Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2020

LT0033- SỨ GIẢ --- ĐI LẠC ---- PHẢI RỒI

 


Sứ Giả

Ít hôm nữa cháu về quê nội
Nén cảm dâng ta chúc lên đường
Sẽ chân bước qua vùng nhiều khác
Dây buộc ràng gọi đó quê hương

Chắc bỡ ngỡ cỏ cây lạ lẫm
Mải mê nhìn nước đục phù sa
Nghe muối trắng ngàn lời tâm sự
Về quảng đời thơ ấu ông cha

Có những người... xưa kia chòm xóm
Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng
Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói
Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng

Dấu chân nép bao năm lặng lẽ
Vừa nghe tin hối hả trở mình
Chút dư hương lá hoa giữ hộ
Thả miên man theo ánh bình minh

Bên kia ngày nơi nầy vào tối
Thao thức cho tâm tưởng ngược về
Viếng đất tổ cháu con Sứ Giả
Thay lời người lỡ bước xa quê

NhàQuê 03-06-2011

BaTri (Quê Nội Ngoại), Cà Mau (Quê Vợ), Đài Loan (Quá Cảnh), Singapour & ThaiLand (Du Lịch)


...............

Có những người... xưa kia chòm xóm

Mơn tóc xanh... sao giống quá chừng

Sẽ ngơ ngác hiểu gì câu nói

Nếu đứng gần... ta chắc rưng rưng

........................

NhàQuê 03-06-2011


Nhạy Cảm

Tủm tỉm thôi nha... hổng dám... cười
Ông Già mít ướt thiệt ta ơiiii
Sờ tim tim kể ngàn tâm sự
Vuốt tóc tóc theo vạn nẻo đời
Phố lớn chân qua chiều tẻ nhạt
Quê nghèo hồn gởi nắng tinh khôi
Cây cao tỏa bóng tàn che rộng
Nước mắt hình như ... ẩn khắp người

BN 03.6.11

XXXXX

Đi Lạc

Tới ngã tư nhìn hàng phố mới
Biết mình đã lạc trên quê hương
Phần tư thế kỷ đâu xa lắm
Mà sao ngớ ngẩn đến lạ thường

Nhắm mắt định thần trong phút giây
Cố tìm cổ tích sót đâu đây
Ta như đang giữa khu đồng bóng
Khoác áo đủ màu tranh múa may

Ta hỏi thăm ta... xem ai biết
Trả lời... ngôn ngữ khác không ngờ
Rút đồng tiền lẻ làm sấp ngửa
Rồi đứng bên đường hát ngu ngơ

NhàQuê 02-08-2011


Chưa về
Cảnh cũ đâu còn để ước mơ
Bề ngoài che lấp tấm thân trơ
Bốn ngàn năm sữ đâu hồn Việt
Ở giữa nhân gian một kẽ khờ

"Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ"
"Người khôn người ở chốn lao xao"
Lấy câu niệm Phật mơ hồn nước
Một niệm Di Đà thỏa ước ao

Không dám trở về vì quá sợ
Sợ rằng thay đổi khiến mình điên
Ở đây cơm hẫm không còn nợ
Sáng tối cầu kinh trốn lụy phiền

Mấy chục năm rồi ai chẳng muốn
Nghắm nhìn đồng nội ngóng quê hương
Tìm đâu ra nữa Trần Lê Lý
Đổi mới tư duy quả lạ thường

Hoa Hạ




0001Điếu Vă n

Lẽ đất trời
Có sanh có tử
Hết hợp lại tan

Biết là thế
Phút chia ly đôi ngã đôi đàng
Tình cốt nhục muôn ngàn thương cảm

Nhớ thuở xưa trên vùng nắng rám
Đệ huynh tỷ muội vách lá quây quần
Ba Má nghèo khổ cực trần thân
Lúa hai mẩu chỉ mùa nước ngọt

Chẳng ruộng vườn trồng trọt
Không đất cắm hoa màu
Mò cá sông sâu
Cào nghêu cua biển rộng

