Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 42
Cầu Hiền Lương giờ chỉ còn như di tích, một di tích nhức nhối, một nỗi đau nhược tiểu của những con người được sanh ra trên dãy đất chữ S khoảng giữa hai cuộc Thế Chiến, lằn sơn giữa cầu đã xóa bỏ gần ba mươi năm mà người hành hương đi qua bằng những bước nặng trĩu u buồn, giọt nước mắt ứa tự nhiên ....
Dòng sông nhỏ hơn con rạch Bến Tre từ chợ qua bên Cái Cối nhưng đã bao lần, bao người liều mạng bơi qua để về phía Nam tìm cuộc sống mới ... Khi đến mức giữa cầu, tôi hồi tưởng đến lần chánh phủ Miền Nam đã thả Bs Huyến và giáo sư Tôn Thất Dương Kỵ .... , những người có tư tưởng thiên Bắc để họ tự do bước qua lằn ranh đó: Ấy cũng là ưu điểm của Miền Nam không có tương tự .
Đoạn nầy quốc lộ có cầu mới xây vững chắc hơn thay thế, so với cầu cũ thì cầu mới nằm phía thượng nguồn của dòng Bến Hải đổ nước ra cử Tùng .
(Từ cầu xưa nhìn sang cầu mới)
(Phía sau lưng là vọng canh đơn giản của bờ Nam)
Qua khỏi cầu rồi, tôi còn quay lại nhìn một đỗi trước khi theo con đường dẫn ra quốc lộ có một số quán tiệm nơi đó xe đang chờ ở quán nước mía.
Ghé Quán Bờ Nam
Ghé vô chiếc quán bờ Nam
Tiếng đồn ngọt ngào nước mía
Ngồi chờ một đỗi khá lâu
Đượm buồn anh đành xin lỗi
Thay vào tôi uống cà phê
Gần lúc lên đường đi tiếp
Hỏi ra nơi chẳng là quê
Anh từ đâu trong Quảng Ngãi
Vài câu mô tả cuộc đời
Máu anh đã lần rơi xuống
Vết hằn đau mãi khôn nguôi
Giữa Hè bỗng nghe mưa đổ
Mấy hôm suốt chặng đường dài
Dưng không gặp cùng màu áo
Một thời chôn hết tương lai
Cho cầu Hiền Lương liền nhịp
Đứng lên tay bắt giã từ
Dúi anh ít tiền tiêu vặt
Cả nhà quá đỗi bất ngờ
Đi ở nhìn nhau rươm rướm
NhàQuê, Jun 07-2012
Lại lên xe tiếp cuộc hành trình, đi hết Vĩnh Linh, qua Gio Linh, Cam Lộ tới Đông Hà tôi không quên dõi tìm đường số 9 mà chuyến đi chúng tôi đã theo đó bắt vào đường HCM (Đông)
Xuyên qua hết huyện Triệu Phong bằng cầu nối hai bờ sông Thạch Hãn, chúng tôi vào thị xã Quảng Tri, xe lại rẽ phải chạy lòng vòng chừng 20 phút vào cổng Thánh Địa LA VANG .
Trong mùa Hè 1972, nơi đây là bãi chiến trường ác liệt, khu giáo đường 200 năm tuổi bị tàn phá cặng nề, gần như thành đống gạch vụn, chỉ còn vài chi tiết loang lỗ ...
Tượng đài Đức Mẹ LA VANG mới, được biết xây dựng theo bản vẽ của kiến trúc sư Ngô Viết Thụ, khôi nguyên La Mã... tượng cũ được dời ra gần cổng vào .
Nhìn tháp chuông và vào bên trong giáo đường mà cái chết bi thảm của chiến tranh vẫn bám đuổi theo bao người vào đây trú ẩn mà đau lòng cho sự kiện thê lương đó, máu loang đỏ sàn xi măng . Tôi đứng một mình cúi đầu yên lặng trước khi trở ra đụt dưới tàn cây lưa thưa lá tránh nắng chờ vài vị còn đang khấn nguyện.
