NhàQuê Jan 17. 2010
Em hẹn đến thăm tuần nầy ba bận
Rờ sau lưng nận thử thấy nhói đau
Phải chi chừng bốn mươi năm về trước
Dẫu ngày hay đêm ngán ngại đâu nào
Ba má nông dân một đời chất phác
Họ hàng không ai địa vị cao sang
Ta thanh xuân…nàng ngự nơi khó vói
Đâu thể tranh cùng các cửa nhà quan
Biết gia thế… nặng lòng yêu nơi đã
Mưa nắng hai mùa… cỏ dại dưới chân
Nhẫn nhục thành món canh rau thân thiết
Ta định gói đời… cột chặc thôn lân
Có lẽ số trời xếp đặt oái oăm
Đủ vị chua cay đắng nhiều hơn ngọt
Đọc đâu đó nếu đường không dốc tuột
Còn gì ra ý nghĩa bước trầm luân
Những đưa đẩy một ngày ta lại đến
Quê hương nàng …lơ láo kiếp lưu vong
Quá độ trung niên …xương da dẹt đét
Chỉ trái tim còn đập nhịp tuổi hồng
Rồi em cũng đến như ta mong đợi
Chưa già chi… trắng nà nõn làn da
Lau kiếng lão mờ mờ hơi sương khói
Gối run run… mơ hay thực đây mà
Kính cẩn nếm tựa con chiên... Bánh Thánh
Lưỡi tê tê sự thực thế nầy sao
Em đáp trả lạnh lùng như hằng vẫn
Ta nhớ hoài lần gặp gỡ cùng nhau
Ở nơi xa biết bao nhiêu mơ ước
Cận kề rồi lắm chuyện mới nẩy sinh
Em vẫn trẻ qua thời gian năm tháng
Cái già nua bám ta thật chí tình
Em hẹn đến ta phải lo đủ thứ
Rủ màng treo… chăn gối mới thơm tho
Khơi bếp sưởi hong lại vùng da thịt
Vốn đã mồi hễ chút lại co ro
Vẻ kiêu hảnh sắc dân miền Nhiệt Đới
Vẫn kiên cường dẫu lòng nát như tương
Quyết đóng chốt thi gan cùng thử thách
Ngựa đã già đâu chịu dẹp yên cương
(Thơ Vui)
Tuyết&Ta (1)
0o0o0o0o0o0o0o0o0o0o0
Tuyết Và Ta (2)
Từ nửa đêm tuyết dang tay đón chận
Bịt kín nẻo đường ngăn mọi lối đi
Chỉ đoán chừng xe mình trong bãi đậu
Đợi khi ngưng …chuẩn bị lỡ chuyện gì
Những giong ruổi lạc qua miền nắng cháy
Cỏ giòn tan cây khát đến gục đầu
Vượt biển mặn … xanh chàm màu thuốc nhuộm
Trụ lại nơi Đông có tuyết phau phau
Những cây phong da trần chờ mọc lá
Cắc cớ chi đem máng cọng thủy tinh
Ngọn gió hắt không dám run tội nghiệp
Vậy mà khi Hè đến rất diễm tình
Có đôi lần bạn kêu dời nơi khác
Cười khà khà …trâu nào nệ dao phay
Đáy địa ngục nhiều năm còn gượng nổi
Huống hồ chi … sợ quái bốn mùa nầy
Được có cái mùa Đông ngày ngắn xủn
Lạnh rượt xua lũ bịnh chạy ngời ngời
Mấy tháng rét rồi lại qua vun vút
Đất nẩy mầm bông nở rộ xinh tươi
NhàQuê 12-01-2011
Theo Bác Hành Hương
Mùa tuyết lạnh chợt thèm hơi ấm quá
Chút nắng vàng hương tỏa Tết trời quê
Thèm chén rượu thơm thèm Con Khô Rớt
Cùng bạn già say thế sự... tung hê
Lim dim mắt hồn xuôi về cố quận
Đứng tần ngần nơi đầu ngõ thân quen
Tay lớ ngớ dỗ tim mình... Ngoan nhé
Tưởng Nắng Thu Phai... giờ bỗng rộn ràng
Quanh phố khác... tím rịm Giàn Bông Ước
Màu tương tư một thuở ướp thơ tình
Tiếng cười xưa còn trong vắt thủy tinh
Hay đã lẩn âm khô khàn tục lụy
Thiếu một chỗ ngày đi về mấy lượt
Có Nhỏ nầy xấu xí thiệt à nghe
Đầu cắt tém nhảy lò cò nghịch ngợm
Chơi ăn gian còn làm nũng khóc nhè
Ghé xem thử... lâu lắm rồi ấy nhỉ
Cứ xưng... Ờ Đằng Ấy chắc nhận ra
Nếu không ư... cứ niệm câu Thần Chú
Nhớ vô cùng ngày ta bước chân xa
Thôi trở lại chỗ ghe thuyền cặp bến
Biển mùa nầy tôm cá ngọt vô phương
Réo một tiếng bạn già vui xúm lại
Chén khề khà câu cảm khái mà thương
Ờ... Bác Trọng... so ngày xưa có khác
Dáng đẫy đà ... giọng nói cũng... uy nghi
Tính hay giận... hà... có phần theo tuổi
Tật đa tình thôi cầm chắc ... lâm ly
Rượu ấm rót ngọt nồng men tình nghĩa
Từng ngụm đầy xua hết cả hơi đông
Choàng mở mắt hương quê còn phảng phất
Hoa tuyết tan tràn ngập nắng xuân hồng
VĐ 12.01.11
Mùa tuyết lạnh chợt thèm hơi ấm quá
Chút nắng vàng hương tỏa Tết trời quê
Thèm chén rượu thơm thèm Con Khô Rớt
Cùng bạn già say thế sự... tung hê
Lim dim mắt hồn xuôi về cố quận
Đứng tần ngần nơi đầu ngõ thân quen
Tay lớ ngớ dỗ tim mình... Ngoan nhé
Tưởng Nắng Thu Phai... giờ bỗng rộn ràng