Giữ nhân đức làm giềng mối sống
Lấy thương yêu đùm bọc xây đời
Ngọn lửa nung chảo muối sục sôi
"Kim Cương" mặn thấm từng da thịt

Bữa cơm cá ít
Rau đậu lại đầy mâm
Dù ba mươi hay những trăng rằm
Theo hướng thiện cùng thôn lân hòa hợp

Giữa như thế Em thôi trường lớp
Nhận lấy hy sinh
Gánh lên vai nặng chất cho mình
Bước ra đời tuổi chưa đủ lớn

Lửa đạn chập chờn
Tiếng bom xé gió
Sống làm sao với làng xóm nhỏ
Chân phèn nâu... áo vá vô thành

Năm năm xa quê
Làm mướn làm thuê
Qua đủ thứ nghề
Bằng sức cần lao... bằng nguồn nhân lực

Chiến tranh kết thúc
Hồi hương trở lại ruộng đồng
Của ít người đông
Lại lần nữa tha phương cầu thực

Phải chăng bao đời nhơn đức
Qua chiến tranh không mất mát điều chi
Nhiều ít những gì
Xin gọi chung là trái ngọt

Đàn chim non nay lên tiếng hót
Khoe sắc khoe màu
Anh em mình giờ tuổi khá cao
Ngồi ngẫm lại ... không gì hổ thẹn

Đời mình vun vén
Sống thác ân ban
Lẽ xưa nay lấy vậy tâm an
Lòng thanh thản lên tàu tách bến

Muôn vàn thương mến
Mất mát vô biên
Hẹn rồi đây cùng đến một miền
Vất gánh khổ đau đời đời miên viễn


Trưởng Huynh gởi lời Ai Điếu


XXXXX

Một Đời Hư

Ký ức dẫn về thuở chơi ngông
Qua từng bờ nhỏ vắt ngang đồng
Vai đeo bịch đệm vài chai rượu
Sợ hụt giữa chừng lại mất công

Rau muống dưới mương cá đổ lờ
Canh chua món nướng thảy đơn sơ
Giữa sân đệm trải trăng vừa sáng
Gọi hú chòi bên ...nhập cuộc cờ

Vài chai quên hết họa qua phân
"Thượng giới" khó như dưới cõi trần
Rượu đế trong veo mồi nóng hổi
Chén thù chén tạc rộ cười rân

Đêm nay nhẩm tính lại từng người
Có đứa từ lâu bỏ cuộc chơi
Ngủ giấc miên man vùi thế sự
Trăm năm ...Ờ nhỉ ...cũng xong đời

NhàQuê 03-08-2011

XXXXXX

Tưởng Đâu Về Già ...

Tính nghỉ hưu đi nơi nầy nơi nọ
Rồi cuối cùng đủ thứ xúm níu chân
Từ sáng tới chiều thuốc viên thuốc nước
Đùm túm đi xa ôi cực biết ngần...(trần thân)

Tính những nơi qua món ngon ghé thử
Bù lại thời cơm sấy nuốt cầm hơi
Khỏa màng màng vũng mưa rồi ực ngọt
Vậy mà nay kiêng cữ chán sự đời

Không phải sợ lần cuối cùng thuyên chuyển
Ra ngoài gò…. theo nước biển ngao du
Tiền nạp Lang Tây… mua lòng cứu độ
Hăm mẻ răng… trong máu đủ loại thù

Liều thuốc tăng… bịnh tình đùa giỡn mặt
Nắm tay lôi về cái thuở đã lâu
Thứ gì đâu cũng nghe nhiều công hiệu
Một bước linh đơn... một bước nhiệm mầu

Ngày thêm lặm ngỡ mình là thầy thuốc
Nghe phong phanh không ai biểu cũng bày
Kể vanh vách người nghe chưa ghi kịp
Mình hết đâu …ngẫm nghĩ thiệt lạ thay

NhàQuê 08-08-2011

XXXXX




Gặp Cỏ Cây Quen

Đứng góc công viên... buổi sáng Hè
Nơi miền Đông Bắc vẻ đang khoe
Tần ngần dừng lại hình ghi vội
Gặp nét quê hương khó thể dè

