Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2020

TK0017- ĐỒNG ADMIN BTH

 Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 17



Cơm nước ngay khi từ Châu Hưng trở về đến Thị Xã, xong xe đưa vợ chồng cô em gái xuống Chợ Giữa công chuyện riêng rồi về Giồng Trôm luôn thay vì đợi xe buổi chiều trở về Ba Tri một thể .

Cùng Tư Lịnh đến khách sạn Hàm Luông nhận phòng, bỏ hành lý và đồng thời chốt lại với nhà hàng các món ăn thức uống chay mặn, phòng tiệc , và nhờ dọn sẳn thêm một bàn phòng hờ khách bất ngờ . chi phí bữa tiệc được trả ngay cho nhẹ bớt, cho thoái mái, khỏi kè kè trong túi ... chỉ mọi phát sinh mới sẽ thanh toán sau

Trở lại chợ (khu chợ cũ) mua các cần thiết và Tư Lịnh trở về đi công việc riêng cùng cô em .

Xuống xe trước quán Nhường Trà đi ngược trở lại cũng gần, tìm chuông điện không thấy, gọi loa miệng cũng không có tiếng trả lời nhưng nhà không đóng cửa trước, dấu hiệu cho biết có người ở nhà, cuối cùng phải gọi điện thoại vào và gia chủ chưa tin người khách không báo trước đã đứng ngoài rào ...

Bên trong 2 cánh cửa sắt là vườn hoa kiểng chăm sóc cẩn thận nhưng vào tháng hè nên ít bông màu rực sáng, phải chi có trồng đủ loại 4 mùa sẽ phần nào tăng thêm nét đẹp của vườn hoa và làm sáng sủa căn nhà vốn giữ sạch sẽ ...

Bài Xướng: Ghé Nhà

Về bễn ghé nhà nhỏ mới quen
Qua cầu xuống dốc gặp ngay liền
Hai lần gõ gõ chờ chờ mở
Đợi đợi một hồi đứng tựa hiên
Thiên hạ thái bình: nhà bỏ ngõ!
An cư lạc nghiệp: cửa như niêm?
Vén màn thấy khách không mời, đến
Hoảng hốt lỡ cơ trốn kẻ tìm

Kẻ tìm vừa định quay lưng bước,
Thưa cụ kiếm ai có việc gì
Quá bộ vô trong dùng tí nước
Xin ngồi xuống ghế khỏe chưn đi!
Dượng nhà bận việc hay đâu vắng?
Cô chủ phải thường xướng họa thi?
Phải, phải, đây hôn , ừ có phải
Ông, anh, thầy, chú, gọi là chi??

Là chi cũng được có sao đâu
Trên mạng quen nhau tự bước đầu
Người thiệt bên ngoài coi cũng ấy
Thơ văn trên Net đẹp thần sầu.
Phố đông cô dám cùng đi xuống?
Hàng quán tôi chiêu bất luận nào
Bạn mới tự nhiên dường đã,... đã
Hữu Duyên Thiên Lý đúng làm sao!

NhàQuê


Bài Họa: Ô...ô...khách quý !!!

Có một ông già tên rất... quen
Không cần nhắc nhớ nhận ra liền
Tròn tròn má phính phình... khuôn mặt
Trợt trợt trán dồ thiếu... mái hiên
Tướng tá phong lưu nhìn tưởng ...trẻ
Áo quần bảnh tẻng bó như niêm
Thiệt là hân hạnh... vui mừng đón
Đốt đuốc trần gian chẳng dễ... tìm !!!

Tìm đâu ... bớ Cụ... mau dừng bước
Nhà...nhỏ đơn sơ chẳng có gì
Nhưng sẳn bình trà ...ba tách nước
Xin mời ... thông cổ mát lòng đi
Đường xa vất vả chừng hơi mệt
Đợi khoẻ chút rồi nói chuyện ...thi
Chẳng ngại xưng hô thầy với chú
Miễn là vui vẻ... có hề chi !

Chi xá danh hèn ai... trọng đâu ?
Nghĩ suy cho lắm chỉ đau đầu
Văn chương lủn củn người xem khiếp
Thần sắc âm u quỷ kiến sầu
Chẳng dám mon men ra ngoài phố
Càng không bén mảng đến nơi nào
Tương phùng bèo nước trong giây lát
Bán bộ vô duyên... thật tiếc sao!!!!!

TG 04.11.06


Vậy là sau hơn 6 năm "Danh Kỳ Thinh, Bất Kiến Kỳ Hình" hai người bạn thân nặng "ân oán" xướng họa "châm chọc" nhau trên Diễn Đàn BTH và nhiều Diễn Đàn khác, lần đầu NhàQuê & Trúc Giang tương ngộ ... và phải mất mấy phút đợi chờ sau đó để gia chủ chạy đi kiếm mèo. Mèo lợi dụng tình trạng "hồn bất phụ thể" đã nhanh chóng thoát ra ngoài, hay thiệt! .

Cuộc hội ngộ ngắn nhưng đầy đủ và thú vị, những thân mật thay cho những bỡ ngỡ ban đầu. Có thêm HL được báo tin qua liền cho biết "dung nhan mùa hạ" nhau ...

Ấy là hôm lần thứ nhất ghé thăm BN

Hẹn gặp lại trong buổi tiệc chiều ngày hôm sau ..... Chủ & khách tiễn tôi tận lề đường mà hình như tôi cảm thấy còn thiếu chịu tôi món bánh xèo nấm mối, món bánh lá mơ, món hủ tiếu chay, món mắm kho rau ruộng, món cháo gà và...., được những người có dịp thưởng thức ngợi khen!

Phía bên kia đường, xe đưa rước đang kiên nhẫn nằm chờ.


NhàQuê Sep 18, 2012