Quanh phố khác... tím rịm Giàn Bông Ước
Màu tương tư một thuở ướp thơ tình
Tiếng cười xưa còn trong vắt thủy tinh
Hay đã lẩn âm khô khàn tục lụy
Thiếu một chỗ ngày đi về mấy lượt
Có Nhỏ nầy xấu xí thiệt à nghe
Đầu cắt tém nhảy lò cò nghịch ngợm
Chơi ăn gian còn làm nũng khóc nhè
Ghé xem thử... lâu lắm rồi ấy nhỉ
Cứ xưng... Ờ Đằng Ấy chắc nhận ra
Nếu không ư... cứ niệm câu Thần Chú
Nhớ vô cùng ngày ta bước chân xa
Thôi trở lại chỗ ghe thuyền cặp bến
Biển mùa nầy tôm cá ngọt vô phương
Réo một tiếng bạn già vui xúm lại
Chén khề khà câu cảm khái mà thương
Ờ... Bác Trọng... so ngày xưa có khác
Dáng đẫy đà ... giọng nói cũng... uy nghi
Tính hay giận... hà... có phần theo tuổi
Tật đa tình thôi cầm chắc ... lâm ly
Rượu ấm rót ngọt nồng men tình nghĩa
Từng ngụm đầy xua hết cả hơi đông
Choàng mở mắt hương quê còn phảng phất
Hoa tuyết tan tràn ngập nắng xuân hồng
VĐ 12.01.11
XXXXX
Tuyết & Ta (3)
Xin đừng lấy làm lạ
Có nhiều lớp bạn già
Sáu tháng về quê cũ
Hết mùa tuyết trở qua
Trúng đậm Đông năm nầy
Tối mai bồi vố nữa
Lớn hơn ba trước đây
Lạnh đo còn một số (Single digit)
Sưởi ấm mở không ngưng
Nhìn hóa đơn chóng mặt
Sáng sớm kính đóng băng
Chuẩn bị xe nửa tiếng
Xoa xoa hai bàn tay
Ấm truyền đôi má hóp
Thở phà khói bay bay
Ai đi đâu kệ họ
Quyết lòng trấn nơi đây
Bàn chi câu di tản
NhàQuê Jan 24, 2011
XXXXX
Tuyết & Ta (4)
Nữa đây tuyết còn nóng hổi
Hẹn chiều lại đến sớm hơn
Định đi trước khi trời xế
Thôi đành bó gối ...đường trơn
Cái cô nàng tuyết năm nay
Quyết lòng gắng sức khoe tài
Gãi ngứa lũ già lụm cụm
Chứ làm gì được đám trai
Biết thân trong nhà đứng ngó
Xem đẹp lung linh dường nào
Ý chừng làn da trắng mượt
Dung nghi thanh tú làm sao
Ngày xưa danh gia vọng tộc
Ngắm nàng đâu dễ mấy ai
Đường xa lên xe xuống bến
Không ngờ được gặp ngày nay
Người chi lạnh lùng kiểu cách
Đến chơi mà cũng hẹn giờ
Thói quen giống dân Âu Mỹ
Ít ai than thở phải chờ
Bữa nay ăn gì sai hứa
Mới sáng lò dò rủ nhau
Khắp trời lượn bay mù mịt
Gió nương đáp xuống ào ào
NhàQuê 27-01-2011
XXXXX
Đất Lành Chim Đậu
Thường hay kể chuyện về một nơi
Hè sang biếc lá tận chân trời
Thu vàng đỏ tím ...nhiều hơn nữa
Đẹp khác đâu tranh...đẹp tuyệt vời
Từ cây trơ trọi mùa Đông giá
Tuyết đóng thành băng kết thủy tinh
Ánh nắng mùa Xuân bừng một sớm
Sáng ra đất mỉm nụ cười tình
Nên hay gọi đó chốn Thiên Đường
Đời sống an lành nếp kỷ cương
Ra phố gặp chào như bạn hữu
Lời đầu bập bẹ... tiếng yêu thương
May mắn làm sao đến xứ nầy
Quê mình đố kỵ nghĩ buồn thay
Ban đầu chán cảnh thân vong quốc
Giờ cảm thâm ân ...giúp được vầy
NhàQuê 04-03-2011
XXXXX
Bài Xướng:
Nhắn Thùy Linh
Thùy Linh vắng tiếng quả là lâu
Nghỉ mệt xong chưa đặng ngõ hầu
Khách cũ trông chờ cô gợi chuyện
Người quen ngóng đợi chủ mào đầu
Không đòi tỉ mỉ từng nơi viếng
Chỉ kể qua loa đến những đâu
Có ảnh kèm theo hay biết mấy
Còn quà được miễn chớ lo rầu
NhàQuê Mar 11, 2011
Bài Họa 1:
Dạ, Thùy Linh Nghe
Thùy về mệt quá, lặn cho lâu
Không đến hoa viên rót rượu hầu
Vội vã đi làm lo nhức óc
Băn khoăn tính việc nghĩ điên đầu
Anh nhìn cuối xóm trông bên đấy
Huynh ngó ngang nhà biết cạnh đâu
Du lịch đi chơi nhiều chỗ lắm
Xài tiền hết nhẵn thiệt là rầu
Thùy Linh
Bài Họa 2:
Nhắn Thùy Linh
Tín nữ du hành một chuyến lâu
Đơn thân độc mã lấy ai hầu
Nào khi chói nước nghe đau bụng
Hoặc lúc sa mưa bị ấm đầu
Kiếm kẻ xoa dầu không dễ đó
Tìm người bắt gió chẳng mau đâu
Mai này nhớ đắt theo ông xã
Gặp chuyện lu bu đỡ phải rầu
Chú Tiểu
Bài Họa 3:
Anh Tiểu Ơi
Chàng lại vào chùa vắng thật lâu
Sang bên vườn Liễu có em hầu
Nâng khăn sửa túi môi kề má
Rót nước dâng cơm thiếp tựa đầu
Vườn ái hoa tình theo đến đó
Thuyền từ bát nhã biết về đâu
Du hành nếu có thêm anh Tiểu
Đời sẽ vui tươi dạ hết rầu
Thị Mầu (Thùy Linh)
Bài Họa 4:
Mô Phật !