Khi xe đã trở ra quốc lộ 1 và có điện thoại từ hãng máy bay báo chuyến bay hoản lại đến 6 giờ chiều mới cất cánh. Hình như tôi ngủ nên không nhớ đã qua Hải Lăng, Phong Điền vào lúc nào, mãi đến gần hết Hương Trà vào thành phố Huế tôi mới thức ... Qua cầu Tràng Tiền rẽ trái về hướng Đập Đá ... lần nầy chúng tôi dùng cơm trưa hơi trễ trong nhà hàng không lớn lắm nhưng phải lên nhiều bậc thang của ngôi nhà nền cao ... Đây là bữa cơm cuối cùng ở Huế và cũng của chuyến đi
(Thấp thoáng áo tím của phục vụ trong bữa cơm cuối cùng rời Huế)
Sau bữa cơm ấy còn quá dư thời giờ, chúng tôi kéo nhau ra bờ sông Hương uống cà phê ngoài trời của một tiệm bên kia đường đối diện nhà hàng khách sạn Morin . Mặc sức Offline nghe các bài ca về Huế ... Rồi cũng tới lúc giã từ Cố Đô .
Một tiếng đồng hồ trước chuyến bay, chúng tôi đã làm xong thủ tục và gởi hành lý ở phi trường Phú Bài (Hương Thủy) ... chia tay HDV và tài xế trong lưu luyến ...Họ quay về Đà Nẵng trong đêm vì ngày mai còn phải đón đoàn du lịch khác ... Quà thưởng chúng tôi đã gởi họ ngày hôm trước .
Khi thấy chiếc phi cơ của Cam Pu Chia đáp xuống rước chúng tôi, tôi hiểu vì sao chuyến bay bị hoản . Trong lúc chờ đợi phi cơ, cô HDV cho chuyến kế tiếp liên lạc với chúng tôi và hẹn gặp ngày mai cùng các Info để liên lạc nhau.
Khi phi cơ vào không phận Sài Gòn thì bên dưới thành phố đã về đêm rồi ... Chuyến bay đáp nhẹ nhàng ...khi chờ lấy hành lý thì người của công ty du lịch liên lạc để hướng dẫn ra xe đón về văn phòng SaiGonTourist ở trung tâm thành phố mà chúng tôi đã đặt phòng khách sạn Asian cạnh đó để nghỉ đêm sẽ đi tiếp Tour ngày hôm sau .
Chiếc xe van đưa rước khách chỉ có hai chúng tôi và tài xế, anh ta có vẻ không mấy thân thiện cho đến khi nhận được tiền Tip đưa sớm hơn của chúng tôi ....
Sau khi Check-In ở khách sạn và báo trả phòng sớm ...chúng tôi bỏ hành lý ở phòng và lấy taxi đến phở Pasteur, khi về còn kèm theo 2 bánh bao phòng cho buổi sáng
Chỉnh đồng hồ báo thức sau khi tắm xong. Kết thúc chuyến đi Sài Gòn-Đà Nẵng-Huế-Quảng Bình
Có Vui Mà Cũng Có Buồn
Lão vừa một chuyến ra Trung
Nóng ơi là nóng lung bùng lỗ tai
Thần Kinh ghé lại đôi ngày
Ca ngâm giọng Huế ngất ngây mảnh hồn
Đèn lồng thắp sáng chiều hôm
Hội An Phố Cổ hồ còn luyến lưu
Thủy Sơn dốc dựng lắc lư
Bò lên tới đỉnh mệt nhừ bỡ hơi
Bà Nà vói được mây trời
Nhớ đêm Đồng Hới sương trôi bềnh bồng
Nhớ dòng Nhật Lệ mênh mông
Gói tròn tất cả vào lòng xuôi Nam
Hiền Lương từng bước cầu ngang
Qua sông Vĩ Tuyến lòng man man buồn
Chiều hôm về tới Sài Gòn
Miền Trung lãng đãng như còn vói theo
NhàQuê 01-06-2012
NhàQuê Dec 09, 2012