Bớ Bàn Dân thiên hạ ra coi Chiện lạ nè...
Bến Tre xuất hiện... Cục Kỳ Nhân
Trong bụng chui ra tới mấy lần
Bữa trước thò tay khua kẻng báo
Ngày sau soạn túi hối quà rân
Doạ xong còn núp chờ hôm nữa
Nhất quyết gom thu cạn của dần
Dụng phép thần thông Diêm chúa nễ
Sinh từ oe oé tới ... mòn gân
ghê quá!!!!
LãoTe
Câu Giờ
(Bị Bắt Quả Tang)
Te Te quả thiệt "Khắc Tinh Nhân"
Xuất trận ta thua đủ mấy lần
Có phải hồi xưa vay quá xá
Nên giờ hở cái bị la rân
Luôn lời lẫn vốn bao nhiêu vậy
Tính hết tìm phương trả bớt dần
Lỡ dịp quà mừng còn tới chậm*
"Thêm ngày"... vớt vát... chút xương gân**
Vậy mà !
NhàQuê
*Nghĩ lại vang danh dân quịt nợ
**Lo chi mệt xác mỏi xương gân
Biết rồi mà khui chi vậy Thầy !
Xem Tranh
Mấy cậu nam sinh vắng mất tiêu
Xem tranh khiếu nại bác Tam Nhiều
Thời may được vậy chờ lâu lắm ...
Dịp tốt như ri đợi thiếu điều ...
Cảnh mới bên hồ thơ mộng chứ ?
Người nay trước cổng có yêu kiều ?
À ...à ... ủ dột đàn tiên trắng
Trể hẹn...hèn chi dáng hắt hiu
NhàQuê Aug18, 2009
Hỏi Người Xưa
Hè sang hoa phượng nỡ đầy
Tan trường phơi phới áo dài gió lay
Nắng về khoe má hây hây
Bên hồ "Chung Thủy", thơ ngây... cổng trường
Quần tiên tỏa ngập bên đường
Tung tăng như bướm mấy "nường" thướt tha
Hởi người trong đám tiên nga,
Hỏi người năm ấy... còn là...như xưa ?
Trúc Giang Tử
Tử hỏi xin mạn phép thưa
Làm gan lẻo mép chứ ưa phập phồng:
Rằng nay "thống nhất" ba vòng
"Trước sau như một" quyết không sửa gì
Tử còn muốn biết cái chi
Nắm được chắc chắn tức thì kể nghe!
( Khi nào gia chủ thức dậy là NQ xóa liền !)
NhàQuê
Vịnh Quyển Sách
Trong em chứa đựng vạn trùng khê
Kẻ bắt đem chưng kẻ gối kề
Vật vả hình hài người ngấu nghiến
Dày vò thể xác chúng mân mê
Thân dâu trăm họ cần liền lấy
Phận lẻ muôn đời chán chẳng bê
Nguyện giúp cho chàng nên sự nghiệp
Dầu ai phụ bạc vẫn không ghê
Đồng Lão
Vịnh Quyển Từ Điển
Trơn tru cũng lúc gặp nhiêu khê
Đỡ biết là bao có nó kề
Phạch phạch vài lần ra tỏ rõ
Tra tra ít đợt phát tơi mê
Bìa trơn giấy láng dày vừa đủ
Gáy cứng tờ mềm nhẹ dễ bê
Ấy vậy năm trường không thể thiếu
Công người tạo dựng thiệt nhiều ghê
NhàQuê
Dạo Phố
Sáng ra làm khách nhàn du
Lượn vòng Phố Thị cầm như rỗi nghề
Ghé vô vài Quán bộn bề
Thấy người tranh cải chuyện về thơ văn
Bên nào cũng nhứt mực rằng
Hiểu tường học tận ai bằng ta đâu
Đứng nghe nhức óc điên đầu
Việc nhà hơi gấp ở lâu sợ khùng
Biết mình tánh dễ nổi xung
Quay lưng còn nói đủ chừng mình nghe
"Ló đuôi .... hết thảy.... rồi nè"
NhàQuê 03-09-09
Ông Già Lẩm cẩm
Ai biểu chàng ràng chỗ thị phi
Lóng tai nghe... búa đẽo làm gì
May mà đầu cứng nên chưa mẻ
Chứ nếu non cơ chắc té ì
Nhưng cũng chạm dây kêu cót két
Khiến về lãng trí nộ sân si
Dặn mai thức dậy thôi ra phố
Tìm đến nhà quê khoẻ tức thì...
nghe Bác...