Bỗng nhiên trong dạ lại đâm lo
Chịu nổi làm sao lạnh cóng giò
Áo nỉ khăn quàng còn muốn uể
Mặc dày mấy lớp cũng co ro

Xa xứ gặp nhau biết mấy mừng
Giống cây nhiệt đới… biết đâu chừng
Từ miền sông rạch... tình cờ lạc
Xa xứ gặp nhau biết mấy mừng

NhàQuê Aug 20, 2011

XXXXX

Phải Rồi

Phải rồi tại bởi mùa Thu
Vàng ươm ngày đó vân du lòng người
Hành trang đầy ắp tiếng cười
Diệu kỳ qua khỏi dòng đời khô khan

Phải rồi bởi tại Thu vàng
Màu ta yêu quý muôn ngàn xa xưa
Bỗng hôm gặp gỡ giao mùa
Thả tơ óng ánh đong đưa rất gần

Phải rồi trong cõi hồng trần
Bốn mùa mỗi sắc xoay dần khoe khoang
Chỉ Thu rất đỗi dịu dàng
Căn nguyên tiền định thành trang diễm tình

Phải rồi muôn thuở Thu xinh
Có thơ ca ngợi lung linh trăng ngà
Có cành trúc uốn la đà
Dòng sông ngày cũ mượt mà còn nguyên

Phải rồi Thu có dáng tiên
Hiền lành xoa dịu vá liền hư hao
Ta chừng chạm được ước ao
Ngàn năm cổ tích ghé vào vườn ươm

Phải rồi dẫu mấy liền trơn
Nhờ Thu có phải xua cơn trở lành
Vàng Thu mãi đẹp long lanh
Nên thơ hương thắm nên cành nhung êm

Phải rồi gần lắm ngày đêm
Mỗi khi vắng lặng biết tìm nơi đâu
Cho đời có gặp bể dâu
Vườn riêng dấu khắc vẽ màu nghiệp duyên

Phải rồi mỗi sáng nào quên
Mở vườn huyền thoại nhìn lên cây cành
Hoa nào đã nở đêm thanh
Cành nào thêm nụ... lá xanh nức chồi

Phải rồi cánh soải muôn nơi
Tháng năm đâu đã bên đời quạnh hiu
Vẫn còn ấm áp tin yêu
Gập ghềnh dốc dựng cũng nhiều nhớ thương

Phải rồi mối kết tơ vương
Tay trong tay hẹn ...lên đường về nơi
Trở hồi chốn cũ xa xôi
Thuở xưa từ đó giạt trôi hồng trần

Phải rồi chẳng chút phân vân
Gởi trao tròn trịa ân cần từ khi

NhàQuê 04-10-2011

XXXXX

Chiều Dọc

Tạ ơn Đất Nước Con Người
Cưu mang hơn nửa phần đời trước đây
Thiêng Liêng ơn thọ cao dầy
Ban nguồn Phước Lộc đường mây công bằng
Tạ ơn mở gút khó khăn
Gặp khi khốn quẩn trở trăn tưởng là

Đội ơn Má, Đội ơn Ba
Từ không đến có bước ra cuộc trần
Giữa bao gian khổ vô ngần
Vì con chưa được một lần sướng vui
Ơn thành bài học vun bồi
Noi theo vết tích dựng đời cháu con
Ca dao cao ngợi Thái Sơn
Dòng linh thủy mãi trong nguồn chảy ra
Trong tâm hơn thế nữa là
Trời cao biển rộng không hoa nào bằng
Nguyện cầu nơi cõi vĩnh hằng
Hưởng điều Phước Đức Hồng Ân Phật Trời

Cám ơn làng xóm xa xôi
Cùng chia ấm lạnh ngọt bùi thôn lân
Hàm ân Nội Ngoại xa gần
Giao cành gia phả mát sân họ hàng
Có dù chưa bậc cao sang
Lòng nhân hai phía rỡ ràng gần xa
Chốn buồn xứ khổ kinh qua
Hướng về nguồn cội nhìn ra giống giòng
Mang ơn uống nước cùng sông
Cùng vươn thành nhánh thành bông trái oằn