Bần tăng thí phát đã từ lâu
Túc trực Thầy kêu phải ứng hầu
Bát Nhã Tâm Kinh bày trước mặt
A Di Đà Phật niệm trong đầu
Nghe lời phong nguyệt mà theo đó
Đắc quả bồ đề chẳng được đâu
Tín nữ mau tu về cực lạc
Trần gian bỏ hết có chi rầu
Chú Tiểu
Bài Họa 5:
Thoái Mái
Hạ bút Thùy Viên khỏi đợi lâu
Thơ chưa ráo mực có người hầu
Xây tình hữu hảo điều căn bản
Giữ phép thân giao lẽ khởi đầu
Mặc khách dừng chân... chưa chỗ trách
Tao nhân ghé bước... chẳng phiền đâu
Phần riêng xướng họa đôi ba lượt
Cảm thể anh em …trước đó rầu
NhàQuê Mar 15, 2011
Bài họa 6:
VIỆN CỚ NƯƠNG THÂN
Ghé viếng trang đây cũng đã lâu
Nay xin hạ bút mấy lời hầu
Vì mê Chú Tiểu mê từ trước
Bởi mến Thùy Linh mến lúc đầu
Cái việc nhà quê quen bến đó
Dòng trôi chữ nghĩa biết bờ đâu
Mong người chiếu cố cho nhờ chút
Dẫu biết đôi khi sẽ phát rầu.
Phong Trần
Bài Họa 7:
Một Ngày Nào ...
Vườn thơ xướng hoạ đã bao lâu ?
Pha chén trà thơm kính cẩn hầu
Nào biết tương lai ....lần gặp cuối
Mà thương kỷ niệm ....buổi ban đầu
Mai này nghĩ đến người phương ấy
Mốt nọ trông vời bạn chốn đâu
Nhìn áng mây chiều bay tản mạn
Trời gieo giọt nhớ để buồn rầu
Thùy Linh - 16 March 2011
Bài Họa 8:
Hãy Kể Chuyện...
Bài này tín nữ họa hơi lâu
Có lẽ chờ ai đứng quạt hầu
Chắc bởi vần thơ mà bứt tóc
Hay do việc sở phải vò đầu
Thôi thì kể chuyện vừa đi đó
Vậy hãy khoe hình mới chụp đâu
Chớ kiếm đường lui rồi thoái thác
Ngao du cả tháng hết tiền rầu
Chú Tiểu
Bài Họa 9:
Kể Chuyện Thổ Nhĩ Kỳ
Du lịch năm tuần chẳng thấy lâu
Đi qua Thổ quốc lắm chư hầu
Bên này châu Á cầu chung hướng
Phía trái trời Âu biển khác đầu
Thấy tuyết phủ dầy không lạnh quá
Nhìn mây giăng mỏng chẳng buồn đâu
Giờ ngồi song cửa chiều xa vắng
Lá úa ngoài sân ngọn cỏ rầu
Thùy Linh - 18 March 11
Bài Họa 10:
Tiểu Cũng Kể Chuyên... Tu
Tiểu đã tu hành tự bấy lâu
Thầy đi thuyết pháp phải theo hầu
Trà châm quạt phẩy đền ơn trước
Nải xách dù che giữ lễ đầu
Phật dạy duyên căn không dễ lắm
Kinh rằng nghiệp quả có xa đâu
Cơ trời chuyển thế xoay gần tới
Chẳng kíp mau tu lúc đó rầu
Chú Tiểu
Bài Kết: Mời Xướng Tiếp
Xướng đã nguyên tuần kể khá lâu
Giờ xin chuyển lại … sẽ theo hầu
Xin mời hứng thú gieo vần trước
Kính thỉnh hân hoan thả vận đầu
Đợi mãi Vân-Trung chưa thấy tới
Chờ hoài Cỏ-Trúc biết tìm đâu
Vài hàng ý kiến chung vui vậy
Vắng thiếu hình ai chẳng chút rầu
NhàQuê 18-03-2011
XXXXX
Bài họa: Cảm Cảnh,
Bao nhiêu năm tháng để được lâu
Cõi nào cõi phúc sẽ theo hầu
Cứ theo vết tích người đi trước
Lần về dấu cũ kẻ đi đầu
Cảm cảnh Vân-Trung liều bước tới
Sanh tình Cỏ -Trúc sẽ về đâu
Thôi đành góp tiếng cho đông vậy
Để vắng lâu lâu cũng thấy rầu
NGH(NH)
Cám ơn NGH(NH) ghé họa thơ! Cứ tự nhiên theo nguồn hứng thú nha!
