Thứ Năm, 24 tháng 12, 2020

TK0043- THÁC GIANG ĐIỀN

  Đoản Rời: Tạp Khúc HÀNH HƯƠNG 43



Một giờ trước hẹn, chúng tôi đã thức dậy và trả phòng lúc 4:45 sáng, Lễ Tân khách sạn đã chu đáo dặn phục vụ gói cho chúng tôi hai phần ăn sáng nhẹ mang theo, ... trả tiền khách sạn ngoài "triệu bạc" mà ngả lưng có mấy tiếng đồng hồ thì oan thiệt !!!

Chuyến xe cỡ 30 chỗ ngồi đã có người sẳn, ghé cửa công ty du lịch SaiGonTourist góc đường Tự Do và Lê Thánh Tôn (cũ) rước 2 chúng tôi và cặp vợ chồng khác là nhóm cuối cùng, sau nầy tôi biết hai vị nầy từ Hà Nội vào thăm gia đình và sẳn đi du lịch ... Họ như chúng tôi đi cùng suốt tuyến, ban đầu còn dè dặt nhau dù có đoạn chung mâm, có đoạn khác ... mãi ra đến Nha Trang tắm biển mới có dịp hỏi thăm nhau và đến Đà Lạt chia tay mới thêm thân mật hơn, họ rời đoàn sớm về Sài Gòn bằng máy bay để kịp chuyến bay Sài Gòn - Hà Nội.

Chỗ ngồi trên chuyến xe bus đã được dành sẳn theo thứ tự trước sau lúc đặt vé, nên chúng tôi ngồi vào hàng ghế thứ 2 gần cửa lên, do đó việc nhìn ngắm phong cảnh hay dòng xe phía trước rất thoái mái ... xe bắt đường Phan Thanh Giản cũ và ra xa lộ Sài Gòn Biên Hòa . Khi xe đã qua khỏi ngã tư Hàng Xanh, cô hướng dẫn viên bắt đầu "hành nghề" của cô ... Cô tên Ngọc Bích và còn giới thiệu thêm cả họ vì trong công ty có nhiều cô cùng tên ... chắc tên nầy đẹp .... mà cô ngoại hình cũng khá đẹp (khoảng 7.50 trên thang điểm riêng của lão NQ), và giới thiệu từng người hoặc chung gia đình mọi khách trong chuyến đi để biết sơ nhau ... nhưng thực tế ít ai nhớ rõ . Trên mỗi đoạn đường cô đều giới thiệu địa phương đó ... Nhờ vậy, tôi mới biết Dĩ An nay thuộc tỉnh Bình Dương và lãnh thổ kéo dài tới cầu Đồng Nai. Đoạn Sài Gòn - Biên Hòa thì tôi quá rành địa hình địa vật (1968-1970).

Đoạn từ Tam Hiệp (Biên Hòa) đến ngã ba Dầu Dây và Xuân Lộc có đi một lần cuối tháng 3 năm 1970 bằng xe Honda tới Thị xã Xuân Lộc để thăm đứa em kế ở Sư Đoàn 18 trước khi tôi trở về nhiệm sở cũ dạy học lại ... Nhờ trời phú cho được nhớ dai nên biết được những tên địa phương chánh trên đoạn nầy ...

Nhưng có một chỗ xe ghé vào ăn sáng, tôi lại hoàn toàn mù tịt đó là thác Giang Điền vùng Trảng Bom .... Không biết gì là phải, bởi nơi nầy do một Việt Kiều bỏ tiền khai thác, điểm du lịch mới mở nên không nằm trong bộ nhớ của "máy" thời đại trước Hồng Thủy ....

Không rõ nguồn nước đỏ đục ngầu từ đâu đổ về và tạo thành thác, có lẽ một phần thiên nhiên và một phần "sanh sửa" thêm tuy nhiên phải khen ngợi cái con người có đầu óc kinh doanh dám bỏ vốn vào một công việc không lấy gì "tiền đồ xán lạn" ....

Ngoài cảnh trí thiên nhiên tươi xanh ra, món ăn sáng gọi gì cũng hết dù mới 8 giờ rưởi sáng, hình như các đoàn du lịch đường xe đều ghé vô đây. Vừa vô vội restroom trở ra đã lạc nhau giữa đám đông và cũng vì đoàn chúng tôi không đủ chỗ phải dời từ lều nhỏ vào quầy chánh ....May nhờ có 2 bánh bao và phần ăn khách sạn gói theo ...

Thực ra chúng tôi chỉ ghé vô khỏi cửa chánh của khu du lịch có khu vực phục vụ ăn uống, chứ khách du lịch Giang Điền còn nhiều nơi khác sâu vô rừng để vui thú tham quan!? Nghe nói cũng rộng lắm !?







Một giờ sau chúng tôi trở ra xe tiếp tục hành trình. Giang Điền nằm về phía Nam của thị trấn Trảng Bom, đây là lần thứ 2 tôi ngang qua đây nhưng cái tên Trảng Bom tôi đã nhớ lâu lắm từ những năm trước 1960, vì lúc đó có Trại Họp Bạn Hướng Đạo Quốc Tế (Thế Giới ??) tổ chức tại địa phương nầy và chính Phó Tổng Thống NGUYỄN NGỌC THƠ có đến chủ lễ khai mạc ... kể như một sự kiện mở cánh cửa giao lưu cùng thế giới ...

Đến Gia Ray lại ngừng mặc tình mua các loại trái tươi đang mùa mang theo trừ Sầu Riêng, vụ trái cây nầy Tư Lịnh tôi rất hoan nghinh ... Tư Lịnh mua bao nhiêu tôi không nhớ nhưng ra tới Nha Trang vẫn còn "bị dúi cho" mỗi khi ngồi trên xe di chuyển buồn miệng

Từ Gia Ray trở ra Phan Thiết nhiều vườn lớn trồng cây ăn trái ... Phía nam cứ chừng hơn giờ yêu cầu xe ngừng nơi vắng vẻ giải tỏa áp lực mà HDV đặt tên cho văn hoa là Hái Hoa còn khi nào có tiện nghi cả cho phía nữ thì thêm cho đủ câu là Hái Hoa Bắt Bướm ... nghe cũng thi vị chứ bộ .... Cụm từ nầy dùng suốt chuyến đi


NhàQuê Dec 12, 2012