Cám ơn bằng hữu ân nhân
Hằng tâm hằng sản bao lần vươn tay
Vin vào leo bậc cung mây
Cám ơn kiến thức cô thầy rót cho
Mắn may được độ qua đò
Não phèn gột rửa nghĩa trò nào quên
Giữa đời những lúc chông chênh
Dù lời khuyên nhỏ giúp nên chuyện lành
Thâm ân nghĩa cữ hùng anh
Một thời lửa đạn tử sanh coi thường
Cảm ơn nghệ thuật văn chương
Ngàn muôn góc độ dẫn đường thăng hoa
Cám ơn bao thế kỷ qua
Phát minh phát kiến bước xa dặm ngàn
Hàm ân thụ hưởng ngày càng
Đổi thay cuộc sống nhẹ nhàng hơn thêm

Có đi khắp cõi nào quên
Ngôi nhà lợp lá trên nền đất thô
Liếp phên trống trải cơ hồ
Ngó ra thấy cả tiền đồ hiển nhiên
Diệu kỳ đãi ngộ người hiền
Qua cơn binh lửa triền miên tháng ngày
Chị anh em gái em trai
Đã không mất mát không ai chuyện gì
Phải chăng ơn đức tu trì
Bàn tay mầu nhiệm Từ Bi độ đời
Nay từ nơi cõi xa xôi
Nhớ về huyết thống nhớ hồi lao đao
Trên nhường dưới nhịn cùng nhau
Tôn ti gìn giữ máu đào luôn tươi
Tạ ơn từ đó nên người
Làm cây đứng thẳng giữa đời nhiễu nhương
Trái hoa chung một cây vườn
Đệ Huynh Tỷ Muội tình thương chan hòa
Ơn tình Thủ Túc đậm đà
Hành trang có được chăng là hy sinh

Sướng vui biết mấy gia đình
Cháu con dâu rể giữ gìn kỷ cương
Thẳng ngay gầy dựng đời thường
Cánh chim di trú tìm đường hướng bay
Tặng niềm kiêu hãnh quý thay
Giấc mơ tiếp nối lâu nay tưởng chừng
Tuổi già chi xiết vui mừng
Ngồi nghe danh xướng tưng bừng mũ tung
Trì kiên vượt dốc điệp trùng
Hãnh diện thay chẳng vướng vòng chê bay
Đến đây như kẻ trắng tay
Đã không mong ngóng của ai tế bần
Nay còn giúp đỡ người thân
Bạn bè hoạn nạn đang cần xoa đau
Đã không tự ỷ làm cao
Noi đường lương thiện đã bao nhiêu đời

Ơn mang sâu nặng một người
Đưa tay nâng đỡ sắp rơi giữa đường
Nguyện lòng ghi tạc cốt xương
Môn đăng hộ đối chẳng thường so đo
Ơn ngang thầy độ qua đò
Cảm hoài nghĩa cữ giúp cho lúc cần
Nói sao hết được lòng nhân
Và bàn tay nghĩa bao lần về sau
Gặp thời biển hóa nương dâu
Nay thân ly xứ hằng cầu nguyện cho
Viễn du miền chẳng âu lo
Vì chưng nhân đức thành pho sách dày

Con đường đi đến hôm nay
Nhờ công vun vén bàn tay tuyệt vời
Thủy chung chung thủy một đời
Không màng vách lá tiếng cười thị phi
Sang giàu công hạnh dung nghi
Gặp Trần Minh.... gã Trương Chi khác nào
Tiểu Thơ thang vợi vời cao
Bằng lòng bước xuống gởi trao duyên tình
Bằng lòng chấp nhận bấp bênh
Như bao thiếu phụ thời chinh chiến dài
Kê vai gánh cuộc trần ai
Gánh nhà tan gánh năm dài biển dâu
Xa quê canh cánh niềm đau
Lạc quan làm tựa vượt bao đoạn trường
Bằng lòng chấp nhận quê hương
Lạ từ ngôn ngữ phố phường cỏ cây
Chung bàn tay gắng dựng gầy
Nhìn đàn con cháu mà khuây khỏa lòng
Nghĩ về có có không không
Trắng tay mấy lượt lớn ròng chơ vơ