Nhất
Suốt trong cuộc sống bao lần
Món ngon vật lạ nơi gần chốn xa
Cũng nhiều đất nước ghé qua
Thử xem cho biết của ta của người
Nghiệm trong cốt lõi cuộc đời
Không gì hơn được ngọt bùi quê hương
NhàQuê 02-04-2011
XXXXX
Trong HOA SƠN TRANG (Hoa Trang Thi Đàn, Thơ Đường)
Bài Xướng: Thương Hải Tang Điền
Thương hải tang điền tạo hóa ơi
Ruộng dâu hóa biển bởi do trời
Sóng thần khủng khiếp nhà trôi dạt
Động đất kinh hoàng xác chết phơi
Dữ dội thuyền lao vào phố thị
Ầm ầm nước cuộn lấy con người
Số phần dân Nhật bi thương quá
Đói lạnh đau lòng nước mắt rơi
Thùy Linh - 19 March 11
Bài Họa 1: Khuyến Tu
Tu mau tín nữ thiện nam ơi
Để thoát vòng sanh tử luật trời
Tránh cảnh thiên tai tài sản tận
Xa vùng chiến nạn nhục thân phơi
Như Lai bác ái thương muôn vật
Phật Tổ từ bi xót mọi người
Cực lạc tuy gần nhưng khó đến
Tâm mà vọng động lệ còn rơi
Chú Tiểu
Bài Họa 2: THƯƠNG HẢI TANG ĐIỀN
(Đường liên vận cùng bài xướng)
Đói lạnh, đau lòng nước mắt rơi
Từ đây phố thị hóa không người
Xưa muôn nóc đỏ lô nhô khỏa
Hiện một bờ lam lặng lẽ phơi
Hiểm họa khôn lường ghi tại sử
Nguy nan mãi khiếp khắc trong trời
Xin ai thấu nỗi niềm cay đắng
Gửi chút tình yêu bạn Nhật ơi
Phong Trần
Bài Họa 3: Khâm Phục
Tai ương ập xuống thảm sầu ơi
Đảo quốc Phù Tang gánh nạn trời
Bom hạch chưa lâu… muôn xác cháy
Sóng thần mới đó… vạn thây phơi
May thay chẳng thiếu tình yêu nước
Quý biết bao nhiêu trí lực người
Hẹn vá cơ đồ... hoàn thịnh vượng
Tin rằng lúc ấy lệ mừng rơi
NhàQuê 23-03-2011
Bài Họa 4: Thương Hải Tang Điền
Hồi năm Ất Dậu hỡi ai ơi
Nhật giết dân ta chết quá trời
Lúa đốt thành than xe lửa chạy
Thây nằm chật đất thịt xương phơi
Mưu đồ thống trị gồm thâu nước
Kế sách xâm lăng sát hại người
May có đồng minh can thiệp kịp
Đồng bào mới thoát cảnh đầu rơi
Khánh Trung
Bài Họa 5: Đời Là Cõi Tạm
Trưa hè vọng lại tiếng à ơi
Gốc phượng sau liêu nở rợp trời
Tiểu quét bồ đề gom đốt bỏ
Thầy sai kinh sách soạn đem phơi
Chuông ngân thánh thót xua lòng tục
Kệ niệm ngâm nga nhủ dạ người
Danh vọng tiền tài như lá úa
Chờ cơn bão nổi gió đưa rơi
Chú Tiểu
Bài Họa 6:
Xưa giành thuộc địa đấy anh ơi
Mạnh được yếu thua mở rộng trời
Đức, Ý còn căng thân thể xé
Pháp, Anh cũng giết thịt da phơi
An Nam triệt giống dân Chăm quốc
Quân Mỹ dội bom đất nước người
Cũng tự cho quyền sinh sát vậy
Chiến tranh nào chẳng máu đào rơi
Thùy Linh
Bài Họa7: Thế Chiến II
Nhật Bản hung tàn lắm bạn ơi
Gây ra thế chiến cả vòm trời
Theo về khối trục nghìn bom dội
Chống lại đồng minh triệu xác phơi
Thiếu nữ lùa gom xây động gái
Thanh niên bắn giết diệt loài người
Nơi nào có lính Thiên Hoàng đến
Ở đó kinh hồn máu thịt rơi
Khánh Trung
Bài Họa 8: Thương Hải Tang Điền
Hôm nay Tiểu có bạch: Thầy ơi !
Nước Nhật đau thương ngút tận trời
Sóng dậy ầm ầm giông bão nổi
Thây nằm la liệt nắng sương phơi
Nơi nơi vật góp thương tình bạn
Chốn chốn tiền gom quý mạng người
Của ít lòng nhiều xoa dịu bớt
Mong rằng giảm được lệ sầu rơi
Chú Tiểu
Bài Họa 9: Oán Xưa Hay Nay?
Phù Tang oán đã tính ta ơi
Mỹ dội bom nguyên tử thế trời
Giờ chợ, thành đô nhà ngả đổ
Nay chùa, trường học xác nằm phơi
Chung loài nhân mạng sao trù nghiệp
Cũng giống sinh linh lại ghét người
Ngẫm Việt Nam mình cao quý nhỉ
Nồi da xáo thịt máu xương rơi
Thùy Linh
Bài Họa 10: Thương Hải Tang Điền
Sao bênh Nhật quá vậy Thùy ơi
Chắc có bà con xứ mặt trời
Bởi thế tâm tình luôn biểu lộ
Cho nên ý tưởng cứ bày phơi
Thiên tai góp tiếng cưu mang bạn
Thủy họa chung tay giúp đỡ người
Thế giới ngày nay đều hữu hảo
Châu buồn lệ khổ sẽ thôi rơi
Khánh Trung
Bài Họa 11: Dâu Biển Cuộc Đời
Nào phải thân nhân đó bác ơi
Tội cho dân Nhật khổ kêu trời
Con mong bố mẹ ngày đưa đón
Em thấy ông bà xác ngửa phơi
Bé chẳng còn cha lo tấm aó
Ai không có dạ xót tình người
Thiên tai phút chốc điêu tàn hết
Dâu biển khôn cầm giọt lệ rơi
Thùy Linh
Bài Họa 12:
Kiếp nạn gần kề các bạn ơi!