Lão Te 03.9.09
Dưa leo , dưa chuột thì xanh
Ớt đỏ , cà rốt ngon lành làm sao
Tàu hủ trắng , một ít Chao
Hủ ky , cải mặn sóng xao sợi vàng
Mùi Thín thì thơm ngút ngàn
Thêm nàng Riềng nhé ăn càng dính răng
Ai ơi đừng có băn khoăn
Đói bụng thì hảy vào căn bếp hì ...
Tìm ra một khúc bánh mỳ
Nhét vào trong giữa bánh nì đi nha
Nước tương không cần phải pha
Đem ra xịt xịt cho ta hơi nồng
Nếu như còn đói trong lòng
Bún trong bao ấy , trụng xong ...rùi "uầm"
Rau thơm , giá sống , mình băm
Băm cho nho nhỏ , để nằm chung dzô
Bún , rau , giá , lưng lưng tô
Trải lên lớp Mắm ...ôi ...Ô ...đẹp màu
Nước tương cay quá làm sao ?
Bụng no ..mà miệng cứ gào ...muốn thêm ...hihi ...
hongsang
Chào Hồng Sang Tái Xuất Thơ Vui
Coi "chay" mà đã bắt thèm
Hồng Sang tái xuất lại kèm món ngon
Nhìn vô giống lỗ tai giòn
Phải chi được Xị thì còn gì qua
Sáng nay vừa mới ghé Nhà
Thấy ai ở tận Ài Đà Hô (Idaho) thăm
Thành Boise có lẽ không lầm
Xin chào bạn cũ cả năm mới về !
NhàQuê 03-09-09
Ui...Ôn Nhà Quê ...kia tề...
Thiệt là mừng rỡ tui dề tới ngay
Cho dù là món đồ chay
Nhưng nếu...lỡ kẹt...cũng may...có "mồi"
Rụ tây ? hay thích đế...thôi
Mời cụng cái đã...hạ hồi...tính sau
Hong Sang
Chỉ Vậy Mà
Hình hẹo nhìn thôi đã phát thèm
Nếu chừng thứ thiệt chắc chèm nhem
Rờ rờ chưa có gì vô bụng
Tưởng tượng đang vồ được chiếc nem
Quất đại vài hơi cho đã ngứa
Huy hoàng phút chốc thử lần xem
Xa lâu chợt gặp dù là chỉ
Hình hẹo nhìn thôi đã phát thèm
NhàQuê 04-09-09
Bánh Xèo Cảm Hứng
Nghe họ gọi ẩu Nhà Thơ
Vuốt khen Nhà Văn tầm cỡ
Biết mình chánh tả “trà bang”
Cốt phàm nên khoái ậm ờ
Xa gần kêu in thành sách
Mai kia vuốt mắt xuôi tay
Ít ra còn gì để lại
Công khó dựng gầy lâu nay
Ừ ừ cho suông câu chuyện
Thơ không: hai ngàn ít đâu
Ngồi dò sửa rồi có nước
Chấp tay xin xá hàng đầu
Sanh nhằm thời đại mì tôm
Từ dùng thời thượng rất xôm
Ráp tới chuyển lui mươi phút
Xúm khen viết thiệt dễ òm
Có khi còn bày chế kiểu
Xưa nay chưa có bao giờ
Ráng tìm chữ Ta chữ Hán
Đặt tên nghe rất bá vơ
Tối nằm một mình cười ngất
Biết đâu có kẻ nhức đầu
Trách mình học chưa đến chốn
Để thằng lỏm bỏm làm cao
Chớm Thu …lạnh Đông đã dợm
Cải ngồng bông trổ vàng ươm
Vớt vát bánh xèo nhắc nhớ:
“Nửa vầng trăng xếp giữa vườn”
Có lần đem vào trang đố
Nghiệm được, như người khuyết câm
Lý do vì sao nhập cuộc
Tới nay hình đã ba năm
Hành trình đâu nào định trước
Con đường dẫn tới bất ngờ
Buớc chân lần theo luống vỡ
Đất cằn thôi bớt hoang sơ
NhàQuê Sep 22, 2009
Chỉ Tay
Xòe tay xem chỉ dọc ngang
Trở qua lật lại thầy phang xanh dờn
Số nầy giỏi nhất là đờn
Còn các món khác chập chờn mà thôi
Nghiệm trong âu cũng số trời
Cho thì lảnh vậy chớ đòi được đâu
Sách rằng vạn sự khởi đầu
Như qua sông lớn không cầu không ghe
Không phao cũng chẳng có bè
Đang rầu văng vẳng : Ai nè làm ơn
Thanh tao lảnh lót tiếng đờn
.......................................
