Mới mấy chén lưng trần mồ hôi rịn
Canh rội thêm cạn đáy tự hồi nào
NhàQuê 10-06-10