Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2020

TV0011- NÓI THẲNG THỪNG ----DĨA RAU TIÊU

 Nửa


(Thơ Xàm)


Nửa mê nửa tỉnh nửa điên
Nửa khôn nửa dại nửa chìm nửa trôi
Nửa đi nửa đứng nửa ngồi
Nửa lơ nửa láo nửa vơi nửa đầy
Nửa lành nửa mẻ nửa trầy
Nửa dài nửa ngắn nửa xây nửa đào
Nửa lời nửa lổ nửa hao
Nửa sâu nửa cạn nửa cao nửa dầy
Nửa thanh nửa tục nửa trây
Nửa lui nửa tới nửa lay nửa vờn
Nửa sâu nửa cạn nửa trơn
Nửa trong nửa đục nửa hờn nửa thương
Nửa rau nửa đậu nửa tương
Nửa chay nửa mặn nửa mương nửa bờ
Nửa lui nửa tới nửa chờ
Nửa nghe nửa ngóng nửa quơ nửa quào

..................................


NhàQuê 07-01-10


 
Nửa về nửa ở tính sao
Nửa thương nửa mến nửa trao bên nào
Nửa non nửa nước dạt dào
Nửa còn quyến luyến nửa trào giọt châu
Nửa đi nửa ở biết đâu
Nửa thân bên ấy nửa sầu bên đây
Nửa ôm một nửa thơ ngây
Nửa thôi nuối tiếc đắp xây nửa đời
Nửa luôn trôi nửa chẳng dời

Cô Chiêu



 
Phong Thủy

Định chán giang hồ về vườn ở
Ngặt nỗi đất giờ giá quá cao
Diện tích đâu chừng hai số mã
Bề ngang cỡ chạng cứng một sào

Hồi xưa chỉ có nước cho không
Thiên hạ còn chê thiếu chỗ trồng
Sông rạch lại xa ...đào đâu giếng
Nay rờ ... họ nhóng ..hết phương mong

Tính cách như vầy...chê thả ga:
Cây trồng um lá chẳng ra hoa
Còn thêm "cái vụ" ...mà ...hổng ...nói !!??
Hàng xóm chung quanh rặc .á. .ià

Tập kiểu Đại Gia đòi đất rộng
Hướng nồm trở cửa tránh "Trực Nưa"
Bởi kiểng chậu nào coi cũng mướt
Lại còn lễnh khễnh những đồ xưa

NhàQuê,Jan09, 2010


 
Nói Giỡn Như Thiệt

Tìm lục trong ngăn đời đã cũ
Dẫn qua xuyên suốt ngõ đường trần
Đoạn nào cũng ít nhiều tì vết.
Đừng đặt người bên cạnh thánh nhân

Những bài học ở ngoài trường lớp
Mới thấm sâu khắc đậm nghiệm suy
Chén thuốc đắng trở nên diệu dược
Ngã càng đau giúp vững bước đi

Không hổ thẹn cây ngay thường gãy
Không tự ti gốc gác quê mùa
Không mặc cảm vốn nguồn kiến thức
Hỏi cho cùng ...khó sánh hơn thua

Chưa dám ước chưa mơ khanh tướng
Chưa hại người ...luồn lụy đứng lên
Chưa quên những lời khuyên an ủi
Nguyện lấy câu nghĩa trả ơn đền

Nếu kiếp nữa y nguyên không đổi
Bởi sanh ra ...bởi phó thác cho
Bởi chức năng trong toàn guồng máy
Vẫn hằng tin làm trọn vai trò

.................................

Nếu mai kia kiểm tra sổ sách
Khi Phán Quan chất vấn mọi điều
Cứ gặn hỏi khai xong chưa vậy
Gãi gãi đầu ...còn sót ...khoản ...yêu

NhàQuê 20-01-10




Bác Ơiiii...Coi Lại nè

Có Số 3..

