Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 69
Giã Từ Việt Nam và Xum Họp Ở Mỹ
Vốn tính xưa nay hay lo xa, nên các chuyến đi tôi chưa bao giờ bị trễ tàu, xe hay máy bay ...Tư Lịnh và các con tôi ưa phàn nàn tôi về tánh cố hữu nầy ... Riêng các em tôi thì phải chìu vì lâu lâu mới phải chịu đựng cái khó tánh của tôi như vậy ...
Vẫn là chiếc xe đã rước tôi khi về tới Sài Gòn, dù chủ xe không phải cư ngụ tại thị trấn Ba Tri mà ở xã xa, cách khoảng 10 Km, nhưng theo sự dặn dò của tôi, xe đã ra Tân Thủy đúng 4:30 giờ sáng, quay vào thị trấn Ba Tri rước chúng tôi và chở hành lý ...
Khi xe bắt đầu di chuyển, tôi gọi lên Giồng Trôm để vợ chồng cô em "Gói Thuốc" của tôi chuẩn bị sẳn sàng ...và khi xe chúng tôi đến, em gái và em rể tôi đã chờ trên mặt lộ ...
Đến Lương Quới, tôi lại gọi lên Thị Xã để cô em của Tư Lịnh thức và lo mọi chuyện, tôi vốn biết cô em vợ nầy rất chậm chạp ... Trong suốt đoạn đường từ Ba Tri đến đây, tôi đều nhìn cảnh vật thầm từ giã.
Đã gần 7 giờ sáng mà hủ tiếu Định Quán chưa sẳn sàng tiếp khách với lý do là thợ chánh chưa đến, nhìn lại hướng chợ tôi nói thầm lời chào ra đi không hẹn ...
Thay vào chúng tôi đành ghé dọc đường đoạn Mỹ Tho ăn sáng trước khi vào đường cao tốc, chứ không thể vô Sài Gòn Chợ Lớn vì nạn kẹt xe.
Đến phi trường đúng 9:30 sáng, ngoài từ Bến Tre lên, các em cháu sinh sống, học hành ở Sài Gòn cũng lục tục kéo tới ... Cuộc ra đi có đón đưa bao giờ cũng vui hơn lần bước xuống chiếc ghe đường sông cải biến đôi chút để đi biển trong lần âm thầm xa xứ.
Bước qua khung cửa kính cách ly người đi, kẻ ở mủi lòng về nhau là tình cảm của con người, một sinh vật thượng đẳng là những gì có chung của mọi màu da, mọi ngôn ngữ, ... và vượt lên trên mọi ...
Bước qua lằn ranh thủy tinh, chúng tôi lần nữa xa quê hương!
NhàQuê Mar 08, 2013