Thiên tai địa ách bởi cơ trời
Càn khôn xoay chuyển theo qui luật
Vũ trụ quay tròn rỏ điềm phơi
Đông tây tàn phá rừng cùng biển
Nam bắc chiến tranh khổ tại người
Muốn hết đau thương sau hết được
Nhân loài điên đảo mạng càng rơi
Cỏ Dại
Bài họa 13: Bình Địa Ba Đào
Bình địa ba đào não nuột ơi
San- dai phút chốc cảnh màn trời
Thôn làng đất động, vùi chôn phủ
Phố xá lũ về, sụp đổ phơi...
Giữa khổ, tương thân cơm sẻ miếng
Trong đau, tương ái áo nhường người
Mới hay hoạn nạn chia thân thiết
Cảm phục nhân tình ngấn lệ rơi
Mộc Lan Phi Yến 30-03-2011
Bài Họa 14: Thương Hải Tang Điền
Cao xanh có thấu hỡi ông ơi
Hết họa nhân gian tới họa trời
Chiến nạn lan tràn thây té gục
Thiên tai tới tấp xác trôi phơi
Thương sao ngắn ngủi bao sinh mạng
Nghĩ lại mong manh một kiếp người
Dâu biển khôn lường thêm cám cảnh
Đêm nằm ngẫm nghĩ lệ rơi rơi
Khánh Trung
Bài Họa 15: Dâu Biển
(đổi tông)
Đêm buồn khẽ gọi cố nhân ơi
Cách trở tình ta bởi số trời
Hết thuở làm thơ tâm sự gởi
Qua thời xướng vận tự tình phơi
Trông vầng nguyệt xế thương nhiều lẽ
Ngắm bóng tà huy nhớ một người
Gió lạnh xuyên rèm khôn dỗ giấc
Hiên ngoài tí tách giọt mưa rơi
Khánh Trung
Bài Họa 16: Họa Vô Đơn Chí
Động đất kinh hồn bạn hữu ơi
Hoạ vô đơn chí hỡi ông Trời
Ngổn ngang dưới biển thây ai nổi
Tan nát trên đường xác trẻ phơi
Đứa bé bơ vơ ngồi khóc mẹ
Tình thâm lạc lõng đợi chờ người
Từ đây mái ấm đâu còn nữa
Trong cảnh hoang tàn tuyết lạnh rơi
Thùy Linh - 2 April 2011
Bài Họa 17: Phúc Bất Trùng Lai
Tang điền thương hải thế nhân ơi
Tiếng thét bi thương có thấu trời ?
Sóng cuộn thây dồn ghe cộ lật
Giông lùa xác giạt gió mưa phơi
Họa vô đơn chí điêu tàn Nhật
Phúc bất trùng lai thống khổ người
Hết nạn bom bay giờ nước cuốn
Sinh ly tử biệt lệ hồng rơi
Khánh Trung
XXXXX
Đường Xưa
Con đường đều đặn hàng me
Ngày xưa râm mát xe chưa dập dìu
Còn chăng lối mộng những chiều
Gió lay vừa đủ yêu kiều dáng thanh
Mỗi Hè từ giã thị thành
Mùa Thu trở lại lá xanh đã vàng
Bảy năm tiếp nối mùa sang
Ngờ đâu có lúc bẽ bàng chia xa
Đếm buồn trên xứ người ta
Nhớ về đường cũ đã là trùng khơi
May sao cất kỹ một thời
Thường đưa ta dạo vùng trời tưởng đâu
NhàQuê 06-04-2011
XXXXX
Tháng Tư
Hoa Xuân vừa kịp nụ
Đã tính chuyện mùa Thu
Đi về Đông xem lá
Có nơi Hạ vẫn còn
Bốn mùa thay phiên đến
Khác nhau khoảng ngắn dài
Tiêu pha người mỗi cách
Đất trời chẳng riêng ai
Từ khi đời di trú
Nhiệt đới gởi sau lưng
Màu da ngày thêm sáng
Còn lại thảy như chừng...
Quên được tháng tư chăng
Cỏ mục còn chưa bằng
Xô đời vào lối bí
Vây quanh những khó khăn
Hàm ân tình nhân loại
Rưới lên chút ngọt bùi
Kéo lành vùng thương tích
Vậy cũng xong kiếp người
NhàQuê 19-04-2011
XXXXX
GHÉ THĂM
Từ dạo ngăn sông cấm đoạn đường
Muốn vào vui thú phải trèo tường
Cố nhân còn đó hay là đã...
Bạn cũ đâu rồi lặng lẽ sương...
Đối ẩm ngắm quỳnh, đàn vẳng tiếng
Vịnh thơ thưởng nguyệt, khúc ca vương
Hàn huyên tâm sự ngày vui trước
Tri kỷ tri âm....ấy Quê Hương
Venus4t.vns_hnu
P/s: Hôm trước, venus leo rào vào thăm diễn đàn
chưa kịp qua hỏi thăm Nhà Quê huynh thì...
bị bật tường đành thôi. Hôm nay, venus vào
hỏi thăm Nhà Quê nà!