Sổ nầy lưu trữ chốn... Diêm đình
Chép đủ từ ngày quá cửa sinh
Diện tướng râu cong sừng uốn khúc
Tính người nghĩ quẹo mắt lung linh
Muốn làm ...Chủ tịch mê ... nhà mới
Thích ngắm Giai nhân khoái... tỏ tình
Tổng kết xem qua đều vượt mức
Luyện tu ... tốt lắm... cho thành...tinh

Lá Vàng 20.01.10


 
GIÀ

Bữa nay gọi thăm tụi bạn
Ốm đau đủ thứ bịnh già
Nói năng lập cà lập cập
Đứa nào cũng dính trầm kha

Cách đây vài năm chứ mấy
Gặp nhau rượu rót ào ào
Cả đàn cháu kêu nội ngoại
Vậy mà cũng vẫn mầy tao

Thôi rồi cây xanh ngày trước
Tàng che bóng mát một thời
Xù xì thân da vỏ vộp
Trăm năm thoáng chốc một đời

NhàQuê 27-01-10


0000000


 
Bài hoạ đáp:


NHẮN GỬI VU VƠ

Chó ngáp phải ruồi khó nhận khen
Nhưng lời châu ngọc dám đâu quên
Người xuôi chợ xứ người lên ngược
Kẻ chốn lầu hoa kẻ phận hèn
Sen muống chớ gom chung một bó
Vàng thau xin tách rẻ đôi bên
Mấy ai được thoát còn quay lại
Để chuốc thêm chi cái muộn phiền ?

Lá chờ rơi 05/02/10



Nói Thẳng Thừng

“Nhắn Gửi Vu Vơ” chẳng thể khen
Bình phê dễ ợt …lỗi mình quên
Cao nhân chớ ỷ chê người kém
Thức giả đừng khinh biếm kẻ hèn
Xướng họa cầu vui …Sen Muống cạnh
Giao lưu chuộng thoải …sắt Vàng bên
Vô tình bạn bỏ chung… nào chớ
Tự biết lâu nay né mặt: phiền!

NhàQuê Feb 06, 2008


2) Vài bài phản ảnh:

TÂM AN CẢNH LẠC

Thân phàm xác thịt có gì khen
Đức quí hơn tài chẳng dám quên
Nhắm mắt là thôi tranh giỏi dở
Xuôi tay ắt khỏi luận giàu hèn
Kiêu căng bạn tốt dần xa lánh
Tự phụ người hiền hết ở bên
Lắm ghét nhìu chê thêm tẻ lạnh
Tâm an cảnh lạc sạch trơn phiền !

Nguyet Anh

Hihihiii.... Dzuiii.. quá

Đạp phải ... Vàng Rơi rõ thật phiền
"Sen" nào cũng khoái chạy kè bên
Râu queo vễnh vễnh ơi là chảnh
Giọng cả oang oang kể chẳng... hèn
Thùng rỗng kêu to ai cũng biết
Thiên tài không lộ nhớ đừng quên
Điều hay ráng học sai thì sửa
Đâu cốt mong chờ được tiếng khen

Vô danh tiểu tốt


 000000


 
Bà Xã Vắng Nhà

Tưởng mình một cửa sướng biết bao
Dè đâu lắm chuyện tới ào ào
Chỉ nội uống ăn đà lịch xịch
Qua loa khô khốc thiếu canh rau

May nhờ mắm muối "bà xã tôi"
Trước khi rời khỏi chuẩn bị rồi
Cử béo cử đường theo toa bổ
Làm thầy làm bếp cũng dễ thôi

Kiểu mới bây giờ ráng sụt cân
Heo bò dầu mỡ giảm mấy phần
Gạo bột khoai ngô gì bớt hết
"Bà xã tôi" về chắc ngó trân

Đến tối giường đôi rộng thênh thang
Đêm nằm cẳng phía ...ngỡ gác ngang
Chiếc gối vô tri sao lạnh ngắt
Lọt khung cửa sổ vệt đèn vàng

