Thứ Năm, 24 tháng 12, 2020

HOIKHUC0003- PHI LUẬT TÂN

 Hồi Khúc 16: Phi Luật Tân



Ở bậc trung học về môn địa lý thời chúng tôi có học về nước Phi Luật Tân, vào thời đó vị Tổng Thống nước nầy là Ramon Massaysay hình như về sau ông "bị" rớt máy bay chết (?) .

Vị giáo sư sử địa có nói vui là nước Phi có hơn 7 ngàn hòn đảo lớn nhỏ, nên sáng ra ngủ dậy vị tỉnh trưởng một tỉnh nào đó cũng không chắc lãnh thổ của tỉnh mình có bao nhiêu đảo vì có cái bị biển nhận chìm mà cũng có cái mới vừa nổi lên khỏi mặt nước đêm qua.

Cô giáo sư dạy môn Pháp Văn chúng tôi nghe nói là hoa hậu cuộc thi nào đó, nên cô có đi Phi Luật Tân dự thi khu vực Đông Nam Á (?), thời gian ấy chúng tôi còn ngờ nghệch nên chẳng biết gì để hỏi, vị nào muốn kể chuyện đi du học, du lịch, ...thì chúng tôi vểnh tai nghe với tất cả ngưỡng mộ thích thú, .....

Lại nghe nói ông Cao Thái Bảo, người Bến Tre làm Đại Sứ Việt Nam tại Phi Luật Tân thì cũng có gì đó khoái khoái lây, ngầm, ....

Sau nầy một bạn chung lớp làm giảng viên Đại Học Nông Nghiệp Cần Thơ có đi Phi luật Tân tu nghiệp về ngành mía đường !? ...

Đó là tất cả hiểu biết còn lưu trong bộ nhớ của tôi về nước Philippines mà máy bay chở nhóm "Tị Nạn" chúng tôi từ Malaysia đến, sắp sửa đáp xuống phi trường quốc tế Manila, Manila là thủ đô của Philippines theo nghĩa thông thường nhưng không phải là thành phố đông dân nhất nước .

Cha con tôi không có gì cồng kềnh như nhiều người trong đoàn nên lúc ra cửa không bị vây hỏi của những "bậc mua bán" đứng lố nhố dọc lối ra .... Cảnh đó sau nầy tôi còn gặp lại ở phi cảng Quốc Tế Tân Sơn Nhứt lao nhao những người không đón ai mà cũng đứng chen chúc ...

Xe bus đưa chúng tôi về trại chuyển tiếp (Transit), nơi đây đã có sẳn nhiều nhóm khác từ Việt Nam sang theo diện ODP, những người tị nạn từ Hong Kong, Indonesia, Thailand, Korea, Nhật Bản và cả từ đảo Palawan của Philippines tới ...

Bữa cơm chiều khá ngon có lẽ thời gian dài ở Mã Lai xơ rơ đủ điều ... Cha con tôi không có gì để sợ mất bởi nhóm người ra đi từ Hải Phòng, miền Bắc VN bằng thuyền nan thuyền thúng. Họ ở đó đã lâu vì không được xếp vào diện nào cả để chuyển qua các phái đoàn Tây Phương xét cho định cư, nên với tình cảnh ấy họ sanh ra trộm cắp chôm chỉa ...

Tôi không nhớ chúng tôi ở nơi ấy một hay hai đêm trước khi có xe bus chuyển chúng tôi về trại Bataan


NhàQuê May 24, 2014