Ta Về Ta Tắm Ao Ta
(Cám ơn Venus ghé thăm)
Ngán ngẩm chông ghim ụ cản đường
Còn thêm dựng kín những rào tường
Thôi buông tránh cảnh thân sa hố
Dứt bỏ chê điều mặt muối sương
Tiếng ảo ham chi mà trói buộc
Danh hư há lụy phải tơ vương
Vườn nhà đủ rộng cần chăm sóc
Nụ búp mai ngày tỏa ngát hương
NhàQuê May 08 2011
XXXXX
Nổi Khùng
Ngược dòng trở lại Tháng Tư xưa
Qua những đoạn trường số đẩy đưa
Yên ổn đời thường lòng khó ổn
Vết thương lâu lắm tưởng như vừa...
Mới biết những gì đều có thể
Vá lành... riêng chỉ mảnh tâm can
Đi qua bao khúc đời lừa mị
Mới thấu... niềm đau gánh phũ phàng
Nầy hãy... cho ta một bữa khùng
Như người cõi khác nói lung tung
Có rơi xuống thác từ cao độ
Mới thấm cùng chung máu Lạc Hồng
NhàQuê 30-04-2011
XXXXX
Giản Dị
Cá kho và dĩa rau lang
Món mong món đợi cao sang đâu nào
Từ lâu thèm nhớ biết bao
Quê từ xương tủy làm sao đổi dời
Có đi cuối đất cùng trời
Vẫn yêu giản dị khoảng đời đã qua
NhàQuê 31-05-2011
Chọc Bác NhàQuê
Ước nầy đâu có chi xa
Nếu như Bác thích ghé qua đây nè
Đường bằng không phải chèo ghe
Nhắm con mắt lại là nghe tiếng chào
Ba Tri còn đó Bãi Ngao
Giồng dưa ruộng sắn ngọt ngào vị quê
Vàng tươi bông bí đó hề
Góc sân trường cũ hè về phượng rưng
Hương cau hương sứ reo mừng
Cỏ cây vui sướng không ngừng níu chân
Càng Cua bẽn lẽn xí phần
Cái nàng Rau Nhúc tần ngần mắt đưa
Đằng kia xanh ngát Rau Dừa
Bỏ qua sao được ... dễ ưa lắm mà
Toòng teng cô bé Khổ Qua
Tủi thân đắng nghét đứng xa lén nhìn
Cà Chua má thắm thật xinh
Chen vào tủm tỉm khoe mình có duyên
Không say cái lúm đồng tiền
Cũng nghe khoảnh khắc bình yên tâm hồn
Ừ thì ngược dấu hoàng hôn
Trở về lối mộng mình ôn chuyện đời
Theo dòng cổ tích rong chơi
Trăng thơ trải một góc trời dành riêng
đó Bác.
BN 31.5.11
Cám Ơn
Bài thơ gởi chọc sao hay quá
Dọn hết lên bàn món ta ưa
Bông bí vàng... khổ qua... rau nhúc
Đến cà chua... củ sắn... rau dừa
Những màu sắc thành tranh tuyệt đẹp
Kẻ phương xa như được dắt về
Sân trường cũ có bầy phượng đỏ
Từng con giồng... bãi biển nơi quê
Cám Ơn nhé biết nhiêu kể xiết
Sáu đoạn thơ giản dị vậy mà
Như sống lại ...bên trời cố xứ
Bốn mùa đang đứng cạnh đâu xa
NhàQuê 01-06-2011
XXXXX
Sứ Giả
Ít hôm nữa cháu về quê nội
Nén cảm dâng ta chúc lên đường
Sẽ chân bước qua vùng nhiều khác
Dây buộc ràng gọi đó quê hương
Chắc bỡ ngỡ cỏ cây lạ lẫm
Mải mê nhìn nước đục phù sa
Nghe muối trắng ngàn lời tâm sự
Về quảng đời thơ ấu ông cha
Có những người... xưa kia chòm xóm
Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng
Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói
Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng
Dấu chân nép bao năm lặng lẽ
Vừa nghe tin hối hả trở mình
Chút dư hương lá hoa giữ hộ
Thả miên man theo ánh bình minh
Bên kia ngày nơi nầy vào tối
Thao thức cho tâm tưởng ngược về
Viếng đất tổ cháu con Sứ Giả
Thay lời người lỡ bước xa quê
NhàQuê 03-06-2011
...............
Có những người... xưa kia chòm xóm
Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng
Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói
Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng
........................
NhàQuê 03-06-2011
Nhạy Cảm
Tủm tỉm thôi nha... hổng dám... cười
Ông Già mít ướt thiệt ta ơiiii
Sờ tim tim kể ngàn tâm sự
Vuốt tóc tóc theo vạn nẻo đời
Phố lớn chân qua chiều tẻ nhạt
Quê nghèo hồn gởi nắng tinh khôi
Cây cao tỏa bóng tàn che rộng
Nước mắt hình như ... ẩn khắp người
BN 03.6.11
XXXXX
Lối Trăng Theo
(Cảm Tác Theo Một Câu Hỏi)
( 13..........25)
Người hỏi bên nầy có nhớ Trăng
Quê hương di trú thể nào bằng
Cho dù trời đất vầng chỉ một
Cư ngụ trong ta áng vĩnh hằng
Ấu thơ lấp lánh dãy ngân hà
Cổ tích mơ mình khoác áo hoa
Nhẹ hễu thân phàm đi dạo khắp
Muôn vì tinh tú mấy trùng xa
Đôi tám bỗng nhiên trăng diễm tình
Như gần... chợt vợi... thoắt lung linh
Ngàn năm ngây ngất bao trang khách
Nhà đối… trăng ai… tưởng của mình
Vác súng lên rừng thuở đảo điên
Nhớ trăng phố thị chiếu nghiêng nghiêng
Nói lời giã biệt…. còn như thiếu
Vác súng lên rừng thuở đảo điên
……………………………..