Mỗi sáng giựt mình thức sớm hơn
Ngó ra sân trước tuyết chập chờn
Gần cuối mùa rồi còn khiêu khích
Tiếng sưởi reo chừng suyển lên cơn

Chiều đi rước cháu ghé quán quen
Vừa sắp hàng vô ...bán biết liền
Đưa thẻ con cho... cho họ quẹt
Tạm xếp ưu tư ..gói muộn phiền

Phút giây thư thái theo kim chạy
Ông cháu ra xe trở về nhà
Lại bữa cơm chiều thêm lãng xẹt
"Bà xã tôi" về chắc khá ra

NhàQuê 24-02-10



 
Dạo Phố

Sáng ra làm khách nhàn du
Lượn vòng Phố Thị cầm như rỗi nghề
Ghé vô vài Quán bộn bề
Thấy người tranh cải chuyện về thơ văn
Bên nào cũng nhứt mực rằng
Hiểu tường học tận ai bằng ta đâu
Đứng nghe nhức óc điên đầu
Việc nhà hơi gấp ở lâu sợ khùng
Biết mình tánh dễ nổi xung
Quay lưng còn nói đủ chừng mình nghe
"Ló đuôi .... hết thảy.... rồi nè"

NhàQuê 03-09-09



Ông Già Lẩm cẩm

Ai biểu chàng ràng chỗ thị phi
Lóng tai nghe... búa đẽo làm gì
May mà đầu cứng nên chưa mẻ
Chứ nếu non cơ chắc té ì
Nhưng cũng chạm dây kêu cót két
Khiến về lãng trí nộ sân si
Dặn mai thức dậy thôi ra phố
Tìm đến nhà quê khoẻ tức thì...

nghe Bác...

Lão Te 03.9.09


 
Ghép Tên Và Nói Lái**

(Thơ Vui! Không có móc ngoéo gì hết nha bà con!)


Ngán lắm hồi xưa ngại chữ Vân**
Nhiều cô diện mạo đẹp vô ngần
Bên cha mẹ sợ … e may rủi
Phía bạn bè khuyên… cứ vững trân
Trận mạc liên miên… đành phó số
Hành quân túi bụi… cậy căn phần
Giờ đây tuổi Trọng** ngồi cười ngất
Lỡ cuộc nhưng lòng cảm nhẹ bân

NhàQuê Feb 21, 2010


**Tên Vân & Trọng ghép lại, nói lái thành Vong Trận
hoặc Trận Vong đàng nào cũng ngũm


 
Phải Chi Có Vợ Đâu Nên Nỗi

Ghé lại thăm qua thử độ rày
Đang hồi gặp độ mút mùa say
Đôi câu muốn hỏi… thôi đành xẹp
Mấy chỗ chưa tin… thiệt khó lay
Định nán ngồi chờ chừng nửa buổi
Đâm lo ở đợi tới nguyên ngày
Xem sau ngó trước suy ra lẽ
Vắng Bả hèn chi xỉn quá tay

NhàQuê Feb 02, 2010


 
Tài Năng Mới

(Thơ Vui)


Vài câu vọng cổ ráng gân ca
Trật trúng hề chi đỡ nhớ nhà
Ở kế đau đầu …ờ trối kệ
Kề bên điếc ráy cứ coi pha
Bằng khen tự cấp… ngang Minh Phụng
Tưởng lục mình ên… nhứt Xóm Gà**
Được tánh xuề xòa chê chẳng giận
Xuân nầy góp mặt có phần Qua

NhàQuê Feb 04, 2008

** Xóm Gà : Xóm đường Lê Quang Định, Gò Vấp, Gia Định


 
Vẫn Vậy

(Bà Xã&Tôi)