NhàQuê 15-09-2009
Ham Vui
Bất quá cho vui …sợ giận hờn
Bình thường ngán ngại chuyện tranh hơn
Làng văn nói thiệt tài hèn mọn
Bến chữ xin thưa ý chập chờn
Giá chẳng đa mang đâu đến đỗi
Bằng không nhập cuộc thảy liền trơn
Đôi khi tự trách… rồi an ủi
Đụng chạm làm sao tránh khỏi khờn
NhàQuê 29-09-2009
Nè ... Sấp Nhỏ
Thì cứ vui đi... ai dám hờn
Để lòng ấm ức khổ còn hơn
Văn hay bốn biển vang như sấm
Thơ mượt năm châu nổi tựa cồn
Đã lỡ đa mang đâu thể hối
Xong rồi nhập cuộc ráng cầu trơn
Miễn lòng thanh thản tâm không động
Cắn rứt làm chi lại sợ khờn
Lão Te
Sưu Tầm
Thời Đại Mới
(Quan gởi thiệp mời khắp xứ thôi nôi cho cháu)
Thôi...Thôi.. Bác hỏi để làm chi
Nước cháo mênh mông húp sụp sì
Da sáo răng mài không cắt đứt
Bò xào mắt ngó đủ mê ly
Xôi chiên như đá giòn tơi nhỉ
Vịt nướng khoe xương tóp hết bì
Nườm nượp khách vô bao nạp lễ
Đãi hoài không hết CỔ LAI HY
Vậy đó Bác...
TTT
Hồi 1:Tộ Canh Bài Thuốc
Cha mẹ nhỏ, ba má ta thân thiết
Thôn lân hay bà con xa không biết
Nhà hai bên qua lại thiệt... thiệt gần
Hai đứa kiếm nhau mấy lần,... ngày một
Lâu lắm rồi chưa thăm lại chốn quê
Khói tỏa canh rau làm nhớ quá hề
Của một bận nồi cơm vừa ghế cạn
Nhỏ ló vô rồi vội te te về
Trở lại cho tô canh còn giải dẫn
Giọng ra như thầy thuốc ở đâu rồi
Ta con chiên thành tâm nghe rao giảng
Về rau dền rau ngót rau mồng tơi...