Một hôm trong cuộc tình cờ
Cuối đời lại lạc vào thơ lúc nào
Trầm dòng sông ý thanh tao
Gió thanh ngôn ngữ vá hao hư đời
Lúc làm lãng tử rong chơi



Thông thường trước cuộc hành di
Ngoái nhìn khắp lượt những gì đã qua
Nghĩ rằng đời chẳng do ta
Bàn tay xếp đặt từ Tòa Thượng Thiên
Làm xong trọn vẹn lịnh truyền
Lên tàu về lại nơi miền xa xưa


NhàQuê 2011

Khởi Viết Nhân Ngày Lễ TẠ ƠN 2011

XXXXX

Hướng Thơ ĐƯỜNG


Qua Nại Hà Kiều

Ướm thử chân lên nhịp Nại Hà
Cầu không chỗ vịn bắt ngang qua
Bờ thi chỉ có...thi lương thiện
Dốc thách dường như thách chánh tà
Hướng mắt nhìn xem tầm rộng mấy
Nghiêng đầu đoán định khoảng bao xa
Đàng kia đứng ngó còn trêu chọc
Chỉ chõ lung tung ức quá mà

Ức quá mà ta phải cố thi
Tâm lành vợi vợi chớ thua gì
Trần gian đã sống lâu nào phải
Địa ngục toan giam có dễ chi
Ráng đứng coi chơi chừng chốc lát
Chờ qua phải đợi tới phiên kỳ
Nghe đồn vượt khỏi người thay dạng
Nếu vậy nhìn ra chắc khó hì

NhàQuê Dec 09,2011


Họa bài “Qua Nại Hà Kiều”

Thành tích năm xưa vượt hải hà
Sóng to bão lớn khó ngăn qua
Kỵ cơ bảo giáp… ừ… phe chính
Giáo mác ma đao…rõ… phái tà
Núi thẳm tâm bình đâu sợ dốc
Trời cao chí quyết chẳng e xa
Xá chi mấy nhịp không tay vịn
Cứ bước thong dong cũng tới mà

Cũng tới mà thôi… hãy ráng thi
Lẽ nào bị rớt … chớ lo gì
Suối ôm trăng mộng rung muôn điệu
Vườn nở hoa tình rợp khắp chi
Múa bút tám câu Thần chấm…. tuyệt
Gieo vần năm chữ Lý khen …. kỳ ***
Phen nầy nhất định danh đầu bảng
Trút gánh trần ai thở cái…. hì

Trúc Giang 09.12.11

***là kỳ tài … chứ hông có phải kỳ… cục đâu á Bác

XXXXX




Chờ Hoa Nở

Hiên trăng diễm ảo khóm hoa quỳnh
Khép nép đài xanh cánh trắng tinh
Quý mấy hương thơm loang lãng đãng
Thương sao sắc dịu tỏa lung linh
Theo đêm lặng lẽ chờ tiên nữ
Đợi phút đê mê gặp búp tình
Tận thưởng khơi nguồn bao áng tuyệt
Còn chăng trở gót cõi vô minh

NhàQuê Dec 10, 2011






Chuyện ... Cảm Khái (1)

Trống đánh kèn khua phố rộn ràng
Tiều phu gác cuốc ra làm… Quan
Xưng thần khúm núm hầu Vương Nữ
Lảnh chức hăng say dọn Xóm Làng
Cứ tưởng tô trời … xanh một dãy
Thầm cho vẽ mộng... thắm nghìn trang
Buồn sao vắng lặng miền quê cũ
Chim nuối bình minh giọng hót khàn