Lật bật vài năm lên chức "Ba"
Bây giờ đám cháu đã đầy nhà
Thường hay ám chỉ kêu tui Ổng
Bất luận điềm nhiên gọi bả Bà
Thích “Tám” nhưng lòng đâu để bụng
Ưa hờn lại ruột thể ngoài da
Từ khi chí những …lời như phán:
Sướng vậy buông ra có ngốc mà

NhàQuê Mar 01, 2010


 
Trái Ớt

Thân mình nhỏ bé lại tài cao
Lỡ đụng ai mà chẳng xuýt xao
Mới chạm lên môi, môi tựa xé
Khi thông xuống ruột, ruột như cào
Vì vương tới mắt nên cô khóc
Bởi dính trên da khiến chị gào
Chửa đến giờ cơm trông thấy hắn
Tự nhiên bụng dạ cứ nôn nao

Tú lòng...thòng


 Vịnh Thọc Quài Dừa Lão

Quài dừa vắt vẻo tuốt trên cao
Chướng mạnh lùa qua ngọn chỉ xao
Trái nép kề lưng … lưng trái dựa
Liềm giương thọc nách …nách liềm cào
Buông tay xé gió … tan yên lặng
Chạm đất va thân át tiếng gào
Lớp vỏ dầy cui thay chịu đựng
Còn cơm gáo nước chẳng hề nao

NhàQuê Mar 01, 2008


 
Trái Mít

Thân em gai góc nhọn như đinh
Mới bị phạt quỳ đã thất kinh
Lúc mới còn xuân đầy kẻ đợi
Khi chưa kịp chín khối anh rình
Xơ dai kết chạt câu duyên nợ
Múi ngọt in sâu tiếng nghĩa tình
"Quân tử có thương thì đóng cọc"
Rờ chi nhựa ướt lại la inh

Tú lòng...thòng


 
Con Rùa

Hình thù tướng tá giống cua đinh
Ló thụt đầu tròn ngó phát kinh
Cẳng bấu trơn lùi thành chậm chạp
Mu nhô cản trở khó mò rình
Moi hang đẻ trứng công ơn mẹ
Đáo cữ tìm con mẫu tử tình
Tích cũ rùa đua từng thắng thỏ
Phò suy cổ súy xúm làm inh

NhàQuê Mar 01, 2010


 
Vinh Quả Bóng

Thân em bốn phía chỉ toàn da
Mấy "ảnh" giành vào lại sút ra
Tính vốn đa tình đâu kể trẻ
Thân hay hiếu động chẳng chê già
Làm cho bốn biển khi cười ngất
Khiến cả năm châu lúc khóc òa
Ai có ti vi đừng bỏ lỡ
Chờ em biểu diễn mở xem nha

Tú Lòng...thòng


 
Trong Rạp Xi Nê

(Nhéo)

Ngồi gần cứ chút lại ui da
Tưởng đụng vô tình thôi xích ra
Chập choạng hình như trai với gái
Lù mù khó đoán trẻ hay già
Còn đang hấp dẫn thành hơi bực
Lúc dứt xong xuôi mới vỡ òa
Cọ quẹt chi đâu làm dữ vậy
Ôi trời một phái cũng ghen nha

NhàQuê Mar 03, 2008


 
Về Hưu

Những tưởng hồi hưu biết mấy nhàn
Người cần kẻ cậy có đâu an
Phần trưa tủ lạnh tìm ăn vội
Xuất tối đồ khô lục nuốt càn
Bạn hối như tuồng đang cữ tới
Bà kêu chẳng thể rịch cà tang
Trâu đi vất lại nguyên cày ách
Trót lỡ đưa lưng... khó chạy làng

NhàQuê 11-03-10


 
Nhà Quê

Phước lớn Trời cho nửa kiếp nhàn
Tại mình háo chiến khó cầu an
Giữ vườn bốn cẳng còn chưa giáp
Ra cửa ba chân muốn chống càn
Nể bạn sức tài toan vắt cạn
Nợ Người thơ nhạc bớt tình tang
Cái nầy đâu phải là tai ách
Được ... đấm lưng khoe khắp xóm làng

kỳ nha...