Cũng bao thứ rau ngày xa xưa ấy
Cũng lá xanh lá tím đỏ đủ màu
Cũng thịt tôm tiêu hành quếch nhuyễn
Cũng nóng thổi phù sao khác làm sao
Bởi lần đó nhỏ líu lo cười nói
Bởi ngoài cơm chỉ kho quẹt và canh
Bởi má bên kia nhỏ ta ngồi cạnh
Bởi như rau nhờ đất ấy tươi xanh
Ta nhớ chưa lần ngõ lời cùng nhỏ
Nơi dành cho đó ngự chỗ Thiên Thần
Như thầm hẹn giữ hoài hoài thánh thiện
Ta rời nơi và từ độ xa xăm
Nghe nói nhỏ lặng buồn không cải chánh
Ta và con của nhỏ giống hao hao
Nói sao hết nỗi lòng người tiết phụ
Vị thuốc tương tư lẩn mớ rau nào
NhàQuê Jan 14, 2007
Hồi 2:Tộ Canh Bài Thuốc
(Cám ơn Độc Giả)
Ta ở nơi trái rau khó kiếm
Chợt một hôm thèm món tập tàng
Nghi ngút khói đủ đầy gia vị
Tưởng rằng ngon ...nuốt vội nghẹn ngang
Thôi cũng ráng biết đâu vị thuốc
Nghe hồi xưa Ba Má nói rằng
Ông Bà ta thường hay trị liệu
Mọi bịnh tình trong cách uống ăn
Không lẽ nói thuở trai ế độ
Tưởng tượng ra những cuộc tình duyên
Chốn quê nghèo đấp qua vá lại
Gọt giũa thành thơ mộng thần tiên
Có người đọc tưởng lầm chuyện thật
Phải chăng thơ đạt được điệu vần
Khiến cảm xúc ngỡ đâu hồi đó...
Nói thiệt tình làm cũng sượng trân
Thầy có dạy rằng là thơ phú
Bay lên trên cõi tục đời thường
Tạo thanh thoát nhờ thêm trí tưởng
Đượm vẻ buồn phải đệm cung thương
NhàQuê 07-11-2009
GT005-Giai Thoại- Tai Nạn, bỗng nhiên gặp họa
Vô Mỹ
Nước Mỹ chành bành núi vút cao
Năm Châu khó sánh được đâu nào
Mây che vướng đỉnh mờ mờ mỏng
Gió hắt lòn đồi thoáng mát sao
Ở tận đâu đâu xin nhập khẩu
Gần bên phía dưới lén chui rào
Vì nghe chửa thấy còn đòi hỏi
Biết chắc đàng hoàng mới núng nao
Nao lòng chuyện đã trót lưng voi
Nhảy xuống sao xong ớn cái vòi
Bạch tuột giăng tua đâu thoát được
Cua kình kẹp cứng hết mong ngoi
Đành cam thả vận theo triều nước
Chịu phép cầu may gối sóng dồi
Lạc bước hay không nào đoán trước
Còn hơn cố xứ kiếp tôi đòi
NhàQuê
Số phận
Có chắc gì hơn lại tưởng cao !
Năm Châu cũng vậy, khác ai nào ?
Núi non chớn chở, đầy dông bão
Sông biển muôn trùng, ngập bóng sao
Đã đến nhiều lần, không giữ chổ
Chưa mong trở lại, sợ chi rào
Hỏi ai thừa hưởng gia tài chú
Đừng có ngông cuồng, tới lúc…nao !
Nao núng chuyện người đã cởi voi
Chỉ mong sao xuống, uốn cong vòi
Ngàn tay quấn chặt, làm sao thoát
Vạn móng vây tròn, khó thể ngoi
Xót dạ con người, cơn sấm sét
Đau lòng số phận, sóng chao dồi
Thảm thương bao kẻ vùi sâu biển
Mong mỏi trôi qua kiếp nợ đòi
Gia Linh
Cứ học đòi...
Thân hèn phận thấp muốn trèo cao
Mặt mũi vô duyên sánh được nào
Vốn trắng tay trơn chừng có vậy!
Tài thô trí thiển biết làm sao !
Ba hoa láo lếu mồm leo lẻo
Cúi gập lòn khom miệng đón rào
Dựa thế ngồi chờ cơn gió thuận
Theo thời phải đợi chớ nôn nao
Nao nức xem người cỡi được voi
Nghêng ngang bản mặt vểnh vênh vòi
Tiền hô hậu ủng thêm rầm rộ
Ðứa bợ thằng nâng cố ngóp ngoi
Liếm láp vài phân cao hổ cốt
Bòn nhai mấy lạng nộng heo dồi
Nhân tình thế thái ôi buồn chán !