Trúc Giang 26.12.12


Bài Họa: Chăm Vườn Hoa


Chớ phải ham chi chuyện rỡ ràng
Bao phen thực ảo đã từng quan
Lời khen ban phát đều thiên hạ
Bút vẽ thi ân khắp phố làng
Chỉ lấy công bình niêm bảng hổ
Tin vào phán đoán tuyển hoa trang
Tha nhân hỉ hả mình vui dạ
Có hét hò đâu ngại cổ khàn

NhàQuê Dec 28, 2012


XXXXX

Mùa Đại Lễ

Đáp lễ tranh thơ gởi mọi nhà
Nay xin kính chúc khắp gần xa
Kim thân hạnh phúc... toàn tâm vọng
Bửu quyến an khương... vẹn ý quà
Ước nguyện nơi nơi tràn sủng lạc
Mong cầu chốn chốn thảy hoan ca
Văn chương nghệ thuật vì đời tặng
Để thấy đầu ngày búp nụ hoa

NhàQuê Dec 19, 2011

XXXXX

TẾT SAO ...

Háo hức quê hương đón Tết Rồng
Riêng phần hải ngoại kể như không
Vì chưng đúng chốc đầu tuần lễ
Buộc phải du di khoảng cuối mồng
Tiễn Mẹo ra đi ai hượm tiếc
Chào Thìn đáo hạn tớ nào mong
Sao vui đất nước triền miên ách
Chỉ tội lương dân khổ chất chồng

NhàQuê 16-01-2012







Họa Bài Thơ CHÚC XUÂN


Xuân sang mai nở khắp muôn nhà
Nhâm Thìn rồng đến rộn khúc ca
Chúc cho năm mới nhiều tài lộc
Vạn sự an lành đến toàn gia



Bài Họa: Xuân Chung

Phơi phới hương Xuân tỏa mọi nhà
Tưng bừng phố thị rộn Xuân ca
Tâm thành ý thiện chân Xuân nở
Há phải Xuân dành những thế gia

NhàQuê 23-01-2012

Thương gởi tình Xuân Bến Tre Nhà
Xuân hồng én lượn líu lo ca
Hoa Xuân Quê Mẹ ngàn hương nở
Yên bình Xuân thịnh khắp toàn gia

Hoa Chanh

xxxxx

Trên Đầu Thang Cuốn

Đứng dựa thành thang cuốn
Ngắm hai chiều lên xuống
Mùa Xuân dường đuổi nà
Đông còn dài đâu đã

Hay ta đang thảnh thơi
Tiêu pha từng vuông cuối
Quên thời gian xô tới
Cận ranh giới rong chơi

Lâu lâu năm tiết đổi
Ấm áp Xuân giữa Đông
Tuyết đầu mùa đã lạc
Di chúc khoảng trời trong

Ly cà phê nóng hổi
Nguội dần và nguội dần
Người xuống lên lũ lượt
Phấn son và nếp nhăn

Nhà Quê Jan 08, 2012


Nhìn Từ Thang Cuốn

Trưa hôm nay nhân lúc rảnh rang
Đứng xem đời chung quanh náo nhiệt
Chiếc thang cuốn đưa người lên xuống
Nhìn theo dòng chợt muốn cười khan

Hướng đi lên mỗi người một vẻ
Có kẻ nhìn vào kiếng săm soi
Có ông bà ý chưa thống nhứt
Những đang yêu chưa muốn môi rời

Thang xuống thấp đều đều nhịp chạy
Mang theo cùng dáng vẻ suy tư
Vừa chạm nấc cuối cùng vội vã
Mới cảm mình thư thái nhàn cư

Chợt nhớ ra bao ngày tất bật
Xoa tay nhìn lại quãng đường qua
Giờ có muốn vẽ vời đã trễ
Thôi an nhiên thụ hưởng tuổi già

Cũng có cảnh cháu con đông đúc
Cũng đi đây đi đó bao lần
Cũng một thời nuôi bao mộng đẹp
Cũng cuối cùng buông hết phù vân

NhàQuê Jan 08, 2012


XXXXX