Trúc Giang 11.3.10


Còn Ngon

Biết mình không vướng vô bịnh ngặt
Có chút mừng có chút nghi nan
Chắc ta thuộc loại người cõi khác
Máy móc bó tay... xếp giáp hàng

Ta thường xem nhẹ chuyện bệnh đau
Thầy thuốc vây quanh bực lại rầu
Cho những thân tình ...hay lo nghĩ
Tự lượng về mình....thấy gì đâu

Vẫn ăn vẫn uống vẫn yêu đời
Vẫn hăng vẫn hái nhập cuộc chơi
Vẫn thích vẫn mê như thường nhật
Vẫn là vẫn vậy giữa đất trời

Chắc tại chưa.... hay quên giũ sổ
Thì ta cứ việc tiếp tục đi
Ngao du đây đó chừng nào họ
Trực nhớ gọi tên ...chớ rắp gì

NhàQuê 08-04-10


  
GIÀ

Bữa nay gọi thăm tụi bạn
Ốm đau đủ thứ bịnh già
Nói năng lập cà lập cập
Đứa nào cũng dính trầm kha

Cách đây vài năm chứ mấy
Gặp nhau rượu rót ào ào
Cả đàn cháu kêu nội ngoại
Vậy mà cũng vẫn mầy tao

Thôi rồi cây xanh ngày trước
Tàng che bóng mát một thời
Xù xì thân da vỏ vộp
Trăm năm thoáng chốc một đời

NhàQuê 27-01-10


 
Ngồi buồn vào mục thơ và đọc bài thơ Tuổi già của bạn mình
xin 'cảm đề" bằng bốn câu thơ sau:

Tuổi già

Già rổi cũng giống HIV (1)
Uống thuốc mỗi ngày thật chán ghê
Vận động, lạc quan thì bệnh đỡ
Uống ăn hợp lý, chậm về quê.

Nguyễn Trường Chấng

(1) Đọc theo tiếng Việt : "Hát i vê" (HIV)


 Đôi Khi Khùng

Đôi khi dưng bỗng thánh hiền
Thả trôi cục giận theo triền sóng đi
Đôi khi dưng bỗng nhu mì
Hòa tan khối tức vào ly ngọt ngào
Đôi khi dưng bỗng dạt dào
Bỏ quên thùng ghét nơi nào thật xa
Đôi khi dưng bỗng thiết tha
Nuốt nguyên hạt đắng cười xòa như không
Đôi khi dưng bỗng khóc ròng
Bẻ đôi thế sự uốn cong ngôn từ
Đôi khi dưng bỗng hao hư
Soi gương lạ lẫm mệt đừ.... khùng chơi!

Vậy hà !

NhàQuê May05, 2010



Ước gì gom hết Đôi Khi
Cất vào góc nhỏ thầm thì quanh năm
Ước gì đừng có xa xăm
Thuốc thầy pha sẳn sang thăm mỗi ngày
Bệnh kỳ tật lạ thoát bay
Lão Khùng tỉnh lại thơ say nồng nàn

Ừ ... thì thế sự không màn
Soi gương chi nữa nhìn càng khó... ưa
Hãy về tắm lại sông xưa
Ghé qua phố cũ khoát mưa đứng chờ
Thế nào gió cũng ngẩn ngơ
Kề vai sưởi... ấm cõi mơ rước vào...

đó nha...

Nhỏ.Khùng


 
Ước gì !!!