Phú quí vinh hoa cứ học đòi
Lâm Tiểu Trúc
Lạm của chua
Sở sùng nước Mỹ nghĩ là cao !!
Thư gởi tây nam giúp với nào
Nghiệm chế thầy Âu khoa nước lỏng
Cậy nhờ trí tuệ đỉnh non sao
Khách tìm vật liệu ra tinh chất
Chủ kiếm bấy lâu bị vướng rào
Vì vậy Huê Kỳ mời ở lại
Lương tuần gấp bội họ nào nao
Nao thấm trong lòng tấm thớt voi
Lưng to lắm của, vẫn còn vòi
Nhện giăng tua tủa tơ buông quấn
Mồi vướng rụt rè dạ hết ngoi
Lừa lọc tinh dầu cuồn cuộn chước
Giữ gìn non nước thập thò dồi
Eo ơi lão Mỹ to con quá
I Rắc leo theo vói bụng đòi
Xuân Linh
Kỳ cục !
Người lùn nhỏ xíu lại làm cao
Cặp guốc mười phân vững thế nào
Ngoắt ngoét ngoắt ngoa sàm miệng lắm !
Nhỏng nha nhỏng nhảnh ẹo mình sao !
Môi thoa đỏ chét như đào hát
Mắt vẻ đen thui giống giậu rào
Mớ tóc bù xù vươn chí choé
Tưởng là theo "mốt" với phương nao
Nao núng theo nhìn cái cẳng voi
Thân không cân xứng lại nghênh vòi
Khoe đôi cột trụ bao đường quẹo
Gợi bắp đùi căng mớ thịt ngoi
Eo hẹp miền trung tìm chẳng có
Ngực trơ phần bắc được đem dồi
Nói năng cứ liếc rồi cười lớn
Xấu mã ... ơ hay lại thích đòi !
Mỹ Linh
27/05/2007
Chùm Thơ Vui Giai Thoại 2: Giỡn Nè
Ba Gai...
Rảnh hôn ngồi xuống nói nầy nghe
Vui lắm đó nghen ai có dè
Học lóm đếm chưa đầy lá mít
Làm thầy cho điểm thiệt là le
Ví dù mai mốt về âm phủ
Cũng khoái xưa kia bỉ mặt nghè
Bất quá Diêm Vương hăm xích cẳng
Khuyên đừng chọc tức đám cò ke
NhàQuê, 30-04-2009
Nguy ...
Ở dưới Diêm Vương thiếu đội hề
Đang chờ bắt vía lão NhàQuê
Vung tay đánh gió trên trần chán
Múa bút quậy "trời" hết chỗ chê
Nay chọc ông nghè trêu tiến sĩ
Mai khều nhà báo chọt Cà Que
Toàn kho thuốc súng bom nguyên tử
Nó nổ không còn xác đó nghe....
Trúc Giang 01.5.09
Nã …
Thoạt nghĩ dường như tội khó tha
Cân phân hữu lý phải hôn nà
Diều hâu lỡn vỡn sân nhà cạnh
Cú vọ rập rình cửa ngõ ta
Nõ ná cung tên chờ quái điểu
Nồi niêu lửa cũi định sâm trà
Thôi thì sẳn nước đang sôi sục
Hạ được con nào cứ lột da
NhàQuê
Nhờ Gân
Chiếc gậy mang theo chống dọ đường
Lòng ham dạ muốn phải thân bươn
Bu mầy… nhớ giúp khi già đã
Mẹ nó… đừng chê lúc trẻ… thường
Cẳng cứng đi đâu mà chẳng tới
Chân mềm lội khắp có từ nương
Trăm phần chắc nịch phen nầy sẽ
Nhất định leo lên …khó nhún nhường
NhàQuê
Chuyện xưa
Phật Ấn Đông Pha cùng tọa thiền
Tưởng Tô an lạc ngộ từ duyên
Ai ngờ cao hứng cho Người...tục
Lầm nghĩ … khoái lòng ngỡ Tớ …Tiên
Sĩ ví sư ngồi …phân một đống
Sư nhìn thế sĩ...Phật trang nghiêm