NhàQuê 2009 - 2011"
XXXXX
Hỏi Thăm
Thấy kể nhìn quen quê An Định
Cũng biết sơ qua về Cái Quao
Từ Vàm vô tới cây Cầu Sắt
Bạn Ta nhà ở phía bên nào
Có ai còn nhớ chị Hạnh Trương (Họ)
Chủ PhoTo Quang ở trên đường
Khi xưa đại lộ Phan Thanh Giản
Chị Hai (Chị của chị Hạnh) nhà hẻm Lê Thành Hương (Hàng Keo ??)
Còn Trương Văn Tính em chị Hạnh
Cũng cựu học sinh Trường Kiến Hòa
Hồi cư về sống quê An Định
Tôi ghé một lần nhậu hết ga (Khoảng 1983-1985)
Còn người em gái nhà tên Hiếu
Trong ngành Tài Chánh bên Mõ Cày
Cố ý hỏi ra xem các bạn
Có tin cho biết cám ơn thay
NhàQuê Aug 15, 2007
**Chị Trương Thị Hạnh và bạn Trương Văn Tính
(Tín, học sau tôi 3 năm). Khoảng năm 1961-1962
cùng mướn chung căn phố trọ Khu Lò Hủ Tiếu Ngã Ba Tháp
(Hẻm Mỹ Hòa Chay vô quẹo trái)
Tình si là biển đọa đày !!!
Nhớ thương,,, là mộng chất đầy trang thơ ….. DQ
NhớThhương
Cùng sương sớm,,, nắng vàng thơm cỏ rối
Đường song đôi bước vội ướt chân trần
Trương Hiếu - Nguyễn Nương đôi bạn rất thân
Ngồi chung lớp có cô Út Yên ... lẹ làng xinh xắn
Anh Tín cưới Yên tình nồng nghĩa nặng
Quán vải nuôi chồng bè bạn hả hê
Lúc gần đây, khi có dịp thăm quê
Nhận bà con, ông Tín biểu ... phải kêu bằng Ông lớn
Chuyện dài dòng nói hoài nghe sẽ “ớn”
Cô Hiếu hiện thời đang ở Mỹ an vui
Con gái Tín-Yên rời nước cũng lâu rồi,
Anh chàng tên Quốc, người CáiQuao về cưới
Nay thân chúc Bác NQ thêm tuổi mới
Sinh nhật rộn ràng
Mạnh khỏe & Khang an................... emsee
Một Ngày Vui
(Cám ơn gởi những chân tình)
Gặp nhau lần đó giờ lâu lắm
Phần tư Thế Kỷ có lẽ hơn
Ta đậu ghe buôn gần cầu sắt
Vô quầy Hợp Tác hỏi thăm đường
Từ độ chia tay rời trường cũ
Thắm thoát đã ngoài hai mươi năm
Đạn réo bom rơi còn sống sót
Nhiều phen tơi tả lệ nuốt thầm
Mầy - Tao thân mật nổ rân rang
Bất ngờ khô nướng đã là sang
Hàn huyên thăm hỏi bao còn mất
Và sau lần đó ta ngút ngàn
May quá gần đây hy vọng lóe
Vài người An Định miệt Cái Quao
Nhìn quen thăm hỏi trên trang Web
Trực nhớ bạn xưa góp tiếng vào
Cám ơn người tốt kể tỏ tường
Nghe về gia thế thảy an khương
Vui mừng tiếp nối tăng nhiều nữa
Xin cám ơn người bạn Đồng Hương
Đang lúc mùa Hè nóng cháy da
Như dòng nước mát chảy chan hòa
Nhìn đâu cũng thấy muôn sắc thắm
Mới biết cuộc đời vẫn thướt tha
Tất cả nhận lòng biết ơn
NhàQuê Aug 17, 2009
Hạt Nước Trôi Qua
Hồi ấy ta từ trong Sóc Trăng
Ra vàm Đại Ngãi về Càn Long
Vô Thơm... chợ Quận rồi Định Thủy
Chong mũi quê mình hướng Biển Đông
Xa xa Phú Khánh rặng bần mờ
Đại Điền sao lão đứng chơ vơ
Dưới chân sân rộng nhà Đốc Phủ**
Cổ thự quanh năm ngủ dật dờ
Vậy ta đang khoảng chừng An Định
Sao lại không lần ghé Cái Quao
Một chuyến viếng thăm thằng bạn cũ
Có thể mai kia khó dịp nào
Thời chung xa đã hai mươi năm
Cuốn theo vận nước những thăng trầm
Chén thù chén tạc quên giờ giấc
Nay đã đôi bờ biển xa xăm
Tiếp mấy bữa nay ta lạc về
Từng nơi từng chỗ đất trời quê
Long Xuyên Châu Đốc xuyên Đồng Tháp
Mùa tràm thả nhụy hương đê mê
Trưa xuôi Vàm Cỏ về Mộc Hóa
Lên chợ mua thêm chút đỉnh mồi
Tối lại cặm sào gần Long Định
Thầy trò cắc cụp rượu mềm môi
Băm nhuyễn đời ra giấu trong lòng
Như hạt phù sa lắng đáy sông
Mỗi dịp xôn xao con nước vận
Từ thẳm sâu kia trở bềnh bồng
Đời còn khoảng ngắn có bao lâu
Làm muối tan trong sóng bạc đầu
Ví được theo triều đi đây đó
Đâu chừng trôi tận những vàm sâu
NhàQuê Aug 20, 2009
** Đốc Phủ KIỂNG
Hương Lòng Tiễn Bạn
(Trương Văn Tín,Chs/THKH1958, An Định Bến Tre)
Tìm ra điện thoại gọi thăm mầy
Mới biết yên phần mấy tháng nay
Những tưởng lần sau... còn họp mặt
Đâu ngờ bận trước... đã chia tay
Sanh ly tử biệt sao không chạnh
Sống gởi thác về... lấy khỏa khuây
Hãy nhận hương lòng người viễn xứ
Bồi hồi nhớ bạn phía chân mây
NhàQuê July 06, 2011
Hương Lòng Tiễn Bạn
(Trương Văn Tín,Chs/THKH1958, An Định Bến Tre)
Tìm ra điện thoại gọi thăm mầy
Mới biết yên phần mấy tháng nay
Những tưởng lần sau... còn họp mặt
Đâu ngờ bận trước... đã chia tay
Sanh ly tử biệt sao không chạnh
Sống gởi thác về... lấy khỏa khuây
Hãy nhận hương lòng người viễn xứ
Bồi hồi nhớ bạn phía chân mây
NhàQuê July 06, 2011
Hẹn Tới???