Ước gì thiên hạ không tranh
Để cho thế giới an lành sống vui
Ước gì tâm chột chẳng đui
Nhìn hai thành một không vùi dập nhau
Ước gì quê mẹ lắm cau
Để cho trầu có nơi leo xanh rờn
Ước gì chiến sự không hơn
Để cho cô phụ không hờn chiến tranh
Ước gì thế giới màu xanh
Để cho Tô thị không thành hóa thân
Xin em ngồi lại thật gần
Để cho trăng gió một lần thăng hoa
Luống rau cùng với vườn cà
Sông Tiền sông hậu mượt mà như tranh
Ước mơ nào thật mà thành
Cho nên mộng mị như tranh Giáng Kiều

Hoa Hạ






 
HÉO HÀNG

Chẳng có chồng con tưởng đã nhàn
Một đàn ong bướm, ngặt nguy nan
Reng reng nhức óc, lăng xăng... tám
Bíp bíp ê tai, bá láp... bàn
Sáng sớm tung tăng từ chớm nắng
Đêm khuya vi vút đến đầu canh
Tuổi xanh thỏa sức, lo gì dưỡng
Thoắt chỉ vài năm, đã héo hàng!

Chân Tình



Tội Nghiệp

Về hưu khỏe lắm níu lưng "Nhàn"
Chớ có đa đoan tránh vạn nan:
Mới thấy cao nguyên chưn cẳng mỏi
Liền nghe xứ Thổ miệng mồm bàn
Nhờ không vướng víu thành vung vít
Cậy rảnh ôm đồm mới cánh canh
Chắc tại "Hồi Xưa" băng giá quá
Đâu ai dám quẹt rớ vô Hàng

NhàQuê May 13, 2008



HỒNG NHAN...

Hỏi, cứ chàng ràng, đổ vấy “nhàn”
Thật, trần lồ lộ, lắm gian nan
Sợ, người trông kỹ, phân vân… tính
Hãi, kẻ nhìn xa, bối rối… bàn
Lo, yếu cha già không ai ngó
Ngại, đau em nhỏ chẳng người canh
Đành, gói niềm riêng, đem ủ kỹ
Cân, tình – nghĩa - hiếu, chịu, xin hàng!

Chân Tình



Tiếc Uổng

Mà thôi lỡ vậy biết đâu nhàn
Chớ gật đầu rồi khó từ nan
Gặp đúng trời thần sao chịu xuể
Va nhằm quỉ quái hết phương bàn
Khoai lang cũng phải công chăm sóc
Cỏ lác chi nà bỏ phế canh
Lật bật thời cơ trôi tuốt tuột
Giờ cam chịu phép máng treo hàng

NhàQuê May 13, 2010


 
Quá Đát

(Nói Chuyện Về Mấy Cái Alarm)

Trước nhứt anh chàng canh hai cửa
Đóng lại đi về... phải liền tay
Enter mật mã, không nó hú
Tổng Đài, Phú Lích gọi đến ngay

Có khi gấp gáp lại bấm nhầm
Ông Cò, Chữa Lửa xúm nhau thăm
Hỏi han đủ chuyện ghi nhắc nhở
Chỉ được ba lần False Alarm

Còn chú đồng hồ chuyên báo thức
Đang ngủ ngon ơ giật thót người
Bật dậy chồm tay qua bịt miệng
Ghét cay... đâu thể chẳng tuân lời

Một năm theo lệ đổi hai kỳ
Vặn tới kéo lui vẫn hồ nghi
Bởi trễ nhức mình nghe chúng giũa
Giờ nhìn răng tóc biết sao ghì

Nè nè cái lão Alarm khói
Tui rước ông về đúng bảy năm
Nấu nướng có hôm quên máy hút
Fire Fire ông réo... thiệt chết bằm!

Nuôi ông tiếp liệu luôn hờm sẳn
Ít tháng ông kêu Low Battery !
Bắt ghế đứng lên mời ông xuống
Ba quả trám vô khoái ngủ khì

Việc ông khỏe vậy mà sanh bịnh
Ông tít vang trời lạ quá đi
Vừa mới nạp vô hai hôm trước
Bộ loại On Sale... dõm chớ gì!?