Văn hay chữ tốt …bồ sao đủ
Chân lý thông rồi tịnh mới ... thiêng
Trúc Giang 19.4.09
Giỡn
Phật khẩu xà tâm lạm chuyện thiền
Cho cùng bởi vướng nghiệp và duyên
Luôn còn đố kỵ hành thân tục
Tuyệt vứt nàn nghi sướng cõi tiên
Rót rót mồm quai điều đạo đức
Làu làu miệng tụng kiểu trang nghiêm
Tai nghe giả điếc… ồ thây kệ
Khuất lấp trần đời khó dối Thiêng
(Chớ tưởng nhây hoài họ sẽ thiêng)
NhàQuê 20-04-09
Tạp Mộc
Nhắm thấp nhìn cao đúng chín lần
Cây hơn bảy chục phạm liều phân
Thành ra nhánh tược coi èo uột
Bởi vậy thân da lộ đốm sần
Chuộng quý nâu thâm từ cốt lõi
Tầm thường trắng bạch lại khoe vân
Làm sao được xếp vào danh mộc
Bất quá ngang ngang cỡ mắm bần
NhàQuê
Dạo Phố ...
Nhàn cư tịnh khẩu khó khăn thay
Bởi tánh ham vui tự thuở rày
Rảo rảo cùng kinh ...xem kịch sĩ
La cà khắp nẻo... kiếm danh hài
Khoe khoang quá đỗi gần mờ mắt
Quảng cáo rùm beng sắp điếc tai
Hổng biết ăn gì mà giỏi vậy
Ngày nay mó cái đụng anh tài
NhàQuê 14-04-09
Khen...
Ừ... Lão còn ham hãy cứ vui
Kẻo mai xuống...suối tiếc không nguôi
Phố Rùm càng dạo thêm cao hứng
Nhà Dột ra vô luống ngậm ngùi
Thấy bộ lơ ngơ ...chừng lạc hậu
Coi mòi tếu táu chắc lôi thôi
Nghe lời xưa dạy nên ...bay nhảy
Ráng học sàng khôn bảnh giống người..
nha...
Trúc Giang 14.4.09
Happy New Year
Mười hai tháng vèo qua một cái
Mở mắt ra tờ lịch sang trang
Sáng soi gương nhìn lên khóm tóc
Ồ rất may... kiếng lão quên mang
Nhớ cạo râu kéo lùi chút đỉnh
Đi xa xa những chỗ hội thi
Tránh rồng rắn hàng người lớn tuổi
Gì thì gì cứ việc Happy .... New Year
NhàQuê 01-01-10
Thêm một tuổi ta ... lại rầu muốn chết
Tóc hiu quạnh bỗng ... mướt .. hồng trơn láng
Dáng trẻ trung ...nghiêng ngã hệt ... vua Ghiền
Ờ... cũng thú kiểu cung tay... Níu Día
Tưởng bị hù quan Phán thất hồn kinh
Bôi bớt tuổi thêm liền vào cái... Thọ
Một ngàn năm cho phỉ thú trần gian...
hénnnnnnnn Bác..
Lão Te 01.01.10
Nơi Nầy
Đông Bắc năm nay trúng đậm mùa
Tuyết tranh nhau diện rất se sua
Nửa đêm lỡ giấc qua khung kính
Cũng ráng nhìn xem đã đến chưa
Mỗi lần tuyết ghé sao vui quá
Ngưng hết việc thường thể cung nghinh
Đám trẻ reo mừng "Ngày Lễ Hội"
Khi không được tặng bất thình lình
Khiêng lão tiên tri đem đi rửa...
Quả quyết mai ngày lất phất rơi
Bụi mỏng thấm gì.... quen quá xá
Vậy mà đường phố mịt mù trời
Năm trận trong vòng nửa tháng qua
Có hôm phát ngập hết thềm nhà
Cố đẩy cửa ngoài hơi thử hí
Băng giá ai chê ...tớ vậy mà ...
NhàQuê 03-01-10