Đau thương quá vói tin chào bạn cũ
Muộn màng nghe nhắn nhủ mấy mươi phen
Mớ ân tình mong kiếm được người quen
Bài thơ nhỏ chúc bạn vàng yên ổn
Trong sâu thẳm tiếng lòng đang rọi mến
Bức tranh còn vẻ đẹp của trăng quê
Nối tình thâm nôn nóng buổi quay về
Hy vọng đó hố sâu dừng .... một thoáng
Ghen ánh nắng kéo mây về ngăn chắn
Vận đảo điên tay vững đếm miên trường
Thi mệnh học tài mong giữ được an khương
Nay lại vắng mến thương hằng quyến rủ
Tết về lại sẽ qua vùng đất cũ
Chén bạ
n chén bè quăng trĩu gánh linh đinh
Ly cạn ly đầy ly san sẻ mối thâm tình
Cắt nỗi đắng cay mở lòng đôi bạn ngắm
Còn dăm tháng phải chi là thăm thẳm
Giọng vui mừng chưa đối ẩm chừng say
Có ai ngờ câu chuyện thoảng qua tai
Tin tử biệt mừng bắt tay còn chưa kịp
Là chốn tạm có gì đâu phải tiếc
Uổng cho đời tiêu diệt những tinh hoa
Sáng sao băng, ôi,,, bóng lửa hù ma
Tràn bọt sóng bước chân trần ướt vội
Vàm Cái Quao có cùng nhau hẹn tới??? ..............
NNN
XXXXX
ĐƯỜNG VỀ QUÊ MẸ ĐAU THƯƠNG
(Thân mến tặng Nhà Thơ NhàQuê TBT)
Đường về quê mẹ đau thương
Chiêm bao đất khách đoạn trường thôi nôi
Nhìn sau nhìn trước nhìn trời
Đá xanh nhỏ lệ rong chơi đất lành
Đường về kỷ niệm hoa chanh
Gà mờ thỏ đế dỗ dành chim quyên
Mò trăng đáy nước bóng thuyền
Hư không thơ mộng đảo điên thơ tình
Đường về cúng miễu hát đình
Nguyệt nga tiết hạnh trao mình Vân tiên
Tình thư tình sử bình yên
Tim chàng Kim Trọng còn nguyên Thuý kiều
Đường về quê chữ dấu yêu
Dấu thương dấu nhớ chín chiều ruột đau
Hoa vông hoa mận hoa cau
Lục bình điên điển trôi vào áo mây
Đường về chung lớp run tay
Vần yêu chưa thuộc đạn bay bom nhìn
Mùa hè đỏ lưả giật mình
Bút nghiêng dang dỡ chiến chinh cải trời
Đường về mưa nổi nắng trôi
Hành hương vượt bể mồ côi tội tình
Đất lành chim đậu văn minh
Bóng câu cửa sổ vui nhìn cháu con
Đường về hoa sứ bông gòn
Chân trời góc bể hoàng hôn thẩn thờ
Ngẩn ngơ thơ mộng ướt mơ
Thuyền trăng bến gió vô bờ quê hương
Đường về quê mẹ đau thương
MD.07/06/11
LuânTâm
(Thân mến tặng Nhà Thơ NhàQuê TBT)
Đường về quê mẹ đau thương
Chiêm bao đất khách đoạn trường thôi nôi
Nhìn sau nhìn trước nhìn trời
Đá xanh nhỏ lệ rong chơi đất lành
Đường về kỷ niệm hoa chanh
Gà mờ thỏ đế dỗ dành chim quyên
Mò trăng đáy nước bóng thuyền
Hư không thơ mộng đảo điên thơ tình
Đường về cúng miễu hát đình
Nguyệt nga tiết hạnh trao mình Vân tiên
Tình thư tình sử bình yên
Tim chàng Kim Trọng còn nguyên Thuý kiều
Đường về quê chữ dấu yêu
Dấu thương dấu nhớ chín chiều ruột đau
Hoa vông hoa mận hoa cau
Lục bình điên điển trôi vào áo mây
Đường về chung lớp run tay
Vần yêu chưa thuộc đạn bay bom nhìn
Mùa hè đỏ lưả giật mình
Bút nghiêng dang dỡ chiến chinh cải trời
Đường về mưa nổi nắng trôi
Hành hương vượt bể mồ côi tội tình
Đất lành chim đậu văn minh
Bóng câu cửa sổ vui nhìn cháu con
Đường về hoa sứ bông gòn
Chân trời góc bể hoàng hôn thẩn thờ
Ngẩn ngơ thơ mộng ướt mơ
Thuyền trăng bến gió vô bờ quê hương
Đường về quê mẹ đau thương
MD.07/06/11
LuânTâm