Chạy giong ra tiệm mua Pin mới
Về dọng cho ông lại y chang
Tức mình đêm đó không ngủ được
Sáng dậy lật ra ...ôi rõ ràng

Life Time ông sống chỉ sáu niên
Riêng ông thọ tới một năm thêm
Bị Malfunction là chuyện phải
Quá Đát ... mà ông quả đáng tiền

Nhưng có một kia dai hơn nhiều
Alarm độc khí ít khi kêu
Lâu lâu mở cửa hầm... xả gió
Rờ, test, thăm chừng thể người yêu

NhàQuê May 29, 2010



 
Chúc Mừng

(Mừng Thầy Nghĩa tái hôn)

Đầu bạc răng long... thỏa mộng đời
Bon bon vạn lý vẫn... còn hơi
Mắt tinh loạn thế không hề lạc
Tim trẻ ru tình chẳng phút ngơi
Đắm đuối tiếng đàn Tư Mã gọi
Hân hoan chung rượu Bá Luân mời
Sắc thu huyền ảo thêm tròn nghĩa
Vệt nắng chiều xuân quá... tuyệt vời
cungly.gif tongue.gif

LáVàng


 
Cung Hỉ

Khi tóc hoa râm quyết sống đời
Kỹ càng lựa chọn ... tưởng mòn hơi
Bảy lăm thỏa mộng ... tâm yên ổn
Bốn chín tròn mơ ... trí nghỉ ngơi
Vừa thấy thiệp hồng chưa đợi báo
Tức thì cung hỉ chẳng chờ mời
Lòng thành kính chúc tân phu phụ
Hạnh phúc nhiều năm ... tít vợi vời

Khoailangsùng


 
Ngủ Còn Mơ

(Đi Ăn Cưới Về)

Tưởng chừng một ngày mệt mỏi
Tối nằm vừa mới đã thiu
Tai nghe hình như văng vẳng
Nhưng mà thôi mặc ai kiu

Có ai ở gần nghe mớ
"Làm ơn trả nón cho tui
Chạy xe níu mà không có
Ông cò thổi rét mất dui"

Sáng ra rờ rờ trong túi
Tiền đâu một sấp cả ngàn
Lục tìm ngăn lưu hộc nhớ
Thì tại cho giống chung bàn (???)

(Rút Bớt Tiền Mừng Để Khỏi Mang Tiếng Chơi Trội)

NhàQuê



 
Khó Thể...

Nói về dáng vẻ ngu ngơ
Trái soan không biết khù khờ thuở xưa
Tới nay cái mũi dọc dừa
Ra sao mà lại người ưa khen dài
Còn thêm nào gió heo may
Mưa phùn xứ Bắc lại nay tràn vào
Đồng Nai chí tận Cà Mau
Tức cười viết chút thơ trào mình quê
Trái soan đắng nghét ai mê
Mà khen khi muốn nói về giai nhân

NhàQuê


 




Dĩa Rau Tiêu

Lâu lâu bạn biếu món rau nầy
Bóp xổi liền khi sốt dẽo đây
Khó nỗi Cesar: nhai lạt nhách
Làm sao Salad: ngốn ngon vầy
Quê xa lặn lội... nào đâu dễ
Xứ lạnh ươn gầy... quả thiệt hay
Bởi biết ta hay thèm lặt vặt
Cao lương mỹ vị dễ gì tày!

NhàQuê Aug 22, 2010


 
Có ….Có Quyền

Nghề nào cũng nhợn mấy thanh tra
Mặt lạnh như băng khác ở nhà
Bả quạu …tàn đời… chờ lảnh giấy
Ông chê …lựa thế tiến dâng quà
Hèn chi bợ chức buông đâu được
Bởi vậy vồ quyền khó bỏ ra
!Tụt hậu đàng sau vài thế kỷ
:Nhằm nhò dính dáng tới ai là

NhàQuê Aug 18, 2010